Soul Up

Soul Up Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Soul Up, Mental Health Service, Binh Thanh.

💡 Your well-being starts here!
🧠 Psychotherapy for Stress | Anxiety | Self-Confidence
📍 Vietnam – Online & In-Person Sessions
💬 English & Vietnamese 🇬🇧🇻🇳
📩 Message me on WhatsApp to book a session 👉 https://wa.me/33662862981 Nhà trị liệu Arnaud Guibert hiện đang hoạt động trong ba lĩnh vực:

- Trị liệu tâm lý 1:1 cho cá nhân.
- Coaching về Trí tuệ Cảm xúc, Trí tuệ Sáng tạo và Xây dựng Đội ngũ cho các doanh nghiệp.
- Các workshop phát triển bản thân dành cho cá nhân.

English belowLắng nghe cũng đã là một cách để giúp đỡ.Khi ai đó chia sẻ nỗi buồn của họ, ta thường nghĩ họ đang mong chờ...
29/09/2025

English below

Lắng nghe cũng đã là một cách để giúp đỡ.

Khi ai đó chia sẻ nỗi buồn của họ, ta thường nghĩ họ đang mong chờ một lời khuyên. Nhưng đôi khi, chỉ cần lắng nghe thôi đã là sự nâng đỡ dịu dàng nhất.

3 điều nên ghi nhớ:
1. Được lắng nghe đã là vơi đi một phần gánh nặng. 🤲
2. Sự lắng nghe không phán xét sẽ cho phép người kia tự làm sáng tỏ suy nghĩ của họ.
3. Sự im lặng và hiện diện đôi khi còn mạnh mẽ hơn cả một bài diễn thuyết dài.

Tuần này, trong mini-series của chúng ta, ta sẽ cùng khám phá nghệ thuật lắng nghe bằng trái tim. Vào thứ Sáu, bạn sẽ có một bài tập đơn giản để thực hành mỗi ngày. 🌱
Còn bạn, khi lắng nghe, bạn có giữ được sự hiện diện trọn vẹn của mình mà không vội đáp lời không?

________________________________________
Listening is already helping.

When someone shares their pain, we often think they’re waiting for advice. Yet sometimes, listening alone is the greatest support.

3 things to keep in mind:
1. Being heard already lightens a big part of the burden. 🤲
2. Listening without judgment allows the other to clarify their own thoughts.
3. Silence and presence can sometimes bring more strength than a long speech.

This week, in our mini-series, we’ll explore how to listen with the heart. On Friday, you’ll discover a simple exercise to practice this art daily. 🌱
And you—when you listen, can you stay fully present without rushing to answer?

English belowCâu nói này khiến tôi muốn chậm lại. Nó nhắc nhở rằng nhận thức của tôi tô màu cho tất cả những gì tôi thấy...
28/09/2025

English below

Câu nói này khiến tôi muốn chậm lại. Nó nhắc nhở rằng nhận thức của tôi tô màu cho tất cả những gì tôi thấy: một lời góp ý có thể trở thành vết thương hay cơ hội, một sự im lặng có thể là từ chối hay sự trìu mến. Không có gì cố định – tất cả tùy vào ánh nhìn tôi mang theo.
Tôi thích hình dung đôi mắt mình như những thấu kính có thể thay đổi: đôi khi chúng bị nhuốm màu lo âu, đôi khi rực sáng bởi lòng biết ơn. Khi tôi chọn đổi thấu kính đó, nó không chỉ thay đổi cái nhìn… mà cả chân trời cũng mở rộng hơn. ☀️
Giống như một khung cửa hé mở ra bầu trời của người khác 🌌: đó không phải chân trời của tôi, nhưng nó tồn tại, với mây, với sao và ánh sáng. Khi đón nhận nó, tôi không chỉ khám phá thế giới của họ, mà còn tìm thấy một chiều sâu mới trong thế giới của chính mình.
Hôm nay, hãy tự hỏi: nếu thay đổi một chi tiết trong cách nhìn cuộc sống, chân trời mới nào sẽ mở ra cho bạn? 🕊️

________________________________________
This quote invites me to take a step aside. It reminds me that my perception colors everything I see: a remark can become a wound or an opportunity, silence can be rejection or tenderness. Nothing is fixed — it all depends on the lens I carry.
I like to imagine my eyes as interchangeable lenses: sometimes tinted with worry, sometimes lit with gratitude. When I choose to change those lenses, it’s not just my vision that shifts… it’s my entire horizon that opens. ☀️
A bit like a window opening onto someone else’s sky 🌌: their sky is not mine, but it exists, with its clouds, stars, and light. In welcoming it, I discover not only their world, but also a deeper layer of my own.
So today, I invite you to ask yourself: if you changed just one detail in the way you look at the world, what new horizon might reveal itself to you? 🕊️

English belowBài tập: nuôi dưỡng sự thấu cảm qua 5 bướcĐây là một lộ trình đơn giản để mở rộng tầm nhìn và tiếp cận thế ...
26/09/2025

English below

Bài tập: nuôi dưỡng sự thấu cảm qua 5 bước
Đây là một lộ trình đơn giản để mở rộng tầm nhìn và tiếp cận thế giới của người khác:
1. Chọn một người thân thiết.
2. Hỏi họ về một trải nghiệm gần đây.
3. Lắng nghe mà không ngắt lời, không phán xét, không chuẩn bị câu trả lời.
4. Đón nhận trải nghiệm của họ như một sự thật của riêng họ, khác với của bạn.
5. Nhẹ nhàng diễn đạt lại: “Mình nghe rằng, với bạn, điều đó là…”
Thói quen nhỏ 🌱: mỗi ngày, hãy nhắc nhở bản thân rằng: “Người khác không sống trong thực tại của mình. Thế giới của họ chân thật đối với họ cũng như thế giới của mình đối với mình.”
👉 Hoạt động mở rộng khác: hãy chọn một người thân mà bạn từng có bất đồng (giờ đã lắng dịu). Mời họ trò chuyện cùng bạn:
• Lắng nghe phiên bản của họ về sự việc, không ngắt lời.
• Đón nhận trải nghiệm của họ như một sự thật cá nhân.
• Sau đó, chia sẻ trải nghiệm của bạn, bình tĩnh, không cố thuyết phục điều gì.
Cuộc trao đổi này có thể thay đổi cách bạn nhìn về quá khứ và làm sâu sắc thêm mối liên kết hiện tại.
Còn bạn, bạn có sẵn sàng thực hành lắng nghe thấu cảm ngay hôm nay không?


Exercise: cultivating empathy in 5 steps
Here’s a simple path to broaden your vision and meet the world of others:
1. Choose someone close to you.
2. Ask them to share a recent experience.
3. Listen without interrupting, judging, or preparing your answer.
4. Receive their perception as their own truth, different from yours.
5. Gently rephrase: “I hear that, for you, it was…”

Micro-habit 🌱: remind yourself daily: “The other does not live my reality. Their world is as real to them as mine is to me.”

👉 Variation: choose someone with whom you once had a conflict (now resolved). Invite them for an exchange:
• Listen to their version without interrupting.
• Welcome it as their personal truth.
• Then share yours calmly, without trying to convince.
This practice can shift your view of the past and strengthen today’s bond.

And you — are you ready to practice empathic listening today?

English belowThế giới của tôi không phải là thế giới: hiểu rõ những thấu kính nội tâmChúng ta thường tin rằng mình thấy ...
24/09/2025

English below

Thế giới của tôi không phải là thế giới: hiểu rõ những thấu kính nội tâm
Chúng ta thường tin rằng mình thấy “thực tại”. Nhưng thật ra, điều ta thấy không bao giờ là thế giới như nó vốn có, mà là một diễn giải được nhuộm màu bởi những thấu kính chủ quan nội tâm: giáo dục, vết thương, niềm tin, văn hoá 🌏.
Ví dụ đơn giản: hai đồng nghiệp cùng nhận một lời góp ý từ quản lý. Một người thấy đó là cơ hội để tiến bộ 🚀. Người kia cảm nhận sự chối bỏ và muốn khép lại. Thực tế giống nhau, nhưng trải nghiệm thì hoàn toàn khác.
Những thấu kính này được hình thành từ thuở nhỏ. Một đứa trẻ lớn lên trong sự an toàn sẽ dễ dàng có lòng tin hơn 🤗. Đứa trẻ khác, quen với bất ổn, sẽ nhìn thấy mối đe dọa ở khắp nơi.
Sự nguy hiểm nằm ở việc quên đi sự thật này. Khi tôi nghĩ rằng sự thật của mình là duy nhất, tôi cô lập mình khỏi thế giới của người khác. Tôi diễn giải phản ứng của họ qua trải nghiệm của tôi, và đánh mất cơ hội hiểu điều họ thật sự trải qua.
Đó là lúc sự thấu cảm xuất hiện 💞. Nó sinh ra khi tôi chấp nhận rằng người khác có một sự thật khác với mình.
Nhận thức này thay đổi tất cả:
• Trong gia đình, một cô bé tuổi teen đóng sầm cửa không hẳn là “nổi loạn” – có thể đó là tiếng kêu cô đơn.
• Trong tình yêu, sự im lặng không phải luôn luôn là thờ ơ – có thể chỉ là mệt mỏi hay sợ nói sai gì đó.
• Trong công việc, đồng nghiệp có vẻ “lạnh lùng” chưa chắc là từ chối – đôi khi họ chỉ đang tập trung.
• Trong tình bạn, việc ai đó không trả lời tin nhắn không có nghĩa là bạn không được yêu thương – có thể người kia chỉ đang bị quá tải.
Nhận ra rằng thế giới của tôi không phải là thế giới duy nhất mở ra một không gian rộng lớn hơn 🌌, nơi nhiều sự thật có thể cùng tồn tại.
Còn bạn, đã sẵn sàng tháo kính của mình để nhìn qua kính của người khác chưa?

________________________________________
My world is not the world: understanding our inner lenses
We often believe we see “reality.” But in truth, what we see is never the world as it is — it’s an interpretation colored by our inner lenses: education, wounds, beliefs, culture 🌏.
Take a simple example: two colleagues receive feedback from their manager. One sees it as a chance to grow 🚀. The other feels rejected and shuts down. The fact is the same, but the experience is completely different.
These lenses are built from childhood. A child surrounded by safety grows up with more trust 🤗. Another, marked by instability, will mostly perceive threats. So, my reality is not reality: it is personal.
The danger is forgetting this nuance. When I believe my truth is the truth, I close the door to the other’s world. I interpret their reactions through my experience, and lose the chance to understand what they truly live.
This is where empathy comes in 💞. It’s born when I accept that someone else’s truth is different from mine.
This awareness changes everything:
• In family life, a teenager slamming the door is not necessarily a “crisis” — it might be a cry of loneliness.
• In a couple, silence isn’t always indifference — it can be fatigue or fear.
• At work, a colleague who seems “cold” isn’t necessarily rejecting — they might just be focused.
• Among friends, an unanswered message doesn’t mean we’re unloved — sometimes the other is simply overwhelmed.
Recognizing that my world is not the world opens a bigger space 🌌 where multiple truths can coexist.
And you — are you ready to take off your lenses for a moment, to look through someone else’s?

English belowThực tại của bạn không phải là thực tại duy nhấtHãy tưởng tượng hai người cùng ngắm hoàng hôn. 🌅Một người n...
22/09/2025

English below
Thực tại của bạn không phải là thực tại duy nhất
Hãy tưởng tượng hai người cùng ngắm hoàng hôn. 🌅
Một người nhìn thấy hy vọng.
Người kia lại chìm trong nỗi nhớ nhung.
Cùng một khung cảnh, nhưng là hai thế giới nội tâm khác nhau.
Đó chính là tinh thần của mini-series tuần này: « thế giới của tôi không duy nhất».
3 ý tưởng đơn giản để ghi nhớ:
1. Chúng ta nhìn đời qua những “thấu kính chủ quan” bị ảnh hưởng bởi giáo dục, vết thương, văn hoá.
2. Mỗi người diễn giải thực tại theo câu chuyện riêng của mình.
3. Khi nói về những nhận thức của mình, việc khẳng định “đây là sự thật” thường gây hiểu lầm: thực chất đó chỉ là “sự thật của tôi”… khác hẳn với lĩnh vực khoa học, nơi tồn tại những sự thật không thể phủ nhận, mang tính phổ quát.
Nếu tôi tin rằng thế giới của mình chính là thế giới, tôi sẽ tách mình khỏi người khác, và mất đi sự thấu cảm.
Thứ Sáu này, tôi sẽ chia sẻ một bài tập cụ thể để khám phá thực tại nội tâm của chính bạn. 💭✨
Còn bạn thì sao, đã bao giờ nhận ra rằng góc nhìn của mình không giống với mọi người chưa?

________________________________________
Your reality is not the reality
Imagine two people watching the same sunset. 🌅
One sees hope.
The other feels deep nostalgia.
Same landscape, two different inner worlds.
This is the heart of our mini-series: “my world is not the world.”
3 simple truths to remember:
1. We perceive life through our inner lenses (education, wounds, culture).
2. Everyone interprets reality through their personal story.
3. When we speak about our perceptions, saying “this is the truth” is often misleading: in reality, it is “my truth”… which is very different from the scientific field, where undeniable, universal truths exist
Believing my world is the world cuts me off from others — and from empathy.
This Friday, I’ll share a practical exercise to explore your own inner reality. 💭✨
And you — have you ever realized that your vision of things wasn’t shared by everyone?

English belowCâu nói này chạm đến tôi, vì nó nhắc rằng ta thường mải mê kiểm soát, tính toán… trong khi vẻ đẹp thường xu...
21/09/2025

English below

Câu nói này chạm đến tôi, vì nó nhắc rằng ta thường mải mê kiểm soát, tính toán… trong khi vẻ đẹp thường xuất hiện từ điều bất ngờ: một nụ cười, một cuộc gặp tình cờ, một khoảng lặng đồng điệu.
Có lẽ sức mạnh thật sự không nằm ở việc kiểm soát tất cả, mà là biết đón nhận cuộc sống khi mọi thứ xảy đến. Như một vũ công lắng nghe giai điệu thay vì cố chỉ huy nó.
Hôm nay, tôi mời bạn hãy chậm lại, hít thở, và để một điều bất ngờ nhỏ xuất hiện trong ngày. 🕊️
Vậy, bạn đã sẵn sàng đến mức nào cho những điều bất ngờ trong cuộc sống mình?


This quote touches me because it reminds me how much time we spend trying to control, plan, calculate… when beauty often shows up in the unexpected: a smile, a chance encounter, a shared silence.
Maybe true strength isn’t about mastering everything, but about welcoming life as it comes. Like a dancer following the music instead of trying to lead it.
Today, I invite you to slow down, breathe, and let a little surprise enter your day. 🕊️
And you — how much room do you give to the unexpected in your life?

English below🔎 Bài tập tự soi chiếu: khám phá chiến lược kiểm soát của bạnNhận diện: ghi lại 3 tình huống trong tuần bạn...
19/09/2025

English below

🔎 Bài tập tự soi chiếu: khám phá chiến lược kiểm soát của bạn
Nhận diện: ghi lại 3 tình huống trong tuần bạn cố kiểm soát một cách quá mức.
Tự hỏi: “Tôi sợ điều gì khi nghĩ về việc buông bỏ” (bị từ chối, hỗn loạn, không được công nhận…).
Liên hệ: nỗi sợ ấy có gợi lại trải nghiệm cũ nào không?
Phân loại: đâu là “sự kiểm soát lớn” và đâu là “kiểm soát nhỏ” (chi tiết vụn vặt).
Lựa chọn: hãy từ bỏ bỏ một “sự kiểm soát nhỏ” trong vài ngày tới, để trải nghiệm sự tự do.
🌱 Thói quen nhỏ: mỗi tối, tự hỏi: “Hôm nay tôi đã buông bỏ điều gì?” và ghi lại cảm nhận.
Còn bạn, bạn có thể buông bỏ “kiểm soát nhỏ” nào hôm nay để thấy mình nhẹ nhàng hơn? 💭


🔎 Introspective exercise: explore your control strategies
Spot: write down 3 moments this week where you tried to over-control.
Ask: “What was I afraid of if I let go?” (rejection, chaos, not being recognized…).
Connect: does that fear remind you of a past experience?
Sort: identify “big controls” vs. “small controls” (tiny details: timing, tidying, correcting…).
Choose: release ONE small control in the coming days — just to taste the freedom it brings.
🌱 Micro-habit: each evening, ask yourself: “What small control did I let go of today?” and note how it felt.
And you — what small control could you let go of today, safely but with so much to gain? 💭

English below🌪️ Vì sao ta muốn kiểm soát mọi thứ?Trong mỗi chúng ta đều có phản xạ này: sắp xếp, dự đoán, tìm kiếm sự an...
17/09/2025

English below

🌪️ Vì sao ta muốn kiểm soát mọi thứ?
Trong mỗi chúng ta đều có phản xạ này: sắp xếp, dự đoán, tìm kiếm sự an toàn… như thể cuộc sống phải tuân theo kế hoạch của ta. Ta muốn kiểm soát thời gian, các mối quan hệ, cảm xúc, thậm chí cả tương lai. Nhưng đằng sau đó, ta thật sự tìm kiếm điều gì? Và tại sao kiểm soát luôn có giới hạn?
1. Điều gì ẩn sau nhu cầu được kiểm soát
Kiểm soát không hẳn xấu. Nó bảo vệ ta, tạo cảm giác vững chắc. Nhưng sâu trong đó lại là những nỗi sợ:
Sợ điều bất ngờ: khi mọi thứ được lên kế hoạch, ta tin rằng sẽ không có điều tồi tệ xảy ra.
Sợ tổn thương lại: từng trải qua phản bội, chối bỏ, thất bại… khiến ta muốn khóa chặt mọi thứ để hạn chế tổn thương.
Sợ mình không đủ: kiểm soát để chứng minh rằng mình “giỏi”, mình xứng đáng được yêu thương và công nhận.
Sự kiểm soát chính là tấm khiên chống lại sự mong manh, dễ tổn thương.
2. Ảo tưởng rằng ta nắm mọi quyền lực
Có những điều ta có thể làm chủ được: vd như lời nói, hành động, lựa chọn. Nhưng có rất nhiều thứ nằm ngoài tầm tay của chúng ta: phản ứng của người khác, biến cố cuộc đời, sự thay đổi của thế giới.
Hãy tưởng tượng có một bàn tay cố nắm chặt nắm cát bên trong. Càng siết, cát càng rơi. Cuộc sống cũng thế: càng cố kiềm giữ, ta càng kiệt sức.
3. Giới hạn của kiểm soát
Cảm xúc: sự ép buộc khiến cảm xúc bị dồn nén, như một dòng sông bị chặn rồi vỡ bờ.
Quan hệ: quá nhiều kiểm soát làm ta nghẹt thở. Tình yêu, tình bạn, gia đình cần không gian để thở.
Cuộc sống hằng ngày: sự kiểm soát cướp đi sự sáng tạo và những bất ngờ.
4. Một cách sống khác: buông bỏ có ý thức
Buông bỏ không phải đầu hàng, mà là biết ranh giới giữa thứ mình kiểm soát được và thứ không thuộc về mình. Buông bỏ có ý thức là tin tưởng vào chính mình, vào người khác, vào sự chuyển động của cuộc sống.
5. Lời mời gọi
Mini-series này là một lời mời bạn quan sát mối quan hệ của mình với sự kiểm soát. Sự kiểm soát đang giúp đỡ hay đang làm bạn kiệt sức? Thứ Sáu tới, tôi sẽ chia sẻ một bài tập cụ thể để chúng ta dỡ bỏ sức ép từ bên trong của áp lực mong muốn kiểm soát mọi thứ.
Vì suy cho cùng, sống không phải là có gắng kiểm soát mọi thứ, mà là từng bước đón nhận những điều đến với chúng ta, nhận ra ta hoàn toàn có thể đối diện cái chưa biết bằng niềm tin. 🌱
Vậy bạn, bạn muốn tập buông bỏ ở khía cạnh nào nhất?


🌪️ Why do we want to control everything?
There’s a reflex in each of us: organize, plan, secure… as if life should follow our plans. We want to control our schedules, relationships, emotions, even the future. But what are we really looking for? And why does control always hit a limit?
1. What hides behind control
Control isn’t bad in itself. It protects us, gives us a sense of stability. But often, it masks deeper fears:
Fear of the unexpected: if everything is planned, nothing bad can happen.
Fear of being hurt again: after betrayal, rejection, or loss, we lock down details to avoid pain.
Fear of not being enough: by controlling, we try to prove we’re capable, worthy of love or recognition.
Control is often a shield against vulnerability.
2. The illusion of total power
We can control some things: our words, actions, choices. But so much is beyond us: others’ reactions, life’s surprises, global changes.
Picture a hand trying to hold sand. The tighter the grip, the more it slips away. That’s what life does when we try to control it — it exhausts and frustrates us.
3. The limits of control
Emotions: forcing control blocks feelings, like damming a river until it overflows.
Relationships: too much control suffocates. Love, friendship, family need space to breathe.
Daily life: it robs us of creativity and positive surprises.
4. A different stance: conscious letting go
Letting go isn’t giving up. It’s recognizing the line between what I can control and what I can’t. It’s trusting myself, others, and life’s flow.
5. An invitation
This mini-series invites you to observe your relationship with control. Where does it serve you? Where does it drain you? On Friday, I’ll share a simple, practical exercise to begin easing that inner tension.
Because truly, life is not about control — it’s about walking step by step, welcoming what comes, and discovering that we can face the unknown with trust. 🌱
And you — in which area of your life would you like to practice letting go?

English below🌊 Chúng ta có thật sự đang sống khi cứ mong muốn kiểm soát mọi thứ?Con người dành rất nhiều thời gian để sắ...
15/09/2025

English below

🌊 Chúng ta có thật sự đang sống khi cứ mong muốn kiểm soát mọi thứ?
Con người dành rất nhiều thời gian để sắp xếp, lập kế hoạch, dự đoán. Đằng sau nhu cầu kiểm soát ấy thường có những thứ sau:
Nỗi sợ điều chưa biết 💭
Khát khao sự an toàn 🌱
Niềm tin rằng nếu mọi thứ “hoàn hảo”, ta mới hạnh phúc ✨
Nhưng cuộc đời như một dòng sông: càng muốn chống lại, áp lực càng dâng cao. Biết buông bỏ có lẽ không phải là mất đi, mà là mở ra cánh cửa cho điều bất ngờ bước vào.
Tuần này, mini-series của chúng ta sẽ cùng khám phá: vì sao ta muốn kiểm soát cuộc sống, điều đó nói gì về bản thân ta, và vì sao nó có giới hạn. Thứ Sáu, bạn sẽ khám phá một bài tập đơn giản giúp giải tỏa sự căng thẳng bên trong này.
Còn bạn, trong khía cạnh nào của cuộc sống bạn cảm thấy mình muốn kiểm soát nhất? 🤲


🌊 Wanting to control everything — is that really living?
We spend so much time organizing, planning, anticipating. Behind this urge to control often lies:
The fear of the unknown 💭
The desire for safety 🌱
The belief that if everything is “perfect,” we’ll finally be happy ✨
But life is like a river: the more you try to hold it back, the more pressure builds up. Maybe letting go isn’t losing, but opening the door to the unexpected.
This week, our mini-series will explore why we seek to control life, what it reveals about us, and why control has its limits. On Friday, you’ll discover a simple exercise to release this inner tension.
And you — in which area of your life do you feel the strongest need to control everything? 🤲

(English below) Di sản vô hìnhChọn điều ta giữ, buông bỏ điều không còn thuộc về mìnhCó một khoảnh khắc trong đời khi ta...
14/09/2025

(English below)
Di sản vô hình
Chọn điều ta giữ, buông bỏ điều không còn thuộc về mình
Có một khoảnh khắc trong đời khi ta không còn chỉ là “con của ai đó,” mà trở thành chính mình. Khoảnh khắc đó không đến từ sự chối bỏ, mà từ sự chọn lựa.
Cha mẹ sống trong ta: đôi khi họ là ánh sáng, đôi khi lại như bóng tối. Nhưng ta không bị buộc phải lặp lại câu chuyện của họ.
Ta có thể biết ơn những gì nuôi dưỡng/làm nên mình, và nhẹ nhàng đặt xuống những gì không còn phù hợp.
Sự tự do được hình thành từ hành động đơn giản này: chọn điều ta giữ, và điều ta buông. 💫
👉 Còn bạn, một điều nào từ cha mẹ mà bạn muốn giữ, và một điều nào bạn muốn thay đổi?


Invisible Legacies
Choosing What to Keep, Letting Go of What No Longer Belongs
There comes a moment in life when we stop being only “someone’s child” and become fully ourselves. That moment does not come from rejection, but from choice.
Our parents live within us: sometimes as light, sometimes as shadow. But we are not condemned to repeat their story.
We can give thanks for what nourishes us, and gently lay aside what no longer fits.
Our freedom is born in this simple act: choosing what we keep, and what we let go. 💫
👉 And you, what is one thing from your parents you would like to keep, and one you would like to transform?

(English below) Di sản vô hìnhGiải phóng câu chuyện của mình, từng bước mộtAi cũng mang theo một chiếc ba lô vô hình tro...
12/09/2025

(English below)
Di sản vô hình
Giải phóng câu chuyện của mình, từng bước một
Ai cũng mang theo một chiếc ba lô vô hình trong hành trình cuộc đời. Trong đó có sức mạnh cha mẹ truyền lại, nhưng cũng có những gánh nặng không còn thuộc về ta. Tự do bắt đầu khi ta chọn giữ lại điều gì, đặt xuống điều gì.

Bài tập: “Làm nhẹ ba lô của tôi”
Viết ra 3 điểm mạnh và 3 hành vi gây không dễ chịu mà bạn thấy mình thừa hưởng từ cha mẹ.
Nhận diện: cái nào nuôi dưỡng/có ích cho bạn, cái nào là trở ngại của bạn.
Tự hỏi: tôi đang sao chép, làm ngược lại, hay đã biến đổi điều này?
Chọn một phẩm chất để nuôi dưỡng và một khuôn mẫu hành vi cần thay đổi.
Hành động: tìm một việc nhỏ, cụ thể để làm trong tuần này để có thể bước tiếp nhẹ nhàng hơn.
🌱 Thói quen nhỏ: Mỗi tối, viết ra một tình huống mà bạn đã chọn cách riêng của mình, thay vì lặp lại cách phản ứng được thừa hưởng từ cha mẹ.
👉 Còn bạn, nếu có thể bỏ đi một hòn đá trong chiếc ba lô vô hình, bạn sẽ bỏ cái nào trước?


Invisible Legacies
Freeing Your Story, Step by Step
We all walk through life carrying an invisible backpack. It holds the strengths passed down from our parents, but also weights that no longer belong to us. Freedom begins when we choose what to keep and what to set down.

Exercise: “Lighten My Backpack”
List three qualities and three difficult behaviors you recognize in yourself that come from your parents.
Identify which ones support you and which ones weigh you down.
Reflect: am I copying, doing the opposite, or already transforming some of these?
Choose one quality to nurture and one pattern to transform.
Act: imagine one small, concrete step this week to move forward lighter.
🌱 Micro-habit: Each evening, write down one situation where you chose your own way, instead of repeating an inherited reflex.
👉 And you, if you could remove just one stone from your invisible backpack, which one would it be?

(English below) Di sản vô hìnhSao chép hay phản kháng: Ảo giác của sự lựa chọnTa lớn lên với một bản nhạc không hoàn toà...
10/09/2025

(English below)
Di sản vô hình
Sao chép hay phản kháng: Ảo giác của sự lựa chọn
Ta lớn lên với một bản nhạc không hoàn toàn thuộc về mình. Đó là những giai điệu học được từ thuở nhỏ: cách yêu thương, cách im lặng, cách tự bảo vệ. Có thứ mang lại sự ấm áp, có thứ lại giam hãm ta.

Di sản vô hình: tại sao ta trở thành bản sao của cha mẹ (và cách để thoát ra)
Ngay cả khi ta nghĩ rằng mình khác cha mẹ, ta vẫn thường bị giam giữ trong cái bóng của họ. Như khoác một chiếc áo quá rộng: có thể ghét, có thể thích, nhưng nó vẫn đè nặng trên vai ta.

Khi vô thức, ta thường: sao chép hoặc phản kháng
Khi còn nhỏ, cha mẹ chính là chuẩn mực của ta. Cách họ yêu thương, xử lý cơn giận hay mâu thuẫn trở thành “bình thường” trong mắt ta.
Ngay cả những hành vi sai lệch hay đau đớn cũng có thể được ta xem là hiển nhiên. Ví dụ, nếu một người cha đánh con, đứa trẻ có thể nghĩ đó là cách dạy dỗ bình thường. Lớn lên, đứa bé có thể lặp lại hành vi đó mà không hề đặt câu hỏi.
Sao chép nghĩa là lặp lại những gì ta đã thấy, thường là vô thức. Nó có thể cho ta một danh tính hoặc tính nối tiếp, truyền thống, nhưng cũng nhốt ta trong vòng lặp không còn phù hợp với nhu cầu hay giá trị của mình.
Một con đường khác là làm ngược lại, như một sự nổi loạn.
Nếu cha mẹ độc đoán, ta có thể trở nên quá dễ dãi. Nếu lớn lên trong một ngôi nhà im lặng, ta có thể chọn nói hết, chia sẻ hết, để không bao giờ bị kìm nén nữa.
Nhưng làm ngược lại chỉ là ảo giác của tự do. Ta vẫn bị trói buộc bởi cùng một điểm tham chiếu: cha mẹ. Cái tôi lúc này được xây dựng chống lại họ, chứ không phải từ chính mình.

Những lối ra khác
Tâm lý học chỉ ra rằng còn những cách ý thức hơn để biến đổi di sản này:
Chọn lọc và chuyển hoá
Giữ lại những điều tốt, thay đổi những thứ gây tổn thương.
👉 Ví dụ: “Tôi giữ lại sự can đảm của cha, nhưng học cách bộc lộ cảm xúc thay vì giấu kín.”
Đối thoại với tiếng nói bên trong
Nhận diện những quan điểm mà mình thừa hưởng (“phải hoàn hảo,” “phải im lặng chấp nhận,” “phải tự bảo vệ”) và học cách phản ứng khác đi.
👉 Ví dụ: “Khi nghe tiếng nói phán xét bản thân trong đầu, tôi hít thở và nói với bản thân một cách dịu dàng.”
Học từ những người khác
Xây dựng bản thân nhờ những hình mẫu xung quanh khác như bạn bè, thầy cô, người bạn đời, những trải nghiệm mới.
👉 Ví dụ: “Tôi học được sự kiên nhẫn từ một người bạn, chứ không chỉ từ gia đình.”

Dù sao chép hay phản kháng, đó vẫn chưa phải sự tự do thực sự
Dù sao chép hay phản kháng, ta vẫn gắn với cùng một sợi chỉ. Đó như việc ngồi trong cùng một căn phòng: chỉ thay đổi cách trang trí, chứ bạn vẫn chưa thoát ra. Sự tự do thật sự là ta bước ra ngoài và đi con đường của riêng mình.

Tâm lý trị liệu: chọn lựa thay vì chịu đựng
Đây chính là khi trị liệu tâm lý có vai trò lớn nhất. Nó giúp ta:
Nhận ra các khuôn mẫu mình thừa hưởng.
Hiểu rằng sao chép hay phản kháng không phải là lựa chọn thật sự, mà chỉ là phản ứng tự động.
Trở thành tác giả của chính câu chuyện, bằng cách quyết định điều gì được giữ lại, điều gì thay đổi, điều gì buông bỏ.
Cha mẹ cho ta nền tảng tình cảm và mối quan hệ. Nhưng chính ta quyết định sẽ làm gì với nó.
👉 Còn bạn, bạn thấy mình đã sao chép, phản kháng, hay biến đổi di sản của cha mẹ?


Invisible Legacies
Copying or Rejecting: The Illusion of Choice
We grow up with an inner music that is not entirely our own. These are the refrains learned in childhood: the way of loving, staying silent, defending ourselves. Some are comforting, others confining.

Invisible legacies: why we become our parents (and how to break free)
Even when we believe we are different from our parents, we often remain prisoners of their shadows. It is like wearing an oversized coat: you can hate it or love it, but it still weighs on you.

What we all do when unconscious: copy or reject
As a child, my parents are my norm. Their way of speaking, loving, handling anger or conflict becomes “normal” to me.
Even if certain behaviors are harmful or painful, I may experience them as obvious truths. For example, if a father beats his child, that child may believe it is an ordinary way to educate. Later, as an adult, they may reproduce this without questioning whether it is right.
Copying means repeating what I saw, often unconsciously. It can give me a sense of identity and continuity—“I do as it was done at home.” But it can also trap me in patterns that no longer fit my needs or values.
Another common path is to do the opposite, as a form of rebellion.
If my parents were authoritarian, I may decide to let everything pass with my own children. If I grew up in a silent house, I may choose to say everything, to share endlessly, so as never to feel that frustration again.
Going to the opposite gives the illusion of freedom, but I am still tied to the same reference: my parents. My identity is built against them rather than from myself. It is not yet a true choice, but an automatic reaction that keeps me prisoner of the same circle.

Other possible paths
Psychology shows us that there are more conscious ways to transform this inheritance:
Choose and transform
Keep what helps, change what hurts.
👉 Example: “I keep my father’s courage, but I learn to express my emotions instead of hiding them.”
Dialogue with inner voices
Identify inherited voices (“be perfect,” “keep quiet,” “protect yourself”) and learn to answer them differently.
👉 Example: “When I hear the critical voice, I take a breath and speak to myself kindly.”
Seek inspiration from others
Build yourself with the help of other models: friends, mentors, partners, life experiences.
👉 Example: “I learned patience from a friend, not only from my family.”

Copying or opposing: not yet freedom
Whether we copy or oppose, we remain tied to the same thread. Copying or rejecting is like staying in the same room—the decor changes, but not the prison. True freedom is stepping outside and creating our own path.

Psychotherapy: choosing instead of enduring
This is where psychotherapy makes sense. It helps us to:
Become aware of inherited patterns.
Recognize that copying or opposing is not a true choice, but an automatic reaction.
Become the author of our own story by deciding what we keep, what we transform, and what we leave behind.
Our parents offer us a relational and emotional foundation. But it is up to us to choose what we make of it.

👉 And you, do you feel you have copied, rejected, or transformed your parents’ legacy?

Address

Binh Thanh
71314

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Soul Up posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Soul Up:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram