Quản trị và chữa lành cảm xúc. Đánh thức giấc mơ trong bạn

  • Home
  • Vietnam
  • Bac Ninh
  • Quản trị và chữa lành cảm xúc. Đánh thức giấc mơ trong bạn

Quản trị và chữa lành cảm xúc. Đánh thức giấc mơ trong bạn Hạnh phúc khi được là chính mình.Tự do tâm trí và thấu hiểu nội tâm. Liên hệ trực tiếp nhà phân phối 0914254988

09/08/2025
CHIA TAY TỬ TẾ - LY HÔN VĂN MINH---Chia tay và ly hôn là những trải nghiệm đầy đau đớn và khó khăn trong cuộc đời mỗi ng...
09/08/2025

CHIA TAY TỬ TẾ - LY HÔN VĂN MINH
---
Chia tay và ly hôn là những trải nghiệm đầy đau đớn và khó khăn trong cuộc đời mỗi người.

Khi tình yêu và hôn nhân không còn mang lại hạnh phúc, việc chia tay hoặc ly hôn có thể là giải pháp tốt nhất.

1. Tử Tế Sau Chia Tay Chia tay là một quá trình đầy cảm xúc và dễ dẫn đến những hành động, lời nói không kiềm chế. Tuy nhiên, khi đối diện với sự kết thúc, hãy cố gắng giữ sự tử tế với người đã từng yêu thương. Tử tế không chỉ là một hành động đẹp, mà còn là cách để bạn giữ lòng tự trọng và thể hiện sự tôn trọng đối với người kia. Đừng vội vàng buông những lời lẽ tổn thương hay hành xử một cách thô bạo. Hãy để lại trong lòng nhau những kỷ niệm tốt đẹp và những lời chúc phúc chân thành.

2. Văn Minh Sau Ly Hôn Ly hôn không chỉ là sự kết thúc của một mối quan hệ, mà còn là sự chia cắt về mặt pháp lý, tài sản và, đôi khi, con cái. Quá trình này thường kéo theo nhiều căng thẳng và mâu thuẫn. Để giữ được sự văn minh sau ly hôn, hãy cùng nhau giải quyết mọi việc một cách hòa bình và hợp lý:

☘ Tôn trọng lẫn nhau: Dù đã chia tay, hãy nhớ rằng cả hai vẫn từng là một phần quan trọng trong cuộc sống của nhau. Hãy tôn trọng những đóng góp, tình cảm và những gì người kia đã dành cho mình.

☘ Giải quyết mọi việc một cách hòa bình: Thay vì tranh cãi, hãy cùng nhau ngồi lại, bàn bạc và tìm ra giải pháp tốt nhất cho cả hai. Điều này không chỉ giúp giảm bớt căng thẳng mà còn giúp bảo vệ tinh thần và tình cảm của con cái

☘ Chăm sóc con cái: Nếu có con, hãy luôn đặt lợi ích của con lên hàng đầu. Tránh để con cái phải chứng kiến những cuộc tranh cãi hay xung đột giữa cha mẹ.

Hãy cố gắng duy trì mối quan hệ tốt đẹp để con cái không cảm thấy mất mát hay bị tổn thương. Sự tử tế và văn minh không chỉ là cách chúng ta đối xử với người khác, mà còn là cách chúng ta đối xử với chính mình.

Hãy giữ gìn lòng tự trọng và nhân văn trong mọi hành động. Khi bạn hành xử một cách tử tế và văn minh, bạn không chỉ giúp người khác cảm thấy dễ chịu hơn mà còn giúp bản thân cảm thấy thanh thản và tự hào.

Anh ấy đã chọn bước lên, thay vì quay lưng.Năm 1976, tại hồ Yerevan (Armenia), một chiếc xe điện chở gần 100 người lao x...
02/08/2025

Anh ấy đã chọn bước lên, thay vì quay lưng.

Năm 1976, tại hồ Yerevan (Armenia), một chiếc xe điện chở gần 100 người lao xuống nước sâu, lật úp và nhanh chóng chìm nghỉm.

Shavarsh Karapetyan, nhà vô địch bơi lội khi ấy mới 23 tuổi, đang chạy bộ bên hồ. Không chần chừ, anh lao xuống dòng nước bẩn, lạnh buốt.

Không đồ bảo hộ, không ánh sáng, anh lặn sâu 10 mét, dùng chân đạp vỡ cửa kính xe khiến chân bị thương nặng, rồi bắt đầu kéo từng người lên mặt nước. Suốt gần 20 phút, anh lặn đi lặn lại khoảng 20 lần, kéo được 37 người, trong đó 20 người sống sót. Thêm 9 người khác tự thoát được nhờ ô cửa anh đã phá.

Anh suýt chết vì nhiễm trùng phổi, phải nằm viện hàng tuần, và mãi mãi mang trong mình những vết thương không lành.

Thế nhưng, năm sau đó, anh vẫn thi đấu thêm lần cuối, giành HCV và lập kỷ lục thế giới lần thứ 11 trước khi giải nghệ.

Không phải ai cũng có cơ hội làm điều vĩ đại. Nhưng tại khoảnh khắc ấy đến, anh ấy đã chọn bước lên, thay vì quay lưng.

(ST)

Câu chuyện có thật: Tâm hồn cao thượng bên trong một đứa trẻ nghèo  Đây là câu chuyện có thật do chính người trong cuộc ...
20/07/2025

Câu chuyện có thật: Tâm hồn cao thượng bên trong một đứa trẻ nghèo

Đây là câu chuyện có thật do chính người trong cuộc thuật lại. Ông là một giáo viên người Anh. Mỗi khi kể, ông thường không cầm được nước mắt, xúc động nghẹn ngào.

Ông nói:

Nhà tôi ở một con giữa lòng Thủ đô Luân Đôn. Một hôm, tôi vừa ra khỏi cửa thì gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ăn mặt tồi tàn, rách rưới; mặt mũi gầy gò, xanh xao; chìa những bao diêm khẩn khoản mời tôi mua giúp một bao.

Tôi mở ví tiền và chép miệng:

– Rất tiếc là tôi không có xu lẻ.

– Thưa ông, không sao ạ. Ông cứ đưa cho cháu một đồng tiền vàng. Cháu chỉ chạy loáng một lát đến hiệu buôn để đổi, rồi hoàn lại cho ông tiền lẻ còn thừa.

Tôi chăm chú nhìn cậu bé và lưỡng lự :

– Thật chứ?

– Thưa ông, thật ạ. Cháu không phải là một đứa dối trá. Nét mặt của cậu bé trông rất cương trực và tự hào tới mức làm tôi tin và giao ngay cho cậu một đồng tiền vàng.

Nhưng năm phút, mười phút, rồi mười lăm phút trôi qua mà vẫn không thấy cậu trở lại. Tôi bắt đầu nghi ngờ cậu bé. Nửa giờ sau, chờ mất công, tôi lững thững tiếp tục cuộc dạo chơi và tự nhủ:”Cần rút kinh nghiệm, không nên tin vào bọn trẻ này”!

Vài giờ sau tôi trở về nhà và ngạc nhiên khi thấy một cậu bé đang đứng đó đợi tôi. Diện mạo cậu bé này rất giống cậu bé đã cầm tiền của tôi, nhưng nhỏ hơn vài tuổi, gầy gò, xanh xao hơn và thoáng một nỗi buồn tuyệt vọng:

– Thưa ông, có phải ông vừa đưa cho Rô-be một đồng tiền vàng không ạ?

Tôi khẽ gật đầu.

Cậu bé tiếp:

-Thưa ông, đây là tiền lẻ hoàn lại… Rô-be nhờ cháu… mang đến trả ông… Rô-be là anh cháu… chúng cháu mồ côi… Anh cháu không thể mang tiền trả ông được.. vì anh ấy bị xe chẹt… đang nằm ở nhà và khó lòng… sống nổi…

Em bé không nói được hết câu vì những tiếng nấc xé lòng. Tôi sững sờ cả người, tim se lại vì hối hận, hỏi dồn:

– Vậy bây giờ Rô-be ở đâu? Hãy đưa tôi đến.

Sau khi dừng lại một chút trước chiếc hầm nhỏ của một căn nhà đổ nát, em bé nói:

– Thưa ông, đây là nhà của chúng cháu.

Trong một góc tối của căn hầm, cạnh chiếc bếp lò cũ kĩ đã tắt ngắm từ lâu, giữa một đống giẻ rách, tôi nhận ra Rô-be nằm dài, bất động. Mặt em lúc này trắng bệch. Một dòng máu đỏ từ trán chảy xuống. Rô-be đưa mắt nhìn về phía tôi, giọng thều thào, yếu ớt:

– Thưa ông, ông hãy lại gần đây.

Tôi quỳ xuống bên em, cầm lấy bàn tay em, bàn tay khẳng khiu, gầy gò, đáng thương, lạnh ngắt.

– Sác-lây, em đưa tiền trả ông rồi chứ?

Cậu bé gật đầu, mắt vẫn sưng mọng.

– …Ôi! Đấy, ông xem, cháu không phải là đứa dối trá mà.

Tôi cúi sát xuống người em, cầm lấy bàn tay em, hôn vào chỗ trán bị thương nứt rạn và nói với Rô-be rằng: “Em hãy bình tâm, dù bất cứ tình huống nào, tôi cũng sẽ nuôi nấng Sác-lây cho em”. Tôi nói dịu dàng, âu yếm an ủi Rô-be, để cái chết của em được thanh thản. Bàn tay khốn khổ của em nằm gọn trong tay tôi lạnh dần, lạnh dần… Em bé nghèo túng của tôi đã từ giã cõi đời quá ngắn ngủi như vậy đấy.

Cái chết đó làm cho tôi thấy rằng, trong cuộc đời tôi chưa hề được thấy một cử chỉ, hành động nào đẹp đẽ, cao cả như vậy. Một tâm hồn vô cùng cao thượng ẩn náu trong một em bé sống trong cảnh rất đỗi cực khổ nghèo khổ.
Sưu tầm

Nhói lòng đám tang không kèn trống của tài xế công nghệ bị sát hại: Người vợ nói về cuộc gọi cuối cùng bất thườngtuổi, q...
12/07/2025

Nhói lòng đám tang không kèn trống của tài xế công nghệ bị sát hại: Người vợ nói về cuộc gọi cuối cùng bất thường

tuổi, quê Cái Bè, Tiền Giang), người tài xế xe công nghệ đã không trở về, để lại phía sau người vợ bệnh tật cùng hai đứa con trong căn phòng trọ nghèo và giấc mơ chưa kịp thành hình.
tuổi, quê Cái Bè, Tiền Giang) ra khỏi phòng trọ để chạy xe ôm công nghệ. Vợ ông, bà Ngô Thị Kim Tuyến (56 tuổi), đang bị thoái hóa khớp, teo cơ chân, vẫn nằm ở nhà, mong chồng chở đi châm cứu như mọi ngày.

Nhưng lần này, ông H. không về nữa.

Người khách hôm ấy là Hoàng Thành Công (20 tuổi, quê xã Ia Lâu, tỉnh Gia Lai) — một thanh niên nghiện ma túy, không nghề nghiệp, sống lang thang, nảy sinh ý định cướp xe máy để có tiền tiêu xài và trả nợ do thua game.

Công thủ sẵn dao bấm, lân la tìm xe ôm ở khu vực ấp 8, xã Long Thành (Đồng Nai) và thuê ông H. chở đến xã Xuân Đường với giá 100.000 đồng.

Trong quá trình di chuyển, Công liên tục yêu cầu nạn nhân chạy qua nhiều đoạn đường vắng người, tạo điều kiện để ra tay. Đến khu công nghiệp Lộc An – Bình Sơn, hắn giả vờ bảo ông H. dừng xe để đi vệ sinh.
Ngay khi nạn nhân dừng lại, Công bất ngờ rút dao cắt vào cổ ông, khiến ông H. tử vong tại chỗ. Sau đó, Công lấy ví tiền, giấy tờ và cướp luôn chiếc xe máy, rồi tẩu thoát.

Đến 20h50 cùng ngày, nhờ các biện pháp nghiệp vụ, Công an tỉnh Đồng Nai đã phối hợp cùng các đơn vị bắt giữ được nghi phạm khi đang lẩn trốn tại xã Xuân Đường. Tại cơ quan điều tra, Công thừa nhận đã bán xe máy cướp được với giá 4 triệu đồng để trả nợ game.

“Cô đợi hoài không thấy ông ấy về”

Trong ngôi chùa Bửu Lộc (xã Long Thành, Đồng Nai), hương khói nghi ngút quấn theo tiếng tụng kinh đều đặn, lặng lẽ tiễn đưa một người đàn ông vừa bị cướp đi mạng sống một cách tàn nhẫn. Không kèn trống, không có vòng hoa tráng lệ hay hàng dài xe đưa tiễn, chỉ có vài người hàng xóm, vài người quen từng gọi ông để gửi hàng, cùng người vợ và hai đứa con bước vào tuổi mới khóc nghẹn.

Tuyến nghẹn ngào.

Khoảng 12 giờ, khi không thấy chồng quay lại đúng giờ thường lệ, bà mới bắt đầu nóng ruột gọi điện. Nhưng đáp lại chỉ là những tiếng tút dài vô cảm của một chiếc điện thoại đã chẳng còn tín hiệu.

“Cô đợi hoài không thấy ông ấy về, cô gọi điện mà cứ thuê bao hoài, ông ấy không bao giờ như vậy hết. Bình thường có đi thì ông ấy cũng điện về là anh đi đây đi đó đến 4 giờ hoặc bao giờ về, nhưng cứ thuê bao hoài nên cô cũng nóng ruột…” - Bà Tuyến cứ vậy lặp đi lặp lại những ký ức về buổi trưa hôm ấy rồi bật khóc nức nở.

Lo lắng, bất an, bà hỏi hàng xóm, gọi người quen nhưng vẫn không ai biết tin tức về ông T.. Đến khi một người phụ nữ bán vé số và công an tới phòng trọ hỏi "Có phải nhà chú chạy xe ôm không?", bà mới nhận được thông báo chồng mình đã gặp tai nạn. Do lo lắng người vợ không thể chịu đựng được cú sốc quá lớn, người nhà đã giấu đi sự thật về câu chuyện của ông H.

“Cô hỏi chồng cô đâu, người ta mới nói ông ấy bị tai nạn, giấu cô. Tối qua lên đến đây (chùa) mới biết.” - Càng nói bà càng không kìm được mà khóc lớn. Bà Tuyến thậm chí còn không thể nhìn mặt người chồng thân yêu một lần cuối.

Cả gia đình sống nhờ vào một chiếc xe máy cũ

Rời xa quê hương lên Đồng Nai mưu sinh từ hơn mười năm trước, cuộc sống gia đình vốn đã khó khăn nay càng khánh kiệt vì bà Tuyến mắc bệnh nặng chẳng thể rời khỏi nhà. Hai đứa con của ông bà chỉ mới mười mấy, đôi mươi, vẫn đang vật lộn để ổn định cuộc sống. Riêng đứa con trai nhỏ hơn mới lớp mười, do hiểu hoàn cảnh của gia đình nên đã xin nghỉ học, đi làm thêm phụ giúp mẹ cha.

“Chân cô bị như vậy. Em thi lên lớp 10 mà rớt, cô mới nói con ráng học, mẹ đi mượn tiền con đi học trường nghề. Nhưng em nói mẹ bị vậy con không đi học nổi đâu. Em mới đi làm phụ cho ba, thuốc men cho cô, nhà cửa…” Bà Tuyến nghẹn ngào khi nhắc về những đứa con.

Cuộc sống của gia đình gắn liền với phòng trọ nhỏ hơn một triệu đồng cùng những món quà tặng, đồ cũ xin được. Chiếc xe vốn là kế mưu sinh của của ông H., đưa con trai đi làm, đưa vợ đi khám bệnh… trong vòng 1 năm qua cũng là đồ được người thân thương tình tặng.

Bà Tuyến kể, chiếc xe máy mà chồng đang sử dụng là xe được người quen đầu ngõ cho mượn vì xe cũ được một người họ hàng tặng bị hư liên tục. Người đó mới đưa giấy tờ xe vài ngày trước.

mới xin em nó bán rẻ lại 2 triệu rồi xin đến mấy hôm nữa có trả. Em nó nói thôi chị cứ giữ đi, khi nào có tiền thì gửi. Mới chạy được không lâu thì bây giờ mất tiêu rồi, người cũng mất rồi… ”

Dù tay chân yếu, không làm được nghề nặng, ông H. luôn cố gắng vì vợ con. Một căn nhà thuộc về mình để vợ con đỡ vất vả có lẽ là mong ước lớn nhất của ông.

Chẳng có lời nói hoa mỹ cũng chẳng có những món quà, nhưng toàn bộ hành động của ông H., tất cả đều là yêu:

“Ông ấy ít nói chuyện lắm. Vợ chồng trong bữa trưa thì nói cầu sao trời thương có tiền, có cái chòi cũng đỡ. Mình giờ già rồi bà ơi, chẳng làm gì nổi nữa. Con thì chưa đứa nào được gì hết… Ông ấy thương vợ thương con lắm, không có bê tha, có gì cũng đem về cho vợ cho con hết, miếng bánh gì cũng đem về hết.

Ông ấy đi chở bánh, người ta cho bánh cũng mang về. Mới mang bữa trước rồi bữa sau ông ấy bị. Dù ông ấy không có bày tỏ tình cảm nhưng mình hiểu.” - những mảnh ký ức về ông H., về người chồng được bà dần hồi tưởng.

Nhiều khi đau bệnh, bà Tuyến than thở: “Ông ơi, tôi đau quá, chắc tôi đi trước quá…” Ông H. lại cười hiền: “Nhiều khi tôi đi trước bà đó…” Một đoạn đối thoại giản dị, tưởng chừng vu vơ, nhưng giờ nghe lại chỉ còn là lời tiễn biệt đầy xót xa.

Những ước mơ dang dở

Dù cuộc sống chật vật, ông H. vẫn luôn là một người ngay thẳng và cần mẫn. Không nề hà bất kỳ công việc gì, miễn có thể kiếm được đồng ra đồng vào lo cho gia đình. Người ta nhớ đến ông không chỉ vì là người chạy xe ôm cần mẫn, mà bởi sự hiền lành, thật thà, sẵn sàng ngồi chờ hàng giờ đồng hồ chỉ để đưa khách trở về, không một lời than phiền.

Có lẽ chính bởi sự tử tế âm thầm ấy mà khi ông nằm xuống, giữa một đám tang đơn sơ, vắng bóng người thân nhưng vẫn có những người, dù chỉ là nghe tin về ông cũng lặng lẽ tìm đến.

Chị Nguyễn Thị Thanh Tâm, một khách cũ của ông H. xúc động kể:

“Chị đi chú được 3, 4 lần. Nhớ khi có công việc giao giấy tờ ở Biên Hoà, chú chạy rất cẩn thận. Khi đến nơi, chú hỏi chị có cần đợi không, chú ngồi ở quán nước đợi chị về luôn.

Chú kể chị nghe nhiều lắm, mỗi lần đi là một câu chuyện về cuộc đời của chú. Chú cũng nói hoàn cảnh gia đình, chị không biết bé nào học ở Sài Gòn nhưng chú tự hào về bé lắm. Chú nói ráng làm để lo cho các bé học, có công việc. Nếu bé ở Sài Gòn thì chú phải cố gắng nhiều hơn…” Chị Tâm nghẹn ngào.

Nhói lòng đám tang không kèn trống của tài xế công nghệ bị sát hại: Người vợ nói về cuộc gọi cuối cùng bất thường-
Chị cũng chia sẻ, bản thân cũng không thể ngờ khi biết câu chuyện của ông H. Chị nhận ra ông là bởi đôi dép cùng bình nước xám mà người tài xế vẫn thường mang theo bên mình.

“Tuổi của cô chú cũng bằng tuổi ba mẹ mình rồi, đáng lẽ phải được an nhàn. Chú cũng chia sẻ, gia đình chưa có nhà nên chú chưa dám nghỉ ngơi, hai đứa con còn nhỏ nữa, cô thì bị bệnh.”

Chị kể, ông H. từng tâm sự rằng đời người không có gì chắc chắn, nên chú chỉ mong có được một căn nhà nhỏ cho vợ con, rồi mới dám dừng lại, mới dám sống chậm một chút. Nhưng chưa kịp thực hiện điều đó thì đã vĩnh viễn ra đi.

Chị Tâm cũng chia sẻ, sau khi biết tin, nhiều người ở Hà Nội và TP.HCM đã quyên góp tiền hỗ trợ.

“Sáng giờ số tài khoản vẫn nhảy liên tục… 20 ngàn, 50 ngàn… có nhiều người không quen biết gì nhưng vẫn gửi cúng chú. Có mấy bé không có tiền nhưng cũng ráng gửi chút ít. Mong phần nào san sẻ với gia đình.”

TIN LIÊN QUAN

Cận cảnh hiện trường thương tâm vụ tài xế xe ôm bị nam thanh niên 20 tuổi sát hại, cướp tài sản ở Đồng Nai

Lời khai của đối tượng sát hại tài xế xe ôm ở Đồng Nai

Một người đàn ông lương thiện bị giết giữa ban ngày bởi một kẻ nghiện game, nghiện ma túy, sống lang thang. Một người vợ bệnh tật mất đi chỗ dựa cuối cùng. Hai đứa con mất cha, mất cả chỗ bám víu duy nhất trong cuộc đời.

Đằng sau những dòng tin tức ngắn ngủi về một vụ “giết người, cướp tài sản”, là cả một chuỗi bi kịch gói gọn trong căn phòng trọ nghèo: tình nghĩa vợ chồng, gánh nặng mưu sinh và cả một ước mơ chưa kịp thành hình.

ĐỪNG THÙ HẰN – HÃY HỌC CÁCH THA THỨ ĐỂ TỰ GIẢI THOÁT MÌNHMang giận trong lòng giống như ôm một cục than hồng nóng rực, c...
27/06/2025

ĐỪNG THÙ HẰN – HÃY HỌC CÁCH THA THỨ ĐỂ TỰ GIẢI THOÁT MÌNH

Mang giận trong lòng giống như ôm một cục than hồng nóng rực, chỉ chờ cơ hội ném vào người khác — nhưng cuối cùng chính bạn lại là người bỏng tay đầu tiên. Thù hằn chẳng làm người khác đau, chỉ khiến tâm bạn nặng trĩu và lòng bạn mục ruỗng dần.

Tuổi trẻ là để bước ra ngoài thế giới, để thấy rằng nỗi đau bạn nghĩ là "to nhất đời" hôm nay, hóa ra chỉ là một hạt bụi rất nhỏ trong biển khổ của nhân gian. Khi trái tim bạn mở rộng, sự bao dung sẽ có chỗ để ở lại.

Chỉ khi buông được nỗi oán hận, bạn mới có thể sống thật sự bình yên. Tha thứ không phải vì người khác xứng đáng, mà vì bạn xứng đáng được sống nhẹ nhàng.

Cuộc đời này chẳng dài như bạn nghĩ. Đừng lãng phí những phút giây hiếm hoi vào những người không xứng đáng. Hãy dành năng lượng ấy cho tình thân, cho người thương, và cho chính bạn.

Thế giới này chưa bao giờ công bằng. Và điều đó không phải để than trách, mà là để học cách thích nghi, chấp nhận và mạnh mẽ hơn.

Thứ bạn không thể kiểm soát — thì buông. Thay đổi chính mình còn khó, sao phải khổ tâm thay đổi người khác? Hãy tập trung vào thứ bạn nắm được — chính là cách bạn phản ứng trước mọi điều.

Không có con đường nào rải đầy hoa hồng, nhưng nếu tâm bạn rực nắng, thì g*i cũng hóa nhẹ nhàng. Nghĩ tích cực không phải là lừa dối bản thân, mà là chọn cách sống khôn ngoan hơn.

Người rộng lòng thì trời rộng cửa. Đừng giữ hết mọi điều cho riêng mình. Sống chia sẻ, sống vị tha — vũ trụ sẽ hồi đáp bằng những điều dịu dàng không ngờ tới.

Đời vốn đã lắm gian nan, chớ nên chất thêm oán hận vào hành trang. Thù hằn người khác là giam mình trong chiếc lồng giam vô hình mà chính mình khóa cửa.

Tối về, gác mọi bão giông lại ngoài cửa. Cơm nhà, tiếng cười gia đình, một giấc ngủ sâu — đó mới là điều nuôi dưỡng tâm hồn.

Trái tim chứa toàn thù hằn sẽ không còn chỗ cho ánh sáng đi vào. Một đời người, nếu chỉ toàn tính toán và oán trách, thì sẽ sống mãi trong bóng tối của chính mình.

Bạn không ghét người khác vì họ có điều gì đó sai — mà vì họ có điều bạn thiếu. Ganh tị chỉ là chiếc gương phản chiếu sự bất mãn trong lòng bạn mà thôi.

Không phải ai cũng dễ thương, dễ mến, dễ hiểu. Nhưng không ai trong chúng ta được trao quyền phán xét cả thế giới. Thay vì thay đổi người khác, hãy học cách điều chỉnh tâm mình.

Trên một con đường vắng, phủ đầy tuyết ở Tolyatti – một thị trấn xa ở nước Nga – người ta thấy một con chó ngồi lặng lẽ ...
26/06/2025

Trên một con đường vắng, phủ đầy tuyết ở Tolyatti – một thị trấn xa ở nước Nga – người ta thấy một con chó ngồi lặng lẽ bên vệ đường. Một mình. Không chạy nhảy. Không xin ăn. Chẳng sủa.

Nó chỉ ngồi đó. Và… đợi.

Ngày đầu, người qua đường chỉ thoáng nhìn.
Ngày thứ hai, rồi một tuần, một tháng, một năm…
Nó vẫn ở đó – đúng một chỗ, đúng một tư thế.
Im lặng, kiên nhẫn, và tuyệt đối thủy chung.

Người ta gọi nó là Kostia.

Câu chuyện của Kostia bắt đầu từ những năm 1990, ngay chính nơi nó vẫn ngồi đợi mỗi ngày.

Một tai nạn kinh hoàng đã xảy ra: chiếc xe chở một gia đình nhỏ trượt bánh trên mặt băng, lao thẳng vào thân cây ven đường.
Bên trong xe là một người cha, một người mẹ và một đứa trẻ.
Tất cả đều tử nạn.
Chỉ còn lại Kostia – bị hất văng ra khỏi cửa kính trước.

Khi lực lượng cứu hộ đến, họ thấy nó cứ lẩn quẩn quanh xác xe.
Nó không bỏ chạy, không sủa.
Chỉ lặng lẽ liếm đôi tay đã lạnh ngắt của chủ.
Nó từ chối rời xa nơi ấy.

Và từ ngày hôm đó, Kostia không bao giờ bỏ đi nữa.

Người dân trong vùng thương xót con vật.
Họ mang thức ăn cho nó, dựng một mái che nhỏ giữa trời tuyết, thậm chí nhiều người đã thử mang nó về nhà.
Nhưng lần nào cũng vậy – chỉ một đêm sau, Kostia lại trốn rồirồi quay về đúng chỗ cũ – nơi gia đình của nó đã ra đi mãi mãi.

Nó không cần gì.
Không kêu ca. Không than thở. Không chơi đùa.
Nó chỉ đợi.

Mỗi ngày, vào cùng một thời điểm, nó lại nhìn về phía con đường xa mờ.
Như thể đang mong ngóng một chiếc xe, một giọng nói, một mùi hương quen thuộc nào đó sẽ quay trở lại.
Dù là hy vọng mong manh, nó vẫn bền bỉ chờ đợi, năm này qua năm khác.

Rồi vào một buổi sáng mùa đông yên tĩnh, người ta tìm thấy Kostia nằm lặng dưới tuyết.
Lần này, nó không còn tỉnh lại nữa.
Nó đã ra đi – đúng nơi mà trái tim nó vỡ vụn nhiều năm trước.

Người dân chôn Kostia dưới gốc cây nơi tai nạn từng xảy ra – nơi đã lấy đi tất cả của nó.
Trên mộ, họ khắc một dòng chữ đơn giản nhưng thấm đẫm cảm xúc:

“Tại đây yên nghỉ Kostia trung thành.
Nó đã không bao giờ quên. Chưa từng rời đi… trung thành cho đến tận cùng.”

Câu chuyện này không chỉ là về một con chó.
Nó là khúc ca buồn về lòng trung thành khi không còn điều gì để hy vọng. Minh chứng cho một tình yêu thuần khiết, không vụ lợi, không điều kiện.
Là chờ đợi yên lặng – không vì được đáp lại, mà vì trái tim không biết cách nào khác để yêu.

Kostia không biết nói, chẳng van nài ai
Nhưng sự hiện diện lặng thầm của nó là tiếng nói lớn nhất về sự trung thành – thứ đã trở nên hiếm hoi đến lạ trong một thế giới quá vội vàng này.

Vì thế, nếu một ngày bạn thấy ai đó ngồi im lặng rất lâu, xin đừng vội gọi họ là lạ lùng.
Biết đâu… họ cũng đang giữ trong tim một điều gì đó — sâu sắc đến mức không rời xa được.

TG Văn Chương

Trải nghiệm cuộc sống Cách nhận dạng cảm xúc của bản thân trong cái nhìn của nhà tâm ký học chủ nghĩa khắc kỷ Carl jungP...
24/06/2025

Trải nghiệm cuộc sống
Cách nhận dạng cảm xúc của bản thân trong cái nhìn của nhà tâm ký học chủ nghĩa khắc kỷ Carl jung

PHỤ NỮ KHÔNG PHẢI HƠN NHAU Ở TẤM CHỒNG!

Mình hay nghe các chị em nói với nhau; cô kia số sướng, may mắn, có phước hoặc được bao bọc bao điều vì họ được chồng thương, chồng yêu. Hay phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng.

KHÔNG PHẢI như vậy đâu nhé! Trong các mối quan hệ nói chung và mối quan hệ vợ chồng nói riêng, cũng giống như con đường 2 chiều vậy, hoặc tương tự như bạn hít vào Oxy cho cơ thể và thở ra CO2 vậy. Bình dân hơn, nhân gian có câu “có qua có lại, mới toại lòng nhau “.

Bạn có biết rằng để có kết quả là được chồng yêu, chồng thương, bạn phải là người phụ nữ thăng bằng, nữ tính, giá trị không? Bạn rèn luyện bản thân mỗi ngày để có được những đức tính ấy, chứ không tự nhiên mà có được. Cái gì cũng phải có cái giá của nó, chứ không phải là may mắn hay có số hưởng nhé.

Trong cuộc sống hằng ngày bạn có tôn trọng chồng đủ chưa? Giống như người Mỹ có câu “treat people the way you want to be treated”, ý nói “bạn hãy đối xử người khác như bạn muốn người đó đối xử với bạn vậy “.
Sự tôn trọng thể hiện qua lời nói, thái độ và hành động của bạn đối với chồng hàng ngày. Vì sao bạn nên tôn trọng anh ấy? Vì chính bạn đã chọn anh ấy làm chồng, là người đàn ông số #1 của bạn ngay từ đầu phải không nào? Ngoại trừ bạn lấy anh ta với những lý do khác.

Khi bạn tôn trọng, công nhận, nâng đỡ anh ấy, bạn cho anh ấy là người đàn ông to lớn trong gia đình , cộng với sự dịu dàng của một người phụ nữ khi nói; và với thái độ ôn tồn, chắc chắn anh ấy dù có giận bao nhiêu cũng không thể lớn tiếng với bạn được phải không nào.

Bạn cho anh ấy sự tôn trọng và thương yêu, ngược lại anh ấy cũng sẽ đối xử với bạn như vậy, có phải là con đường 2 chiều không bạn? Mình áp đặt, kiểm soát, định kiến, không tôn trọng người phối ngẫu mình, làm sao mình đòi hỏi người ta phải đối xử tốt với mình được? Có chăng cũng chỉ được một thời gian ngắn thôi nhé.

PHỤ NỮ HƠN NHAU LÀ Ở BẢN THÂN, chứ không hẳn phải là tấm chồng nhé.
#

Quản trị cảm xúc Khi bạn biết mình là aiNhững người khác có thể bước vào và rời khỏi cuộc sống của bạnMà không làm rung ...
23/06/2025

Quản trị cảm xúc

Khi bạn biết mình là ai
Những người khác có thể bước vào và rời khỏi cuộc sống của bạn
Mà không làm rung chuyển thế giới của bạn
Vì nền tảng của bạn vững chắc và không thể lay chuyển
Bởi vì bạn có chính mình
Khi bạn biết mình là ai
Ý kiến ​​và phán đoán của người khác ít quan trọng hơn
Và mọi người có thể nói những lời chỉ trích, thiếu tử tế và ác ý về bạn
Mà không ảnh hưởng đến cảm nhận của bạn về bản thân
Khi bạn biết mình là ai
Những người khác có thể từ chối hoặc bỏ rơi bạn
Mà không làm thay đổi bản sắc của bạn
Bởi vì bạn biết rằng số phận của bạn không gắn liền với những người đã chọn rời xa bạn
Và bạn cảm thấy trọn vẹn và hoàn thiện từ bên trong
Khi bạn biết mình là ai
Bạn biết việc đặt hạnh phúc và ý thức về giá trị bản thân vào tay người khác; giống như biến họ thành cai ngục của bạn; và bạn bị nhốt trong tù. Mà chỉ họ mới có chìa khóa để giải cứu bạn
Trong khi giải thoát bản thân
Có nghĩa là chịu hoàn toàn trách nhiệm
Đối với cảm xúc, bản sắc và hạnh phúc của bạn
Và tự thiết lập tự do cho chính mình
Là sống và cảm nhận theo bất kỳ cách nào bạn chọn.
Và khi bạn biết mình là ai
Thay vì dành quá nhiều thời gian và năng lượng để cố gắng gây ấn tượng với người khác
Hoặc đổ lỗi cho họ về việc đáp ứng những nhu cầu và mong muốn chưa được đáp ứng của bạn
Bạn chọn ưu tiên nhu cầu và hạnh phúc của riêng mình
Và dành thời gian cho mối quan hệ quan trọng nhất của bạn
Đó là với chính bạn.

- Thơ của Tahlia Hunter

Tâm thức??????“Ta bóc một quả cam rất chua rồi cảm thấy hối hận. Nhưng đối với quả cam mà nói, đó là tất cả những gì nó ...
22/06/2025

Tâm thức??????

“Ta bóc một quả cam rất chua rồi cảm thấy hối hận. Nhưng đối với quả cam mà nói, đó là tất cả những gì nó có."
Những khoảnh khắc khó khăn nhất trong đời thường là những lúc ta cứ khăng khăng đòi quả cam phải ngọt, đòi trời phải nắng, đòi người ta yêu phải yêu ta theo cách ta mong. Và trong những khoảnh khắc ấy, ta đã trách móc cuộc đời thế nào? Trách người kia sao không yêu ta nhiều hơn? Trách hoàn cảnh sao lại quá nghiệt ngã? Trách mọi thứ không như ta mong cầu?
Nhưng hạnh phúc thực sự đến khi ta hiểu rằng: không phải mọi thứ sinh ra để làm vừa lòng ta. Trái đất không quay theo cảm xúc của một người, và không ai sinh ra để sống đúng theo kịch bản trong đầu ta viết sẵn.
Thử nghĩ xem: Nếu quả cam chỉ có thể là quả cam, thì sao ta cứ đòi nó phải là quả đào?
Không phải tất cả những điều tưởng chừng tồi tệ đều là xấu xa. Đôi khi, những gì làm ta thất vọng nhất lại là những thứ chân thành nhất. Và nếu đã là chân thành nhất, dù đắng cay đến đâu, vẫn đáng trân trọng hơn ngàn lần sự giả dối ngọt ngào.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng trao cho ta những gì ta muốn. Nhưng nó luôn trao cho ta chính xác những gì ta cần để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Đôi khi, điều tuyệt vời nhất ta có thể làm cho bản thân không phải là thay đổi hoàn cảnh, mà là thay đổi cách nhìn về nó.

sưu tầm.
lành tâm thức

SỰ LỰA CHỌN CỦA ĐÀN ÔNG!Đàn ông,Nếu được lựa chọn, xin đừng chọn ngoại tình. Hãy dũng cảm và hãy là người đàn ông k...
21/06/2025

SỰ LỰA CHỌN CỦA ĐÀN ÔNG!

Đàn ông,

Nếu được lựa chọn, xin đừng chọn ngoại tình. Hãy dũng cảm và hãy là người đàn ông kiên định, trung thành với gia đình.

Hãy mạnh mẽ và chân thành chia sẻ với vợ về những thiếu sót và những điều anh cảm thấy cần thiết.

Hãy là người dẫn dắt và hướng dẫn nếu cô ấy mắc phải sai lầm.

Hãy biết cách đánh giá cao và khích lệ cô ấy khi cô ấy làm đúng.

Hãy đảm nhận trách nhiệm và chia sẻ gánh nặng với vợ trong mọi tình huống.

Hãy kiên quyết từ chối những lời mời dụ từ tiền bạc không lành mạnh.

Hãy đủ bản lĩnh tự kiểm soát và từ chối những cám dỗ về thể xác.

Hãy đủ bản lĩnh nói "Ly Hôn" khi mà anh đã cố hết cách vẫn không thể làm vợ mình hài lòng hoặc anh thấy mình không còn yêu vợ nữa! Hãy tìm một người phụ nữ khác phù hợp với anh hơn, vợ anh cũng xứng đáng ở với 1 người đàn ông thật tâm yêu cô ấy.

Anh là đàn ông, là phái mạnh trong mắt vợ mình, là tấm gương sáng cho các con…Nếu anh lựa chọn ngoại tình, anh hãy nghĩ đến điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày con gái anh cũng phải đối diện với chồng ngoại tình? Anh sẽ đứng lên như thế nào để bảo vệ và hỗ trợ con? Nếu một ngày con trai anh lạc lối trong cám dỗ, anh sẽ làm thế nào để hướng dẫn và chỉ bảo cho nó con đường đúng đắn?

Đừng quên, học cách kiềm chế khó hơn học làm người tử tế, vì anh tử tế khi anh thấy được lợi ích, còn anh kiềm chế khi anh nhìn thấy được hậu quả!

Address

Bac Ninh

Telephone

+84914254988

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Quản trị và chữa lành cảm xúc. Đánh thức giấc mơ trong bạn posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Quản trị và chữa lành cảm xúc. Đánh thức giấc mơ trong bạn:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category