Người Tuổi Trung Niên

Người Tuổi Trung Niên Tuổi trung niên, hãy sống hạnh phúc cho chính mình, đừng để trái tim mệt mỏi.

1. Ghét ai, không thích ai, chỉ cần quên đi là xong. Đừng nói xấu, đừng tìm cách hạ thấp, vì trong quá trình đó bạn đã v...
26/06/2025

1. Ghét ai, không thích ai, chỉ cần quên đi là xong. Đừng nói xấu, đừng tìm cách hạ thấp, vì trong quá trình đó bạn đã vô tình kéo tuột chính mình rồi.
2. Người bạn ghét chắc gì đã xấu?
Và người bạn yêu chưa chắc đã tốt đâu.
Thời gian chưa trôi qua đủ lâu, lòng người vẫn còn chưa sáng tỏ.
3. Tai nghe không bằng mắt thấy. Đọc ngàn cuốn sách không bằng tự mình trải nghiệm. Tin tưởng những câu danh ngôn, chi bằng tin tưởng chính trái tim mình.
4. Khéo léo quá thành giả tạo. Thẳng thắn quá khiến người khác xa lánh mình. Cái gì “quá” cũng không tốt, vừa đủ thôi!
5. Mua một đôi giày 1000 đô, hơn là mua 10 đôi giày, mỗi đôi 100 đô. Bạn bè 2-3 người chơi thân với nhau suốt đời, hơn là 200-300 người, mỗi người chơi vài tháng.
6. "Nhân vô thập toàn, sự vô hoàn mỹ." Bản chất của cuộc sống là bình dị và đầy những khiếm khuyết. Đừng hạ thấp, cũng đừng thần thánh hóa bất cứ thứ gì.
7. “Lòng đố kỵ là sự bất lực đầy yếu ớt”.Hãy tránh xa những kẻ không biết cách vui vẻ trước thành công của người khác.
8. Cái tốt tốt chưa tới, cái xấu xấu vô cùng, bởi ai cũng nghĩ “chẳng phải chuyện của mình”.
9. Yên ổn trong mắt những kẻ thích phiêu lưu là dại dột, nhưng khách quan mà nói cũng chẳng phải chuyện gì không tốt.
10. Người ta cứ nghĩ hoa rực rỡ nổi bật, lá lặng lẽ xanh tươi. Nhưng nếu bạn thả một chiếc lá xanh vào giữa một rừng hoa đỏ, chiếc lá ấy tự nhiên trở nên thật nổi bật.
11. Mọi người yêu quý bạn, vì bạn là chính bạn chứ không phải ai khác. Hãy tự hào vì điều đó, và đừng bao giờ từ bỏ bản thân mình.

Sưu tầm

ÔI TUỔI GIÀ Sưu tầm Cha tôi năm nay chín mươi hai tuổi. Người đời gọi là thọ. Ông sống như vệt sáng cuối cùng trong ngày...
17/06/2025

ÔI TUỔI GIÀ
Sưu tầm

Cha tôi năm nay chín mươi hai tuổi. Người đời gọi là thọ. Ông sống như vệt sáng cuối cùng trong ngày - thứ ánh sáng không còn đủ lửa để soi, nhưng cũng chưa chịu tắt hẳn. Vệt ấy, chênh chao, lửng lơ, dài lê thê đến rã rời, khiến lòng người mỏi nhừ như cánh tay giữ mãi một chiếc diều đã đứt dây.

Cha không còn phân biệt được ngày với đêm. Thời gian trong ông như bụi mờ trôi trên mặt nước, lững lờ không phương hướng. Trí nhớ - nếu còn gọi là trí nhớ - giống như chiếc hộp đựng kim chỉ cũ, nơi mọi sợi chỉ rối tung, gút chặt không sao gỡ. Có hôm ông tắm ba lần, bốn lần. Cả giữa đêm khuya. Lần nào cũng ngâm mình cả tiếng rưỡi dưới làn nước lạnh. Sau đó, ông chùi rửa nhà vệ sinh như một người đàn bà mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế - tỉ mẩn, cặm cụi, bất kể giờ giấc. Khi được hỏi, ông chỉ nhún vai: “Cha chỉ tắm mười phút.” Có khi còn nói: “Tắm một lần thôi. Hôm qua cơ mà.” Cái giọng nhẹ tênh như gió. Dửng dưng, như thể thời gian là chiếc khăn lau tay - dùng xong thì quẳng đi.

Nhưng nước thì không bay hơi nhanh như trí nhớ. Nó đọng lại trên sàn nhà, len lỏi qua từng khe gạch, thấm xuống tận nền bếp. Những tấm lau chân luôn sũng nước, như bị vắt dở dang. Tôi không sợ hóa đơn nước tăng, tôi chỉ sợ một cú trượt. Một cú ngã. Một cái tai biến. Tôi sợ cái cảnh vừa mở cửa bước vào nhà, thì thấy ông nằm sõng soài dưới nền lạnh, mắt mở trân trân mà miệng không kêu nổi. Lạnh lẽo và cô độc, như một kịch bản cũ mà chẳng ai dám tua lại.

Cũng như nước, ông quên cả việc tắt đèn, tắt quạt, tắt bếp. Những công tắc trong nhà như thể chưa bao giờ tồn tại trong thế giới của ông. Đèn sáng trắng đêm. Quạt chạy vù vù trong căn phòng trống. Nước nhỏ từng giọt, như tiếng thở dài không thành lời. Tôi đi từ phòng này sang phòng khác, tắt theo bước chân, mà trong lòng cứ cộm lên nỗi lo – rằng một ngày nào đó, sẽ không phải nước, mà là lửa. Lửa bốc lên từ một ổ điện quên tắt, và lúc đó sẽ không còn gì để tắt nữa.

Cha mặc ba lớp quần. Quần đùi. Quần dài. Ngoài cùng là chiếc quần soóc cũ kỹ, bạc phếch như lớp bụi thời gian phủ kín ký ức. Trong lớp quần trong cùng, ông khâu một cái túi nhỏ đựng vài chục nghìn lẻ - như một lá bùa hộ mệnh. Tôi nói thế nào ông cũng không nghe. “Mặc vậy cho chắc, cho an toàn.” Tôi thở dài. Người già, như trẻ nhỏ, sống bằng những niềm tin kỳ quặc - bất chấp lý lẽ.

Và rồi, ông khóa cửa. Mỗi tối, như một nghi lễ bất biến, ông đóng chặt cánh cửa lớn, kéo then, cài ổ, lôi ghế chèn vào, rồi lấy cây sắt chống ngang tay nắm. Căn nhà hóa thành boong-ke. Ông khóa như thể ngoài kia là trộm cướp, là phản bội, là dối lừa. Còn bên trong, là ông – cùng cái tủ mới toanh vừa hàn sắt, nẹp thép, gắn thêm bốn ổ khóa: hai móc, một dây, một số – chằng chịt, lủng lẳng, rối ren đến vô nghĩa. Như thể bên trong là vàng bạc, hay có lẽ là tuổi trẻ – của một người từng đi qua chiến tranh mà chẳng ai còn nhớ nổi mặt.

Một lần, tôi về muộn. Cửa khóa. Gọi không được. Đập cửa như dội B52 ngày cũ. Mười lăm phút sau, ông mới lò dò ra. Mắt ngái ngủ. Miệng lẩm bẩm “tưởng ăn trộm”. Tôi nhìn ông. Nhìn những ổ khóa chằng chịt. Nhìn những vết nhăn sâu hoắm trên trán như địa hình vùng núi đá tai mèo. Không biết nên giận hay nên khóc.

Hôm qua, tôi dự đám tang một thầy giáo cũ, rồi ghé qua nhà. Ngồi chưa ấm chỗ đã phải đi. Cha rơm rớm nước mắt. Giọng ông mềm như tấm chăn cũ:

- Đừng đi bây giờ. Khổ quá. Mới về đã đi. Còn chưa ăn bữa cơm. Ở lại đi. Mai hãy đi, cho khỏe.

Tôi không thể. Việc gấp. Nhưng khi bước qua thềm, tôi thấy mình nhỏ bé và bất lực như một đứa trẻ không giữ nổi con diều giữa cơn gió mạnh. Tôi cảm giác trái tim mình rớt lại đâu đó trên nền gạch ướt sũng. Giọng ông run run đuổi theo, như cơn gió chạm vào thân cây mục. Tôi không khóc. Nhưng trong lòng, nước mắt chảy từng giọt, từng giọt, như dòng nước rỉ rả suốt bao năm ông quên không khóa vòi.

Tôi biết, ông yêu tôi. Yêu con cháu. Dù trí nhớ đã rách nát như tấm lưới cũ, lòng ông vẫn đỏ lửa. Một thứ yêu thương vụng về, đa nghi, lạc nhịp, nhưng thật thà và dai dẳng như chính tuổi thọ của ông.

Cha tôi - một người đàn ông già, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Còn tôi - một đứa con chưa đủ ngoan để kiên nhẫn, cũng chưa đủ già để hiểu hết nỗi sợ của cha. Giữa chúng tôi, là dòng nước đêm đêm vẫn chảy - âm ỉ, dai dẳng, như lời thì thầm không ai nghe thấy. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Và ngoài kia, nước vẫn chảy.

Lặng lẽ. Như một bản nhạc buồn không ai tắt.

Tôi tự hỏi - liệu một ngày nào đó, khi tôi bằng tuổi cha, con tôi có ngồi viết về tôi như thế này không? Hay rồi tất cả sẽ tan vào quên lãng như dòng nước trong đêm, không ai nhớ nổi mình đã từng tắm bao nhiêu lần…

Nguồn: Tre Làng (trelangblog.com). LINK dưới bình luận.

12/06/2025
"KHI MẸ GIÀ ĐI, XIN CON HÃY KIÊN NHẪN VỚI MẸ!"“Con! Mẹ biết khi già đi, mẹ thường nói nhảm,Nhưng mẹ hy vọng con đừng ghé...
19/05/2025

"KHI MẸ GIÀ ĐI, XIN CON HÃY KIÊN NHẪN VỚI MẸ!"

“Con! Mẹ biết khi già đi, mẹ thường nói nhảm,
Nhưng mẹ hy vọng con đừng ghét bỏ mẹ.

Khi ấy mẹ cần được chăm sóc cũng giống mẹ đã chăm sóc con khi con còn nhỏ vậy.

Xin con hãy kiên nhẫn với mẹ!

Khi mẹ già đi!
Tay mẹ thường run rẩy, khi ăn cơm sẽ khó tránh khỏi được việc rơi vãi trên quần áo,
Mong con đừng ghét bỏ mẹ.
Hãy kiên nhẫn với mẹ.
Giống như khi con còn nhỏ, ăn cơm cũng thường rơi vãi trên quần áo.
Và mẹ vẫn kiên nhẫn với con như vậy.

Khi mẹ già đi!
Chân không còn bước đi được nữa, mọi động tác đều phải phụ thuộc vào con,
Lúc đó, con hãy đưa mẹ đi dạo, ra ngoài phơi nắng.
Giống như khi còn bé, mẹ vẫn thường xuyên đẩy xe cho con đi phơi nắng vậy!

Khi mẹ già đi!
Trí nhớ của mẹ kém đi nhiều và thường không nhớ mình đã nói những gì.
Xin con hãy cho mẹ một chút thời gian và kiên nhẫn nghe mẹ kể hết,
Dù cho những điều mẹ nói không có gì quan trọng.

Khi mẹ già đi!
Có thể mẹ sẽ nói nhiều hơn, mẹ vẫn thường đem những lời giáo huấn chỉ bảo con,
Xin con hãy kiên nhẫn nghe mẹ nói, bởi trong mắt mẹ, con vẫn luôn là đứa con bé bỏng của mẹ.

Con! Khi mẹ già đi!
Mẹ sẽ không còn cơ hội lải nhải cùng con!
Khi mẹ nhắm mắt, con đừng khóc bởi vì cuộc đời ai cũng sẽ có lúc phải ra đi.
Đừng khóc hối tiếc, bởi những điều cần làm cho mẹ, con đã làm hết cả rồi.
Dù mẹ có ra đi thì mẹ vẫn luôn dõi theo và cầu nguyện cho con.
Con mãi là thiên thần bé nhỏ của mẹ!”

Người xưa có câu: “Cha mẹ cho con thứ gì, con cái cười; Con cái cho cha mẹ thứ gì, cha mẹ khóc”. Đúng vậy, cha mẹ luôn chăm sóc con cả đời mà không một lời than vãn, thế nhưng khi cha mẹ về già, chúng ta lại không đủ kiên nhẫn để chăm sóc họ một ngày.

Hãy kiên nhẫn, đối xử tốt với cha mẹ ngay khi họ còn trên đời, đừng để khi họ ra đi, chúng ta mới nhận ra thì tất cả đã quá muộn!

(Nguồn: Blogtamsu)

Nhà thơ 𝐓𝐫𝐚̂̀𝐧 Đ𝐚̆𝐧𝐠 𝐊𝐡𝐨𝐚 viết về tuổi già. Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm nhé :𝐍𝐨́𝐢 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐛𝐚̣𝐧 𝐠𝐢𝐚̀Mấy mươi năm mải m...
13/05/2025

Nhà thơ 𝐓𝐫𝐚̂̀𝐧 Đ𝐚̆𝐧𝐠 𝐊𝐡𝐨𝐚 viết về tuổi già. Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm nhé :

𝐍𝐨́𝐢 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐛𝐚̣𝐧 𝐠𝐢𝐚̀

Mấy mươi năm mải miết
Bươn chải, theo với đời
Phần oanh đã hết rồi
Nay chỉ còn phần liệt

Biết răng là hơn thiệt
Danh vọng - Cái phù vân
Của cải - Cái ngoài thân
Không có chi phải xoắn!

Giàu sang ngày ba bận
Nhà rộng, một chỗ nằm
Ăn được mới là mong
Ngủ ngon là đáng sống

Ham chi nhà to, rộng
Quét dọn phải thuê người
Lắm của mà ốm đau
Ăn món chi cũng chán

Đừng chi ly, tính toán
Đừng ôm oán, chuốc hờn
Đừng so sánh thiệt hơn
Sống vô tư, đơn giản

Ông trời đã phân phát
Nỏ cho ai mười phần
Có người khỏe - Ngu đần
Có người giàu - Đoản thọ

Nên quý cái mình có
Đừng mơ tưởng đâu đâu
Thêm thất vọng, thêm sầu
Phải biết buông, biết bỏ

Vui với cái mình có
Bỏ hết cái viển vông
Khi khỏe thì nằm dọc
Nhọc thì cứ nằm ngang

Họ giàu, họ chơi sang
Mình nghèo, mình tiết kiệm
Thích bơi thì xuống biển
Thích trèo thì lên non

Răng tốt, đồ cứng, giòn
Răng yếu ta ăn súp
Sức khỏe là số một
Phải cố gắng chăm lo

Tuổi cao như đồ cổ
Rệu rạo theo thời gian
Đừng than thở phàn nàn
Tiểu đường hay huyết áp,...
Bao nhiêu chuyện phức tạp
Chung sống với nó mà
Thế mới là tuổi già
Có chi mà phải chấp

Bạn bè kêu tụ tập
Thì cứ đến, ngại chi
Đừng thua được, so bì
Cho tâm hồn thư thái

Cả đời vì con cháu
Nay để chúng tự lo
Cuộc sống sẽ dạy cho
Đúng, sai và phải trái
Sức đâu mà lo mãi
Khi ví dẹp, lưng còng
Báo hiếu - Chớ chờ mong
Cứ ung dung tự tại

Chẳng ai sống được mãi
Quy luật của muôn đời
Khi hết cuộc dạo chơi
Thì ra đi thanh thản
Mỗi năm vài ba bận
Về ngắm gà, ngửi hương
Ngẫm lại chuyện đoạn trường
Không có chi hối hận.

𝑪𝒉𝒖́𝒄 𝒎𝒐̣𝒊 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝒈𝒊𝒂 đ𝒊̀𝒏𝒉 𝒎𝒂̣𝒏𝒉 𝒌𝒉𝒐𝒆̉, 𝒂𝒏 𝒗𝒖𝒊.

VIẾT CHO TUỔI 70...Thời gian nào có chờ aiĐường đời bước ngắn bước dài tới nơiBảy mươi là tuổi ăn chơi Sáng, trưa, chiều...
13/05/2025

VIẾT CHO TUỔI 70...

Thời gian nào có chờ ai
Đường đời bước ngắn bước dài tới nơi
Bảy mươi là tuổi ăn chơi
Sáng, trưa, chiều, tối hết ngồi lại đi
Bảy mươi là tuổi đến thì
Rất yêu bác sĩ bảo gì cũng nghe
Bảy mươi tuổi thích bạn bè
Liền anh liền chị buôn lê đường dài
Bảy mươi tuổi đã thành tài
Được con bổ nhiệm trông vài nhân viên
Bảy mươi là tuổi thần tiên
Quên quên nhớ nhớ sợ phiền cháu con
Bảy mươi là tuổi trăng tròn
Con tim loạn nhịp, mạch còn vữa xơ
Bảy mươi là tuổi mộng mơ
Đêm đêm thao thức nằm chờ bình minh
Bảy mươi tiếng sét ái tình
Mắt nhìn đắm đuối một mình thành hai
Bảy mươi như giọt sương mai
Nâng niu đừng để phí hoài tuổi xuân.

Chúc ngày cuối tuần thật nhiều niềm vui nhé cả nhà!

Tác giả : Đỗ Thị Phương Dung

🍓🍓🍓Báo hiếu không chỉ là trách nhiệm…Đó là nghĩa tình, là lòng biết ơn sâu sắc với đấng sinh thành.Cha mẹ đã dành cả đời...
21/04/2025

🍓🍓🍓Báo hiếu không chỉ là trách nhiệm…
Đó là nghĩa tình, là lòng biết ơn sâu sắc với đấng sinh thành.
Cha mẹ đã dành cả đời vất vả nuôi ta khôn lớn, từng giọt mồ hôi, từng lần thức trắng vì con.
Vậy nên, khi ta trưởng thành, điều đúng đắn nhất không phải là thành công vang dội… mà là kịp thời báo đáp ân tình ấy.

Đừng để đến lúc không còn cơ hội mới thốt lên hai chữ “giá như”…
Vì cha mẹ có thể chờ đợi cả đời để yêu con,
… nhưng cuộc đời lại chẳng cho con chờ họ mãi mãi.

22 CÁCH SỐNG KHÔN KHÉO GIỮA DÒNG ĐỜI LẮT LÉO1. Không quản chuyện bao đồng. Không quản chuyện tình cảm người ta. Không qu...
08/04/2025

22 CÁCH SỐNG KHÔN KHÉO GIỮA DÒNG ĐỜI LẮT LÉO
1. Không quản chuyện bao đồng. Không quản chuyện tình cảm người ta. Không quản việc nhà người khác.
2. Nếu ai đó ghét bạn, mắng chửi bạn. Bạn cứ bình tĩnh nghe và mỉm cười với họ. Đó mới là cao nhân.
3. Trên đời này không có gì là miễn phí ngay cả khi nó được ghi là miễn phí.
4. Trong bất cứ mối quan hệ nào, nếu bạn nhận thấy mình không được tôn trọng, hãy ra đi cho dù là tình bạn hay tình yêu.
5. Học cách nói KHÔNG. Đừng lầm tưởng người tốt bụng là cái gì cũng nhận cũng vơ vào người. Điều đó chỉ làm cho người khác biến bạn thành con sen thôi. Cái gì cũng nên ở mức vừa đủ.
6. Đừng quá cảm tính hoặc lý tính. Giải quyết vấn đề phụ thuộc quá nhiều vào cảm xúc hoặc lý trí đều không hiệu quả. Học cách cân nhắc và tham khảo lời khuyên từ những người xung quanh sẽ giúp bạn có phương án tốt hơn.
7. Biết dừng lại đúng lúc trong các mối quan hệ. Khi hai người không còn tìm thấy tiếng nói chung hoặc một trong hai cảm thấy tình cảm mình dành cho đối phương không còn đủ để tiếp tục, đó là lúc bạn nên xem xét lại mối quan hệ để tránh gây tổn thương cho đôi bên.
8. Thế giới này, cũng chỉ có ngần đó người, mở báo ra đọc là tin tức của họ, mở tivi lên cũng là tin tức của họ, tụ tập bàn tán cũng là về họ, cảm giác như thế giới sinh ra là dành cho họ, họ có thể hô mưa gọi gió, không gì là không thể. Mục tiêu của bạn, nên là trở thành một trong số "ngần đó người".
9. Xã hội này, là cá nhanh nuốt cá chậm, chứ không phải cá chậm ăn đứt cá nhanh.
10. Nếu bạn hỏi bạn bè xung quanh một thứ gì đó, nếu 10 người, 9 người nói không biết, vậy thì, đây chính là cơ hội; nếu 10 người có tới 9 người biết, đây chính là một nghề.
11. Muốn tiến bộ, chỉ có thể đi học hỏi, kinh nghiệm thành công ít nhiều gì cũng đều bị bóp méo, thành công rồi, bạn muốn nói gì cũng được, kẻ thất bại không có quyền phát ngôn, nhưng, bạn có thể rút kinh nghiệm và tổng kết thông qua họ.
Học hỏi, không chỉ cần tiếp thu từ bản thân mà còn cần tiếp thu từ người khác.
12. Bất luận là khi nào cũng hãy nhớ tới hai chữ "tôn nghiêm", làm người phải có tôn nghiêm, có nguyên tắc, có giới hạn của bản thân. Nếu không, sẽ chẳng có ai tôn trọng bạn.
13. Khi bạn hoàn toàn tin tưởng một ai đó, bạn sẽ nhận được một trong hai kết quả: hoặc là một người tri kỉ thật sự hoặc là một bài học cay đắng để đời đến già.
14. Khi tôi đỡ bạn, bạn sẽ là chiếc cốc lành lặn. Khi tôi buông tay, bạn chỉ còn là những mảnh thủy tinh vỡ vụn. Bất luận là người yêu hay bạn bè, đáng trân trọng nhất chính là những người luôn ở cạnh ta khi ta buồn, đau lòng…
15. Về con số không, đó là một trạng thái tích cực. Mọi thành bại trong cuộc sống rồi cũng thuộc về dĩ vãng. Quá khứ có thể chống đỡ cho tương lai nhưng tuyệt đối không thể thay thế cho tương lai.
16. Khi khóc, không ai dỗ, bạn sẽ học được hai chữ mạnh mẽ. Khi sợ không ai ở bên, bạn sẽ học được hai chữ dũng cảm. Khi phiền muộn không ai hỏi, bạn sẽ học được cách chấp nhận. Khi mệt mỏi không có chỗ dựa dẫm, bạn sẽ học được cách tự lập.
17. Khi ông chủ nói bạn sai, bạn đừng đấu khẩu cũng đừng cúi đầu, khi đó bạn nên cười rồi nói mình sẽ sửa đổi.
18. Có những việc bản thân mình biết là được rồi, đừng cứ tưởng rằng cả thế giới này chỉ có bạn hiểu còn người khác không hiểu, đồ ngốc, người ta đều biết, chỉ là không nói đó thôi.
19. Thay từ "không" chưa nói ra khỏi miệng thành: "Việc này cần thời gian", "tôi sẽ cố hết sức", "tôi không chắc", "khi tôi quyết định, sẽ gọi điện cho anh"...
20. Sống một mình tuy rất khó, nhưng buộc phải học cách sống một mình, không thể dựa dẫm vào người khác, tránh khi những người quanh bạn rời bỏ bạn, bạn vẫn có thể sống thật tốt.
21. Nếu đồng nghiệp của bạn cũng biết tài khoản facebook của bạn, vậy thì đừng có cái gì cũng đăng lên facebook nữa; nếu cấp trên có trong danh sách bạn bè của bạn, vậy thì hạn chế đăng tải những nội dung giải trí không liên quan đến công việc là tốt nhất, cài đặt theo nhóm có lúc cũng không tiện.

Sưu tầm

TẠI SAO BUỘC MÌNH GIÀ, THƯA CÁC NỮ U70?Bài: Nguyễn Ngọc YếnChị ruột hỏi mình một câu thằng thừng không tránh né:"Bộ mày ...
07/04/2025

TẠI SAO BUỘC MÌNH GIÀ, THƯA CÁC NỮ U70?
Bài: Nguyễn Ngọc Yến

Chị ruột hỏi mình một câu thằng thừng không tránh né:

"Bộ mày không biết mày già hả? Tao thấy mày chụp hình ẹo qua ẹo lại tao mắc cở quá".

Tôi im lặng không dám trả lời nhưng trong lòng cứ thắc mắc:

"Tại sao mình phải già?
Và tại sao lớn tuổi không được tạo dáng khi chụp hình?
Tại sao già không được mặc quần áo đẹp?
Tại sao già không được rong chơi?"

Suy nghĩ tích cực là một trong những điều cần thiết để người lớn tuổi tự tin hơn. Tập luyện thân thể để chống lão hoá, ngăn chặn bệnh tật và để giữ cho thân thể dẻo dai khỏe mạnh.

Ta không cố ý khoe dáng, vì ở tuổi 70 thì có còn sức hút gì với các lão công công?
Và cũng không phải để người khác khen đẹp.

Nhan sắc và địa vị xã hội ở tuổi 70s đã trở thành vô giá trị đổi với những người đã có đủ tiền tiết kiệm và tiền hưu để không phải vất vả mưu sinh.

Bạn giàu bạn cũng không thể xài hết tiền.
Tôi nghèo cũng được 2 chén cơm mỗi ngày.

Chúng ta chỉ muốn biết được rằng, với vòng eo nhỏ là số ngày tháng sống còn vài năm nữa, cái lưng chưa khòm là bệnh loãng xương chưa trầm trọng. Còn khoe đùi được là chưa bị suy giản tĩnh mạch.

Thật ra không phải chúng ta muốn chối bỏ tuổi già. Nó sờ sờ ra đó, làm sao mà trốn cho được.



Cả một đời khổ cực trả hiếu cho mẹ cha, nuôi dạy con cái, giờ đây con đã trưởng thành, cha mẹ không còn nữa... Thì chúng ta phải tự chăm sóc và yêu thương bản thân thôi.

Muốn sống khỏe thì chăm cho thân thể đẹp và nhìn thấy mình đẹp là một nguồn hạnh phúc không tốn tiền cũng không làm tổn thương hay tổn hại đến ai.

Quần áo cũ bỏ đi thì phí... tại sao lại ngăn cản người cao tuổi mặc áo đầm hay quần shorts. Nó vừa đẹp vừa gọn nhẹ trẻ trung lại dễ giặt.

Người ta cũng thắc mắc tại sao già rồi mà không mang dép hay giày thời trang mà lại mang giày thể thao? Bà già gì chẳng giống ai? Xin thưa
"Giày thể thao vừa nhẹ nhàng vừa êm chân lại có độ bám cao nên không sợ trơn trợt té ngã, tổn hại thân thể".

Thế thôi

Hỡi những người cao tuổi

Chúng ta đã sống trọn một đời người cho cha mẹ, cho xã hội, cho chồng, cho con, giờ đây còn lại những ngày tháng ngắn ngủi, hãy biết bao dung cho chính mình và cho những người chung quanh để cả mình cả người cùng hạnh phúc.

•Nguyễn Ngọc Yến

Ảnh: Nhung Nguyen St.

ĐỘ TUỔI NGUY HIỂM NHẤTĐể có được trường thọ, trong 10 năm từ 70 đến 79 tuổi thật là quan trọng!Học giả Israel đã phát hi...
07/04/2025

ĐỘ TUỔI NGUY HIỂM NHẤT

Để có được trường thọ, trong 10 năm từ 70 đến 79 tuổi thật là quan trọng!
Học giả Israel đã phát hiện ra điều đó: 70-79 tuổi là giai đoạn nguy hiểm. Trong giai đoạn này, nhiều cơ quan khác nhau của cơ thể suy giảm nhanh chóng. Đây là một thời kỳ thường xuyên mắc các bệnh lão khoa khác nhau, và thông thường dễ bị tăng huyết áp, xơ vữa động mạch, tăng huyết áp và tiểu đường.
Sau khi bước vào độ tuổi 80, những căn bệnh trên sẽ giảm đi, sức khỏe tinh thần và thể chất có thể trở lại ở độ 60-69 tuổi.
Vì vậy, tuổi từ 70 đến 79 tuổi được gọi là ′′nhóm tuổi nguy hiểm". Khi về già mọi người muốn có một cuộc sống khỏe mạnh. Họ nhận ra rằng ′′Sức khỏe là của cải".
Việc chăm sóc sức khỏe 10 năm từ 70 đến 79 tuổi là rất quan trọng.

Dưới đây là một số bước đơn giản được gọi là ′′Làm mười điều mỗi ngày′′
Điều này sẽ giúp bạn vượt qua giai đoạn ′′nhóm tuổi nguy hiểm′′ của cuộc đời mình.

1. Nước
Nước là ′′thức uống tốt nhất và rẻ nhất cho sức khỏe". 3 thời điểm quan trọng với mỗi lần 1 ly nước:
Cốc đầu tiên: Sau khi ra khỏi giường. Bạn có thể uống một ly nước trong một cái bụng rỗng. Ngay cả khi chúng ta không cảm thấy khát nước sau khi thức dậy, máu ở trạng thái bị đặc do thiếu nước. Do đó, sau khi ra khỏi giường, bạn phải từ từ bổ sung nước càng sớm càng tốt.
Cốc thứ hai: Sau khi tập thể dục. Một bài tập thể dục phù hợp là một trong những nền tảng của trường thọ. Tuy nhiên, sau khi tập thể dục, đặc biệt chú ý cần phải bổ sung và thay thế nước. Điều này đực biệt khuyến khích đối với người già.
Cốc thứ ba: Trước khi đi ngủ. Một cốc nước trước khi đi ngủ có thể làm giảm độ nhớt của máu một cách hiệu quả và làm chậm quá trình lão hóa. Giúp chống lại đau thắt ngực, nhồi máu cơ tim và các bệnh khác.

2. Cháo
Trung Quốc Daily Online đã công bố một nghiên cứu 14 năm do Đại học Harvard thực hiện trên 100,000 người. Thấy rằng mỗi ngày một bát cháo ngũ cốc nguyên hạt khoảng 28 gram giảm 5% đến 9% tử vong và giảm cơ hội mắc bệnh tim mạch. Các loại ngũ cốc nguyên hạt như gạo lứt, ngô và tam giác mạch dường như đã tránh được tất cả các bệnh, đặc biệt là bệnh tim.

3. Một cốc sữa
Sữa được gọi là ′′huyết trắng ′′ và có trong cơ thể con người. Giá trị dinh dưỡng của nó được biết đến với rất nhiều canxi, chất béo và protein. Sữa và các sản phẩm từ sữa được khuyến nghị dùng hàng ngày là 300 gam. Khuyên nghị uống một hoặc hai bình sữa 200 ml hoặc gói sữa mỗi ngày.

4. Một quả trứng
Trứng có thể nói là loại thực phẩm thông dụng nhất của con người. Tỷ lệ hấp thụ protein trứng của cơ thể có thể cao hơn 98%.

5. Một quả táo
Nghiên cứu hiện đại tin rằng táo có tác dụng hạ mỡ máu, giảm cân, ngăn ngừa ung thư, ngăn ngừa lão hóa, tăng cường trí nhớ, và làm cho da mịn màng và mềm mại. Lợi ích sức khỏe của táo màu khác nhau:
Táo đỏ có tác dụng hạ lipid máu và làm mềm mạch máu
Táo xanh có tác dụng dưỡng gan và giải độc, chống trầm cảm nên thích hợp hơn cho người trẻ.
Táo vàng có tác dụng tốt trong việc bảo vệ thị giác.

6. Một củ hành
Hành có giá trị dinh dưỡng rất cao và có nhiều chức năng, bao gồm việc giúp hạ đường huyết, giảm mỡ máu, ngăn ngừa ung thư, bảo vệ tim mạch và các bệnh về não, và chống vi khuẩn, ngăn ngừa cảm cúm, bổ sung canxi và xương. Ăn hành tây ít nhất ba hoặc bốn lần một tuần.

7. Một miếng cá
Các nhà dinh dưỡng Trung Quốc đã cảnh báo rằng ăn “bốn chân” còn tệ hơn ăn “hai chân”, ăn “hai chân” còn tồi tệ hơn ăn “không có chân”.
′′Không có chân′′ chủ yếu đề cập đến cá và nhiều loại rau khác nhau. Các protein chứa trong cá dễ dàng được tiêu hóa và hấp thụ. Lượng axit béo không bão hòa trong chất béo, đặc biệt là axit béo đa năng, tương đối tốt cho cơ thế.

8. Bước đi nhẹ nhàng
Đây có tác dụng chống lão hóa thần kỳ. Khi người cao tuổi đi bộ (khoảng 1 km hoặc ít hơn) đều đặn trong hơn 12 tuần, sẽ đạt được hiệu quả về dáng và vòng eo, và cơ thể trở nên dẻo dai và không dễ bị mệt mỏi. Ngoài ra, tập thể dục bằng cách đi bộ cũng có lợi cho việc chữa đau đầu, đau lưng, đau vai., và có thể thúc đẩy giấc ngủ.
Các chuyên gia tin rằng đi bộ 30 phút mỗi ngày có thể thoát khỏi nguy hiểm của ′′bệnh người cao tuổi". Những người đi 10,000 bước một ngày sẽ giảm nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch và mạch máu não.

9. Một sở thích
Có một sở thích, dù là trông hoa, nuôi chim, sưu tầm tem, câu cá, hay vẽ tranh, hát, chơi cờ, và du lịch, đều có thể giúp người già duy trì sự tiếp xúc rộng rãi với xã hội và thiên nhiên. Điều này làm mở rộng những thú vị của người già. Họ sẽ yêu và trân trọng cuộc sống.

10. Tâm trạng vui vẻ
Người già nên duy trì cảm xúc tốt vì những điều này cực kỳ quan trọng đối với sức khỏe của họ. Các bệnh mãn tính thường gặp ảnh hưởng đến người già có liên quan chặt chẽ đến những cảm xúc tiêu cực của người già:
Nhiều bệnh nhân mắc bệnh tim, mạch vành, bị nhồi máu cơ tim do kích thích các cảm xúc bất lợi dẫn đến tử vong đột ngột;
Tính nóng là điều ′′xấu′′ dẫn đến huyết áp cao. Trong trường hợp kéo dài và nghiêm trọng sẽ có thể gây ra đột quỵ, suy tim, tử vong đột ngột,.;
Các cảm xúc tiêu cực như tức giận, lo lắng và đau buồn có thể khiến lượng đường huyết tăng lên, gây rối loạn chuyển hóa trong cơ thế.
Điều này cho thấy tâm trạng tối quan trọng như thế nào!

Sưu tầm
Phạm Văn Hơn

Address

Ho Chi Minh City
81000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Người Tuổi Trung Niên posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Tuổi trung niên cần trân quý những điều gì?

Người bạn tri kỷ

Vào những giai đoạn mà bản thân cần dừng lại để nghỉ ngơi, nếu có một người bạn tri kỉ thì cuộc sống sẽ trở nên tươi sáng hơn bao giờ hết. Đó có thể là người bạn từ thủa thiếu thời, người bạn vào sinh ra tử lúc ta vừa mới trưởng thành, hoặc là người bạn già nhiều năm kết giao. Chỉ cần có một người như thế, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện cũ, cùng ngồi đánh một ván cờ, ngẫm nghĩ chuyện nhân sinh bên tách trà, chỉ vậy thôi đã đủ. Có người bạn tốt cũng giống như có một chiếc áo ấm lúc mùa đông giá lạnh. Những chuyện chúng ta không nói được với con cái, bởi chúng chưa đến độ tuổi của ta để hiểu, vậy thì ta có thể nói với bạn mình.

Bình tĩnh trước sóng gió nguy nan

Đã từng trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống, người trung niên sẽ trở nên bình tĩnh và hành xử trưởng thành hơn. Lúc này, mọi sự đều cần được xử lí với một thái độ bình tĩnh nhất, nhìn nhận thực tế chứ không nên than trời trách đất.