21/08/2025
𝗞𝗵𝗶 𝗽𝗵𝗮́𝗽 𝗹𝘂𝗮̣̂𝘁 𝘀𝗶𝗲̂́𝘁 𝗰𝗵𝗮̣̆𝘁 – 𝗡𝗼̂̃𝗶 𝗻𝗶𝗲̂̀𝗺 𝗰𝘂̉𝗮 𝗻𝗵𝘂̛̃𝗻𝗴 𝗯𝗮́𝗰 𝘁𝗮̀𝗶 𝘅𝗲 𝗰𝘂̛́𝘂 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛𝗻𝗴
Trong đời sống xã hội, xe cứu thương luôn được xem là “quyền ưu tiên tối thượng” – phương tiện chuyên chở sự sống, chạy đua với tử thần từng giây phút. Thế nhưng, phía sau tiếng còi hú gấp gáp, ít ai hiểu hết những áp lực, bất an mà các bác tài xe cứu thương đang đối mặt, đặc biệt khi các quy định pháp luật về giao thông ngày càng siết chặt.
Gánh nặng vô hình trên vai tài xế
Một bác tài xe cứu thương không chỉ đơn thuần là người lái xe. Họ phải vừa làm chủ tốc độ, vừa dò dẫm từng tuyến đường đông đúc, chen qua dòng phương tiện dày đặc. Nếu chậm trễ, bệnh nhân trên xe có thể mất đi cơ hội sống. Nhưng nếu nóng vội vượt đèn đỏ, đi sai làn, hoặc không tuân thủ quy định mới, họ lại có nguy cơ bị xử phạt nặng.
“Đi nhanh thì sợ bị phạt, đi chậm thì lo bệnh nhân nguy kịch” – đó là tình cảnh giằng xé mà nhiều tài xế cứu thương chia sẻ.
Khi luật siết, nỗi lo tăng
Những năm gần đây, cùng với nỗ lực lập lại trật tự giao thông, nhiều quy định về tốc độ, làn đường, mức xử phạt được áp dụng nghiêm ngặt hơn. Điều này là cần thiết để đảm bảo an toàn chung, nhưng trong trường hợp xe cứu thương, đôi khi lại khiến các bác tài rơi vào thế khó.
Không ít vụ việc từng gây tranh cãi: xe cứu thương hú còi xin đường nhưng không được nhường, thậm chí bị chặn lại để kiểm tra giấy tờ. Điều đó tạo áp lực tâm lý nặng nề cho tài xế – những người vốn chỉ mong hoàn thành nhiệm vụ cứu người.
Cần một hành lang pháp lý nhân văn hơn
Để giảm bớt nỗi lo cho đội ngũ lái xe cứu thương, các chuyên gia giao thông và y tế nhiều lần kiến nghị:
Nên có quy định đặc thù cho xe cứu thương trong tình huống khẩn cấp.
Đẩy mạnh cơ chế giám sát thông minh (camera hành trình, GPS) để chứng minh xe thực hiện nhiệm vụ, tránh bị lợi dụng.
Tuyên truyền mạnh mẽ hơn về quyền ưu tiên của xe cứu thương, để mỗi người tham gia giao thông biết rằng nhường đường không chỉ là nghĩa vụ pháp luật, mà còn là nghĩa cử cứu người.
Lời kết
Phía sau vô lăng xe cứu thương là những con người âm thầm, chịu nhiều áp lực hơn chúng ta tưởng. Họ không chỉ “chạy xe” – họ đang chở hy vọng sống của hàng ngàn bệnh nhân mỗi ngày. Một hành lang pháp lý rõ ràng, nhân văn và sự sẻ chia của cộng đồng sẽ là điểm tựa để các bác tài yên tâm hoàn thành sứ mệnh đặc biệt này.