Chân Lý Cuộc Sống Janey Tran

Chân Lý Cuộc Sống Janey Tran 👩‍⚕️”Chọn nghề Y để chữa bệnh cứu người, theo Đạo Phật để tu nhân tích Đức ”👩‍⚕️🙏Dung Nhiên🙏

☘️ ĐƯỢC DẠY TỬ TẾ – NHÌN LÀ BIẾT.Không phải ai học giỏi cũng là người có giáo dục.Không phải cứ giàu có, thành đạt là số...
31/08/2025

☘️ ĐƯỢC DẠY TỬ TẾ – NHÌN LÀ BIẾT.

Không phải ai học giỏi cũng là người có giáo dục.
Không phải cứ giàu có, thành đạt là sống đàng hoàng.
Người được dạy tử tế – không phải ở cái miệng hay nói đạo lý, mà nằm trong từng cách họ cư xử mỗi ngày.
Và thật ra, nhìn một người có được dạy tử tế hay không, chỉ cần quan sát vài điều sau.

1. Gặp chuyện không vừa ý, họ vẫn không làm người khác tổn thương.
2. Họ biết tự làm, không ỷ lại.
3. Không lên giọng với ai – cả khi có quyền.
Người tử tế không cần chứng minh mình là ai; Càng có địa vị, họ càng khiêm nhường. Gặp người yếu thế hơn, họ không nói kiểu dạy đời. Với người lớn tuổi, họ vẫn lễ phép.
4. Họ biết ơn và nhớ ơn.
Biết ơn là nền móng của đạo đức. Người vô ơn, sớm muộn gì cũng tự phá mình.
5. Ở cạnh họ – thấy nhẹ lòng.
Người sống tử tế không khiến người khác mệt. Họ không lên mặt, không chen ngang, không soi mói, không làm bạn phải phòng bị.
Nói chuyện với họ thấy dễ thở. Nhờ họ giúp việc gì thấy yên tâm. Không gặp thường xuyên, nhưng nghĩ đến là thấy quý.

Vì họ sống không bon chen. Không làm người khác khó chịu. Không cố gắng chứng minh điều gì.
Họ hiện diện, là một sự bình yên.
Người học cao, chưa chắc đã sống có giáo dục. Nhưng người sống tử tế chắc chắn đã từng được giáo dục bằng yêu thương.
Không cần đạo lý cao siêu. Chỉ cần dạy một đứa trẻ biết tự gấp mền, biết nói cảm ơn, biết xin lỗi khi sai – là đủ để lớn lên thành một người không làm ai phải khổ.
Xã hội này không thiếu người giỏi. Chỉ thiếu những người biết sống sao cho người khác thấy ấm.

NHẸ MỘT CHÚT – LÒNG SẼ ĐỦ CHỖ CHO BÌNH YÊN QUAY VỀ...Có những ngày, mọi chuyện đến cùng lúc.* Một cuộc gọi bất ngờ.* Một...
04/08/2025

NHẸ MỘT CHÚT – LÒNG SẼ ĐỦ CHỖ CHO BÌNH YÊN QUAY VỀ...

Có những ngày, mọi chuyện đến cùng lúc.
* Một cuộc gọi bất ngờ.
* Một lời nói vô tình.
* Một cảm giác bỗng chốc không gọi tên được.

• Bạn mỏi… nhưng vẫn phải gượng.
• Bạn tổn thương… nhưng vẫn phải cười.
• Bạn yếu đuối… nhưng vẫn phải đứng thật thẳng, thật vững chãi giữa dòng người xô bồ tấp nập.

Không ai nhìn thấy những cơn sóng đang vỗ âm thầm bên trong.
Không ai biết rằng đã bao lần bạn muốn gục xuống, nhưng vẫn bảo với chính mình:
“ Thôi kệ, không sao đâu… chỉ cần qua hết hôm nay thôi - mọi chuyện rồi cũng sẽ qua”

Bạn đã quen với việc ôm lấy tất cả.
Đã quen chịu đựng mà không giải bày.
Đã quen làm người tử tế, dù trong lòng chỉ muốn buông xuôi một chút.

Nhưng có lẽ…

Chính vì bạn luôn gồng mình quá lâu, chịu đựng quá lâu, nên thế giới mới cứ tưởng bạn không cần được yêu thương, không cần được che chở.....

Đức Phật dạy: “Buông được một niệm, tâm liền an.”

Có những việc… không cần phải cố gắng quá.
Có những người…không cần phải cố gắng níu giữ.
Có những mối liên hệ, nếu khiến tâm mình lay lắt, bất an – thì ta có thể mỉm cười buông nhẹ.

Đời là vô thường. Có đến, có đi. Có hợp, có tan. Người gặp rồi rời đi – đều là nhân duyên.
Điều quan trọng không phải là giữ cho mọi thứ ở lại, mà là giữ cho tâm mình luôn được bình an, luôn có mặt trọn vẹn với giây phút hiện tại này "Phút giây hiện tại là phút giây tuyệt vời".

Như sư ông Làng Mai từng dạy: “Bình yên không phải là không có sóng gió, mà là ngay trong sóng gió, ta vẫn có thể an trú.”

Vì vậy, thay vì chạy theo để nắm giữ, hãy dừng lại một chút.
Thở vào – ta ý thức được thân này còn đây.
Thở ra – ta mỉm cười với chính mình, với cuộc đời đang hiện hữu nhiệm mầu.

Chỉ cần bạn trở về với hơi thở chánh niệm, chỉ cần bạn bước thật chậm trên mảnh đất của giây phút hiện tại, là bình yên đã có đó – ngay nơi bạn đang đứng.

Dù hôm nay là mưa hay nắng, dù người đến hay đi, chỉ cần bạn quay về nương tựa nơi chính mình – nơi có tình thương, có hiểu biết, có chánh niệm thì đó là ngôi nhà đích thực, ngôi nhà của sự bình an.

Và bạn xứng đáng được sống trong ngôi nhà ấy – từng phút, từng giây, một cách trọn vẹn và tự do.

ĐƯỢC GIỮ TIỀN CHƯA HẲN LÀ ĐƯỢC YÊU – NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC GIỮ GÌ HẾT, CHẮC CHẮN LÀ BỊ XEM NHẸCó người từng nói:“Vợ chồng sốn...
01/08/2025

ĐƯỢC GIỮ TIỀN CHƯA HẲN LÀ ĐƯỢC YÊU – NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC GIỮ GÌ HẾT, CHẮC CHẮN LÀ BỊ XEM NHẸ
Có người từng nói:

“Vợ chồng sống với nhau, không phải để phân chia tiền bạc… mà để chia sẻ niềm tin.”

Nghe tưởng đơn giản.
Nhưng có sống rồi mới biết:
Cái khoảng cách sâu nhất giữa hai người – không nằm ở giường ngủ, mà nằm ở… ví tiền.

1. Không ai đòi “giữ tiền” – chỉ mong được giữ vị trí trong lòng
Phụ nữ – khi bước vào hôn nhân, họ không đòi hỏi phải được cầm ví, giữ két sắt hay kiểm soát từng đồng.
Họ chỉ cần được biết – được tin – được coi là một phần của sự lựa chọn.

Một người vợ không được hỏi ý kiến khi chồng đầu tư,
Không được chia sẻ khi gia đình lên kế hoạch tài chính,
Không được tin tưởng để giữ hộ một khoản tiết kiệm,
Sẽ dần cảm thấy:

“Mình là vợ – hay chỉ là người ở nhờ?”
“Mình đang sống chung – hay chỉ sống cạnh?”
“Mình có giá trị – hay chỉ là cái bóng trong nhà này?”

2. Tiền không phải là tất cả – nhưng cách đối xử với tiền, nói lên tất cả
Một người đàn ông có thể không giàu,
Nhưng cách họ chia sẻ tài chính với vợ – cho thấy mức độ tin tưởng.

Bạn có thể không giao lương hết cho vợ.

Nhưng nếu bạn giấu đi, không nói, không chia sẻ, không cho vợ biết có bao nhiêu, tiêu gì, còn lại gì…
Thì đó không phải là giữ – mà là gạt.

Và bị gạt khỏi chuyện tiền bạc – không phải là chuyện “chấp nhận là xong”.
Mà là vết xước âm thầm làm hôn nhân lạnh dần theo năm tháng.

3. Một người vợ được đặt niềm tin – sẽ dốc lòng vun đắp
Đừng sợ phụ nữ tiêu xài hoang phí.
Thực tế là: người vợ nào được trao quyền giữ tiền – lại là người tính toán kỹ càng nhất.

Họ biết phải dành bao nhiêu cho con.

Họ biết cần để ra bao nhiêu cho tương lai.

Họ biết hôm nay nên nhịn gì, để tháng sau không phải vay ai.

Bởi vì khi được đặt niềm tin,
Họ không chỉ giữ tiền –
Họ giữ luôn trách nhiệm, giữ luôn trọn vẹn trái tim trong việc vun vén mái ấm.

4. Không được giữ gì hết – không phải là tự do, mà là… bị đứng ngoài
Nhiều người đàn ông nghĩ rằng:

“Tôi không đưa tiền hết cho vợ – là vì muốn cô ấy thoải mái, không cần lo nghĩ.”

Nhưng có bao giờ bạn hỏi:
Cô ấy có thật sự thấy thoải mái không – hay chỉ đang thấy… bị bỏ rơi?

Bạn ra quyết định một mình.
Bạn chi tiêu một mình.
Bạn lập kế hoạch một mình.

Vậy vợ bạn – là vợ, hay là người dưng?

5. Một người vợ không có quyền trong tài chính – là người sống không có vai trò trong chính gia đình mình
Bạn thử nghĩ xem:
Một người phụ nữ lo cơm nước mỗi ngày,
Chăm con, dọn dẹp, hy sinh sự nghiệp…
Mà đến quyết định về tiền điện, tiền học, tiền tã sữa cũng không được tham gia,
Liệu cô ấy còn thấy mình… thuộc về ngôi nhà này không?

Bạn nghĩ cô ấy im lặng là hiền.
Nhưng đôi khi sự im lặng là tiếng chuông báo động lớn nhất.

6. Tin vợ – không làm bạn yếu đi, mà khiến cô ấy mạnh mẽ vì bạn
Trao cho người phụ nữ quyền được đồng hành trong tài chính,
Không làm bạn mất quyền lực.
Mà ngược lại – bạn có thêm một người bạn đời thật sự.

Một người sẵn sàng cắt giảm chi tiêu cá nhân vì kế hoạch chung.

Một người biết lo xa, biết tích góp, biết nhìn trước trông sau.

Một người sẽ giúp bạn bình ổn, cân đối, chứ không làm bạn “mất kiểm soát”.

Đó là sự cộng hưởng – không phải là sự lệ thuộc.

7. Hạnh phúc không nằm ở số tiền kiếm được – mà ở số lần biết đặt niềm tin đúng chỗ
Không ít gia đình đổ vỡ không phải vì nghèo,
Mà vì có tiền nhưng không có niềm tin.
Có thu nhập nhưng không có sự sẻ chia.
Có sống cùng – nhưng mỗi người mỗi ngả, mỗi kế hoạch, mỗi lo toan riêng biệt.

Hôn nhân không thể bền vững nếu thiếu sự gắn kết trong tài chính.

Được giữ tiền – chưa chắc là được yêu.
Nhưng nếu không được giữ bất cứ quyền gì trong tài chính,
Thì chắc chắn – người phụ nữ sẽ cảm thấy mình đang bị đứng ngoài chính cuộc sống hôn nhân.

Họ không cần cầm ví của bạn.
Họ chỉ cần biết họ có một vị trí – trong lòng bạn, và trong mọi quyết định lớn nhỏ trong cuộc sống chung.

Hãy tin vợ – để vợ dốc lòng vì nhà.
Đừng xem nhẹ – để rồi một ngày chính bạn là người bị gạt khỏi trái tim cô ấy.

St.

Người xưa dạy:👉 "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ."Nghe thì xa xôi, nhưng thật ra lại bắt đầu từ những điều rất ...
31/07/2025

Người xưa dạy:
👉 "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ."
Nghe thì xa xôi, nhưng thật ra lại bắt đầu từ những điều rất gần:
Chính mình.

✨ Khi tâm mình còn nóng nảy, lời nói dễ thành dao cứa vào người thân.
✨ Khi mình sống chưa tử tế, thì đừng mong con trẻ ngoan hiền.
✨ Khi mình còn lười nhác, gia đình không thể có khí chất hưng thịnh.

💬 Nhiều người muốn “thay đổi thế giới”, nhưng lại quên rằng:
Thế giới của một người… bắt đầu từ bên trong chính người đó.

Hãy bắt đầu từ việc:
– Sống có nguyên tắc.
– Nói năng tử tế.
– Biết lắng nghe thay vì tranh thắng.
– Biết buông bỏ hơn là cố kiểm soát.

👨‍👩‍👧‍👦 Khi mình thay đổi, gia đình sẽ cảm nhận.
Khi mình tốt hơn, gia đình sẽ mạnh mẽ hơn.
Và khi một gia đình đủ hạnh phúc, thế giới ngoài kia cũng bớt đi một góc tối.

🌱 "Chỉnh đốn chính mình là hành trình vĩ đại nhất trong đời người.
Vì khi mình đủ tốt, mọi thứ xung quanh tự khắc sẽ đổi thay."

Mẹ không dặn con đừng yêu.Mẹ chỉ dặn con... nếu có yêu, hãy biết chọn người xứng đáng để tin.Đừng chọn một người chỉ vì ...
29/07/2025

Mẹ không dặn con đừng yêu.
Mẹ chỉ dặn con... nếu có yêu, hãy biết chọn người xứng đáng để tin.

Đừng chọn một người chỉ vì họ sẵn sàng thức trắng đêm để nhắn tin với con.
Cũng đừng chọn người suốt ngày nhắc con ăn sáng, hay vội vàng hỏi con uống thuốc chưa mỗi lần con ốm.
Những điều ấy… nghe thì thương, nhưng lời nói... ai mà chẳng nói được.

Con gái à, hãy chọn một người thật lòng lo cho con bằng hành động.
Người không cần nói nhiều, nhưng sẽ đến trước cổng nhà mỗi sáng chỉ để chở con đi ăn.
Người sẵn sàng phóng xe trong mưa, chỉ để đón con về kịp lúc tan ca.
Người không nhắn tin “em nhớ ăn cháo nhé”... mà sẽ xuất hiện cùng tô cháo còn nóng và gói thuốc sẵn trong tay.
Người mà thay vì hỏi “em ngủ chưa”, sẽ giục con đi ngủ sớm. Vì họ biết, sức khỏe của con quan trọng hơn cảm xúc của riêng mình.

Yêu là vậy đó con.
Không nằm ở bao nhiêu tin nhắn, cũng chẳng phải ở mấy lời thương mến ngọt ngào.
Mà là ở chỗ... khi con cần nhất, họ có mặt. Khi con mệt nhất, họ lặng lẽ ở bên.

Và cuối cùng…
Hãy yêu người thương con bằng sự lặng lẽ đầy trách nhiệm, Chứ không phải bằng những lời “anh yêu em” mà họ cũng có thể nói với vài người khác ngoài kia.

Chỉ cần như vậy thôi, là mẹ yên tâm rồi…

DUYÊN VÀ PHẬN“Có duyên chưa chắc có phận, có phận chưa chắc tròn duyên”Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ ai cũng từng ít n...
28/07/2025

DUYÊN VÀ PHẬN
“Có duyên chưa chắc có phận, có phận chưa chắc tròn duyên”

Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ ai cũng từng ít nhất một lần tự hỏi: Duyên là gì? Phận là gì? Và vì sao có những người đi qua đời nhau, để lại thương nhớ cả một đời, nhưng lại chẳng thể đi cùng nhau đến cuối con đường?

Duyên – là khi hai con người xa lạ giữa hàng vạn người, vô tình bước vào cuộc sống của nhau, như thể có một bàn tay vô hình nào đó sắp đặt. Có thể là một ánh nhìn lặng lẽ giữa phố đông, một lần chạm tay vô tình mà nhớ mãi, hay chỉ đơn giản là một lần lướt qua nhau, rồi trong lòng bỗng khắc ghi một người chẳng thể quên.

Phận – lại là câu chuyện khác. Phận là sự gắn kết dài lâu, là hành trình cùng nhau đi qua năm tháng, cùng khóc, cùng cười, cùng gìn giữ. Phận là cái mà duyên chưa đủ sức nắm giữ. Có duyên mà không có phận, chỉ như hoa nở không kịp mùa, trăng sáng không đúng đêm, lòng đầy mà tay lại rỗng.

Nhiều người từng đến bên ta, rất nhẹ nhàng, rất tự nhiên, tưởng như mãi mãi. Nhưng rồi một ngày, họ quay lưng đi, để lại khoảng trống lạnh ngắt chẳng gì lấp nổi. Mới hiểu, gặp nhau là duyên, giữ được nhau mới là phận. Thế nên, mới có những người thương nhau đến nhói lòng, nhưng lại không thể bên nhau trọn kiếp. Đó không phải do họ không đủ yêu, mà bởi ông trời không sắp đặt phận phần.

Duyên – như cơn gió đến, thoảng qua, dịu dàng nhưng không níu giữ.
Phận – là cái neo để giữ con thuyền giữa dòng đời đầy giông tố.
Không có duyên, không thể gặp.
Không có phận, chẳng thể ở lại.

Vì thế, khi bạn gặp một người khiến tim mình rung động, xin hãy trân quý. Và nếu chẳng thể đi cùng nhau đến cuối đời, cũng xin đừng oán trách, vì ít ra bạn đã có một đoạn đường cùng họ bước qua – đoạn đường ấy, dù ngắn ngủi, cũng từng là tất cả.

Có những mối nhân duyên, như một cơn mưa rào đầu hạ – đến bất ngờ, rực rỡ rồi tan biến. Để lại trên bầu trời ký ức một khoảng mây trôi. Duyên cho ta gặp, phận cho ta mất. Nhưng giữa duyên và phận, ta học được cách yêu một người bằng cả trái tim, dù cuối cùng không thể nắm tay họ đi đến cuối con đường.

Và nếu mai này có ngoảnh lại, xin mỉm cười:
“Ta từng có một đoạn duyên, tuy ngắn… nhưng đẹp đến đau lòng.”

KHI BẠN CÒN HƠI THỞKhi bạn còn hơi thở… hãy nhớ rằng bạn đang sống. Và sống là một đặc ân. Có người mở mắt ra đã không c...
28/07/2025

KHI BẠN CÒN HƠI THỞ

Khi bạn còn hơi thở… hãy nhớ rằng bạn đang sống. Và sống là một đặc ân. Có người mở mắt ra đã không còn nhìn thấy ánh sáng, có người còn thở nhưng trái tim đã vỡ vụn vì mất mát, có người đang gồng mình giữa lằn ranh sinh tử chỉ để giành giật thêm một phút tồn tại. Vậy nên, nếu bạn còn hơi thở – đừng sống lướt qua cuộc đời như một cái bóng.

Khi bạn còn hơi thở… hãy học cách tha thứ. Tha thứ không phải vì người kia xứng đáng, mà vì chính bạn cần được bình yên. Đừng mang theo những tổn thương vào từng nhịp thở, bởi không có ai sống thanh thản khi trái tim nặng trĩu oán hờn. Cuộc đời đã ngắn ngủi, sao phải kéo dài những điều đau?

Khi bạn còn hơi thở… hãy biết trân trọng người bên cạnh. Đừng để đến một ngày họ rời đi, bạn mới nhận ra mình đã vô tâm đến nhường nào. Những lời yêu thương không nói ra sẽ thành nuối tiếc, những cái ôm giữ lại sẽ trở thành khoảng trống vĩnh viễn chẳng thể lấp đầy. Đôi khi, một cái nắm tay đúng lúc còn có giá trị hơn ngàn món quà muộn màng.

Khi bạn còn hơi thở… hãy sống một cuộc đời có ý nghĩa. Không cần phải làm điều lớn lao, chỉ cần bạn sống tử tế, làm việc bằng cả trái tim, đối xử chân thành và không quên gieo một chút yêu thương mỗi ngày. Vì bạn không biết ai đang cần đến nụ cười của mình, ánh mắt của mình, hay thậm chí là sự hiện diện thầm lặng của mình trong cuộc đời họ.

Khi bạn còn hơi thở… hãy học cách dừng lại. Dừng việc đuổi theo những thứ phù phiếm mà quên mất mình là ai. Dừng việc so sánh đời mình với đời người khác rồi tự đày đọa tâm hồn. Dừng việc tự trách móc bản thân vì những lỗi lầm đã qua. Quá khứ là để học, chứ không phải để sống mãi trong đó. Tương lai là để hi vọng, nhưng hiện tại mới là thứ bạn đang nắm giữ trong tay.

Và khi bạn còn hơi thở… hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng. Không phải để sợ hãi, mà để biết quý trọng từng phút giây. Bởi lẽ, không ai có thể chắc chắn rằng mình sẽ còn thức dậy vào ngày mai. Hơi thở là món quà vô hình – đừng đợi đến khi mất đi mới học cách sống.

Và rồi, khi một ngày nào đó hơi thở cuối cùng rời khỏi lồng ngực, bạn sẽ chẳng mang theo được gì ngoài những ký ức đã sống và yêu thương đã trao. Tiền bạc không chôn cùng, danh vọng không tiễn đưa, chỉ có cách bạn đã sống sẽ được thế gian nhớ mãi. Thế nên, khi bạn còn hơi thở, xin đừng sống tạm bợ. Hãy sống sâu, sống thật, sống đủ đầy – để đến khi nhắm mắt, bạn có thể mỉm cười mà không còn điều gì hối tiếc. Vì rốt cuộc, một đời người dài hay ngắn… không đo bằng năm tháng, mà đo bằng từng hơi thở đã sống có ý nghĩa hay không.

Hơi thở còn là đời còn, xin đừng phí hoài những nhịp sống. Vì có thể, ngay khoảnh khắc này… ai đó đang đánh đổi cả đời để được thở như bạn.

Người duy nhất không cùng máu mủ, nhưng yêu thương bạn đến hết lòng đó chính là người bạn đời của bạn.Cuộc đời này, ngườ...
25/07/2025

Người duy nhất không cùng máu mủ, nhưng yêu thương bạn đến hết lòng đó chính là người bạn đời của bạn.

Cuộc đời này, người sống bên bạn lâu nhất, không phải là bố mẹ và con cái, cũng không phải anh em hay bạn bè, càng không phải là đồng nghiệp hay người yêu, mà chính là người bạn đời. Đấy mới thực sự là người duy nhất chung sống bên bạn suốt đời.

Bạn bè, dù có chân thành đến mấy, cũng không thể ở bên bạn mãi mãi. Bố mẹ, dù có tốt đến mấy, cũng không thể sống với bạn cả đời. Con cái, yêu thương là vậy, cũng không thể sống mãi bên cạnh bạn, khi đủ lông , đủ cánh ,chúng vỗ cánh bay đi, để có một cuộc sống riêng.

Anh em, dù có là máu mủ ruột thịt thân tình, cũng không thể ở bên bạn mỗi ngày, cũng không thể chăm sóc bạn những khi "Tối lửa tắt đèn". Chỉ có vợ chồng, người mà ta vẫn thường gọi là bạn đời, mới có thể chung sống và bên bạn lúc sớm chiều.

Đã gọi nhau một tiếng vợ - chồng, không phải cứ mệt là buông, không phải cứ không hợp liền bỏ đi.

Đã yêu nhau, thương nhau chính là có thế nào cũng vẫn muốn ở bên che chở cho nhau. Không hợp, không hiểu nhau âu cũng là vì thiếu yêu thương, thiếu cảm thông.

Mệt mỏi là bởi thiếu sự thấu hiểu hoặc là yêu chưa đủ nhiều.

Hai người vốn xa lạ, gặp được nhau đã khó, ở cạnh nhau mà yêu thương lại càng không dễ. Muốn buông tay thì dễ lắm, một người nói kết thúc, một người gật đầu, vậy là xong. Có giữ được nhau hay không mới là khó.

Trong hôn nhân, có cãi vã giận hờn thì mới là yêu, mới hiểu và thương. Không cãi vã rõ ràng chỉ như là người dưng với nhau mà thôi.

Đàn ông nóng tính thật, nhưng với vợ mình thì xin hãy bao dung, đừng làm cô ấy đau lòng. Thế gian này rộng lớn lắm, nhưng cô ấy thì chỉ có một mà thôi.

Phụ nữ khi giận dỗi cũng chỉ mong được người mình yêu an ủi dỗ dành, đừng bao giờ để cô ấy bỏ đi, bởi đi rồi rất khó quay về, mà vỡ rồi thì rất khó để hàn gắn.

Cuộc đời này rộng lớn như thế, để tìm được một người vì mình mà rơi nước mắt đâu phải dễ. Vậy nếu đã thương, thì xin đừng hời hợt .

Không cần nhẫn đẹp, không cần xe sang. Không cần vẻ ngoài hào nhoáng. Mà điều cần nhất, là sự quan tâm, thấu hiểu. Và thương!

Đã thương nhau rồi, mỗi người hạ cái tôi của mình bớt lại, dành cho nhau thời gian để hiểu, để cùng nhau đi hết cả đoạn đường còn lại.

Gặp được nhau khó lắm, đời thì ngắn, lại còn bỏ lỡ nhau thì đến bao giờ mới hạnh phúc được đây?
Dứt áo ra đi thì dễ, ở lại với nhau mới khó.
Người rời đi là người mạnh mẽ, nhưng người ở lại mới là người đáng để trân trọng.

Thế nên đừng vì một điều gì trong cuộc sống, mà đánh mất đi người vợ hay người chồng của mình, người mà hằng ngày vẫn hết mực yêu thương mình nhất.

"Lớn tiếng không rời bỏ, cãi vã không chia ly, đó mới là hôn nhân thực sự"

Chính vì thế, hãy trân trọng mối nhân duyên vợ chồng bởi "tu trăm năm mới đi chung một chiếc thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên vợ chồng.

HÃY YÊU THƯƠNG CHA MẸ KHI CÒN SỐNG Hôm nay, tôi vô tình nghe được một đoạn đối thoại giản dị, mà lòng chùng lại:– Tại sa...
17/07/2025

HÃY YÊU THƯƠNG CHA MẸ KHI CÒN SỐNG
Hôm nay, tôi vô tình nghe được một đoạn đối thoại giản dị, mà lòng chùng lại:
– Tại sao trẻ con tè dầm thì mọi người thấy bình thường, còn người già tè dầm lại bị coi là phiền phức?
Vì người già... không còn mẹ nữa.
Chỉ một câu thôi, mà như có ai bóp nhẹ tim mình.
Phải rồi...
Em bé thì có mẹ lau khô, vỗ về, dỗ ngọt: "Không sao đâu, có mẹ ở đây."
Còn người già dù cũng lấm lem, yếu ớt, run rẩy lại chẳng còn ai để dịu dàng nói với họ như thế.
Người ta thường nói: “Già như trẻ con."
Nhưng khác biệt lớn nhất là:
Trẻ con được sinh ra giữa vòng tay.
– Người già dần rời đi giữa khoảng lặng.
Trẻ con vụng về, ai cũng tha thứ.
Còn người già lẩm cẩm, vụng về... lại dễ bị coi là phiền.
Một cái thở dài cũng đủ khiến họ thu mình lại.
Một ánh mắt thiếu kiên nhẫn cũng có thể khiến họ tự thấy mình trở thành gánh nặng.
Bạn có từng nghĩ, cha mẹ mình những người từng gánh cả một đời mưa nắng sẽ thấy xấu hổ đến nhường nào, khi chẳng còn đủ sức tự mặc quần áo, tự cầm muỗng ăn, hay tự đi đứng như trước?
Có chứ.
Bởi họ từng mạnh mẽ.
Từng dành miếng ngon nhất cho con.
Từng là người đứng chắn gió sương cho ta.
Nhưng rồi thời gian cũng khiến những bàn tay ấy run rẩy, những bước chân chậm dần lại, và ánh mắt cũng không còn rõ như ngày xưa.
Ta yêu con trẻ bằng tất cả bao dung.
Vậy sao lại khó lòng mềm mỏng khi cha mẹ già yếu dần đi?
Có phải vì ta đã quá quen thấy họ kiên cường, nên khi họ yếu đi, ta lại bối rối, thiếu nhẫn nại, quên mất rằng họ cũng cần được chở che như họ từng che chở ta?
Không ai muốn trở thành gánh nặng.
Và càng không ai muốn thấy mình trở thành nỗi phiền trong chính ngôi nhà của mình.
Thế nên, nếu một ngày mẹ cha bạn trở nên lẩm cẩm, nói mãi một câu chuyện cũ, hay thậm chí tè dầm, xin đừng thở dài, đừng khó chịu.
Hãy nhớ lại:
Ngày bạn còn nhỏ, ai đã thay tã cho bạn? Ai đã lau từng giọt nước mắt không một lời than phiền?
Người già... cũng từng là đứa trẻ có mẹ. Nhưng giờ đây, họ chỉ còn bạn.
Làm thế nào để trở thành một người tử tế?”
Hãy bắt đầu bằng cách thương một người già, như thể bạn đang ôm lấy một đứa trẻ không còn ai dỗ dành.

sưu tầm.

XIN THƯỜNG NIỆM A DI ĐÀ PHẬT

💨ĐI QUA LỜI THỊ PHI 💨Khi bạn làm điều tốt cho mình và cho đời…Nhất định sẽ có người soi xét, phỉ báng, đặt điều.Không ph...
11/07/2025

💨ĐI QUA LỜI THỊ PHI 💨

Khi bạn làm điều tốt cho mình và cho đời…
Nhất định sẽ có người soi xét, phỉ báng, đặt điều.
Không phải vì bạn sai.
Mà vì ánh sáng luôn khiến những ai sống trong bóng tối khó chịu!

🌿Người tu hành chân chính không phải là người chưa từng bị chửi mắng —
Mà là người biết đi qua thị phi mà tâm không động.
Đó chính là tinh thần của quẻ Cấn trong Kinh Dịch:
Núi đứng yên, mặc gió bão.
Núi tĩnh lặng, mặc kẻ hét vang.

Ai đó đứng trong rừng mà hét lớn… tiếng ấy sẽ vọng về chính tai họ.
Lời càng độc, vọng âm càng nặng.
Họ đang nghe lại chính những gì họ từng ném ra!

🪶Bạn là đại bàng, thì đừng quan tâm tiếng kêu ríu rít của bầy chim sẻ.
Phúc đức thật sự không đến từ việc hơn thua…
Mà đến từ sự ẩn nhẫn, trầm tĩnh và lòng tin vào chính đạo.

Hãy tiếp tục bước đi, vững như núi.
Người đúng đường — thì không sợ bóng người sai.
Chỉ cần tâm mình không hổ thẹn.
Còn lại… để gió cuốn qua tai, để đá nằm yên dưới chân.

✨ PHỤ NỮ – CỘI NGUỒN CỦA PHÚC ĐỨC GIA ĐÌNH ✨(Đạo lý từ Kinh Dịch & bao quẻ hôn nhân trong đời) Phụ nữ không chỉ là người...
11/07/2025

✨ PHỤ NỮ – CỘI NGUỒN CỦA PHÚC ĐỨC GIA ĐÌNH ✨
(Đạo lý từ Kinh Dịch & bao quẻ hôn nhân trong đời)

Phụ nữ không chỉ là người giữ lửa trong gia đình, mà còn là gốc rễ của phúc đức, là tấm gương soi chiếu hạnh phúc dài lâu.
Muốn giữ gìn một mái ấm êm ấm, bền vững, người phụ nữ cần hội đủ bốn phẩm chất cốt lõi: Công – Dung – Ngôn – Hạnh. Đây không phải là thứ giáo điều cổ xưa, mà là sự thật sâu sắc tôi đã nghiệm ra qua nhiều năm xem quẻ hôn nhân cho hàng ngàn người.

1. Công – Chăm lo việc nhà, chu toàn bổn phận nội chính
Người phụ nữ giỏi không phải là người làm việc giỏi bên ngoài, mà là người biết cân bằng giữa công việc xã hội và đời sống gia đình.
Quá mê mải với công việc mà bỏ bê mái ấm, đó là như con sâu đục thân cây – phá từ gốc rễ. Một ngôi nhà không có hơi ấm từ đôi bàn tay người vợ đảm đang, sớm muộn gì cũng lạnh lẽo.

2. Ngôn – Lời nói dịu dàng là bùa chú giữ hòa khí
Một câu khen đúng lúc, một lời nhẹ nhàng trong lúc giận dữ… sẽ cứu được một trận cãi vã, giữ được một cuộc hôn nhân.
Phụ nữ có thể không nói nhiều, nhưng lời nói phải dịu dàng, trong sáng, đừng để lưỡi dao ngôn từ cứa nát phúc phần gia đạo.
Người vợ biết “uốn lưỡi trước khi nói”, biết “nói lời vượng phu ích tử”, chính là viên ngọc quý trong nhà.

3. Dung – Phái đẹp phải biết yêu mình
Là phụ nữ, không được bỏ rơi chính mình. Đừng viện cớ bận rộn, vất vả mà quên chăm chút cho dung nhan, tâm hồn.
Một người phụ nữ dù không tuyệt sắc nhưng nếu biết gìn giữ phong thái, yêu thương bản thân – thì vẫn luôn là đóa hoa khiến người khác trân quý.
Nét đẹp không nằm ở lớp son phấn, mà ở thần thái, sự tự tin, khí chất từ bi trong ánh mắt.

4. Hạnh – Đức hạnh là cội rễ của phúc đức truyền đời
Phụ nữ có đức là người biết nhẫn, biết sửa mình, biết giữ lòng chung thủy và sống với tâm từ bi.
Chính những đức hạnh âm thầm đó, là món quà vô giá để lại cho con cái.
Người mẹ có tâm lành, hiền hậu, bao dung… thì con cái tự khắc lớn lên trong ánh sáng phúc lành.

💔 Và nếu đã làm tròn tất cả những điều ấy mà vẫn không giữ được hạnh phúc…
Thì lỗi không nằm ở người phụ nữ nữa.
Có những người đàn ông được trao phước mà không biết trân quý, đến khi mất rồi mới hối hận – thì đã muộn màng!



📿 Phụ nữ là bồ-tát trong gia đình.
Người phụ nữ biết tu thân, giữ lời, chăm sắc, giữ hạnh… là người gieo phúc cho cả ba đời con cháu.
Nguyện cho tất cả chị em đều tỉnh thức, yêu bản thân đúng cách, và giữ cho ngọn đèn hạnh phúc mãi sáng nơi mái nhà mình!

St.

Đời người con gái có thì, dại gì phí hoài cho người không xứng đáng.Con gái, đẹp nhất là khi biết thương mình.Thanh xuân...
01/07/2025

Đời người con gái có thì, dại gì phí hoài cho người không xứng đáng.

Con gái, đẹp nhất là khi biết thương mình.

Thanh xuân của người con gái giống như cánh hoa buổi sớm – rực rỡ, mong manh và ngắn ngủi. Có những vết thương thời gian có thể làm dịu, nhưng cũng có những tiếc nuối cả đời không thể xóa nhòa. Vì vậy, nếu đã chỉ có một lần để yêu – thì đừng yêu một cách mù quáng. Đừng đem tuổi trẻ, sự hy sinh và niềm tin gửi gắm nơi một người không biết trân trọng.

Có những người đàn ông đến trong đời chỉ để dạy ta bài học về tổn thương. Đừng bám víu vào họ mãi chỉ vì sợ cô đơn, sợ bắt đầu lại từ đầu. Thật ra, cô đơn bên cạnh một người không xứng đáng còn mệt mỏi hơn gấp vạn lần việc tự mình đứng dậy, lau nước mắt và bước tiếp.

Người không trân quý bạn – dù bạn có hy sinh bao nhiêu cũng là vô nghĩa.
Người thật lòng thương bạn – chỉ cần bạn mỉm cười, họ đã thấy đủ đầy.

Phụ nữ sinh ra không phải để chịu đựng, càng không phải để trở thành cái bóng bên cạnh một người chỉ biết nhận mà chẳng biết cho. Đừng vì một người không xứng mà đánh mất chính mình. Đừng nghĩ mình sai chỉ vì yêu sâu đậm, mà hãy nhận ra sai là ở chỗ đặt trái tim sai chỗ.

Tuổi trẻ chỉ một lần, thanh xuân không lặp lại. Đời người con gái có thì – nghĩa là chẳng có quá nhiều lần để yêu sai, để tha thứ sai, để tiếc nuối sai người.

Hãy dành thời gian đó để sống tử tế với bản thân, để đi du lịch, học điều mới, cười rạng rỡ, và mở lòng với người thật sự xứng đáng với yêu thương của bạn. Người ấy sẽ đến – khi bạn thôi cố chấp giữ lại người chẳng nên giữ nữa.

Phụ nữ thông minh không phải là người biết nhẫn nhịn để giữ một người không cần mình, mà là người đủ bản lĩnh để buông tay khi biết mình không được trân trọng.

"Thanh xuân như mây trời,
Đừng để ai nắm giữ hộ mình.
Đời con gái có thì –
Hãy yêu như chưa từng tổn thương,
Nhưng đừng yêu sai người thêm một lần nào nữa."

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Chân Lý Cuộc Sống Janey Tran posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Chân Lý Cuộc Sống Janey Tran:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram