
03/03/2025
📝📝📝 VÒNG BÌNH CHỌN CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ NGÀNH Y”📝📝📝
Chủ đề: 𝑵𝒈𝒂̀𝒏𝒉 𝒀 - 𝑵𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒌𝒚̉ 𝒏𝒊𝒆̣̂𝒎 𝒕𝒉𝒂̣̂𝒕 𝒌𝒉𝒐́ 𝒑𝒉𝒂𝒊!
Tác giả: Nữ Hộ Sinh - Võ Thị Trọng
Khoa: Sản
Tác phẩm: Đêm Trực Và Khoảnh Khắc Đáng Nhớ
__________________________________________
Là một nhân viên khoa sản, mỗi đêm trực với tôi không chỉ là công việc, mà là một phần sứ mệnh thiêng liêng, là sự gắn bó với những khoảnh khắc vỡ òa cảm xúc. Một đêm, vào khoảng 2 giờ sáng, khi màn đêm bao phủ mọi ngóc ngách của thành phố, tôi nhận được cuộc gọi từ cấp cứu: "Có ca sinh rớt tại nhà, cần cấp cứu gấp, tại đường Hoàng Hữu Nam, Quận 9." Ngay lập tức, tôi báo bác sĩ và chuẩn bị phương tiện, sẵn sàng cho một cuộc hành trình gian nan nhưng đầy ý nghĩa.
Xe cấp cứu lao nhanh trên đường, vội vã như những tia chớp trong đêm tối. Tình huống cấp bách khiến tôi, cũng không thể không cảm nhận được sự căng thẳng. Lúc ấy, bác sĩ hỏi liên tiếp:
– Oxytocin đã chuẩn bị đầy đủ chưa?
– Dạ có rồi ạ.
– Dịch truyền đã có chưa?
– Dạ có rồi ạ.
– Oxygen, kiểm tra lại chưa?
– Dạ, xong rồi bác!
Từng câu hỏi của bác sĩ như nhắc tôi kiểm tra lại, khiến tôi không khỏi lo lắng về những điều có thể đã thiếu sót trong tình huống khẩn cấp này. Tiếng còi xe cấp cứu vẫn vang lên đều đặn, nhanh chóng đưa chúng tôi đến hiện trường. Mười lăm phút, nhưng cảm giác như dài cả thế kỷ. Mới dừng xe, tôi cảm thấy như sức lực cạn kiệt, mặt mày choáng váng, tôi nôn không ngừng. Cảm giác mệt mỏi đến nỗi tôi tự hỏi mình? Liệu có khi nào cấp cứu mình trước không?
Nhưng ngay trong lúc ấy, tôi như cảm nhận được một sức mạnh vô hình từ sâu thẳm trong lòng, một sức mạnh thôi thúc tôi đứng dậy. Có người đang cần mình, tôi phải tiếp tục.
Tôi vội vã cầm lấy vali cấp cứu và chạy vào trong căn nhà, nơi có rất đông người đang đứng chờ. Trước mắt tôi là hình ảnh một sản phụ nằm trên nền nhà, cơ thể đầy máu, ướt đẫm. Trên bụng chị, một cậu bé nằm yên, chưa kịp cất tiếng khóc, dây rốn vẫn còn dính chặt. Cảnh tượng ấy khiến tôi không thể kìm được nước mắt. Cảm giác nghẹn ngào, lòng tôi chùng xuống khi thấy tình mẫu tử thiêng liêng đến nhường ấy. Người mẹ, dù đang đối diện với sự sống và cái chết, vẫn siết chặt đứa con trong tay, như muốn bảo vệ con bằng cả sức lực cuối cùng của mình.
Chị thều thào, giọng yếu ớt:
– Bác sĩ ơi, cứu mẹ con em với!
Rồi chị ngất đi. Nước mắt rơi, nhưng tôi không dám dừng lại, không thể cho phép mình lúng túng. Dù lòng nặng trĩu, tôi nhanh chóng thực hiện các bước cấp cứu. Kiểm tra sinh hiệu thấy mạch đập yếu ớt! Lập tức truyền dịch, tiêm thuốc, kiểm tra dây rốn, cảm nhận dây rốn đã ngừng đập! Tôi tiến hành cắt rốn và vội vàng đưa bệnh nhân lên xe cấp cứu.
Lúc này, bác sĩ và tôi cùng tài xế không còn quan tâm đến mệt mỏi, không còn cảm thấy say xe hay khó chịu. Tất cả chúng tôi chỉ chăm chú nhìn vào hai mẹ con. Người mẹ dần khỏe lại, tay vẫn ôm chặt con, miệng chị mỉm cười khi nhìn thấy con mình, một bé trai kháu khỉnh với đôi môi đỏ mọng, đôi mắt chớp chớp, những ngón tay bé xíu đưa lên miệng mút chụt chụt. Mỉm cười một cách hạnh phúc và yên bình.
Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm khi thấy ca sinh này dần ổn định. Về đến bệnh viện, mẹ và con đều an toàn, gia đình hạnh phúc và lời cảm ơn từ họ cứ vang lên không ngừng. Chính lời cảm ơn ấy, ánh mắt xúc động ấy, là động lực mạnh mẽ giúp tôi vượt qua tất cả mệt mỏi, lo âu trong đêm dài thức trắng.
Khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết ý nghĩa của nghề y, sự quý giá của những giây phút cứu sống con người, những nụ cười sau cơn nguy kịch. Đó chính là niềm tự hào của những người làm trong ngành y, là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến mà chúng tôi dành cho mỗi bệnh nhân. Dù vất vả, dù đôi khi mệt nhoài, nhưng trong khoảnh khắc ấy, khi nhìn thấy sự sống được hồi sinh, chúng tôi nhận ra rằng mình không chỉ là những người thầy thuốc, mà còn là người mang đến hy vọng, sự sống và hạnh phúc cho người khác.
Đêm trực ấy, một đêm dài mệt mỏi, nhưng cũng là một đêm ngập tràn cảm xúc, khi chứng kiến được những khoảnh khắc kỳ diệu của sự sống, những nụ cười của niềm hy vọng. Và tôi, với tư cách là một người làm nghề y, tự hào và cảm động vô cùng, bởi tôi biết rằng công việc này không chỉ là một nghề, mà còn là một sứ mệnh thiêng liêng, cao cả !
Tôi xin gửi đến quý Ban Lãnh Đạo, Công Đoàn và Khoa Phòng Bệnh viện Đa khoa Khu vực Thủ Đức những lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất từ tận đáy lòng. Cuộc thi mà quý vị tổ chức không chỉ là một sự kiện, mà là một món quà tinh thần vô giá, mang lại cho mỗi chúng ta cơ hội để hồi tưởng lại những khoảnh khắc đẹp đẽ, đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Những ký ức ấy, dù có qua đi, nhưng luôn đọng lại trong tim mỗi người, là nguồn động lực và niềm tự hào vô tận. Tôi vô cùng trân trọng và biết ơn vì những tình cảm quý báu mà quý vị đã mang đến cho chúng tôi.
Một lần nữa, xin chân thành cảm ơn quý vị đã tổ chức một sự kiện đầy cảm xúc và ý nghĩa.
__________________________________________
👉 Cách thức bình chọn:
Bước 1: Thích + theo dõi trang Bệnh viện Đa khoa khu vực Thủ Đức
Bước 2: Thực hiện Bình chọn
+ Bày tỏ cảm xúc Thích, Yêu thích, Thương thương: (5 điểm)
+ Bình luận mang tính chất tích cực: (15 điểm)
+ Chia sẻ ở chế độ công khai: (30 điểm)
🔕LƯU Ý 🔕
❗️Tài khoản KHÔNG Thích (like) và Theo dõi (follow) trang Bệnh viện sẽ không được tính điểm bình chọn.
❗️Tài khoản Bình luận và Chia sẻ nhiều lần chỉ tính điểm 1 lần
❗️Chia sẻ (Share) KHÔNG để chế độ CÔNG KHAI sẽ không tính điểm.
❗️Bất kì hình thức GIAN LẬN (hack like, hack share,...), nếu phát hiện, lập tức hủy tác phẩm dự thi.
_____________________
🏥 BỆNH VIỆN ĐA KHOA KHU VỰC THỦ ĐỨC
📊 Mọi thắc mắc xin vui lòng liên hệ:
⛳️Số 64 Lê Văn Chí, phường Linh Trung, thành phố Thủ Đức, thành phố Hồ Chí Minh
🌐 Website: http://www.benhvienkhuvucthuduc.vn/
☎️ Số điện thoại: (028) 3722 3556
🚨 Cấp cứu: +(84) 28 38966894
📞 Đường dây nóng: 0966 141 010