15/05/2023
Blog tuần: {Những đứa con mãi không chịu 'lớn'}
Hiện nay, nhiều bạn trẻ sớm trưởng thành, tự lập cuộc sống để khẳng định mình. Nhưng cũng có không ít đứa con mãi không chịu "lớn", cứ sống bám cha mẹ, thậm chí bám tới cả vào những đồng lương hưu ít ỏi.
👉Điệp khúc xin tiền mẹ
"Không biết nó đã xin tiền làm hồ sơ bao nhiêu lần rồi. Cứ làm chỗ này ba bữa nửa tháng nó lại đùng cái nghỉ, qua chỗ khác cũng không thọ. Đợt Tết vừa rồi tôi có nói thôi ráng làm đi mà nó không chịu nghe", bà Linh (55 tuổi, mẹ của Phước) cho biết.
Không chỉ xin tiền làm hồ sơ, Phước có đủ lý do để lúc thì mè nheo, lúc hờn giận khi xin tiền mẹ. Dù con lấy vợ sáu năm nay, dường như tuần nào bà Linh cũng chịu hết nổi bởi những cuộc gọi ỉ ôi của con.
👉18 tuổi mới lần đầu... rửa chén
Sinh trong gia đình khá giả, Nguyễn Thu Trinh (26 tuổi, huyện Châu Phú, An Giang) và em trai 15 tuổi được cha mẹ cưng chiều. Gia đình buôn bán ở chợ, song từ nhỏ Trinh chẳng phải động móng tay vào việc gì, "chỉ cần lo ăn học".
Chẳng thiếu thốn vật chất, cũng không làm việc nhà trừ khi được nhờ khiến chị dần ỷ lại. "Lâu lâu tôi mới phải quét nhà, bắc nồi cơm lên, đem đồ bỏ vào máy giặt rồi bấm nút chứ cũng không cần đi phơi.
Nhiều khi ba tôi nhờ làm cái này cái kia mà mẹ không cho, kêu tôi lo học thôi, còn lại có ba mẹ lo hết", Trinh kể. Lâu dần chị không còn hứng thú với việc nhà bởi không biết làm gì, cộng thêm "bệnh" làm biếng.
Ngày học cấp I, mỗi lần chơi với đám bạn trong xóm, mẹ chị quan sát xem con có bị ngã, nếu đổ mồ hôi thì đem áo cho thay, nước cho uống. Được bao bọc từ nhỏ, khi rời quê lên thành phố học đại học, chị bối rối trước cuộc sống tự lập.
Cha mẹ chị phải ngừng việc buôn bán, đưa con đi tìm chỗ trọ, mua đồ dùng, dẫn tới trường đóng học phí. Năm 18 tuổi, chị lần đầu tiên... rửa chén và đã làm bể luôn.
👉 Chuyện riêng từng nhà và xu hướng xã hội
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Lộc - viện trưởng Viện Social Life, khi xã hội Việt Nam chuyển biến từ kinh tế nông nghiệp sang công nghiệp, dịch vụ đã ít nhiều làm thay đổi cách thức tương tác của các thành viên trong gia đình.
Còn hiện nay, điều kiện kinh tế được cải thiện, đứa con thường được chăm bẵm, được phục vụ. Cùng với khuynh hướng tỉ lệ sinh ở Việt Nam suy giảm, mỗi gia đình chỉ có một, hai con nên người ta có tâm lý phải gìn giữ, bảo bọc con.
"Nói chung nguyên nhân là do những thay đổi cấu hình xã hội so với nhận thức chung. Trong khi đó, chúng ta chưa có giải pháp hình thành giáo dục cho đứa trẻ về cách sống thích ứng với sự thay đổi xã hội đó để đứa trẻ có lối tư duy độc lập nhưng cũng biết quan tâm đến người khác", ông Lộc nói.