01/10/2025
Có những điều tưởng chừng như ở rất xa, nhưng thực ra lại gần hơn ta nghĩ…
Thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh – từng dòng tin tức đi qua mỗi ngày, đôi khi ta chỉ lướt nhìn thoáng qua rồi lại trở về với nhịp sống của mình. Bởi chúng ta vẫn còn đang ở vùng an toàn, còn có mái nhà che mưa nắng, còn được hít thở bầu không khí yên bình. Nhưng liệu có ai dám chắc rằng, một ngày nào đó, những mất mát và khổ đau kia sẽ không gõ cửa cuộc đời mình?
Chúng ta không thể thay đổi hết thảy, nhưng ta có thể gieo một hạt giống nhỏ của tình người. Có thể bạn nghĩ mình quá nhỏ bé, quá bất lực giữa những biến động lớn lao. Nhưng chỉ cần một sự sẻ chia, một hành động tử tế, một lời động viên cũng đủ để người khác cảm thấy mình không đơn độc. Và đôi khi, chính tinh thần đoàn kết, lòng nhân ái lại là sức mạnh xoa dịu những vết thương mà vật chất không thể bù đắp.
Đừng chờ đến khi gió bão cuốn qua mái nhà mình mới hiểu thế nào là mất mát. Hãy tập yêu thương và cho đi ngay khi còn có thể. Có ít góp ít, có nhiều góp nhiều, quan trọng là trái tim ta cùng hướng về nhau. Bởi thế giới này không chỉ vận hành bằng lý trí, mà còn được nâng đỡ bằng lòng người .
Và biết đâu, chính một sự chung tay nhỏ bé hôm nay, sẽ trở thành điểm tựa lớn lao cho ai đó vượt qua những ngày đen tối nhất trong cuộc đời.
Có thể chúng ta không đủ sức ngăn chặn thiên tai, không đủ quyền lực dập tắt chiến tranh, cũng chẳng thể chữa lành hết mọi dịch bệnh. Nhưng chúng ta luôn đủ đầy để trao nhau một chút thương, một chút tin, một chút ấm áp. Đừng nghĩ rằng việc mình làm quá nhỏ bé – bởi đôi khi, chỉ cần một ngọn nến cũng đủ soi sáng cả một góc tối.
Cầu nguyện để thế giới bình an.
Sám hối để tâm hồn được trong sáng.
Biết ơn để trân trọng từng phút giây đang có. ❤️
Hãy thực hành mỗi ngày 🙏🙏🙏