07/10/2025
                                            “Camera trong nhà đã ghi lại khoảnh khắc khiến tất cả chúng tôi chết lặng…”
Làm bác sĩ cấp cứu nhiều năm, tôi đã quen với tiếng còi xe, quen với nước mắt và sự hoảng loạn của người thân bệnh nhân. Nhưng mỗi khi đối diện với một đứa trẻ, trái tim tôi lại không thể nào giữ được sự lạnh lùng.
 Tôi luôn tự nhủ: trẻ em sinh ra vốn dĩ phải được nâng niu, bảo vệ, chứ không phải chịu đựng đau đớn trong phòng cấp cứu. Có lẽ vì thế, những ca bệnh nhi luôn để lại trong tôi vết hằn sâu nhất.
Hôm ấy, ca trực của tôi bắt đầu bằng một cảnh tượng không ai muốn chứng kiến.
 Một bé trai mới 10 tháng tuổi được đưa vào trong vòng tay người bà. Gương mặt bé đỏ rực, loang lổ vết bỏng, da chỗ phồng rộp, chỗ trắng bệch. Bé gào khóc thảm thiết, tiếng khóc yếu dần, lạc giọng. Người bà thì run lẩy bẩy, vừa bế vừa lặp đi lặp lại:
 “Cháu tôi… cháu bị bỏng… bác sĩ ơi cứu cháu tôi …”
Chúng tôi lao vào như một phản xạ. Điều dưỡng chuẩn bị thuốc giảm đau, tôi kiểm tra đường thở, một kíp khác chuẩn bị xử trí bỏng. Nhưng nhìn gương mặt non nớt ấy, trái tim tôi nghẹn lại. Da bé mới chỉ hơn 10 tháng tuổi, còn quá non để chịu đựng một tai nạn khủng khiếp như vậy.
Trong lúc cấp cứu, người mẹ từ nơi làm chạy về, nhìn thấy con thì gào khóc, hai bàn tay ôm mặt, giọng lạc đi:
 “Trời ơi… sao con tôi thành ra thế này…”
Khi đã tạm ổn, tôi hỏi gia đình. Lúc đó bà mới run rẩy kể lại:
 Bé ngồi xe tập đi, mon men đến gần bàn bếp. Trên bàn là nồi áp suất đang sôi. Bé tò mò nắm dây điện, kéo một cái vô thức. Chiếc nồi trượt ra mép rồi rơi thẳng xuống. Cả nồi và nước sôi rơi vào mặt.
 Trong giây phút hoảng loạn, bà nhớ ra “kinh nghiệm truyền miệng”: lấy đá lạnh chườm vào vết bỏng để hạ nhiệt. Bà chườm liên tục gần 5 phút rồi mới đưa bé đi viện.
Sau nhiều giờ nỗ lực, chúng tôi giữ được mạng sống cho bé. Nhưng hậu quả thì không thể nào xóa đi.
 Da mặt cháu bỏng sâu, nhiều vùng đã tổn thương vĩnh viễn. Chúng tôi buộc phải che chắn, dùng mặt nạ y tế để bảo vệ làn da mỏng manh ấy.
Người mẹ gục xuống bên giường bệnh, khóc thét:
 “Con ơi… sao lại ra nông nỗi này… sao bà lại để con ra nông nỗi này…”
Cả ê-kíp đứng lặng. Chúng tôi có thể cứu sự sống, nhưng không thể trả lại cho bé gương mặt nguyên vẹn như ngày hôm qua.
Đêm đó, tôi không ngủ được. Trong đầu vẫn văng vẳng tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ, tiếng gào tuyệt vọng của người mẹ, và hình ảnh gương mặt nhỏ bé biến dạng vì bỏng. Tôi nhớ lại câu hỏi mình thường tự đặt ra:
 “Tại sao những điều cơ bản nhất - những kỹ năng có thể cứu cả một cuộc đời lại không đến được với mọi gia đình?”
Nếu hôm ấy, vết bỏng được xử trí đúng cách: xối rửa liên tục dưới vòi nước mát trong 15-20 phút, che phủ nhẹ nhàng, rồi đưa ngay đến bệnh viện thì cháu bé đã không phải chịu di chứng nặng nề đến vậy.
Là bác sĩ, tôi chỉ mong một điều: bất cứ cha mẹ, ông bà nào cũng phải biết những kỹ năng sơ cứu cơ bản.
 Vì trong những giây phút sinh tử ấy, bác sĩ chưa chắc đã ở đó. Nhưng chính bạn - người ở ngay bên cạnh mới là “bác sĩ đầu tiên” quyết định tương lai của con mình.
Đó là lý do tôi luôn dặn người thân, bạn bè:
 “Nhà nào cũng nên có ít nhất một cuốn Sơ cứu 360. Để hôm nay là cuốn sách trên kệ, nhưng ngày mai có thể là thứ giữ lại cả tương lai cho con bạn.”
Trong cuốn sách này có tất cả: từ bỏng, ngã đập đầu, co giật, hóc dị vật, đuối nước…
 Mỗi tình huống đều có minh họa chi tiết, chỉ rõ điều nên làm và điều tuyệt đối không được làm. Ngắn gọn, dễ hiểu, ai cũng áp dụng được ngay.
Tai nạn có thể bất ngờ, nhưng hậu quả nặng hay nhẹ phụ thuộc vào cách ta sơ cứu.
 Xin đừng để sự thiếu hiểu biết biến yêu thương thành nỗi ám ảnh cả đời.
Đây là cuốn sách thiết yếu mà tôi tin mọi gia đình đều cần, link tôi để ở đây để những ai quan tâm có thể vào xem thông tin và đặt mua sách chính hãng: https://www.nowlife.vn/so-cuu-360-bs-dinh-cong-pho/?utm_source=Huypage360
Hãy đọc. Vì có thể một ngày nào đó, chính bạn sẽ là người duy nhất có thể cứu lấy con mình.
Nguồn: BS. Hoàng Dũng