01/04/2025
_______Kinh Lạc Tắc Thì Sinh Đ/ộ/c – Thấu Hiểu Hệ Thống Dẫn Khí Của Nhân Thế
Trong y học hiện đại, người ta tìm kiếm
đ/ô/c tố bằng hóa chất, xét nghiệm, hình ảnh học.
Nhưng trong cổ thư, thứ làm nên sinh – t/ử của con người lại nằm trong một hệ vô hình: kinh lạc.
Không hiểu kinh lạc, sẽ không bao giờ hiểu được độ/c từ đâu sinh – và giải bằng cách nào.
Với người xưa, kinh lạc không phải khái niệm mơ hồ, mà là một hệ thống huyết mạch vô hình, mang khí – huyết – thần đi khắp thân thể.
Kinh thông thì khí thông. Kinh bế thì khí nghẽn. Khí nghẽn thì sinh độc.
Vậy nên, mọi phép giải đ/ộ/c đều bắt đầu từ việc khai thông kinh lạc.
I. KINH LẠC LÀ GÌ? KHÔNG PHẢI MẠCH MÁU, KHÔNG PHẢI DÂY THẦN KINH
Trong “Linh Khu – Kinh Mạch”, Hoàng Đế hỏi:
“Nhân sinh chi dĩ thọ, bệnh chi dĩ sinh, tử chi dĩ tuyệt, giai tòng kinh mạch hồ?”
(Dịch: Con người sống, bệnh phát sinh, c/h/ết – tất cả đều liên hệ với kinh mạch sao?)
Kỳ Bá đáp:
“Kinh mạch, nhân sinh chi bản dã.”
(Kinh mạch là gốc của sự sống con người.)
Kinh lạc là nơi khí huyết vận hành, là “cầu nối” giữa tạng phủ và cơ thể, giữa bên trong và bên ngoài.
– Không phải mạch m/á/u vì không vận m/á/u.
– Không phải dây th/ầ/n k/inh vì không truyền điện.
– Mà là một hệ dẫn khí – mang theo mệnh lệnh của ngũ tạng, vận chuyển khí huyết đến từng phần của cơ thể.
Có thể bạn không nhìn thấy kinh lạc.
Nhưng mỗi khi bạn day vào một điểm đau, đột nhiên trán giãn ra – đó là một kinh đã thông.
Khi bạn vuốt một đường ở cánh tay, và thấy tim dịu lại – đó là khí đang được dẫn về Tâm kinh.
Người xưa s/ống cùng kinh lạc như số/ng cùng hơi thở – không cần nhìn thấy, nhưng luôn cảm biết.
II. VÌ SAO KHÍ TRỆ TRONG KINH LẠC LẠI SINH Đ/Ộ/C?
Khí là sự vận động.
Mà “đ/ộ/c” theo cổ thư, chính là trọc khí không thông – nhiệt khí bị bế – tà khí tụ lâu không thoát.
“Thông tắc bất thống – Thống tắc bất thông.”
(Nơi nào khí thông – nơi ấy không đau. Nơi nào đau – nơi ấy khí tắc.)
Vì thế, khi kinh lạc tắc, khí huyết không lưu – thì:
– Nơi đó sinh đau nhức, tức trệ → khí độc
– Khí không thoát, sinh nhiệt → hỏa độc
– Huyết không hành, tụ lại → huyết độc
– Đàm không tiêu, trọc sinh → thấp độc
Không cần có h/ó/a chất – chỉ cần một đường kinh bị uất trệ – thì đ/ộ/c đã hình thành.
Người xưa không hỏi: “Anh đã ăn gì đ/ộ/c?”
Mà hỏi: “Kinh nào đang tắc? Tạng nào đang uất?”
III. CÓ BAO NHIÊU LOẠI KINH LẠC? VÀ VÌ SAO NGƯỜI XƯA CHỈ DÙNG TAY MÀ THÔNG ĐƯỢC?
Cổ thư ghi rõ:
– 12 Kinh Chính: dẫn khí từ tạng phủ đến tứ chi
– 8 Mạch Kỳ Kinh: điều hòa khí giữa trong – ngoài, trên – dưới
– Huyệt đạo là “cửa khí” trên đường kinh
– Lạc mạch là nhánh phụ kết nối các kinh
Người xưa không dùng máy móc – họ dùng tay.
Vì tay là nơi có thể cảm nhận bì – cơ – cân – cốt – tạng.
Một người hiểu kinh lạc sẽ biết:
– Chỗ nào cần vỗ → khai biểu
– Chỗ nào cần day → dẫn khí
– Chỗ nào cần gõ → trọc thoát
– Chỗ nào cần xoa → tạng điều hòa
Họ không đuổi đ/ộ/c – họ khai thông.
Họ không “thải” – họ “tiết” (nhẹ nhàng, tuần hoàn).
IV. MUỐN GIẢI Đ/Ộ/C KHÔNG THỂ BỎ QUA KINH LẠC
Nếu bạn chỉ tìm “giải đ/ộ/c” bằng thuốc – thì bạn đang trị phần ngọn.
Nếu bạn không biết đường kinh nào đang bế – thì bạn không biết khí đang trệ ở đâu.
Muốn không sinh đ/ộ/c – phải giữ cho kinh luôn thông.
Muốn kinh thông – phải hiểu cơ thể, cảm được dòng khí đang vận hành.
Từ bài này trở đi, chúng ta sẽ cùng học cách:
– Cảm nhận kinh lạc bằng tay
– Mở đường khí bằng phép vỗ
– Tự tìm điểm nghẽn bằng hơi thở
– Và thấu hiểu rằng: mỗi người là một bản đồ kinh lạc – chỉ có chính mình mới giải được
đ/ộ/c cho chính mình
Dịch và biên soạn: Hương Trà
Khi chia sẻ, vui lòng ghi rõ nguồn để tôn trọng người viết.