17/09/2025
Bố mẹ é;/p con trai :ế: lâu năm cưới mẹ đơ/n thâ/n, anh từ chối kị::ch li::ệt – đến ngày cưới, người phụ nữ bế co/n bước vào, cả họ s/ố/c khi thấy… đứ/a b/é giống anh như đúc ...
Nam, 35 tuổi, là một kỹ sư phần mềm sống tại Sài Gòn. Anh là niềm tự hào của cả gia đình với sự nghiệp ổn định, tính cách hiền lành, nhưng có một điều khiến bố mẹ anh đa/u đầ/u: Nam vẫn "ế". Ở tuổi này, trong khi bạn bè đồng trang lứa đã con cái đề huề, Nam vẫn mải mê với công việc, không màng đến chuyện yê/u đương. Mẹ anh, bà Lan, thường xuyên thở dài mỗi khi hàng xóm hỏi: "Thằng Nam nhà chị cưới vợ chưa?" Ông Tùng, bố Nam, thì thẳng thắn hơn: "Cứ thế này, nhà mình tuy;/ệt t/ự m/ất!"
Một ngày nọ, bà Lan gọi Nam về quê ăn g;/iỗ. Trong bữa cơm gia đình, bà b/ất ng/ờ tuyên bố: "Mẹ đã tìm được một cô gái rất phù hợp với con. Cô ấy là mẹ đơ;/n th;/ân, nhưng hiền lành, đảm đang, lại biết chăm lo gia đình. Con gặp thử đi, mẹ thấy hợp lắm!" Nam sữ;/ng s/;ờ, chưa kịp phản ứng thì ông Tùng thêm vào: "Cô ấy tên Hương, 32 tuổi, có một đứa con trai 5 tuổi. Nhà mình không câ::u n::ệ chuyện quá khứ, chỉ cần con hạnh phúc là được."
Nam lập tức ph/ản đ/ối: "Mẹ, con chưa muốn cư:ới! Mà cưới một người con chưa từng gặp, lại là mẹ đ;/ơn th;/ân, con không đồng ý đâu!" Anh cảm thấy bị á/p lự/c, như thể cả thế giới đang é//p anh vào một quyết định mà anh không sẵn sàng. Dù bố mẹ khuyên nhủ, Nam vẫn kiên quyết t/ừ ch/ối. Nhưng bà Lan không b/ỏ cu/ộc. Bà âm thầm sắp xếp một buổi gặp mặt, và dù Nam mi::ễn cư::ỡng, anh vẫn phải về quê để "xem mắt" theo yêu cầu của mẹ.
...
Ngày cưới được tổ chức tại quê nhà, trong một hội trường nhỏ nhưng đông đủ họ hàng. Nam đứng ở lễ đường, mặc vest, gương mặt lạ-nh lù-ng như người m;/ất h;/ồn. Anh không nói chuyện với bất kỳ ai, chỉ muốn buổi lễ kết thúc nhanh chóng. Họ hàng hai bên thì x;/ôn x;/ao bà/n tá/n, một số người t//ò m//ò về cô dâu mẹ đ;/ơn th;/ân, số khác thì ti::ếc cho Nam vì "lấy phải người đã c;/ó c;/on".
Khi tiếng nhạc cưới vang lên, Hương bước vào, mặc váy cưới trắng tinh khôi, bế cậu bé Minh trên tay. Đám đông im lặng, mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô dâu. Minh mặc một bộ vest nhỏ xinh, tóc chải gọn gàng, đôi mắt to tròn nhìn khắp hội trường. Bỗng nhiên, một tiếng x/ì xà/o vang lên từ phía họ hàng nhà Nam. Bà Lan đứng b::ật dậ;:y, tay run run chỉ vào Minh: "Tr;/ời ơ//i… thằng bé… sao giống thằng Nam thế này?"
Nam quay lại, lần đầu tiên nhìn kỹ Minh. Đôi mắt to, chiếc mũi cao, nụ cười với lúm đồng tiền bên má trái – tất cả đều giống hệt anh thời nhỏ. Anh sữ/ng s/ờ, cảm giác như tr-ái ti-m ng/ừ;/ng đ;/ậ/p. Cả hội trường ní::n th;:ở, không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông Tùng lẩ:m bẩ:m: "Không thể nào… chuyện này là sao?"
Hương bước lên bục, đặt Minh xuống và nắm tay c:ậu b:é. Cô nhìn Nam, giọng ru/n ru/n: "Anh Nam, em xi/n lỗ/i. Em chưa bao giờ muốn gi;/ấu anh, nhưng em không biết làm thế nào để nói ra sự thật." Cô h/ít một h/ơi d/ài, rồi tiếp tục: "Minh… là... ĐỌC TIẾP Ở BÌNH LUẬN 👇