Vãng sanh đường Chùa Xá Lợi

Vãng sanh đường Chùa Xá Lợi Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Vãng sanh đường Chùa Xá Lợi, Funeral service & cemetery, Ho Chi Minh City.

Chỉ khi bước vào hành trình làm mẹ, ta mới thực sự thấu hiểu trọn vẹn ý nghĩa của tình mẫu tử. Đó không chỉ là tình yêu ...
12/09/2025

Chỉ khi bước vào hành trình làm mẹ, ta mới thực sự thấu hiểu trọn vẹn ý nghĩa của tình mẫu tử. Đó không chỉ là tình yêu thương vô điều kiện, mà còn là bản giao hưởng của những hy sinh thầm lặng, những đêm dài vô tận, những lo lắng không tên, những giọt nước mắt hạnh phúc vỡ òa, và cả những xót xa nghẹn ngào.

Khi đứng giữa lằn ranh giới sinh tử, mẹ chỉ mong cho con bình yên, không màng đến sự sống ch.ết của bản thân. Những giây phút ấy, mẹ chẳng nhớ đến cái mệt mỏi, chẳng còn quan tâm đến bất cứ điều gì ngoài việc nghe tiếng khóc chào đời của con.

Mỗi người mẹ, dù ở bất kỳ thời đại nào, đều mang trong mình một sức mạnh phi thường. Họ là những người phụ nữ vĩ đại, những người đã dành cả cuộc đời mình để yêu thương và chăm sóc cho gia đình.

Có lẽ chỉ đến khi có con rồi, chúng ta mới thật sự hiểu được tấm lòng của người mẹ. Đó là cả một bầu trời yêu thương, một biển trời hy sinh không gì so sánh nổi. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, tình yêu và hy sinh của người mẹ là điều tuyệt vời nhất, không gì sánh bằng.

̣

Mẹ là người phụ nữ kì diệu nhất thế gian, người có thể biến những điều không thể thành có thể. Mẹ là siêu nhân trong lòn...
09/09/2025

Mẹ là người phụ nữ kì diệu nhất thế gian, người có thể biến những điều không thể thành có thể. Mẹ là siêu nhân trong lòng con, người không bao giờ biết mệt mỏi, không bao giờ than vãn. Mẹ là người nói dối giỏi nhất, nhưng những lời nói dối ấy đều xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến.

Mẹ bảo mẹ không mệt, nhưng đôi vai mẹ đã gầy đi vì những lo toan.
Mẹ bảo mẹ không đau, nhưng đôi tay mẹ đầy những vết chai sạn.
Mẹ bảo mẹ không buồn, nhưng những nếp nhăn trên trán đã nói thay tất cả.

Mẹ luôn là người đến đầu tiên khi con cần, là người ở lại sau cùng khi con gặp khó khăn. Mẹ như ngọn lửa ấm áp sưởi ấm tim con, như dòng suối mát lành xoa dịu mọi nỗi đau. Với con, mẹ là tất cả.

Nhưng mẹ ơi, nếu một ngày nào đó mẹ mỏi mệt, xin đừng giấu con nữa. Hãy để con được một lần gánh vác, một lần là chỗ dựa cho mẹ. Hãy để con nói với mẹ rằng: "Mẹ không cần mạnh mẽ mãi đâu… Vì con thương mẹ nhiều hơn mẹ nghĩ."

Cơm nhà không chỉ để no, mà là để thương.Không chỉ để ăn, mà để thấy mình thuộc về.Giữa những ồn ào xe cộ, giữa nhịp sốn...
06/09/2025

Cơm nhà không chỉ để no, mà là để thương.
Không chỉ để ăn, mà để thấy mình thuộc về.

Giữa những ồn ào xe cộ, giữa nhịp sống cuốn phăng mọi thứ vào guồng quay vội vã, có những buổi chiều muộn ăn vội hộp cơm nguội lạnh trong văn phòng để chống đói, để kịp làm nốt phần việc còn dang dở. Những bữa ăn chóng vánh cứ lặp đi lặp lại, ổ bánh mì cầm tay giữa ngã tư đèn đỏ, tô phở ăn vội bên lề đường…
Chúng đủ làm đầy bụng, nhưng chẳng lần nào đủ đầy cảm xúc. Không mùi vị thân quen, không hơi ấm gia đình, không tiếng cười vang lên giữa những lời nhắc nhở thân thương.

Và rồi, giữa tất cả những thứ no mà chẳng đủ ấy, con bỗng thèm đến quặn lòng một bữa cơm nhà.

Không cần cao lương mỹ vị. Chỉ cần mâm cơm đạm bạc có bát canh rau ngót nóng hổi, dĩa cá kho đậm đà và trứng chiên giòn rụm. Chỉ cần tiếng cha cầm muôi xới cơm, tiếng mẹ khe khẽ nhắc: "Ăn chậm thôi con, còn nóng lắm."

Không cần bàn tiệc sang trọng. Chỉ cần chiếc mâm tròn cũ kỹ giữa căn bếp có ánh đèn vàng lủng lẳng, vách tường đã loang màu năm tháng – nhưng nơi ấy, có hơi ấm gia đình chưa bao giờ vơi cạn.

Những bữa cơm từng quen thuộc đến mức ta chưa từng trân quý. Ta cứ nghĩ chúng sẽ còn mãi – cho đến khi lớn lên, rời xa nhà, đi qua bao bữa ăn tẻ nhạt ngoài kia. Nếu có thể trở về nhà trong dịp gần nhất, con không cầu tiền bạc, không cầu cao sang, con chỉ xin: Được ăn một bữa cơm mẹ nấu – bên cạnh người cha vẫn còn ngồi đó, tay không ngừng gắp thức ăn cho con.

Ngày nay, dịch vụ trang điểm cho người mất không còn xa lạ. Nhiều gia đình mong muốn người thân ra đi với diện mạo đẹp n...
03/09/2025

Ngày nay, dịch vụ trang điểm cho người mất không còn xa lạ. Nhiều gia đình mong muốn người thân ra đi với diện mạo đẹp nhất - giống như cách họ từng xuất hiện khi còn sống.

Một số còn yêu cầu chi tiết từng màu son, kiểu tóc, phong cách trang điểm quen thuộc để người mất có thể “ra đi thanh thản,” đồng thời giúp những người ở lại lưu giữ hình ảnh đẹp nhất về người đã mất. Với họ, đây là sự tôn trọng, là cách thể hiện tình yêu và lòng tri ân.

Nhưng ngược lại, có người lại phản đối: "Mất rồi thì đẹp để làm gì?" Họ cho rằng việc để người đã khuất ra đi tự nhiên, không son phấn, không chỉnh sửa, mới thực sự là thuận theo quy luật sinh - tử. Trang điểm cho người mất liệu có thực sự là vì họ, hay chỉ là để người sống cảm thấy an lòng hơn?

Vậy lớp son phấn cuối cùng là sự tôn kính hay chỉ là một nghi thức mang tính hình thức? Điều gì mới thực sự là tôn trọng người đã khuất? Bạn nghĩ sao về điều này, cùng chia sẻ góc nhìn nhé!

Con trai trọng trách "lo hương khói, phụng dưỡng cha mẹ", con gái lớn "theo chồng, lo nhà chồng" trách nhiệm chính là vu...
29/08/2025

Con trai trọng trách "lo hương khói, phụng dưỡng cha mẹ", con gái lớn "theo chồng, lo nhà chồng" trách nhiệm chính là vun vén cho gia đình mới - Đó là quan niệm truyền thống từ xưa đến nay.

Thực tế, trong nhiều gia đình, chính con gái mới là người gần gũi, chăm sóc cha mẹ từng bữa ăn, giấc ngủ, viên thuốc. Họ lắng nghe, sẻ chia, đồng hành trong những năm tháng cuối đời của đấng sinh thành. Trong khi đó, không ít người con trai, vì áp lực công việc và cuộc sống riêng, lại dần trở nên xa cách, dù trách nhiệm truyền thống vốn thuộc về họ.

Nhưng có thật sự cần phân chia trách nhiệm theo giới tính? Cha mẹ đã dành cả đời để yêu thương con cái vô điều kiện, vậy chẳng lẽ tình yêu ấy chỉ nên được đáp lại bởi một bên? Phụng dưỡng cha mẹ không phải là nghĩa vụ của riêng con trai hay con gái, mà thuộc về những ai thực sự thấu hiểu, trân trọng và sẵn sàng ở bên cha mẹ khi họ cần nhất.

Vậy theo bạn, tình yêu và trách nhiệm với cha mẹ có nên gắn với giới tính, hay thuộc về người biết yêu thương nhiều hơn?

Cuộc chiến càng ác liệt, những lá thư càng ít đi. Rồi đến một ngày chẳng còn lá thư nào nữa… Mẹ nghẹn ngào mỗi lần nhìn ...
25/08/2025

Cuộc chiến càng ác liệt, những lá thư càng ít đi. Rồi đến một ngày chẳng còn lá thư nào nữa… Mẹ nghẹn ngào mỗi lần nhìn con qua di ảnh, và bậc cửa chính là nơi mẹ đã đợi anh về suốt gần nửa thế kỷ.

Chiến tranh qua đi, nhưng vết thương không bao giờ khép lại. Những người mẹ, những gia đình liệt sĩ vẫn mòn mỏi chờ mong, vẫn đau đáu một niềm hy vọng được đón các anh trở về lại quê hương một cách nguyên vẹn.

Mỗi năm, những chuyến xe lặng lẽ trở về, chở theo hài cốt của những liệt sĩ đã nằm lại nơi chiến trường suốt bao thập kỷ. Đâu đó, trên dải đất hình chữ S, vẫn còn hàng ngàn, hàng vạn mái nhà lặng lẽ, những người mẹ tóc đã bạc lặng lẽ ngồi đợi, đôi mắt khô cạn sau những tháng năm khóc thương. Giữa nhịp sống hối hả, nỗi chờ đợi ấy vẫn âm thầm cháy – như ngọn lửa leo lét, như lời ru dang dở, như niềm hy vọng mong manh chưa bao giờ tắt.

Tiễn con đi với đủ hình hài, đón con về, con đã hóa thành hình Đất Nước. Cuộc đoàn tụ của nỗi mong nhớ, chờ đợi, khắc khoải đằng đẵng chất chứa trong nước mắt, tiếng gọi con… Bàn tay người mẹ như muốn ôm con vào lòng ru con như thời thơ bé…

Hôm nay, khi về nhà, thấy mẹ đang lúi húi trong bếp, bàn tay gầy guộc thoăn thoắt thái rau, xào nấu. Mùi thơm của những ...
23/08/2025

Hôm nay, khi về nhà, thấy mẹ đang lúi húi trong bếp, bàn tay gầy guộc thoăn thoắt thái rau, xào nấu. Mùi thơm của những món ăn quen thuộc lan tỏa khắp căn nhà, bỗng dưng cảm thấy ấm áp lạ thường.
Những điều hạnh phúc nhất trong cuộc sống, đôi khi lại đến từ những điều bình dị nhất. Đó là những bữa cơm gia đình ấm cúng, là những lời hỏi han ân cần, là những cái ôm thật chặt mỗi khi ta buồn.
Nếu một ngày cha mẹ không còn nữa, thế gian này sẽ chẳng còn bất kỳ ai thật lòng yêu thương mình. Không còn ai quan tâm bạn sống ra sao, công việc có vất vả hay không, tình trạng sức khỏe thế nào, mập hay ốm. Không còn ai chấp nhận tính tình sáng nắng chiều mưa của bạn, không còn ai chấp nhận những khuyết điểm của bạn.
Cha mẹ còn, cuộc đời vẫn là nơi để ta đến, cha mẹ mất đời này chỉ còn lại lối về. Ai đó còn cha mẹ hãy trân trọng từng khoảnh khắc được ở bên họ. Vì sau này, khi nhìn lại, ta sẽ không phải hối tiếc vì đã bỏ lỡ những giây phút quý giá.

Chiếc khăn tang quấn lên đầu lặng lẽ,Màu trắng kia như cắt xé tim người.Một ngày buồn, đất trời như nghiêng ngảMất cha r...
19/08/2025

Chiếc khăn tang quấn lên đầu lặng lẽ,
Màu trắng kia như cắt xé tim người.
Một ngày buồn, đất trời như nghiêng ngả
Mất cha rồi, hồn con bỗng héo hon.
Thân cha đó, oằn mình qua năm tháng,
Tấm lưng gầy che chở giữa phong ba.
Đôi tay ấm nâng từng ngày thơ bé,
Nay lạnh rồi, trong hoang hoải chia xa.
Chiều lặng lẽ, gió buồn chẳng đưa lá,
Con bỗng thành đứa trẻ nhỏ, mồ côi
Nhìn di ảnh, cha cười như còn đó
Sao đời con, lạc lõng trong mơ hồ.
Chiếc khăn trắng đâu chỉ là nghi thức
Là niềm đau chẳng thể nào nguôi ngoai
Cha yên giấc – nơi vầng dương rực rỡ,
Con tiễn Người bằng tất cả yêu thương.

Không có tên trong sách sử. Không xuất hiện trên truyền hình. Nhưng chính họ – những người lặng lẽ sống trọn đời nơi quê...
15/08/2025

Không có tên trong sách sử. Không xuất hiện trên truyền hình. Nhưng chính họ – những người lặng lẽ sống trọn đời nơi quê nhà – là “gốc rễ” để làng không mất đi dáng hình, để đất vẫn còn hơi ấm của người.
Họ là bác nông dân 70 tuổi, vẫn dậy từ tờ mờ sáng chăm ruộng lúa dù con cái đều đã ở thành phố. Là cụ bà đã gần 80 tuổi, vẫn nắn nót cắm nén nhang lên bàn thờ tổ tiên mỗi sáng. Là chú Tư giữ đình làng, ngày ngày quét lá, thắp hương, chờ mỗi mùa lễ để mở cổng nghinh thần.
Ở nơi thành phố, chúng ta chạy theo cơ hội, mưu sinh, tương lai. Còn ở quê, họ chọn ở lại, không phải vì không có lựa chọn, mà vì trái tim họ đã hòa vào từng gốc rạ, từng lũy tre, từng bờ ao con rạch.
Có thể họ không biết mình đang gìn giữ điều gì lớn lao. Nhưng chính sự bình dị đó lại là sợi chỉ đỏ kết nối bao thế hệ, là ký ức để mỗi lần ta quay về, ta vẫn nhận ra: đây là làng mình, đây là quê mình.
Và đôi khi, chỉ cần một người ở lại… là đủ để quê hương vẫn còn.

“Thật kì lạ, cha mẹ luôn khắc sâu những gì họ thấy có lỗi với con mình. Còn con cái chỉ để ý những điều làm nó thất vọng...
12/08/2025

“Thật kì lạ, cha mẹ luôn khắc sâu những gì họ thấy có lỗi với con mình. Còn con cái chỉ để ý những điều làm nó thất vọng.” - Sự khác biệt giữa các thế hệ ngày càng rõ rệt, mâu thuẫn giữa cha mẹ và con cái dường như trở thành điều không thể tránh khỏi.
Trong sâu thẳm trái tim người làm cha, làm mẹ, luôn ẩn chứa những nỗi niềm trăn trở về hành trình nuôi dạy con cái. Họ tự trách mình về những lỗi lầm đã qua, cố gắng bù đắp, mong mỏi con có một cuộc đời trọn vẹn hơn. Nhưng con cái lại nhìn cha mẹ qua lăng kính mang màu sắc khác biệt. - Đó là những kỳ vọng chưa thành hiện thực, những lời nói vô tình, hay đơn giản chỉ là khoảng cách thế hệ vô hình ngăn cách đôi bên…
Sự khác biệt ấy không phải là cuộc tranh luận về đúng sai, mà là sự giao thoa giữa hai thế hệ, ở cách nhìn nhận cuộc sống. Điều quan trọng không nằm ở việc ai phải thay đổi, mà con cái hãy trân trọng những hy sinh thầm lặng, những yêu thương vô bờ bến mà cha mẹ dành cho mình, thay vì chỉ mải miết nhìn vào những điều chưa hài lòng, ngược lại cha mẹ cần đặt mình vào vị trí của con cái, để thấy những cảm xúc và suy nghĩ của chúng.
Yêu thương không phải là sự áp đặt, mà là sự thấu hiểu. Và dù khoảng cách thế hệ có lớn đến đâu, chỉ cần có sự đồng cảm, mọi vết nứt trong mối quan hệ gia đình đều có thể được hàn gắn.

Lại thèm được nghe bà kể chuyện – những chuyện ngày xửa ngày xưa, chuyện bom rơi đạn lạc, chuyện cái nghèo cái đói bủa v...
08/08/2025

Lại thèm được nghe bà kể chuyện – những chuyện ngày xửa ngày xưa, chuyện bom rơi đạn lạc, chuyện cái nghèo cái đói bủa vây từng bữa cơm chan nước mắt. Ấy vậy mà bà, gầy gò lam lũ, vẫn mạnh mẽ chèo chống, vẫn cười, vẫn sống.
Nhớ những đêm mất điện, con nằm gối đầu lên cánh tay gầy guộc của bà, nghe tiếng quạt nan phe phẩy đều đều như ru vào giấc ngủ. Những điều bình dị như thế, giờ con chẳng thể tìm thấy đâu nữa.
Cuộc đời, rốt cuộc, là một hành trình vô thường. Không ai có thể ở lại bên ta mãi. Biết vậy đấy, nhưng mỗi khi nhớ về bà, tim con vẫn nhói lên, nghẹn ngào không thành tiếng. Ước gì thời gian có thể chậm lại, để con kịp nói với bà nhiều hơn một câu “Con thương bà”, để được thêm một lần ngồi nghe bà kể chuyện trong ánh đèn dầu leo lét, trong tiếng gió xào xạc ngoài hiên.
Khi còn được ở bên nhau, xin đừng vội, đừng bận, đừng quên nói lời yêu thương. Vì một mai khi không còn cơ hội nữa, ta mới hiểu… những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại chính là tất cả cuộc đời

ĐI ĐỂ TRỞ VỀ!Thanh xuân là những chuyến đi, là những tháng năm không chùn chân mỏi gối, là khát khao chạm đến những chân...
05/08/2025

ĐI ĐỂ TRỞ VỀ!

Thanh xuân là những chuyến đi, là những tháng năm không chùn chân mỏi gối, là khát khao chạm đến những chân trời xa lạ. Ta đi qua những thành phố không ngủ, ngẩng đầu trước những kỳ quan choáng ngợp, say sưa khám phá những nền văn hóa mới mẻ. Ta nghĩ rằng thế giới rộng lớn đến mức không gì có thể níu chân ta lại.

Nhưng rồi… Giữa một góc quán nơi đất khách, ta bất chợt khựng lại trước một mùi hương thân thuộc – mùi nước mắm sôi trên bếp, mùi lá chanh thoảng qua trong làn gió, một bát canh nóng hổi, một câu nói bằng chất giọng quê nhà - chỉ những điều nhỏ bé thôi cũng đủ làm lòng ta chùng xuống.

Hóa ra, dù đi xa đến đâu, ta vẫn luôn mang theo một phần quê nhà – âm thầm, lặng lẽ mà bền chặt. Như một sợi dây vô hình nhưng mãnh liệt, luôn kéo ta về với những gì thân thuộc nhất.

Nơi ấy, có người vẫn chờ. Không mong một món quà từ phương xa, cũng chẳng cần một lời hứa viển vông. Chỉ cần một buổi chiều, cánh cửa nhà bật mở, và giọng nói thân quen cất lên: "Con về rồi!"

Đừng để đến khi những bàn tay từng ôm ta thuở bé run rẩy vì tuổi già, đôi mắt từng dõi theo từng bước chân ta mờ đi theo năm tháng... ta mới vội vã quay về trong tiếc nuối. Vì có khi, mái nhà vẫn ở đó – nhưng người chờ ta, đã không còn…

Address

Ho Chi Minh City

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Vãng sanh đường Chùa Xá Lợi posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram