Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bản

Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bản Trung tâm Thiền Việt Nam đầu tiên tại Nhật Bản được thành lập bởi Thầy Pháp Nhật năm 2023

Hỏi:Thầy có giảng về "một người dù căn cơ đến đâu thì trong vòng 7 năm...", như vậy 7 năm đó là như thế nào, sẽ nhận ra ...
18/11/2025

Hỏi:

Thầy có giảng về "một người dù căn cơ đến đâu thì trong vòng 7 năm...", như vậy 7 năm đó là như thế nào, sẽ nhận ra cái biết hay là bảy năm đó để rốt ráo để sạch hết các nghiệp chướng để có vô thượng chánh đẳng chánh giác?

Đáp:

Bảy năm đó là bảy năm tối đa mình sẽ có trên hành trình tâm linh, còn tiến ở đâu thì mình lấy một ví dụ, mình sống thiền trọn vẹn nhận biết như lửa, tâm mình như nước, liên tục bảy năm mình nấu nước, bảy năm là con số thôi, có người ba năm nước đã sôi, có người ba tháng nước đã sôi, có người năm năm nước sôi, nhưng mà chậm nhất là bảy năm nó sôi.

Không thể nói chính xác cho mỗi người khi nào nước sôi, sự sôi đó là nơi mỗi người, nơi đời sống Thiền của mỗi người. Nó sôi khi nào là do mình. Nó đến độ sôi thì nó bốc hơi. Cái gì bốc hơi? Cái bản ngã, cái tôi nó bốc hơi. Lúc đó tự động nó bốc.

Nước bốc hơi mình có thấy không? Mình không thấy hình tướng nước nhưng mà nước nó không mất, nước thành mây, thành những hình tướng khác.

Cũng vậy, tâm thức của mình nó không khởi niệm nữa, nó có mất không? Không! Nó không mất nhưng nó luôn ở trạng thái vô niệm, rỗng rang, thanh tịnh, sáng ngời hơn.

Nói bảy năm chỉ là một cách nói thôi, nhưng chắc chắn có kết quả. Kết quả như thế nào, tức là độ nóng của nước ra làm sao, nhiệt độ sôi bắt đầu khi nào thì do mỗi người chứ không có công thức chung cho tất cả.

Rốt ráo là gì?
Thứ nhất là đoạn tận được khổ đau.
Thứ hai là chấm dứt được luân hồi.
Thứ ba là không còn tái sinh vào ba cõi sáu đường.
Thứ tư là chứng đắc được Niết Bàn, có được giải thoát tối hậu.

Sống Thiền trọn vẹn nhận biết không tách ra khỏi cuộc đời, không cần rút vào rừng sâu hay lên núi cao. Mình không rút lui khỏi đời nhưng mình cần sống tỉnh giác trong từng khoảnh khắc. Thậm chí mình không cần học lý thuyết cao siêu, mình chỉ cần làm một việc là Trọn vẹn nhận biết. Đi, mình trọn vẹn nhận biết từng bước chân, đứng nằm ngồi, ăn uống mọi động dụng đều trọn vẹn nhận biết.

Lúc trọn vẹn nhận biết thấy tâm đang buồn thì trọn vẹn với tâm đang buồn đó, mình nhận biết tâm đang buồn đang biểu hiện. Khi có tham muốn, nhận biết mình đang có tâm tham muốn đó.

Đi trên hành trình này mình không cần cầu thần linh gì cả, mà mình chỉ cần cầu một điều duy nhất thôi, đó là CẦU THÀNH THẬT VỚI CHÍNH MÌNH và THẤY SỰ THẬT NHƯ NÓ LÀ.

BÊN TRONG LÀ THÀNH THẬT VỚI CHÍNH MÌNH, BÊN NGOÀI LÀ NHÌN SỰ VIỆC THẬT NHƯ NÓ LÀ.

Khi sự thật được thấy thì vô minh bị chiếu sáng bởi năng lượng của trọn vẹn nhận biết. Đó chính là giác ngộ.

Một người chậm nhất, học Kinh không nhớ, nghe không hiểu cũng không sao, chỉ cần làm một việc là trọn vẹn nhận biết. Nếu ngày nào mình cũng thấy chân mình đang bước, hơi thở mình đang vào ra, tâm mình đang vui buồn ra sao, tâm pháp đang sinh diệt như thế nào, sắc pháp đang sinh diệt ra làm sao, thì rõ ràng mình không còn sống trong vô minh nữa.

Người nào không còn sống trong vô mình thì người đó đang bước đi trên con đường chấm dứt sinh tử, dù chẳng làm gì to tát.

Nói theo ngôn ngữ truyền thống, dù căn cơ mình có chậm lụt, mình chỉ cần không quên trọn vẹn nhận biết trong từng giây phút thì bảy năm, bảy tháng, thậm chí bảy ngày thôi cũng đủ để trở về với tánh biết rỗng rang không sanh không diệt.

~Thầy Pháp Nhật~

Hình ảnh: Khóa tu cho người Nhật tại Nhật Bản ngày 15/11/2025 cùng Thầy Pháp Nhật

Sự thanh tịnh là khả năng đối diện với tất cả mà không bị nắm giữ bởi bất cứ thứ gì. —Chư Tổ luôn nhắc rằng: “Sáu căn ti...
17/11/2025

Sự thanh tịnh là khả năng đối diện với tất cả mà không bị nắm giữ bởi bất cứ thứ gì.


Chư Tổ luôn nhắc rằng: “Sáu căn tiếp xúc với sáu trần mà không khởi tâm, không động niệm, không phân biệt, không chấp trước, ấy mới thật là an tĩnh.” Nhưng làm sao con người giữa bao âm thanh, bao gió động, bao con sóng cảm xúc lại có thể không khởi tâm? Làm sao đôi mắt thấy sắc mà không dao động? Làm sao lỗ tai nghe tiếng mà không bị lôi kéo? Làm sao mũi ngửi hương, lưỡi nếm vị, thân chạm xúc, ý suy nghĩ, mà vẫn an nhiên như mặt hồ buổi sớm? Câu trả lời nằm ngay trong chính câu hỏi ấy, bởi vì điều ta gọi là “dao động” thật ra không phải do cảnh, mà do tâm. Cảnh chỉ là cảnh: sắc chỉ là sắc, thinh chỉ là thinh, hương vị xúc pháp chỉ là những dòng hiện tượng sinh diệt. Tâm nếu không bám vào đó, không tạo câu chuyện, không dựng thành ảo ảnh thì mọi thứ tự nhiên như mây trôi qua bầu trời. Chỉ khi tâm muốn kéo mây xuống để xem xét, để đặt tên, để thích, để ghét, thì bầu trời mới trở thành ảm đảm.

Nhiều người tu hành lầm tưởng rằng “không khởi tâm, không động niệm” là cố gắng ép buộc mình không được nghĩ, không được cảm, không được phản ứng. Nhưng sự thanh tịnh không phải là việc giam giữ tâm trong một căn phòng tối, bịt tất cả cánh cửa lại để không điều gì chen vào. Sự thanh tịnh cũng không phải là sự vô cảm, không phải sự trốn tránh đời sống, không phải lạnh lùng cắt đứt mọi thứ để tự tạo cho mình một ảo giác bình yên. Sự thanh tịnh là khả năng đối diện với tất cả mà không bị nắm giữ bởi bất cứ thứ gì. Nó giống như một người ngồi giữa khu chợ ồn ào, xe cộ tấp nập, tiếng người rộn ràng, mùi hương lan tỏa, nhưng bên trong người ấy vẫn có một khoảng không rộng mênh mông như cõi trời, không gì chạm vào được.

Ta cần nhận ra rằng sáu căn là mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý vốn không có lỗi. Chúng chỉ là những cánh cửa mở ra để tiếp xúc với thế giới. Khi mắt nhìn thấy một đóa hoa đẹp, vấn đề không nằm ở đóa hoa, cũng chẳng nằm ở đôi mắt. Vấn đề nảy sinh khi tâm lập tức muốn “giữ” vẻ đẹp ấy lại, muốn sở hữu, muốn chiếm đoạt, muốn kéo dài cảm giác thích thú. Khi tai nghe một lời xúc phạm, bản thân âm thanh ấy chỉ là những dao động trong không khí; nhưng tâm lại lập tức dựng thành một ý niệm “bị xúc phạm”, “bị xem thường”, rồi từ đó dẫn đến sân hận và phản ứng. Căn tiếp xúc trần là một sự thật tự nhiên; nhưng tâm chấp vào trần, chấp vào cảm giác, chấp vào ý niệm mới sinh ra phiền não.

Sự thanh tịnh không phải là đoạn diệt sáu căn, mà là sử dụng sáu căn như chúng vốn vậy thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe, xúc chạm chỉ là xúc chạm. Khi thấy chỉ là thấy, không có người thấy; khi nghe chỉ là nghe, không có người nghe; khi khổ chỉ là khổ, không có người đang chịu khổ; khi vui chỉ là vui, không có người đang vui. Khi ấy, thân này trở thành pháp giới, tâm này trở thành gương sáng, mọi pháp đến rồi đi như khách lữ hành, ta không giữ, không đuổi, không cản mà cũng không né tránh. Chỉ cần như vậy, tâm địa vốn thanh tịnh lập tức hiển lộ.

Ta từng nghĩ rằng bình yên nằm ngoài kia, trong những thứ đạt được, trong danh tiếng, trong sự thừa nhận của người khác, trong một tình yêu hoàn hảo, trong sự thành công vượt bậc. Nhưng rồi có những khoảnh khắc lặng im bất chợt, như khi nghe tiếng gió thổi qua hàng cây, khi nhìn giọt nước trên lá lung linh dưới nắng, khi giữa đêm nghe tiếng mưa chạm mái ngói, ta chợt nhận ra bình yên chưa từng ở ngoài ta. Nó nằm ngay nơi tâm địa vùng đất mà ta đã bỏ quên.

Con người thường nghĩ thanh tịnh là trạng thái phải tu thật lâu mới có được, nhưng thật ra thanh tịnh chưa từng mất. Chỉ là ta bị những biến động che lấp. Một hồ nước vốn trong, nhưng khi sỏi đá rơi xuống, khi gió mạnh thổi qua, khi ai đó khuấy động mặt hồ trở nên đục. Nhưng tính trong của nước chưa từng biến mất. Chỉ cần để nó lắng lại, nước tự trở về trong. Tâm cũng vậy. Tâm địa vốn sáng trong. Những cơn gió vọng tưởng, những hòn sỏi ký ức, những dòng bùn cảm xúc chỉ tạm thời khuấy lên. Nhưng khi ta ngồi lại, thở nhẹ, quan sát, không đuổi theo một niệm nào, không đánh giá một cảm thọ nào, để mọi thứ tự sinh tự diệt thì bản tính thanh tịnh tự nhiên hiển bày.

Thanh tịnh không phải là vật để ta ôm chặt; nó là bản chất tự nhiên. Ta chỉ cần đừng làm gì khiến nó bị khuấy động. Ta không cần giữ thanh tịnh; ta chỉ cần buông những thứ che lấp thanh tịnh. Khi ta không bám vào khổ, khổ không thể làm ta đau lâu. Khi ta không bám vào vui, vui không thể biến thành lo sợ mất đi. Khi ta không bám vào thành công, thất bại không thể làm ta tan nát. Khi ta không bám vào danh tiếng, lời khen chê không thể làm tâm ta chao đảo. Khi sáu căn tiếp xúc sáu trần mà tâm không nắm bắt, thì dòng đời trở thành dòng nước chảy ngang qua, không để lại dấu.

Có lúc bạn thử ngồi bên bờ sông, nhìn nước trôi. Dòng nước không bao giờ tranh cãi với những tảng đá chắn ngang. Khi gặp đá, nó lách sang bên. Khi bị đất ngăn, nó tìm lối khác. Khi bị dội ngược, nó tự điều chỉnh dòng. Nước không bao giờ kháng cự; và chính vì vậy mà nước có thể đi xa, có thể đi qua mọi nơi. Tâm thanh tịnh cũng giống nước. Nó không cố gắng thắng cảnh trần, nó không chiến đấu với đời sống, nó không chống đối những gì đến, không tiếc nuối những gì đi. Nó chỉ lặng lẽ trôi, nhẹ nhàng, sâu thẳm, bền bỉ. Và chính sự không chống đối ấy khiến nó bất động trong mọi động.

Khi ta học được cách sống như vậy, mỗi ngày của đời sống bỗng trở thành một trang kinh mở, mỗi bước chân trở thành một bước thiền hành, mỗi hơi thở trở thành cánh cửa dẫn ta về nhà. Mỗi buổi sáng khi mở mắt, ta không còn thấy thế giới đáng sợ, không còn thấy các mối quan hệ rối ren, không còn thấy công việc nặng nề; ta chỉ thấy hơi thở đang đi vào, đang đi ra. Và trong hơi thở, ta biết mình đang sống, đang có mặt, đang trọn vẹn. Rồi khi bước ra đường, nhìn thấy một chiếc xe chạy vội vàng, nhìn thấy gương mặt cau có của ai đó, nghe tiếng người bán hàng gọi mời, ngửi mùi cà phê trong quán, tất cả chỉ là pháp sinh rồi diệt.

Một trong những điều quan trọng nhất của sự thanh tịnh là thấy rõ mọi pháp đều vô thường, vô ngã. Khi thấy vô thường thật sâu, ta không thể chấp trước vào bất cứ điều gì. Khi thấy vô ngã thật sâu, ta không thể sân hận hay tham lam lâu. Mọi nỗi buồn rồi cũng qua. Mọi nỗi đau rồi cũng mềm lại. Mọi niềm vui rồi cũng nhạt đi. Mọi thành công rồi cũng chỉ là dòng nước trôi. Chỉ khi bám vào, ta mới đau. Chỉ khi gọi tên, ta mới rối. Chỉ khi dựng chuyện, ta mới lạc lối. Chỉ khi muốn sở hữu, ta mới khổ.

Ngồi trong bóng đêm tĩnh lặng, ta sẽ thấy rằng những suy nghĩ điên đảo của mình chỉ là những đợt sóng trên mặt biển. Sóng cao bao nhiêu, biển vẫn là biển. Biển không phải sóng. Tâm cũng không phải vọng tưởng. Những ý nghĩ, những cảm xúc, những ký ức, những mong cầu, những bất mãn, những giận hờn, chúng giống như sóng nổi lên rồi tan đi. Tâm địa vốn là đại dương sâu thẳm. Đại dương không thể bị phá hủy bởi vài cơn sóng. Chỉ là ta đồng nhất với sóng nên quên mất biển.

Nếu một ngày bạn nhận ra được điều này, bạn sẽ thấy đời sống vẫn y nguyên như trước, nhưng cảm nhận của bạn hoàn toàn thay đổi. Người nói xấu bạn vẫn nói. Người không thích bạn vẫn không thích. Công việc vẫn áp lực. Thân thể vẫn mệt. Thế gian vẫn đầy biến động. Nhưng bên trong bạn có một dòng suối của sự an nhiên, của sự trong sáng, của sự không bám víu. Bạn không còn phản ứng như trước. Bạn không còn phải gồng lên để chống đỡ. Bạn không còn sợ hãi tương lai. Bạn không còn lo mất điều gì. Bạn không còn muốn chạy khỏi chính mình. Vì bạn đã thấy tâm địa vốn thanh tịnh.

Một khi nhận ra được điều này, mỗi phút giây đều trở thành cơ hội để trở về. Ngay cả lúc bạn đang rửa bát, đang lái xe, đang dọn phòng, đang làm việc, đang nói chuyện với người thân, đang chăm con, đang đi chợ… cũng đều có thể là thiền. Vì thiền không phải là ngồi yên nhắm mắt. Thiền là thấy rõ: có xúc chạm, nhưng không chấp; có âm thanh, nhưng không nắm; có suy nghĩ, nhưng không theo; có cảm thọ, nhưng không chối bỏ. Khi đó, mỗi hành động đều trở thành một cánh cửa dẫn về sự thanh tịnh nguyên sơ.

Trong im lặng của nội tâm, bạn sẽ nghe được tiếng nói sâu nhất mà bấy lâu nay mình đã lãng quên: tiếng nói của bản tâm. Bản tâm không trách bạn, không phán xét bạn, không ép bạn phải trở thành ai khác. Bản tâm chỉ có một thông điệp duy nhất: hãy trở về. Hãy buông xuống. Hãy cho phép mọi thứ là chính nó. Hãy để sáu căn gặp sáu trần như gió gặp hoa chỉ chạm rồi đi.

Tâm địa vốn là thanh tịnh. Không cần sửa, không cần thay đổi, không cần đánh nhau với phiền não. Chỉ cần thấy rõ phiền não, chúng tự tan. Chỉ cần thấy rõ vọng tưởng, vọng tưởng tự mất. Chỉ cần sống với hơi thở, hơi thở tự đưa ta về. Tâm như mặt gương, chỉ vì bị bụi che. Lau bụi không phải là thay gương; chỉ là trả nó về đúng bản chất của nó.

Khi một ngày nào đó, bạn bước đi giữa cuộc đời mà thấy lòng nhẹ như mây trắng, thấy ai đến ai đi cũng như lá rụng theo mùa, thấy yêu thương không còn bị lẫn lộn với dính mắc, thấy nỗi buồn không còn nặng như đá, thấy niềm vui không còn rực cháy như lửa, thấy tất cả chỉ là dòng chảy, lúc ấy bạn sẽ hiểu an tĩnh là trạng thái tự nhiên khi tâm không dính vào bất cứ pháp nào.

Và bạn sẽ mỉm cười trong sự tĩnh lặng ấy, nụ cười của người đã thấy quê nhà nằm ngay trong từng hơi thở. Bạn không còn đi tìm thêm điều gì nữa, vì bạn đã nhận ra điều sâu nhất là tâm địa của bạn từ ban đầu đã thanh tịnh.

~Pháp Nhật

Khóa thiền "Tâm tình với tuổi trẻ" đã diễn ra đầy yêu thương và đủ đầy tại Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật...
16/11/2025

Khóa thiền "Tâm tình với tuổi trẻ" đã diễn ra đầy yêu thương và đủ đầy tại Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bản (16/11/2025)

Chúng con xin kính tri ân sự có mặt của từng Quý thiền sinh, tấm lòng tận tâm chu đáo của nhóm phụng sự, đặc biệt là sự hiện hữu bình an, những lời Pháp Nhũ từ bi và trí tuệ từ Sư phụ Thầy Pháp Nhật và Quý sư cô.

Trong trường năng lượng an lành từ thiền viện, trong không gian gần gũi như một gia đình, mỗi chúng con đã mở lòng chia sẻ những nút thắt thầm kín và được Sư phụ khai sáng trong mọi lĩnh vực, giúp cho hành trình tuổi trẻ của chúng con trở nên ý nghĩa, yêu thương và hiểu biết hơn.

Xin hẹn gặp lại Quý thiền sinh vào những khóa thiền sau tại thiền viện. Thông tin chi tiết xin theo dõi tại facebook fanpage chính thức của thiền viện.

Trân trọng
Thiền Viện Pháp Quang Phổ Chiếu

Hương thiền Việt Nam tỏa hương tại Nhật.(15/11/2025 – Khi tiếng chuông Việt Nam ngân vang giữa lòng thiền viện Kamakura)...
15/11/2025

Hương thiền Việt Nam tỏa hương tại Nhật.
(15/11/2025 – Khi tiếng chuông Việt Nam ngân vang giữa lòng thiền viện Kamakura)

Buổi sáng cuối thu ở Kamakura giống như một bài thơ không ai viết nhưng ai cũng có thể đọc. Không khí ẩm nhẹ, trong lành đến mức ta có thể nghe được tiếng rơi của từng mảnh sương trên lá, tiếng bước chân chậm rãi của người dân địa phương đi ngang qua ga Kita-Kamakura, và tiếng gió lùa qua những hàng cây lâu năm đã chứng kiến biết bao bước chân của lịch sử. Hôm nay, rừng thông cổ quanh Engaku-ji như đứng thẳng hơn một chút, như thể biết rằng một nhân duyên đặc biệt sắp diễn ra trong lòng ngôi chùa đã hơn bảy trăm năm tuổi.

Ngày 15–11–2025, lịch sử của Engaku-ji lặng lẽ mở thêm một trang mới. Trang này không viết bằng mực, mà bằng bước chân. Không viết bằng chữ, mà bằng năng lượng của tuệ giác. Không viết bằng nghi thức, mà bằng sự hiện diện của hơn một trăm con người đến từ nhiều vùng đất khác nhau, cùng ngồi lại để lắng nghe một vị thiền sư Việt Nam – Sư phụ Thầy Pháp Nhật – chia sẻ.

Con đường dẫn lên Engaku-ji sáng nay dường như dài hơn mọi ngày. Không phải vì khoảng cách, mà vì sự chờ đợi âm thầm trong lòng những người có mặt. Một số người Nhật đến thật sớm, đứng trước cổng Sanmon và cúi đầu thật nhẹ khi bước qua, như thể họ đang bước vào một không gian thiêng liêng mà chính họ cũng chưa biết rằng hôm nay sẽ mở ra điều gì. Những người Việt có mặt trong Gia Đình Tâm Linh thì im lặng chuẩn bị, mỗi người một việc, nhưng ai cũng cảm nhận được sự rung động nhẹ trong tim: lần đầu tiên, một vị thiền sư Việt Nam sẽ gieo hạt thiền vào đúng chiếc nôi của Thiền Nhật Bản.

Engaku-ji sáng nay đẹp một cách cổ kính mà mềm mại. Sương phủ trên bậc đá lâu năm, trên mái ngói rêu phong, trên cành cây đã bắt đầu trút lá. Mùa thu ở đây không rực rỡ kiểu Kyoto; nó dịu, trầm, lặng, như để người ta có thể nhìn thẳng vào cảm xúc của mình mà không bị thiên nhiên làm phân tán. Từng bước chân đi vào đại điện giống như từng trang sách được mở ra nhẹ nhàng, chậm rải, đầy sự kính trọng.

Hơn 100 người có mặt, và khoảng hai phần ba trong số đó là người Nhật. Họ đến với tâm thế dè dặt như cách người Nhật vẫn thường tiếp cận cái mới: im lặng, quan sát, và khiêm nhường. Không ai nói nhiều, không ai tỏ ra vội vàng. Nhưng mỗi ánh mắt lại chất chứa một nỗi tìm kiếm nào đó, có người tìm bình an, có người tìm câu trả lời cho những áp lực của một xã hội già hóa, có người tìm ý nghĩa mà họ đã đánh mất trong cuộc sống máy móc thường ngày. Và cũng có người chỉ đơn giản muốn tìm lại chính mình vì đã lâu không được ngồi xuống trong tĩnh lặng.

Khi Sư phụ Thầy Pháp Nhật xuất hiện, không gian dường như thay đổi. Không phải vì sự trang nghiêm của lễ hội, mà vì sự thuần khiết trong dáng đi, dáng ngồi, trong khí chất, trong nụ cười đầy từ ái mà Thầy trao cho đại chúng. Thầy không cần nói câu nào để gây ấn tượng năng lượng của Thầy đã nói trước. Người Nhật vốn quen với thiền sư trong hình ảnh truyền thống của đất nước họ, nhưng hôm nay, họ được gặp một thiền sư Việt Nam mang trong mình dòng chảy của Phật giáo Việt, sự hiền hòa của lòng đất quê hương, và sự tinh tế của sự tu tập không vướng mắc.

Chủ đề của ngày hôm nay giản dị mà sâu thẳm:
Nhật Bản hiện nay dưới con mắt của một thiền sư – Khó khăn và Hy vọng.

Những bạn phiên dịch hôm nay làm việc như một nhịp cầu vô hình, chuyển tải lời Thầy một cách trầm tĩnh, trung thực, nhẹ nhàng. Không một chi tiết nào bị bỏ sót, không một tinh thần nào bị đánh mất. Thầy nói bằng Việt ngữ, nhưng người Nhật hiểu bằng trái tim. Và chính điều đó khiến không gian hôm nay trở nên kỳ diệu.

Có người Nhật ngồi nghe mà rơi nước mắt. Những giọt nước mắt không làm họ xấu đi mà trái lại, nó khiến họ trở nên đẹp hơn bao giờ hết. Có người vốn khép kín, cúi đầu suốt buổi, đến cuối cùng lại ngẩng lên mỉm cười thật sâu khi rời đại điện. Có những bạn trẻ chưa từng biết đến thiền Việt, hôm nay lại chạm đến sự bình an mà họ tưởng chỉ có trong sách vở.

Gia Đình Tâm Linh Pháp Quang từ nhiều quốc gia cùng phụng sự – Việt Nam, Nhật Bản, châu Âu… – mỗi người một góc, một công việc nhỏ, nhưng tất cả hòa vào nhau mượt mà như một dòng nước. Không ai quen ai từ trước, nhưng ai cũng như đã từng gặp gỡ trong những đời sống xa xưa. Mỗi cái gật đầu, mỗi nụ cười, mỗi cúi chào giữa tăng thân đều toát ra một thứ năng lượng rất thuần: năng lượng của sự biết ơn.

Hôm nay, Sư phụ đã thắp sáng trong lòng đại chúng một thứ lửa không bùng cháy mạnh, mà âm ấm như ngọn nến trong đêm đông: tình yêu thương.

Bắt đầu từ tình yêu gia đình. Rộng ra thành tình yêu dân tộc. Và lan rộng thành tình yêu dành cho từng con người Nhật đang ngồi đó.

Rồi lửa ấy vượt thoát mọi ranh giới, mọi hình tướng, mọi khái niệm. Không còn “người Việt thương người Nhật”, “người Nhật thương người Việt”. Chỉ còn tình thương thuần khiết, không đối tượng, không điều kiện, không giới hạn.

Khi buổi thiền kết thúc, không ai muốn đứng dậy. Không ai muốn bước vội ra khỏi đại điện. Người Nhật thường rất nhanh, rất ngăn nắp, rất đúng giờ, nhưng hôm nay họ ở lại lâu hơn. Họ đứng giữa sân, nhìn nhau, cúi chào nhau, mỉm cười với nhau. Và cùng nhau đi thiền hành trong trường năng lượng tĩnh lặng mà sư phụ Pháp Nhật là người hướng dẫn, mỗi bước chân đều tỏa ra năng lượng trọn vẹn nhận biết.

Người Nhật, người Việt hôm nay tất cả đều mang chung một cảm giác: được trở về. Trở về với chính mình. Trở về với hơi thở. Trở về với cái đẹp của sự hiện diện. Trở về với tình thương không điều kiện.

Ngày 15–11–2025 tại Engaku-ji không chỉ là một sự kiện. Nó là một dấu mốc. Một hạt giống. Một hơi thở dài mà lịch sử nhẹ nhàng ghi nhận giữa rừng thông Kamakura.

Và từ hạt giống này, hương thiền Việt Nam sẽ còn được gieo tiếp. Ngày mai – 16/11/2025 – tại Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu (Chiba), hạt giống ấy sẽ tiếp tục nảy mầm trong khóa thiền “Tâm tình với tuổi trẻ”.

Xin tri ân tất cả những nhân duyên đã tạo thành ngày thiền hôm nay. Tri ân đất trời Kamakura. Tri ân Engaku-ji. Tri ân người tham dự. Tri ân những người phụng sự. Tri ân những nhân duyên vô hình.
Và trên hết, tri ân Sư phụ Thầy Pháp Nhật – người đã mang tiếng chuông Việt Nam lan tỏa nơi xứ sở của Zen, để từ đó mỗi chúng con được học lại cách thở, cách thương, và cách sống một đời nhẹ như bước chân thiền.

Trân trọng
Thiền Viện Pháp Quang Phổ Chiếu

Thiền viện hẹn gặp Quý thiền sinh tại chùa Engakuji - Kamakura (15/11/2025)Các bạn về tham dự khóa "Tâm tình với tuổi tr...
14/11/2025

Thiền viện hẹn gặp Quý thiền sinh tại chùa Engakuji - Kamakura (15/11/2025)

Các bạn về tham dự khóa "Tâm tình với tuổi trẻ" ngày 16/11/2025 tại Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bản vẫn có thể về thiền viện từ hôm nay 🙏

Hẹn gặp Quý Phật Tử tại khóa thiền cùng Thầy Pháp Nhật tại chùa Engakuji - Kamakura, Kanagawa, ngày 15/11/2025
14/11/2025

Hẹn gặp Quý Phật Tử tại khóa thiền cùng Thầy Pháp Nhật tại chùa Engakuji - Kamakura, Kanagawa, ngày 15/11/2025

Cùng nhau đi đón bình minh ấm áp và ngắm hoa anh đào nở trái mùa 😊 (sáng 14/11/2025)Thiền viện vẫn mở cửa đón các bạn về...
13/11/2025

Cùng nhau đi đón bình minh ấm áp và ngắm hoa anh đào nở trái mùa 😊 (sáng 14/11/2025)

Thiền viện vẫn mở cửa đón các bạn về tu tập ngày 14 và 16 (ngày 15 cả đoàn sẽ có ngày sống thiền tại Kamakura)

Ngày đầu tiên của khóa thiền đầy bình an (13/11/2025)
13/11/2025

Ngày đầu tiên của khóa thiền đầy bình an (13/11/2025)

Tin vui!!! Thầy Pháp Nhật sẽ có mặt tại Thiền Viện Pháp Quang Phổ Chiếu, Chiba - Nhật Bản cho khóa thiền "Tâm tình với t...
06/11/2025

Tin vui!!! Thầy Pháp Nhật sẽ có mặt tại Thiền Viện Pháp Quang Phổ Chiếu, Chiba - Nhật Bản cho khóa thiền "Tâm tình với tuổi trẻ" ngày chủ nhật, 16/11/2025.

📅Thời khóa chi tiết:

09:00 - 09:45 Ngồi thiền & Tụng kinh
10:00 - 11:00 Pháp thoại “Tâm tình với tuổi trẻ”
11:10 - 11:30 Thiền hành
12:00 - 13:30 Ăn trưa tĩnh lặng
14:00 - 14:45 Thiền buông thư
15:00 - 16:00 Pháp đàm
16:15 Kết thúc khóa thiền

Chuỗi khóa thiền cùng Thầy Pháp Nhật sẽ diễn ra từ ngày 13 - 16/11/2025 tại Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba (cho người Việt) và chùa Engakuji - Kamakura, Kanagawa (ngày 15/11 - cho người Nhật).

Ngày 9/11/2025, Thiền viện có khóa tu "Tự tại trước vô thường" cùng Quý Sư cô. Thông tin chi tiết các khóa thiền xin mời xem dưới phần bình luận.

Xin trân trọng kính mời Quý Đại Chúng tham dự và lan tỏa thông tin tới người quan tâm.

Trân trọng
Thiền Viện Pháp Quang Phổ Chiếu, Chiba - Nhật Bản

住所

2396-36 Kozakihonshuku, Kozaki
Katori-shi, Chiba
289-0221

アラート

Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bảnがニュースとプロモを投稿した時に最初に知って当社にメールを送信する最初の人になりましょう。あなたのメールアドレスはその他の目的には使用されず、いつでもサブスクリプションを解除することができます。

その診療所に問い合わせをする

Thiền viện Pháp Quang Phổ Chiếu - Chiba, Nhật Bảnにメッセージを送信:

共有する

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

カテゴリー