Bồ Câu Pháp Thanh Sơn - Dinh Dưỡng Vàng Cho Sức Khỏe

Bồ Câu Pháp Thanh Sơn - Dinh Dưỡng Vàng Cho Sức Khỏe “Thực phẩm thông minh cho cuộc sống khỏe mạnh.”

Chiều muộn, trong căn bếp nhỏ dưới quê, bà Hai tỉ mẩn rửa từng hạt gạo nếp, lặt ít lá ngải cứu sau vườn, rồi bắt nồi chá...
19/07/2025

Chiều muộn, trong căn bếp nhỏ dưới quê, bà Hai tỉ mẩn rửa từng hạt gạo nếp, lặt ít lá ngải cứu sau vườn, rồi bắt nồi cháo lên bếp. Bên ngoài, nắng nhạt dần, gió lùa qua tán cau già, lặng lẽ như chính tấm lòng của bà.

Bà đang nấu món cháo bồ câu hầm ngải cứu cho thằng Hưng – đứa cháu nội đang ôn thi đại học trên thành phố. Từ nhỏ, nó đã gầy gò, yếu ớt, học lại chăm. Mỗi lần gọi điện về, nó chỉ nói ngắn gọn: "Con ổn mà bà, đang học bài." Nhưng bà biết, đằng sau câu nói ấy là cả những đêm thức trắng, là mì gói chan nước nóng thay cơm nhà, là nỗi nhớ quê nhưng không dám nói.

Hôm trước, bà đi chợ thấy người ta bán mấy con bồ câu non. Nhớ thằng cháu, bà mua ngay. Về nhà, bà ướp chút gừng, ít hạt sen, ninh kỹ với gạo và ngải cứu. Khi cháo nhừ, thơm ngào ngạt, bà múc đầy vào hộp giữ nhiệt, cẩn thận gói lại bằng hai lớp báo, cho vào túi vải cói đeo chéo cũ kỹ.

Chiều ấy, ông xe ôm quen trong làng ghé qua, bà dúi vào tay bác hộp cháo và dặn:
– Bác gửi lên bến xe trung tâm, nói là cho thằng Hưng – học trò trường Quốc Học – nó ra lấy. Nhớ bảo nó ăn nóng cho bà, cháo bồ câu nhiều chất lắm!

Tối hôm đó, ở một góc phòng trọ chật chội, Hưng mở hộp cháo ra. Hơi nóng còn nghi ngút, mùi thơm quê nhà làm mắt nó cay xè. Nó húp một thìa, vị ngọt đậm, thơm mùi ngải cứu, béo ngậy của thịt bồ câu như ôm lấy trái tim đang mỏi mệt vì học hành, vì xa nhà.

Nó nhắn tin về:
– Bà ơi, cháo ngon lắm. Con ăn hết rồi. Con sẽ cố gắng đậu đại học để bà vui.

Ở quê, bà Hai không đọc được tin nhắn, nhưng lúc ấy bà đang ngồi bên bếp, ánh mắt nhìn ra khoảng trời xa, tay cầm chặt chiếc điện thoại cũ. Bà cười, móm mém nhưng hạnh phúc.

Trong một ngôi làng nhỏ nơi miền quê yên bình, có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau trong một căn nhà cấp bốn đơn sơ. N...
12/07/2025

Trong một ngôi làng nhỏ nơi miền quê yên bình, có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau trong một căn nhà cấp bốn đơn sơ. Người mẹ – bà Phương – đã ngoài bảy mươi, tóc bạc như mây và bước chân chậm rãi. Suốt đời bà chỉ có một người chồng và một đứa con. Ông đã hy sinh trong thời kỳ chiến tranh, để lại bà với cái bụng đang mang giọt máu cuối cùng của ông – bé Nga.

Bé Nga lớn lên trong cảnh thiếu thốn tình cha, nhưng chưa một lần bà Phương để con gái mình cảm thấy thiệt thòi. Bà gồng gánh đủ nghề, từ cấy lúa, dệt chiếu đến nuôi gà nuôi vịt, miễn sao có tiền lo cho con ăn học. Nga lớn lên thành một cô gái hiền hậu, học hành không đến nơi đến chốn nhưng sống rất tình cảm. Bao năm qua, hai mẹ con là chỗ dựa của nhau trong cái thế giới nhỏ bé mà ấm áp ấy.

Một ngày gió chuyển mùa, bà Phương yếu đi thấy rõ. Bác sĩ nói bà chỉ còn nằm tĩnh dưỡng, ăn uống bồi bổ mà chờ thời gian. Nga ngồi thừ ra hàng giờ bên giường mẹ, đôi mắt hoe đỏ. Rồi cô quyết định hầm một bát bồ câu – món mà ngày xưa mẹ từng nấu cho cô mỗi lần ốm.

Nga hầm cả buổi sáng, nhặt từng miếng thuốc bắc, lựa từng con bồ câu tơ, cẩn thận như nấu cho cả một đời tri ân. Khi bưng bát canh nóng hổi vào, cô ngồi xuống bên giường, thì thầm:
“Con biết mẹ nhớ cha nhiều lắm. Nhưng mẹ ơi, con còn ở đây... Mẹ gắng ăn, ở lại với con thêm chút nữa, nghe mẹ…”

Bà Phương yếu ớt mở mắt, nhìn cô con gái duy nhất bằng ánh mắt vừa yêu thương vừa kiên cường. Nụ cười nở ra giữa đôi môi khô nứt:
“Cha con mất rồi, mẹ không muốn con cũng sống mãi trong mất mát. Nhưng hôm nay, mẹ thấy ấm lòng lắm… Ấm đến tận tim…”

Ngoài cửa sổ, nắng nhẹ xuyên qua rèm, mùi bồ câu hầm thoang thoảng. Trong căn phòng bé nhỏ, có một tình yêu đang âm ỉ cháy – không cần lớn tiếng, không cần ồn ào – nhưng đủ để chống chọi cả một đời bão giông.

Buổi sáng ở trại trẻ mồ côi vùng ven thành phố, nắng nhẹ rơi vương trên những tán cây xanh mướt. Những tiếng chim hót hò...
08/07/2025

Buổi sáng ở trại trẻ mồ côi vùng ven thành phố, nắng nhẹ rơi vương trên những tán cây xanh mướt. Những tiếng chim hót hòa với tiếng trẻ con ríu rít vang lên như một bản hòa ca tinh khôi giữa cuộc đời vốn nhiều thiếu thốn.

Giữa sân nhỏ, một cô gái trẻ – tên là Linh – mặc áo sơ mi xanh sơ vin gọn gàng, quần jean bó và đôi dép mộc mạc, đang múc từng vá cháo bồ câu nóng hổi cho lũ trẻ. Nụ cười của cô dịu dàng như nắng mai, ánh mắt sáng lấp lánh thương yêu. Bên cạnh chiếc nồi lớn là những đứa trẻ nhỏ xíu, tóc tai rối bời, quần áo cũ sờn, nhưng đôi mắt thì trong veo và háo hức.

"Đây, của Bin nè! Bồ câu hôm nay Linh hầm kỹ lắm đó, ăn vô cho khỏe nghen!" – Linh cúi xuống, đưa bát cháo thơm nghi ngút cho cậu bé nhỏ nhất, gương mặt lấm lem nhưng nụ cười rạng rỡ như mặt trời bé con.

Bin đưa hai tay đón lấy, miệng lí nhí: "Dạ con cảm ơn cô Linh..."

Cô Linh ngồi xuống bên cạnh mấy bé khác, vừa đút cháo cho một bé gái vừa kể chuyện cổ tích. Đám trẻ im bặt, nuốt từng câu chữ của cô, như thể đó không chỉ là chuyện cổ tích – mà là liều thuốc an ủi, là hơi ấm thay cho vòng tay mẹ.

Linh là sinh viên tình nguyện năm cuối. Cô từng là một đứa trẻ mồ côi như các em – lớn lên trong một mái nhà nghèo, sống nhờ lòng tốt của những người xa lạ. Mỗi khi trời se lạnh, cô vẫn nhớ mãi hương cháo bồ câu năm nào – món ăn mà một người phụ nữ lạ đã nấu tặng cô vào một mùa đông côi cút. Từ hôm đó, cô đã hứa với lòng: “Mai này, nếu có thể, mình sẽ nấu lại nồi cháo đó – và trao lại tình yêu thương ấy cho những đứa trẻ khác.”

Hôm nay, lời hứa ấy đang được thực hiện.

Nồi cháo cạn dần. Những đôi mắt no đủ, những nụ cười rạng ngời. Còn Linh, dù mồ hôi ướt lưng áo, vẫn không thôi nở nụ cười. Trong ánh nắng sớm dịu dàng, cô ngồi giữa những đứa trẻ như một thiên thần áo xanh. Không cần đôi cánh nào cả, vì đôi tay và trái tim cô đã đủ để chở che, đủ để gieo mầm yêu thương cho cả một thế hệ không có cha mẹ bên cạnh.

Và rồi, ở đâu đó trong lòng người đọc, có một điều gì đó ấm lên — như thể bát cháo bồ câu kia vừa được múc ra, nghi ngút khói, đầy ắp tình người.

Một tối hè tháng 7 dịu mát sau cơn mưa, trời không một gợn mây. Ánh trăng đầu tháng treo lơ lửng trên ngọn tre sau vườn....
06/07/2025

Một tối hè tháng 7 dịu mát sau cơn mưa, trời không một gợn mây. Ánh trăng đầu tháng treo lơ lửng trên ngọn tre sau vườn. Gió thoảng mùi đất ẩm và hương bồ câu rang sả dậy lên thơm lừng.

Ngoài sân, dưới gốc xoài già, chiếc bàn đá quen thuộc đã được lau sạch bóng. Bố và hai bác — bác Cường hay cười và bác Lâm lặng lẽ — đang cụng ly cốc bia mát lạnh. Trên bàn có đĩa lạc luộc, đĩa rau sống và bát muối tiêu chanh. Nhưng tâm điểm là chiếc đĩa lớn — bồ câu rang vàng óng, thơm nức.

Linh – cô con gái học lớp 12, mái tóc đen óng buông xõa, tay cầm khay bước ra. Cô nhẹ nhàng đặt đĩa xuống bàn, nở nụ cười tươi:

– Con mời bố với các bác ăn nóng kẻo nguội ạ!

Bác Cường nhướn mày trêu:

– Ối giời, ai dạy cháu món này mà khéo thế?

Linh cười rạng rỡ:

– Con xem mẹ ngày xưa làm, rồi học thêm trên mạng. Bồ câu con mua từ trại bồ câu Pháp Thanh Sơn, sạch và chắc thịt lắm bác ạ!

Bố nhìn con gái, ánh mắt chan chứa niềm tự hào. Anh cầm đũa gắp một miếng, nhai chậm rãi, rồi gật đầu:

– Giống y như mẹ nó năm xưa… Cái hương vị này, lâu lắm rồi bố mới được ăn lại.

Trăng dần lên cao. Ba người đàn ông rôm rả chuyện xưa, cười nói vang cả góc sân. Linh ngồi bên cạnh, thi thoảng tiếp đá, rót bia, lòng thấy ấm áp lạ kỳ. Không cần đi đâu xa, hạnh phúc đôi khi chỉ là một buổi tối mùa hè, tiếng ve râm ran, mâm cơm đơn sơ và ánh mắt gia đình nhìn nhau đầy yêu thương.

Giữa buổi trưa oi ả của làng quê, trong căn bếp nhỏ với bức tường đất đã ngả màu theo năm tháng, một nồi bồ câu hầm nghi...
01/07/2025

Giữa buổi trưa oi ả của làng quê, trong căn bếp nhỏ với bức tường đất đã ngả màu theo năm tháng, một nồi bồ câu hầm nghi ngút khói được đặt giữa bàn gỗ cũ kỹ, bên khung cửa sổ đã mục nát. Mùi thơm ngọt lịm của nước hầm lan tỏa khắp căn bếp, hòa vào tiếng ve kêu ngoài vườn, khiến không gian như chậm lại.

Người mẹ ngồi nghiêng người, tay nhẹ nhàng múc từng miếng thịt bồ câu mềm ngọt vào bát cho hai đứa con. Đứa con gái lớn, mới 13 tuổi, vừa giúp mẹ dọn bàn xong liền lặng lẽ ngồi vào chỗ, tay vén lại mái tóc ướt mồ hôi. Thằng em trai 5 tuổi ngồi đối diện, đôi mắt sáng lên khi thấy miếng thịt thơm phức được mẹ gắp cho, reo lên:
— Hôm nay mẹ nấu món ba thích nhất nè!

Người mẹ khựng lại một giây, rồi mỉm cười dịu dàng:
— Ừ, mẹ nhớ ba con hay nói: “Món này ăn vào, người mệt mỏi cũng thấy khoẻ lại.”

Cô con gái ngẩng lên, ánh mắt chợt xa xăm. Từ ngày ba mất trong tai nạn lao động, mẹ vừa làm cha vừa làm mẹ. Dù lam lũ cả ngày, bà vẫn luôn dành thời gian nấu những bữa cơm đầm ấm, giữ thói quen ba để lại – mỗi tháng một lần nấu bồ câu hầm cho các con, như một cách gợi nhắc hình bóng của người cha trong từng bữa ăn.

— Mẹ ăn đi, mẹ chưa ăn gì mà! — cô bé nói, gắp lại cho mẹ miếng thịt ngon nhất.
Người mẹ xua nhẹ tay, vẫn giữ nụ cười:
— Mẹ nhìn hai con ăn ngon là mẹ no rồi.

Ngoài kia, nắng trưa đổ xuống vườn chuối sau nhà. Căn bếp nghèo nhưng ấm lửa tình thân. Trong khoảnh khắc ấy, ba không hiện diện bằng hình hài, mà bằng tình yêu còn đầy ắp trong từng thìa cháo, trong ánh mắt lo lắng của con gái, và trong đôi tay gầy guộc vẫn kiên cường của người mẹ.

Một bữa cơm giản dị, mà chứa cả một trời thương yêu.

Sáng sớm ở làng quê, nắng nhẹ trải vàng trên mái ngói cũ, luồn qua kẽ lá rồi rơi nghiêng xuống sân nhà. Trong căn bếp nh...
29/06/2025

Sáng sớm ở làng quê, nắng nhẹ trải vàng trên mái ngói cũ, luồn qua kẽ lá rồi rơi nghiêng xuống sân nhà. Trong căn bếp nhỏ thơm mùi rơm khô và hương đồng nội, một bữa sáng đầm ấm đang diễn ra nơi góc bàn gỗ đã lên nước bóng theo năm tháng.

Bà ngoại tay vẫn thoăn thoắt, múc từng vá cháo bồ câu nóng hổi ra bát. Hơi cháo bốc lên nghi ngút, quyện mùi thơm ngọt dịu dàng của thịt, của gạo nếp và vài lát gừng tươi. Ông ngoại ngồi cạnh, nhẹ nhàng đút từng thìa cháo cho hai đứa cháu nhỏ — một trai một gái, tóc tai rối bù sau giấc ngủ say đêm qua.

Thằng cu Tí vừa ăn vừa tủm tỉm cười, còn con bé Mây thì cứ lém lỉnh đòi “bà cho cháo nhiều thịt hơn”. Ông bà cười hiền, ánh mắt ánh lên niềm vui bình dị mà đầy đủ. Bên ngoài là tiếng chim hót, tiếng gió lùa qua hàng tre, còn trong gian bếp nhỏ ấy là tiếng thìa va vào bát, tiếng trẻ con cười ríu rít và cả tiếng tim đập thầm lặng của tình yêu thương truyền đời.

Bà ngoại khẽ nói:
— Mai về lại phố rồi, ráng ăn no để ông bà đỡ nhớ.

Hai đứa nhỏ ngước lên, vừa nhai vừa gật đầu, như cảm nhận được điều gì đó rất quý, rất sâu — mà có lẽ sau này lớn lên, chúng mới hiểu hết. Nhưng sáng nay, trong làn sương mỏng và hương cháo bồ câu thơm nồng, tình yêu thương của ông bà đã kịp thấm vào lòng chúng — như một món quà vô giá của tuổi thơ.

Tiếng mưa rả rích rơi đều trên mái hiên, len lỏi qua khung cửa sổ, đưa vào phòng một làn gió mát dịu và mùi đất ẩm ngai ...
22/06/2025

Tiếng mưa rả rích rơi đều trên mái hiên, len lỏi qua khung cửa sổ, đưa vào phòng một làn gió mát dịu và mùi đất ẩm ngai ngái. Bà và bé An ngồi cạnh nhau nơi chiếc bàn gỗ nhỏ kê sát cửa sổ. Trên bàn là bát bồ câu hầm thuốc bắc nghi ngút khói, mùi thơm ấm áp lan tỏa khắp gian bếp.

Bà nhẹ nhàng gắp một miếng thịt mềm đặt vào chén An, giọng trìu mến:

— Ăn đi con, bồ câu bà hầm từ sớm, cho cháu gái của bà khỏe mạnh, học giỏi.

An khẽ mỉm cười, đôi mắt sáng lên. Cô bé húp một thìa nước hầm, vị ngọt thanh của thuốc bắc quyện với vị béo mềm của thịt bồ câu khiến cô thấy ấm lòng, bao nhiêu mệt mỏi sau tuần học dài như tan biến.

— Bà ơi, sao bà nấu món này ngon thế? – An tò mò hỏi.

— Ngày xưa mẹ con yếu lắm, bà cũng nấu món này cho mẹ ăn mỗi khi trời trở lạnh như hôm nay. Bây giờ đến lượt con… – Bà mỉm cười, ánh mắt xa xăm như đang sống lại một phần ký ức.

Hai bà cháu cứ thế trò chuyện, thỉnh thoảng im lặng nghe tiếng mưa rơi, cùng tận hưởng hương vị của món ăn ấm áp và tình thân lặng lẽ chảy trôi qua từng khoảnh khắc.

Ngoài kia, mưa vẫn rơi đều, còn trong căn bếp nhỏ, có một sáng mưa dịu dàng, một bát bồ câu hầm thơm lừng, và tình yêu thương cứ thế đong đầy…

🕊️ THỊT BỒ CÂU – “NHÂN SÂM ĐỘNG VẬT” CHO NGƯỜI CẦN BỒI BỔKhông phải ngẫu nhiên mà trong y học cổ truyền, thịt bồ câu đượ...
02/06/2025

🕊️ THỊT BỒ CÂU – “NHÂN SÂM ĐỘNG VẬT” CHO NGƯỜI CẦN BỒI BỔ
Không phải ngẫu nhiên mà trong y học cổ truyền, thịt bồ câu được mệnh danh là “bổ huyết, kiện tỳ, ích khí” – đặc biệt tốt cho:

➡️ Người mới ốm dậy
➡️ Trẻ em suy dinh dưỡng, chậm lớn
➡️ Phụ nữ mang thai và sau sinh
➡️ Người cao tuổi, người bệnh cần phục hồi

📌 Vậy thịt bồ câu có gì đặc biệt?
✅ Giàu protein:
– 100g thịt bồ câu chứa tới 24–25g đạm, cao hơn thịt gà, thịt heo.
– Đạm dễ hấp thu, không gây nặng bụng như thịt đỏ.

✅ Ít béo, ít cholesterol:
– Tốt cho tim mạch, huyết áp, người tiểu đường.

✅ Cung cấp vi chất quý:
– Sắt, kẽm, canxi, vitamin B1 – B2 – B6, giúp phục hồi nhanh sau bệnh.
– Taurine – một loại acid amin giúp tăng miễn dịch và bảo vệ gan.

✅ Hàm lượng collagen tự nhiên cao:
– Tốt cho da, khớp, tóc – đặc biệt ở phụ nữ tuổi trung niên, làm trắng sáng da, tóc óng ả, suôn mượt, chắc khỏe tự nhiên.

Chào các cô/chú/ anh/chi/em!Bên trại hiện đang có bồ câu Pháp chất lượng cao – giống chuyên thịt, lớn nhanh, thịt chắc v...
25/05/2025

Chào các cô/chú/ anh/chi/em!
Bên trại hiện đang có bồ câu Pháp chất lượng cao – giống chuyên thịt, lớn nhanh, thịt chắc và bổ dưỡng. Phù hợp cho cả người cần bồi bổ sức khỏe, người lớn tuổi, phụ nữ có thai và trẻ em.
Có hai hình thức:

Bồ câu ra ràng: 28-35 ngày tuổi, đã rút lông sạch sẽ, chế biến dễ dàng.

Bồ câu giống sinh sản: Phù hợp cho hộ gia đình hoặc trại nuôi muốn phát triển đàn.

Cam kết:

Nuôi bằng thức ăn sạch, không chất tăng trọng.

Giao hàng tận nơi (theo khu vực).

Giá cả hợp lý – chiết khấu tốt cho khách mua số lượng.

Các cô/chú/anh/chị/em quan tâm trại gửi thông tin chi tiết và hình ảnh thực tế nhé!

🥣 BỒ CÂU PHÁP – NGON CHUẨN, BỔ KHỎE CHO CẢ NHÀ!Thịt bồ câu mềm – ngọt – giàu dinh dưỡng, cực tốt cho:✅ Người mới ốm dậy,...
13/05/2025

🥣 BỒ CÂU PHÁP – NGON CHUẨN, BỔ KHỎE CHO CẢ NHÀ!
Thịt bồ câu mềm – ngọt – giàu dinh dưỡng, cực tốt cho:
✅ Người mới ốm dậy, trẻ em biếng ăn
✅ Mẹ bầu cần tẩm bổ
✅ Người lớn tuổi cần bồi dưỡng sức khỏe
👉 Chế biến đa dạng: cháo bồ câu, bồ câu tiềm thuốc Bắc, nướng mật ong, hầm sâm…
🎯 Chọn giống bồ câu Pháp – lớn nhanh, thịt dày, ít mỡ – cam kết sạch, tươi, giao sống tận nơi
📦 Có làm sẵn nếu khách yêu cầu!
📩 Inbox ngay để đặt hàng – Giao trong ngày – Số lượng có hạn!

Address

Bac Giang

Opening Hours

Monday 05:00 - 21:00
Tuesday 05:00 - 21:00
Wednesday 05:00 - 21:00
Thursday 05:00 - 21:00
Friday 05:00 - 21:00
Saturday 05:00 - 21:00
Sunday 05:00 - 21:00

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Bồ Câu Pháp Thanh Sơn - Dinh Dưỡng Vàng Cho Sức Khỏe posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share