Bác sĩ Thương Yêu

Bác sĩ Thương Yêu Ncs Tiến sĩ Đông Tây Y kết hợp, Ths Tâm lý học, Bác sĩ Y học cổ truyền
Hiện nghiên cứu và công tác tại khoa Ung bướu Bệnh viện Trung y thành phố Thượng Hải

18/09/2025

Đứng hình vì nhiều quan niệm nhầm lẫn về vaccine ung thư nên mình buộc phải lên gấp video này🥲 Mong không ai suy nghĩ như mấy bạn này nhé, đồng thời mọi người cần hiểu về cơ chế của Vaccine ung thư để có lựa chọn phù hợp cho người bệnh.
Hi vọng video sẽ giải thích rõ ràng cho mọi người cùng hiểu và chú ý giữ gìn sức khoẻ bản thân để không phải dùng đến các liệu pháp này.
Chúc mọi người luôn mạnh khoẻ!❤️

Hơn 10 năm nay, cuốn sách tuy đã bạc màu nhưng vẫn luôn là bảo bối giúp tôi giữ vững nền tảng và tìm ra những đột phá tr...
17/09/2025

Hơn 10 năm nay, cuốn sách tuy đã bạc màu nhưng vẫn luôn là bảo bối giúp tôi giữ vững nền tảng và tìm ra những đột phá trong kê đơn dụng dược... Nhờ vậy, tôi thấy mình ngày càng đam mê hơn với công việc khám chữa bệnh cứu người, ngày càng mạnh dạn tiếp nhận các thách thức mới, và cũng nhiều người bệnh được chữa lành, được kéo dài sự sống hơn...
Tôi cho rằng, đây có thể được coi là cuốn sách nhập môn cho tất cả những ai mong muốn học Đông y, cũng là cuốn cẩm nang gối đầu quan trọng cho những bác sĩ, y sĩ đang làm công tác khám chữa bệnh và giảng dạy như tôi.
Cám ơn sự tin tưởng từ Dư Hạo tiên sinh, cho phép tôi cùng đội ngũ tiến hành biên dịch cuốn sách Y Gian Đạo để đưa Đông y tiếp cận đến đông đảo bạn đọc, hi vọng có thể tạo dựng được thêm giá trị cho nền Đông y Việt Nam, nâng cao năng lực tư duy điều trị của các bác sĩ, từ đó giúp đỡ được thêm nhiều người bệnh...❤️
-- Bác sĩ Thương Yêu --

16/09/2025

Liệu pháp điều trị vô cùng tiềm năng, tác dụng phụ nhỏ dành cho bệnh nhân ung thư!🎊🌷😉
Mong rằng thời gian tới sẽ thấy được càng nhiều đột phá mới từ liệu pháp, mang lại càng nhiều hi vọng cho người bệnh và gia đình!

Mùa này nhiều bệnh nhân ung thư bị mất ngủ quá, nên ai nấy đều mệt mỏi, tinh thần kémNếu các cô/chú/bác bệnh nhân không ...
14/09/2025

Mùa này nhiều bệnh nhân ung thư bị mất ngủ quá, nên ai nấy đều mệt mỏi, tinh thần kém
Nếu các cô/chú/bác bệnh nhân không ngủ được, hằng ngày cố gắng dành thời gian day huyệt Thần Môn ít nhất 3 lần, trước khi đi ngủ ngâm chân nước ấm nóng 15-20 phút, ngâm xong lau khô chân và dán salonpas ở hai huyệt Dũng Tuyền dưới lòng bàn chân, như vậy sẽ dễ vào giấc hơn rất nhiều! Nhớ là sáng ra phải bóc salonpas đi nhé!😉❤️
Chúc tất cả mọi người tuần mới nhiều niềm vui🌷

22:30 kịp chuyến tàu cuối ngày từ bệnh viện về, tranh thủ hơn 1 tiếng đồng hồ ngồi trên tàu điện ngầm phản hồi tin nhắn ...
13/09/2025

22:30 kịp chuyến tàu cuối ngày từ bệnh viện về, tranh thủ hơn 1 tiếng đồng hồ ngồi trên tàu điện ngầm phản hồi tin nhắn của người bệnh. Giữa vô vàn những dòng tin mong muốn được hỗ trợ, tôi nhận ra đa phần là cùng một nỗi băn khoăn từ bệnh nhân và gia đình: “Người nhà tôi có nên hóa trị không?” hay “Nếu tôi không hóa trị thì có được không?”
Những câu hỏi ấy lặp đi lặp lại, chất chứa sự lo âu, day dứt và cả niềm hy vọng mong manh. Bởi đằng sau mỗi quyết định là cả một gia đình đang khát khao tìm con đường sống cho người thân yêu của mình.
Hóa trị trong ung thư, với nhiều người, giống như một cánh cửa vừa sáng vừa tối: mở ra có thể đem lại cơ hội sống lâu hơn, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa những đau đớn và hệ lụy. Chính vì vậy, tôi muốn chia sẻ câu chuyện này để cùng mọi người nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện, dựa trên cơ sở khoa học, lâm sàng và cả sự thấu hiểu từ góc độ Đông Tây y kết hợp.
Trong hành trình đồng hành cùng bệnh nhân ung thư, tôi không muốn đưa ra một câu trả lời đen – trắng tuyệt đối. Bởi mỗi người bệnh đều khác nhau – khối u khác nhau, thể trạng khác nhau, mục tiêu điều trị cũng khác nhau. Điều quan trọng không phải chọn lựa cái gọi là “tốt nhất” trong sách vở, mà chúng ta cần tìm ra phương án phù hợp nhất cho chính người bệnh đó. Chỉ khi chọn đúng, mới thật sự có thể nối dài sự sống và mang lại những ngày tháng có ý nghĩa.
👉HOÁ TRỊ CÓ THỰC SỰ BUỘC PHẢI DÙNG?
Câu trả lời là: Tùy từng hoàn cảnh! Nhưng với nhiều bệnh nhân, hóa trị vẫn là vũ khí quan trọng để giành lại sự sống:
Ở giai đoạn muộn, khi ung thư đã di căn, hóa trị chuẩn hóa có thể giúp ức chế sự phát triển của khối u, thậm chí thu nhỏ ổ bệnh. Người vốn chỉ còn tính từng tháng có thể kéo dài sự sống thành từng năm, vừa giảm đau đớn, bớt tắc nghẽn, vừa cải thiện chất lượng sống.
Với những bệnh nhân sau phẫu thuật có yếu tố nguy cơ cao (di căn hạch, mô bệnh học ác tính cao), hóa trị bổ trợ giúp loại bỏ các tế bào ung thư vi thể tiềm ẩn, giảm đáng kể nguy cơ tái phát, di căn.
👉HOÁ TRỊ LÀ CON DAO HAI LƯỠI CẦN CẨN TRỌNG
Ai cũng hiểu dù có đánh ung thư mạnh đến mấy, nó không phải thần dược và cái giá phải trả cũng không nhỏ: buồn nôn, nôn, giảm bạch cầu, tổn thương gan thận… là những tác dụng phụ thường gặp.
Điều đáng mừng là ngày nay, y học hiện đại đã có nhiều cách kiểm soát: thuốc chống nôn mạnh, thuốc kích thích sinh bạch cầu, thuốc bảo vệ gan… Và khi kết hợp với Đông y như dùng thuốc kiện tỳ hòa vị để giảm nôn, ích khí dưỡng huyết để khôi phục nguyên khí, giảm mệt mỏi đa số tác dụng phụ đều có thể khống chế. Nhờ vậy, bệnh nhân không phải chịu đựng vô ích, mà vẫn có thể kiên trì đi tiếp chặng đường điều trị.
👉KHÔNG HOÁ TRỊ KHÔNG CÓ NGHĨA SẼ BÌNH YÊN VÔ SỰ
Trước đây đã từng có bệnh nhân ung thư thanh quản vì trốn tránh điều trị nên tự ở nhà thực dưỡng khiến thời gian sau u ở đó chiếm gần hết đường thờ vô cùng nguy hiểm. Cũng đã từng có trường hợp em bệnh nhân trẻ, chỉ vì tự ý ngừng hoá trị mà khối u ở dạ dày di căn vào ổ bụng và rất nhanh ổ bụng bị tràn lượng lớn dịch, khiến hi vọng kéo em ấy lại trở nên mong manh hơn.
Nhiều người nghĩ không hóa trị sẽ ít khổ đau hơn, nhưng sự thật không hẳn vậy: Nếu khối u thuộc loại nhạy với hóa trị như u lympho mà bệnh nhân từ chối điều trị, tức là tự bỏ qua cơ hội vàng để kìm hãm bệnh. Khi ấy, ung thư tiến triển nhanh, đau đớn dồn dập, cơ thể suy kiệt, thời gian sống bị rút ngắn, thậm chí vừa đau hơn, vừa mệt mỏi hơn.
Ngược lại, không phải ai cũng cần hóa trị. Với ung thư giai đoạn sớm (như ung thư tại chỗ, một số ung thư giai đoạn I), phẫu thuật triệt để đã có thể mang lại hiệu quả chữa khỏi, nguy cơ tái phát rất thấp. Lúc này, ép hóa trị chỉ làm cơ thể thêm tổn thương, miễn dịch suy yếu, gan thận hư hao, đó chính là điều trị quá độ, hoàn toàn không cần thiết.
‼️BA YẾU TỐ QUYẾT ĐỊNH HOÁ TRỊ HAY KHÔNG
Khi đưa ra lựa chọn, có ba yếu tố không thể bỏ qua:
1. Đặc tính khối u: giai đoạn bệnh, có di căn hay chưa, mô bệnh học nhạy với hóa trị đến mức nào. Ví dụ, ung thư phổi tế bào nhỏ rất nhạy với hóa trị; ngược lại, một số ung thư phổi không tế bào nhỏ giai đoạn sớm thì chỉ cần phẫu thuật là đủ.
2. Thể trạng bệnh nhân: cơ thể có đủ sức chịu đựng hóa trị hay không, tim phổi, gan thận, tủy xương có đảm bảo không. Nếu tuổi cao, cơ thể suy kiệt, hoặc có bệnh lý nặng kèm theo, ép hóa trị sẽ lợi bất cập hại. Khi đó, Đông y có thể giúp điều dưỡng, bồi bổ thể trạng, thậm chí thay thế hoặc hỗ trợ cho những phác đồ nhẹ nhàng hơn.
3. Mục tiêu điều trị:
Nếu sau phẫu thuật, mục tiêu là; ngừa tái phát, chữa khỏi, chỉ cần cơ thể cho phép thì hóa trị là đáng cân nhắc.
Nếu ở giai đoạn muộn, cơ thể suy yếu, mục tiêu sẽ là: nâng cao chất lượng sống người bệnh, giảm đau và sống hoà bình với u, khi ấy nên ưu tiên các phương pháp ôn hòa: Đông y, thuốc nhắm trúng đích, hoặc hóa trị liều thấp, để vừa khống chế bệnh, vừa giảm gánh nặng cho người bệnh.
Điều trị ung thư chưa bao giờ chỉ là một lựa chọn nhị phân: có hóa trị hay không? Đó là một hành trình cần sự kết hợp trí tuệ của cả Đông y và Tây y:
- Khi hóa trị: Đông y giúp giảm độc tính, bảo vệ công năng tạng phủ.
- Khi không hóa trị: Đông y hỗ trợ điều chỉnh thể chất, nâng cao sức đề kháng, kìm hãm tiến triển khối u. Dù lựa chọn con đường nào, mục tiêu cuối cùng của chúng ta vẫn là một: giúp bệnh nhân sống lâu hơn, và quan trọng hơn, là sống tốt hơn.
Tôi hiểu mỗi quyết định của bệnh nhân và gia đình luôn chất chứa nỗi lo, xen lẫn hi vọng. Ung thư không đơn thuần là bệnh lý của cơ thể, nó là thử thách đối với nghị lực, tình thương và niềm tin của cả một gia đình.
Với tôi, điều trị ung thư là nghệ thuật của sự cân bằng: giữa khoa học và nhân văn, giữa Đông y và Tây y, giữa khát vọng sống lâu và ước mong sống có chất lượng. Con đường ấy dẫu không dễ đi, nhưng khi chọn được hướng đúng, từng ngày trôi qua đều có thể trở thành một ngày ý nghĩa. Mong rằng chia sẻ cuối ngày này sẽ giúp ích cho người bệnh và gia đình!❤️
--- Bác sĩ Thương Yêu ---

12/09/2025

Bệnh nhân K tuỵ tái phát di căn phổi đang được điều trị ổn định bằng phác đồ Đông Tây y kết hợp từ chủ nhiệm Ân - khoa Ung bướu 3. Người bệnh kéo cả gia đình đến để chia sẻ niềm vui với bác sĩ 🥰
Đây thực sự là món quà lớn sau những nỗ lực của đội ngũ y tế và người bệnh🌷❤️

🌷ĐỐI THOẠI ĐÔNG Y - ĐẠI ĐẠO CHÍ GIẢN🌷     Buổi trưa hè oi ả, tiếng ve vang rền mọi ngóc ngách trong thôn, tôi chạy vội v...
03/08/2025

🌷ĐỐI THOẠI ĐÔNG Y - ĐẠI ĐẠO CHÍ GIẢN🌷
Buổi trưa hè oi ả, tiếng ve vang rền mọi ngóc ngách trong thôn, tôi chạy vội vào phòng đọc sách, bức tường đắp đất và mái ngói từ đá đen cổ giúp cho cái nóng ngày hè được hạ xuống đáng kể. Căn phòng đọc sách này là nơi yêu thích nhất của tôi tại thôn Trung y, không khí ở đây khác hẳn bên ngoài - mùi giấy cũ hòa quyện hương thảo dược nhè nhẹ, phảng phất sự trầm tư của ngàn năm y lý. Ánh nắng xiên qua song cửa gỗ, rọi lên những giá sách cao vút chứa đầy những cuốn cổ thư đã ngả màu thời gian. Trên tường, những bức thư pháp phiêu dật, uyển chuyển như rồng bay phượng múa, đều mang dòng lạc khoản khiêm tốn: "Từ Trung bút". Chữ của Từ Trung tiên sinh, vị lão làng được cả thôn kính trọng, người được coi là cây đại thụ của nơi đây từ những ngày đầu xây dựng thôn.
Tôi chọn một góc khuất, đang chìm đắm trong tư duy của cuốn sách cũ do danh y Triều Tiên - Hur Jun viết, thì tiếng bước chân rộn rã cắt ngang sự tĩnh lặng. Một chàng trai trẻ, vẻ mặt hăng hái, bước vào, ánh mắt đưa khắp nơi tìm kiếm. Rồi anh ta hướng thẳng đến bàn làm việc nơi Từ Trung tiên sinh đang ngồi, tay phải cầm bút lông, tay trái lật giở một cuốn sách nặng trịch. Nhìn cậu đi tới, thầy ngẩng lên, nở nụ cười hiền hậu nhìn thanh niên.
"Chào Từ tiên sinh! Cháu đến từ Hà Nam, rất ngưỡng mộ Đông y. Cháu tự học được một thời gian rồi, đã thuộc lòng mấy chục phương thuốc hay trị ho, cảm, đau dạ dày... Cháu nghĩ mình cũng tạm ổn rồi, nhưng muốn hỏi tiên sinh về một phương thuốc 'thần tốc' nhất cho chứng mất ngủ kinh niên ạ? Cứ cái nào nhanh, hiệu quả tức thì là được ạ!" Giọng thanh niên đầy tự tin, thậm chí có chút tự mãn.
Thầy Từ Trung đặt chiếc bút lông xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn chàng thanh niên. Không vội trả lời, Thầy nhẹ nhàng hỏi lại:
"Tự học... vậy cậu đã đọc qua những sách nào? 'Hoàng Đế Nội Kinh' cậu xem tới đâu rồi?"
Chàng thanh niên hơi ngớ người, vẻ mặt thoáng chút bối rối: "Dạ... 'Nội Kinh' ạ? Sách đó dày quá, toàn lý luận trừu tượng khó hiểu. Cháu thấy không cần thiết lắm. Học phương thuốc cụ thể, biết bệnh nào dùng thuốc nấy, thấy hiệu quả nhanh là được rồi ạ. Cháu chỉ cần biết thêm phương 'thần tốc' trị mất ngủ thôi!"
Một tiếng thở dài khẽ thoát ra từ Từ tiên sinh. Thầy đứng dậy, bước đến một giá sách cao, rút ra một cuốn sách cổ kính, bìa đã sờn màu – chính là 'Hoàng Đế Nội Kinh Tố Vấn'. Thầy mở ra một trang, giọng trầm ấm vang lên trong không gian tĩnh lặng:
"Học Đông y mà không học từ gốc rễ, không thông 'lý', chỉ chăm chăm đi nhặt 'thuật', khác nào trồng cây không cần rễ, chỉ lo hái quả! Cái cây ấy sớm muộn cũng khô héo mà thôi."
Thầy chỉ vào dòng chữ trong sách: "Bất trị dĩ trị, vị chi dã; trị dĩ bất trị, vị chi công. (Không chữa cái đã thành bệnh (phòng bệnh) mới là giỏi; chữa khi bệnh đã phát mà không để lại di chứng mới gọi là công)." Cậu thấy không? Ngay từ ban đầu, cổ nhân đã dạy ta phải hiểu cái LÝ của bệnh tật, của âm dương khí huyết, chứ không phải chỉ chạy theo cái NGỌN là triệu chứng hay một phương thuốc cụ thể."
Chàng thanh niên có chút ngượng ngùng, nhưng ánh mắt anh vẫn lóe lên sự bướng bỉnh, một sự cố chấp muốn bảo vệ quan điểm và cách học của mình. Anh ngập ngừng, rồi cất lời, giọng có phần gượng gạo:
"Thưa thầy... cháu hiểu ý thầy. Nhưng... cháu nghĩ, đại đạo vốn chí giản mà, thầy nhỉ? Những lý luận trong ‘Hoàng Đế Nội Kinh’, những học thuyết Âm Dương, Ngũ Hành, Kinh Lạc… nghe thật cao siêu, nhưng cũng quá phức tạp, rối rắm. Cháu thấy nó như một bức tường thành quá cao, thành rào cản cho những người mới học như chúng cháu muốn tiếp cận Đông y. Tại sao không đơn giản hóa đi cho dễ học, dễ làm? Cháu chỉ học phương thuốc cụ thể, cách nhận biết triệu chứng đơn giản, nhưng cháu đã giúp được vài người hàng xóm khỏi cảm mạo, đau bụng. Họ đều khỏi cả, đã có ai bị biến chứng gì đâu! Vậy chẳng phải cách học đơn giản, thiết thực như cháu vẫn có hiệu quả đó sao, thầy?"
Chàng thanh niên nói nhanh, như muốn trút hết những suy nghĩ đã tích tụ. Anh nhìn thầy Từ Trung với ánh mắt vừa mong đợi sự đồng tình, vừa có chút thách thức ngầm.
Từ tiên sinh lắng nghe chăm chú, rồi đứng dậy, giọng thầy vẫn trầm ấm, sâu lắng:
"Cậu này, tôi hiểu cái tấm lòng muốn giúp người, muốn học cái gì thiết thực nhanh chóng của cậu. Cái ý ‘đại đạo chí giản’ cậu nói, cũng không sai. Nhưng này …"
Thầy dừng lại, nói một cách nghiêm túc: "Chí giản không có nghĩa là 'chí thiển', càng không phải là 'chí nguy' đâu. Cái đơn giản chân chính là kết quả của sự thông tuệ, sau khi đã vượt qua được cái phức tạp, nắm được cái tinh túy, cái quy luật. Nó khác xa với sự đơn giản do… chưa biết gì, hoặc cố tình bỏ qua cái nền tảng!"
Từ tiên sinh tiếp lời: " Cậu chữa được vài người xung quanh, chưa thấy biến chứng – tôi rất mừng vì điều đó cho những người bệnh kia. Nhưng, cậu có dám chắc là nhờ tài năng của cậu, hay may mắn chưa gặp phải trường hợp phức tạp, hoặc sức đề kháng của người bệnh tốt nên tự hồi phục? Một cái cây non, gặp mưa thuận gió hòa, có thể lớn lên tươi tốt. Nhưng khi giông bão ập tới, chỉ những cây đã bám rễ sâu vào lòng đất, hiểu được quy luật của đất trời mới có thể đứng vững. Chữa bệnh cũng vậy. Cái ‘biến chứng’ cậu nói, nó không chỉ đến ngay lập tức. Có khi là sự tổn thương âm thầm bên trong, tích tụ lâu ngày, hoặc làm mất đi cơ hội chữa tận gốc, khiến bệnh tái phát nặng hơn sau này. Lúc đó, ai sẽ chịu trách nhiệm?"
Từ tiên sinh nói tiếp: "Cậu nói lý luận phức tạp là rào cản. Tôi đồng ý là nó không dễ. Nhưng con đường chân chính nào mà không đòi hỏi sự kiên nhẫn, công phu? Học phương thuốc mà không hiểu lý, khác nào cầm một mảnh bản đồ rời rạc không biết đặt vào đâu. Chữa bệnh này tạm khỏi, nhưng vô tình lại làm rối loạn chỗ khác, vì không thấy được cái ‘toàn thể’ của con người – một tiểu vũ trụ hài hòa Âm Dương, Ngũ Hành. Đơn giản hóa đúng nghĩa không phải là cắt xén nền tảng, mà là tinh luyện, học từ gốc rễ một cách hệ thống, rồi mới đúc kết ra cái giản dị, tinh túy. Giống như tôi viết thư pháp đây, mỗi nét chữ tưởng đơn giản, nhưng là kết quả cả đời công phu luyện tập, thấm nhuần thần vận của chữ."
Ông chấm bút vào mực, vừa viết vừa nói: "Tôi không phủ nhận thiện ý và các kết quả ban đầu của cậu. Nhưng muốn đi đường dài, muốn thực sự hành y chứ không chỉ dùng thuốc, cậu phải vượt qua cái rào cản tưởng tượng ấy. Có thể bắt đầu từ ‘Hoàng Đế Nội Kinh’, đọc chậm rãi, suy ngẫm. Gặp chỗ khó, cứ đến đây hỏi tôi hoặc thầy Dư hay các anh chị em đồng đạo khác trong thôn. Đừng sợ phức tạp. Khi cậu thông được cái lý, thấm được cái đạo, cậu sẽ thấy vạn biến không ngoài một lý, vạn thuật đều quy về một tâm. Cái đơn giản đích thực ấy, mới là sức mạnh vững bền, mới là y đức trọn vẹn, mới xứng đáng với niềm tin người bệnh gửi gắm."
Ngưng một lúc, rít một hơi tẩu thuốc bằng gỗ, Từ tiên sinh lại tiếp tục thuyết phục chàng trai, giọng đầy nhiệt huyết của một người dành nửa đời tôn thờ y đạo: "Y thuật là quan trọng, nhưng nó chỉ là cái 'ngói' để lợp mái nhà. Còn Y ĐẠO, cái lý luận nền tảng như 'Hoàng Đế Nội Kinh', 'Thương Hàn Luận', 'Kim Quỹ Yếu Lược'... chính là cái MÓNG, cái KHUNG nhà vững chắc. Không có móng, không có khung, ngói đẹp mấy cũng thành đống gạch vụn! Một phương thuốc 'thần tốc' cậu đòi hỏi, có thể tạm dập tắt triệu chứng cho một người, nhưng nếu không hiểu vì sao họ mất ngủ, có phải do Tâm hỏa vượng? Can khí uất kết? Tỳ hư đàm trở?..., thì chữa người này khỏi, áp dụng cho người khác có khi thành họa! Lại càng không thể 'bất trị dĩ trị' – ngăn bệnh từ khi chưa phát."
Thấy vẫn nhiều điều chưa nói hết, có lẽ cũng không muốn chàng trai giải thích thêm, thầy Từ liền nhìn thẳng vào mắt anh: "Sức mạnh thực sự của Đông y, nằm ở chỗ thông suốt LÝ LUẬN. Chỉ khi hiểu thấu cơ thể vận hành ra sao, bệnh tật sinh diệt thế nào theo quy luật Âm Dương, Ngũ Hành, Kinh Lạc... ta mới có thể 'Biện Chứng Luận Trị', tùy người, tùy bệnh, tùy thời mà lập phương, gia giảm linh hoạt. Mới thực sự mang lại hiệu quả LÂU DÀI và AN TOÀN cho người bệnh. Đó mới là Y ĐỨC chân chính – không chỉ chữa cái bệnh trước mắt, mà phải nghĩ đến cái gốc, cái toàn cục của con người ấy."
Chàng trai ngồi đó, mặt đỏ lên vì hổ thẹn. Sự tự mãn "học được mấy chục phương thuốc" bỗng trở nên nông cạn, vụn vặt trước chiều sâu mênh mông của y đạo mà Từ tiên sinh vừa vẽ ra. Anh lắp bắp: "Thưa Thầy... cháu... cháu đã sai. Cháu sẽ tìm học theo cách thầy chỉ ngay ạ."
Sự bướng bỉnh trong mắt chàng thanh niên đã phần nào vợi bớt, anh đã không còn biện bạch.
Từ Trung tiên sinh mỉm cười, gật đầu hài lòng, như người làm vườn thấy mầm cây non chịu vươn rễ xuống đất sâu. Thầy quay lại bàn, nhúng bút lông vào nghiên mực, và trên tờ giấy xuyến trắng tinh, những nét thư pháp mạnh mẽ mà uyển chuyển lại tuôn chảy: "Y Giả, Ý Dã" (Người thầy thuốc là dùng cái ý, cái tâm trí để trị bệnh). Cậu thanh niên cũng ngồi vào đó cầm bút vẽ theo sự hướng dẫn của thầy, nét tự mãn ban đầu đã tan biến, thay vào đó là thái độ kính cẩn cầu học trước lão tiền bối.
Tôi ngồi lặng trong góc quan sát cả cuộc hội thoại, lòng dâng trào cảm xúc khó tả. Cuộc đối thoại ngắn ngủi ấy như một tấm gương lớn, buộc tôi phải nhìn lại hành trình học tập của chính mình. Lời của Từ tiên sinh văng vẳng trong tâm trí: Không có cây nào sống nổi mà không bám rễ sâu vào lòng đất mẹ. Học Đông y, muốn thực sự giúp người, cứu người, phải trở về với cội nguồn. Phải đọc, phải ngẫm, phải thấm nhuần cái LÝ trong từng trang kinh điển, để Y thuật có chỗ dựa, Y đức có nền tảng. Chỉ khi đó, sức mạnh đích thực của Đạo làm Thầy thuốc mới tỏa sáng.
Tôi cầm cuốn sách trên tay, lật giở lại từ trang đầu tiên, với một sự kính cẩn và khiêm nhường hoàn toàn mới. Mùi giấy cũ và hương thuốc bỗng trở nên thiêng liêng lạ thường...
-- Nhậm Chi Đường Ký Sự - Bác sĩ Thương Yêu ---

Ảnh: Từ tiên sinh và thanh niên kia trong phòng đọc sách😉

31/07/2025

Bài tập khí công đơn giản dễ tập dành cho bệnh nhân có vấn đề về chức năng tim phổi hoặc những ai cảm thấy hô hấp kém, tức ngực, hồi hộp... Hữu duyên được đạo trưởng Thái Lý Văn, truyền nhân của Đạo y Cửu huyền phái, truyền nhân thứ 6 của Bát quái chưởng Võ Đang chia sẻ, hướng dẫn, tôi xin chia sẻ lại cho những người quan tâm sức khoẻ tại Việt Nam. Hi vọng chút nỗ lực này sẽ phần nào mang lại sức khoẻ và sự phục hồi cho mọi người❤️

SẮP CÓ SÁCH MỚI NHA...😉Bắc Kinh mùa này không nóng như mình nghĩ...😌 Tranh thủ 2 tiếng tách đoàn, một mình đi bộ dưới tá...
27/07/2025

SẮP CÓ SÁCH MỚI NHA...😉
Bắc Kinh mùa này không nóng như mình nghĩ...😌 Tranh thủ 2 tiếng tách đoàn, một mình đi bộ dưới tán cây xanh rì mát rượi, ngắm một kinh đô cổ kính, yên bình. Dừng lại một quán trà nhỏ, gọi một ly bạch trà ướp nhài đặc biệt thơm ngát, một chiếc bánh đỗ xanh nhân hoa hồng ngọt dịu, định đọc nốt bài nghiên cứu khoa học mới để báo cáo với thầy mà cứ cấn cấn... Những lúc yên bình thế này, chỉ có thể hiệu đính cuốn sách vừa ra của thầy Dư Hạo viết mới hợp ý hợp cảnh chứ nhỉ?☺️
Nhớ năm trước, lúc chuẩn bị ra về, thầy dí vào tay bản thảo đầu tiên tự in khổ A4 và ký vội bảo về đọc ngay nhé. Con bé chưa kịp chiêm nghiệm hết thì đợt vừa rồi thầy báo đã xuất bản rồi, bao nhiêu tinh hoa trong quá trình tu tâm của thầy đấy 😝 Sâu lắng, thấm thía mà dễ đọc vô cùng! Giống như Đông Y Chi Lộ và Y Gian Đạo, thầy sẽ dẫn dắt chúng ta dần dần khám phá từng góc độ tâm lý của bản thân, học cách chuyển hoá nội tại để chúng ta tránh hoặc từng bước thoát ra khỏi trạng thái bệnh lý về tinh thần. Nói ngắn gọn thì đây được coi là cuốn sách có thể giúp chúng ta tự chẩn đoán, tự chữa bệnh từ chính tâm hồn mình ấy. Con bé chớp ngay cơ hội xin xỏ để cho độc giả Việt Nam cùng đọc được không thầy? Thầy cười bảo: "Chỉ cần giúp bách tính giảm được bệnh khổ thì em muốn hỗ trợ gì tôi cũng luôn sẵn sàng!" ❤️ Và giờ, có bận đầu bù tóc rối, nó vẫn đang cố gắng hoàn thiện nốt khâu cuối của bản thảo tiếng Việt để đưa vào biên tập, xuất bản, mong thật sớm đưa đến tay của những độc giả Việt Nam ... 😌😉
Hi vọng đây sẽ là một món quà đặc biệt gửi gắm đến những ai mong muốn tìm sự an yên, học tập cách để yêu thương bản thân, mong muốn được sống thật nhẹ nhàng hạnh phúc... Bất kể bạn là ai, bác sĩ hay người bệnh, chúng ta đều có thể nhận được những điều đó thông qua hành trình đi tìm chân lý trong nội tâm của chính mình...

24/07/2025

Rụng tóc sau hoá trị dễ khiến cho người bệnh hoang mang và ảnh hưởng rất nhiều đến tinh thần suốt quá trình điều trị. Hi vọng video này sẽ giúp mọi người tự tin hơn, giúp cải thiện vấn đề này nhé!
😉🌷Chúc mọi người luôn khoẻ!🇻🇳🌷❤️

🌷CẢM NGỘ VỀ Y TRÍ - HQ (Health Quotient)     Tôi đã chứng kiến quá nhiều...     Làm việc trong ngành y, bước chân qua hà...
21/07/2025

🌷CẢM NGỘ VỀ Y TRÍ - HQ (Health Quotient)
Tôi đã chứng kiến quá nhiều...
Làm việc trong ngành y, bước chân qua hành lang bệnh viện mỗi ngày, tôi thấy rõ cái mỏng manh của đời người – đôi khi không phải vì bệnh tật quá nặng, mà vì người bệnh… không hiểu rõ chính mình.
Tôi từng gặp những ca ung thư phát hiện muộn chỉ vì bệnh nhân nghĩ ho là chuyện nhỏ.
Từng thấy người đột tử sau một đêm làm việc căng thẳng vì không biết mình đang mang trong người “quả bom hẹn giờ” của mạch máu.
Từng thấy cha mẹ tiếc nuối gào khóc bên giường con – vì lúc đầu chỉ nghĩ “nó chỉ mệt chút thôi”.
Từng thấy bệnh nhân đến giai đoạn cuối mới tìm đến Đông y, vì trước đó đã “tin tưởng tuyệt đối” vào phác đồ không phù hợp với cơ địa mình.
Tôi từng thấy quá nhiều...
Và tôi bắt đầu suy nghĩ rất sâu về cái gọi là “ý thức y tế” của con người hiện đại.
👉Tại sao người ta hiểu biết đủ mọi thứ… nhưng vẫn bất lực trước bệnh?
Tôi tự hỏi, vì sao một người có thể thông minh, thành đạt, giàu lòng trắc ẩn – nhưng lại dễ dàng bỏ qua những dấu hiệu nguy hiểm của cơ thể mình?
Vì sao một người có EQ cao, IQ tốt, nhưng khi cầm kết quả xét nghiệm lại hoảng loạn, mất phương hướng, thậm chí ra quyết định sai lầm?
Vì sao những ca bệnh đáng tiếc không phải vì bác sĩ không giỏi, mà vì người bệnh… không biết cách hiểu và làm chủ tình trạng của chính mình?
Có những người rất thành công trong xã hội, nhưng thua trong cuộc chiến với chính cơ thể họ.
Và rồi, tôi dần nhận ra: Ngoài IQ và EQ, con người cần có một thứ nữa – tôi tạm gọi là “HQ”. HQ – Health Quotient: Chỉ số Y trí
❤️Tôi đang tự hỏi: nên định nghĩa nó như thế nào cho mọi người đều hiểu?
Y trí (HQ) có thể không phải chỉ là hiểu biết y học, nó nên là ý thức – nhận thức – và khả năng đưa ra lựa chọn sáng suốt trong các tình huống y tế. Đó là một loại trí tuệ… âm thầm nhưng sống còn.
Không có HQ, người ta dễ tin lời truyền miệng, sợ hãi trước những từ chuyên môn, từ chối điều trị đúng thời điểm, hoặc phó mặc sinh mệnh cho may rủi.
HQ là khả năng nghe được tiếng nói của cơ thể trước khi nó gào thét.
Là biết hỏi bác sĩ câu gì. Biết đọc hiểu đơn thuốc. Biết phân biệt thật – giả trong cơn bão thông tin.
Là biết lựa chọn phác đồ, không phải theo phong trào, mà theo sự hiểu mình.
…Và đó là lý do, dù bận đến đâu, tôi vẫn viết, vẫn làm những video dài, vẫn cố gắng nói cho đủ – đủ những gì người ta cần biết, để hiểu.
Tôi không chạy theo lượt like. Cũng không muốn những cú “viral” rẻ tiền chỉ để chiều chuộng cảm xúc vội vàng. Tôi chỉ nghĩ, nếu một người nào đó có chỉ số HQ đủ cao, họ sẽ hiểu. Họ sẽ biết những thông tin này có thể giúp họ hoặc người thân sống sót trong một khoảnh khắc sinh tử.
Tôi biết, có người lướt qua video, để lại một dòng: "Dài dòng quá.”, "Tóm lại là muốn nói gì?”, "Lan man, nói vòng vo.”
Tôi không giận. Không oán. Không khó chịu. Vì tôi hiểu, họ chưa cần đến nó vào lúc này. Nhưng có thể… một ngày nào đó, khi họ đối diện với một kết quả xét nghiệm bất thường, khi người thân họ nằm trên bàn cấp cứu, khi họ phải đưa ra quyết định sống còn, họ sẽ nhớ lại, sẽ quay lại, sẽ tìm lại video đó, bài viết đó. Và lần này, họ sẽ đọc đến cuối.
Tôi làm những điều này không phải để tất cả mọi người hiểu. Mà để một số người – đúng người – hiểu đủ để cứu mình và người thân.
Và chỉ cần vậy… là đủ cho tôi tiếp tục.
Tôi nghĩ về những ca bệnh mà chỉ cần phát hiện sớm 1 tháng thôi, cuộc đời người ấy đã khác.
Tôi nghĩ về những ông bố bà mẹ ở quê chỉ vì tin lời quảng cáo “thải độc gan” mà bỏ điều trị tiểu đường.
Tôi nghĩ về người bạn đồng nghiệp – giỏi giang, nhiệt huyết – đã ra đi vì không nghe nổi cơ thể đang lên tiếng cầu cứu.
Chúng ta đã dạy nhau cách kiếm tiền, cách sống tử tế, cách giao tiếp tốt…
Nhưng chúng ta quên mất dạy nhau cách hiểu mình, theo nghĩa sinh học, y học, và sự sống còn.
Tôi muốn đặt tên cho điều ấy. Tôi chọn HQ – Health Quotient. Một chỉ số không đo bằng điểm, mà đo bằng cách ta lắng nghe, ra quyết định và đồng hành với cơ thể mình. Tôi tin, sẽ đến lúc, chính bạn hoặc người thân bạn sẽ cần đến nó để vượt qua một tình huống sinh tử. Vì thông minh chưa đủ để sống thọ, thành công chưa đủ để sống khỏe, rất cần thêm một loại trí tuệ thầm lặng – mà tôi gọi là Y trí – Health Quotient.
-- Bác sĩ Thương Yêu --

18/07/2025

Theo đề xuất của nhiều bạn mong muốn biến bài viết hôm vừa rồi của mình thành dạng podcast. Hi vọng sẽ mang lại giá trị tinh thần cho người bệnh!
Trân trọng!

Address

Shimen Road
Shanghai

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Bác sĩ Thương Yêu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Bác sĩ Thương Yêu:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category