11/10/2024
Nhân ngày Chăm sóc giảm nhẹ thế giới 12/10/2024 với chủ đề Ten Years Since the Resolution: How are we doing?” chúng tôi mong muốn góp tiếng nói mạnh mẽ và ý nghĩa trong việc tích hợp Chăm sóc giảm nhẹ vào điều trị toàn diện cho bệnh nhân trong đó có bệnh nhân ung thư. Đồng thời cũng mong muốn chia sẽ những câu chuyện, nỗi trăn trở khó khăn và mong muốn của bệnh nhân, thân nhân và nhân viên y tế chăm sóc giảm nhẹ trong hơn 10 năm hoạt động chăm sóc giảm nhẹ tại bệnh viện Ung bướu.
Chị H.D 37 tuổi, được chẩn đoán Melanom ác thành ngực từ năm 2021, chị đã trải qua phẫu thuật cắt rộng bướu nhưng không may bướu tái phát hạch nách T và mặc dù đã trải qua nhiều đợt điều trị xạ trị hóa trị nhưng bướu vẫn không ngừng tiến triển.
Chị nhập khoa CSGN với tình trạng chảy máu bướu thành ngực (T) lượng nhiều, được truyền máu, kiểm soát triệu chứng ổn. Tìm hiểu nhiều hơn về hoàn cảnh, chúng tôi được biết chị vừa lập gia đình được 1 năm nay. 1 tháng sau khi kết hôn, chị nhận được chẩn đoán bệnh ung thư. Sau đó không lâu, chị mang thai, và may mắn thai kì ổn định, em bé chào đời khỏe mạnh. Tuy nhiên, tình trạng bệnh của chị diễn tiến nặng hơn, sang thương vú lớn dần, chảy dịch, máu, thể chất cũng yếu đi nên chị sợ sẽ lây bệnh cho con. Một thời gian dài, chị chỉ ở trong phòng, và nghe tiếng con cười, khóc ở phòng bên cùng với bà ngoại chăm sóc. Thời điểm đó, bé được 7 tháng tuổi, độ tuổi ăn dặm và khám phá mọi thứ bằng miệng, vì vậy chị càng lo không dám lại gần con. Chia sẻ của chị khiến chúng tôi cũng nghẹn lòng rằng “Bây giờ, bà ngoại mới là mẹ của bé”. Từ khi bệnh tiến triển, chị phải nghỉ việc, cũng như nhiều bệnh nhân ung thư khác, chị ngại phải làm phiền đến mọi người xung quanh, nên chị ngừng kết nối với bạn bè, đồng nghiệp. Khi được bác sĩ tư vấn về phác đồ điều trị tiếp theo, một mặt chị hy vọng thuốc sẽ có hiệu quả, để bệnh cải thiện hơn; mặt khác, chị cũng mong muốn được thảo luận thêm để chuẩn bị cho những điều không may xảy ra nếu không đáp ứng thuốc.
Chúng tôi đã chọn công cụ Go Wish, thông qua một trò chơi nhỏ cùng chị, để chị có thể sắp xếp những điều quan trọng đối với mình.
Nỗi lo lớn nhất của chị là con nhỏ, nếu chị mất, cô bé sẽ lớn lên mà không có mẹ bên cạnh, rồi những cột mốc quan trọng trong cuộc đời con, không biết con sẽ trải qua như thế nào. Chị có nghĩ đến việc chuẩn bị các món quà mỗi năm cho con như có thấy trên phim. Chị cũng thấy có lỗi với chồng, khi anh cùng chị đi qua nhiều khó khăn như vậy từ sau khi cưới đến nay. Chị mong có người thân bên cạnh, và may mắn là cả gia đình đều thương yêu và hỗ trợ chị. Tuy nhiên, chị cũng không muốn là gánh nặng cho họ, vì vậy, những khi đau, hay những trăn trở, mệt mỏi của mình, chị đều không chia sẻ cho ai biết. Lúc mới vào khoa CSGN, chị cố gắng chịu đau, không dám nói với bác sĩ vì sợ nếu tăng liều Morphine thì sau này sẽ không còn thuốc để dùng nữa, và cho rằng bị ung thư là phải chấp nhận chịu đau đớn. Sau khi được giải thích thì chị mới an tâm sử dụng. Sau khi lắng nghe chia sẻ, hỗ trợ cảm xúc và cùng chị nhìn lại chặng hành trình đã đi qua từ khi chẩn đoán bệnh, BN cảm thấy dễ chịu hơn vì các khoa đã đi qua, chưa từng được lắng nghe và nói lên nỗi lòng của mình.
Sau khi được tiếp cận Chăm sóc giảm nhẹ khoảng 5 tháng nay, cùng với việc điều trị hóa trị giảm nhẹ, tình trạng của chị hiện tại tạm ổn định. Chị cũng an tâm hơn, không còn lo lắng việc lây nhiễm cho con khi được hướng dẫn, nhờ vậy mà chị có thêm thời gian bên cạnh và chơi với bé, tâm trạng vui hơn và số lần nhập viện giảm.
&
(Hình ảnh đã có sự đồng ý của bệnh nhân)