22/09/2025
🌙 Câu chuyện: “ Bà June và Chiếc Đèn Nhỏ”
Một buổi chiều cuối hè, Mina về nhà sau một ngày dài ở trường.
Cô bé thấy mệt, trên mặt còn vương vệt buồn — vì hôm nay Mina đã cố gắng làm vừa lòng nhiều người: giúp bạn làm bài để được bạn khen, tranh luận với thầy để người khác thấy mình đúng, và còn giấu mẹ để được đi chơi thêm.
Giờ Mina băn khoăn lạ lùng: trong lòng vừa mệt vừa trống rỗng.
Bà June — bà ngoại rất hiền của Mina — ngồi bên tách trà ấm, nhìn Mina bằng đôi mắt dịu.
Bà mời Mina ngồi lên ghế bên, rồi rút ra một chiếc đèn nhỏ bằng thủy tinh, trong đó có một ngọn nến bé xíu đang cháy.
Bà nói:
“Mina, đèn này giống trái tim con. Khi con cố làm hài lòng người khác mãi mà quên đi chính mình, ngọn nến sẽ cháy nhanh và tắt lạnh.
Còn khi con làm điều gì vì chính con — vì con thấy tốt cho mình, vì con thấy đúng — thì đèn sẽ thắp sáng lâu, ấm áp, đủ để chiếu đường cho con và cho cả nhà.”
Mina cau mày:
“Vậy con có nên chỉ làm những việc con thích thôi sao, bà?”
Bà June lắc đầu nhẹ:
“Không phải vậy. Tôn trọng chính mình không có nghĩa là ích kỷ. Có những điều khó cần làm dù con không muốn, vì tốt cho con — như tập bơi, học tiếng Anh hay làm việc nhà.
Nhưng khác biệt nằm ở lý do con làm: con làm vì con chọn, chứ không phải vì con sợ người khác buồn hay tán dương.”
Bà kể một câu chuyện nhỏ:
“Có hai người thợ làm đèn. Người thứ nhất làm đèn để được khen, nên lúc rảnh anh ngừng làm; khi ai chê, anh buồn. Người thứ hai làm đèn vì yêu việc làm đèn, vì anh thấy mỗi chiếc đèn thắp lên chút ấm cho nhà khác — anh bền bỉ và hạnh phúc hơn. Cả hai đều thợ làm đèn, nhưng một người sống theo lời khen, người kia sống theo ánh sáng mình muốn trao.”
Rồi bà đặt cho Mina một việc nhỏ: tối nay, trước khi đi ngủ, hãy viết ra một điều con làm cho chính mình — chẳng hạn “hôm nay con tự dậy sớm để tập bơi” hay “con đã cố gắng làm xong bài” — và đặt tờ giấy dưới chiếc đèn nhỏ. Bà nói:
“Khi con nhìn thấy tờ giấy ấy mỗi tối, con sẽ nhớ: người duy nhất con cần làm hài lòng chính là con — nhưng làm hài lòng bằng cách tử tế và có trách nhiệm.”
Mina làm theo. Mấy ngày sau, mỗi khi có người khen hay chê, Mina tự hỏi: “Mình làm vì ai?” Nếu câu trả lời là “vì mình muốn tốt lên” — Mina thấy ấm; nếu là “vì ai đó sẽ vui” — Mina dừng lại để nghĩ kỹ. Dần dần, Mina thấy lòng nhẹ nhàng hơn, ngọn nến trong đèn lâu cháy hơn, còn nụ cười của Mina — thực sự xuất phát từ bên trong.
🌟 Bài học dịu dàng:
• Làm hài lòng chính mình nghĩa là sống theo chuẩn mực mình tôn trọng: trung thực, nỗ lực, và biết tự chăm sóc.
• Không phải “làm hài lòng” là làm mọi người vui; mà là làm sao để mình có thể tự hào về chính mình khi nhìn lại.
• Khi con chọn làm điều gì vì chính con, năng lượng của con bền bỉ hơn — giống như ngọn nến cháy ấm lâu hơn.
🐾 3 câu hỏi gợi mở cùng trò chuyện:
1. Hôm nay con đã làm điều gì vì chính mình mà con thấy tự hào không? (Hãy kể một việc nhỏ thôi.)
2. Khi ai đó khen hoặc chê, con thử hỏi mình: “Mình làm vì ai?” — con nghĩ câu trả lời sẽ giúp con cảm thấy thế nào?
3. Nếu con có một “chiếc đèn nhỏ” như bà June, con muốn viết điều gì lên tờ giấy đặt dưới đèn hôm nay?