Trung tâm chăm sóc sức khỏe xoa bóp bấm huyệt vật lý trị liệu Vân Cường

  • Home
  • Vietnam
  • Hanoi
  • Trung tâm chăm sóc sức khỏe xoa bóp bấm huyệt vật lý trị liệu Vân Cường

Trung tâm chăm sóc sức khỏe xoa bóp bấm huyệt vật lý trị liệu Vân Cường Trung tâm chăm sóc sức khỏe của người mù vân Cường Xin kính chào quý khách. Hi vọng đội ngũ nhân viên của trung tâm sẽ làm quý khách hài lòng sau giờ thư giãn.

Trung tâm chăm sóc sức khỏe vân Cường Xin kính chào quý khách.

Ngày Quốc Khánh 02/09 – Sức Mạnh Dân Tộc, Sức Khỏe Mỗi NhàMỗi độ thu sang, đất trời như khoác lên mình chiếc áo mới: trờ...
02/09/2025

Ngày Quốc Khánh 02/09 – Sức Mạnh Dân Tộc, Sức Khỏe Mỗi Nhà
Mỗi độ thu sang, đất trời như khoác lên mình chiếc áo mới: trời cao xanh biếc, mây trắng bồng bềnh, gió heo may khẽ luồn qua những hàng cây đang rì rào kể chuyện. Trong khung cảnh ấy, lòng người Việt Nam lại rộn ràng một niềm xúc động thiêng liêng – niềm xúc động về một ngày thu lịch sử: Ngày 02 tháng 09 năm 1945.
Sáng hôm ấy, tại Quảng trường Ba Đình, dưới bầu trời thu rực rỡ, hàng vạn trái tim cùng hướng về một khát vọng chung: Độc lập – Tự do. Trên lễ đài đơn sơ, Chủ tịch Hồ Chí Minh với dáng người giản dị, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy lực, đã thay mặt dân tộc đọc bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Lời tuyên ngôn ấy như sấm dậy, như hồi chuông ngân vang khắp núi sông, khẳng định rằng dân tộc Việt Nam đã đứng lên làm chủ vận mệnh của mình.
Ngày 02/09 không chỉ là một dấu son chói lọi trong lịch sử, mà còn là ngày hội lớn của niềm tin và hi vọng. Từ ngày ấy, dân tộc ta đã bước vào kỷ nguyên mới – kỷ nguyên độc lập, tự do, và hạnh phúc. Bao thế hệ cha ông đã ngã xuống để làm nên mùa thu vĩnh cửu ấy; máu đào, mồ hôi và nước mắt đã thấm vào từng tấc đất quê hương để đổi lấy một nền trời bình yên hôm nay.
Mỗi khi Quốc khánh đến, sắc cờ đỏ sao vàng lại phủ kín khắp nẻo đường, khơi dậy trong mỗi người con đất Việt niềm tự hào khôn tả. Tiếng quốc ca vang lên không chỉ là âm nhạc, mà là lời thề thiêng liêng, là nhịp đập của triệu trái tim đồng điệu. Hình ảnh trẻ thơ tung tăng trong tiếng cười, cụ già lặng lẽ nhìn lá cờ bay, thanh niên tràn đầy nhiệt huyết… tất cả hòa thành một bản trường ca hào hùng của dân tộc.
Và giữa những ngày lễ thiêng liêng ấy, ai cũng mong có sức khỏe để tận hưởng trọn vẹn niềm vui và sự tự hào. Sau những giờ lao động, học tập căng thẳng, một buổi massage bấm huyệt như lời tri ân cơ thể, như sự chăm sóc yêu thương dành cho chính bản thân và gia đình. Massage không chỉ giúp đôi vai, tấm lưng được nghỉ ngơi, mà còn nhắc nhở chúng ta rằng: sức khỏe cá nhân là sức mạnh cộng đồng, là nền tảng để dựng xây Tổ quốc phồn vinh.
Tám thập kỷ đã trôi qua, đất nước đổi thay từng ngày, nhưng mùa thu ấy vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức dân tộc. Ngày 02/09 – ngày Việt Nam cất tiếng nói tự do, ngày dân tộc Việt Nam hiên ngang bước ra thế giới bằng chính tên mình. Đó là ngày để chúng ta không chỉ nhìn về quá khứ mà còn vững tin vào tương lai, cùng nhau viết tiếp bản trường ca mùa thu bất diệt – với tinh thần khỏe mạnh, yêu đời và đầy khát vọng.
Mùa thu trời rộng bao la,
Ba Đình nắng mới chan hòa niềm tin.
Dáng Người giản dị, uy nghiêm,
Lời tuyên độc lập khắc tim giống nòi.
Bốn nghìn năm một tiếng gọi,
Đất trời lặng gió, núi đồi lặng nghe.
Cờ vàng sao đỏ vút tre,
Hồn sông núi dậy, tràn trề tự do.
Bao nhiêu xương máu đã cho,
Mùa thu rực rỡ cơ đồ hôm nay.
Đất nước trải mấy ngàn ngày,
Nhưng thu ấy mãi đắm say lòng người.
Ngày nay chăm sóc cuộc đời,
Massage bấm huyệt – nghỉ ngơi thân mình.
Đôi tay gửi chút ân tình,
Giúp ta khỏe mạnh, quang minh giữa đời.
Mỗi khi thu lại gọi mời,
Khắp miền Tổ quốc sáng ngời cờ hoa.
Massage tận cửa, tận nhà,
Trao quà sức khỏe, chan hòa yêu thương.

20/08/2025

🌿 Tuyển tình nguyện viên xoa bóp cho bệnh nhân tại Bệnh viện Ung Bướu Hà Nội 🌿
Bạn là người khiếm thị đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội?
Bạn có kỹ năng xoa bóp, bấm huyệt?
Và hơn hết, bạn có một tấm lòng muốn sẻ chia, muốn dùng đôi tay của mình để mang lại chút nhẹ nhõm cho những bệnh nhân đang chống chọi với ung thư?
✨ Chúng mình đang tìm những trái tim đồng hành – những tình nguyện viên sẵn sàng dành thời gian, tình thương và kỹ năng để xoa dịu nỗi đau, giúp bệnh nhân cảm thấy dễ chịu và được quan tâm hơn.
🗓️ Hoạt động được tổ chức mỗi tháng một lần, vào sáng Chủ nhật, tại Bệnh viện Ung Bướu Hà Nội.
🌸 Tham gia, bạn không chỉ góp phần xoa dịu nỗi đau cho bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn, mà còn có cơ hội học hỏi, chia sẻ kinh nghiệm cùng những người bạn đồng hành.
🚖 Các tình nguyện viên sẽ được hỗ trợ chi phí đi lại để yên tâm tham gia.
👉 Nếu bạn quan tâm, hãy để lại bình luận dưới bài viết hoặc liên hệ trực tiếp với mình.
Một cái nắm tay, một vòng bấm huyệt, đôi khi có thể trở thành nguồn động viên lớn lao cho những người đang mỏi mệt trên hành trình chiến đấu với bệnh tật.
💚 Hãy cùng nhau biến những buổi sáng Chủ nhật thành khoảnh khắc chan chứa yêu thương và hy vọng.
Hãy chia sẻ để cho nhiều người được biết giúp chúng mình nhé!

LONG NHÃN NHỤC – TRÁI TIM CỦA NGƯỜI Ở LẠITrời cuối thu, sương giăng dày như tấm lụa trắng. Ở vùng Lệ Giang của triều Min...
10/08/2025

LONG NHÃN NHỤC – TRÁI TIM CỦA NGƯỜI Ở LẠI

Trời cuối thu, sương giăng dày như tấm lụa trắng. Ở vùng Lệ Giang của triều Minh, nàng Tố Như – nữ y sinh nổi tiếng với tài bắt mạch và dùng thảo dược – đang hái những chùm long nhãn chín mọng. Long nhãn ở đây cùi dày, trắng trong như ngọc, vị ngọt thanh, hương thơm dìu dịu. Mỗi quả là một giọt nắng còn sót lại của mùa hè, chứa trong mình hơi ấm êm đềm.

Tố Như vốn không chỉ hái để ăn. Nàng biết, cùi long nhãn – trong Đông y gọi là Long nhãn nhục – là vị thuốc quý, vào hai kinh Tâm và Tỳ, tính bình vị ngọt, có tác dụng bổ huyết, ích can, an thần, định trí. Nó đặc biệt hữu ích cho những người hay quên, tim đập nhanh, mất ngủ do khí huyết hư.

Ngày ấy, trong làng có chàng học sĩ tên Quân. Chàng thức đêm đọc sách chuẩn bị khoa cử, ngày lại giúp mẹ già làm đồng. Thân thể hao gầy, mắt thâm quầng, đôi bàn tay run nhẹ. Một lần Quân ngất xỉu ngay ở cổng nhà, Tố Như vội chạy đến bắt mạch.

– “Tâm tỳ lưỡng hư, khí huyết suy kiệt… Nếu cứ thế này, chàng sẽ không trụ nổi đến ngày thi.” – Nàng khẽ nói.

Từ hôm đó, mỗi tối, Tố Như lại mang đến một chén canh long nhãn, nấu cùng nhân sâm, hoàng kỳ, đương quy và toan táo nhân – bài thuốc Quy Tỳ Thang mà nàng học từ sư phụ. Hơi canh ngọt ấm lan vào từng tế bào mệt mỏi của Quân. Dần dần, gương mặt chàng hồng hào trở lại, trí nhớ cũng minh mẫn hơn, không còn hồi hộp hay trống ngực.

Tháng sau, Quân đỗ cử nhân. Trong ngày vinh quy, chàng ghé lại nhà Tố Như, tặng nàng một túi nhỏ đựng những hạt long nhãn đã khô.

– “Để nàng nhớ, giữa bao vị thuốc chữa bệnh, vẫn có vị thuốc chữa cả trái tim.” – Quân mỉm cười.

Nhưng câu chuyện chưa kịp kết thúc thì định mệnh xảy đến. Một cơn lũ lớn cuốn trôi cả làng. Quân mất tích, chỉ còn túi long nhãn nhục nằm lại trên bờ. Tố Như ôm nó vào ngực, như ôm một phần tim của người đã ra đi.

Năm tháng trôi, nàng vẫn cứu chữa cho bao người bệnh mất ngủ, hay quên, mệt mỏi bằng vị thuốc ấy. Mỗi khi cắt thuốc, nàng lại thầm nghĩ: “Long nhãn nhục không chỉ bổ khí huyết, mà còn nhắc con người ta trân trọng từng khoảnh khắc yêu thương.”

---

📜 Mô tả khoa học

Tên thuốc: Long nhãn nhục (Arillus longan)

Tên khoa học: Euphoria longana (Lamk), Nephelium longana Lamk.

Họ: Bồ Hòn (Sapindaceae)

Bộ phận dùng: Cùi quả long nhãn chín, dày, trong, vị ngọt, không sâu mốc.

Tính vị: Vị ngọt, tính bình.

Quy kinh: Vào Tâm, Tỳ.

Tác dụng: Bổ huyết, ích can, an thần, định trí.

Chủ trị: Khí huyết hư, mất ngủ, hồi hộp, hay quên.

Liều dùng: 4–12g/ngày.

Kiêng kỵ: Người bị ngoại cảm, uất hoả, tích nước, đầy trướng không nên dùng.

HOÀNG NÀn.Buổi chiều, trời Hà Nội lất phất mưa. Trong phòng massage ấm áp, tôi đang day huyệt Bách Hội cho bác Sáu thì b...
09/08/2025

HOÀNG NÀn.
Buổi chiều, trời Hà Nội lất phất mưa. Trong phòng massage ấm áp, tôi đang day huyệt Bách Hội cho bác Sáu thì bác khẽ nói:

Cường này, cậu biết cây nào vỏ vàng, vị đắng đến “gặp một lần là nhớ cả đời”, mà lại cứu được mạng người không?

Tôi đoán ngay:

Hoàng Nàn?

Bác Sáu bật cười:

Đúng rồi. Cây này ở Thanh Hóa, Nghệ An vỏ dày rộng hơn nơi khác, vỏ ngoài vàng, bên trong đen. Đắng, hơi hàn, độc bảng A, nhưng chế biến đúng cách thì chữa được đủ bệnh: kiết lỵ, đau bụng, phong thấp, tích huyết, kinh nguyệt không đều…

Khi bác đang kể, tôi bỗng thấy mình như bị cuốn vào một cơn gió lạ. Mở mắt ra, tôi đang đứng giữa một khu rừng ẩm ướt. Trước mặt là một lão lang áo nâu, cẩn thận cạo lớp vỏ vàng ngoài thân cây Hoàng Nàn. Lão vừa làm vừa giảng:

> Muốn chế thuốc phải công phu: cạo bỏ vỏ vàng, ngâm nước vo gạo đặc ba ngày, mỗi ngày thay nước một lần. Rồi thái mỏng, phơi khô, sao vàng. Có người còn tẩm dầu mè để giảm độc.

Tôi hỏi:

Sao phải cầu kỳ vậy?
Lão lang đáp:

Để cái độc thành cái lành. Như massage bấm huyệt – sai huyệt thì hỏng, đúng huyệt thì thông kinh hoạt lạc.

Lão còn chỉ cho tôi bí quyết:

Với rắn cắn hay chó dại cắn, chỉ cần vỏ Hoàng Nàn phơi khô, tán bột, phối Bạch phàn và Hùng hoàng. Nhưng nhớ – đây là thuốc độc, phải biết chế biến, bảo quản kỹ, kẻo hại người.

Lời ông vang trong đầu tôi như tiếng chuông:

> “Cây thuốc cũng như con người – tài giỏi nhưng nếu không được rèn giũa, kiểm soát thì chính tài năng ấy sẽ trở thành tai họa.”

Một cái chớp mắt, tôi quay lại phòng. Bác Sáu đang lim dim tận hưởng. Tôi bấm thêm vài động tác dọc sống lưng, huyệt Đại Trường Du, Thận Du – bác khẽ thở phào:

Cường này, lưng bác giờ nhẹ như mây. Cậu bấm như ông lang kia chế thuốc – chuẩn từng li từng tí.

Tôi mỉm cười:

Bác biết không, Hoàng Nàn đắng lắm, nhưng đã bào chế đúng cách thì trở thành phương thuốc quý. Massage của cháu cũng vậy – chịu một chút “đau lúc bấm” nhưng sẽ khoẻ bền lâu.

Bác Sáu gật gù:

Thế thì cậu chính là “Hoàng Nàn đã bào chế” của cái ngõ này – có chạm vào mới biết quý!

---

Phần mô tả và công dụng y học trong tập này:

Tên khoa học: Strychnos gaulthierana Pierre, họ Mã Tiền (Loganiaceae).

Bộ phận dùng: vỏ thân, vỏ cành, khô – chắc – giòn – dày rộng.

Tính vị: đắng, hơi hàn, độc bảng A.

Quy kinh: Tỳ, Can, Tâm.

Công dụng: trị kiết lỵ, đau bụng, phong thấp, tích huyết, kinh nguyệt không đều; phối hợp trị rắn, chó dại cắn.

Chế biến: cạo bỏ vỏ vàng, ngâm nước vo gạo đặc 3 ngày, thái mỏng, phơi/sấy, sao vàng; có thể tẩm dầu mè.

Bảo quản: tránh ẩm, mốc, vụn nát; Hoàng Nàn sống thuộc độc bảng A, đã chế biến thuộc bảng B.

08/08/2025

TỬ HOA ĐỊA ĐINH VÀ LỜI NGUYỀN CỦA RẮN CHÚA
Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, tại vùng rừng Tản Viên huyền bí, có một cô gái mồ côi cha mẹ, tên là Liễu Mai. Nàng nổi tiếng vì dung mạo dịu dàng, lại giỏi chữa bệnh bằng lá rừng. Nhưng điều lạ kỳ là, nàng không bao giờ bước ra khỏi cánh rừng, như thể có một lời nguyền vô hình nào đó buộc chặt lấy gót chân nàng.
Một hôm, khi đang hái lá Bồ công anh và Kim ngân hoa bên suối, nàng nghe tiếng khóc thút thít. Lại gần, thấy một chàng trai bị rắn cắn vào chân, miệng đã tím tái. Không chần chừ, nàng ngắt ngay một nắm Tử hoa địa đinh, giã nát, ép lấy nước cho chàng uống, rồi đắp phần bã lên vết thương.
Chàng trai tỉnh lại, nhìn nàng ngẩn ngơ: – Cô là tiên nữ à? Sao tôi thấy… hoa tím nở trong mắt cô?
Nàng cười khẽ: – Không phải tiên nữ, chỉ là người quen với loài hoa mọc sát đất nhưng cứu được mạng người.
Anh chàng tên là Lâm, vốn là người kinh thành, đi săn lạc vào rừng. Lâm ở lại bên nàng vài ngày, cùng tìm hiểu cây thuốc. Chàng kể chuyện thế giới bên ngoài, nàng kể chuyện rừng sâu. Rồi một chiều, Lâm nói: – Liễu Mai, rời rừng cùng ta nhé! Cả kinh thành cần một người như nàng.
Nàng lặng người. Rồi run rẩy nói: – Ta… không thể ra khỏi đây. Ai bước khỏi ranh rừng sẽ bị lời nguyền của Rắn Chúa làm hóa đá.
Lâm nhìn vết sẹo cũ nơi chân, nói nhỏ: – Nhưng chính Tử hoa địa đinh nàng dùng đã cứu ta khỏi nọc rắn. Nếu thứ cây này có thể giải độc rắn thường… liệu nó có thể hóa giải lời nguyền cổ xưa?
Đêm đó, cả hai cùng ra suối, nơi ranh giới rừng và thế giới loài người giao nhau. Liễu Mai run sợ bước từng bước ra khỏi cánh rừng. Một luồng gió đen nổi lên, cuốn rắn dữ bay vòng quanh. Nhưng Lâm không lùi, rút từ tay áo ra… một nhúm Tử hoa địa đinh khô, rắc thẳng vào gió.
Làn gió tan ra, rắn hóa đá. Liễu Mai rơi nước mắt: – Cây nhỏ mọc sát đất… mà diệt được lời nguyền ngàn năm. Cứu người một lần, hóa giải được bao kiếp oan trái.
Sau này, tại kinh thành mở ra một y viện tên “Hoa Tím Địa Đàng” – nơi dùng Tử hoa địa đinh phối với Kim ngân, Nguyệt quý hoa và Bồ công anh trị mụn nhọt, đầu đinh, và thậm chí cả những vết thương lòng vì tình.
Người ta thường đồn:

“Tím đâu bằng sắc hoa xưa,
Chữa người độc mệnh, đẩy đưa phận buồn.
Ai đau nhọt, rắn cắn nguồn,
Hãy tìm Địa đinh – hoa tím yêu thương.”

Ghi chú Y học đậm chất cổ tích:

Tử hoa địa đinh vị đắng cay, tính lạnh, quy Tâm Can.

Dùng trị mụn nhọt, đầu đinh, phối Kim ngân hoa, Nguyệt quý, Bồ công anh.

Rắn cắn thì giã tươi lấy nước uống, bã đắp.

Kiêng kỵ với người hư hàn – cơ thể yếu, lạnh bụng, chân tay lạnh.

Liều dùng 10–16g mỗi ngày.

07/08/2025

NHẪN ĐÔNG ĐẰNG VÀ BÍ MẬT CỦA NGƯỜI GIỮ CỔNG

---

Ngày xửa ngày xưa, trong vương quốc Bách Hoa, có một loài cây sống bám leo quanh những bức tường thành cổ – cây Nhẫn đông đằng. Dân làng gọi nó là “vòng dây nhẫn nại”, bởi cây mềm mại như lụa, vẫn xanh tươi quanh năm dù mưa gió hay nắng hạn. Nhưng ít ai biết, bên trong vẻ mềm mại ấy là một sức mạnh chữa lành lặng lẽ…

Ở gần cổng thành phía Nam, có một cô gái tên Hân Hoa, làm nghề giữ cổng. Nàng không có quyền thế, không giàu sang, chỉ có đôi mắt trong như nước suối đầu nguồn và giọng hát êm như gió thổi qua hàng liễu.

Ai đến cổng cũng nghe nàng hát:

> "Thân em như nhẫn đông đằng,
Dây leo khắp nẻo chẳng cần ai thương.
Gió xuân thổi nhẹ vết sưng,
Ai đau khớp gối xin mừng có cây..."

---

Một ngày nọ, Thái tử Thiện Hành bỗng ngã bệnh. Người không sốt cao, không nổi ban đỏ, nhưng khắp thân thể đau nhức, khớp sưng nóng, không thể đứng lên khỏi long sàng. Ngự y chẩn đoán phong thấp nhiệt, nhưng không phương thuốc nào hiệu nghiệm.

Bỗng một bà lão trong cung nhớ ra chuyện Hân Hoa có bài thuốc gia truyền. Thái hậu cho gọi nàng vào. Cô gái lễ phép, cúi đầu, mang theo một gói thuốc gồm:

Nhẫn đông đằng – thân cây mềm nhưng thấm đượm dược tính thanh nhiệt.

Tang chi – cành dâu tằm trị phong thấp.

Mộc qua – điều hòa khí huyết, tiêu sưng đau.

Chỉ sau ba ngày, Thái tử đã tự ngồi dậy, mặt mày hồng hào, ăn được cháo, còn ngâm thơ:

> “Cảm ơn cây leo ngoài tường,
Chẳng gươm chẳng kiếm, lại đường sống ta!”

---

Hân Hoa từ chối vàng bạc thưởng công. Nàng chỉ xin một điều:
– Xin hãy để cây Nhẫn đông đằng tiếp tục mọc tự do quanh cổng thành. Nó không chỉ là thuốc – mà là bạn của dân làng. Là lời nhắn rằng: Có những thứ bé nhỏ âm thầm nhưng chịu đựng và chữa lành cả một vương triều.

Từ đó, cổng thành phía Nam được đổi tên thành Cổng Nhẫn Hoa, còn Thái tử Hành, mỗi năm đều sai người mang nước sắc Nhẫn đông đằng đến phát miễn phí cho dân nghèo bị phong thấp, mụn nhọt, nhiệt độc.

---

✦ Ghi chú y học cổ tích ✦

Tên thuốc: Nhẫn đông đằng – Caulis Lonicerae

Tên khoa học: Lonicera japonica Thunb.

Bộ phận dùng: Thân cành và lá khô của cây Kim ngân

Tính vị: Vị ngọt, tính lạnh

Quy kinh: Phế – Vị – Tâm – Tỳ

Tác dụng: Thanh nhiệt, giải độc

Chủ trị:

Trị mụn nhọt, ung nhọt, ghẻ lở

Lỵ ra máu, sốt ôn bệnh

Phong thấp nhiệt đau khớp: sưng nóng đỏ, vận động kém

Phối hợp bài thuốc:

Với Liên kiều, Bồ công anh trị mụn nhọt

Với Tang chi, Mộc qua trị phong thấp

Liều dùng: 16–20g/ngày

Kiêng kỵ: Dùng thận trọng với người hư hàn, bụng yếu

Ô DƯỢC ĐÙI GÀ VÀ CÔ GÁI THOÁT KHỎI TRẬN GIAO PHONGTruyện kể rằng thuở xa xưa, tại thôn Bạch Đằng có một cô gái tên là Mỵ...
06/08/2025

Ô DƯỢC ĐÙI GÀ VÀ CÔ GÁI THOÁT KHỎI TRẬN GIAO PHONG
Truyện kể rằng thuở xa xưa, tại thôn Bạch Đằng có một cô gái tên là Mỵ An. Nhan sắc nàng không kiều diễm nhưng hiền hòa, biết chăm mẹ già và chữa bệnh cho dân làng bằng cây thuốc nam. Một hôm, trời sẩm tối, khi nàng ra bờ suối gánh nước thì bỗng thấy có một cơn gió xoáy bốc lên cuồn cuộn, cuốn cả thân nàng vào một luồng sáng xanh nhạt... Rồi chẳng biết bằng cách nào, nàng bỗng thấy mình đứng giữa một... hội trường y học hiện đại năm 2025, nơi mọi người mặc áo blouse trắng và đang nói về… rễ cây Ô dược!
Bối rối, Mỵ An đưa tay xoa trán, thầm than:
– “Ủa trời, mộng hay tỉnh? Ta còn sống hay đã chết? Chớ chi mùi rễ này quen lắm… là Ô dược chăng?”
Một vị bác sĩ trẻ thấy nàng ngẩn ngơ liền lại gần hỏi: – Cô là sinh viên khoa Y học cổ truyền à?
Mỵ An cười méo xệch: – Dạ không, em chỉ là dân hái thuốc ven rừng, quen dùng Ô dược trị đau bụng, đầy hơi, sưng đau dưới rốn thôi mà…
Người bác sĩ trố mắt: – Gì cơ? Cô biết tác dụng hành khí, ôn trung, trừ hàn, chỉ thống của Ô dược à?
Mỵ An gật đầu: – Biết chớ! Ở quê em, người ta hay dùng Ô dược đùi gà - thứ rễ to, nâu, thơm phức - để trị ngực đầy tức, tiêu hóa kém, kinh nguyệt trễ. Có người còn đem rễ ngâm nước cho mềm, thái mỏng phơi khô, rồi sắc uống với Mộc hương, Hương phụ, Tiểu hồi hương… tùy chứng.
Bác sĩ lại tròn mắt: – Ủa, sao y chang sách bọn tôi học! Vậy cô có biết phối hợp nó trong bài thuốc Súc Tuyền Hoàn không?
Mỵ An chớp mắt: – À, bài đó trị đái dầm, tiểu nhiều do thận dương suy phải hông? Em thấy mẹ già hay bị vậy, nên nấu Ô dược với Ích trí nhân và Sơn dược, hiệu nghiệm lắm!
Cả hội trường vỗ tay rào rào. Có người thốt lên: – Cô gái này xuyên không từ sách thuốc ra đó! Đúng là “Thần nữ hái thuốc nơi rừng về!”
Thấy không khí náo nhiệt, một vị giáo sư đùa: – Cô có biết vì sao gọi là “Ô dược đùi gà” không?
Mỵ An cười khúc khích: – Vì cái rễ nó mập, giống đùi gà mà bác. Ai mập thì tốt, mà rễ mập là có vị ngọt cay, thơm, ấm bụng, êm ru giấc ngủ.
Cả hội trường lại cười ồ. Bà cụ chủ nhiệm bộ môn cười khanh khách: – Ngày xưa tôi cũng dùng Ô dược để chữa trúng gió, tiêu chảy, thậm chí đau kinh nguyệt… Còn giờ có ai dùng nó để... chữa “đau tình” chưa?
Một nam sinh ngồi hàng ghế cuối chen vào: – Dạ, em nghĩ có thể! Bởi “Ô dược ôm bụng, lòng thấy ấm. Như vòng tay ai dịu nỗi sầu”…!
Cả hội trường vỡ òa, còn Mỵ An đỏ mặt. Cô thầm nghĩ:
“Chắc cái gã kia là người thương ở kiếp trước, giờ gặp lại để trả duyên...”
Trong lúc náo nhiệt, trời lại nổi gió. Mỵ An bị cuốn vào một xoáy sáng khác. Mở mắt ra, nàng đã về lại bờ suối quê mình. Trên tay nàng vẫn cầm một nhánh Ô dược đùi gà, thơm nồng mùi đất rừng.
Từ hôm đó, Mỵ An dặn dân làng:

“Ai đau bụng, đầy hơi, tức ngực,
Uống Ô dược – ấm dạ, an lòng.
Nếu kinh trễ, đái dầm, tiểu gắt,
Phối thuốc hay – ngậm ngãi tìm chồng!”

Và thế là từ rễ cây, một cuộc tình đã bén mầm…

bộ truyện dài Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc, "Huyết Sắc Gỗ Đỏ – Người Gõ Cửa Tim"“Gỗ đỏ thì nặng, nhưng giữ lửa tr...
05/08/2025

bộ truyện dài Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc,
"Huyết Sắc Gỗ Đỏ – Người Gõ Cửa Tim"

“Gỗ đỏ thì nặng, nhưng giữ lửa trong thân.
Người mang nỗi đau, phải gõ cửa bằng máu.”

Người mẹ trẻ và giấc mơ máu ứ

Thành – một bác sĩ đông tây y kết hợp, 30 tuổi, vừa rơi vào khủng hoảng khi bạn gái bỏ đi ngay sau khi biết anh nhận nuôi một đứa trẻ sơ sinh vô thừa nhận tại viện. Anh không phải cha đứa bé, nhưng không nỡ để nó bị bỏ lại giữa dãy phòng hậu sản lạnh lẽo.
Cô gái mẹ đứa trẻ – Hạnh – mất máu sau sinh, đau bụng liên tục, kinh nguyệt không trở lại, sắc mặt xanh xao. Các bác sĩ bảo: không có gì nghiêm trọng, cho thuốc bổ là được.
Nhưng Thành – vốn là người từng theo học Đông y từ một lão lang trên Cao Bằng – nhận ra điều lạ: Mạch của Hạnh trầm trì, sắc môi tím nhẹ, hễ động vào là than nhức. Anh thầm nghĩ:

“Đây là huyết ứ hậu sản. Phải hành huyết, thông lạc, không thì nguy.”

Giấc mơ gõ cửa

Tối hôm ấy, giữa căn phòng chật chội nơi bệnh viện nghèo, anh chợp mắt và mơ thấy một khu rừng gỗ đỏ rực. Giữa rừng, có một người đàn bà áo nâu, da dẻ rạng rỡ, tay cầm cây gỗ hình trái tim, đang đẽo từng thớ một cách chậm rãi.
– “Ngươi là người định cứu người bằng máu đỏ, nhưng chưa biết gõ cửa bằng gỗ.” – bà nói.
– “Cô là ai?”
– “Ta là Mộc. Linh hồn của Tô Mộc – gỗ đỏ hành huyết. Muốn cứu người mẹ kia, hãy dùng ta.”

Gỗ đỏ – chuyện của máu

Mộc kể: Cây Tô Mộc sống ở nơi nắng dữ – càng nắng gỗ càng đỏ. Người xưa lấy gỗ đun sắc trị sản hậu huyết ứ, mất kinh, đau bụng, máu đọng không thông.

“Gỗ có thể cháy, nhưng nếu biết cách dùng – nó sẽ gõ nhịp tim thay vì đốt tim.”

“Người sau sinh, người bị thương, người mang hận... đều có máu ứ. Không hành huyết thì sinh khí chẳng thông, lòng người cứ nghẽn mãi.”

Mộc trao cho anh một phiến gỗ đỏ nặng tay, tỏa mùi thơm ngọt, nồng nàn như nhựa cây sau mưa.

Hồi phục bằng gỗ và yêu thương

Thành tỉnh dậy, lòng run lên. Sáng hôm sau, anh mua 10g Tô Mộc, phối với Đương quy, Xích thược, Hồng hoa – sắc cho Hạnh uống mỗi ngày.
Sau 3 ngày, Hạnh đổ mồ hôi, bụng dịu lại, máu đen dần tan. Sau một tuần, cô cười – lần đầu sau sinh.

“Em tưởng mình không bao giờ trở lại được... làm phụ nữ thật sự.”

Thành lặng đi. Trong đôi mắt ấy, có sự sống đang chảy lại. Một dòng máu mới.

Gõ cửa chính mình

Một buổi chiều, khi nhìn đứa bé anh đang nuôi nhoẻn miệng cười, Thành tự hỏi:

“Phải chăng người mình cứu không chỉ là người mẹ… mà còn là chính trái tim mình, đã đau và cứng như gỗ?”

Từ đó, mỗi bệnh nhân bị sang chấn hậu sản, chấn thương ứ huyết, kinh bế… anh đều kể họ nghe một câu chuyện nhỏ về loại gỗ đỏ biết hành huyết và... hành tâm.

“Có những nỗi đau không thể chích, chỉ có thể gõ… bằng một đoạn gỗ đỏ trong lòng.”
– Tô Mộc – vị thuốc không dành cho ai yếu tim, nhưng dành cho ai dũng cảm mở cửa tim mình.

📜 Ghi chú dược liệu cuối truyện:

🌿 TÔ MỘC (Lignum Sappan – Gỗ Tô Mộc):
– Tên khoa học: Caesalpinia sappan L.
– Họ: Vang (Caesalpiniaceae)
– Bộ phận dùng: Gỗ thân chắc, nặng, màu vàng hoặc đỏ sẫm.
– Tính vị – Quy kinh: Vị ngọt, tính bình. Vào Tâm, Can, Tỳ.
– Công dụng:

Hành huyết, hóa ứ, thông kinh lạc.

Trị sản hậu huyết ứ, kinh nguyệt bế, đau bụng sau sinh.

Trị tiêu chảy do nhiễm trùng, viêm ruột, lỵ cấp.

Trị sưng đau do chấn thương.
– Phối hợp bài thuốc:

Với Đương quy, Xích thược, Hồng hoa trị sản hậu đau bụng.

Với Nhũ hương, Một dược trị sưng đau ngoại thương.
– Liều dùng: 4 – 20g/ngày dưới dạng thuốc sắc.
– Kiêng kỵ: Không dùng khi huyết hư mà không có ứ trệ.

https://maps.app.goo.gl/rSBCy8zJwXfHemRY6

bộ truyện dài Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc, "Huyết Sắc Gỗ Đỏ – Người Gõ Cửa Tim"“Gỗ đỏ thì nặng, nhưng giữ lửa tr...
04/08/2025

bộ truyện dài Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc,
"Huyết Sắc Gỗ Đỏ – Người Gõ Cửa Tim"

“Gỗ đỏ thì nặng, nhưng giữ lửa trong thân.
Người mang nỗi đau, phải gõ cửa bằng máu.”

Người mẹ trẻ và giấc mơ máu ứ

Thành – một bác sĩ đông tây y kết hợp, 30 tuổi, vừa rơi vào khủng hoảng khi bạn gái bỏ đi ngay sau khi biết anh nhận nuôi một đứa trẻ sơ sinh vô thừa nhận tại viện. Anh không phải cha đứa bé, nhưng không nỡ để nó bị bỏ lại giữa dãy phòng hậu sản lạnh lẽo.
Cô gái mẹ đứa trẻ – Hạnh – mất máu sau sinh, đau bụng liên tục, kinh nguyệt không trở lại, sắc mặt xanh xao. Các bác sĩ bảo: không có gì nghiêm trọng, cho thuốc bổ là được.
Nhưng Thành – vốn là người từng theo học Đông y từ một lão lang trên Cao Bằng – nhận ra điều lạ: Mạch của Hạnh trầm trì, sắc môi tím nhẹ, hễ động vào là than nhức. Anh thầm nghĩ:

“Đây là huyết ứ hậu sản. Phải hành huyết, thông lạc, không thì nguy.”

Giấc mơ gõ cửa

Tối hôm ấy, giữa căn phòng chật chội nơi bệnh viện nghèo, anh chợp mắt và mơ thấy một khu rừng gỗ đỏ rực. Giữa rừng, có một người đàn bà áo nâu, da dẻ rạng rỡ, tay cầm cây gỗ hình trái tim, đang đẽo từng thớ một cách chậm rãi.
– “Ngươi là người định cứu người bằng máu đỏ, nhưng chưa biết gõ cửa bằng gỗ.” – bà nói.
– “Cô là ai?”
– “Ta là Mộc. Linh hồn của Tô Mộc – gỗ đỏ hành huyết. Muốn cứu người mẹ kia, hãy dùng ta.”

Gỗ đỏ – chuyện của máu

Mộc kể: Cây Tô Mộc sống ở nơi nắng dữ – càng nắng gỗ càng đỏ. Người xưa lấy gỗ đun sắc trị sản hậu huyết ứ, mất kinh, đau bụng, máu đọng không thông.

“Gỗ có thể cháy, nhưng nếu biết cách dùng – nó sẽ gõ nhịp tim thay vì đốt tim.”

“Người sau sinh, người bị thương, người mang hận... đều có máu ứ. Không hành huyết thì sinh khí chẳng thông, lòng người cứ nghẽn mãi.”

Mộc trao cho anh một phiến gỗ đỏ nặng tay, tỏa mùi thơm ngọt, nồng nàn như nhựa cây sau mưa.

Hồi phục bằng gỗ và yêu thương

Thành tỉnh dậy, lòng run lên. Sáng hôm sau, anh mua 10g Tô Mộc, phối với Đương quy, Xích thược, Hồng hoa – sắc cho Hạnh uống mỗi ngày.
Sau 3 ngày, Hạnh đổ mồ hôi, bụng dịu lại, máu đen dần tan. Sau một tuần, cô cười – lần đầu sau sinh.

“Em tưởng mình không bao giờ trở lại được... làm phụ nữ thật sự.”

Thành lặng đi. Trong đôi mắt ấy, có sự sống đang chảy lại. Một dòng máu mới.

Gõ cửa chính mình

Một buổi chiều, khi nhìn đứa bé anh đang nuôi nhoẻn miệng cười, Thành tự hỏi:

“Phải chăng người mình cứu không chỉ là người mẹ… mà còn là chính trái tim mình, đã đau và cứng như gỗ?”

Từ đó, mỗi bệnh nhân bị sang chấn hậu sản, chấn thương ứ huyết, kinh bế… anh đều kể họ nghe một câu chuyện nhỏ về loại gỗ đỏ biết hành huyết và... hành tâm.

“Có những nỗi đau không thể chích, chỉ có thể gõ… bằng một đoạn gỗ đỏ trong lòng.”
– Tô Mộc – vị thuốc không dành cho ai yếu tim, nhưng dành cho ai dũng cảm mở cửa tim mình.

📜 Ghi chú dược liệu cuối truyện:

🌿 TÔ MỘC (Lignum Sappan – Gỗ Tô Mộc):
– Tên khoa học: Caesalpinia sappan L.
– Họ: Vang (Caesalpiniaceae)
– Bộ phận dùng: Gỗ thân chắc, nặng, màu vàng hoặc đỏ sẫm.
– Tính vị – Quy kinh: Vị ngọt, tính bình. Vào Tâm, Can, Tỳ.
– Công dụng:

Hành huyết, hóa ứ, thông kinh lạc.

Trị sản hậu huyết ứ, kinh nguyệt bế, đau bụng sau sinh.

Trị tiêu chảy do nhiễm trùng, viêm ruột, lỵ cấp.

Trị sưng đau do chấn thương.
– Phối hợp bài thuốc:

Với Đương quy, Xích thược, Hồng hoa trị sản hậu đau bụng.

Với Nhũ hương, Một dược trị sưng đau ngoại thương.
– Liều dùng: 4 – 20g/ngày dưới dạng thuốc sắc.
– Kiêng kỵ: Không dùng khi huyết hư mà không có ứ trệ.

Find local businesses, view maps and get driving directions in Google Maps.

bộ truyện “Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc”, "Người Đội Nấm Dưới Gốc Sau Sau"Thu là một cô gái làm nghề chăm sóc ngư...
03/08/2025

bộ truyện “Dược Hồn Ký – Ngàn Năm Một Lá Thuốc”,
"Người Đội Nấm Dưới Gốc Sau Sau"
Thu là một cô gái làm nghề chăm sóc người già tại một viện dưỡng lão ở thành phố. Cô chăm chỉ, ít nói, nhưng luôn nở nụ cười nhẹ và lặng lẽ lắng nghe những lời lẩm cẩm của các cụ như nghe chuyện cổ tích.
Một hôm, bà Lựu – một cụ già bị phù nề chân tay, tiểu ít và đầy trướng – nói với Thu:

– "Con biết không? Hồi nhỏ bà bị bệnh phù lâu ngày, tưởng chết. May mà cha bà đào được nấm Trư linh dưới gốc cây Sau sau sau trận mưa to… sắc lên cho uống, hai hôm là tiểu thông, bụng xẹp xuống như phép màu."

Thu chỉ cười. Nhưng tối đó, khi đi ngang công viên ven sông, cô thấy một gốc cây Sau sau rất lớn. Gió bỗng lùa tới, cuốn lá thành một vòng tròn. Trong khoảnh khắc, cô ngã khuỵu xuống và... xuyên không.
Cô tỉnh dậy ở một ngôi làng cổ. Trên tường vách rêu phong có vẽ hình một người đội chiếc mũ nấm khổng lồ – đó là “Người Đội Nấm Trư linh”.
Truyền thuyết kể rằng:

"Xưa kia, ở vùng đất này, lũ quỷ phù nề gieo bệnh làm người dân trướng bụng, tiểu tiện bế tắc. Một người đàn ông câm, hằng ngày chăm sóc người bệnh, lặng lẽ đào được nấm Trư linh dưới gốc cây Sau sau. Anh ta đội nó trên đầu như chiếc mũ thiêng, đi khắp nơi sắc thuốc cứu người. Ai uống cũng tiểu thông, phù tan."

Người làng kính trọng gọi anh là “Đội nấm thánh y”.
Thu xúc động. Cô bắt đầu học cách phân biệt nấm Trư linh – thứ nấm xốp, ngoài đen trong ngà, không thấm nước, không mủn, mọc nơi gốc cây Sau sau già.
Một lão y già nói:

– "Muốn dùng Trư linh, ngâm nước sông suốt đêm, đồ với lá Thăng ma mà giữ dược tính. Cần chữa rối loạn tiểu tiện, phù chân, tiểu đục – phối thêm với Phục linh và Trạch tả thì công hiệu."

Cô học, cô ghi nhớ, và khi tỉnh lại, trời đã sáng – trên tay cô là một chiếc lá cây Sau sau và một miếng nấm khô như từ trong mộng mang về.
Ngay hôm đó, Thu xin phép sắc thuốc Trư linh theo lời cụ bà Lựu từng kể. Bà uống, và chỉ sau hai ngày, tiểu thông, bụng nhẹ, phù tay giảm. Bác sĩ không tin nổi.
Thu không nói gì. Cô chỉ ngồi bên gốc cây Sau sau ở công viên mỗi chiều – như để nghe tiếng thì thầm từ đất.

📚 DƯỢC LÝ – TRƯ LINH (Polyporus umbellatus)

Tên gọi khác: Trư linh

Tên khoa học: Polyporus umbellatus Fries

Họ: Nấm lỗ (Polyporaceae)

Bộ phận dùng: Nấm mọc dưới gốc cây Sau sau (Liquidambar formosana)

Tính vị: Vị ngọt nhạt, tính bình

Quy kinh: Thận, Bàng quang

🌿 TÁC DỤNG:

Lợi tiểu, thấm thấp

Chữa tiểu ít, phù thũng, trướng đầy, tiểu đục, bạch trọc, bạch đới

Phối hợp tốt với: Phục linh, Trạch tả để trị tiểu tiện khó, khí hư

🔬 BÀO CHẾ:

Trung Y: Cạo vỏ, ngâm nước sông một đêm, đồ với lá Thăng ma 3 giờ, phơi khô

Việt Nam: Thái mỏng, rửa sạch, phơi khô

💊 LIỀU DÙNG:

Ngày: 8–16g dạng khô

Không dùng khi không có thấp nhiệt hoặc không có triệu chứng phù

🧭 Bài học ẩn dụ:

“Có những bài thuốc không chỉ nằm trong lá, trong rễ – mà nằm trong lòng người biết lặng lẽ chăm sóc và kiên nhẫn chờ đất mọc lên điều kỳ diệu…”

"Nấm mọc gốc Sau sau già,
Gánh phù trướng nặng, hóa ra nhẹ nhàng.
Người xưa đội nấm đi ngang,
Còn em đội chữ yêu thương lên đầu…"
https://maps.app.goo.gl/rSBCy8zJwXfHemRY6

11/03/2025

Đêm muộn, trời se lạnh. Một người đàn ông trẻ tuổi bước vào cơ sở massage, dáng vẻ mệt mỏi, đôi vai nặng trĩu áp lực. Vân đang dọn dẹp thì nhìn thấy.

Vân (nhẹ giọng): "Anh ơi, anh vào massage thư giãn một chút nhé?"
Người đàn ông (thở dài): "Tôi… chỉ muốn ngồi đây một lát thôi."

Anh ngồi xuống ghế, tay ôm trán. Vân rót một ly trà nóng, đặt trước mặt anh.

Vân: "Anh trông có vẻ mệt mỏi lắm. Cứ uống trà đi, rồi nếu muốn, tôi giúp anh thả lỏng cơ thể một chút."
Người đàn ông (lắc đầu): "Cả người tôi cứ cứng đờ, đầu óc thì rối bời… Nhưng có massage cũng chẳng giải quyết được gì."
Vân (mỉm cười): "Đôi khi, thư giãn một chút lại giúp đầu óc tỉnh táo hơn đấy anh ạ."

Sau một hồi do dự, anh gật đầu. Vân bắt đầu bấm huyệt, đôi tay nhẹ nhàng di chuyển qua từng vùng cơ đang căng cứng. Chỉ sau 15 phút...

Người đàn ông (thở dài nhẹ nhõm): "Lạ thật… vai tôi nhẹ hẳn. Hình như đầu óc cũng bớt căng thẳng hơn rồi."
Vân: "Anh xem, cơ thể mình cũng như một cỗ máy, nếu không bảo dưỡng thường xuyên thì dễ quá tải lắm."
Người đàn ông (gật gù): "Có lẽ tôi đã quá căng thẳng mà quên mất điều đó."

Anh đứng dậy, ánh mắt đã bớt mệt mỏi hơn.

Vân (mỉm cười động viên): "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi anh ạ. Nhưng trước hết, anh phải chăm sóc bản thân mình đã."
Người đàn ông (nhìn Vân, rồi cười nhẹ): "Cảm ơn cô… Tôi sẽ không bỏ cuộc."

Cuộc sống bộn bề, đừng quên dành chút thời gian để chăm sóc bản thân. Hãy đến Massage bấm huyệt vật lý trị liệu của người mù Vân Cường để thư giãn và nạp lại năng lượng cho ngày mới!

10/03/2025

Tối muộn, một cô gái dìu người đàn ông trung niên bước vào cơ sở massage. Nhìn dáng ông đi, ai cũng thấy rõ sự đau nhức.

Cô gái (lo lắng): "Bố ơi, bố ngồi xuống đây đi. Cả tuần nay con thấy bố cứ ôm lưng suốt."
Người bố (xua tay): "Không sao đâu con, bố chịu được mà."
Cô gái (giọng trách móc): "Lúc nào bố cũng nói vậy! Bố chịu được, nhưng đau mãi thế này có tốt không?"

Cường đứng dậy, hướng về phía hai bố con, giọng trầm ấm.

Cường: "Chú bị đau lưng lâu chưa ạ?"
Người bố (thở dài): "Lâu rồi cháu ạ. Nhưng cũng quen rồi, lớn tuổi là vậy thôi."
Cường (mỉm cười): "Tuổi tác không phải lý do để sống chung với cơn đau đâu chú. Để cháu giúp chú thử nhé?"

Người bố miễn cưỡng gật đầu. Cường bắt đầu đặt tay lên lưng, tìm đúng những điểm căng cứng, dùng lực vừa đủ để giải tỏa áp lực. Chỉ sau 10 phút...

Người bố (ngạc nhiên): "Ơ… sao lưng tôi thấy nhẹ hẳn!"
Cô gái (mắt sáng lên): "Con đã nói mà! Bố phải chăm sóc sức khỏe chứ!"
Người bố (gật gù): "Ừ, đúng là nhẹ hơn thật… lâu lắm rồi mới thấy dễ chịu thế này."

Cường cười hiền, rót một ly trà nóng.

Cường: "Chú uống trà cho ấm người nhé. Chú cứ ghé qua khi cần, đừng để cơn đau làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình."
Người bố (gật đầu, ánh mắt đầy biết ơn): "Cảm ơn cháu. Bố con tôi sẽ quay lại!"

---

Nếu bạn hoặc người thân cũng đang chịu đựng những cơn đau nhức, đừng bỏ qua sức khỏe của mình! Hãy ghé Massage bấm huyệt vật lý trị liệu của người mù Vân Cường để được chăm sóc và thư giãn ngay hôm nay.

Address

Số 27 Ngõ Văn Chương 2, Đống Đa
Hanoi
100000

Telephone

+84942555133

Website

https://maps.app.goo.gl/rSBCy8zJwXfHemRY6

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Trung tâm chăm sóc sức khỏe xoa bóp bấm huyệt vật lý trị liệu Vân Cường posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Trung tâm chăm sóc sức khỏe xoa bóp bấm huyệt vật lý trị liệu Vân Cường:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram