01/07/2025
"Cùng Lớn Chung": Nuôi Dưỡng Đứa Trẻ Bên Trong Thông Qua Con Cái
Chúng ta – những con người sinh ra trong thập niên 70, 80 – lớn lên trong một giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ của xã hội, nhưng cũng không ít người trong chúng ta mang theo một câu hỏi: "Khi mọi thứ đều hư hoại, tại sao phải quá bền?" Câu hỏi này không chỉ là một suy tư cá nhân, mà còn là tiếng lòng chung của một thế hệ chứng kiến những nền móng tưởng chừng vững chắc dần rạn nứt. Phải chăng đây là lý luận của những đứa trẻ lớn lên trong các gia đình bất ổn, nơi khái niệm về sự bền vững, vẹn toàn bị thử thách và đôi khi là sụp đổ?
Nhưng nếu nhìn rộng hơn, đây không chỉ là câu chuyện của những cá thể đơn lẻ. Chiêm tinh học đã chỉ ra một dấu hiệu đặc biệt cho thế hệ 7 - 8x: Sao Thổ (Saturn) đi vào Thiên Bình (Libra) và trùng tụ với Sao Diêm Vương (Pluto) trong suốt giai đoạn cuối thập niên 70s đầu 80s. Trong ngôn ngữ chiêm tinh, sự kết hợp này biểu thị một giai đoạn tái cấu trúc sâu sắc (restructured) các mối quan hệ, đặc biệt là mối quan hệ gia đình và hôn nhân. Nó không chỉ là sự sụp đổ, mà còn là một quá trình "sụp đổ và tái tổ chức" – một sự biến đổi mang tính thế hệ mà chúng ta đã trải qua. Điều này khẳng định rằng, những trải nghiệm về các mối quan hệ cha mẹ tan vỡ hay biến đổi không phải là cá biệt, mà là một phần của hành trình chung của chúng ta.
Chữa Lành Từ Bên Trong: Ưu Tiên Nuôi Dưỡng Bản Thân
Chính từ những trải nghiệm đó, một nhận thức mới dần nảy nở trong thế hệ 8x: nhu cầu tập trung nuôi dưỡng chính mình trở lại. Thay vì tiếp tục vòng lặp bào mòn bản thân để mang đến những điều tốt nhất cho con cái – một cách vô thức tái tạo những khuôn mẫu cũ – chúng ta bắt đầu hiểu rằng, để con cái thực sự được nuôi dưỡng tốt nhất, bản thân người làm cha mẹ phải đủ đầy. Chúng ta nhận ra mình cũng không biết đâu là "cái tốt nhất" cho chính mình, bởi lẽ, những nền tảng ban đầu đã quá chông chênh.
Vì vậy, hành trình nuôi dưỡng con cái đôi khi trở thành một hành trình tự khám phá và chữa lành cho chính chúng ta. Các bậc cha mẹ thuộc thế hệ 7x, 8x đang học cách tự chăm sóc lại bản thân thông qua con cái. Đây không phải là sự ích kỷ, mà là một sự chuyển dịch ý thức sâu sắc, từ việc hy sinh mù quáng sang việc xây dựng một bản thể vững vàng hơn. Khi chúng ta tự cân bằng, tự chữa lành những vết thương cũ, chúng ta mới thực sự tạo ra một môi trường lành mạnh và ổn định và có sức bật hơn cho con cái.
"Cùng Lớn Chung" Một Cách Cụ Thể: Nuôi Dưỡng Đứa Trẻ Bên Trong Thông Qua Con Cái
Vâng, đó không phải là thiền định hay các tầng nhận thức cao xa. Đó có thể chỉ là được tự do chơi, học và làm những điều mình thích, như chính cái cách mà chúng ta nuôi dưỡng con cái mình: cũng là cái mà chúng ta cần nhất! Thiền định chỉ là một giai đoạn nhận diện và xả bỏ tất cả những niềm tin cũ kỹ đang đè nặng lên tâm trí của 7x, 8x.
Vậy, liệu có phải chúng ta đang cùng lớn chung với con cái? Câu trả lời là có. Nhưng "cùng lớn chung" ở đây không chỉ là việc đồng hành cùng con trong quá trình phát triển thông thường. Nó là một hành trình tái kết nối và chữa lành cho chính đứa trẻ bên trong chúng ta: chúng ta cần có con trẻ để tái khám phá những gì mà chính chúng ta cũng cần nhất nhưng quên mất rồi. Nhưng khi khám phá xong, không chỉ chúng ta cung cấp cho con được những điều tốt nhất đó, mà chính chúng ta cũng phải được những thứ tương đương, nên cân bằng, trung dung, thiền định ở đây có thể là : liệu cơm gắp mắm, không phải cho con tất cả mà bỏ đói hay hành hạ chính “đứa trẻ bên trong” của mình, khi nó cũng đang bất ngờ sống dậy.
Khi chúng ta nỗ lực cung cấp cho con cái những môi trường học hỏi và phát triển tốt nhất – từ các lớp học năng khiếu, những cuốn sách hay, các hoạt động khám phá sáng tạo, cho đến một không gian an toàn để thể hiện cảm xúc – chúng ta bỗng nhận ra rằng, đó chính là những điều mà đứa trẻ bên trong mình khao khát nhưng chưa bao giờ được theo đuổi trọn vẹn. Những ước mơ bị bỏ ngỏ, những sở thích bị dập tắt, những nhu cầu cảm xúc không được đáp ứng trong thời thơ ấu của chúng ta, nay lại hiện hữu rõ ràng qua nhu cầu của con cái.
Và giờ là lúc không chỉ con cái được học và làm những điều đó. Điều cốt yếu là chính chúng ta cũng phải "ghi danh" cho mình vào những con đường đó để chăm sóc lại đứa trẻ bên trong tương đương với con cái chúng ta. Điều này có thể biểu hiện qua:
* Tham gia trực tiếp cùng con: Cùng con học một ngôn ngữ mới, cùng con đọc những cuốn sách phiêu lưu, cùng con tham gia một buổi workshop sáng tạo, hay thậm chí là cùng con chơi một trò chơi đòi hỏi sự tưởng tượng. Đây là cách trực tiếp để bạn sống lại những trải nghiệm mà bạn đã bỏ lỡ.
* Dành thời gian cho những sở thích cũ/mới: Nhận thấy con đam mê một lĩnh vực nào đó, hãy tự hỏi liệu bạn có một đam mê tương tự đã bị lãng quên không, hoặc liệu có một sở thích mới nào đó mà bạn muốn khám phá cùng con. Có thể là học vẽ, học đàn, viết lách, chơi thể thao, hay thậm chí là dành thời gian khám phá thiên nhiên.
* Chăm sóc cảm xúc và nhu cầu bên trong: Điều kiện tốt nhất cho con cái không chỉ là vật chất hay kiến thức, mà còn là một môi trường cảm xúc lành mạnh. Khi chúng ta học cách lắng nghe con, chấp nhận cảm xúc của con, chúng ta cũng đang học cách làm điều đó với chính mình. Hãy cho phép bản thân được buồn, được tức giận, được vui vẻ một cách trọn vẹn như một đứa trẻ, và tìm cách giải tỏa những cảm xúc đó một cách lành mạnh.
* Tìm kiếm sự hỗ trợ cho bản thân: Nếu những thiếu thốn trong quá khứ quá lớn, việc tìm kiếm sự hỗ trợ từ chuyên gia (nhà trị liệu, chuyên gia tâm lý) để "chăm sóc lại đứa trẻ bên trong" là một bước đi vô cùng quan trọng và dũng cảm.
Bằng cách này, hành trình nuôi dạy con cái trở thành một tấm gương phản chiếu, giúp chúng ta nhìn rõ những khoảng trống trong tâm hồn mình và chủ động lấp đầy chúng. Đó là một quá trình song hành chữa lành, nơi cha mẹ không chỉ là người dẫn dắt mà còn là học trò của chính cuộc sống, tìm lại những mảnh ghép đã mất của bản thân thông qua sự phát triển của con cái. Nó không chỉ mang lại lợi ích cho chính chúng ta, mà còn tạo ra một mối liên kết sâu sắc, chân thật hơn giữa cha mẹ và con cái, bởi vì cả hai bên đang cùng nhau trưởng thành và hoàn thiện.