Tâm Sự Nghề Y

Tâm Sự Nghề Y Những câu chuyện đời thường về ngành y.

Cảm thấy đau ở đây này => ❤Ảnh: Người Thầy Y Đức Fanpage
26/06/2023

Cảm thấy đau ở đây này => ❤

Ảnh: Người Thầy Y Đức Fanpage

"TIỀN TRỰC MỖI ĐÊM 25.000 ĐỒNG, TIỀN ĂN 15.000 ĐỒNG..." 😔ĐBQH Nguyễn Thị Yến Nhi cho rằng, hiện nay chính sách tiền lươn...
30/05/2023

"TIỀN TRỰC MỖI ĐÊM 25.000 ĐỒNG, TIỀN ĂN 15.000 ĐỒNG..." 😔

ĐBQH Nguyễn Thị Yến Nhi cho rằng, hiện nay chính sách tiền lương, phụ cấp, chế độ đãi ngộ đối với cán bộ y tế chưa tương xứng với thời gian, chi phí học tập, công sức lao động và điều kiện môi trường làm việc; vậy nên không có người trẻ về làm việc tại y tế cơ sở.

Bà Yến Nhi dẫn chứng: "Một sinh viên đại học ngành y học đến 6 năm với mức chi phí cũng khá cao, có thể gần 200 triệu đồng/năm, nhưng khi ra trường đi làm nhận được mức lương khoảng trên dưới 5 triệu đồng/tháng".

Nữ ĐB cũng nêu thực tế, ở trạm y tế biên chế trực mỗi đêm chỉ 1 người nhưng thường có trường hợp cấp cứu đ.ánh nhau, TNGT rất phức tạp. Nhân viên y tế, nhất là nữ không dám trực một mình, có khi đi trực phải có người thân đi theo, hoặc nhờ một đồng nghiệp cùng trực rồi chia chế độ tiền trực đó.

Thế nhưng tiền trực mỗi đêm chỉ 25.000 đồng, tiền ăn 15.000 đồng, số tiền như vậy "rất khiêm tốn" so với công sức bỏ ra.

Bệnh viện công làm quá giờ có được tính thêm tiền ?!Một nhân viên y tế tại bệnh viện quận cho biết: hầu như mọi người ph...
21/10/2022

Bệnh viện công làm quá giờ có được tính thêm tiền ?!

Một nhân viên y tế tại bệnh viện quận cho biết: hầu như mọi người phải làm xuyên giờ nghỉ trưa, có ngày phải nhịn ăn cho kịp tiến độ. Có lúc mệt quá, chúng tôi còn đùa bảo nhau: dành hết thanh xuân cho bệnh viện luôn rồi, yêu đương gì tầm này nữa…

Mang tiếng là trực 24 giờ, nhưng hầu như ngày trực nào của nvyt cũng bắt đầu từ 7h hôm trước, kết thúc vào 8-9h ngày hôm sau. Đã làm ở bệnh viện công thì không cần biết hết giờ trực hay không, bắt buộc phải hoàn thành xong công việc trong tua để bàn giao. Nếu làm chưa xong thì không được về, cho dù trước đó đã thức trắng đêm để chăm sóc bệnh nhân.

Khi đợt dịch sốt xuất huyết bùng phát tại TPHCM, bệnh nhân từ khoa cấp cứu chuyển lên liên tục nên dù đồng hồ báo 7h, đã hết giờ trực nhưng nvyt phải ở lại đến 11h hoàn thành xong công việc để bàn giao cho tua mới, rồi mới được về

Hôm nào ra trực thì như vậy nhưng những ngày làm hành chính cũng vất vả không kém. Có lúc bệnh nhân quá đông, tất cả điều dưỡng phải ở lại bệnh viện để làm các công việc như đi buồng chích thuốc, in các kết quả xét nghiệm, dẫn bệnh nhân thực hiện cận lâm sàng, kiểm tra trang thiết bị, thuốc men, vật tư… Nếu không may có ca bệnh trở nặng, thời gian làm việc của họ sẽ lại kéo dài thêm.

Tiền công trực là 95.000 đồng cho một ngày trực thường, còn rơi vào thứ bảy và chủ nhật thì được 115.000 đồng. Nếu làm quá giờ cũng không được tính thêm tiền. Có lẽ lúc đầu những nvyt còn thấy thấy bất công, nhưng rồi làm cực và bận rộn quá nên không còn thời gian để suy nghĩ.

Trong khi đó tại bệnh viện tư, nvyt chỉ cần làm đúng thời gian quy định. Nếu được yêu cầu tăng cường thì sẽ tính thêm tiền ngoài giờ, rất rõ ràng. Còn ở bệnh viện công, khoản tiền làm ngoài giờ không được trả.

Với bác sĩ ngoại khoa chuyện làm xuyên giờ nghỉ trưa, không ăn, hay có ca mổ kéo dài tới 18-19h là bình thường. Nhưng ngoài thù lao mổ được quy định theo phân hạng kỹ thuật, không ai được nhận thêm tiền làm ngoài giờ và phần lớn bác sĩ ở bệnh viện công đều như vậy. Chưa kể là những hôm trực xong nhưng bệnh nhân phụ trách có vấn đề cần can thiệp thủ thuật, mổ xẻ thì phải ở lại làm tiếp.

Bệnh viện công làm quá giờ có được tính thêm tiền ?!

Đây là câu hỏi có lẽ gây bất ngờ với người mới đọc, nhưng với những người trong ngành y thì cảm thấy bất lực vì nói nhiều lần cũng không được gì. Với guồng quay vội vã của công việc, gia đình, xã hội và nhìn lại còn nhiều lắm những bệnh nhân nghèo đang bấu víu vào bệnh viện, vào bảo hiểm y tế, ... những nhân viên y tế chúng tôi lại chấp nhận cống hiến và quên đi thanh xuân của chính mình.

Bác sĩ được bệnh nhân mang cả bình xăng đến tặngNghe tin bác sĩ phải đi bộ đến chỗ làm vì không thể đổ xăng, một bệnh nh...
11/10/2022

Bác sĩ được bệnh nhân mang cả bình xăng đến tặng

Nghe tin bác sĩ phải đi bộ đến chỗ làm vì không thể đổ xăng, một bệnh nhân đã xếp hàng nhiều giờ để mua bình xăng đầy đến Bệnh viện Chợ Rẫy TPHCM tặng.

Người được tặng món quà "độc" nêu trên là bác sĩ Phạm Thị Vân Thanh, công tác tại khoa Nội soi, Bệnh viện Chợ Rẫy (TPHCM).

Theo chia sẻ của bác sĩ Thanh, sáng ngày 10/10, chị phải đi bộ đến nơi làm việc vì xe hết xăng nhưng trước đó đã chạy đi cả chục trạm xăng dầu mà không nơi nào còn để đổ.

Đây cũng là tình cảnh chung mà người dân TPHCM phải chịu đựng trong 2 ngày qua, khi các doanh nghiệp bán lẻ xăng dầu vì nhiều lý do bất ngờ đóng cửa, thông báo hết xăng, khiến mặt hàng này bỗng trở nên "khan hiếm".

Khi nghe bác sĩ Thanh chia sẻ lý do phải đi bộ với đồng nghiệp, một bệnh nhân quê Đắk Lắk đến khoa điều trị đã âm thầm ra ngoài, tìm nơi có bán xăng để xếp hàng chờ đợi mua. Sau đó, bệnh nhân quay trở lại bệnh viện, chở theo cả bình xăng lớn để tặng bác sĩ.

Trong bối cảnh khó khăn trong việc mua xăng, món quà tưởng bình thường trên lại vô cùng thiết thực, thể hiện tình cảm và sự biết ơn của bệnh nhân với nhân viên y tế đã chăm sóc sức khỏe cho mình.

"Đặt nặng chuyện tiền bạc thì đừng làm bác sĩ?!"-----------------Mấy ngày qua nhiều bài đăng nói về việc bác sĩ trẻ ra t...
09/10/2022

"Đặt nặng chuyện tiền bạc thì đừng làm bác sĩ?!"
-----------------

Mấy ngày qua nhiều bài đăng nói về việc bác sĩ trẻ ra trường làm việc .E xin chia sẻ về hoàn cảnh của e, cũng mong a chị đọc thấu hiểu cho tụi em, chỉ mong thấu hiểu v chứ tụi em biết là bản thân tự vươn lên chứ ko nên trông chờ vào ai hay bất cứ sự thay đổi nào cả.
E năm nay 27 tuổi, gia đình làm nông cũng không khá giả gì, bố mẹ ngoài 60,vẫn còn đi làm chạy ăn từng bữa.Khoảng thời gian 6 năm trước được sở y tế cử đi học ngành y khoa, khi đươc cử đi học, không nghĩ gì cao xa, tuổi 18 19 hồn nhiên ,nhìn chỉ toàn màu hồng là được đi học ngành nhiều bạn trẻ mơ ước, được về làm gần nhà gần cha gần mẹ,có thể không bằng nhìu người nhưng nghĩ lương cũng đủ cho cuộc sống.

Nào ngờ, giờ đây,khi ra trường, cái nhìn màu hồng đó đổi lại là sự thực phũ phàng.27 tuổi( do em học trễ) cái tuổi mà con người ta suy nghĩ về lập gia đình, kiếm tiền báo hiếu cha mẹ thì mình đang không biết đi về đâu.Được phân về bv huyện, bv huyện cử lên học tuyến trên ( bv hạng 2 trong tỉnh) cách nhà 30km, hằng ngày đi đi về về 60km, tiền xăng, tiền xe sống vỏn vẹn với mức lương như hình dưới.Nhiều bác sĩ trẻ nói bất công thì với những bạn được cử đi học về quê hương làm như em lại càng bất công bội phần: không được làm chuyên khoa mình yêu thích, đi 6 năm dồn nhìu vào 1 khoa khác thì bây giờ phải học lại từ đầu, đi học thì không phải tuyến cao, các anh và nhiều bạn chuyên môn cũng không hơn mình lắm, đi trực thâu đêm suốt sáng, cọc càng nhỏ thì lo làm càng nhiều chứ không dám để các anh lớn phải gánh. Thế mà không có nổi 1 đồng tiền trực, những hôm đi trực là phải đem cơm theo em ăn cả ngày để sống ráng sao cho đủ với số tiền ít ỏi đó, vì mình trực không công, không tiền không bạc.Đọc bài báo của thầy PGs.Hiếu em thật sự thấy buồn, tụi em đâu đòi phải giàu , tuii em chỉ cần sự công bằng trong xã hội hiện nay thôi ạ, thầy nói " tôi chưa thấy bác sĩ nào giỏi mà nghèo cả" câu nói đó đúng cho tất cả các ngành chứ đâu riêng gì ngành y, thậm chí ngành khác nếu giỏi còn giàu hơn rất nhiều so với ngành y.Ngành khác thời gian đào tạo nhìu thì cũng 4 năm thôi,ra trường làm việc cũng sơ sơ đủ sống. còn riêng ngành y học cả đời, tính chất công việc nhiều rủi ro lây nhiễm bệnh,đi phụ mổ máu bắn vào mắt thường xuyên,công việc đòi hỏi hàm lượng chất xám cao, không phải học ngày 1 ngày 2 mà phải học cả đời, không phải ra trường là làm được ngay như các ngành nghề khác, làm sai do chuyên môn yếu thì có thể mình sẽ trở thành bs Hoàng Công Lương thứ 2.Có thể thầy xuất phát điểm khác tụi em , nên nhìn nhận khác, bác sĩ phải có chuyên môn giỏi thì mới không nghèo nhưng với những bác sĩ tuyến đầu như tụi em thì phải làm sao ạ? Không có đàn anh giỏi kèm cặp, không đủ trang thiết bị, và dù có chuyên môn giỏi thì cũng ko đc triển khai làm vì sai qui định,lâu ngày lục nghề.Nói tới đây sẽ có nhìu anh chị nói là do em lựa chọn,đúng là vậy nhưng với cái tuổi hồn nhiên ấy có thấu hết mọi thứ, còn giờ đây cha mẹ đổ biết bao mồ hôi nước mắt học hết 6 7 năm dài đằng đẳng thì sao dám bỏ.

Nguồn: Diễn đàn bác sĩ trẻ.

Y NGHIỆT NGÃKhi cần bạn trực gác, họ gọi đó là trách nhiệmKhi muốn bạn làm thêm, họ bảo đó là vì bệnh nhânLúc vui ngợi c...
02/10/2022

Y NGHIỆT NGÃ

Khi cần bạn trực gác, họ gọi đó là trách nhiệm
Khi muốn bạn làm thêm, họ bảo đó là vì bệnh nhân
Lúc vui ngợi ca bạn, họ bảo đấy mới là Y đức
Lúc cần vùi dập bạn, họ đưa luật viên chức công nhân viên
Lúc chọn vào nghề Y, bạn nghĩ mình sẽ cống hiến
Khi phải vật vã với cơm áo gạo tiền, bạn sẽ nếm trải mùi hy sinh

Mặc đời nghiệt ngã nghề Y
Vẫn ngày chăm chỉ áo Y vợi buồn
Cuộc đời gió bão luôn tuồn
Lòng ngay chính trực giông cuồng sá chi
Đường trường bước sáng mình đi
Ngẫm buồn tai nạn xót mi lệ dài
Khó khăn vấp ngã chặng dài
Học hoài học mãi sách mài thâu đêm
Lời chê gắng sửa thành khen
Lương Y từ mẫu sắt rèn nên kim
Tấm lòng chan chứa trong tim
Mỗi ngày tận tụy nén kiềm nỗi đau
Đêm trời vẫn sáng nghìn sao
Sẻ san đồng nghiệp chút nào nghiệt y

Bs.Tản

18/05/2022

“Chứng kiến sự lớn lên của những người bạn từ thời thơ ấu đến khi bọn nó thi vào trường y và ra trường làm bác sĩ…
Tôi thật sự có chút e ngại khi đến bệnh viện…”

🐧😣

Cre Bs Ngoại Khoa

Address

Da Nang

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tâm Sự Nghề Y posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

TÂM SỰ NGHỀ Y

Mỗi giây phút trôi qua là mỗi cuộc đấu tranh lý trí và nội tâm của hàng nghìn thầy thuốc trên đất nước này. Ranh giới giữa thiên thần và ác quỷ rất mong manh. Tôi là anh hùng của hôm nay, nhưng không ai dám chắc, liệu ngày mai tôi có trở thành kẻ tội đồ…