20/09/2017
Bố mẹ ở nhà vẫn nghĩ, lên đại học sung sướng lắm ^^
Mượn ghế làm giường, mượn sách vở làm gối, rồi những đêm gục mặt xuống bàn ngủ như chưa từng được ngủ :D
#5095
Review buổi trực viện sản đầu tiên.
Mình là sinh viên năm IV tại HMTU, đã trải qua những năm tháng lâm sàng mệt nhọc cũng gắn với bao kỉ niệm, không phải lần đầu đi lâm sàng nhưng là lần đầu ở nơi ấy, viện Đẻ.
1. Không phải lần đầu đi lâm sàng, nhưng viện Sản là môi trường hoàn toàn khác, từ nghĩa đen tới nghĩa bóng.
Mình đã nghe nhiều về độ sạch sẽ bên viện sản nhưng vẫn choáng ngợp khi vào viên, rất rất bẩn. Từ cái mùi hôi bên khu vực sản đẻ tới mùi amoniac bốc ra từ mấy nhà vệ sinh, mùi nồng nặc wc thì vừa nhỏ vừa bí, ưu tiên được vào nhà vệ sinh nhân viên để sử dụng nhưng vẫn không thể chấp nhận được !!! Không biết mấy bánh bèo tay không dính một hạt cát tới lúc đi viện này sẽ sống sao, lo thay.
Về môi trường làm việc, công nhận nhân viên viện này áp lực thật, chạy đôn chạy đáo. Mình tình cờ được đi bên phòng khám trước, nên công việc ở đó cũng nhộn nhịp hơn;vẫn câu nói quen thuộc " Cứu một sinh mạng hơn xây bảy tòa tháp, còn ở viện sản là 2 mạng người thì phải là bảy mươi bảy tòa biệt thự " nên mọi thứ áp lực hơn nhiều. Một bệnh nhân, đằng sau là 2 bên gia đình đang từng phút giây ngóng trông sự chào đời của một thiên thần, thiết nghĩ giờ mà có chuyện gì thì lại ăn đòn như mấy vụ trên báo ^^
2. Chạm tay vào người phụ nữ đã khó, cho tay vào trong người phụ nữ còn khó hơn.
Đúng thật, trên lớp đó là lời thầy giảng, đi viện đó là lời nhân viên nhắc nhở. Bệnh nhân đầu tiên vào, thứ hai, thứ n..... từng người với tư thế sản khoa đối diện trực tiếp đôi mắt mình...nhưng tất cả mình chỉ dám khám một, vâng một bệnh nhân trong một buổi trực.
Mọi thứ như ảo giác, mọi thứ là tưởng tượng, mấy bạn sản bên cạnh động viên khám dần rồi quen, mạnh dạn lên :)) mình là con trai nên thấy nó kì kì, đúng là lần đầu nhìn kĩ từ a tới z như này, tiếp đến là sờ,là cảm nhận..., bình thường mô hình và trên tivi thôi 😀 Con gái đúng là phức tạp từ bên trong tới bên ngoài.
3. Đau như đau đẻ
Các cụ nói đã bao giờ sai, trực phòng khám, một tua trực tiếp xúc cũng ba chục bệnh nhân, từ những thai phụ chưa tròn đôi mươi tới mấy bà đã thai lần ba, lần bốn.
Mô tả cảm giác đau của người khác thì thật khó, y văn có những từ đau như dao đâm, đau dữ dội, đau âm ỉ hay tùy mực độ khác nữ, nhưng có lẽ đó là đau đẻ, vắn tắt vậy thôi cũng đủ hiểu rồi; đâu cần mô tả, hãy nhìn thẳng vào sắc thái bệnh nhân thì biết. Mình có hỏi một chị, chị ấy sinh 1994 và đang mang thai lần ba, hỏi về cảm giác đau đớn ấy nó kinh khủng tới mức nào.
“ Đau như chết đi sống lại, biết đau thế này ngày xưa chẳng lấy chồng nữa “
Câu nói nửa đùa nửa thật cũng thật đáng ngẫm, một đêm hạnh phúc đằng sau là bốn chục tuần mang nặng đẻ đau, người gào thét kêu than, người nhắm mắt vịn tay vào chiếc xe lăn nén đau, người rơi nước mắt vì những cơn chuyển dạ. Mình đẩy xe lăn mà cũng thấy đau thay, nhìn mà xót nhưng chẳng giúp được gì. Mong sao sau này bên vợ lúc đó, chia sẻ cùng vợ thôi ( ế nói thế cho hay )
4. Tận mắt chứng kiến từng thiên thần thò đầu ra ngoài 😀
Trực phòng khám, lân la tư sản đẻ tới sản bệnh, từ những ca đẻ dễ như uống nước tới mấy ca thằng bé cứng đầu như mấy bạn nữ trường Y, từng đứa thò ra một.( Tiếc là mình không dám tận mắt chứng kiến cảnh đẻ, ngày đầu vẫn khá nhát gan, sợ nhìn nhiều không dám lấy vợ mất thì toi.) Những đứa bé đỏ hỏn, khóc e e trong mấy mảnh vải che tạm, đặt lên bàn hồi sức sau đẻ. Mình ngắm thật lâu,đôi mắt chớp chớp như muốn nói nhìn gì tao hả thằng kia, miệng cứ e e gáo khóc mà k nước mắt. Mọi lo sợ khi nhìn sản phụ đẻ chợt bay đâu hết, chỉ muốn tới gần hơn chạm tay vào nó mà không dám, một cảm giác thật đặc biệt !
5. Hạnh phúc gia đình thật ấm áp.
Trực phòng khám, việc đi đi lại lại giữa các khoa giống như tập thể dục vậy. 2h đêm, mắt trĩu xuống lao lên khoa sản thường lấy sổ ghi chép bệnh nhân. Bỗng một cánh tay đặt lên vai,
- Vợ anh đẻ rồi chú ạ, cám ơn nãy chú đẩy vợ anh đi nhé.
- Cám ơn cháu nhé, em nó sinh xong rồi, nhanh thật đấy, đúng là đẻ luôn trong đêm thật.
- Vâng, chúc chị ấy mẹ tròn con vuông ạ.
Rồi vài ba tiếng nói thêm xì xào của người xung quanh, có lẽ tất cả chỉ đợi cánh cửa phòng đẻ mở ra nữa thôi. Thời khắc đến, một nữ hộ sinh bế bé ra, những tiếng vỗ tay bắt đầu vàng lên, từng cánh tay giơ lên để mong được đỡ bé, kèm theo những lời nhắc cẩn thận… Mình thấy anh ấy khóc. Trong khi mấy bà đang chăm chú vào đứa bé thì anh ấy đứng lặng một chỗ khóc, đôi tay cũng giớ lên gạt đi nước mắt, tiến lại gần mọi người để được thấy rõ đứa bé hơn.Mình lật lại quyển sổ ghi chép, đó là một ca sản phụ hiến muộn, hai vợ chồng lấy nhau 8 năm mà chưa có con, đây là lần mang thai thứ 2 sau một lần sẩy 1 năm trước. Mình cười gượng, nhấc mông lên đi thẳng xuống phòng khám, lúc ấy trong lòng chắc đã khóc, chợt nghĩ, ngày xưa mình ra đời, hai bên họ hàng đã từng hạnh phúc như thế. ( Thật ra, mày đừng sinh ra, gia đình đang yên ổn :3 )
6. Cuối cùng, nói về sinh viên HMTU đi. Tuyệt !!!
Viện sản, nơi hội tụ của tập đoàn nữ sinh hùng hậu HMTU. Ờ thì, có sản với hộ sinh thực tập ở đấy thôi mà, đi đâu cũng toàn gái và gái, nhìn đau cả mắt.
Người ta vẫn bảo gái trường y xấu như ma, chẳng biết vì sao mang tiếng thế, nhưng nếu là svien trường khác, đi trực thử một đêm là hiểu.
Sinh viên trường người, tối hẹn hò đếm sao, dạo mát bên bờ hồ, tay trong tay cho nhau hơi ấm :3
Sinh viên trường ta, ngày đêm ngập mặt trong sách vỡ, những đêm trực thức trắng, mượn ghế làm giường, mượn sách vở làm gối, hãy những lần gục bàn mà thiếp đi như cả tháng chưa được ngủ.
3h đêm, lướt qua khoa sản bệnh, mình đã chứng kiến cảnh đó ( ảnh dưới )
Vừa thương vừa xót, giá như đôi tay này có thể làm gối cho bạn ấy ngủ :3
Thôi thì ta để lại túi hạnh nhân, mong sao tới đc miệng bạn ấy trước những tiếng cười của nhân viên xung quanh ( xin lỗi ai đó vì chụp trộm nhé ^^ )
Cố gắng lên nhé, sinh viên ngành Y ❤