10/05/2025
Có những cuộc gặp gỡ là duyên – là định mệnh – là bước ngoặt thay đổi cả một cuộc đời. Và đây là hai cuộc gặp như thế.
Dưới tấm ảnh bên trái là bà Thêu, nhìn bà giờ đây thật phúc hậu, tươi tắn, mạnh khỏe. Nhưng mấy ai biết rằng chỉ mới 7 tháng trước, vào một đêm trực định mệnh tháng 11/2024, tôi tiếp nhận bà trong tình trạng suy hô hấp cấp, phải ngồi thở oxy liên tục, không ăn ngủ nổi, không thể nằm được.
Bệnh viện ở HCM chẩn đoán bà bị ung thư phổi di căn hai bên, kèm bệnh bụi phổi do từng làm than, khiến cả hai lá phổi gần như không còn khả năng sinh tồn. Khối u không thể sinh thiết được, và bà được cho về nhà…
Nhưng không lẽ buông tay? Đêm đó, tôi đề nghị gia đình cho bà làm xét nghiệm gen trên mẫu máu, hy vọng mong manh tìm cơ hội điều trị bằng thuốc nhắm trúng đích. Và may mắn đã mỉm cười với người không bỏ cuộc: bà có đột biến gen phù hợp.
Chỉ sau 10 ngày, bà gần như lột xác: hết ho, hết đau ngực, hết khó thở, và từ đó dần hồi phục. Giờ đây – tháng 5/2025 – bà trở lại tái khám, khối u đã nhỏ đi hơn một nửa, sức khỏe rất tốt, tinh thần minh mẫn, còn vừa đi du lịch cùng con cháu. Người nhà đùa rằng năm ngoái còn tưởng bà không qua nổi Tết, nay thì có khi ăn thêm… chục cái Tết nữa cũng được! Chúc bà luôn mạnh khỏe và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc an vui.
Còn tấm hình bên phải là bà Khanh, 85 tuổi, vẫn đẹp lão, vẫn nụ cười phúc hậu. Mới 2 tháng trước, bà được chẩn đoán ung thư phổi giai đoạn IV, cũng không thể sinh thiết, không thể hóa trị.
Với bệnh nhân nữ, không hút thuốc, khả năng có đột biến gen cao – nên tôi đã lấy dịch màng phổi gửi xét nghiệm ngay từ lần khám đầu tiên. Và một lần nữa, phép màu lặp lại. Bà phù hợp điều trị nhắm trúng đích – loại thuốc thật sự là “tiên dược” với người cao tuổi.
Giờ đây, bà cười thật tươi, còn hào hứng khoe những tấm ảnh thời con gái. Vẻ đẹp năm xưa giờ được tiếp nối bằng sự bình yên và kiêu hãnh vượt qua bệnh tật. Mong bà luôn vững tin, để chứng minh rằng: 85 tuổi thì sao? Ung thư phổi thì sao? Ta vẫn sống vui, sống đẹp, sống thật kiên cường.