18/06/2025
Tự hỏi làm sao để biết những gì ta nhận được qua thiền định, thôi miên, hầu đồng hay dẫn kênh là một “thông điệp thật sự từ vũ trụ”, chứ không chỉ là một ảo ảnh của tâm trí, là một trong những câu hỏi quan trọng và tinh tế nhất trên hành trình tâm linh. Bởi ranh giới giữa “rung động ý thức cao hơn” và “ảo tưởng tinh vi của bản ngã” đôi khi mong manh đến khó nhận ra.
Trước hết, ta cần hiểu rằng mọi thông điệp, dù là qua hình ảnh, âm thanh, trực giác hay linh ảnh, đều đi qua bộ lọc của chính người tiếp nhận. Mà bộ lọc ấy bao gồm: hệ thống niềm tin, kinh nghiệm, ký ức cá nhân và cả trạng thái sinh học tại thời điểm đó. Nói cách khác, những gì ta “thấy” trong thiền sâu, thôi miên hay dẫn kênh, không phải lúc nào cũng là sự thật khách quan, mà rất thường là sự pha trộn giữa tầng rung động mình kết nối được và nội dung bên trong chính mình phản chiếu ra. Thông điệp thực sự đến từ những tầng ý thức sâu hơn, nơi không còn sự cá nhân hóa, thường rất khác biệt. Chúng không bao giờ mang tính thúc ép, không tô vẽ bản thân, cũng không tạo ra cảm xúc hưng phấn nhất thời. Trái lại, chúng thường rất tĩnh lặng, như một sự “biết” bất chợt xuất hiện, không lời, không hình, nhưng vô cùng minh bạch và có sức lay động. Ta không cần cố nhớ, vì thông điệp thật sự sẽ in dấu vào cấu trúc năng lượng của mình như một vết khắc tinh tế, khiến ta thay đổi từ bên trong mà không cần ai ép buộc.
Trong khi đó, những thông điệp xuất phát từ bản ngã hoặc tiềm thức chưa thanh lọc thường mang màu sắc mạnh: cảm xúc mãnh liệt, ngôn từ kiểu mệnh lệnh (“ngươi phải làm, sứ mệnh là...”), lời tiên tri huyễn hoặc, thần thánh hoá sang tai, sang lời, hoặc cảm giác bản thân “được chọn”. Những thứ ấy thoạt đầu có vẻ hùng hồn, nhưng nếu quan sát kỹ, sẽ thấy chúng gây phân tâm, kích thích, và dễ dẫn đến mê tín hoặc lệ thuộc. Chúng thường bị thay đổi theo thời gian, hoặc mất tác dụng khi tâm lý người tiếp nhận thay đổi.
Một cách đáng tin cậy để phân biệt là quan sát cảm giác sau khi tiếp nhận thông điệp. Nếu đó là sự an tĩnh sâu sắc, không rối bời, không hối thúc, kèm một cảm giác sáng trong, thì rất có thể đó là sự chạm vào trường năng lượng cao hơn. Nếu ngược lại, sau trải nghiệm bạn thấy mệt mỏi, lo lắng, hỗn độn, hoặc cảm giác bản thân “càng ngày càng đặc biệt”, thì hãy dừng lại và tự hỏi: điều này đến từ đâu trong tôi?
Cái tôi tâm linh khó nhận diện hơn cái tôi thông thường, vì nó khoác lên mình vỏ bọc của sự thức tỉnh, của hiểu biết, của “cao hơn”. Và chính vì vậy, nó dễ khiến ta lạc lối trong ảo tưởng rằng mình đã vượt lên, trong khi thực ra chỉ đang đứng ở một tầng khác của cái tôi. Nhưng có lẽ cũng nhờ vậy mà hành trình này trở nên sâu sắc. Vì chỉ khi mình thấy được cả cái bóng của chính ánh sáng mình theo đuổi, thì sự tỉnh thức mới thực sự bắt đầu.
Dù bạn dùng phương pháp nào – thiền định, thôi miên, hầu đồng, dẫn kênh bằng âm thanh, hoặc kể cả các chất thức thần như ayahuasca, nấm psilocybin hay thuốc phiện cổ truyền – tất cả chỉ là phương tiện. Phương tiện có thể mở cửa, nhưng cánh cửa mở ra điều gì phụ thuộc vào tầng ý thức bạn đang sống. Nếu bên trong chưa được thanh lọc, chất thức thần chỉ khuếch đại ảo ảnh. Nếu bên trong đã an tịnh và trung hòa, thì thậm chí không cần gì cả, bạn cũng sẽ chạm vào luồng chảy thuần khiết ấy.
Và cuối cùng, thước đo đáng tin cậy nhất vẫn là sự chuyển hóa. Nếu thông điệp bạn nhận được khiến bạn sống nhân ái hơn, khiêm nhường hơn, rõ ràng hơn, có trách nhiệm hơn với chính mình và với thế giới, thì đó là dấu hiệu tốt. Nếu nó khiến bạn rời xa thực tế, sống trong sự ảo tưởng cao siêu, hoặc phân biệt mình với người khác bằng niềm tin huyễn hoặc, thì đó là tín hiệu cần xem xét lại.
Thông điệp thật từ vũ trụ không đến để làm bạn “đặc biệt”. Nó đến để giúp bạn trở nên thật hơn, chân thành hơn, tỉnh thức hơn, và hòa hợp hơn với sự sống. Và khi bạn không còn khát khao tìm kiếm điều gì quá kịch tính nữa, khi bạn đủ tĩnh để chỉ đơn giản là một "kênh trong suốt", thì thông điệp sẽ tự đến, không cần gọi.