
10/05/2025
📸 POV: BỨC ẢNH ĐẦU TIÊN TÔI CHỤP
🧸 Trong một lần đi học cách đây lâu lâu, khi chân ướt chân ráo đến bệnh viện thực hành, ấn tượng ban đầu của tôi không phải là sự hiện đại hay hoành tráng của cơ ngơi. Điều ấn tượng đầu tiên là những tấm biển này. Đó là những biển báo được in màu, đơn giản, dán ngay từ lối đi vào, từ sảnh nhận xe cấp cứu và đến từng phòng khám, khoa nội trú… Đây là bức ảnh đầu tiên tôi chụp khi đến tu nghiệp ở bệnh viện này.
👮🏼♂️ Những tấm biển ghi gì vậy? NO EXCUSE FOR ABUSE. Tạm dịch: KHÔNG KHOAN NHƯỢNG (và sẽ có trừng-phạt) mọi HÀNH VI BẠ O H ÀNH. “Mọi nhân viên y tế và người bệnh cần được đối xử bình đẳng. Bạn muốn nhận được gì, hãy cư xử đúng như vậy. Hãy để nhân viên y tế chúng tôi được hoàn thành công việc trong môi trường an toàn và không sợ hãi, lo âu. Không lời bào chữa, không ngoại lệ nào cho mọi hành vi b ạo hà nh. Chúng tôi có thể từ chối cung cấp dịch vụ, yêu cầu bạn rời khỏi khuôn viên bệnh viện và hoặc báo cảnh sát xử lí” (Dịch từ nội dung biển báo).
📝 Ở nơi mà các biển báo và biển chỉ dẫn được dán nhiều, đa phần dễ thương, thú vị, dễ hiểu để phục vụ các mục đích chỉ dẫn, chăm sóc, tuyên truyền cho người bệnh và người nhà, thì biển báo CHỐNG BẠ O HÀ NH được dán với mật độ dày nhất. 50 bước chân 1 biển báo như vậy.
🤯 Biết đâu đấy, với các biển báo này:
…những cái đầu (định) nổi nóng sẽ nguội bớt
…những cơn sóng hormon anh hùng hay stress quá độ sẽ lắng xuống
…những lời nói không hay có thể không cất lên
…những ánh mắt dò xét (hay tiêu cực (!?) sẽ hoá thành dịu dàng nhẫn nại
…những cái điện thoại định giơ lên quay chụp (trái quy định) sẽ chỉ ở trong túi quần
…những nắm tay siết chặt - sẽ chỉ nắm tay nhau - chứ không chọn tác động vật lí với người mặc áo blouse không-quen-biết đang cố gắng cứu chữa con, cháu, cha mẹ, ông bà mình theo bản năng và kĩ năng mà họ đã chọn khi đi theo nghề-nghiệp chăm sóc sức khoẻ nhân dân.
🎩 Nguồn ảnh và bài:
Dr. Mon, Chăm con chuẩn Mỹ