Nghiệp confession

Nghiệp confession xả stresss, tâm sự, nói thay tiếng lòng của 2x

05/01/2024

N # #8
Chợt nhận ra tình yêu khiến em thật hèn mọn. Có lẽ do chính bản thân em là người chủ động, là người bắt đầu nên nó trở lên mất giá và không đáng được anh trân trọng phải không?
Sau hơn 10 năm cùng gia đình chuyển vào miền trong sinh sống, em trở về quê hương, nơi em đã được sinh ra. Trở lại quê hương, mọi thứ thay đổi khá nhiều. Những đứa bạn cũ thuở xưa giờ đây cũng khác, đứa đi học, đứa nghỉ học đi làm từ khá sớm. Vốn dĩ đã quen nhau từ trước lên việc hòa đồng trở lại cùng đám bạn làng không quá khó khăn đối với 1 đứa con gái vốn mang tiếng là hòa đồng và năng động giống như em. Hội bạn làng mà, cứ cùng tuổi là lập hội vào nhóm hết với nhau thôi, không thân, không biết thì vài lần gập gỡ thì cũng giống như tri kỉ thôi mà. Cũng nhờ có hội nhóm ấy mà em gặp gỡ và quen biết anh nhỉ? Anh là anh trai của 1 cậu bạn cùng tuổi trong hội, trong một lần em tham gia hội cùng các bạn tổ chức tiệc tất niên tại nhà bạn ấy, cũng là nhà của anh, em đã say nắng anh từ cái nhìn đầu tiên luôn. Nói sao nhỉ, anh cao, đẹp trai, đối với em là thế, có một nụ cười ấm áp và cách nói chuyện thật dễ gần. Các bạn nữ trong nhóm khi nhìn thấy thì hùa nhau trêu anh, hỏi anh đã có bạn gái chưa? Có ý định muốn lấy gái làng làm vợ không?.... rất nhiều, rất ồn ào, nhưng điều duy nhất e để ý chính là nụ cười của anh và cái giọng ấm áp anh dùng để đáp lời mấy đứa: “ anh vẫn đang ế đấy, có bạn nào chưa người yêu thì giới thiệu cho anh nha”. Trời! Sao có thể đẹp trai thế nhỉ? Biết là anh nói đùa nên cả lũ phá lên cười rồi đùn đẩy nhau trêu trọc. Sau đó anh nói với cả hội là “mấy đứa cứ chơi tự nhiên, anh có việc bây giờ nên đi trước”. Em đoán là anh muốn tránh mặt để mấy đứa được vui chơi ăn uống thoải mái hơn.
Sau lần gặp gỡ đó, biết được anh hiện tại đang độc thân, à từng có người yêu những đã chia tay được gần 2 năm rồi, em đã chủ động kết bạn làm quen. Anh rất lịch sự, cùng làng mà, lại còn là bạn của em trai anh nữa, thật dễ dàng để có thể làm quen với anh. Em rất thích, rất thích anh, cứ thi thoảng nhắn tin với anh em lại thả thính, nửa đùa nửa thật trêu anh nhưng không biết vì lí do gì anh vẫn luôn rất khéo léo từ chối tình cảm của em. Em nghe nói anh đã chủ động làm quen và tán tỉnh 1 cô gái khác, chị ấy hơn tuổi em. Tại sao anh thà làm quen với 1 người mới chứ không chịu chấp nhận tình cảm của em? Lúc biết điều đó, em đã rất buồn. Em vào trang cá nhân của chị ấy, lướt xem từng hình ảnh và bài đăng mà anh đã tương tác, lòng em lặng trĩu, đau vô cùng. Chị ấy không thật xinh đẹp nhưng cũng khá ưa nhìn, ngoan ngoãn lễ phép, đúng kiểu mẫu người con gái truyền thống trong mắt các bậc trưởng bối và quan trọng là có vẻ khá hợp với tiêu chuẩn của anh. Sau mấy ngày tự dằn vặt mình, em quyết định từ bỏ. Từ bỏ mối tình đã chớm nở trong em, từ bỏ 1 người con trai mà em cho là hình mẫu lý tưởng của mình. Em đăng vài dòng trạng thái trên status, anh vẫn xem, vẫn tương tác và chắc anh cũng nhận ra điều đó nhưng không có bất kì 1 sự thay đổi nào cả. Im lặng 1 vài ngày, em tưởng có thể cắt đứt nhưng mọi thứ dường như không theo ý muốn của em. Con tim em lên tiếng, tại sao lại phải từ bỏ, tại sao không dũng cảm 1 lần, anh theo đuổi chị ấy nhưng chắc gì chị ấy đã thích anh, cũng giống như mối quan hệ giữa anh và em vậy. Em lại tiếp tục nhắn tin với anh, không thả thính, chỉ đơn thuần là hỏi thăm và tâm sự để có thể được nói chuyện thoải mái với anh. Nghe mấy đứa đồn đại, anh đã tán lâu lắm rồi mà hình như chị ấy không có ý định đáp lại tình cảm của anh. Mấy đứa bạn cũng biết việc em thích anh nên đã cổ vũ em tiếp tục theo đuổi, còn gia sư với lại tẩy não cho em trai và cả gia đình anh mỗi lần ra chơi nữa. Sau một thời gian lên dây cót tinh thần, em đánh bạo một lần trực tiếp bày tỏ tình cảm của mình với anh. Mọi kết quả em đều đã chuẩn bị sẵn, dù xấu đến múc nào em cũng chấp nhận, ít ra em đã cố gắng hết mình vì tình cảm của mình. Ngày hôm đó, em nói chuyện với anh, rất nghiêm túc qua những dòng tin nhắn: “Em rất thích, rất rất thích anh. Tại sao anh thà mất công theo đuổi chị ấy chứ không chấp nhận tình cảm của em. Em biết anh không ghét em cũng không từng ngăn cản tình cảm của em mà?”
Ngoài mong đợi, được nghe anh giải thích: “ Em là bạn của em trai anh, anh không muốn 2 đứa sẽ khó xử nếu anh quen em nhưng không đi được xa. Còn nữa, em ít tuổi hơn anh, tính cách cũng khách biệt với anh, em phù hợp với 1 người khác chứ không phải anh”
Nghe xong câu trả lời đó, anh có biết em đã vui như thế nào không, ít nhất em vãn còn cơ hội, vẫn có thể thay đổi mọi thứ. Em tỏ tình với anh “Mọi thứ không quan trọng, em có thể thay đổi bản thân từng chút một, có thể khiến anh dần dần thích em, quan trọng là, tuổi tác không phải vấn đề quá lớn, có 6 tuổi thôi mà. Dù sau này có xảy ra vẫn đề gì, bọn em vẫn có thể chơi với nhau tiếp mà, vì vốn dĩ việc em với anh đâu có ảnh hưởng đến bạn ấy”. Em đã chờ đợi, chờ một câu trả lời chính thức từ anh. Suốt 1 tuần em dành cho anh suy nghĩ, em gần như muốn phát điên khi nghĩ đến kết quả anh sẽ từ chối em, vì việc gieo hi vọng xong phũ phàng dập tắt nó khiến con người ta đau khổ hơn rất nhiều so với vô vọng ngay từ giây phút đầu. Thật không ngờ anh đã thực sự đồng ý. đồng ý làm người yêu của em sau bao nhiêu công sức nhờ vả những người xung quanh anh giúp đỡ. Chúng ta đã bắt đầu mối tình của mình từ đó. Nhưng thực tế khác xa với những gì em đã tưởng tượng về tình yêu của 2 đứa mình. Anh rất bận, không có thời gian để dành cho em, anh quên những ngày lễ, những ngày kỉ niệm và những món quà mà đáng ra em cũng sẽ được nhận như bao cô gái khác. Cùng quê nhưng yêu xa, anh lên thành phố làm việc còn em do không đỗ đại học nên ở nhà phụ quán cùng ba mẹ. Cả tháng có khi chẳng gặp nhau lấy một lần. Tối đi làm về anh cũng chỉ tranh thủ nhắn được vài ba câu hoặc có khi chỉ kịp gọi điện tâm sự mười mấy phút rồi lại tiếp tục với công việc của mình. Nhiều khi em thầm nghĩ liệu có phải anh bận đến thế hay chỉ là vì anh quá vô tâm với người con gái coi anh là tất cả. Thực sự muốn biết mỗi giờ mỗi phút anh đang làm gì, đang đi với ai, muốn gắn 1 chiếc camera ở cạnh anh để có thể thấy anh mọi nơi mọi lúc.
Cứ ấm ức rồi lại ấm ức, thất vọng chồng nên thất vọng, có những lần em đã cố tình tag tên anh vào những bài đăng trên facebook, nhắc khéo về những điều em mong đợi nhưng dường như anh chẳng bao giờ quan tâm đến nó. Chúng ta cãi vã, chia tay nhưng rồi lại làm hòa. Dĩ nhiên người chủ động làm hòa lại chính là em. Vào một lần em dạo lại trang cá nhân của chị ấy, người anh đã chủ động làm quen, em thấy icon yêu thích của anh xuất hiện, em đã suy nghĩ rất nhiều, đầu óc cứ rối bời bởi những suy nghĩ tiêu cực. Chúng ta lại cãi vã. Em quyết định dừng lại sau khi không đạt được tiếng nói chung giữa 2 đứa. Chặn mọi liên lạc giữa anh và em, tạm gác lại những tiêu cực trong suy nghĩ, em muốn dành thời gian cho chính mình. Thời gian yêu nhau, e đã hạn chế lại chính mình, bớt tham gia những cuộc đi chơi, nhậu nhẹt, luôn luôn cố gắng thay đổi bản thân để không biến mình trở thành đứa con gái hư hỏng, hay đòi hỏi, thuận mắt với những người lớn trong gia đình anh nữa. Nhưng bây giờ em muốn trở lại là chính mình. Không phải em không có người theo đuổi, chỉ là em đã có anh rồi nên không quan tâm đến những người khác nữa. Nhận thức được sự nghiêm trọng, anh đã về quê tìm gặp em nói chuyện, nhưng em muốn anh biết rằng em cũng đáng được trân trọng và yêu thương, em từ chối gặp mặt. Bẵng đi vài hôm, anh thực sự không xuất hiện nữa, không 1 lời nhắn gửi. Người ta nói “muốn sẽ tìm cách không muốn tìm lí do”, ấy vậy mà thực sự anh không hề liên lạc lại với em. Không có bất kì một tin nhắn hay thông tin gì được gửi đến sau khi em mở lại liên lạc với anh. Em đã tức giận. Anh coi em là gì, có từng xem em là người yêu hay chỉ là một người có cũng được không có cũng chẳng sao. Em đã khóc nhiều thật nhiều, định kiên trì để xem địa vị của em trong lòng anh đến đâu nhưng sự thực chứng minh là em chẳng có gì cả. Em vứt bỏ cái tôi nhắn tin lại hỏi anh. Câu trả lời em nhận được lại là “anh đồng ý chia tay”. mãi em mới biết hóa ra lần anh về đó, nghe mọi người nói có 1 người đã chở em đi chơi nên anh thấy em không giữ ý tứ, hay là nói là em bắt cá hai tay nhỉ. Thật buồn cười, anh có từng nhìn thấy không? có biết rõ câu chuyện như nào không? và anh có từng giữ ý khi đã có người yêu là em chưa? Đúng là khi hết yêu thì mọi thứ đều chỉ là cái cớ để họ có thể rời đi mà thôi. Em đã nghĩ sẽ giải thích với anh, em chỉ muốn anh hiểu em hơn một chút, biết rằng em cũng sẽ tủi thân, cũng ấm ức, muốn được anh quan tâm, chia sẻ chứ không phải muốn chia tay. Nhưng anh thực sự rất ác, anh không nghe giải thích, cũng không muốn tiếp tục. Chúng ta chính thức dừng lại. Anh tệ thật đấy! Chia tay hơn 1 năm rồi mà sao đến giờ em vẫn đau vậy nhỉ, vẫn thấy nhớ 1 người đã làm tổn thương mình đến thế. Không biết rằng anh đã có người mới chưa nhưng em chắc chắn rằng người mới không phải chị ấy vì chị ấy đã có người yêu rồi, không phải anh. Buồn cho anh và cũng buồn cho cả em nữa.
# # # Tâm trạng một chút nhé rồi lại rực rỡ giống ban đầu nhé cô gái # # #

09/11/2023

N # #7
Tôi thực sự đã để mất 1 người
Tôi từng quen em, một người con gái mà theo cảm nhận của tôi là khá nhút nhát, thân thiện và cũng rất thẳng thắn nữa. Biết em từ khá sớm nhưng tôi chưa từng nghĩ sẽ có liên quan đến em cho tới 1 ngày tôi bắt gặt em ở những cung đường quen thuộc. Đoạn đường từ chỗ làm về chỗ trọ đối với tôi mà nói là vô cùng ngắn ngủi, chỉ là khoảng cách của mấy bước chân thôi, chắc còn chưa đến 10 phút đi bộ nữa. Một buổi chiều đi làm về, vẫn rất bình thản cất bước, nhìn ngắm những cảnh vất quen thuộc bên đường, suy tư về sự bộn bề, tấp lập của cuộc sống nơi nội thành náo nhiệt. Rẽ vào con ngõ dẫn lối về nhà trọ, bất chợt tôi nhìn vào 1 quán cắt tóc nhỏ, ánh mắt tôi đã va phải hình bóng cô gái nhỏ ấy, người khiến tôi mang theo tiếc nuối và những hối hận đến tận giờ. Sự ngây ngô của em khi vô tư ngắm nhìn mình trong gương với những biểu cảm hề hước, trong bộ tóc mới đang còn dang dở, có lẽ em đang nghĩ rằng nhìn kiểu tóc này thật lạ mắt. Bà chủ quán có lẽ đang bận gì đó nên để mặc em ngồi làm mình làm mẩy trong thời gian chờ đợi, nhưng em đâu biết rằng sự vô tư ấy của e đã lọt vào mắt của 1 người qua đường và mang đến sự rung động nhẹ nhàng cho trái tim đã im lìm bất động bao lâu nay. Một suy nghĩ nảy nên trong đầu “em ấy cũng ở gần đây sao?”. Sau ngày hôm ấy, tôi lục tìm fb của em, thật may vì sự vô tình của tôi vào 1 ngày xa xưa nào đó, khi gửi lời mời kết bạn cho hầu hết mọi người sau lần đầu gặp mặt của một hội nhóm, chúng tôi đã là bạn bè từ sớm rồi. Tôi lướt 1 vòng trang cá nhân của em, thật đơn giản, cũng rất dễ thương. Không có dấu hiệu là hoa có chủ, cũng chẳng có những bình luận láu cá hay thiếu lịch sự, hình như em khá giống với gu tôi, quan trọng là mọi thứ rất hợp với tôi nữa. Dõi theo mạng xã hội của e một thời gian tôi nhận ra rằng e thật yên tĩnh, nhưng cũng rất sôi nổi. Chẳng mấy khi e đăng hình, nhưng lại có vẻ cực kỳ sôi nổi và tinh nghịch khi ở bên cạnh người nhà hay hội bạn thân.
Cũng có thể do chính bản thân tôi luôn mong ngóng có thể gặp lại em lần nữa, mỗi lần bước chân ra đường, ánh mắt tôi luôn vô tình hay cố ý đều chú ý kỹ hơn những người con gái lướt qua mình hy vọng có thể bắt gặp lại hình bóng ấy. Dường như là định mệnh sắp đặt, tôi thực sự đã gặp lại em, chỉ là vô tình chạm phải 1 hình bóng thôi nhưng tôi không ngờ rằng mình có thể nhận ra chính xác người con gái ấy, trước giờ tôi không nghĩ mình có thể nhận ra một người không mấy thân thuộc giữa chốn Hà Nội xô bồ này. Từ chỗ tôi làm có thể ngó ra đường lớn, tôi dõi theo em, thấy em đi về phía con ngõ nhỏ quen thuộc, trái tim tôi đập liên hồi. Em sống cùng khu tôi ở!!!. Một niềm vui sướng trào dâng trong lồng ngực, cả ngày cứ mải mê suy nghĩ về em, thật hi vọng ca làm hôm nay mau kết thúc. Bước dọc con ngõ nhỏ, tôi nhẩm đếm những ngã rẽ hai bên và thầm tự hỏi liệu em ở đâu trong những con hẻm quanh co này nhỉ. Có một niềm thôi thúc mãnh liệt khiến tôi rút điện thoại của mình ra gửi tin nhắn làm quen với em. Chẳng biết nói gì nhưng cứ chào hỏi trước đã, hi vọng em sẽ trả lời. Kết thúc ca làm của tôi là khoảng 5h chiều, tin nhắn được gửi đi cũng từ khoảng thời gian đó, tôi hồi hộp ngó lên ngó xuống chiếc điện thoại chỉ sợ em gửi lời hồi đáp mà mình bỏ lỡ mất thôi mặc dù điện thoại đã cài thông báo âm thanh khi có tin nhắn tới. Mãi đến tối muộn, khi đã xong xuôi hết mọi công việc hằng ngày, lên giường và bắt đầu lướt mạng xã hội, tôi vẫn chưa nhận được tin nhắn phản hồi của em, có lẽ do là người xa lạ nên e không muốn rep. Đang định tắt máy đi ngủ tôi nhận âm báo messenger gửi tới, ngắn gọn 2 từ nhưng tôi thấy cuộc đời mình như nở hoa vậy đó, tôi nghĩ nếu lúc đó có người quay lại được cảnh đó, đến chính tôi cũng phải giật mình vì không ngờ tôi có thể vui vẻ đến vậy. Chỉ 2 từ, ngắn gọn, lịch sự mà cũng đầy xa cách, nhưng nó đúng với những suy nghĩ của tôi về con người và tính cách của em. Tôi lân la hỏi thăm, tiết lộ một số thông tin mà tôi cho rằng em sẽ không nghĩ 1 người xa lạ như tôi có thể biết được, thành công thu hút sự chú ý của em. Hơi thất vọng chút vì thực ra tôi biết em nhưng em lại chẳng có chút ấn tượng nào về tôi cả, chúng tôi từng gặp nhau, đáng nhẽ em cũng nên chú ý xung quanh 1 chút chứ, mình mờ nhạt đến thế thật sao. Sau buổi đầu nhắn tin, tôi nhận ra, em thật chăm chỉ, do bận đi làm nên tối về em mới rep lại tôi, em vẫn là sinh viên mà nhỉ.
Thời gian dần trôi qua, thời gian đầu em rất cảnh giác, giữ khoảng cách đối với tôi, 1 người xa lạ nhưng lại biết rõ mọi thứ về em, những tin nhắn của em vẫn thân thiện, lịch sự nhưng lại cũng vô cùng khách sáo và xa lạ. Phải mất một thời gian rất lâu, sau khi nói rõ lý do, giới thiệu đầy đủ thông tin cá nhân của mình, tôi mới có thể đổi lại 1 chút cảm giác gần gũi trong những tin nhắn của em. Sau một quãng thời gian dài, cảm giác như đã thành một thói quen, tôi hẹn em, muốn gặp em ở nơi em cảm thấy an toàn mà thân thuộc, khá gần nhà. Cảm giác của tôi sau lần đầu chạm mặt là em thật thân thiện, một nụ cười rạng rỡ như những bức hình em đăng lên mạng, nhưng có vẻ rụt rè hơn những gì tôi tưởng tượng về em. Nếu cứ thế tiếp tục tôi nghĩ rằng có thể tôi sẽ chầm chậm bên cạnh như thế để rồi một ngày nào đó khiến em trở thành người yêu tôi. Nhưng điều tôi không ngờ là chính bản thân tôi sẽ là người thay đổi. Em luôn giữ 1 khoảng cách nhất định đối với tôi, thực ra là em có cho tôi và em cơ hội nhưng có lẽ bản thân tôi quá gấp gáp, sống quá vội, và quan trọng là tôi muốn một người chủ động đối với mình. Em quá bận. Gần như thời gian 1 ngày của em chỉ dành cho việc học và làm thêm, trong khi thời gian của tôi thì thoáng hơn rất nhiều. Tôi có rất nhiều các mối quan hệ, và môi trường của tôi cũng rộng hơn em, tôi quen một người mới, quen trước cả em, người ấy đối với tôi mà nói thật sự rất chủ động, những khi tôi nhắn với em cũng chính là lúc tôi trả lời lại những tin nhắn của người ấy, thậm chí có lúc tôi đã gửi nhầm tin nhắn cho em, nhưng có lẽ em không nhận ra. Mấy tháng quen em, tôi đã định mở lời thử nhưng dường như trong thâm tâm tôi không đủ mạnh mẽ để chờ đợi em, có một sự lựa chọn khác trong mắt mọi người dường như đối với tôi là tốt hơn việc phải đợi em. Ngày người con gái kia tỏ tình với tôi, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi cần thời gian để suy nghĩ, cần thời gian để làm rõ tình cảm của chính mình. Thiện cảm tôi dành cho em vào sự chờ đợi của một người con gái khác. Suốt quãng thời gian ấy, tôi ngắt quãng liên lạc với em, tôi nhận ra em đã chủ động nhắn lại nhưng những lời khuyên ngày ngày lải nhải bên tai khiến tôi mù quáng, tôi đã lựa chọn một người con gái khác chứ không phải em. Và tôi đã quyết định dừng lại. Dừng trong im lặng. Tôi không nhắn, em không hỏi, chính thức không ai làm phiền đến ai nữa. Sau đó, tôi công khai người mới lên trang cá nhân của mình, em vẫn tương tác với bài đăng của tôi như trước, nhưng tự nhiên lúc đó tôi có 1 suy nghĩ là muốn biết suy nghĩ của em lúc này, liệu nó có thể tác động đến tình cảm của em, dù chỉ là 1 chút.
Thời gian sau đó, em vẫn sống cuộc sống của chính mình, vẫn vui vẻ, vô tư , vẫn xinh xắn như vậy, thực sự là tôi không có chút gì đọng lại trong em sao. Suốt khoảng thời gian yêu đương của tôi, tôi dùng sự nghiêm túc nhất của mình để đối mặt, nhưng có lẽ sự thực không đơn giản như chúng ta vẫn nghĩ. Chúng tôi xảy ra cãi cọ, sau nhiều lần chia tay, níu kéo, cuối cùng mối quan hệ mà tôi chọn lựa cũng không bền lâu. Chúng tôi chính thức chia tay. Bỗng có ngày tôi gặp lại em nhưng là ở một địa điểm mới, hoàn toàn xa lạ, tôi đã nghĩ chúng tôi thực sự có duyên với nhau, tôi liệu còn có cơ hội để bắt đầu lại không? Dằn vặt chính mình với những suy nghĩ vẩn vơ, liệu em có ghét tôi không? liệu rằng trong mắt em tôi có còn được tính là một người đã từng quen biết? Liệu em sẽ nghĩ gì khi biết tôi muốn bắt đầu lại với em. Vứt bỏ cái tôi của chính mình tôi nhắn lại cho em. Em trả lời tôi, không hề khó khăn như tôi nghĩ, nhưng đó là khi tôi chưa chạm tới giới hạn của e thôi. Em thẳng thắn, lịch sự và còn xa cách với tôi hơn cả những gì lần đầu tôi bắt chuyện, vượt qua cả những gì tôi nghĩ nó có thể xảy ra. Em dứt khoát, rõ ràng cho tôi một con đường để lui lại, chúng tôi vẫn sẽ là bạn nhưng chỉ là thế không hơn. Dù vô tình hay cố ý tạo ra những lần tình cờ gặp gỡ, chưa bao giờ em để ý đến tôi, gần như trong mắt em tôi không hề tồn tại, em thực sự biến tôi trở thành một con người xa lạ trong cuộc đời của em. Ngày tôi nghe được tin em có người yêu, trái tim tôi như chết lặng. Tôi đã nghĩ thật khó có người có thể chạm đến trái tim em, nhưng tôi không ngờ một ngày chính em nói với tôi rằng tôi đã từng bỏ lỡ cơ hội ấy. Nhìn người ta công khai em trên mạng xã hội tôi thực sự thấy đau vô cùng, em vẫn dịu dàng, vẫn tươi như 1 đóa hoa nhưng người bên cạnh em lại là 1 người khác. Tôi muốn nói với em rằng tôi hối hận rồi, hối hận khi đã bỏ lỡ em.

06/11/2023

N # #6
TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ GÌ ĐÓ RẤT KHÓ HIỂU 😞😞😞
- Anh thất tình rồi
- Chia tay thật rồi ạ. Anh quen chị ấy kiểu gì thế?
- Anh á. yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên.
- Đấy gọi là tình yêu sét đánh ấy hả?
- Coi như vậy đi.
- Kể em nghe xem nào!
- Nói sao nhỉ? Hồi trước bạn ấy đi làm thêm ở chỗ anh làm trước đây. Lần đầu anh gặp là bạn ấy đến xin phỏng vấn, đứng thập thò ở cửa không dám vào. Anh đứng sau cửa nhìn thấy bạn ấy. Đúng kiểu sao xinh thế nhỉ, xinh xuất sắc luôn. Bạn ấy nói chuyện với quản lý, anh đứng phía sau cửa nhìn lén, lúc ấy tim anh đúng kiểu đập liên hồi ấy, chuẩn bị sẵn cả giấy bút để xin số của bạn ấy luôn mà. Anh lúc đấy còn bám chặt tay của anh làm cùng bảo là “không hiểu sao tim em đập nhanh thế” luôn đó.
- Thật luôn á anh? đúng kiểu tình yêu sét đánh, ngưỡng mộ thực sự. Thế xong sao nữa?
- Thì bạn ấy phỏng vấn xong, anh ra xin số của bạn ấy, khổ lỗi ghi sai số, không liên lạc lại được. Chỉ sợ nhỡ bạn ấy không đậu phỏng vấn thì đứt liên lạc luôn thôi. Nhưng may là mấy hôm sau bạn ấy đến.
- Rồi sao nữa? Kể tiếp em nghe cái coi.
- Thì thế thôi, bọn anh làm cùng nhau xong là bạn ấy cũng thích anh, vậy là yêu nhau thôi.
- Anh training cho chị ấy đúng không:
- Ừ anh dạy bạn ấy
- Thế thì chị ấy thích anh cũng là điều dễ hiểu mà. Vậy sao anh với chị ấy lại chia tay? Cũng 4-5 năm rồi chứ có ít đâu.
- Lỗi chính xác là do anh, người yêu cũ anh nhắn tin lại, thì anh cũng chỉ rep như bình thường thôi, cũng không có gì là nhắn mập mờ hay giấu giếm gì, mật khẩu fb và mess của anh bạn ấy đều có mà. Nhưng có 1 lần người yêu cũ anh hẹn gặp, bạn ấy cũng đọc được, anh cố tình đồng ý thế là giận anh luôn. Cũng không phải cãi nhau lần 1 lần 2, lần nào anh cũng dỗ, lần này anh định lấy cớ này dừng lại thật nhưng cuối cùng vẫn không nỡ, anh xin lỗi nhưng bạn ấy không chấp nhận, bảo với anh là mỗi lần chia tay bớt yêu đi một chút, lần này chia tay anh dỗ mãi không được nên mới chia tay.
- Thế thì người sai là anh mà? Em mà là chị ấy thì em cũng thế thôi.
- Anh cũng biết mà nhưng anh xin lỗi bạn ấy không chịu tha thứ, bọn anh cũng xác định không lâu dài vì ở quá xa nhau, thực sự lúc đầu anh nghĩ đây cũng coi như là lí do để 2 đứa chính thức chia tay nhưng không buông xuống được.
- Thế sao anh vẫn thất tình? Anh gây ra mà? Anh cũng coi như là biết trước kết quả rồi còn gì?
- Biết là 1 chuyện nhưng thực tế là 1 chuyện, khi em đã thật lòng yêu 1 ai đó thì đến lúc thực sự phải dừng lại sẽ thấy khó chịu vô cùng.
- Haizz, em vẫn thấy anh sai quá sai, dù biết trước sau sẽ chia tay, biết là mình không lỡ thì cứ yêu hết mình chứ, đến lúc thực sự không đến được với nhau thì hãy dừng lại một cách rõ ràng. Lấy người yêu cũ làm lý do chia tay, anh sống lỗi thực sự á! Hơi có lỗi xíu nhưng anh là đáng bị thế. Hmmmm. Liệu chị ấy có biết anh yêu chị ấy như thế nào không nhỉ?
- Chắc là không đâu.
- Nếu biết liệu chị ấy có lỡ chia tay anh không nhỉ? Mọi người thật rắc rối! Tự nhiên làm khó chính mình cũng làm khó cả người kia nữa.
# # # Hi vọng những người yêu nhau đùng để những suy nghĩ vô tri trong lúc nhất thời mà đánh mất người mình yêu sâu đậm # # #

12/04/2023

Dù không thể biết trước kết quả, dù đúng dù sai, dù cho có thành công hay thất bại thì tại thời điểm bạn cho rằng quyết định đó là đúng hãy cứ dũng cảm thực hiện, tự tin mà bước tiếp. Đừng vì suy nghĩ hay cảm nhận của ai đó mà bỏ lỡ bất kì 1 cơ hội nào bởi biết đâu thứ chờ đợi mình lại là những điều tốt đẹp thì sao 🏜🏜🏜

25/11/2022

Khi họ lựa chọn một người khác thay vì bạn điều đó có nghĩa là bạn không đủ quan trọng đối với họ. Vậy nên đừng hi vọng rằng họ quay lại với bạn thì sẽ thật lòng bởi bạn chỉ là sự lựa chọn sau cùng.

17/11/2022

Người mà bạn không thể quên là người như thế nào vậy 🤔

13/11/2022

N # #5

Quyết định đó của em là đúng phải không???

Ngày ấy, cậu nhắn tin làm quen, không hiểu thế nào cô rep lại. Bình thường, cô sẽ mặc kệ tất cả những tin nhắn không liên quan và những con người xa lạ nhưng hôm đó lại chẳng giống bình thường. Chính cái tin nhắn rep lại ấy lại khiến cô khổ sở đến bây giờ. Nếu ngày đó, cô không trả lời a liệu rằng kết quả có tốt đẹp hơn không?
Quãng thời gian đại học với nhiều người là quãng thanh xuân tươi đẹp nhất, là thời gian để yêu đương, vui chơi và trải nghiệm. Nhưng cô thì khác. Cô gần như tách mình khỏi thế giới ngoài kia, cả ngày của cô chỉ có đi học, đi làm, ăn và ngủ. Không tụ tập, chẳng chơi bời, cũng chẳng có hứng thú với chuyện yêu đương
Không phải tự kỉ, chẳng qua là không muốn quan hệ quá rộng, chơi bời quá sâu với lại cô tạo cho mình cái vỏ bọc quá cứng cáp mà thôi. Có lẽ chỉ khi ở cạnh những người mà cô thực sự cảm thấy đủ an toàn cô mới sống đúng là bản thân mình.
Vốn chỉ là một đường thẳng nhưng gặp a, đời cô xuất hiện nhiều ngã rẽ. Đi làm về, mở tin nhắn thấy có người chào làm quen, cô định xóa tin nhắn, tắt máy để ngủ. Bỗng nhận ra là người đó kết bạn với cô mà, chào hỏi lịch sự nữa mà xem không rep thấy cũng hơi bất lịch sự ha. Đang lúc tâm trạng vui vẻ (đi làm được về sớm), cô lịch sự đáp lại "chào a ạ". Cái kiểu lịch sự này cô dùng k biết bao nhiêu lần rồi. Mỗi lần chính là vài 3 câu xong là thẳng thắn, rõ ràng kết thúc việc trò chuyện với họn luôn. Lần này cũng thế, nhưng dường như a là 1 ngoại lệ trong cái số đông ấy. A gây tò mò cho cô, biết cô ở đâu, biết cô làm gì, biết gần như mọi thứ của cô hiện tại. Cô ngạc nhiên vào trang cá nhân của a tìm kiếm nhưng chẳng thu được thông tin gì hữu ích cả, thực sự là một gương mặt xa lạ đối với cô.
Những thông tin a biết thực sự khiến cô tò mò. Lần đầu tiên cô chủ động hỏi lại về người bên kia, lần đầu tiên quyết định duy trì cuộc nói chuyện này. Thật ra thì cô có 1 suy nghĩ trong đầu là liệu có phải biến thái theo dõi cô không, chứ hơi đâu người nào để ý mọi thông tin, hành động của mình thế chứ trong khi mình không hề có bất kì ấn tượng nào với họ cả. Sau đoạn nói chuyện đầu tiên đó thì cô cũng hiểu được sơ sơ nguyên nhân của nó. Cô không biết a nhưng không đồng nghĩa với việc a cũng không biết cô, ngược lại a biết rõ về cô luôn. Họ từng gặp nhau rồi, không chỉ 1 lần đâu, nhưng vì cô không để ý đến mọi thứ xung quanh nên mới không biết thôi.
Sau buổi đầu tiên nhắn tin nói chuyện, cô có suy nghĩ là giờ có gặp ngoài đời thì cô cũng chẳng nhận ra họ đâu bởi cô chẳng có ấn tượng j cả ngoài mấy tấm hình trên fb. Biết nguyên nhân rồi nên giờ cũng k thấy sợ như lúc đầu nữa, mà tính ra nói chuyện với a cũng thoải mái giống như bạn bè vậy mặc dù a hơn tuổi cô đấy. Từ sau hôm đó, mỗi ngày a đều nhắn tin hỏi thăm công việc, học tập của cô, không có j ngoài lề cả. Có lẽ có nhiều điểm chung trong công việc nên nói chuyện cũng dễ hiểu mà cũng dễ dàng ăn nhập câu chuyện với nhau nữa.
Thời gian qua đi, cứ vẫn lặp lại những vòng lặp của cuộc sống hằng ngày nhưng giờ đây cô có thêm 1 thói quen mới là rep tin nhắn của một người với cô mà nói, là một người xa lạ. Thế mà họ đã nhắn tin với nhau thật lâu rồi. A hẹn cô gặp mặt nói chuyện, cô trốn tránh. Cô lại muốn chui vào cái vỏ của mình bởi gặp riêng 1 người khác giới là một điều rất khó với cô. A hiểu tính cách cô, chọn một nơi khiến cô cảm thấy an toàn nhất - quán nhỏ ven đường ngay gần chỗ cô ở, lí do dễ chấp nhận nhất để hẹn cô gặp mặt. Dù sao a cũng biết cô rồi chỉ là muốn gặp mặt để nói chuyện thôi, nhưng cô thì khá tự ti về vẻ bề ngoài của mình. Sau khi suy nghĩ mất cả tuần trời cô đồng ý ra gặp lí do vì may là họ biết mặt cô rồi nên đỡ ngại hơn chút. Đó là lần đầu tiên cô quyết định gặp gỡ một người con trai như thế này, lần đầu tiên thay đổi vì 1 người. Sau lần gặp mặt đó, mọi chuyện cứ êm đềm qua, ngày ngày nhắn tin nói chuyện (đa số chia sẻ về công việc thôi những cũng lan sang nhiều đề tài khác rồi). Cô tính cách tự lập, rất sợ phải làm phiền đến người khác nhưng lại hứa với một người sẽ thay đổi dần, từng bước để chấp nhận một người xuất hiện trong cuộc sống bình thường của cô.
Câu chuyện giữa 2 người cứ lặng yên không ồn ào, không sóng gió, thi thoảng a sẽ nửa đùa nửa thật thả thính với cô nhưng không cô đã không còn lo sợ, né tránh như trước nữa, thi thoảng còn có thể đùa lại a luôn. Cô không nhận ra rằng từ khi quen biết a, cô đã thay đổi nhiều lắm. Có những lần mệt mỏi vì áp lục công việc, a im lặng, không nhắn tin, k một lời thông báo, cô lo sợ. Cô chủ động nhắn tin hỏi a, im lặng nghe a kể về những áp lực trong công việc. Nhưng đến 1 dạo a im lặng rất lâu, a không nhắn, cô k nói chuyện, cô cảm thấy có điều bất ổn trong thời gian này, bởi số lần a không nhắn tin cho cô cứ ngày một tăng lên, ngày một dài thêm. Có lần họ im lặng với nhau gần 1 tuần trời, cô bất chợt thấy sợ hãi, nếu a ấy cứ im lặng cô sẽ thế nào đây. Cô thực sự rất nhớ a, chỉ cần a ấy nhắn tin, chỉ cần a ấy nói với cô một câu chính thức thôi, có lẽ cô sẽ không ngần ngại mà đồng ý làm người yêu a. Lúc đó cô thật sự rất muốn gặp a, rất muốn được vòng tay ôm lấy a mà khóc, cô nhớ bóng lưng mà người ấy chở cô trên mỗi con đường, bóng lưng chở cô đi làm, chở cô đi ngắm đường phố mặc dù đến cả cái nắm tay họ cũng chưa từng làm trọn vẹn. Cô thực sự thay đổi quá nhiều rồi
Nhưng cô thật sự không ngờ rằng, lần đó lại im lặng lâu đến thế lâu đến mức mà cô cũng không biết rốt cuộc mối quan hệ giữa 2 người là như thế nào, rốt cuộc họ vẫn còn tiếp tục hay đã dừng lại, cho tới lúc ... có một người con gái xuất hiện, comment một cách đặc biệt trong những bài đăng hiếm hoi của a và cho đến khi ... a công khai đăng ảnh một người con gái khác trên trang cá nhân của mình....
Cô đã khóc, khóc thật nhiều. Cô vào trang cá nhân của cô gái ấy, thật xinh xắn, rất hiền và dễ thương nữa, nhìn cô gái ấy mà cô không thể giận nổi, mà cô có tư cách gì để giận chứ. Bắt đầu trong yên lặng và kết thúc cũng trong yên lặng thì cô giận thế nào đây.
Quyết định từ bỏ, bắt đầu từ người xa lạ thì bây giờ cũng có thể quay lại như thế. Trước mặt mọi người cô vẫn bất cần như thế, vẫn mạnh mẽ như vậy nhưng mỗi tối vào trang cá nhân của họ cô lại âm thầm rơi nước mắt. Có lần đứa em đồng nghiệp từng bắt gặp a chở cô đi làm hỏi thế người yêu chị đâu rồi mà khiến cô ngỡ ngàng.
Quãng thời gian sau đó, cô từng nhìn thấy a nhưng luôn tìm mọi cách để k bị bắt gặp. Người ta thường nói, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Cô cũng cảm thấy thế. Gần 2 năm rồi kể từ lúc cô biết a, mọi thứ đã trở về đúng quỹ đạo vốn có. Khoảng thời gian đó cô chạm mặt a một lần nhưng lúc ấy cô đã đủ dũng cảm để đối diện a, chào a một câu theo đúng nghĩa của người lạ từng quen, rồi quay lưng bước tiếp. Cô biết chuyện tình cảm của họ thế nào, họ giận nhau, họ cãi cọ, mọi thứ của họ cô đều nắm rõ giống như cách mà a nắm rõ về cô vậy.
Một ngày bình thường vô cùng, cô biết họ chia tay, cô biết a níu giữ cô gái ấy, không đau nhưng nhói lòng. Dường như cô ấy thật sự quan trọng với a. Âm thầm mong a và cô ấy có thể làm hòa, hạnh phúc với nhau, dù rằng lòng không hề thoải mái như cô vẫn tưởng.
Cô buông mọi thứ, tập trung làm việc, cứ vẫn bình yên với cuộc sống hiện tại cho tới một ngày cô nhận được tin nhắn của a. Thật sự thấy đau. Lúc cô cần, a không nhắn, giờ đây liên lạc với cô trong khi mới đây còn níu giữ người cũ. Họ thật sự coi cô là đồ ngốc hay nghĩ rằng cô vẫn còn ngây thơ như xưa vậy.
Nhưng thực sự họ khiến cõi lòng vốn bình lặng của cô gợn sóng. Những kỉ niệm trước kia lại ùa về. Trái tim cô lại âm ỉ đau. Cô đã từng đặt hết tình cảm, nỗ lực cố gắng thật nhiều nhưng lại chẳng có gì xứng đáng. Dặn lòng đau rồi thì sẽ chẳng thể nào quên được, cô thẳng thừng chấm dứt cuộc nói chuyện giữa họ. Coi như một cái kết rõ ràng cho sự im lặng của trước đây. Cứ nghĩ là sẽ không đau nữa nhưng thực sự là đau, đau lắm. Quên rồi là giả thôi, mọi thứ vẫn nguyên vẹn trong tâm trí, chẳng qua là đè xuống để dễ thở hơn một chút thôi.
Ngày ấy có cơ hội a đã từ bỏ rồi thì thật sự sẽ không thể có cơ hội lần 2 nữa. Chẳng ai sẽ ở mãi một nơi để chờ đợi mãi một người. Ai cũng sẽ phải thay đổi thôi.
Từ chối 1 người mình có tình cảm thật sự đau lắm nhưng quyết định đó của em là đúng phải không???

# # # Không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng có lẽ quyết định của em ở thời điểm hiện tại là đúng đó. Mọi điều tốt đẹp xung quanh còn nhiều lắm, người xứng đáng cũng vậy. Mạnh mẽ lên nha cô gái. Thương em 🫂🫂🫂 # # #

Nhiều lúc có suy nghĩ "ai đó thật khó hiểu", nhưng chợt nhận ra rằng đôi khi chính mình còn chẳng hiểu được suy nghĩ của...
31/10/2022

Nhiều lúc có suy nghĩ "ai đó thật khó hiểu", nhưng chợt nhận ra rằng đôi khi chính mình còn chẳng hiểu được suy nghĩ của mình thì làm sao có thể hiểu được suy nghĩ của người khác chứ 😌😌😌

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nghiệp confession posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram