
14/02/2025
Hoàng đế 15 tuổi, hoàng hậu 17 tuổi.
Các phi tần trong cung thường trà dư tửu hậu bàn tán, nói rằng Hoàng thượng còn nhỏ, chưa hiểu chuyện đời.
Hoàng hậu cũng thản nhiên nói với hắn:
“Ngươi còn nhỏ lắm, chờ lớn thêm rồi tính sau.”
Hai năm sau, Hoàng đế gầy gò nhỏ bé ngày nào đã trở thành một thiếu niên tuấn tú, phong thái như ngọc.
Hắn bóp cằm Hoàng hậu, giọng trầm thấp:
“Thiển Nhược, bây giờ, trẫm đã đủ lớn chưa?”
---
Ta là Trung Cung Hoàng hậu, đồng thời cũng là biểu tỷ của Hoàng đế.
Phụ thân ta là Đại thần phụ chính, mẫu thân là Công chúa Hoàng thất, còn các huynh trưởng đều nắm giữ trọng quyền.
Năm ta mười bảy tuổi, phụ thân tiện tay ném ta vào cung, gả cho biểu đệ ta—Hoàng đế bệ hạ.
Lúc đó, hắn khóc lóc nói:
“Biểu tỷ! Sau này tỷ có thể đừng đánh trẫm nữa không?”
Ta xoa đầu hắn, cười ôn nhu:
“Ngoan, giờ bản cung là Hoàng hậu rồi, sau này đánh sẽ nhẹ tay hơn một chút.”
Từ đó về sau, hắn không dám bén mảng đến hậu cung nữa.
Ta thay hắn “sủng hạnh” các phi tần, cùng các nàng tán gẫu, ăn vặt, đánh mạt chược, sống vô cùng sung sướng.
Hôm nay, các phi tần đang tụ tập trong cung ta buôn dưa, thì Lương phi đột nhiên nghiêm mặt, tấu lên một tin tức động trời:
“Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương!
Hoàng thượng mang về một kỳ nữ, hiện đang bị nàng ta mê hoặc đến thần hồn điên đảo!
Sáng nay, Người đã phong nàng ta làm Mỹ nhân rồi!”
Ta nhổ vỏ hạt dưa, nhàn nhã đáp:
“Mang thì mang, có ảnh hưởng đến ván mạt chược của chúng ta không?”
Lương phi nghĩ ngợi, rồi lắc đầu:
“Hình như là không ảnh hưởng… nhưng mà, nghe nói nữ nhân kia cái gì cũng biết, lợi hại lắm!”