Trạm Tâm lý học

Trạm Tâm lý học Lắng nghe - Chia sẻ - Thấu hiểu - Bảo mật

Sáng nay tỉnh dậy, xem qua một số bảng tin chưa kịp đọc đêm hôm qua.Một tin tức đập vào đầu mình là một dòng tin nhắn củ...
17/02/2025

Sáng nay tỉnh dậy, xem qua một số bảng tin chưa kịp đọc đêm hôm qua.
Một tin tức đập vào đầu mình là một dòng tin nhắn của 1 cậu con trai gửi cho anh mình trước lúc ra đi ở Cầu Cửa Đại.
Trong câu chuyện này mình không biết trách ai. Mình không muốn kẻ tổn thương lại càng tổn thương....
Nhưng có 1 số điều mình mong muốn được chia sẻ...
-----------------------
Tuổi thơ của con chỉ có một. Bạn muốn chúng nhớ lại gì
~Tuổi thơ của con chỉ có một, và những ký ức mà con mang theo suốt đời sẽ được tạo nên từ những khoảnh khắc hôm nay.
~ Bạn muốn con nhớ về gì khi lớn lên? Những trận đòn roi hay những cái ôm động viên? Những lời trách mắng hay những buổi tối cùng nhau đọc sách, kể chuyện?
~Điểm số có thể được cải thiện, nhưng tổn thương tâm lý thì khó lành. Hãy để con nhớ về một tuổi thơ đầy yêu thương, nơi con được thấu hiểu, được vấp ngã và học cách đứng dậy, được là chính mình mà không sợ hãi. Vì cuối cùng, những điều ấy mới là nền tảng để con vững vàng bước vào tương lai.

VÌ SAO NÊN YÊU NGƯỜI HƯỚNG NỘI?“Ai trong chúng ta cũng đều có một chút kì lạ, và cuộc đời cũng thế. Rồi khi chúng ta tìm...
14/02/2025

VÌ SAO NÊN YÊU NGƯỜI HƯỚNG NỘI?

“Ai trong chúng ta cũng đều có một chút kì lạ, và cuộc đời cũng thế. Rồi khi chúng ta tìm thấy ai đó cũng kì lạ như mình, chúng ta cùng với họ rơi vào một sự kì lạ được gọi là tình yêu”.

– Dr. Seuss –

Trong thế giới ồn ào và hối hả này, nhiều người hướng nội thấy mình bị thụt lùi lại và bị xã hội giẫm đạp, lấn át. Chúng ta không tìm thấy tình yêu bởi vì chúng ta không có cơ hội.

Vậy nên sau đây là những lý do nhỏ xinh vì sao bạn nên chọn người hướng nội làm bạn đời hoặc bạn đồng hành

1. Họ độc lập.

Trước tiên bạn phải biết là họ không cần bạn. Họ không cần các mối quan hệ, cũng như họ chẳng cần ai khác. Không phải là cần, mà là muốn. Vì thế khi một người hướng nội chọn bạn, thì có nghĩa là họ muốn bạn. Ngay cả khi họ không nói ra như thế, thì bạn hẳn cũng sẽ biết được điều đó bởi vì bạn không thể là trở thành một phần cuộc đời họ nếu như họ không muốn điều đó .

Tôi cũng chưa từng nói với ai đó rằng tôi cần họ. Thật ra là tôi có nói với Chúa, nhưng Ngài không được tính trong trường hợp này. Muốn ai đó lúc nào cũng tác động mạnh mẽ đến chúng ta nhiều hơn là cần họ. Cần ai đó có nghĩa là khi nhu cầu được đáp ứng thì người đó không còn cần thiết nữa. Còn muốn ai đó thì khác, điều đó có nghĩa là bạn ý thức được mình luôn nỗ lực để giữ người đó trong cuộc đời mình. Đó mới chính là ý nghĩa ẩn sau câu nói “Anh yêu em/ Em yêu anh/ Mình yêu bạn”. Đó có nghĩa là họ muốn bạn bên cạnh, chỉ cần bạn gật đầu đồng ý mà thôi

2. Họ chân thành.

Khi bạn đã là của họ, thì mãi mãi là thế. Chỉ vậy thôi. Bấy nhiêu là đủ. Họ không thích chơi trò tán tỉnh với người khác. Họ không lừa dối bạn và cũng sẽ không đối xử với bạn như thể bạn chẳng là gì. Bởi vì, thành thật mà nói, bạn là tất cả.

3. Họ là người biết lắng nghe.
“Lắng nghe là một nghệ thuật đòi hỏi sự chú tâm vượt trên tài năng, tinh thần vượt trên cái tôi, và đặt người khác trên bản thân mình.”
– Dean Jackson –

Bởi vì họ hiểu thế nào là bị phớt lờ và bỏ qua nên khi bạn trò chuyện với họ, bạn sẽ được họ để tâm tuyệt đối. Với những ai muốn nói chuyện với họ, dù có biết ý của họ hay không thì họ vẫn trân trọng. Nếu họ trả lời, họ sẽ đưa ra những đáp án khá sâu sắc chứ không bàn qua loa, và bạn sẽ sớm nhận ra rằng họ biết nhiều về bạn hơn là bạn biết về họ.

(Tái bút: đừng buồn vì phát hiện này nhé. Họ thích tìm hiểu bạn thôi, và càng hiểu bạn thì họ càng sẵn lòng chia sẻ về bản thân cho bạn biết.)

4. Họ biết đồng cảm.
Bởi vì phần lớn sự chú ý, ân cần của họ như một dạng tài năng nên họ thấy mình có thể kết nối với những người xung quanh ở một mức độ sâu hơn. Họ có thể dễ dàng đọc vị người khác, đặc biệt là khi họ biết rõ bạn. Đồng thời họ cũng cảm nhận được những cảm xúc của bạn như thể chúng là của họ vậy mà chẳng cần cố gắng gì cả. Họ không phản hồi để bình phẩm, mà là để thấu hiểu, bởi vì họ biết hiểu lầm là thế nào.

5. Họ sống chân thật
Trong thế giới ngày nay, sự thu mình của họ thường bị chính bản thân họ lẫn những người xung quanh xem như một hành động nổi loạn. Họ biết mình là ai và không ngại đấu tranh vì điều đó. Họ cũng không thay đổi để làm vừa lòng người khác. Trong mắt họ, đó chỉ là sự lừa dối và là sự xúc phạm đến bạn cũng như chính họ.

Đừng bao giờ nói với một người hướng nội những gì mà bạn nghĩ họ muốn nghe. Những gì họ muốn nghe chỉ là sự thật mà thôi. Họ muốn tìm hiểu bạn, chứ không phải là một bức vẽ hai chiều mà bạn cho rằng họ muốn. Họ muốn chính con người bạn – chỉ vậy thôi.

6. Họ hiểu sức mạnh của việc yêu thương bản thân.

Những người hướng nội có xu hướng dành nhiều thời gian cho bản thân, đó cũng chính là lý do vì sao họ hay khuyến khích bạn làm điều tương tự. Khi họ thấy được con người thật của bạn, họ sẽ trân quý điều đó hơn bất cứ ai trước đây, đó là vì họ biết thế nào là học cách yêu thương chính mình, nhiều hơn bất cứ ai.

Một trong những việc khó nhằn nhất đối với tôi là quan sát một trong những cuộc vật lộn của mình với sự ghét bỏ bản thân. Tôi xem chúng như những cá thể đẹp đẽ, độc nhất và tuyệt vời. Và đối với những ai không thấy như thế thì tôi chỉ hỏi là liệu họ có cần mang kính hay không. Lúc-nào-cũng-thế.

7. Họ khá sáng tạo.

Họ thường dành nhiều thời gian quẩn quanh trong đầu để phát triển thế giới quan độc đáo của mình. Không ai trong số họ có thế giới quan giống nhau, và thường thì họ bộc lộ điều đó thông qua hội họa, âm nhạc, văn chương hoặc là tất cả. Họ muốn bộc lộ bản thân một cách sáng tạo và đầy nhiệt huyết hơn những người còn lại. Vì thế mà bạn sẽ bị kinh ngạc vì những gì họ có thể làm đấy.

Một trong những người bạn hướng nội của tôi (tôi có xu hướng kết bạn với những người như thế) là diễn viên – người đã có một vai trong vở kịch ngay từ thời năm nhất đại học. Ở vòng tuyển chọn, cô ấy diễn cùng một người bạn chung của cả hai trước khi anh ta trở thành bạn tốt của chúng tôi. Anh ta đã quan sát cô và cho rằng cô quá trầm lặng nên sẽ không có mấy cơ hội diễn trên sân khấu. Khi cô cầm tay anh ta, như lời thoại trong kịch bản, thì anh ta đã nhảy bật lên vì sốc. Sau đó, khi kể lại chi tiết, anh bảo rằng rất vui vì mình đã sai.
....

Dịch: Goonie
Biên tập: Linh Vũ
------------------------------------------------

Hệ lụy bạo lực học đường xảy ra đối với tâm lý trẻTheo các trung tâm Tư vấn và chăm sóc rối nhiễu tâm trí – TW Hội khoa ...
12/02/2025

Hệ lụy bạo lực học đường xảy ra đối với tâm lý trẻ
Theo các trung tâm Tư vấn và chăm sóc rối nhiễu tâm trí – TW Hội khoa học tâm lý giáo dục Việt Nam cho biết, bạo hành trẻ em để lại nhiều hậu quả vô cùng tiêu cực, không chỉ làm thể chất suy kiệt mà còn khiến trẻ còi cọc, chậm phát triển, ốm đau, bệnh tật … mà còn hằn sâu vết thương tâm trí nghiêm trọng, khiến tâm lý trẻ luôn trong tình trạng lo sợ, tự ti, rụt rè, nhút nhát…
Nhiều trường hợp vì bị bạo hành nhiều quá nên kéo theo sự thay đổi về tâm tính, khả năng nhìn nhận những mặt tốt – xấu trong xã hội bị ảnh hưởng, thậm chí trở nên vô cảm, lãnh đạm với mọi thứ xung quanh.
Hậu quả để lại cho trẻ sau các vụ bạo hành là rất nặng nề. Trẻ sẽ mất niềm tin hoàn toàn, bởi cô giáo, cha mẹ đều là những người chúng yêu thương, quý trọng nhưng cũng ra tay đánh đập chúng.
Sau này lớn lên, trẻ có thể sống khép kín, trở nên ngại giao tiếp, thậm chí còn những có hành vi bạo lực, chống đối xã hội…
Rối loạn hành vi ứng xử
Khi bị bạo hành nhiều, trẻ rất có thể thay đổi hành vi ứng xử. Có trẻ đang hiền lành, hòa nhã, lễ phép bỗng trở nên thô lỗ, nóng nảy, cục cằn và hung bạo thậm chí sẽ học theo hành vi bạo hành đối với người khác, nhìn ai cũng thấy đáng ghét và ra tay đánh đập, ngay cả với các loài động vật.
Ngược lại, có nhiều trẻ khi bị bạo hành sẽ thu mình lại, sống khép kín, cô lập, hay buồn phiền suy nghĩ, luôn thấy tự ti, ngại giao tiếp, không dám đưa ra suy nghĩ của bản thân và rất dễ lâm vào tình trạng trầm cảm. Nặng hơn, trẻ có thể bị hoang tưởng, ảo giác, tâm trí bất ổn và xa lánh mọi người, phó mặc cuộc sống, không có ước mơ, hoài bão và mục đích, lý tưởng sống.
Trẻ bị bạo hành có thể dễ thành người bạo lực học đường
Khi trẻ sống trong môi trường, hằng ngày phải chứng kiến và hứng chịu những cuộc cãi vã, đánh đập từ cha mẹ, người thân hay những lời nói xúc phạm, lăng mạ người khác, trẻ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Rất ít trường hợp, trẻ sẽ có suy nghĩ tích cực và hành động trái với những gì chúng thấy, trở thành người hiền lành, lương thiện.
Mà đa số, trẻ sẽ “hấp thụ” tính cách từ những người trong gia đình, trở thành người dễ dàng dùng bạo lực với người khác, xa đọa vào các tệ nạn, sớm bị tha hóa và bị xã hội lên án, tẩy chay. Điều này đã xảy ra rất nhiều trong thực tế cuộc sống và được cho là dễ hiểu, bởi quá trình hình thành của trẻ ảnh hưởng rất lớn từ môi trường sống, cách giáo dục của cha mẹ… Và hiển nhiên rằng, việc bạo hành ấy đã in sâu trong tiềm thức và dần trở thành một phần tính cách của trẻ.
---------------------------------------------------
Nguồn: Bacsytamly

7 tips cho việc sống chung với lo âu xã hội. 1. Kiểm soát hơi thở của bạn Sự lo lắng có thể gây ra những thay đổi trong ...
11/02/2025

7 tips cho việc sống chung với lo âu xã hội.
1. Kiểm soát hơi thở của bạn
Sự lo lắng có thể gây ra những thay đổi trong cơ thể khiến bạn khó chịu. Ví dụ, bạn cảm thấy hơi thở của mình rất nhanh và nông. Điều này có thể làm bạn lo lắng hơn. Bạn có thể cảm thấy căng thẳng, chóng mặt hoặc ngạt thở.
Một số kỹ thuật có thể giúp bạn làm chậm hơi thở và kiểm soát các triệu chứng lo âu khác. Hãy thử các bước sau:
• Ngồi xuống với tư thế thoải mái và lưng thẳng
• Hãy thư giãn vai
• Đặt một tay lên bụng và tay còn lại đặt trên ngực
• Hít vào từ từ qua mũi trong vòng 4 giây. Bàn tay trên bụng của bạn sẽ được nâng lên và bàn tay trên trên ngực bạn sẽ không nên cử động nhiều.
• Giữ hơi thở của bạn trong 2 giây và sau đó cho nó từ từ ra qua miệng của bạn trong 6 giây
• Lặp lại điều này nhiều lần cho đến khi bạn cảm thấy thoái mái.
2. Thử tập thể dục hoặc thư giãn cơ bắp
Nghiên cứu cho thấy rằng một số hoạt động thể chất nhất định như chạy bộ có thể giúp giảm bớt sự lo lắng của bạn. Thư giãn cơ bắp liên tục cũng có thể rất hữu ích. Điều này giúp giải phóng các nhóm cơ trong cơ thể của bạn và giữ sự chú ý của bạn vào cảm giác giải phóng.
Yoga cũng có thể giúp bạn bình tĩnh lại. Một số bài tập nhất định liên quan đến hơi thở sâu, vì vậy chúng có thể giúp giảm huyết áp và nhịp tim của bạn. Các nghiên cứu cho thấy rằng tập yoga trong một vài tháng có thể giúp giảm bớt sự lo âu tổng thể. Trong thực tế, chỉ cần một lớp học có thể cải thiện tâm trạng và lo âu.
3. Chuẩn bị
Chuẩn bị trước cho các tình huống xã hội khiến bạn lo lắng có thể giúp bạn cảm thấy tự tin hơn. Bạn có thể cảm thấy thôi thúc tránh một số tình huống bởi vì chúng khiến bạn lo lắng. Thay vào đó, hãy cố gắng chuẩn bị cho những gì sắp tới.
Ví dụ, nếu bạn đang có buổi hẹn hò đầu tiên và bạn sợ bạn sẽ không có điểm gì chung với đối tượng, hãy thử đọc tạp chí và báo để tìm một vài chủ đề để thảo luận. Nếu bạn chuẩn bị đi đến một buổi tiệc, bạn hãy thử những bài tập thư giãn hoặc hít thở sau lấy lại bình tĩnh trước khi rời khỏi nhà.
4. Bắt đầu từ những điều nhỏ nhất
Đừng nhảy vào những tình huống xã hội lớn. Bạn hãy thử lên lịch các bữa ăn tại nhà hàng với bạn bè hoặc những thành viên trong gia đình để có thể quen với việc ăn uống ở nơi đông người. Hãy thử đi ra đường, tương tác bằng mắt với những người trên phố hoặc tại các cửa hàng tạp hóa và chào hỏi mọi người. Nếu ai đó bắt đầu một cuộc trò chuyện với bạn, hãy hỏi họ những câu hỏi về sở thích của họ hoặc những nơi yêu thích để đi du lịch.
Bạn có thể xây dựng các hoạt động lớn hơn khi bạn cảm thấy thoải mái hơn.
Hãy kiên nhẫn với chính mình. Phải mất thời gian và thực hành để giải quyết lo âu xã hội. Bạn không cần phải đối mặt với nỗi sợ lớn nhất của bạn ngay lập tức. Nếu bạn quá nóng vội, bạn thực sự có thể tạo thêm lo âu.
5. Đừng chỉ tập trung vào bản thân
Hãy thử chuyển sự chú ý của bạn đến những gì đang xảy ra xung quanh bạn thay vì những gì nằm trong đầu bạn. Bạn có thể làm điều này bằng cách thực sự lắng nghe cuộc trò chuyện đang diễn ra hoặc nhắc nhở bản thân rằng những người khác có thể không biết bạn lo lắng như thế nào chỉ bằng cách nhìn bạn. Mọi người đánh giá cao khi những người khác hành động chân thành và quan tâm, vì vậy hãy tập trung vào sự hiện diện và hãy là người biết lắng nghe .
6. Nói về những suy nghĩ tiêu cực
Những suy nghĩ này có thể là về con người hoặc tình huống, và thậm chí chúng có thể ở trạng thái tự động. Hầu hết, chúng đều sai. Nhưng chúng có thể khiến bạn hiểu sai những thứ như nét mặt. Điều này có thể khiến bạn cho rằng mọi người đang suy nghĩ về bạn mà thực chất không phải như vậy.
Một cách để làm điều này đơn giản là sử dụng bút và giấy:
• Hãy suy nghĩ về tất cả những suy nghĩ tiêu cực bạn có trong những tình huống cụ thể.
• Viết chúng ra
• Viết ra những suy nghĩ tích cực thách thức những suy nghĩ tiêu cực.
Dưới đây là ví dụ:
• Suy nghĩ tiêu cực: "Tình trạng này khiến tôi rất lo lắng, tôi sẽ không thể đối phó với nó."
> Tuyết Minh:
• Thách thức: “Tôi đã cảm thấy lo lắng trước đây nhưng tôi luôn vượt qua nó. Tôi sẽ cố hết sức để tập trung vào những phần tích cực của trải nghiệm. ”
7. Sử dụng giác quan của bạn
Thị giác, thính giác, vị giác, xúc cảm và khứu giác - giác quan của bạn có thể giúp bạn bình tĩnh lại trong lúc bạn cảm thấy lo lắng. Đối với một số người, nhìn vào một bức ảnh yêu thích hoặc ngửi thấy một mùi hương nào đó có thể làm được điều đó. Lần sau khi bạn bắt đầu cảm thấy lo lắng về một tình huống xã hội, hãy thử nghe bài hát yêu thích, nhai một viên kẹo cao su, hoặc chơi với một con vật cưng.
Nguồn: Bacsytamly

Trẻ em thường sẽ rất khó diễn đạt cảm xúc mà chúng đang trải qua, không phải vì chúng không có cảm xúc mà bởi vì khả năn...
14/01/2025

Trẻ em thường sẽ rất khó diễn đạt cảm xúc mà chúng đang trải qua, không phải vì chúng không có cảm xúc mà bởi vì khả năng ngôn ngữ và nhận thức về cảm xúc của trẻ còn đang trong giai đoạn phát triển. Khi trẻ gặp khó khăn trong việc diễn đạt cảm xúc, điều quan trọng là người lớn phải nhận ra và giúp đỡ.

Hãy thử tưởng tượng bạn đang cảm thấy buồn nhưng không biết làm thế nào để nói lên điều đó, hoặc cảm thấy lo lắng nhưng không có từ ngữ để diễn tả. Đó chính là những gì trẻ em thường trải qua. Chúng có thể biểu hiện qua hành vi như khóc, giận dữ, hoặc thu mình lại, nhưng không biết cách diễn đạt bằng lời nói.

Việc giúp trẻ học cách nhận diện và diễn đạt cảm xúc là một phần quan trọng trong quá trình phát triển cảm xúc xã hội. Người lớn có thể hỗ trợ trẻ bằng cách kiên nhẫn lắng nghe, khuyến khích trẻ chia sẻ cảm xúc của mình, và sử dụng những công cụ như sách, hình ảnh hoặc trò chơi để giúp trẻ hiểu và diễn đạt cảm xúc tốt hơn.

Khi trẻ học được cách diễn đạt cảm xúc, chúng không chỉ cải thiện kỹ năng giao tiếp mà còn xây dựng được mối quan hệ tốt đẹp với những người xung quanh và phát triển lòng tự tin trong việc đối mặt với những thách thức trong cuộc sống.

Hôm nay, bạn cảm thấy thế nào?😊
07/01/2025

Hôm nay, bạn cảm thấy thế nào?😊

- Một chia sẻ, một yêu thương - Dự án "Sữa Kun Cho Em - Cùng Em Cao Lớn"Bạn cũng có thể trở thành một phần của dự án, ch...
23/03/2024

- Một chia sẻ, một yêu thương -

Dự án "Sữa Kun Cho Em - Cùng Em Cao Lớn"

Bạn cũng có thể trở thành một phần của dự án, chỉ cần:
📍Truy cập vào trang chủ dự án:https://suakunchoem.idp.vn/
📍Điền tên & nhận ngay Thư cảm ơn siêu đáng yêu từ các em nhỏ vùng cao.
📍Chia sẻ Thư cảm ơn kèm hashtag


Với mỗi thông điệp được chia sẻ, bạn đã góp phần tặng 1 hộp sữa cho trẻ em vùng cao.

Với mong muốn lan tỏa tinh thần yêu thương chia sẻ, Kun hi vọng được đồng hành cùng tất cả mọi người chung tay góp sức trong chiến dịch này cho các em

VÌ SAO THẾ HỆ TEEN NGÀY CÀNG TRẦM CẢM?Chưa bao giờ thế hệ trẻ trong hiện tại phải đối mặt với vấn nạn mang tên "TRẦM CẢM...
10/03/2023

VÌ SAO THẾ HỆ TEEN NGÀY CÀNG TRẦM CẢM?
Chưa bao giờ thế hệ trẻ trong hiện tại phải đối mặt với vấn nạn mang tên "TRẦM CẢM" đáng báo động như hiện nay. Có thể bạn hoặc những người xung quanh vẫn đang tự nhủ rằng "Tôi ổn mà" - thế nhưng sự thật thì càng ngày tỉ lệ căng thẳng, stress, áp lực, mệt mỏi tinh thần,... mà gọi chung là sức khỏe tâm lý yếu kém ngày càng gia tăng. Thời đại của mạng xã hội và các thiết bị thông minh làm cho tất cả chúng ta đều bị kéo theo còn sự kết nối trực tiếp ngày càng giảm lại. Bài viết dưới là một bài chỉ ra nhiều kết quả nghiên cứu tương đối khoa học và có cơ sở để nói về một thực trạng, được dịch độc quyền tại Tâm lý học ứng dụng.
Không nhiều kết quả nghiên cứu khiến bạn phải giật mình, nhưng nghiên cứu dưới đây thì có thể đấy.
Tôi đã theo dõi các xu hướng về thái độ và hành vi của nhóm tuổi teen và giới trẻ trong nhiều năm, chủ yếu dựa trên khảo sát đại diện cấp quốc gia trên các teen người Mỹ được thực hiện hàng năm mang tên Monitoring the Future (MtF). Tính từ những năm 1970, MtF đã khảo sát 1,4 triệu trẻ vị thành niên. Trong giai đoạn năm 2012-2013, có sự gia tăng đột ngột số lượng teen nói rằng mình đang trải qua những triệu chứng trầm cảm – cảm giác tuyệt vọng, chán sống, tin rằng mình không thể làm gì ra hồn. Các triệu chứng trầm cảm tiếp tục tăng lên trong những năm tiếp theo, khiến các teen thời nay – đối tượng tôi mô tả trong quyển sách mới mang tên iGen của mình – trở nên phiền muộn hơn rất nhiều so với lứa tuổi teen của chỉ vài năm trước.
Từ khi đoạn trích của sách được đăng trên tạp chí Atlantic, một số người thắc mắc tôi đã làm thế nào để đi đến kết luận rằng các vấn đề sức khỏe tinh thần đang gia tăng ở lứa tuổi teen (và lý do điều đó xảy ra). Bây giờ khi quyển sách đã được xuất bản với đầy đủ các biểu đồ và phân tích, cuối cùng thì tôi cũng có thể đưa ra lời giải thích ở đây với hy vọng trả lời các chỉ trích dường như chỉ dựa trên sự thấu hiểu chưa đầy đủ về nghiên cứu này và cách nó được thực hiện.
Tìm hiểu sâu hơn, tôi phát hiện ra rằng sự gia tăng các triệu chứng trầm cảm chỉ mới là một phần câu chuyện. Hạnh phúc – yếu tố đã gia tăng ở lứa tuổi teen trong 20 năm – bắt đầu sụt giảm. Sự cô đơn tăng lên nhanh chóng, và ngày càng nhiều sinh viên năm nhất (trong khảo sát quốc gia American Freshman trên 9 triệu sinh viên Mỹ) cho biết họ cảm thấy phiền muộn và quá tải. Đáng lo ngại hơn nữa là so với năm 2011, số lượng teen trong năm 2015 có biểu hiện trầm cảm lâm sàng có thể chẩn đoán trong nghiên cứu sàng lọc cấp quốc gia NS-DUH tăng thêm 50%. (Một điểm quan trọng cần lưu ý là tất cả những nguồn này là các khảo sát thực hiện trên những teen không được chọn lọc và không tìm kiếm sự điều trị - do đó, không thể nói rằng sự gia tăng đó là do có nhiều teen tìm kiếm sự điều trị hơn). Tỉ lệ tự sát tăng gấp 3 ở các bé gái từ 12-14 tuổi và tăng 50% ở các em gái trong lứa tuổi từ 15-19. Số lượng trẻ em và trẻ vị thành niên nhập viện vì suy nghĩ tự tử hoặc tự hoại tăng gấp đôi trong giai đoạn năm 2008 đến 2015. Thế hệ iGen đang trải qua cơn khủng hoảng sức khỏe tinh thần. Không chỉ vậy, lý do điều này xảy ra dường như là một ẩn số.
Có vẻ nguyên nhân không bắt nguồn từ kinh tế; nền kinh tế Mỹ đã phục hồi sau năm 2011. Lý do cũng không đến từ áp lực học tập; trong khảo sát MtF; các teen của những năm 2010 nói rằng mình dành ít thời gian làm bài tập về nhà hơn so với teen của thập niên 90, và thời gian các học sinh cấp 3 có ý định vào đại học dành cho hoạt động ngoại khóa – trái với niềm tin thông thường – cũng tương đương với khảo sát của American Freshman. Không có biến cố hay thay đổi chính trị nào xảy ra trong thời gian đó (dữ liệu này được thu thập trước thời điểm diễn ra cuộc bầu cử tổng thống). Những vấn đề như bất cân bằng thu nhập và thay đổi cấu trúc gia đình đã tồn tại từ hàng chục năm nay, và không hề có sự chuyển biến đột ngột trong những năm 2010. Vậy rốt cuộc nguyên nhân là gì?
Sau đó tôi chợt nhận ra một điều. Trong một dự án khác, tôi nhận thấy các em tuổi teen dành ít thời gian tương tác trực tiếp với bạn bè và dành nhiều thời gian hơn để nói chuyện với nhau qua các thiết bị điện tử, và xu hướng này tăng mạnh sau năm 2011. Tôi cũng phát hiện ra rằng đó là khoảng thời gian mà điện thoại thông minh trở nên vô cùng phổ biến – khi nhiều teen (và cả người lớn) chăm chăm vào màn hình điện thoại trên tay. Tổ chức Pew Center cho biết tỉ lệ người Mỹ sở hữu điện thoại thông minh đã vượt mức 50% vào cuối năm 2012. Đó cũng là thời điểm mà mạng xã hội trở thành thứ gần như là bắt buộc đối với các teen. Điện thoại thông minh và mạng xã hội là hai yếu tố ảnh hưởng trực tiếp đến các em – làm thay đổi đáng kể cách các em sử dụng thời gian, chứ không chỉ là một sự kiện trên tin tức hoặc một xu hướng các em nghe được từ cha mẹ mình.
Vậy là các mốc thời gian đã trùng khớp: Ngay khi điện thoại thông minh trở nên phổ biến và các teen dành thời ít thời gian hơn cho những tương tác trực tiếp, thì sức khỏe tâm lý của các em bị suy giảm. Câu hỏi tiếp theo là liệu điện thoại thông minh có liên quan đến sức khỏe bị suy giảm của các cá nhân hay không. Trong phân tích của tôi về dữ liệu của MtF và Hệ thống Giám sát Rủi ro Giới trẻ của CDC, tôi phát hiện thấy có mối liên hệ này – những teen dành nhiều thời gian cho điện thoại thì kém hạnh phúc, nhiều phiền muộn và có nhiều yếu tố rủi ro dẫn đến tự tử hơn. Những mối liên hệ đó vẫn tồn tại khi xem xét các yếu tố phức tạp khả thi khác, chẳng hạn như giới tính, chủng tộc và địa vị kinh tế xã hội.
Một số người tự hỏi tại sao tôi không đề cập đến các nghiên cứu chỉ ra ảnh hưởng tích cực của mạng xã hội. Thứ nhất, đây chỉ là một đoạn trích trong sách, vậy nên chẳng có gì ngạc nhiên khi tôi tập trung vào phân tích mà tôi thực hiện cho quyển sách (phân tích dữ liệu khảo sát đại diện cấp quốc gia MtF và dữ liệu CDC trên hàng ngàn teen, cho thấy mối tương quan giữa việc dành nhiều thời gian cho mạng xã hội và mức độ kém hạnh phúc). Thứ hai, phân tích tổng hợp (từ 67 nghiên cứu) gần nhất cũng phát hiện mối tương quan như trên. Nói chung, giữa các mẫu thử quy mô lớn tôi phân tích và phân tích tổng hợp nói trên, dường như rõ ràng là bằng chứng nghiêng về phía cho rằng ta kém hạnh phúc vì sử dụng mạng xã hội nhiều; do đó, quan điểm nói rằng tôi cố tình lựa chọn bằng chứng có lợi cho mình là vô căn cứ. Mạng xã hội có thể mang lại cho chúng ta nhiều lợi ích, nhưng sức khỏe tâm lý – vốn là mối quan tâm của tôi – không phải là một trong những lợi ích đó.
Dĩ nhiên, như tôi đã lưu ý cụ thể trong đoạn trích trên tạp chí Atlantic, sự tương quan không chứng minh mối quan hệ nhân quả. Ví dụ như có quan điểm cho rằng người kém hạnh phúc sử dụng thiết bị điện tử nhiều hơn. Tuy nhiên, 3 nghiên cứu khác đã loại trừ lời giải thích đó, ít nhất là đối với mạng xã hội. Hai nghiên cứu theo thời gian phát hiện ra rằng việc sử dụng mạng xã hội nhiều khiến ta không hạnh phúc, nhưng sự kém hạnh phúc không làm con người ta sử dụng mạng xã hội nhiều hơn. Nghiên cứu thứ ba là một thí nghiệm thật sự (có thể xác định mối quan hệ nhân quả); nó giao ngẫu nhiên cho một số người lớn nhiệm vụ bỏ chơi Facebook trong một tuần. Kết quả là những người không sử dụng Facebook trong tuần đó thì hạnh phúc hơn, bớt cô đơn và ít phiền muộn hơn.
Việc trầm cảm dẫn đến sử dụng mạng xã hội cũng không thể giải thích tại sao trầm cảm lại đột nhiên tăng lên sau năm 2011-2012. Nếu sự gia tăng căn bệnh trầm cảm xảy ra trước, một yếu tố chưa xác định nào đó có thể khiến trầm cảm tăng mạnh đến thế, từ đó dẫn đến việc sử dụng nhiều điện thoại thông minh và mạng xã hội. Có vẻ như nhiều khả năng là việc sử dụng điện thoại thông minh và mạng xã hội tăng lên và kéo theo sự gia tăng của chứng trầm cảm. Cho đến nay, những thay đổi lớn nhất trong cuộc sống hàng ngày của teen trong giai đoạn 2011-2015 là sự lan rộng của điện thoại thông minh và sự phát triển của mạng xã hội. Không có yếu tố nào sát thực hơn thế.
Ngoài ra, không ai phản đối quan điểm cho rằng tương tác xã hội trực tiếp gắn liền với sức khỏe tinh thần tốt hơn. Vậy nên dù ta bỏ đi mối tương quan giữa mạng xã hội và chứng trầm cảm - cứ cho là nó trung lập – thì sự suy giảm tương tác xã hội trực tiếp chắc chắn chịu trách nhiệm cho sự gia tăng chứng trầm cảm và không hạnh phúc. Vậy tại sao các tương tác xã hội trực tiếp bị suy giảm? Có thể là do ta ngày càng dành nhiều thời gian hơn cho điện thoại thông minh.
Nói vậy không có nghĩa là bạn nên tịch thu điện thoại của các trẻ vị thành niên. Như các nghiên cứu khác đã chứng minh, việc sử dụng điện thoại thông minh vừa phải – khoảng một tiếng mỗi ngày – thì không có hại. Trong phân tích của tôi về dữ liệu từ khảo sát Hệ thống Giám sát Rủi ro Giới trẻ do CDC thực hiện, sức khỏe tinh thần chỉ bị ảnh hưởng tiêu cực khi ta sử dụng điện thoại từ 2 tiếng trở lên mỗi ngày. Tất nhiên là hầu hết các teen (và nhiều người lớn) dùng điện thoại nhiều hơn 2 tiếng mỗi ngày (trung bình là 6-8 tiếng trong thời gian rảnh), vì vậy việc đặt ra giới hạn là hợp lý.
Sau khi đoạn trích của quyển sách của tôi được đăng trên tạp chí Altantic, một số người, chẳng hạn như Sarah Rose Cavanagh, tranh luận rằng chúng ta không nên vội vàng đưa ra kết luận khi chưa thực hiện được một thí nghiệm kiểm soát, trong đó giao ngẫu nhiên cho các nhóm tuổi teen sử dụng nhiều hoặc ít điện thoại thông minh. Cô kết luận rằng, “Tôi cho rằng bọn trẻ sẽ ổn.”
Nhưng chẳng ổn chút nào khi số lượng teen bị trầm cảm nặng vào năm 2015 tăng thêm 50% so với chỉ 4 năm trước đó. Không hề ổn khi tỉ lệ tự sát của các em gái tuổi teen ở vào mức cao nhất kể từ năm 1975. Thế nào là ổn khi số lượng trẻ em và trẻ vị thành niên nhập viện vì tự hoại hoặc suy nghĩ tự sát tăng lên gấp đôi. Ổn là nhiều em tuổi teen cho biết mình cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng ư?
Thế hệ iGen cũng có nhiều đặc điểm và xu hướng tích cực, điều mà tôi có nêu chi tiết trong sách, bao gồm tỉ lệ mang thai ở tuổi vị thành niên thấp hơn, ít uống rượu hơn và có đạo đức nghề nghiệp cao hơn. Vậy nên chẳng có hiểu lầm nào ở đây cả: Xu hướng đáng lo về sức khỏe tinh thần ở thế hệ trẻ không có nghĩa là thế hệ này hoàn toàn không có xu hướng tích cực, hoặc tôi bỏ qua các xu hướng tích cực. Thật ra, trong chương 1 của quyển sách – ngay đầu trang và căn giữa – tôi đã nêu rõ những xu hướng tích cực này, và trong suốt phần còn lại của sách cũng vậy. Không nên hiểu rằng việc chứng minh các xu hướng sức khỏe tinh thần là để “chỉ trích” thế hệ này – là một nhà tâm lý học, tôi nhận thấy ý kiến đó đi ngược lại với nền tảng của lĩnh vực của tôi, vốn cho rằng các vấn đề sức khỏe tinh thần xứng đáng được thấu hiểu và thông cảm giúp đỡ, chứ không phải chỉ trích.
Dựa trên những xu hướng tiêu cực không thể phủ nhận trong sức khỏe tinh thần của teen và các bằng chứng cho thấy việc sử dụng điện thoại thông minh phần nào có liên quan đến điều này, việc hạn chế thời gian sử dụng điện thoại của trẻ em và trẻ vị thành niên là hợp lý. Với bất cứ sự can thiệp nào, rủi ro của việc hành động so với không hành động phải được cân nhắc kỹ. Dường như việc giới hạn thời gian sử dụng điện thoại xuống còn dưới 90 phút/ngày có rủi ro không đáng kể. Tuy nhiên, nếu ta cứ khoanh tay đứng nhìn và để teen tiếp tục dành hơn 6 tiếng mỗi ngày cho mạng xã hội thì những xu hướng sức khỏe tinh thần tiêu cực này cứ mãi tiếp diễn.
Tôi ủng hộ một cuộc thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên quy mô lớn mà trực tiếp xác định mối quan hệ nhân quả giữa điện thoại thông minh và chứng trầm cảm. Tôi hy vọng những nghiên cứu như thế sẽ được tài trợ kinh phí và tiến hành, nhưng dù vậy thì cũng phải vài năm sau chúng ta mới biết kết quả. Và nếu xuất hiện bằng chứng về một xu hướng công nghệ và văn hóa khác mà có thể giải thích sự gia tăng của trầm cảm, cô đơn và tự tử bắt đầu từ khoảng năm 2012 thì tôi sẽ góp sức để làm rõ nó. Bây giờ, việc sử dụng điện thoại thông minh là tác nhân có thể thay đổi nhất, vậy nên đó là vấn đề tôi xử lý với con mình, và cũng là vấn đề tôi nghĩ các bậc phụ huynh khác nên cân nhắc. Các em tuổi teen và giới trẻ đang kêu cứu với các cố vấn đại học, những người thực hiện khảo sát và các nhà tâm lý trị liệu rằng các em đang đau khổ, và người lớn chúng ta không thể không lắng nghe.
* Tác giả Jean M. Twenge - Ad Gigi dịch
*Nguồn: psychologytoday - Why So Many Teens Today Have Become Depressed
---------------------------------------------------

▶️ : https://youtube.com/channel/UCCnulXslNwZ70GrQn-gXrlw
Test tâm lý: https://bacsitamly.vn/test-tam-ly/
📥 : m.me/bacsitamlyonlinevietnam

Cách sử dụng Ma trận Eisenhower để quản lý thời gian hiệu quảP1 - Quan trọng và khẩn cấpNhững công việc thuộc vào mục nà...
05/12/2022

Cách sử dụng Ma trận Eisenhower để quản lý thời gian hiệu quả
P1 - Quan trọng và khẩn cấp

Những công việc thuộc vào mục này phải làm ngay vì chúng vừa quan trọng, vừa khẩn cấp, thường bao gồm các loại sau:

Không đoán trước được thời điểm xảy ra: Chăm sóc người thân bị ốm, cuộc họp khẩn, email công việc có liên quan đến dự án quan trọng, xung đột với khách hàng...
Đoán trước được thời điểm xảy ra: Ngày cưới, sinh nhật bố mẹ, lễ kỷ niệm của công ty...
Các công việc tồn đọng do lười và thói quen chây ì: Lịch ôn thi, gửi báo cáo công việc, soạn nội dung thuyết trình....
Loại 1 và 2 yêu cầu làm ngay lập tức, riêng loại 3 có thể giảm thiểu áp lực bằng cách chuyển chúng vào mục P 2.

P2 – Quan trọng nhưng không khẩn cấp

P2 không yêu cầu làm ngay (không khẩn cấp) nhưng bạn phải làm hết tất cả chúng vì chúng quan trọng. Hãy dành nhiều thời gian hơn cho mục này và cố gắng làm nó lớn dần lên, chẳng hạn rèn luyện thói quen đọc sách, học ngoại ngữ, tập thiền, học kỹ năng mới liên quan đến công việc...

Nếu đang làm việc P2 có phát sinh việc P1 => ưu tiên hoàn thành P1 trước, sau đó sẽ giải quyết nốt P2 chứ không để sang ngày hôm sau.

P3 – Không quan trọng nhưng khẩn cấp

Đặc trưng của các đầu việc được xếp vào mục này là chúng không có gì ý nghĩa cho việc hoàn thành mục tiêu của bạn cả, chỉ có điều, chúng khẩn cấp, chẳng hạn ai đó nhờ bạn đi mua đồ khi đang học, cuộc gọi từ người thân lâu ngày không gặp, tin nhắn từ bạn bè....

Tiết kiệm thời gian

Cách tốt nhất là giải quyết các công việc này càng nhanh càng tốt, có thể ủy quyền cho người khác làm, đồng thời học cách nói "không", kết thúc cuộc gọi/tin nhắn lịch sự và từ chối thật khéo léo để dành thời gian cho các việc quan trọng.

8 lý do bạn nên học cách nói "KHÔNG" ngay từ bây giờ
P4 – Không quan trọng và cũng không khẩn cấp

Dành thời gian cho mục này ở mức tối thiểu nhất vì chúng thực sự không mang đến lợi ích gì đáng kể cả, chẳng hạn lướt Facebook, xem video hài, phim ảnh, đọc tin tức giật gân, buôn chuyện...

Khi có ý định làm việc gì thuộc nhóm 4, hãy tự hỏi bản thân liệu sẽ nhận được lợi ích gì? Nếu không có hoặc có rất ít, hãy kiên quyết chuyển sang việc khác để tránh lãng phí thời gian.

28/11/2022

"Dĩ nhiên, sẽ tuyệt vời biết bao nếu ta xác định được mục đích hay mục tiêu trong đời và rồi chinh phục được nó. Nhưng mong bạn hãy hiểu rằng dù không đạt được bất cứ thành tựu nào đi chăng nữa, sự tuyệt vời của sự sống cũng vẫn vẹn nguyên. Chỉ riêng việc "sống" đã có nghĩa là đang đấu tranh với rất nhiều thứ, đang nỗ lực hết sức để bảo vệ chính mình, đồng thời đang thích nghi, hòa hợp cùng thiên nhiên và môi trường xung quanh. Hãy trân trọng sự kiên cường của sự sống!"

- Chỉ sống thôi là đã đủ tuyệt vời | Itsuki Hiroyuki

Artwork by Alyssia Strasser
Cre: Vựa Chữ

Address

Da Nang

Opening Hours

Monday 09:00 - 23:00
Tuesday 09:00 - 23:00
Wednesday 09:00 - 23:00
Thursday 09:00 - 23:00
Friday 09:00 - 23:00
Saturday 09:00 - 23:00
Sunday 09:00 - 23:00

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Trạm Tâm lý học posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Trạm Tâm lý học:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category