RealismPsy

RealismPsy Ở đây chúng tôi bàn về tâm lý học, triết học, tâm linh
Tất cả đều hướng đến Sự thật

27/09/2024
27/09/2024

là bao gối

18/09/2024
16/09/2024
14/09/2024

va phải chị đại

17/08/2024
29/04/2024

ĐỪNG CHO NGƯỜI KHÁC CÁI MÌNH CẦN

Ngày xưa mình học 1 khoá học về giao tiếp, đến buổi trưa thầy giáo cho một bài tập thực hành khá thú vị. Cả lớp sẽ có một bữa tiệc đứng ăn buffet, toàn các món ngon nghẻ chuẩn bị nhưng có 1 vài luật chơi yêu cầu éo le của bữa ăn:

- Không ai được nói chuyện với ai
- Bất cứ đồ ăn nào gắp lên đều phải đút cho người khác.
- Đồ ăn được đút vào miệng mình ngon hay dở cũng phải ăn, không được từ chối.

Lúc đầu nhìn bàn tiệc ngon nghẻ, mình đã chấm được mí món muốn ăn rồi. Mà lúc thầy ra luật tréo ngoe như này, mình buồn mất mất phút liền. Tưởng được ăn ngon bỗng thành cực hình, mọi người đi xung quanh bàn mà không biết làm sao ăn thế nào. Ban đầu, mình chấm món đậu rán sốt cà, thèm thuồng lắm mà món đó có mí miếng à. Mình đã nỗ lực cứ bốc món đó đút cho hết người này đến người khác, chỉ với hi vọng là ai đó cũng đút lại cho mình. Mà mãi, mãi…chả có ai đút cho mình món đó cả. Trong khi đĩa đậu trên bàn thì sắp hết rồi. Mình đúng thực sự là nhìn đĩa đậu trong tuyệt vọng á.
Thế là mình nhận ra một bài học. Vì mình chỉ quan tâm đến nhu cầu của mình muốn ăn đậu sốt cà, nên mình cố gắng đạt được nhu cầu đó bằng cách cho mọi người ăn đúng món đó. Trong khi lúc đút món đấy cho người ta thì có phải thứ người ta muốn ăn đâu, có mí bạn lúc sau kể lại còn em đã không thích đậu mà bị hai bạn đút cho hai miếng đậu to tổ bố liên tiếp vào mồm. Thế là mình đổi chiến lược, thay vì cho người ta ăn món mà mình muốn, mình bắt đầu quan sát xem mọi người muốn ăn món gì. Cái này cũng dễ lắm ạ, chỉ cần nhìn mọi người chăm chú nhìn món gì, hay khi bốc 1 món lên có ai đang hướng ánh mắt thèm thuồng không, thì ồ người ta thích món đó. Lúc sau để ý được một bạn thích món lạc, đút cho xong mặt bạn ý sung sướng thoả mãn gì đâu.

Đấy, bài học giao tiếp số 1 là khi những nhu cầu không thể được nói ra, thì rất cần biết cách quan sát để thấu hiểu. Nếu tự ăn, hay tự mình có khả năng thoả mãn nhu cầu của mình thì cứ việc ai nấy làm thôi. Nhưng trong một mối quan hệ hay trong cuộc sống, thì mình phải giúp nhau và cùng nhau thoả mãn các nhu cầu mong muốn của nhau. Gọi là những mối quan hệ cả hai cùng sướng. Thì khi không nói ra được mình muốn gì cần gì, thay vì cứ chăm chăm cho người khác cái mình đang đòi hỏi, rồi bực bội cáu bẳn khi “Tao làm thế mà nó làm vậy với tao”, “nó tệ quá nó không như này như nọ..”.. Thì bạn hãy thử học cách quan sát, nhìn xem người kia đang thực sự có nhu cầu gì. Cho đúng cách thì hai người vui vẻ no đủ, cho sai cách thì cả đôi cáu bẩn thù hằn.

- Cô giáo Mto.

___________

📝 Chương trình học Heal&Grow 8 tuần được thiết kế như một khoá đồng hành mà ở đó, chúng ta sẽ cùng nhau:

🌱 Self-reflect: dám tự nhìn bản thân và ghi nhận cả mặt tốt - xấu của mình
🌱 Xác định được nhu cầu và dám nói ra mong muốn, có định hướng rõ ràng hơn cho tương lai.
🌱 Cải thiện các mối quan hệ và giảm bớt cảm xúc tiêu cực.
🌱 Rèn luyện sự tự tin, có thêm niềm tin hơn vào chính bản thân mình và các mối quan hệ
🌱 Tạo thói quen tốt và phát triển bản thân qua các bài tập thực tế
🌱 Một cộng đồng an toàn: cơ hội để bạn làm quen với những con người “giống mình”
🌱 Được mở lòng, chia sẻ & nhẹ lòng hơn trong cuộc sống.

Đăng ký: https://forms.gle/iNXpsNMn3RWN74KQA

⭐️ Chi tiết chủ đề từng tuần :
* Tuần 1: Review cuộc sống (Khám tổng quan cuộc sống của bạn, review và định hướng các vấn đề hiện tại của bản thân)
* Tuần 2: Sáng tạo (Làm mới tâm trí, học kỹ năng sáng tạo, nhìn cuộc sống và giải quyết vấn đề một cách thú vị hơn)
* Tuần 3: Self care và self love (Học cách chăm sóc bản thân và ghi nhận chính mình đúng cách)
* Tuần 4: Cảm xúc - mối quan hệ vs bản thân (Cách để kiểm soát kiểm xúc tiêu cực và kết nối lại với chính mình)
* Tuần 5: Detox (Buông xả những vết thương lòng, niềm tin tiêu cực và các thói quen xấu)
* Tuần 6: Chữa lành đứa trẻ bên trong (Đối diện và chữa lành sang chấn từ gia đình)
* Tuần 7: Mối quan hệ (Làm sao để có những mối quan hệ lành mạnh, học về giao tiếp phi bạo lực và yêu thương đúng cách)
* Tuần 8: Tư duy Trù phú (Xây dựng cuộc sống đủ đầy và thịnh vượng ở cả khía cạnh vật chất, tinh thần)

📅 Thời gian: 3/5 - 21/6
📝 Tuần khởi động cho khai giảng: 26/4 - 2/5

📍 Địa điểm học:
- Học lý thuyết và thực hành trực tuyến qua Zoom hàng tuần
- Trao đổi, đặt câu hỏi và cập nhật thông tin của lớp qua group Zalo
- Làm quen và nộp bài tập qua group facebook chung của học viên Viết Chữa lành

🌟 Bonus phần quà siêu hấp dẫn:
- Nhận ngay phần quà 500k tiền mặt nếu bạn hoàn thành hết các bài tập viết của mỗi tuần
- Tặng 1 khoá record bất kỳ của Viết Chữa Lành (trị giá tối đa 600k)
- Giảm 50% khi đăng ký học thêm khoá record của Viết Chữa Lành.
- Tặng 1 phiên coaching 1:1 sau khi hoàn thành khoá học

⤵️ Thông tin chi tiết tại đây: https://forms.gle/iNXpsNMn3RWN74KQA

Ib chúng mình hoặc để lại dấu "." để được tư vấn kĩ hơn nha

26/04/2024

SẼ NHƯ THẾ NÀO KHI MỘT KẺ THÁI NHÂN CÁCH "SAY NẮNG" ÁI ĐÓ!?

Theo nghiên cứu, việc một kẻ thái nhân cách "cảm nắng" ai đó chiếm 1% dân số mắc bệnh tâm thần trên thế giới. Những người này khó thể hiện cảm xúc, đặc biệt là sự đồng cảm, buồn bã, sợ hãi. Tuy nhiên, các nhà tâm lý học tin rằng họ cũng có thể giống như bao người khác và cũng yêu nhau. Chỉ khác là cách họ bày tỏ cảm xúc và cách họ giao tiếp trong các mối quan hệ.

Các nhà tâm lý học nói rằng có nhiều cấp độ bệnh thái nhân cách. Nếu một người không có nhiều dấu hiệu bệnh lý tâm thần điển hình, họ sẽ có cơ hội yêu cao hơn. Những kẻ thái nhân cách cũng có thể cảm thấy cô đơn và muốn được yêu thương. Tuy nhiên, do thiếu gắn kết tình cảm và không có khả năng cởi mở với người khác nên khó thiết lập một mối quan hệ lành mạnh.

Mối quan hệ của họ dựa trên những lý do khác với mối quan hệ truyền thống
Họ cố gắng thiết lập những mối liên kết tình cảm và sự thân mật trong mối quan hệ nhưng không mấy thành công. Họ thường sẽ bước vào một mối quan hệ dựa trên niềm tin và thái độ chung đối với thế giới chứ không dựa trên cảm xúc. Hãy cẩn thận, những kẻ thái nhân cách cực kỳ ích kỷ và thường cố gắng lôi kéo đối phương từ bỏ lợi ích riêng của họ vì họ.

Hầu hết những kẻ thái nhân cách đều không cảm thấy sợ hãi hay đau khổ. Và bởi vì họ chưa bao giờ biết hoặc cảm nhận được những cảm xúc này nên họ không thể thể hiện sự đồng cảm. Một số gặp khó khăn trong việc hiểu cách thể hiện cảm xúc. Nghiên cứu cho thấy họ có thể quan tâm đến người khác nhưng chỉ khi họ làm điều đó một cách tự nguyện.

Ngoài ra, họ đọc vị người khác rất tốt. Biết cách trở nên quyến rũ, thoải mái và hoàn hảo trong mọi tình huống. Điều này khiến họ trở thành những kẻ thao túng tuyệt vời: Tự tin vào bản thân, không cảm thấy hối hận nếu hành động sai lầm.

-----
📚 Mời bạn tìm đọc thêm cuốn sách Thái Nhân Cách: Khi những chiếc mặt nạ hoàn hảo bị vỡ vụn để hiểu hơn về những tên tội phạm nguy hiểm, từ đó có thể tự bảo vệ bản thân.
📌 Tìm đọc sách tại đây: http://tinyurl.com/thainhancach-azshop

24/04/2024

🌸 TẠI SAO TÔI LẠI DỄ DÀNG YÊU NGƯỜI KHÁC NHƯ VẬY?

Có một câu nói trong tâm lý học rằng những gì bạn muốn là những gì bạn đang thiếu.

Điều bạn thích có lẽ không chỉ là người đó, mà còn là ảo tưởng mà họ mang đến cho bạn - khả năng yêu.

Khi bạn thích người đó, hoặc khi bạn tự nhủ rằng bạn thích người đó, nó sẽ tạo cho bạn ảo tưởng “khả năng yêu người khác” và “có khả năng được người khác yêu”.

Chính ảo tưởng này liên tục đẩy bạn về phía trước, cũng không ngừng bù đắp cho bạn những thứ mà bạn thấy thiếu hụt.

Những lời sau có phần gay gắt, mong bạn thông cảm. Bạn phải hiểu rằng, tình yêu đơn thuần hay sự yêu thích nhất thời cũng không thể nào khiến người ta phát điên được. Mà thứ sẽ khiến người ta phát điên chính là sự thiếu thốn bên trong và khoảng trống trong trái tim.

Khoảng trống đó được gọi là "too low self-identity", có nghĩa là lòng tự trọng quá thấp, lúc nào cũng khao khát có được sự công nhận từ người khác.

Vấn đề của bạn không phải là bạn có thích người khác hay không, mà là bạn có thích chính mình hay không.

Thích chính mình mới là bài học mà bạn cần hiểu nhất. Bởi vì khi bạn không yêu chính mình, thứ bạn trao cho người khác thực ra chẳng phải là tình yêu, mà chỉ là mong muốn được chấp thuận.
Không phải ai cũng may mắn được sinh ra trong một gia đình tốt và lớn lên trong điều kiện thuận lợi. Nhưng bây giờ chúng ta đã là người lớn, phải trưởng thành lên và học cách chăm sóc bản thân.

Nguồn: zhihu
—----------------
🌸 Tìm đọc thêm cuốn sách TÂM LÝ HỌC MỐI QUAN HỆ
https://shope.ee/5AVvknNsJx

Cuốn sách “Tâm lý học mối quan hệ” dành cho những ai luôn trăn trở:
Tại sao chúng ta bị tổn thương bởi mọi người?
Những khó khăn mà ta đang gặp phải hiện nay khởi nguồn từ đâu?
Tại sao tôi là người duy nhất bị tổn thương trong các mối quan hệ?
Hay những vấn đề cụ thể hơn, mối quan hệ giữa hai vợ chồng, giữa bố mẹ và con cái tại sao luôn có những rào cản và luôn có một người phải chịu đựng rất nhiều đau khổ vì đối phương.

02/04/2024

🌸 TRẺ CÃI LẠI VÀ TRẺ IM LẶNG KHI BỊ BỐ MẸ MẮNG LỚN LÊN SẼ CÓ EQ VÀ TƯƠNG LAI RẤT KHÁC BIỆT

Những đứa trẻ im lặng khi bị mắng sẽ gặp rất nhiều hạn chế trong quá trình lớn lên và trưởng thành.

Trong quá trình giáo dục con cái, việc trẻ phạm lỗi khiến cha mẹ phải trách mắng để răn đe, dạy dỗ là những điều không thể tránh khỏi. Khi bị mắng, mỗi đứa trẻ sẽ có cách phản ứng khác nhau. Có trẻ chỉ im lặng lắng nghe nhưng cũng có trẻ sẽ bày tỏ thái độ. Những phản ứng khác nhau này cũng sẽ dẫn đến tính cách và tương lai cũng khác nhau của con trẻ. Do đó cha mẹ cần lưu ý:

🌸 1. Trẻ cãi lại khi bị bố mẹ mắng

Trong mắt mọi người, đứa trẻ có thái độ phản kháng lại khi nhận lời chỉ trích bị cho là không nghe lời, khó dạy bảo. Tuy nhiên, bố mẹ không cần quá lo lắng bởi những đứa trẻ này khi lớn lên sẽ có những đặc điểm sau trong tính cách:

- Có bản lĩnh, dám thể hiện bản thân: Trẻ dũng cảm nói ra suy nghĩ của mình sau khi bị mắng cho thấy trẻ có tính cách hướng ngoại và dám thể hiện bản thân. Đây cũng là một đứa trẻ thông minh bởi chỉ khi con dám bày tỏ thì người khác mới thấy được nhu cầu của con và tôn trọng ý kiến của con. Một đứa trẻ như vậy thường có chính kiến, thế giới quan và nhận thức của riêng mình.

Sau này khi ra ngoài xã hội, nếu gặp chuyện bất bình hay lúc cần thể hiện quan điểm, con sẽ biết lên tiếng để bảo vệ quyền và lợi ích của mình.

- Giải tỏa cảm xúc kịp thời: Trẻ im lặng khi bị mắng có thể vì sợ hãi mà không nói ra suy nghĩ của mình. Cứ như vậy, trẻ sẽ chất chứa nhiều tâm sự cũng như những nỗi lòng mà không thể giải tỏa, lâu dần sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Ngược lại, những đứa trẻ có thể nói ra những suy nghĩ trong lòng là những đứa trẻ biết cách giải tỏa cảm xúc kịp thời, đó là một điều tốt.

- Linh hoạt, nhạy bén: Trẻ dũng cảm nói ra suy nghĩ của mình sau khi bị mắng cho thấy trẻ rất linh hoạt, biết chủ động xử lý tình huống. Nếu khả năng này đã có từ khi còn nhỏ, cha mẹ nên để ý và hướng dẫn trẻ kiểm soát và điều tiết hành vi cũng như lời nói của mình. Chắc chắn khi lớn lên, trẻ sẽ có nhiều cơ hội khi biết cách tận dụng ưu điểm này của bản thân. Những đứa trẻ linh hoạt, nhạy bén cũng sẽ có trí tuệ cảm xúc tốt hơn những đứa trẻ khác.

🌸 2. Trẻ im lặng khi bị bố mẹ mắng

Cha mẹ nên chú ý hơn nếu con nếu trẻ thường giữ thái độ vô cảm và im lặng sau khi bị mắng. Khi bị bố mẹ la mắng, bề ngoài trẻ có thể im lặng hợp tác, thế nhưng thực ra trong lòng con có thể sẽ bị tổn thương, gây phản tác dụng với mong muốn của cha mẹ. Không những thế, có rất nhiều vấn đề của lứa tuổi thanh thiếu niên phát triển từ điều này.

Những đứa im lặng khi bị la mắng trẻ có thể gặp phải những vấn đề sau trong tính cách:

- Trẻ nhạy cảm, tự ti: Mỗi đứa trẻ dù lớn đến đâu cũng muốn nhận được sự khẳng định từ cha mẹ. Tuy nhiên, việc trẻ phải tiếp nhận những lời mắng mỏ, khiển trách nặng nề của cha mẹ quá nhiều sẽ khiến cho sức mạnh tinh thần dần suy yếu. Trẻ sẽ không những không thể sửa chữa mà còn cảm thấy bản thân đặc biệt kém cỏi và tự ti vì điều đó. Những trường hợp như vậy, trẻ thường có ý thức thấp về giá trị của bản thân. Chúng sẽ ngày càng thiếu tự tin, ngại bày tỏ, ngại phản bác và âm thầm chịu đựng những bất bình.
Trẻ nổi loạn: Phụ huynh càng la mắng, trẻ lớn lên sẽ dễ trở nên nổi loạn. Khi con còn nhỏ, những lời nói nặng nề của cha mẹ thường có tác dụng, nhưng khi chúng lớn hơn, tác dụng đó sẽ mất dần. Điều này đồng nghĩa với việc con cái đã mất lòng tin vào cha mẹ, và sự kỷ luật của cha mẹ đã tạo ra khoảng cách tâm lý khiến trẻ nép mình, không muốn giao tiếp. Những giận hờn tích tụ lâu dần sẽ khiến trẻ bộc phát, nổi loạn để có thể giải tỏa tất cả. Lúc này, trẻ có thể sẽ có những hành vi thách thức quyền lực và nảy sinh thái độ thù địch với cha mẹ hoặc những người xung quanh.

- Có khoảng cách giữa cha mẹ và con cái: Một đứa trẻ im lặng khi bị mắng có thể là do quá sợ hãi cha mẹ nên không dám phản kháng. Việc con trẻ không dám chia sẻ suy nghĩ của mình cho bố mẹ cũng đồng nghĩa với việc trẻ tự khép mình với mọi người. Từ đó dẫn đến việc thì bố mẹ muốn gần gũi và bước vào thế giới của trẻ càng khó khăn. Cứ như vậy, khoảng cách giữa cha mẹ và con cái cũng ngày càng lớn.

- Trẻ có EQ thấp, gặp khó khăn trong việc hòa nhập với xã hội: Khi bị mắng, trẻ sẽ im lặng và dần hình thành thói quen không dám bộc lộ mà âm thầm chịu đựng. Điều này sẽ khiến trẻ trở nên rụt rè, hèn nhát. Sau này khi bước vào xã hội, trẻ sẽ sợ hãi thế giới xung quanh, không dám thể hiện bản thân. Sự tự ti đó sẽ khiến trẻ thu mình, không muốn tiếp xúc với mọi người nên EQ kém, khả năng xử lý tình huống cũng kém đi. Thậm chí, trẻ còn dễ trở thành đối tượng bị đối xử tệ bạc. Vì vậy, những đứa trẻ quá nghe lời chưa chắc đã là một điều tốt.

Trên thực tế, việc trẻ nói lại hay không nói lại đều cho thấy có những trở ngại trong giao tiếp của người lớn với trẻ. Vì vậy, dù trẻ phản ứng lại, hay im lặng thì cha mẹ cũng vẫn cần giao tiếp với con nhiều hơn trong cuộc sống hằng ngày để lắng nghe và hiểu con của mình hơn.

(Theo Abolouwang)
Ánh Lê dịch

06/03/2024
13/02/2024

Lâu ngày rồi page chưa hoạt động.
Mọi người ai muốn thảo luận về chủ đề nhân sinh cuộc sống, tâm linh thì cứ thẳng thắng nhé

05/02/2024

“TR.ẦM C.ẢM CHỈ LÀ BUỒN CHÁN”

Một trong những trải nghiệm khó khăn nhất với người trầm cảm là họ luôn phải nghe lời khuyên, dạy bảo và phán xét từ những người chưa từng trải qua căn bệnh t.rầm c.ảm; đồng thời bị hối thúc liên tục rằng hãy sống tích cực và có ích như thể họ không biết điều đó, dù rằng đó là tất cả những gì một người tr.ầm c.ảm luôn hi vọng ở bản thân.

Hy vọng bài viết này, với cách tiếp cận hoàn toàn khác, xen lẫn giữa khoa học và những suy nghiệm mang màu sắc tâm sự, trị liệu, có thể giúp những người chưa từng trải qua trạng thái trầ.m cả.m phần nào hình dung được về sự khắc nghiệt của căn bệnh này.

Đọc tiếp bài viết được sưu tầm dưới phần bình luận nhé!

23/01/2024

GÓC NHÌN TÂM LÝ HỌC VỀ SỰ LƯỜI BIẾNG

Một người được coi là lười biếng nếu anh ta có thể thực hiện được một số hoạt động mà mình phải thực hiện, nhưng lại không muốn dùng sức để làm điều đó. Thay vào đó, anh ta thực hiện hoạt động một cách qua loa đại khái; hoặc tham gia vào một số hoạt động khác ít vất vả hoặc ít nhàm chán hơn; hoặc vẫn duy trì trạng thái nhàn rỗi. Nói tóm lại, anh ta đang lười biếng nếu động lực dành để tiết kiệm năng lượng của anh ấy lấn át động lực làm điều đúng đắn hoặc điều được mong đợi phải làm.

Đồng nghĩa với lười biếng là lười nhác và uể oải. Sự lười nhác bắt nguồn từ tiếng Latin ‘‘indolentia’’, có nghĩa là '’không đau đớn’' hoặc '’không gặp khó khăn’'. Sự uể oải có nhiều tầng ý nghĩa về đạo đức và tinh thần hơn là sự lười biếng hoặc lười nhác. Trong truyền thống Kitô giáo, sự uể oải là một trong bảy tội lỗi chết người vì nó làm suy yếu xã hội và kế hoạch của Thiên Chúa, đồng thời vì nó mang theo những tội lỗi. Kinh thánh chỉ trích sự lười biếng, chẳng hạn như trong Sách Giảng Viên: “Vì quá lười biếng mà tòa nhà hư hỏng; và vì những sự bàn tay biếng nhác mà ngôi nhà chẳng thể được tạo nên. Người ta bày tiệc để vui cười, uống rượu để làm cho vui vẻ; trong khi sự giàu có lại có thể giải quyết được mọi sự.”

Sự Trì Hoãn

Sự lười biếng không nên bị nhầm lẫn với sự trì hoãn hoặc nhàn rỗi.

Trì hoãn là hoãn lại một nhiệm vụ để ưu tiên làm những nhiệm vụ khác, mặc dù được coi là dễ dàng hơn hoặc thú vị hơn nhưng lại thường ít quan trọng hoặc khẩn cấp hơn.

Hoãn lại một nhiệm vụ vì mục đích mang tính xây dựng hoặc chiến lược không có nghĩa là trì hoãn. Để coi đó là sự trì hoãn, việc hoãn lại phải thể hiện việc lập kế hoạch kém và không hiệu quả, đồng thời dẫn đến chi phí tổng thể cao hơn cho người trì hoãn, chẳng hạn như thể hiện ở dưới dạng căng thẳng, cảm giác tội lỗi hoặc mất năng suất. Hoãn lại việc khai thuế cho đến khi có tất cả các số liệu là một chuyện, nhưng trì hoãn việc đó để làm đảo lộn kế hoạch, con người và dẫn đến bị phạt lại là một chuyện khác.

Sự lười biếng và sự trì hoãn giống nhau ở chỗ cả hai đều liên quan đến việc thiếu động lực. Tuy nhiên, không giống như một người lười biếng, người trì hoãn khao khát và có ý định hoàn thành nhiệm vụ, và hơn nữa, cuối cùng sẽ hoàn thành nó, mặc dù bản thân phải trả giá cao hơn.

Sự Nhàn Rỗi

Nhàn rỗi là: không làm gì cả. Điều này có thể là do bạn lười biếng, nhưng cũng có thể là do bạn không có việc gì để làm hoặc là tạm thời không thể thực hiện được. Hoặc có lẽ bạn đã làm xong việc đó và đang nghỉ ngơi hoặc đang trong giai đoạn phục hồi.

Sự nhàn rỗi thường được lãng mạn hóa, như được thể hiện bằng cách diễn đạt của người Ý ‘dolce far niente’ (thật ngọt ngào khi không làm gì cả). Nhiều người tự nhủ rằng họ làm việc chăm chỉ vì muốn được nhàn rỗi hơn là vì họ coi trọng công việc hoặc sản phẩm của mình. Mặc dù bản năng tự nhiên của chúng ta là thích sự nhàn rỗi nhưng hầu hết mọi người đều cảm thấy khó chịu đựng được việc không làm gì kéo dài. Xếp hàng nửa tiếng đồng hồ khi tắc đường có thể khiến chúng ta cảm thấy bồn chồn và cáu kỉnh, và nhiều tài xế thích đi các tuyến đường khác ngay cả khi việc đó có thể khiến họ mất nhiều thời gian hơn là mắc kẹt giữa dòng xe cộ.

Nghiên cứu gần đây chỉ ra thấy rằng, mặc dù bản năng của chúng ta là thích sự nhàn rỗi, mọi người sẽ chọn những lý do nhỏ nhặt nhất để tiếp tục bận rộn. Hơn nữa, mọi người cảm thấy hạnh phúc hơn khi bận rộn, ngay cả khi sự bận rộn đó được áp đặt lên họ. Trong bài báo Ác cảm nhàn rỗi và nhu cầu bận rộn chính đáng (2010), Hsee và các cộng sự đã phỏng đoán rằng nhiều mục tiêu mà mọi người theo đuổi có thể không khác gì những lý do biện minh cho việc bận rộn.

Tôi tin rằng đây là biểu hiện của sự phòng vệ hưng cảm: là xu hướng, khi những suy nghĩ hoặc cảm giác khó chịu xuất hiện, sẽ đánh lạc hướng tâm trí có ý thức bằng một loạt các hoạt động hoặc những suy nghĩ hoặc cảm xúc đối nghịch. “Không làm gì cả,” Oscar Wilde nói, “là điều khó nhất trên thế giới, khó khăn nhất và trí tuệ nhất”. Tôi đã thảo luận chi tiết về cách phòng vệ hưng cảm trong cuốn sách Trốn Tìm: Tâm Lý Của Sự Tự Lừa Dối.

Albert Camus giới thiệu triết lý về chủ nghĩa phi lý trong bài tiểu luận của ông năm 1942, Thần Thoại Sisyphus. Trong chương cuối cùng, ông so sánh sự phi lý của cuộc sống con người với hoàn cảnh của Sisyphus, một vị vua thần thoại của Ephyra, người đã bị trừng phạt vì thói lừa dối kinh niên của mình bằng cách bị bắt phải lặp đi lặp lại mãi mãi nhiệm vụ vô nghĩa đó là đẩy một tảng đá lên núi, chỉ để thấy nó lăn xuống lần nữa. Camus kết luận một cách lạc quan: “Bản thân cuộc đấu tranh để đạt đến đỉnh cao đã đủ để lấp đầy trái tim một người đàn ông. Người ta phải tưởng tượng Sisyphus hạnh phúc”.

Cần lưu ý rằng trên thực tế, nhiều người có vẻ như không có gì ngoài việc lười chảy thây. Lord Melbourne, thủ tướng được Nữ hoàng Victoria yêu thích, đã ca ngợi đức tính “không hoạt động một cách thành thạo”. Với tư cách là chủ tịch và giám đốc điều hành của General Electric, Jack Welch dành một giờ mỗi ngày cho cái mà ông gọi là “thời gian để nhìn ra ngoài cửa sổ”. Những người lão luyện về sự nhàn rỗi có chiến lược sử dụng những khoảnh khắc “nhàn rỗi” của mình, giữa những khoảnh khắc khác, để quan sát và tận hưởng cuộc sống, tìm cảm hứng, duy trì quan điểm, tránh tính nhỏ nhen, giảm bớt sự kém hiệu quả và sống nửa vời, đồng thời bảo toàn sức khỏe và năng lượng của mình cho những nhiệm vụ và các vấn đề thực sự quan trọng.

Các Lý Thuyết Tiến Hóa Về Sự Lười Biếng

Tổ tiên du mục của chúng ta đã phải bảo tồn năng lượng để cạnh tranh vì những nguồn tài nguyên khan hiếm và chiến đấu hoặc chạy trốn kẻ thù và kẻ săn mồi. Việc dành nhiều nỗ lực cho bất kỳ điều gì khác ngoài lợi ích ngắn hạn có thể gây nguy hiểm cho sự sống còn của họ. Trong mọi trường hợp, khi không có những tiện ích như thuốc kháng sinh, ngân hàng, đường sá, hoặc tủ lạnh, việc suy nghĩ cho theo hướng dài hạn là vô nghĩa. Khát khao dẫn đến hành động, và hành động dẫn đến sự hài lòng ngay lập tức, mà không cần nhiều đến việc đề xuất, lập kế hoạch, sự chuẩn bị, v.v...

Ngày nay, sự sống còn đơn thuần đã được gạt sang một bên và thay vào đó là một hoạt động mang tính chiến lược dài hạn dẫn đến những kết quả tốt nhất. Tuy nhiên, bản năng của chúng ta vẫn là bảo tồn năng lượng, khiến chúng ta ngần ngại dành nỗ lực cho những dự án trừu tượng với các kết quả thu được bị trì hoãn và không chắc chắn.

Trí thông minh và quan điểm có thể lấn át bản năng, và một số người có thiên hướng hướng tới tương lai nhiều hơn những người khác, những người mà từ đỉnh cao thành công của mình họ chế nhạo là '’lười biếng’'. Quả thực, sự lười biếng có mối liên hệ với nghèo đói và thất bại quá gần đến mức một người nghèo thường bị cho là “lười biếng”, bất kể anh ta có thực sự làm việc chăm chỉ đến đâu.

Các Lý Thuyết Tâm Lý Về Sự Lười Biếng

Trong hầu hết các trường hợp, việc nỗ lực hết mình cho những mục tiêu dài hạn không mang lại sự hài lòng ngay lập tức được coi là điều khó khăn. Để một người bắt tay vào một dự án, anh ta phải coi trọng thành quả lao động của mình hơn là sự mất đi cảm giác an nhàn. Vấn đề là anh ta không muốn tin tưởng vào một sự đền đáp vừa xa vời vừa không chắc chắn. Bởi vì những người tự tin có xu hướng tin tưởng nhiều hơn vào sự thành công và thành quả cho những nỗ lực của họ (và thậm chí có thể đánh giá quá cao những gì họ có thể nhận lại), do đó họ có nhiều khả năng vượt qua sự lười biếng tự nhiên của mình hơn.

Mọi người cũng là những người tính toán kém. Tối nay họ có thể ăn uống bừa bãi mà không tính đến những hậu quả lâu dài đối với sức khỏe và ngoại hình của mình, hay thậm chí là cảm giác nôn nao vào sáng mai.

Nhà triết học cổ đại Epicurus đã lập luận rất sắc sảo rằng niềm vui là điều tốt đẹp nhất. Nhưng Ngài cảnh báo rằng không nên theo đuổi mọi điều vui thú và cũng không nên né tránh mọi điều đau khổ. Thay vào đó, hãy nên áp dụng một loại phép tính theo chủ nghĩa khoái lạc để xác định xem những điều gì có nhiều khả năng mang lại niềm vui lớn nhất theo thời gian, và trên hết, phép tính theo chủ nghĩa khoái lạc này là thứ mà mọi người không thể kiểm soát được.

Nhiều người lười biếng không phải về bản chất họ là thế, chỉ là vì họ chưa tìm được việc mình muốn làm hoặc vì lý do này hay lý do khác mà họ không làm việc đó. Tệ hơn nữa, công việc giúp họ chi trả các hóa đơn hàng ngày có thể đã trở nên trừu tượng và chuyên biệt đến mức họ không còn có thể nắm bắt đầy đủ các mục đích hoặc sản phẩm của nó, và nói rộng ra, vai trò của họ trong việc cải thiện cuộc sống của người khác. Một người thợ xây có thể ngắm nhìn những ngôi nhà mình đã xây, một bác sĩ có thể cảm thấy tự hào và hài lòng trước tình trạng sức khỏe đã phục hồi và lòng biết ơn của bệnh nhân, nhưng một trợ lý phó kiểm soát viên tài chính trong một tập đoàn lớn lại không thể chắc chắn về hiệu quả lao động của mình—và vậy thì tại sao lại phải bận tâm?

Các yếu tố khác có thể dẫn đến sự lười biếng là sợ hãi và vô vọng. Một số người sợ thành công hoặc không có đủ lòng tự trọng để cảm thấy thoải mái với thành công, và sự lười biếng là một cách mà họ có thể hủy hoại bản thân. Shakespeare truyền đạt ý tưởng này một cách hùng hồn và ngắn gọn hơn nhiều trong vở kịch Antony và Cleopatra: '’Vận mệnh biết được chúng ta khinh miệt nó nhất khi nó mang đến những khó khăn”. Ngược lại, một số người sợ thất bại, và sự lười biếng được ưa chuộng hơn là thất bại vì sự lười biếng tách rời khỏi thực tế. Họ tự nhủ: “Không phải tôi thất bại, mà là tôi chưa bao giờ thử mà thôi”.

Những người khác lười biếng vì họ thấy hoàn cảnh của mình quá tuyệt vọng đến mức họ thậm chí không thể bắt đầu cân nhắc tất cả các khả năng và kết quả của vấn đề chứ đừng nói đến việc giải quyết nó. Bởi vì những người này không có khả năng suy nghĩ thấu đáo và giải quyết tình huống mà họ gặp phải, nên có thể lập luận rằng họ không thực sự lười biếng, và ở một mức độ nào đó, điều tương tự cũng có thể xảy ra với tất cả những người lười biếng. Nói cách khác, chính khái niệm lười biếng đã giả định trước khả năng lựa chọn không lười biếng, nghĩa là giả định trước sự tồn tại của ý chí tự do.

Biện Pháp Giải Quyết
Tôi lẽ ra có thể kết thúc bài viết này bằng một lời tự động viên bản thân hoặc 10 mẹo hàng đầu để vượt qua sự lười biếng, nhưng về lâu dài, cách duy nhất để vượt qua sự lười biếng là hiểu sâu sắc bản chất và nguyên nhân cụ thể của nó: suy nghĩ, suy nghĩ, và suy nghĩ, và theo năm tháng, dần dần tìm ra cách sống tốt hơn.

19/01/2024

🍀 4 GIAI ĐOẠN CỦA CUỘC ĐỜI

Hãy đọc bài viết để biết bạn đang ở giai đoạn nào (hay đang mắc kẹt ở giai đoạn nào), nó định hình cuộc sống của bạn ra sao và suy ngẫm về chuyện liệu bạn muốn sống cuộc đời của mình như nào?

🍀 GIAI ĐOẠN 1: BẮT CHƯỚC NGƯỜI KHÁC

Từ khi sinh ra ta đã cần phụ thuộc vào người khác. Chúng ta không thể đi, không thể nói, không thể tự kiếm ăn, và chắc chắc là không thể tự kê khai thuế.

Khi còn nhỏ, cách học tập bẩm sinh của chúng là quan sát và bắt chước người khác. Đầu tiên chúng ta học các kĩ năng cơ bản như đi lại và nói chuyện. Sau đó chúng ta phát triển các kĩ năng xã hội bằng cách nhìn và làm theo những người xung quanh mình. Và cuối cùng, trong những năm tháng cuối cùng của thời thơ ấu, chúng ta học cách thích nghi với văn hóa xã hội bằng cách quan sát các luật lệ và phong tục xung quanh môi trường sống của mình và cố gắng cư xử theo cách mà thường được xã hội chấp nhận.

Mục tiêu của giai đoạn 1 là dạy chúng ta cách tồn tại trong xã hội này để ta có thể tự chủ và tự chăm sóc được bản thân mình. Những người lớn khác trong cộng đồng sẽ dìu dắt ta đạt tới giai đoạn này thông qua sự trợ giúp để ta có thể tự ra quyết định và thực hiện chúng về sau.

Nhưng sẽ luôn có một số người lớn không thể chấp nhận điều này. Họ trừng phạt chúng ta vì ta được độc lập. Họ không ủng hộ các quyết định của ta. Và vì vậy chúng ta không phát triển được sự tự chủ. Chúng ta bị kẹt trong giai đoạn1, mãi mãi bắt chước những người xung quanh mình, mãi mãi cố gắng làm hài lòng tất cả những người khác để chúng ta không bị phán xét là kẻ lập dị.

Trong một cá nhân lành mạnh “bình thường”, Giai đoạn 1 sẽ kéo dài đến cuối tuổi vị thành niên và giai đoạn đầu của tuổi trưởng thành. Đối với một số người, nó có thể kéo dài đến cả khi họ đã là người lớn. Một vài người từng thức dậy một ngày ở tuổi 45 mới bất giác nhận ra rằng họ chưa bao giờ thực sự sống cho chính mình và tự trách móc mình đã làm gì với bao năm tháng đã qua.

Đây là Giai đoạn 1. Giai đoạn bắt chước. Luôn luôn tìm kiếm sự chấp thuận và sự xác tín. Thiếu vắng tư duy độc lập và các giá trị của bản thân.

Chúng ta phải luôn ý thức được những tiêu chuẩn và kì vọng của những người xung quanh dành cho chúng ta. Nhưng chúng ta cũng phải đủ mạnh mẽ để hành động bất chấp những tiêu chuẩn và sự mong đợi của khác khi bản thân mình cảm thấy điều đó là cần thiết. Chúng ta cần phải phát triển khả năng hành động do mình và vì mình.

🍀 GIAI ĐOẠN 2: TỰ KHÁM PHÁ BẢN THÂN

Trong Giai đoạn 1, chúng ta học cách hòa nhập với con người và văn hóa xung quanh. Giai đoạn 2 sẽ là lúc học hỏi điều gì làm chúng ta khác biệt với đám đông. Điều này đòi hỏi chúng ta bắt đầu tự ra quyết định cho mình, tự thử thách mình, tự hiểu mình và khám phá ra điều gì khiến mình độc đáo.

Giai đoạn 2 bao gồm rất nhiều cuộc thử sai. Chúng ta thử nghiệm bằng cách sống ở những nơi mới lạ, giao lưu với những người mới, uống những đồ mới, và thử “quan hệ” với người lạ xem sao.

Trong Giai đoạn 2 của tôi, tôi rời quê hương và thăm thú khoảng 50 quốc gia gì đó. Giai đoạn 2 của anh trai tôi là đâm thẳng đầu vào hệ thống chính trị ở thủ đô Washington. Giai đoạn 2 của mỗi người sẽ khác nhau đôi chút bởi vì mỗi chúng ta đều có sự khác biệt.

Giai đoạn 2 là quá trình khám phá ra bản thân. Chúng ta thử nhiều thứ. Một số có thể thành công, 1 số có thể thất bại. Mục đích là để bạn chọn lấy cái nào đúng đắn và tiếp tục hành động.

Giai đoạn 2 kéo dài cho tới khi chúng ta bắt đầu chạm đến những giới hạn của mình. Điều này có thể làm nhiều người khó chịu. Nhưng bất kể mấy diễn giả thành công có nói gì với bạn, khám phá ra được những giới hạn của mình là một điều hoàn toàn tốt và lành mạnh.

Bạn chắc chắc sẽ kém ở khoản nào đó, bất kể bạn có cố gắng đến đâu. Và bạn cần biết chúng là gì. Tôi không được trời phú cho tài năng xuất sắc ở bất kì môn thể thao nào. Thật buồn khi học được điều này, nhưng quan trọng là tôi biết mình không giỏi mảng đó. Tôi cũng chỉ giỏi tự nấu ăn cho mình ngang với em bé làm văng món nước sốt táo khắp sàn nhà. Chúng ta đều cần phải học được rằng mình dốt thứ gì. Và biết được điều này càng sớm trong cuộc đời càng tốt.

Vậy nên, chúng ta không giỏi ở một vài món. Và rồi bạn cũng sẽ học được rằng có những thứ thật tuyệt trong ngắn hạn, nhưng rồi sẽ chán dần sau một vài năm. Du lịch thế giới là một ví dụ. Lăng nhăng với cơ số người khác là 1 ví dụ thứ hai. Uống rượu vào tối thứ 3 là ví dụ thứ ba. Còn rất nhiều nữa. Tin tôi đi.

Biết được những giới hạn của bạn rất quan trọng bởi vì cuối cùng bạn phải nhận ra chân lý rằng thời gian của bạn trên Trái Đất này không có nhiều và vì vậy bạn nên đầu tư nó vào những thứ có ý nghĩa nhất. Điều này có nghĩa là nhận ra rằng cho dù bạn có khả năng làm được điều gì đó, không có nghĩa là bạn nên làm nó. Nhận ra rằng bởi vì bạn thích kiểu người này không có nghĩa là bạn nên ở mãi với họ. Và nhận ra rằng mọi thứ đều có chi phí cơ hội và bạn không thể có tất cả.

Tôi biết một vài người không bao giờ cho phép mình cảm thấy giới hạn – hoặc là bởi vì họ từ chối thừa nhận lỗi lầm của mình hoặc bởi vì họ tự huyễn hoặc rằng mình không có giới hạn. Những người này sẽ bị kẹt lại trong Giai đoạn 2.

Có những người “cứ mãi khởi nghiệp” khi đã 38 tuổi, vẫn sống với mẹ và vẫn không kiếm ra được đồng nào sau 15 năm cố gắng. Có những “diễn viên đầy tham vọng” vẫn đang làm bồi bản và đã không đi thử vai trong 2 năm. Có những người không thể an vị vào một mối quan hệ lâu dài bởi vì họ luôn luôn có cảm giác rằng sẽ luôn có một ai đó tốt hơn xuất hiện. Họ là những người cố “lau chùi” những sai lầm như thể “giải phóng” sự tiêu cực vào vũ trụ, hoặc “thanh trừng” tất cả những sai lầm khỏi cuộc đời mình.

Đến một lúc nào đó, chúng ta đều phải thừa nhận chân lý: cuộc đời này rất ngắn ngủi, mọi ước mơ của ta đều không thể thành hiện thực, và vì vậy chúng ta nên cẩn thận lựa và chọn thứ gì chúng ta làm tốt nhất và toàn tâm toàn ý với nó.

Nhưng những người mắc kẹt trong giai đoạn 2 dành phần lớn thời gian để tự thuyết phục mình điều ngược lại. Rằng họ như một siêu nhân. Rằng họ có thể vượt qua tất cả. Rằng cuộc đời họ là sự phát triển và đi lên không bao giờ ngừng, trong khi ai cũng thể nhìn thấy rõ ràng họ chỉ đang chạy tại chỗ.

Với những cá nhân lành mạnh, Giai đoạn 2 bắt đầu từ giữa – cuối tuổi vị thành niên và kéo dài cho đến giữa 20 hoặc giữa 30. Những ai vẫn mãi kẹt trong giai đoạn 2 thường được mọi người gọi là mắc “Hội chứng Peter Pan” – những kẻ lông bông cả đời, luôn luôn đi tìm bản thân mình, nhưng không tìm thấy thứ gì.

🍀 GIAI ĐOẠN 3: TOÀN TÂM TOÀN Ý

Một khi bạn đã đẩy mình đến những giới hạn và hoặc là biết được những gì mình kém (ví dụ: thể thao, nghệ thuật nấu ăn) hoặc là hiểu rằng các cuộc vui thì cũng chúng tàn (ví dụ: hội hè, chơi điện thử, thủ dâm) thì bạn sẽ còn lại những thứ a) thực sự quan trọng với bạn, và b) bạn không đến nỗi quá tồi. Bây giờ là lúc bạn cần ghi dấu lên thế giới này.

Giai đoạn 3 là thời điểm đẹp nhất cho bạn xây dựng lâu đài cuộc đời. Bạn đã chia tay những người bạn chỉ biết kìm kẹp mình. Bạn đã tạm biệt những trò chơi vô bổ, lãng phí thời gian. Bạn đã giã từ những giấc mơ ngày xưa mà chắc chắc không thể sớm thành hiện thực.

Vậy nên bạn cần tập trung hết sức vào thứ bạn giỏi nhất và tốt nhất cho bạn. Bạn cần tập trung vào những mối quan hệ quan trọng nhất trong đời. Bạn cần tập trung vào sứ mệnh duy nhất trong đời bạn, dù là giải quyết cuộc khủng hoảng năng lượng trên thế giới hay trở thành một nghệ sĩ vẽ kĩ thuật số hoặc trở thành một chuyên gia về não bộ, hay có những đứa con đáng yêu chảy đầy nước mũi. Dù nó là gì đi chăng nữa, đây là lúc bạn hoàn thành mọi thứ mình ao ước.

Giai đoạn thứ 3 là lúc bạn tối đa hóa khả năng của mình mình trong cuộc đời này. Nó là lúc xây dựng di sản của bạn. Bạn sẽ để lại gì cho cuộc đời khi bạn ra đi? Mọi người sẽ nhớ về bạn như nào? Dù đó là một nghiên cứu đột phá hoặc một phát kiến mới tuyệt vời hay một gia đình đáng yêu, Giai đoạn 3 là lúc bạn thay đổi thế giới này khác đi một chút nhờ sợ tồn tại của bạn trên đời.

Giai đoạn 3 sẽ kết thúc khi có sự hợp nhất của 2 thứ: 1) Bạn cảm thấy như thế mình không còn gì có thể phấn đấu được nữa, 2) Bạn đã già và đã mệt và thấy rằng mình nên uống martini và chơi trò giải ô chữ cả cuộc đời còn lại.

Đối với những người “bình thường”, Giai đoạn 3 thường kéo dài từ khoảng 30 tuổi tới tuổi nghỉ hưu.

Những người bị mắt kẹt ở Giai đoạn thứ 3 thường là do không biết buông bỏ đam mê của mình và luôn ham muốn nhiều hơn. Chính vì vậy họ sẽ luôn khao khát phấn đấu đến tận 70 hay 80 tuổi.

🍀 GIAI ĐOẠN 4: DI SẢN

Khi đến giai đoạn này, mọi người đã dành khoảng 50 năm để đầu tư vào những thứ họ tin rằng là có ý nghĩa và quan trọng. Họ đã làm được những điều tuyệt vời, làm việc chăm chỉ, đạt được mọi thứ mình có, có thể đã có một gia đình hay một quỹ từ thiện hay tạo ra 1 sự đổi thay to lớn trong chính trị hay văn hóa, và giờ họ đã toại nguyện. Họ đã đạt đến độ tuổi mà năng lượng và hoàn cảnh của họ không cho phép họ theo đuổi đam mê của mình xa hơn nữa.

Mục tiêu của giai đoạn này trở thành không chỉ tạo ra 1 di sản mà làm sao để đảm bảo nó vẫn tồn tại kể cả khi bạn đã ra đi.

Việc này có thể đơn giản là việc bạn hỗ trợ và răn dạy con cháu của mình và ngắm nhìn chúng tận hưởng cuộc sống. Bạn cũng có thể giao phó lại các dự án hay công việc của mình cho các học trò. Bạn cũng có thể là tham gia vào hoạt động chính trị nhiều hơn để khẳng định các giá trị của mình trong một xã hội đã đi qua quá nhiều xáo trộn.


Giai đoạn 4 rất quan trọng về mặt tâm lý bởi vì nó khiến chúng ta dễ chấp nhận sự thật rằng ta rồi sẽ phải chết. Bởi vì là con người, chúng ta có một nhu cầu sâu thẳm muốn cảm thấy rằng cuộc đời của mình có một ý nghĩa gì đấy. Thứ ý nghĩa chúng ta luôn luôn tìm kiếm về bản chất chính là cơ chế tâm lý phòng vệ chống lại sự khó hiểu của cuộc sống này và sự tuyệt đối cái chết. Đánh mất ý nghĩa đó, hoặc nhìn nó tuột khỏi tầm tay, hoặc từ từ cảm thấy như thể thế giới này đã rời bỏ bạn lại phía sau, không khác nào phải đối diện trực diện với sự lãng quên và để nó nuốt chửng bạn.

🍀 BÀI HỌC CẦN RÚT RA LÀ GÌ?

Đi qua mỗi giai đoạn cuộc đời giúp chúng ta có thể kiểm soát hạnh phúc và sự thịnh vượng của mình tốt hơn.

Trong Giai đoạn 1, một người sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào những hành động của người khác và cần được chấp thuận để có thể hạnh phúc. Đây là một chiến lược sống kinh khủng bởi vì con người thật khó đoán và bất định.

Trong Giai đoạn 2, người ta trở nên tự lực hơn, nhưng vẫn dựa vào thành công ngoại lai để có thể hạnh phúc – tiền, sự tán dương, chiến thắng, chiến công, vvv. Chúng có thể dễ kiểm soát hơn con người, nhưng về lâu dài chúng vẫn rất khó dự đoán.

Giai đoạn 3 sẽ phụ thuộc vào 1 số ít các mối quan hệ và những đam mê mà đã tự chứng tỏ chúng đáng để theo đuổi từ Giai đoạn 2. Những thứ này đã ổn định hơn qua thử thách. Và cuối cùng, Giai đoạn 4 đòi hỏi chúng ta chỉ bám giữ vào những gì mình đã hoàn thành được và nên ngừng kì vọng quá nhiều.

Trong mỗi giai đoạn, hạnh phúc trở nên phụ thuộc nhiều hơn vào các giá trị nội tại, có thể kiểm soát và bớt dựa vào các yếu tố bên ngoài của thế giới không ngừng xoay chuyển này.

🍀 XUNG ĐỘT GIỮA CÁC GIAI ĐOẠN

Các giai đoạn sau không thay thế các giai đoạn trước đó. Chúng vượt lên trên nó. Trong Giai đoạn 2 mọi người vẫn quan tâm đến việc được người khác chấp thuận. Họ chỉ quan tâm nhiều hơn đến thứ gì khác. Trong Giai đoạn 3, mọi người vẫn quan tâm tới việc thúc đẩy những giới hạn của chính mình. Chỉ là họ quan tâm nhiều hơn đến những cam kết mà mình đã đặt ra.

Mỗi giai đoạn đại diện cho sự xáo trộn các ưu tiên trong cuộc đời mỗi người. Chính vì lý do này, mà khi mọi người chuyển dịch từ 1 giai đoạn này sang giai đoạn khác, mọi người sẽ thường trải nghiệm sự mất mát các mối quan hệ. Nếu bạn đang ở Giai đoạn 2, và tất cả bạn bè của bạn vẫn đang ở đó, rồi đột nhiên bạn hạ quyết tâm, lao vào Giai đoạn 3 để xây dựng sự nghiệp, nhưng những người bạn của mình vẫn còn đang đi tìm kiếm bản thân, sự mất kết nối căn bản giữa các giá trị của bạn và bạn bè của bạn sẽ xuất hiện và lúc đó thật khó để vẫn còn có thể chơi với nhau.

Nói chung, mọi người sẽ phóng chiếu giai đoạn của họ lên mọi người xung quanh mình. Những người ở Giai đoạn 1 sẽ phán xét những người khác qua khả năng họ có được xã hội chấp nhận hay không. Những người ở Giai đoạn 2 sẽ phán xét những người khác bằng khả năng vượt qua các giới hạn của chính mình và thử những thứ mới. Những người ở Giai đoạn 3 sẽ phán xét những người khác dựa trên những cam kết cuộc đời của họ và những thành tựu họ có thể đạt được. Những người ở giai đoạn 4 sẽ phán xét người khác dựa về những giá trị mà họ bảo vệ và những thứ họ đã chọn sống vì nó.

🍀 GIÁ TRỊ CỦA CHẤN THƯƠNG TÂM LÝ

Phát triển bản thân thường được mô tả như một sự tiến bộ trải đầy hoa lệ, đi từ 1 kẻ ngu ngốc đến sự giác mộ, chứa đựng rất nhiều hoan lạc, bước đi tự hào trên thảm hoa, và đập tay với 2000 người tại một buổi hội thảo mà bạn phải trả rất nhiều tiền để tham dự.

Nhưng sự thật là những chuyển giao trong các giai đoạn của cuộc đời thường được kích hoạt bởi những dư chấn hay những sự kiện cực kì tiêu cực. Một lần suýt chết. Một cuộc ly hôn. Một tình bạn đổ vỡ hay sự ra đi của người yêu.

Vết thương làm chúng ta lùi lại và đánh giá lại những động lực sâu thẩm nhất và các quyết định mà mình đã đưa ra. Nó cho phép chúng ta suy tư về việc liệu những chiến lược theo đuổi hạnh phúc của chúng ta có thực sự thành công hay không.

🍀 ĐIỀU GÌ LÀM CHÚNG TA MẮC KẸT

Có một thứ làm chúng ta mắt kẹt ở mỗi giai đoạn: cảm giác chưa bao giờ là đủ

Mọi người kẹt ở Giai đoạn 1 bởi vì họ luôn cảm thấy như thể họ là một phiên bản lỗi và khác biệt với những người khác, vì vậy họ sẽ đặt mọi nỗ lực của mình vào việc làm những thứ khiến người khác hài lòng. Nhưng bất kể họ có cố gắng tới đâu, họ sẽ cảm thấy chưa bao giờ là đủ.

Mọi người kẹt ở Giai đoạn 2 bởi vì họ cảm thấy như thế họ lẽ ra nên làm nhiều hơn, tốt hơn, mới hơn, hiệu quả hơn. Nhưng bất kể họ có cố gắng tới đâu, họ sẽ cảm thấy chưa bao giờ là đủ.

Mọi người kẹt ở Giai đoạn 3 bởi vì họ cảm thấy như thế họ chưa tạo ra đủ ảnh hưởng có ích lên thế giới này, rằng lẽ ra mình có thể tạo ra nhiều thay đổi tích cực hơn trong lĩnh vực mà mình đã cam kết. Nhưng bất kể họ có cố gắng tới đâu, họ sẽ cảm thấy chưa bao giờ là đủ.

Những người ở Giai đoạn 4 vẫn cảm thấy mắc kẹt bởi vì họ lo lắng rằng di sản của họ sẽ không bền vững hay không tạo ra thay đổi lớn lao nào cho thế hệ sau. Họ bám và níu giữ lấy nó và thúc đẩy nó tới những hơi thở cuối cùng. Nhưng họ vẫn thấy chưa đủ.

Giải pháp cho mỗi giai đoạn này là hãy nhìn lại. Để vượt lên Giai đoạn 1, bạn phải chấp nhận rằng mình sẽ không bao giờ có thể làm vui lòng mọi người, và vì vậy bạn phải đưa ra quyết định cho chính đời mình.

Để vượt lên Giai đoạn 2, bạn phải chấp nhận rằng bạn sẽ không bao giờ có thể đạt được mọi thứ bạn ước mơ hay khao khát và vì vậy phải tập trung vào thứ quan trọng nhất và toàn tâm toàn ý với nó.

Để vượt lên Giai đoạn 3, bạn phải nhận rằng thời gian và năng lượng là giới hạn và vì vậy bạn phải xác định lại mục tiêu của mình lúc này là giúp những người khác quản lý những dự án ý nghĩa mà bạn đã khởi sự.

Để vượt lên Giai đoạn 4, bạn phải nhận ra rằng thay đổi là điều tất yếu, và sự ảnh hưởng của một con người, cho dù họ có tài giỏi, quyền thế, có ích tới đâu, cuối cùng rồi sẽ tan biến.

Và cuộc đời vẫn sẽ tiếp diễn.

Trạm Đọc (Read Station)
Tác giả Mark Manson

🌸 Tìm đọc sách của tác giả Mark Manson:
https://shope.ee/VhiFjfXt6

Address

Da Nang

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when RealismPsy posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category