
25/10/2023
"Đừng chạm vào người tớ" .
_________________
Hôm nay, cô giáo lại gọi đến vì tần suất cô ấy vắng học quá số buổi quy định, giọng mẹ hằn học vang lên dưới lầu.
"Suốt ngày chỉ biết làm khổ mẹ thôi, lo ăn học đàng hoàng đi!"
Cô ấy cuộn tròn mình trong chăn, cầu mong đôi tai bị điếc tạm thời, cũng là cách hay.
Một ngày như mọi ngày khác, bước chân nặng nề cũng lê được đến nhà, cơ thể bầm tím đã mất cảm giác, nằm phịch xuống giường. Từng hạt nước bắt đầu chen nhau lăn dài trên gò má.
Tập sách vương vãi khắp nơi, tiếng bàn ghế va đập, tiếng người cười nói hả hê, những cảnh tượng đó thay phiên nhau hiện hữu ngay trước mắt đến lúc thiếp đi...
Buổi sáng, sau khi đã ăn xong, vừa bước ra cửa đã thấy cậu bạn đứng đợi trước cổng, cậu ấy cứ luyên thuyên mãi về bài tập Toán hôm qua chỉ được 7 điểm. Ở lớp, mọi người đang tập trung làm việc của mình, những vết bầm trên cơ thể biến mất và tập vở vẫn được xếp ngay ngắn trên bàn, cảm giác có chút lạ lẫm, nhưng bình yên.
Chợt tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi, choàng tỉnh dậy xem đồng hồ đã nửa đêm, hoá ra lại ngủ quên lâu đến thế, thầm tiếc nuối giấc mơ vừa rồi có thể kéo dài mãi mãi thì tốt..
________________
Thực tế những người Depression thường rất khó kết bạn và tự tách biệt bản thân với thế giới bên ngoài - rất cô đơn nhưng tốt hơn là bị tổn thương. Bên cạnh đó, các cậu ấy có vấn đề về sự tin tưởng đối với những người xung quanh dù cho bề ngoài trông vui vẻ, hoạt bát nhưng thực tế đó chỉ là chiếc mặt nạ vô hình bảo vệ cậu ấy tránh khỏi những thất vọng và thương tổn. Sự thật sâu thẳm bên trong tâm hồn cậu ấy cũng chỉ là một đứa trẻ yếu đuối và cần một chỗ dựa tinh thần vững chắc. Cách duy nhất để giúp đỡ những người Depression là sự kiên nhẫn, thật sự kiên nhẫn để từng bước tháo gỡ đi lớp phòng bị cứng rắn mà các cậu ấy đã dựng lên với thế giới bên ngoài bấy lâu.
_________
fr: Narumi