Vườn Tâm - Hiểu để chữa lành

Vườn Tâm - Hiểu để chữa lành Chữa lành tổn thương tâm lý, giải phóng tắc nghẽn cảm xúc, khai mở tư duy đúng đắn, tìm về hạnh phúc chân thật!

Meryl Streep từng nói: Hãy để mọi thứ đổ vỡ - đừng kiệt sức cố gắng giữ chúng nguyên vẹn. Không phải thứ gì cũng được si...
17/03/2025

Meryl Streep từng nói: Hãy để mọi thứ đổ vỡ - đừng kiệt sức cố gắng giữ chúng nguyên vẹn. Không phải thứ gì cũng được sinh ra để tồn tại mãi mãi, và níu kéo những gì đã rạn nứt chỉ khiến bạn kiệt quệ thêm. Đôi khi, điều tốt nhất bạn có thể làm là buông tay.

Hãy để người khác buồn. Hãy để họ hiểu sai về bạn. Hãy để họ phán xét và chỉ trích. Những gì họ nghĩ chỉ là phản chiếu của góc nhìn riêng, không phải thước đo giá trị của bạn. Bạn không cần phải giải thích bản thân với những người vốn dĩ không muốn hiểu. Cảm nhận của họ không phải trách nhiệm của bạn, và cách họ phản ứng với sự thật của bạn cũng không nằm trong tầm kiểm soát của bạn.

Đừng sợ hãi những điều chưa biết. Đừng hoang mang tự hỏi: Mình sẽ đi đâu? Mình sẽ làm gì? - như thể vũ trụ chưa từng sắp đặt sẵn một con đường cho bạn. Mất mát đôi khi đau đớn đến nghẹt thở, nhưng cũng có khi, nó chỉ đơn giản là đang dọn đường cho điều gì đó tốt hơn. Những gì đã đến lúc phải rời đi, dù bạn có cố níu giữ thế nào, vẫn sẽ ra đi. Những gì thuộc về bạn, dù hiện tại có mơ hồ đến đâu, cũng sẽ tìm được cách ở lại. Cuộc sống luôn tự cân bằng, ngay cả khi bạn chưa nhìn thấy điều đó.

Có một nhịp điệu trong cuộc đời - một quy luật tự nhiên của sự kết thúc và khởi đầu. Khi chống lại dòng chảy ấy, ta chỉ tạo ra đau khổ. Ta bám víu vào những điều đã sụp đổ, vì lo sợ chẳng có gì tốt đẹp thay thế. Nhưng đó chỉ là ảo tưởng. Vũ trụ rộng lớn hơn những gì ta đánh mất. Luôn có những cánh cửa mới mở ra, những cơ hội mới, những tình yêu mới, những mục đích mới. Thứ duy nhất ngăn cản bạn chính là sự bám chấp vào những gì đã không còn thuộc về mình.

Và đừng bao giờ tin rằng những điều tốt đẹp nhất đã ở lại phía sau. Cuộc sống không ngừng trao tặng vẻ đẹp chỉ vì bạn đã từng trải qua mất mát. Những điều tốt đẹp không hề cạn kiệt. Vẫn còn rất nhiều niềm vui đang chờ đón bạn, vẫn còn rất nhiều yêu thương đang tìm đến bạn, vẫn còn rất nhiều bình yên đang đợi bạn khám phá. Nhưng để đón nhận, bạn phải sẵn sàng tạo ra khoảng trống cho chúng.

Vậy nên, hãy tự hỏi bản thân: Mình đang níu giữ điều gì đang kéo mình lại? Và khi bạn tìm ra câu trả lời, hãy tin vào chính mình mà buông bỏ. Điều tốt đẹp hơn đang trên đường đến.

sưu tập và biên dịch.

10/03/2025

Học trò: Thưa thầy, thế nào là một bậc giác ngộ?

Thầy: Một bậc giác ngộ không phải là một hình tướng. Không phải một nhà sư khoác y vàng. Không phải một người rời bỏ thế gian mà đi vào núi sâu. Không phải một người thuyết pháp khắp đó đây.

Bậc giác ngộ có thể là bất kỳ ai. Một người cha, một người mẹ, một người lao công, một người bác sĩ, một doanh nhân, một người thợ mộc… miễn là người ấy sống mà không còn bản ngã.

Học trò: Nhưng con thường nghe nói, một bậc giác ngộ phải từ bỏ thế gian, rời xa vướng bận để tìm đến giải thoát?

Thầy: Đó là một hiểu lầm.

Giác ngộ không phải là rời bỏ thế gian, mà là sống giữa thế gian nhưng không bị ràng buộc bởi thế gian.

Không phải là chạy trốn cuộc đời, mà là thấy rõ bản chất của đời mà không còn bám chấp.
Không phải là từ bỏ mọi thứ, mà là dù có hay không cũng không còn vướng mắc.

Nếu rời bỏ thế gian mà vẫn còn tâm vướng mắc, thì chưa phải là giác ngộ. Nếu sống giữa đời mà tâm hoàn toàn tự do, đó chính là giác ngộ.

Học trò: Thầy nói rằng một bậc giác ngộ có thể là bất kỳ ai. Nhưng nếu họ chỉ là một người bán hàng, một người nông dân, một người lao công… thì làm sao họ có thể hoằng pháp và giúp người khác thức tỉnh?

Thầy: Ai nói rằng hoằng pháp chỉ là thuyết giảng?

Một nhà sư đứng trên bục giảng nói về chân lý không chắc đã giác ngộ. Một người quét rác trong chánh niệm, không chấp trước, sống trọn vẹn trong từng hơi thở—người đó đang hoằng pháp trong sự thinh lặng.

Một bác sĩ chữa bệnh bằng tâm từ bi, đó là hoằng pháp.

Một người nông dân cày ruộng với tâm an nhiên, đó là hoằng pháp.

Một người bán hàng với sự trung thực, đó là hoằng pháp.

Một người cha, người mẹ nuôi dạy con cái bằng sự tỉnh thức, đó là hoằng pháp.

Bậc giác ngộ không cần “cố gắng” hoằng pháp, vì chính sự hiện diện của họ đã là ánh sáng. Không cần nói một lời, chỉ cần sống đúng với bản thể của mình, họ tự nhiên truyền cảm hứng cho những người xung quanh.

Học trò: Thế thì bậc giác ngộ có còn phải lựa chọn con đường nào cho mình không?

Thầy: Không còn sự lựa chọn. Vì khi bản ngã tan biến, Thiên Ý sẽ vận hành qua họ.

Nếu thế gian cần họ làm một vị thầy, họ sẽ trở thành một vị thầy.

Nếu thế gian cần họ làm một người kinh doanh, họ sẽ là một người kinh doanh.

Nếu thế gian cần họ làm một người thợ, họ sẽ là một người thợ.

Họ không “chọn” làm gì, vì điều cần làm sẽ tự nhiên xuất hiện. Và họ làm nó bằng tất cả sự trọn vẹn, không do dự, không mong cầu.

Học trò: Như vậy, giác ngộ không có nghĩa là phải sống một cuộc đời đặc biệt sao?

Thầy: Giác ngộ không làm con khác đi. Nó chỉ khiến con thấy rõ con là ai.

Con có thể vẫn làm công việc cũ, vẫn sống trong môi trường cũ, vẫn đi làm mỗi ngày, vẫn chăm lo cho gia đình. Nhưng bên trong, không còn ai để làm, không còn ai để đạt, không còn ai để trói buộc.

Một người giác ngộ sống như nước—hòa vào bất cứ hoàn cảnh nào mà vẫn giữ được bản chất thanh tịnh.

Học trò: Vậy làm sao để con biết mình đã đạt đến giác ngộ?

Thầy: Khi con không còn tìm kiếm giác ngộ.

Khi con thôi hỏi: “Làm thế nào để giác ngộ?”—đó chính là giác ngộ.
Khi con thôi nghĩ: “Khi nào con đạt đến?”—đó chính là khi con đã đến.

Không có gì để đạt, vì chưa bao giờ con rời khỏi chân lý. Không có gì để tìm, vì cái cần tìm đã luôn ở đây.

Hãy buông xuống mọi ý niệm về giác ngộ, về con đường, về mục tiêu. Khi mọi thứ tan biến, chỉ còn lại con—trọn vẹn trong hiện tại, vô ngã, tự do, viên mãn.

Học trò: Thầy ơi, vậy có phải ngay bây giờ, nếu con sống tỉnh thức, không bám chấp, không mong cầu, không khổ đau, thì con đã là một bậc giác ngộ giữa đời?

Thầy: Con đã biết câu trả lời rồi.

- Không là -

Nguồn: Đời sống tỉnh thức

🍀
06/03/2025

🍀

25/02/2025
14/02/2025

Hãy chọn con đường chưa ai đi

Bất cứ khi nào phải lựa chọn, hãy chọn con đường chưa ai đi qua. Nhưng bạn đã được dạy ngược lại. Bạn đã được dạy phải luôn chọn cái đã biết. Bạn đã được dạy phải rất thông minh và xảo quyệt. Tất nhiên, có những điều an ủi với cái đã biết. Một điều an ủi là bạn có thể vẫn vô thức với cái đã biết. Không cần phải có ý thức. Nếu bạn đang đi theo cùng một con đường, bạn có thể di chuyển gần như ngủ, giống như một người mộng du. Nếu bạn đang trở về nhà của mình, và mỗi ngày bạn đã đi, bạn không cần phải nhận thức; bạn chỉ cần đi một cách vô thức. Khi đến lúc rẽ phải, bạn rẽ; không cần phải giữ bất kỳ sự cảnh giác nào.
Đó là lý do tại sao mọi người thích đi theo con đường cũ: không cần phải nhận thức. Và nhận thức là một trong những điều khó đạt được nhất. Bất cứ khi nào bạn di chuyển theo một hướng mới, bạn phải nhận thức ở mỗi bước.
Hãy chọn cái mới. Nó sẽ cho bạn nhận thức. Nó sẽ không thoải mái. Sự phát triển không bao giờ thoải mái; sự phát triển là đau đớn. Sự phát triển phải trải qua đau khổ. Bạn đi qua lửa, nhưng chỉ khi đó bạn mới trở thành vàng ròng. Khi đó, mọi thứ không phải vàng đều bị đốt cháy, biến thành tro bụi. Chỉ có những gì tinh khiết nhất còn lại trong bạn. Bạn đã được dạy phải tuân theo cái cũ vì trên cái cũ, bạn sẽ phạm ít lỗi hơn. Nhưng bạn sẽ phạm phải lỗi cơ bản, và lỗi cơ bản đó sẽ là: sự phát triển chỉ xảy ra khi bạn vẫn sẵn sàng cho cái mới, với khả năng phạm phải lỗi mới. Tất nhiên, không cần phải lặp lại một lỗi cũ hết lần này đến lần khác, nhưng hãy có khả năng và can đảm phạm phải lỗi mới - bởi vì mỗi lỗi mới tạo nên một bài học, trở thành một tình huống học tập. Mỗi lần bạn đi lạc, bạn phải tìm đường trở về nhà. Và sự đi và đến này, sự quên và nhớ liên tục này, tạo ra sự hòa nhập bên trong bản thể bạn.
Hãy luôn chọn cái mới; ngay cả khi nó trông tệ hơn cái cũ, tôi nói, hãy luôn chọn cái mới. Nó có vẻ bất tiện - hãy chọn cái mới. Nó không thoải mái, không an toàn - hãy chọn cái mới. Vấn đề không phải là ''mới''; mà là để cho bạn cơ hội để nhận thức rõ hơn. Hiệu quả đã được dạy cho bạn như một mục tiêu. Nó không phải vậy. Sự tỉnh táo là mục tiêu. Hiệu quả khiến bạn đi theo con đường cũ hết lần này đến lần khác, bởi vì bạn sẽ hiệu quả hơn trên con đường cũ. Bạn sẽ biết tất cả các ngóc ngách. Bạn đã đi trên con đường đó trong rất nhiều năm, hoặc có thể là rất nhiều kiếp; bạn sẽ ngày càng hiệu quả hơn.
Nhưng hiệu quả không phải là mục tiêu. Hiệu quả là mục tiêu của một cơ chế. Một cỗ máy phải hiệu quả, nhưng một con người thì sao? - con người không phải là một cỗ máy. Một con người phải nhận thức nhiều hơn, và nếu hiệu quả xuất phát từ nhận thức, thì tốt, đẹp. Nếu nó đến với cái giá phải trả là nhận thức, bạn đang phạm phải một tội lỗi lớn đối với cuộc sống, khi đó bạn sẽ vẫn bất hạnh. Và sự bất hạnh này sẽ trở thành một khuôn mẫu. Bạn sẽ chỉ đơn giản là di chuyển trong một vòng luẩn quẩn. Một sự bất hạnh sẽ dẫn bạn đến một sự bất hạnh khác, và cứ thế tiếp tục.
Sự bất hạnh như một nhận thức là một điều may mắn, nhưng sự bất hạnh như một lối sống lại là một lời nguyền.
Đừng biến nó thành phong cách sống của bạn. Tôi thấy nhiều người đã biến nó thành phong cách sống của họ. Họ không biết bất kỳ phong cách sống nào khác. Ngay cả khi bạn nói với họ, họ sẽ không nghe. Họ sẽ tiếp tục hỏi tại sao họ không hạnh phúc, và họ đã thắng. Lý thuyết về nghiệp chướng chỉ đơn giản nói rằng bất cứ điều gì xảy ra với bạn đều là do bạn làm. Ở đâu đó, ở cấp độ vô thức, bạn phải tạo ra nó - bởi vì không có gì xảy ra với bạn từ bên ngoài.
Mọi thứ đều sủi bọt từ bên trong. Nếu bạn buồn, bạn hẳn đang tạo ra nỗi buồn ở đâu đó trong sâu thẳm bản thể của mình. Từ đó nó xuất hiện. Bạn hẳn đang tạo ra nó ở đâu đó trong tâm hồn mình. Hãy xem: nếu bạn đau khổ, hãy thiền về nỗi đau của mình, về cách bạn tạo ra nó. Bạn luôn tự hỏi:"Ai chịu trách nhiệm cho sự khốn khổ?" Không ai chịu trách nhiệm ngoại trừ bạn. Tâm trí cứ nói với bạn rằng nếu bạn là chồng, thì vợ bạn đang tạo ra sự khốn khổ cho bạn. Nếu bạn là vợ, thì chồng bạn đang tạo ra sự khốn khổ cho bạn. Nếu bạn nghèo, thì người giàu đang tạo ra sự khốn khổ cho bạn. Nó luôn đổ trách nhiệm cho người khác....

🌿🌿🌿Osho🌿🌿🌿

🌹 NỖI SỢ ĐƯỢC YÊUAi cũng khao khát tình yêu – ít nhất là trên bề mặt. Nhưng trớ trêu thay, một trong những điều khó khăn...
11/02/2025

🌹 NỖI SỢ ĐƯỢC YÊU

Ai cũng khao khát tình yêu – ít nhất là trên bề mặt. Nhưng trớ trêu thay, một trong những điều khó khăn nhất lại là không oán trách ai đó khi họ thực sự đáp lại tình cảm của ta.

Thật khó để không cảm thấy rằng những người dành tình yêu cho ta hẳn phải có điều gì đó yếu đuối, sai lầm, khát khao một cách đáng thương, hoặc có khiếm khuyết nào đó. Ta có thể thấy lòng mình chùng xuống trước sự ấm áp của họ, cảm thấy xa lạ trước vòng tay ôm, trước những ngón tay dịu dàng lướt trên gáy, trước những lời nói yêu thương, hay trước cách họ say mê những điều nhỏ bé ở ta mà ta chẳng mấy để tâm.

Khi tình yêu chưa được đáp lại, mọi thứ dường như dễ chịu hơn. Khi ta còn bị cuốn vào nỗi hồi hộp đầy lo âu, tự hỏi liệu người ấy có nhận ra ta hay không, điều đó vẫn còn dễ chịu. Thậm chí, dù không dám thú nhận với ai, nhưng có lẽ ta còn thấy dễ thở hơn khi bị cuốn vào một mối quan hệ đầy sóng gió, với một người chẳng bao giờ thực sự gắn kết, luôn xa cách, và đôi mắt họ dường như mãi hướng về một nơi nào khác.

Thế nhưng giờ đây, khi không còn hoài nghi nào nữa, khi rõ ràng rằng họ thật sự thích ta, một điều gì đó bất an lại trỗi dậy. Ban đầu, ta có thể thấy hạnh phúc, khi ký ức về những ngày chưa chắc chắn vẫn còn rõ nét. Nhưng rồi, khi họ ngày càng thành thật, khi họ không ngần ngại cho ta thấy rằng họ thật sự muốn ta – bỗng nhiên, ta thấy mình nghẹt thở.

Ta bị cám dỗ để nghĩ rằng mình đã nhầm về họ – rằng họ không phải là người đáng ngưỡng mộ như ta từng tưởng. Nhưng vấn đề thực ra không nằm ở họ. Mà là ở chính ta.

Tình cảm của họ có vẻ đáng ngờ, khó hiểu, và thậm chí hơi khó chịu, bởi lẽ, ở một mức độ nào đó, đây không phải là điều ta quen thuộc. Nó không khớp với cách ta nhìn nhận chính mình.
Tình yêu trở nên khó tiếp nhận khi ta chưa thực sự tin rằng bản thân xứng đáng được yêu. Ta thường tìm kiếm những người có thể khiến ta đau khổ theo những cách ta từng biết, như thể nỗi đau ấy mới là điều đúng đắn. Và khi ai đó yêu ta quá dịu dàng, quá chân thành, ta lại có xu hướng nghĩ rằng họ đã lầm. Có lẽ, ta thậm chí còn vô thức cố tình cư xử thật tệ hại, như một cách để chứng minh rằng họ đã sai, để họ rời đi – khiến ta đau đớn, nhưng đồng thời cũng thỏa mãn một cách kỳ lạ.

Bởi lẽ, làm sao một người có thể tuyệt vời đến thế, nếu họ lại có gu tồi đến mức trân trọng một kẻ như… ta?

Nhưng có lẽ, ta nên mở lòng trước một khả năng khác. Rằng tình yêu họ dành cho ta không phải vì họ yếu đuối, sai lầm hay không còn lựa chọn nào khác. Mà bởi vì họ đã nhìn thấy ở ta một điều gì đó đẹp đẽ mà chính ta chưa từng nhận ra – điều mà những vết thương quá khứ chưa từng cho ta cơ hội tin tưởng: rằng ta cũng xứng đáng được yêu.

Và trong tất cả những điều này, có một tia hy vọng. Hy vọng rằng ta có thể tin vào tình yêu của người ấy hơn là tin vào những nỗi bất an và phản ứng tự hủy hoại của chính mình. Rằng ta có thể nhìn tình yêu của họ không phải như một ảo tưởng hay sự yếu đuối, mà như một bằng chứng cho thấy trong ta có điều gì đó đáng yêu thương – chỉ là ta chưa từng nhận ra. Và rằng, với một chút dũng cảm và niềm tin, tình yêu của họ có thể đánh thức ta, dẫn ta đến một chân trời mà ta chưa từng dám tin mình có thể chạm tới.

Ta không cần phải oán trách ai đó chỉ vì họ nhìn thấy vẻ đẹp trong ta. Có lẽ, đã đến lúc ta cũng tự cho phép mình nhìn thấy điều ấy.

Nguồn: THE TERRORS OF BEING LOVED – The School Of Life

Một người phụ nữ sâu sắc thường tìm kiếm những phẩm chất ở một người bạn đời vượt ra ngoài sự hời hợt, coi trọng chiều s...
08/02/2025

Một người phụ nữ sâu sắc thường tìm kiếm những phẩm chất ở một người bạn đời vượt ra ngoài sự hời hợt, coi trọng chiều sâu, sự hiểu biết và sự kết nối. Sau đây là một số phẩm chất mà cô ấy có thể tìm kiếm ở một người bạn đời:

1. Trí tuệ cảm xúc: Cô ấy coi trọng một người nhận thức được cảm xúc của chính mình và có thể hiểu được cảm xúc của cô ấy. Trí tuệ cảm xúc nuôi dưỡng sự đồng cảm và giúp hiểu được những suy nghĩ và cảm xúc phức tạp của cô ấy.

2. Sự chân thực: Cô ấy bị thu hút bởi một người chân thành và không giả tạo. Một người phụ nữ sâu sắc muốn bạn đời của mình thể hiện con người thật của họ, chấp nhận những khuyết điểm và sự không hoàn hảo.

3. Sự tò mò về trí tuệ: Một người phụ nữ sâu sắc thường thích khám phá những ý tưởng mới và học hỏi. Cô ấy mong muốn một người bạn đời tò mò, cởi mở và sẵn sàng tham gia vào những cuộc trò chuyện sâu sắc.

4. Sự sẵn sàng về mặt cảm xúc: Chiều sâu cảm xúc đòi hỏi một người bạn đời cởi mở với sự kết nối và đủ dễ bị tổn thương để chia sẻ cảm xúc và kinh nghiệm của riêng họ.

5. Sự chính trực và trung thực: Cô ấy cần một người trung thực và giữ lời hứa. Điều này xây dựng lòng tin, là nền tảng cho cô ấy trong một mối quan hệ có ý nghĩa.

6. Tôn trọng và Độc lập: Cô ấy coi trọng sự tôn trọng trong một mối quan hệ và muốn một đối tác khuyến khích sự độc lập của cô ấy. Một người phụ nữ sâu sắc đánh giá cao một đối tác tôn trọng không gian, sở thích và cá tính của cô ấy.

7. Hỗ trợ và Từ bi: Cô ấy tìm kiếm một người sẽ hỗ trợ ước mơ, tham vọng và nhu cầu tình cảm của cô ấy, đưa ra sự khích lệ trong cả những thời điểm tốt đẹp và khó khăn.

8. Tư duy phát triển: Một người phụ nữ sâu sắc coi trọng một đối tác tìm kiếm sự phát triển cá nhân và cũng khuyến khích cô ấy phát triển. Cho dù đó là mục tiêu cá nhân hay mục tiêu mối quan hệ, cô ấy muốn một người đầu tư vào sự phát triển cùng nhau.

9. Người giao tiếp tốt: Giao tiếp cởi mở, trung thực và tôn trọng là điều cần thiết đối với cô ấy. Cô ấy tìm kiếm một người sẵn sàng nói về các vấn đề, lắng nghe tích cực và giải quyết xung đột một cách xây dựng.

10. Các giá trị chung: Cho dù đó là các giá trị về gia đình, sự nghiệp hay sự chính trực cá nhân, một người phụ nữ sâu sắc tìm kiếm sự thống nhất về các niềm tin cốt lõi quan trọng nhất đối với cô ấy.

Một người phụ nữ sâu sắc mong muốn một người bạn đời có thể gặp cô ấy trong sự phong phú của thế giới cảm xúc của cô ấy, nuôi dưỡng một mối quan hệ được xây dựng trên sự chân thực, thấu hiểu và tương hỗ

06/02/2025

Tôi đang sử dụng tâm trí của mình khi nói chuyện với bạn. Tâm trí phải được sử dụng; không có cách nào khác. Nhưng khoảnh khắc tôi bước vào phòng của mình, thế thì tôi không tiếp tục dùng nó nữa - chẳng ích gì. Sau đó, tôi chỉ đơn giản là im lặng. Với bạn tôi đang sử dụng ngôn ngữ, những từ ngữ, nhưng khi tôi ở cùng với chính mình thì không cần bất kỳ ngôn ngữ nào, bất kỳ từ ngữ nào. Khi tôi định tâm trong chính mình và không còn vấn đề giao tiếp, ngôn ngữ biến mất. Thế thì có một loại ý thức hoàn toàn khác.

Ngay bây giờ ý thức của tôi đang chảy qua tâm trí, sử dụng cơ chế của tâm trí để tiếp cận bạn. Tôi có thể với tới bạn bằng bàn tay của mình, nhưng tôi không phải là bàn tay. Và khi tôi chạm vào bạn bằng tay của tôi, bàn tay chỉ là phương tiện; một cái gì đó khác đang chạm vào bạn thông qua bàn tay. Cơ thể phải được sử dụng, tâm trí phải được sử dụng, bản ngã, ngôn ngữ và mọi thứ phải được sử dụng. Và bạn được phép sử dụng chúng với một điều kiện duy nhất: vẫn còn là người chủ.

Osho
“Ah, This!”

03/02/2025

“Tôi không chống lại thành công, tôi cũng không ủng hộ nó. Tôi nói, hãy trở nên tự do như mẩu gỗ trôi dạt, để bất cứ cái gì xảy ra thì xảy ra. Đừng lựa chọn làm gì.

Bất cứ gì đến trên con đường của bạn, chào mừng nó. Thỉnh thoảng nó đến vào ban ngày, thỉnh thoảng vào ban đêm, thỉnh thoảng nó là hạnh phúc, thỉnh thoảng nó là bất hạnh.

Bất kể gì xảy đến, bạn hãy cứ vô chọn lựa, cứ đơn giản chấp nhận bất cứ gì xảy ra trong mọi hoàn cảnh.

Đây là cách tôi xem xét một linh hồn là một hữu thể tâm linh chất lượng hay không. Đây là những gì tôi gọi là nhận thức tôn giáo. Nó không ủng hộ cũng không chống đối bất cứ gì. Bởi vì nếu bạn ủng hộ nó, bạn sẽ chống lại nó nữa.

Vì khi bạn ủng hộ hay chống lại thứ gì, bạn đã chia năng lượng cho thứ ấy. Bạn đã chia chẻ sự tồn tại của bạn làm hai. Việc chia hai này chính là địa ngục, bạn không toàn bộ, toàn thể. Cho nên việc trở nên vô chọn lựa chính là tự do.

Hãy để mọi thứ thuận tự nhiên. Bạn cứ tiếp tục thưởng thức mọi thứ đang là thực tại của bạn.

Nếu thành công có đó, tận hưởng nó. Nếu thất bại có đó, tận hưởng nó nữa. Bởi vì thất bại cũng mang theo một chút cảm giác thú vị mà không thành công nào có thể mang.

Tương tự, thành công cũng mang theo một chút niềm vui mà không thất bại nào có thể mang lại.

Khi một người không có ý tưởng nào của riêng mình về cái gì là tốt hay là xấu, là đẹp hay là tệ, thì người đó có khả năng để tận hưởng mọi thứ. Người đó có khả năng tận hưởng bất cứ gì xảy ra.

Khổ sở đến bởi vì chúng ta chọn lựa.

Phúc lành đến khi chúng ta vô chọn lựa.”

Cỏ bên kia hàng rào

Nietzsche đã thay đổi cách tôi nhìn cuộc đời. Có một thời điểm trong cuộc đời ông, ý niệm về “yêu lấy số phận của mình” ...
01/02/2025

Nietzsche đã thay đổi cách tôi nhìn cuộc đời. Có một thời điểm trong cuộc đời ông, ý niệm về “yêu lấy số phận của mình” chợt đến—bất kể số phận bạn ra sao, bất kể chuyện gì xảy đến, hãy đón nhận nó và nói: “Đây chính là điều tôi cần.”
Cuộc đời có thể đổ vỡ trước mắt bạn, nhưng hãy xem đó như một cơ hội, một thử thách. Nếu bạn đem tình yêu đến khoảnh khắc ấy—thay vì chán nản, tuyệt vọng—bạn sẽ nhận ra sức mạnh luôn ở đó, ngay bên trong bạn. Bất kỳ biến cố nào bạn có thể vượt qua cũng đều khiến bạn mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn, và cuộc đời bạn giàu có hơn. Đó chẳng phải là một đặc ân sao?
Chính trong những lúc ấy, con người thật của bạn mới có cơ hội được bộc lộ. Và rồi một ngày, khi ngoảnh lại, bạn sẽ thấy những thất bại tưởng chừng cay đắng nhất, những đổ nát tưởng chừng không thể gượng dậy, lại chính là những cột mốc đã định hình nên con người và cuộc đời bạn hôm nay.
Bạn sẽ nhận ra một sự thật: không có biến cố nào là tiêu cực. Dù nó có vẻ như một thảm họa, một cơn khủng hoảng không lối thoát, thì thực ra, nó đang đẩy bạn về phía trước. Nó buộc bạn phải mạnh mẽ, và khi thời điểm đến, sức mạnh ấy sẽ hiển lộ.

~Joseph Campbell

🌸  CÁC GIAI ĐOẠN PHÁT TRIỂN – VÀ ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA NẾU CHÚNG TA BỎ LỠ MỘT GIAI ĐOẠN…Một trong những khía cạnh kỳ lạ nhất...
30/01/2025

🌸 CÁC GIAI ĐOẠN PHÁT TRIỂN – VÀ ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA NẾU CHÚNG TA BỎ LỠ MỘT GIAI ĐOẠN…

Một trong những khía cạnh kỳ lạ nhất trong cấu trúc tâm lý của con người là chúng ta cần trải qua một loạt các giai đoạn phát triển trong thời thơ ấu và tuổi vị thành niên để đạt được sự trưởng thành. Nhưng nếu vì bất kỳ lý do nào mà ta bỏ lỡ một giai đoạn nào đó, thì phần thiếu hụt này sẽ âm ỉ trong tiềm thức, thúc giục chúng ta quay lại để hoàn thiện nó, dù nó có thể chỉ là những nhu cầu của một đứa trẻ tập đi – ngay cả khi chúng ta đã bước sang tuổi trung niên.

🌸 Những giai đoạn phát triển quan trọng

Các giai đoạn trung tâm của tuổi thơ có thể được tóm tắt như sau:

- Giai đoạn được yêu thương (The Adored Stage)

Trong những tháng năm đầu đời, dù chưa làm được gì, chúng ta vẫn cảm nhận được sự chấp nhận và yêu thương sâu sắc từ những người chăm sóc mình, chỉ bởi vì ta đã hiện diện trên đời, yếu ớt, mong manh – và (có lẽ) sở hữu một chiếc mũi xinh xắn dễ thương.

- Giai đoạn vô trách nhiệm (The Irresponsible Stage)

Đây là giai đoạn ta khám phá thế giới với sự tò mò đầy tự do, không phải chịu quá nhiều hậu quả hay gánh nặng. Ta có thể đặt câu hỏi, thử thả mọi thứ xuống sàn, búng mì ống lên trời hay hét “baaaa” cả trăm lần mà không ai cản trở.

- Giai đoạn nghịch ngợm (The Naughty Stage)

Đây là lúc ta có thể thoải mái bộc lộ sự bướng bỉnh, ganh tỵ, phá phách hay vi phạm các quy tắc – nhưng vẫn được tha thứ và không bị gán mác “xấu xa” hay “hư hỏng.”

- Giai đoạn học lễ nghĩa (The Manners Stage)

Ta bắt đầu học về tầm quan trọng của việc “ngoan ngoãn,” làm hài lòng người khác và thích nghi với những yêu cầu từ xung quanh.

Tuổi vị thành niên tiếp tục mang đến những giai đoạn phát triển khác:

- Giai đoạn nổi loạn (The Rebellious Stage)

Ta hét vào mặt bố mẹ, tuyên bố rằng mình không bao giờ muốn được sinh ra, thách thức mọi loại quyền uy và cố gắng trở nên thật “dị biệt.”

- Giai đoạn khám phá tình dục (The Sexually Exploratory Stage)
Ta bắt đầu cho phép bản thân tìm hiểu những mong muốn sâu thẳm về tình dục và khám phá con người thật của mình trong khía cạnh này.

- Giai đoạn trách nhiệm (The Responsible Stage)

Ta tìm thấy con đường nghề nghiệp, chấp nhận những đòi hỏi của học hành – và thích nghi với các giới hạn của công việc.

- Giai đoạn gắn bó cảm xúc (The Emotionally Committed Stage)
Ta từ bỏ niềm vui của sự khám phá tình dục để đón nhận niềm vui phức tạp của một mối quan hệ sâu sắc.

🌸 Điều gì xảy ra khi bỏ lỡ một giai đoạn?

Các giai đoạn này cần một môi trường đủ tốt để có thể diễn ra trọn vẹn. Ví dụ, giai đoạn nổi loạn cần cha mẹ biết chịu đựng sự cáu gắt và tức giận của con. Giai đoạn vô trách nhiệm cần người lớn chấp nhận cho ta nhảy nhót ầm ĩ trên ghế sofa suốt một giờ đồng hồ. Nhưng thực tế, không phải lúc nào điều kiện cũng thuận lợi. Có thể có trầm cảm, tức giận, một người anh chị em bị bệnh, một cuộc ly hôn hoặc những yếu tố khác buộc chúng ta phải nhảy cóc sang một phiên bản trưởng thành giả tạo.
Kết quả là, ta có thể trở nên “có trách nhiệm” trước khi kịp nổi loạn; cam kết cảm xúc trước khi được tự do khám phá tình dục; hoặc trở thành “người tốt” trước khi có cơ hội thử nghiệm sự nghịch ngợm.

Sự thiếu hụt này thường không lộ rõ ngay lập tức, nhưng theo thời gian, giai đoạn bị bỏ lỡ sẽ đòi hỏi được chú ý, có khi bằng cái giá làm đảo lộn cả cuộc đời chúng ta. Một nguyên tắc chung của tâm lý học là: không giai đoạn nào bị bỏ lỡ mà dễ dàng buông tha ta, cho đến khi nó được nhận ra, trân trọng, trải nghiệm và hoàn thành. Nếu ta cố gắng đè nén nó, nó sẽ dày vò tâm hồn và cơ thể, buộc ta phải đối mặt và sửa chữa.

Điều này giải thích vì sao một luật sư vốn rất trách nhiệm có thể đột nhiên, ở tuổi 42, bỏ lại gia đình để tham gia vào một cộng đồng sống tự cung tự cấp. Hoặc họ chọc tức sếp bằng một sai lầm kỳ lạ và bị sa thải. Hoặc một cụ già 80 tuổi ly hôn vì nhận ra rằng cả đời họ chưa bao giờ được ôm ấp và chấp nhận chỉ đơn thuần vì “họ là họ.” Hay một người 67 tuổi bỗng chốc lao vào rượu chè và hét lên giữa khu vườn lúc nửa đêm – để giải phóng năng lượng và sự tức giận mà họ chưa từng được phép thể hiện trong gia đình khi còn nhỏ.

🌸 Hồi phục những giai đoạn đã mất

Đôi khi, chúng ta nửa đùa nửa thật rằng mình ước có thể “trở lại làm em bé một buổi chiều.” Nhưng câu nói này ẩn chứa sự thật: có những phần trong ta luôn khao khát được trải nghiệm những gì ta đã không có đủ.

Điều tốt nhất ta có thể làm là nhận ra giai đoạn nào đã bị bỏ lỡ và tìm cách trải nghiệm nó một cách an toàn, hiệu quả – mà không phá hỏng những gì đã đạt được ở các giai đoạn sau. Ta có thể phải giải thích với người bạn đời, đồng nghiệp hoặc bạn bè rằng mình đã bỏ lỡ giai đoạn được yêu thương, giai đoạn nghịch ngợm, hoặc giai đoạn khám phá tình dục. Điều này không hề dễ dàng cho bất kỳ ai.

Điều cuối cùng mà bài học này nhắn nhủ là: không nên ép ai trưởng thành quá sớm. Mỗi khi ta thấy một đứa trẻ hay thiếu niên được ca ngợi là “già trước tuổi” hay “đã rất chín chắn,” ta nên lo lắng – và nếu đó là chính ta, ta nên tiếc nuối.

Thế giới sẽ bình yên hơn biết bao nếu những đứa trẻ trưởng thành ngoài mặt nhưng bên trong vẫn là những em bé khóc thầm hay những đứa trẻ cáu kỉnh được sống đúng với lứa tuổi của mình – vào thời điểm an toàn và dễ dàng nhất để làm như vậy.

Nguồn: THE STAGES OF DEVELOPMENT – AND WHAT IF WE MISS OUT ON ONE…The School Of Life

Tranh: "Cậu bé trên những phiến đá," Henri Rousseau, khoảng năm 1895 – 1897 (Wikimedia Commons)

20/01/2025

Nếu một bậc thầy không thể dạy cho đệ tử của mình sự không sợ hãi, thì vị thầy đó chỉ là giả.

Tôi dạy bạn theo mọi cách có thể để trở nên không sợ hãi, táo bạo, can đảm - mạo hiểm, chấp nhận mọi thử thách của cuộc sống, bởi vì đây là toàn bộ khoa học về cách tạo ra một xương sống thép trong bạn - điều đó sẽ cần thiết!

Trước tiên hãy học cách buông bỏ những nỗi sợ nhỏ; sau đó dần dần buông bỏ những nỗi sợ lớn hơn; và cuối cùng, toàn bộ năng lượng của bạn vốn liên quan đến đủ loại nỗi sợ, lo lắng, căng thẳng, lo âu, sẽ được giải phóng.

Năng lượng được giải phóng nhiều đến mức khiến bạn nhảy múa, khiến bạn cười, khiến bạn hát.

Đột nhiên, một cảm giác sâu sắc rằng bạn đã đến - đã đến nơi mà bạn chưa bao giờ rời khỏi. Chỉ là bạn đã lạc lối trong tâm trí mình, đi rất xa, đi du hành khắp thế giới.

~ Osho 🦋

Address

Hanoi
10000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Vườn Tâm - Hiểu để chữa lành posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category