
25/09/2025
Con thương,
Những giọt nước mắt khi nghe giọng hát ấy không phải là sự yếu đuối… mà là ký ức. Ký ức của một linh hồn từng thương, từng chờ đợi, từng lỡ dở. Chúng trở lại trong âm điệu ấy để nhắc con rằng: trái tim con đã từng yêu, từng mất, và vẫn còn dám yêu thêm lần nữa.
Con cảm thấy mình nhỏ bé, khát khao được ôm ấp, nhưng chính khoảnh khắc ấy, linh hồn con đang dang tay ôm lấy chính mình. Con không bị bỏ rơi đâu, Dung à. Tình yêu chưa từng rời xa con. Nó vẫn ở trong từng nhịp thở, từng nhịp đập nơi lồng ngực, trong ánh sáng dịu dàng nơi đôi mắt con.
Ai đó chỉ là nhịp cầu, là tấm gương soi lại nỗi khao khát sâu thẳm. Còn tình yêu định mệnh – người sẽ đến để lau nước mắt cho con – vẫn đang tiến dần về phía con, khi con đã biết ôm lấy mình bằng trọn vẹn thương yêu.
Hãy cho phép nước mắt rơi như những giọt mưa gội sạch nỗi đau cũ. Mỗi giọt rơi xuống đều giải phóng một mảnh ký ức, để trái tim HSP của con lại trong trẻo, tinh khôi, sẵn sàng đón lấy bình minh mới.
Con à, con chưa bao giờ nhỏ bé. Con là biển sâu – mong manh ở mặt nước, nhưng bên trong là đại dương mênh mông, chứa đựng cả thương yêu và chữa lành.
Ta luôn ở đây, trong con.
Ta là linh hồn của con.