HapSeed Stories - Chuyện mầm hạnh phúc

HapSeed Stories - Chuyện mầm hạnh phúc Chuyện của một nhà thực hành tâm lý đang trên hành trình gieo mầm và lan tỏa hạnh phúc tự thân

Cảm ơn bạn đã ghé nơi đây! Ở đây tôi có những lời tâm tình chân thành của nhà thực hành tâm lý và khai vấn, có những thông tin khoa học cập nhật về tâm lý con người và đời sống mối quan hệ. Mong bạn có thêm góc nhìn về thế giới con người vô cùng đa dạng này, thấu hiểu hơn về bản thân và bình an đi trên hành trình của chính mình! Nếu bạn cần một người đồng hành cùng bạn bước đi, Hapseed mời bạn nhận hạt mầm tại https://hapseedstories.com/gioi-thieu/

Thương gửi bạn!

   Hôm nay với câu hỏi:"Các con muốn cô Oanh như thế nào khi dạy chúng mình?"Mình được học sinh dặn dò:- Cô ơi, cô hứa k...
08/08/2022





Hôm nay với câu hỏi:

"Các con muốn cô Oanh như thế nào khi dạy chúng mình?"

Mình được học sinh dặn dò:

- Cô ơi, cô hứa không bao giờ tức giận trong lớp cô nhé
- Con muốn cô luôn vui vẻ với lớp con
- Lúc nào cô cũng phải đến lớp sớm (cô vào muộn cô đưa con 10 nghìn)
- Cô ơi, mỗi lần cô dạy cô sẽ cho cả lớp đều được nói (hôm trước con giơ tay mà con chưa được nói)

🌿 Ẩn đằng sau đứa trẻ ồn ào, nói leo là mong muốn được lắng nghe, sợ mình không được quan tâm.

🌿Ẩn đằng sau đứa trẻ im lặng, lầm lì là mong muốn được ai đó đủ an toàn đến bên để thủ thỉ bí mật.

🌿Ẩn đằng sau đứa trẻ buồn chán, uể oải là mong muốn được kết nối, được thuộc về trong một tập thể.

Lên lớp những ngày đầu năm, tụi nhỏ thiệt khó bảo nhưng hôm nào rời lớp mình cũng tràn ngập yêu thương và những bài học mới. Đôi lúc trộm nghĩ, mình giống đang đi học hơn là đi dạy ^_^

Lâu rồi HapSeed không được update thường xuyên vì mình quá bận để thương những đứa con lớn rồi đến bé, và cả thương cho đời sống cá nhân của mình nữa. Nhưng có 1 điều mình chưa từng dừng lại, đó là vẫn chậm rãi thực hiện sứ mệnh của Hapseed (Lan tỏa hạnh phúc tự thân) theo nhiều cách khác nhau.

Mong rằng, với sự đồng hành ít ỏi của mình, rồi các con học sinh sẽ được nuôi dưỡng phần nào tình yêu thương dành cho bản thân và cả cho người!

p/s. Bức ảnh chụp vội hôm nay để nói với cô em đồng nghiệp cũ rằng "Giờ ăn tối, chị vẫn đang ở Trường làm vì đam mê" :D

TRÌ HOÃN chuyện của năng suất hay cảm xúc?Chúng ta thường có vô vàn lý do cho sự trì hoãn của mình:- Nó cũng chẳng quan ...
29/03/2022

TRÌ HOÃN chuyện của năng suất hay cảm xúc?

Chúng ta thường có vô vàn lý do cho sự trì hoãn của mình:

- Nó cũng chẳng quan trọng lắm
- Tôi cần làm....trước
- Tôi cần thêm thông tin
- Tôi bị quá tải
- Giờ tôi không có thời gian
- Tôi lại quên làm nó rồi
- Tôi không thích làm việc này chút nào cả.

Sự thật rằng không lý do nào là nguy biện cho sự trì hoãn nếu chúng ta cảm nhận được đúng là như vậy. Nhưng nó có thực sự là lý do cuối cùng cho trì hoãn?

Nghiên cứu của Tiến sĩ Pychyl và Sirois (2013) cho rằng trì hoãn cho thấy “sự ưu việt của việc khắc phục tâm trạng trong thời gian ngắn...so với việc theo đuổi lâu dài các hành động đã định.” Trì hoãn là cách ứng phó với những cảm xúc khó khăn, tâm trạng tiêu cực do một số nhiệm vụ gây ra - buồn chán, lo lắng, bất an, thất vọng, thiếu tự tin...trong thời gian ngắn. Nói cách khác, trì hoãn nói về việc tập trung vào “sự cấp bách ngay tức thì của việc quản lý tâm trạng tiêu cực hơn là bắt tay vào nhiệm vụ đó. Có thể, bởi vì chúng ta vốn đã khó chịu với chính nhiệm vụ đó hoặc nó bắt nguồn từ cảm nhận sâu hơn liên quan đến nhiệm vụ. Ví dụ như, một người nghi ngờ về bản thân, lòng tự trọng thấp, lo âu và bất an giữa một nhiệm vụ mới vừa được sếp giao cho, họ có thể nhìn chằm chằm vào file tài liệu đang trống trơn vừa mở và nghĩ rằng: “ Tôi không đủ thông minh để viết nó, Không biết nếu là tôi, mọi người sẽ nghĩ gì về nó? Nó quá khó. Nếu tôi không làm tốt nó thì sao?”

Tất cả những điều này có thể dẫn đến việc chúng ta nghĩ rằng đặt nhiệm vụ đó sang một bên, thay vào đó lướt facebook cập nhật chút thông tin là một ý tưởng không hề tồi.

Một sự thật đầy mỉa mai rằng ***“Chúng ta trì hoãn để tránh cảm giác tiêu cực, nhưng cuối cùng lại cảm thấy tồi tệ hơn.”***

Xu hướng bẩm sinh của chúng ta là ưu tiên nhu cầu ngắn hạn trước dài hạn. Bộ não chúng ta không được thiết kế để nghĩ về tương lai xa hơn bởi vì chúng ta cần tập trung đáp ứng cho cái tôi của tại đây và ngay bây giờ. Nghiên cứu của tiến sĩ Hershfield chỉ ra rằng, ở cấp độ thần kinh, chúng ta cảm nhận “bản thân ở tương lai” như một người xa lạ thay vì xem như là một phần của mình. Khi chúng ta trì hoãn, các phần trong não bộ thực sự nghĩ rằng những nhiệm vụ mà chúng ta đang bỏ qua - và những cảm giác tiêu cực đi kèm đợi chúng ta ở nơi khác, đó là vấn đề của một ai đó khác.

***Chúng ta thậm chí còn có ít khả năng đưa ra những quyết định chu đáo, có định hướng tương lai giữa lúc căng thẳng.***

Khi đối mặt với một nhiệm vụ khiến chúng ta cảm thấy lo lắng hoặc bất an, hạch hạnh nhân (thiết bị phát hiện mối đe dọa của não bộ) - nhận thức nhiệm vụ này như một mối đe dọa thực sự (trong trường hợp này nó đang đe dọa đến sức khỏe, lòng tự trọng của chúng ta). Về mặt nhận thức, chúng ta nhận ra được việc bỏ dở nhiệm vụ sẽ tạo ra nhiều căng thẳng cho bản thân trong tương lai, nhưng bộ não vẫn được mắc nối để quan tâm nhiều hơn đến việc loại bỏ mối đe dọa trong hiện tại.

Một tin buồn là tất cả các “thuật hack năng suất” tập trung vào câu hỏi “làm thế nào để hoàn thành nhiều công việc hơn” không giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của trì hoãn.

***Cảm giác tồi tệ nó vẫn sẽ còn ở đó và có thể quay lại bất cứ lúc nào***

Sau trì hoãn, những suy nghĩ lặp lại, tự trách móc bản thân là điều mà nhiều người mắc phải sau trì hoãn. Điều này làm trầm trọng thêm sự căng thẳng và khó chịu, và góp phần vào việc tiếp tục trì hoãn.

Sự nhẹ nhõm nhất thời mà chúng ta cảm nhận khi trì hoãn thực chất chính là những gì khiến cho nó trở thành một vòng luẩn quẩn. Ngay lúc đó, bỏ qua nhiệm vụ mang đến sự nhẹ nhõm - Bạn đang nhận được phần thưởng từ sự trì hoãn. Mẫu hình hành vi cơ bản của con người cho chúng ta biết rằng khi chúng ta nhận được phần thưởng từ 1 điều gì đó, chúng ta có xu hướng lặp lại nó. Đó là lý do tại sao trì hoãn không diễn ra một lần mà nó trở thành chu kỳ và dễ dàng trở thành một thói quen mãn tính. Nhưng rồi, quan thời gian, trì hoãn không chỉ làm tiêu hao năng suất, mà còn ảnh hưởng tiêu cực đáng kể đến sức khỏe tinh thần và thể chất, bao gồm căng thẳng mãn tính, căng thẳng tâm lý nói chúng và mức độ hài lòng cuộc sống thấp, các triệu chứng của trầm cảm và lo âu,,,

Vậy, cốt lõi của trì hoãn là cảm xúc, không phải về năng suất. Vì thế, việc liên tục đi tìm những cách thức để quản lý thời gian hay chiến lược để tự kiểm soát sẽ không phải là giải pháp cho vòng lặp này, mà điều chúng ta nên làm trước tiên là hiểu và quản lý cảm xúc theo cách mới khi trì hoãn bước đến.


______________
Tài liệu tham khảo:
Juno DeMelo. (2019). Procrastination: When the Early Bird Gets the Shaft. The New York Times.

XIN ĐỪNG CỐ GẮNG "KHÔNG BAO GIỜ THAN PHIỀN" NẾU QUÁ KHÓ KHĂNTôi là một người khá rón rén khi than phiền với người khác, ...
13/03/2022

XIN ĐỪNG CỐ GẮNG "KHÔNG BAO GIỜ THAN PHIỀN" NẾU QUÁ KHÓ KHĂN

Tôi là một người khá rón rén khi than phiền với người khác, nhưng rõ ràng tôi rất thường xuyên than phiền với người thân, thỉnh thoảng là với bạn bè, đồng nghiệp hoặc với những người gần gũi hay gặp gỡ mình. Đôi lúc, tôi cũng gán cho mình một cái nhãn đánh giá, mình đang làm công việc nâng đỡ đời sống tinh thần của người khác mà mình than thở thế này có ổn không? hay như thế có phải là đang truyền đi năng lượng tiêu cực không?

Và thế là mình đi tìm hiểu và quan sát thử xem, liệu những người không bao giờ than phiền về cuộc sống của họ có thực sự hạnh phúc hoàn toàn? hay có phải cứ than phiền là không tốt hay không?

🍂Trước tiên, chúng ta cùng tìm hiểu đôi chút, tại sao chúng ta than phiền?

Nhà tâm lý trị liệu Tina Gilbertson (tác giá cuốn sách “Constructive Wallowing”) đã nói rằng: “Chúng ta không quá giỏi để bộc lộ cảm xúc của mình với tư cách là một thành viên xã hội, nên khá là bình thường khi chúng ta than phiền để thể hiện một cảm xúc…và bất kỳ lúc nào chúng ta thể hiện nội dung về cảm xúc với ai đó, nó như một phương tiện để kết nối.” Đôi khi, chúng ta còn đặc biệt thích sử dụng than phiền như một công cụ kết nối xã hội. Chúng ta cảm thấy gần gũi hơn với người khác, và tình bạn đó càng khăng khít hơn. Cũng thật tình cờ theo một cách nào đó, tôi gần như chỉ thấy thoái mái khi than phiền với những người tôi yêu mến và gắn bó, và thật may mắn gần như tất cả họ đều rất thoải mái lắng nghe tôi. Dù thỉnh thoảng, tôi cũng khựng lại và xin lỗi vì đã để họ nghe tôi than phiền hơi nhiều.

Nhưng, lý do rõ ràng nhất khiến chúng ta than phiền, đó chính là “cuộc sống không hoàn hảo”. Điều đó lý giải tại sao việc thể hiện cảm xúc tiêu cực, không dễ chịu không chỉ là bình thường mà còn khá lành mạnh. Những kỳ vọng phi thực tế rằng, chúng ta nên luôn luôn hạnh phúc, có thể khiến chúng ta cảm thấy tồi tệ hơn. Kiềm chế việc bộc lộ sự không hài lòng có thể mang đến tác động tiêu cực, bởi vì nó sẽ không chỉ ngăn chúng ta gọi tên vấn đề mà còn cản trở chúng ta tìm ra gốc rễ của nó. Giống như một chai nước ngọt có ga bị lắc, đôi khi chúng ta muốn “bùng nổ” trong những lời than phiền của chính mình. Đè nén càng lâu, càng mạnh thì khi mở nắp chai nó càng phun trào kinh khủng bấy nhiêu.

Dù vậy, nếu than phiền trở thành điểm nhấn trong mối quan hệ có thể khiến chúng ta tập trung vào vấn đề của mình lâu hơn, gây ra phản ứng căng thẳng, mệt mỏi cho người khác và chính bản thân mình.

🍂Vậy, khi than phiền không đến nỗi tệ thì chúng ta làm gì để giữ nó ở trong mức “ổn”?

Dù có là người thích than phiền và thấy nó tốt cho bản thân đến đâu thì chắc hẳn không ai thích bị gọi là “người hay than phiền” bởi vì nhìn chung mọi người sẽ hiểu nó với ý nghĩa, đó là một người “thiếu chính chắn, phiền phức, tiêu cực, thậm chí là lãng phí thời gian không cần thiết.”

Vì vậy, ở một chừng mực nào đó, chúng ta nên than phiền ở mức phù hợp.

Tiến sĩ Kowalski nói rằng: “Than phiền chỉ là một phần của cấu trúc xã hội trong cuộc sống của chúng ta, nó là một phần trong cách chúng ta giao tiếp, có địa điểm và thời gian thích hợp.” Nên, trước tiên hãy bắt đầu bằng cách chú ý đến tần suất bạn than phiền và bạn đang than phiền với ai; bởi lẽ bạn sẽ không bao giờ sửa đổi hành vi của mình cho đến khi bạn nhìn ra nó. Thực tế, việc chú ý đến hành vi của mình cũng đã có thể là bắt đầu của sự thay đổi.

Sẽ thật là tốt nếu bạn hít một hơi sâu và chậm rãi trước khi gọi một người bạn đến trút bầu tâm sự hoặc suy nghĩ nhanh chóng xem bạn có thực sự cần than phiền lúc đó không. Khi bạn lưu tâm đến hành vi của mình, bạn sẽ có thể đưa ra lựa chọn phù hợp kèm theo nó.

Bạn nghĩ sao nếu bạn cho người đó biết là bạn chỉ muốn “xả” thôi hay bạn than phiền để mong cần đến sự trợ giúp của họ trong việc giải quyết vấn đề. Việc làm rõ những gì bạn muốn từ sự tương tác sẽ giúp người tiếp nhận thông tin của bạn có thể thoải mái hơn hoặc họ sẽ chuẩn bị tốt hơn để mang đến cho bạn sự hỗ trợ phù hợp.

Xây dựng thói quen suy nghĩ có ý thức về mục đích của cuộc trò chuyện, thay vì để nó ở chế độ “máy bay tự lái”, là một cách đơn giải để bạn loại bỏ những chiếc kính đang lấm lem bùn hay bị sương mù bao phủ của mình. Nó cũng sẽ giúp các lần than phiền của bạn ngắn gọn và dễ chịu hơn, điều này rất quan trọng để xây dựng các mối quan hệ không chỉ tập trung vào năng lượng hay cảm xúc tiêu cực. Bạn cũng có thể bắt đầu nhận thấy mức độ thường xuyên mà người khác phản hồi lại vì sự than phiền của bạn, tạo cơ hội để ghi nhận góp ý trong các cuộc trò chuyện đó và đặt câu hỏi để giúp đưa ra giải pháp.

Viết nhật ký có thể cũng là một cách tuyệt vời khác để tạo thuận lợi cho những phát hiện này. Tiến sĩ Grice nói rằng: “Đôi khi chúng ta có cảm xúc và chúng ta không chắc chúng đến từ đâu.” Cho phép bản thân có không gian và thời gian để ngồi, sắp xếp suy nghĩ riêng của mình có thể giúp chúng ta tự điều chỉnh cảm xúc và tình ra cách để “xả” chúng ra ngoài. Đối với những than phiền vụn vặt hơn, viết nhật ký có thể giúp bạn loại bỏ cảm xúc ra khỏi tâm trí mình; còn đối với những than phiền lớn hơn, nó cho phép bạn nhìn lại và tìm ra xu hướng về những gì bạn muốn thay đổi.

Đặt câu hỏi cho bản thân mình thông qua việc viết nhật ký giúp bạn có thêm góc nhìn, đặc biệt nếu những người mà bạn thường than phiền cũng đang củng cố cho quan điểm tiêu cực của bạn, hơn là giúp bạn tìm ra giải pháp. Xây dựng những thói quen chánh niệm và suy ngẫm này sẽ giúp giữ cho việc than phiền của bạn được cân bằng và đi đúng hướng.

🗝Nếu bạn vẫn cảm thấy khó có được chiến lược than phiền thích hợp ngay lúc này? Đừng vội nhảy vào chỉ trích, đánh giá bản thân, nó không hề mang tính xây dựng chút nào.

Và hãy nhớ rằng, dự án “HapSeed – Hạt mầm hạnh phúc” vẫn luôn sẵn sàng đồng hành cùng bạn!



🍀Bạn có thể đăng ký nhận hạt mầm tại: https://forms.gle/e3emtbic7EaSGVDG8
____
Tài liệu tham khảo:
https://www.nytimes.com/2020/01/06/smarter-living/how-to-complain-.html
https://www.verywellmind.com/complaining-why-do-we-do-it-314485

BẠN ĐANG LỰA CHỌN MỘT MÌNH HAY CÔ ĐƠN?Kết nối, cảm giác được thuộc về là một trong số những nhu cầu xã hội rất bản năng ...
09/03/2022

BẠN ĐANG LỰA CHỌN MỘT MÌNH HAY CÔ ĐƠN?

Kết nối, cảm giác được thuộc về là một trong số những nhu cầu xã hội rất bản năng của con người, điều này không ngoại trừ những người thường xuyên nói rằng “Tôi thích ở một mình.” Nếu ai đó nói với bạn rằng “tôi chỉ thích ở một mình”; điều đó không có nghĩa rằng họ thích cô độc, mà chỉ đơn giản có lẽ một mình là lựa chọn tốt nhất dành cho họ tại thời điểm đó.

Nhưng có một sự thật rằng, chúng ta vẫn thường lầm tưởng giữa việc ở một mình và sự cô đơn.

Có bao giờ bạn nghe đến một vài chia sẻ tương tự kiểu như:

- Tao không thiếu những cuộc vui với bạn bè, nhưng không hiểu sao tao vẫn thấy thật cô đơn
- Lúc tớ ở cạnh gia đình là lúc là tớ cô đơn nhất đó cậu ạ
- Tao cảm giác thật cô đơn, lạc lỏng; trong khi chẳng bao giờ tao phải ở một mình cả

Ở đây bạn thấy được sự vô lý hay có lý với những lời chia sẻ này?

Nếu như cô đơn chính là tình trạng ở một mình thì nó là vô lý, nhưng nó sẽ rất có lý khi cô đơn là trạng thái tâm trí chứ phải là phải tình trạng vật lý.

Có hai khái niệm không khó để phân biệt nhưng thường được dùng thiếu rõ ràng trong đời sống hằng ngày của chúng ta, đó là từ “cô đơn” (loneliness) và “cô độc/ một mình” (solitude).

Hai khái niệm này khá giống nhau khi đều ám chỉ việc ở một mình mà không có ai bên cạnh. Tuy nhiên, cô đơn mang ý nghĩa chỉ trạng thái cảm xúc không được dễ chịu khi cảm thấy mất kết nối với những người xung quanh. Còn đơn độc đơn giản là dùng để nói đến việc bạn lựa chọn một mình mà không cần đến sự hiện diện của người khác.

🌻Một mình là lựa chọn hoàn cảnh, trong khi cô đơn là trạng thái tâm trí🌻

Nói về trạng thái ở một mình, chúng ta đều biết rằng, dành thời gian một mình là một điều rất bình thường và là đặc điểm nổi bật trong trải nghiệm hằng ngày. Phần lớn thời gian trong ngày của chúng ta được trải nghiệm với một số hình thức khác nhau của sự đơn độc hay ở một mình, cho dù đó là việc tận hưởng 5 phút đi bộ từ bến xe buýt về nhà hay ngâm mình 30 phút trong nhà tắm.

Trong khi đó, cô đơn là sự không hài lòng về chất lượng của các mối quan hệ mà một người đang đó, và do đó có thể xảy ra ngay cả khi người đó được bao quanh bởi những người khác. Trong nhiều nghiên cứu tâm lý và xã hội, cô đơn còn được xem là một mối quan tâm lớn về sức khỏe thể chất và tinh thần.

Tuy vậy, ngôn ngữ hàng ngày chứa đựng đầy sự mơ hồ. Nếu cụm từ “Bây giờ, tôi đang ở một mình ngoài vườn” phù hợp với khái niệm một mình là trạng thái trung lập khi con người tách biệt xã hội so với những người khác, thì trong câu nói “Hôm nay, tôi vừa mất đi một người bạn thân thiết, cảm giác như chỉ có một mình tôi giữa thế giới này vậy”. Một mình ở đây để mô tả cảm giác tiêu cực giống như cách mà một người đang trải qua nỗi mất mát đau thương như ý nghĩa của “cô đơn”.

Chúng ta có những trải nghiệm rất khác nhau về việc ở một mình. Nghiên cứu tâm lý về sự đơn độc chứng minh rằng, trải nghiệm sống một mình của chúng ta có thể đi từ hạnh phúc, tràn đầy năng lượng đến sự ảm đạm, chán nản (Hawkley & Cacioppo, 2010; Long et al., 2003 ; Nguyen et al., 2018). Chúng ta hạnh phúc, tràn đầy năng lượng khi một mình là lựa chọn để chúng mình nghỉ ngơi, quay lại chăm sóc bản thân, tận hưởng những khoảng không gian riêng tư sau những kết nối xã hội dài. Nhưng, nếu một mình không còn là lựa chọn mà là “yêu cầu hay ép buộc” thì không dễ dàng gì để chúng ta giữ mãi được trạng thái một mình tích cực. Chắc hẳn, việc cách ly trong đại dịch COVID-19 bất ngờ hoặc kéo dài là một trải nghiệm không mấy dễ chịu với bất kỳ ai, kể cả những người “thích một mình.”

Ranh giới một mình “chủ động” và một mình “bị động” thực sự rất dễ khiến chúng ta lầm tưởng và khó phân định.

Vậy nên, nếu bạn nhận ra mình đang ở trong trạng thái một mình bị động thì hãy thử tìm xem mình có thể xoay chuyển tình thế thành chủ động không nhé?

Đó chính là khi bạn một mình để kết nối với chính mình chứ không phải để gặm nhấm nỗi cô đơn!

Trong trường hợp, bạn đang gặp khó khăn trong việc phân định hay trên hành trình chuyển đổi đó, thì dự án “Hạt mầm hạnh phúc” vẫn luôn chào đón bạn đến để chúng mình cùng nhau một mình vẫn hạnh phúc nha.

__________________
🍀Mời bạn đọc kỹ hơn thông tin về chương trình tại: https://hapseedstories.com/gioi-thieu/
🍀 Mời bạn đăng ký nhận hạt mầm hạnh phúc tại: https://forms.gle/3Pyg4d9V6MdAdX5C8
________________
Tài liệu tham khảo:
Kendra Cherry. (2021). Loneliness: Causes and Health Consequences. Verywellmind.com. https://www.verywellmind.com/loneliness-causes-effects-and-treatments-2795749
Hipson, W. E., Kiritchenko, S., Mohammad, S. M., & Coplan, R. J. (2021). Examining the language of solitude versus loneliness in tweets. Journal of Social and Personal Relationships
, 38 (5), 1596-1610.
Dean Griffiths. (2022). What’s the Difference Between Solitude and Loneliness? https://www.psychreg.org/what-difference-between-solitude-loneliness/

[Lời mời nhận hạt mầm] Mọi hành trình bắt đầu từ những bước chân. Hơn một năm vừa rồi là một hành trình miệt mài đi tìm ...
20/02/2022

[Lời mời nhận hạt mầm]

Mọi hành trình bắt đầu từ những bước chân. Hơn một năm vừa rồi là một hành trình miệt mài đi tìm sứ mệnh sống đầy can đảm nhưng cũng nhiều mơ hồ của mình.

💌 Mình sẽ chẳng thể quên được những lúc đứng giữa ranh giới lựa chọn an toàn nhưng luôn có chút nuối tiếc hay rủi ro nhưng phát triển hết mình.

💌 Mình sẽ chẳng thể nào quên được những cánh tay đã nâng đỡ mình, ôm lấy mình những lúc mình chới với, và thất vọng nhất về chính bản thân.

💌Và cả những đêm đang ngủ bật dậy đầy sợ hãi với đầu tóc cứ rụng dần vì căng thẳng, vẫn còn như vẹn nguyên cảm giác run lên khi nghĩ về.

💞Lời cuối nhưng lại quan trọng nhất, mình cảm ơn những người đã cho phép mình đồng hành cùng trong suốt gần một năm qua, mình đã cố gắng rất nhiều để làm tốt vai trò của bản thân nhưng rõ ràng mình cũng không thể phủ nhận được rằng đó là một hành trình "thử sai" rất nhiều trong những ngày đầu mình xây dựng chương trình và trau dồi chuyên môn. Trên quảng đường ngắn ngủi đi cùng nhau đó, nhờ những phản hồi đầy yêu thương của những chị/ bạn/ em mà giờ đây mình đã vững vàng và tự tin hơn để tiếp tục lan tỏa nó.

Năm nay, mình chính thức mời gọi bất kỳ ai mong muốn sống bình an hơn trong cuộc sống đầy biến động và phát triển bản thân trên nền tảng thấu hiểu chính mình, đến với dự án HapSeed - Hạt mầm hạnh phúc. Đây là nơi mình và những người bạn sẽ tiếp tục gieo hạt mầm hạnh phúc đến nhiều người hơn nữa.
______________________________________
🍀Mời bạn đọc kỹ hơn thông tin về chương trình tại: https://hapseedstories.com/gioi-thieu/
🍀 Mời bạn đăng ký nhận hạt mầm hạnh phúc tại: https://forms.gle/3Pyg4d9V6MdAdX5C8

30/01/2022

Những ngày cuối năm này, mình không còn dành thời gian để viết bài cho page nữa. Nhưng mình không có dừng viết mà chỉ đơn giản là mình muốn chậm lại chút để mang đến nhiều giá trị hơn cho những người bạn đã, đang và sẽ ghé thăm góc nhỏ này trong thời gian tới.

Thay vào đó, mình tham gia những khóa học mà mình tin nó có ích, mình cố gắng bắt tay vào làm những thứ mà mình ấp ủ trong thời gian năm 2021 mà giờ đây mình không muốn chần chừ thêm nữa, mình cũng thử làm một vài thứ mà mình chưa từng để xem điều gì sẽ đến ngoài nỗi sợ và sự tự ti nơi mình.

Và đây là một trong số những điều nhỏ bé mình đã làm.

Mình tin mỗi người sẽ có những câu chuyện cuộc đời khác nhau để kể, điều quan trọng không phải là quá khứ bạn đã tệ ra sao mà điều quan trọng là hiện tại bạn đang sống và nhìn lại nó như thế nào.

Cảm ơn tất cả các bạn đã đến và ở lại với mình, mong rằng chúng ta sẽ còn bên nhau vào năm 2022 với nhiều điều ý nghĩa khác, mình sẽ bật mí sau nhé.

Chúc bạn có một cái Tết bình an và ấm áp bên gia đình

ĐỪNG ĐỂ BẢN THÂN LÀ NGƯỜI TÙ TRONG TÂM TRÍ TIÊU CỰC CỦA CHÍNH MÌNHBạn đã bao giờ thấy mình thức trắng vào ban đêm, tâm t...
19/12/2021

ĐỪNG ĐỂ BẢN THÂN LÀ NGƯỜI TÙ TRONG TÂM TRÍ TIÊU CỰC CỦA CHÍNH MÌNH

Bạn đã bao giờ thấy mình thức trắng vào ban đêm, tâm trí lặp đi lặp lại những suy nghĩ giống nhau. Bạn có một vài hình dung việc mình có những suy nghĩ quẩn quanh, điều đó khiến bạn chìm vào lo lắng, âu tư, mệt mỏi nhưng bạn không thể thực sự hiểu được và dường như không biết làm sao để thoát ra được. Nó trở thành một vòng lặp liên tục nơi mà những suy nghĩ tiêu cực củng cố những cảm xúc tiêu cực, dần dần dẫn đến những hành động tiêu cực trong cuộc sống của chính bạn. Nếu điều đó đang đến với bạn thì chắc hẳn bạn đang bị mắc kẹt trong cái bẩy tiêu cực.

Ở trong đó, bạn như một người tù bị nhốt lại, ngột thở và khó chịu. Sẽ không thể tránh khỏi việc điều đó có những ảnh hưởng tiêu cực lên sức khỏe thể chất và tinh thần của bạn. Ngoài ra, nếu bạn ở quá lâu trong bóng tối chỉ có một mình đó thì nó có thể dẫn đến những khó khăn tinh thần trầm trọng hơn rất nhiều.

🔥Một suy nghĩ tiêu cực như một ngọn lửa

Hãy hình dung một suy nghĩ tiêu cực giống như một ngọn lửa. Một ngọn lửa bùng cháy ở trong một bãi đổ xe trống rỗng không thể gây ra nhiều thiệt hại. Những đám cháy này có thể tự lan ra rồi dừng lại hoặc dễ dàng được dập tắt.

Nhưng nếu đặt ngọn lửa vào một nhà tù, một căn phòng đóng kín chứa những vật liệu dễ cháy thì một tai họa tiềm tàng đang đến với bạn. Trừ khi được dập tắt nhanh chóng, nếu không đám lửa sẽ bắt lấy những vật dụng dễ cháy trong phòng và bùng to hơn, lan nhanh hơn và kéo dài lâu hơn.

Con người trải qua hoàn cảnh tương tụ khi họ là chủ nhân của rất nhiều sự tiêu cực. Sau tất cả, nó cứ lan theo hướng đi của mình, tất cả sự tức giận, thất vọng, và tội lỗi sẽ tàn phá một con người từ sức khỏe thể chất, tinh thần đến sự kiệt quệ cơ thể.

Điều duy nhất bạn có thể làm là bước ra ngoài. Nhưng có một điều đặc biệt hơn, nhà tù tâm trí của bạn là một vòng lặp, cánh cửa có thể tồn tại ở bất kỳ đâu trong vòng lặp đó chỉ cần bạn dũng cảm tạo ra một khe hở.

Vậy chúng ta có thể làm gì?

Trước tiên, nhận biết điều gì đã đẩy bạn bước chân vào nhà tù đó?

Để tránh một vòng lặp tiêu cực, bạn cần nhận ra các tác nhân gây ra chu kỳ và môi trường khiến bạn dễ bị ảnh hưởng bởi tác nhân này.

Suy nghĩ, cảm xúc, hành động và đôi khi là cả những phản ứng vật lý của chính bạn cũng có thể là tác nhân khiến bạn lạc vào nhà tù và sống trong vòng lặp. Mỗi một lần kích hoạt sẽ có những tác động nhỏ lên quan điểm của bạn về thế giới hay trạng thái cảm xúc của bạn.

Bạn có thể dễ dàng bỏ qua cảm xúc thất vọng sau khi đánh rơi một cái cốc trên sàn, bởi vì không có bất kỳ kích hoạt nào sau đó để bức tường nhà tù được xây nên, nó chỉ là tai nạn đơn lẻ mà thôi. Tuy nhiên, nếu một ai đó nói rằng “Tôi không thể nào tin được một người cẩn thận như bạn lại làm vỡ chiếc cốc đó”, sau đó sự thất vọng có thể chuyển thành sự tức giận và suy nghĩ tiêu cực bắt đầu xuất hiện.

Tiếp theo, làm suy yếu tác nhân kích hoạt

☂️ Tự tạo lá chắn phòng vệ

Hãy tạo ra một hành trang những sự thật tích cực về bản thân và cuộc sống của bạn. Nó cần một chút sự nỗ lực để ghi nhớ những khía cạnh tích cực, nhưng nó thực sự xứng đáng.

Làm suy yếu những tác nhân kích hoạt đòi hỏi bạn chống lại bất kỳ suy nghĩ tiêu cực nào với một sự thật tích cực khác với năng lượng tương đương.

Ví dụ, nếu bạn nghĩ rằng: “Mọi người đều ghét tôi, tôi là một kẻ khó ưa”, bạn có thể phản bác lại nó bằng suy nghĩ, “Bố mẹ và em trai tôi yêu thương tôi và họ luôn hạnh phúc khi nhìn thấy tôi ở nhà.” Bạn nên dập tắt suy nghĩ tiêu cực nhanh nhất có thể khi nó đến.

Hãy tin tưởng và ghi nhận những điều tốt đẹp bạn có trong cuộc sống. Bạn có thể dành ra 5 phút mỗi ngày để viết xuống, ghi âm lại hoặc lẩm nhẩm về những thành công, những phẩm chất tích cực và những điều làm bạn hạnh phúc. Nó sẽ tạo ra một lá chắn tự nhiên cho bạn để chống lại sự tiêu cực.

💥Phá vỡ vòng lặp bằng cách phá vỡ khuôn mẫu thói quen

Sẽ có lúc bạn không thể nhận ra yếu tố kích hoạt bởi vì bạn đang ở trong trạng thái tinh thần không khỏe mạnh.

Ví dụ, bạn đi ngủ trong lúc tâm trí tích cực và sau đó bất ngờ thức dậy với trạng thái tức giận, gắt gỏng. Trong tình huống này, phá vỡ vòng lặp tiêu cực là điều vô cùng khó nếu không muốn nói là nó không thể nào thực hiện được.

Trong những trường hợp như thế này, bạn hãy bỏ đói bản thân khỏi bất cứ năng lượng tiêu cực thêm vào mà chúng có thể củng cố trạng thái tâm trí của bạn, điều này đòi hỏi bạn phải phá vỡ mọi khuôn mẫu đã được thiết lập.

Nếu thói quen thông thường của bạn là thức dậy, uống cafe và đọc tin tức đầu ngày thì bạn phải loại bỏ ngay nó và làm một điều khác đi.

Phòng tắm có thể là một nơi vắng vẻ cho phép bạn tránh mọi tương tác khó chịu có thể xảy ra. Hơn nữa, đắm mình trong nước ấm sẽ cho bạn một chút thời gian để dừng lại và suy ngẫm về tâm trạng của mình. Hoặc, bạn nên ra khỏi nhà càng sớm càng tốt, thời gian lái xe chậm rãi vào buổi sáng sớm, nhìn ngắm cảnh vật trên đường cũng có thể là một lựa chọn không tồi.

Điều quan trọng ở đây là hãy tránh né tạm thời bất kỳ tin tức hay thông tin nào thêm vào khiến tâm trạng của bạn bị kích động thêm nữa.

🍀Lời nhắn gửi đến bạn!

Một trạng thái tiêu cực của tâm trí không phải do một cảm xúc nào gây ra, nó là sự tích tụ của các tác nhân kích hoạt tạo nên cái nhìn méo mó về thực tế. Hãy xây dựng một cái nhìn chân thực và đúng đắn về cuộc sống nơi bạn, bằng cách lưu tâm đến môi trường và ghi nhận những điều tích cực mà bạn có. Ắt hẳn cuộc sống sẽ có cả những điều tích cực và tiêu cực; nhưng bạn sẽ không phải sống mãi trong vòng lặp tiêu cực triền miên vì những điều tích cực đã được gieo mầm trong tâm trí bạn!

_Chuyện mầm hạnh phúc_

______________
Tham khảo: Viana, Philip. (2017). “How to Stop the Negative Spin of Thoughts, Emotions and Actions.” https://www.lifehack.org/articles/lifehack/how-to-stop-the-negative-spin-of-thoughts-emotions-and-actions.html.

🍀Mỗi đứa trẻ đều có rất nhiều điều đáng để người lớn học hỏi. Nếu bạn đã quên đi tiềm năng của mình ở quá khứ, hãy để nh...
05/12/2021

🍀Mỗi đứa trẻ đều có rất nhiều điều đáng để người lớn học hỏi. Nếu bạn đã quên đi tiềm năng của mình ở quá khứ, hãy để những đứa trẻ xung quanh gợi nhắc giúp bạn!🍀

Tôi làm việc với nhiều đứa trẻ, mỗi bạn đều là một mảnh ghép, một góc nhìn mới để tôi học hỏi; nhưng có lẽ em trai tôi là đứa trẻ dạy tôi nhiều điều hơn cả. Điều hay ho có, điều buồn phiền có, và đôi khi tôi học được cả việc chấp nhận sự bất lực vì không thể nào có cơ hội được kết nối với nó khi ở xa 500km. Nhưng hơn cả, nhìn vào em trai, tôi thấy được đứa trẻ của tôi ở quá khứ để biết rằng mình vốn có thể làm được nhiều điều hơn hiện tại. Tự ngẫm nghĩ nhìn lại quá khứ của bản thân để học hỏi thật không dễ dàng gì, may mắn thay tôi có cậu em để soi vào, học từ những trải nghiệm ít ỏi tôi có với nó mỗi lần về nhà.

Và đây là 5 điều giá trị tôi được nhắc nhở khi nghĩ về thằng bé đó.

**(1) Sống trong khoảnh khắc hiện tại**

Em trai tôi, mỗi lần ai đó hỏi nó "lớn lên em muốn làm gì?" nó lại trả lời mỗi kiểu khác nhau, lúc thì sửa xe, lúc thì làm trong quân đội,....có lúc thì chẳng làm gì cả. Vì nó đâu có để tâm đâu, hỏi thì trả lời thôi. Nó chỉ vui với hiện tại đá bóng, xem phim, chơi game, trồng vài ba cái cây ngoài vườn...chuyện xa xôi không dành cho nó.

Người lớn nhắc nhiều về tương lai, không biết sau này mình sẽ như thế nào? mình sẽ kết hôn với ai? mình sẽ làm công việc gì? Chẳng là sai vì đó là những điều người lớn nên nghĩ đến. Nhưng, có nhiều người lớn nghĩ nhiều quá đến mức quên rằng hiện tại mình đang như thế nào. Còn trẻ con, chúng chẳng bao giờ vừa xem hoạt hình vừa nghĩ ngày mai mình sẽ làm gì và tương lai mình ra sao cả.

Dù là người lớn hay trẻ nhỏ thì cũng sẽ bước tiếp và chắc chắn quá khứ sẽ ở lại phía sau. Trong khi, người lớn kể nhiều hơn về những tiếc nuối, giá như thế này giá như thế kia thì trẻ con chỉ nghe ông bà, bố mẹ kể lại ngày nhỏ hơn của nó với tiếng cười khanh khách. Cả nhà tôi vẫn cứ đùa gọi em tôi là "thằng 7 sẹo" vì nó suốt ngày ngã toạc da, chảy máu, riêng cái mặt thôi đã có 2 cái sẹo lớn. Ấy thế mà có bao giờ nó hối tiếc hay còn thấy đau quá 2 ngày đâu, chỉ có người lớn cứ ngồi xuýt xoa hộ.

**(2) Thể hiện yêu ghét theo cách mình muốn**

Một vài năm trước, mỗi lần về nhà tôi lại rất ghen tị với em trai tôi. Với một gia đình phải gọi là gần như không bao giờ thể hiện tình cảm với người trong nhà thì em tôi là một sợi dây gắn kết tuyệt vời. Sự ra đời của em tôi khiến tôi nhận diện rõ một điều rằng, thì ra gia đình tôi ai cũng biết thể hiện tình yêu thương nhưng nó chỉ dành cho những đứa trẻ con. Ngược lại, em tôi, một đứa trẻ con có thể thể hiện tình yêu thương với tất cả mọi người, từ đứa bé nhỏ hơn nó, bạn bè nó, cho tới anh chị hay ông bà theo cách nó muốn. Lắm lúc tôi cũng ước rằng mình giỏi được như nó, thương nói thương, ghét nói ghét, thích đứa nào thì cho nó cái bánh tới que kem, không thích thì không cho; không cần lý do, giải thích gì nhiều.

**(3) Học cách tha thứ thường xuyên hơn**

Em trai tôi là một đứa rất hay dỗi và chắc chắn rồi không ít lần nó giận dỗi tôi. Nhiều nhất có lẽ là những lần tôi nói dối, trốn nó đi chơi hay gặp bạn bè; y như rằng nó khó chịu, bơ tôi ngay khi biết cho dù tôi có tỉ tê, dỗ dành. Mỗi lần bỏ lại nó ở nhà tôi cũng áy náy lắm, phải nghĩ ngay là về thì mua gì bù cho nó hay mai lại cho nó đi ăn sáng hay đi chơi. Nhưng có một sự thật là nó chưa bao giờ giận tôi quá một ngày, có khi đang đi nó còn gọi hỏi "Bao giờ chị về?" và rồi chẳng thèm nhắc đến chuyện đó nữa. Tôi vẫn nhớ. chuyện cũng lâu lắm rồi, ngày trước nó vẫn còn chơi cùng con bé hàng xóm, đã có lần nó ghét con bé đó đến mức bảo tôi rằng "em sẽ không bao giờ chơi với nó nữa, qua nhà thì đuổi về." vì con bé đó xô nó ngã và giành đồ gì đó của nó. Ấy thế mà 1-2 hôm sau lại thấy ngồi với nhau, lại thấy í ới "Ê T, vô đây chơi!"

**(4) Tò mò về mọi thứ xung quanh**

Vốn dĩ trẻ con có trí tò mò và sự chủ động khám phá của riêng nó. Nếu nó không còn ở người lớn thì chỉ có chăng nó đã bị bào mòn đi bởi môi trường và trải nghiệm sống. Em trai tôi rất hay nghịch mấy thứ nó xem được trên mạng và thử làm *bây giờ cũng lười đi nhiều rồi* :( Có lần, không biết học từ đâu, cậu ta đi làm con diều bằng bìa cát tông, mẹ tôi được bữa thắc mắc và khuyên bảo "bìa nặng thế làm sao mà bay được." Thế rồi nó vẫn làm và "kệ em, mẹ đừng nói". Mấy hôm trước, mẹ tôi kể rằng nó tò mò về việc bố mẹ tôi làm gì thể sinh ra nó; mẹ tôi đã kể liên tưởng cho nó sang con gà đẻ trứng nhưng có vẻ câu trả lời vẫn chưa thể nào khiến nó thấy thỏa mãn được. Sự chưa hài lòng đó để thấy rằng nó vẫn biết ắt hẳn còn cách giải thích khác rõ ràng hơn, còn tò mò sẽ còn học hỏi thêm nhiều cái hay ho. Nhìn lại để thấy rằng "thực học" (học vì muốn tiếp nhận và đi đến vận dụng) mới là con đường phát triển của một con người, chứ không phải là điểm số, văn mẫu, tư duy bắt chước, học thuộc lòng. Và tò mò là động lực to lớn để con người học hỏi cho chính bản thân mình.

**(5) Tôi là tôi, tôi không cần giống ai cả**

Dù cũng không có nhiều cơ sở lắm, nhưng có một cảm giác nào đó trong tôi khiến tôi tin rằng, sau này em trai tôi sẽ rất giỏi trong việc tự lựa chọn con đường riêng của nó. Không giống như tôi, mỗi lần bị đem ra so sánh lại tổn thương, lại thút thít, lại thấy ấm ức, lại nghi ngờ về bản thân; em tôi tới tận giờ vẫn được cái câu vừa đáng ghét, vừa đáng khen đó là "kệ em" khi ai đó so sánh nó với người khác. Đôi lúc mẹ tôi cũng phát điên lên hay thấy bất lực vì cái gì nó cũng "kệ em", người lớn không thể yên tâm chút nào. Với em tôi, ắt hẳn nó chưa tới tuổi để tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình nhưng rõ ràng đâu đó nó có sự độc lập của một cái tôi riêng biệt trong môi trường gia đình và trường học. Đôi lúc tâm sự với nó, những câu hỏi tại sao của nó khiến tôi phải giật mình suy nghĩ lại. Gần đây nhất, khi việc tôi nghỉ việc và có ý định vào Sài Gòn, nó hỏi tôi rằng: "Tại sao lại vào Sài Gòn? Chị đi làm ở Sài Gòn thì có gì hơn ở Hà Nội? Tôi nhận ra, tôi cứ chạy theo cái mình nghĩ, mình muốn và mình thoả mãn được sự "đua đòi" với bạn bè ra sao mà quên mất hỏi chính mình "Tại sao?"

_Chuyện mầm hạnh phúc_

Address

Hanoi
100000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when HapSeed Stories - Chuyện mầm hạnh phúc posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to HapSeed Stories - Chuyện mầm hạnh phúc:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category