01/11/2025
🌹 DƯỚI PHÉP MÊ CỦA MỘT TÌNH YÊU GIẢ DỐI
Có những mối quan hệ khiến ta đánh mất chính mình — không phải vì ai đó cướp đi, mà vì ta tự rời bỏ bản thân trong lúc mải mê chạy theo một ảo ảnh mang tên “tình yêu”.
Osho từng nói: “Tình yêu thật không bao giờ làm ta nhỏ lại. Nó mở rộng ta ra.”
Còn Emily Nagoski thì gọi đó là “sự cạn kiệt bản sắc cảm xúc” — khi một người yêu đến mức đánh mất ranh giới giữa “tôi” và “người ấy”.
Tố Nữ Kinh dạy: “Âm – dương phải giao hòa, không được lấn át. Kẻ lấn át sẽ mất khí.”
Nhưng ta vẫn thường rơi vào “phép mê” của một tình yêu giả dối.
Ta tưởng rằng tình yêu là khi mình hy sinh, nhẫn nhịn, hoặc cố gắng “uốn” người kia theo hình mẫu mình mong muốn.
Ta tưởng rằng im lặng là bao dung, chịu đựng là sâu sắc, quên mình là yêu thật lòng.
Cho đến một ngày, ta soi mình trong gương và không còn nhận ra người đang đứng đó nữa.
Khi ta yêu nhầm, linh hồn ta bắt đầu co rút.
Ta không còn nói những điều từng khiến ta hạnh phúc.Không còn đọc những trang sách từng khiến ta bừng sáng. Không còn dám kết nối với những người từng hiểu ta. Và tệ hơn — ta gọi đó là “trưởng thành”.
Nhưng yêu mà quên mình, đó không phải là tình yêu. Đó là sự thôi miên. Một người đàn ông chân chính, hay một người phụ nữ thực sự yêu thương, sẽ không bao giờ muốn bạn đánh mất linh hồn mình để giữ họ. Họ sẽ muốn bạn tỏa sáng hơn, mạnh mẽ hơn — ngay cả khi ánh sáng ấy khiến họ phải nheo mắt lại.
Và nếu bạn đang yêu một người khiến bạn nhỏ lại, khiến bạn sợ nói thật, khiến bạn phải “giấu” đi chính mình — thì đó không phải là tình yêu, đó là lời nguyền. Một lời nguyền ngọt ngào, ru ngủ bằng những câu “Anh cần em” hoặc “Em là tất cả của anh.”
Nhưng tình yêu thật không bao giờ cần chứng minh. Nó chỉ cần sự hiện diện, sự tỉnh thức, và lòng can đảm để nói:
“Tôi yêu anh, nhưng tôi cũng yêu chính tôi.”
Bởi nếu bạn không còn là chính mình, thì ai là người đang yêu?
💌
Tình yêu thật, như Osho nói, là con đường đưa bạn trở về với trung tâm của chính mình — nơi bạn vừa biết yêu, vừa biết thở, vừa biết dừng lại khi cần.
Đừng đánh đổi linh hồn để giữ một cái bóng.
Bởi tình yêu thật không bao giờ yêu cầu bạn từ bỏ bản thể, nó chỉ khẽ thì thầm:
“Hãy là chính em – và cứ thế mà yêu.”
**ra