Nhà thuốc Kim Anh

Nhà thuốc Kim Anh Nhà Thuốc KIM ANH
Với đội ngũ tư vấn tận tâm, chuyên nghiệp.
Đủ thuốc giá tốt, giao hàng tận nơi.

NHÀ THUỐC KIM ANH – PHỤC VỤ XUYÊN LỄ, CHĂM SÓC TẬN TÂMDù là ngày lễ lớn 30/4 & 1/5, chúng tôi vẫn HOẠT ĐỘNG BÌNH THƯỜNG ...
29/04/2025

NHÀ THUỐC KIM ANH – PHỤC VỤ XUYÊN LỄ, CHĂM SÓC TẬN TÂM
Dù là ngày lễ lớn 30/4 & 1/5, chúng tôi vẫn HOẠT ĐỘNG BÌNH THƯỜNG để phục vụ quý khách.
Sức khỏe của bạn là ưu tiên hàng đầu, nên Nhà thuốc Kim Anh luôn sẵn sàng đồng hành
Tư vấn tận tình – Phục vụ chu đáo – Giá cả hợp lý
Địa chỉ: Số 10 Bùi Công Trừng, Thạnh Lộc, Quận 12
Hotline: 0906 205 895
Chúc quý khách một kỳ nghỉ lễ an lành – mạnh khỏe – trọn vẹn yêu thương!
Nhà thuốc Kim Anh – luôn bên bạn, mỗi ngày.

“Viên kim cương nặng gấp 3.000 lần Trái Đất – và bài học kỳ diệu cho những ai đang tổn thương(Lời kể của Dược sĩ Kim Anh...
13/04/2025

“Viên kim cương nặng gấp 3.000 lần Trái Đất – và bài học kỳ diệu cho những ai đang tổn thương
(Lời kể của Dược sĩ Kim Anh)

Nghe có vẻ như cổ tích – nhưng lại là một sự thật của thiên văn học.

✅ CÓ MỘT HÀNH TINH… ĐƯỢC CẤU TẠO GẦN NHƯ TOÀN BỘ TỪ KIM CƯƠNG?

Hành tinh ấy có tên PSR J1719-1438b, cách Trái Đất khoảng 3.900 năm ánh sáng.
Nó quay quanh một sao xung – một "cỗ máy thời gian" trong vũ trụ, nơi mọi thứ đã đi qua cái chết và tái sinh trong trạng thái rực rỡ nhất.

✅ ĐIỀU GÂY CHẤN ĐỘNG?

Nó có khối lượng gần bằng sao Mộc – tức là nặng gấp khoảng 3.000 lần Trái Đất.
Nhưng điều đặc biệt không nằm ở khối lượng.

Mà nằm ở sự thật:
Nó là một khối carbon khổng lồ – đã kết tinh.
Dưới áp suất không tưởng của vũ trụ, phần lõi giàu carbon ấy đã hóa thành kim cương vĩnh cửu.

✅ VŨ TRỤ KHÔNG HỦY DIỆT – VŨ TRỤ CHỈ TÁI SINH.

Hành tinh này từng là một ngôi sao.
Nó chết đi – bị hút sạch lớp vỏ ngoài – chỉ còn phần lõi đơn độc.

Và rồi, dưới sức nặng tưởng như hủy diệt…
Nó không tan biến.
Nó lột xác.

Nó trở thành viên kim cương xoay tròn lặng lẽ giữa không gian, mỗi hai tiếng lại hoàn tất một vòng quanh sao mẹ – như một bản giao hưởng vũ trụ không ai nghe thấy.

✅ CÂU CHUYỆN ẤY – GIỐNG NHƯ MỘT LỜI NHẮN GỬI ÂM THẦM CỦA VŨ TRỤ ĐẾN TỪNG CHÚNG TA.

Sẽ có những ngày bạn thấy mình không còn là chính mình.
Sẽ có những khoảnh khắc bạn bị cuộc đời rút cạn – từng chút một.
Tình cảm bị phản bội. Cố gắng bị phủ nhận. Tâm huyết bị xem nhẹ.

Bạn không hiểu vì sao mình phải chịu đựng nhiều đến vậy.
Bạn cảm thấy kiệt sức, vô dụng, không còn điều gì đáng tự hào.

Nhưng chính lúc ấy – đừng quên:
Kim cương không được tạo ra từ sự dễ chịu.
Nó được sinh ra từ áp lực.
Nó được chắt lọc từ những phần tưởng như đã “chết”.

Bạn cũng vậy.

✅ BẠN KHÔNG PHẢI ĐANG TAN VỠ – BẠN ĐANG KẾT TINH.

Nếu hôm nay có ai đó xem thường bạn…
Hãy để ngày mai là lời đáp trả – bằng chính ánh sáng bạn chọn để tỏa ra.

Nếu hôm nay bạn thất bại, bạn tổn thương, bạn mất phương hướng…
Thì có thể, đó chính là lúc cuộc đời đang gom góp từng mảnh của bạn, đặt vào buồng áp suất – để chuẩn bị tạo nên một phiên bản rực rỡ nhất.

✅ VẺ ĐẸP LẤP LÁNH NHẤT – KHÔNG ĐẾN TỪ NHỮNG NGÀY AN NHÀN.

Chúng tôi – ở Nhà thuốc Kim Anh – đã gặp rất nhiều con người đang bước qua “chu kỳ kết tinh” ấy.
Và chúng tôi biết rõ một điều:
Bạn vẫn còn giá trị – ngay cả khi bạn cảm thấy mình chẳng còn gì.

Bạn không cần phải giống bất kỳ vì sao nào khác.
Bạn chỉ cần đủ can đảm để bước tiếp – và giữ lấy niềm tin rằng:
Mình sinh ra để tỏa sáng.

---

Nguồn tham khảo khoa học:

Bailes, M., et al. (2011). Transformation of a Star into a Diamond Planet. Published in Science via the journal Nature.

University of Manchester. Discovery of Planet PSR J1719-1438b – The Diamond Planet.

NASA Astrophysics Data System (ADS). Density and Structure Analysis of PSR J1719-1438b.

Wikipedia: PSR J1719-1438b.

---









Rùng mình… nhưng vẫn không nỡ đóng cửa— Lời kể thật của Dược sĩ Kim AnhLúc đó gần 10h đêm. Cơn mưa vừa dứt, còn sót lại ...
12/04/2025

Rùng mình… nhưng vẫn không nỡ đóng cửa
— Lời kể thật của Dược sĩ Kim Anh

Lúc đó gần 10h đêm. Cơn mưa vừa dứt, còn sót lại vài giọt nước nhỏ tí tách nơi mái hiên. Tôi đang loay hoay dọn quầy, tay cầm chùm chìa khóa định khóa cửa thì cạch – một tiếng động nhẹ vang lên, rồi cánh cửa kính khẽ rung.

Tôi ngẩng đầu.

Là anh ta. Người đàn ông gầy gò vẫn hay ghé qua nhà thuốc hỏi mua ống tiêm, nước cất – những thứ tôi nhất quyết không bán. Ai quanh đây cũng biết – anh ta là con nghiện.

Tim tôi đập mạnh. Tay vẫn còn cầm chùm chìa khóa, nhưng lòng thì rối bời. Tôi thoáng nghĩ: "Giờ này tới làm gì? Lỡ giả vờ mua thuốc để vào trấn lột thì sao?"

Tôi đứng im. Chưa kịp nói gì thì anh ta ho sặc sụa rồi nói:

– “Chị ơi… có thuốc ho không? Em nghẹt thở quá. Có gì giảm sốt nữa thì bán cho em ít...”

Giọng anh ta khàn đặc, mồ hôi túa ra. Lúc đó, tôi thật sự bối rối. Một bên là sợ – sợ bị lừa, bị giật, bị hại. Một bên lại là nỗi thương – lỡ anh ta đang đau bệnh thật?

Tôi nhớ lại lời thầy tôi từng dạy:
“Người nghiện cũng là người bệnh. Mà người bệnh thì cần thuốc – đôi khi cần cả lòng tin của người khác.”

Tôi hít sâu, run tay mở cửa hé:

– “Đứng ngoài nha, chị lấy thuốc ra liền.”

Tôi vội vào trong lấy siro ho, vài viên hạ sốt, rồi đưa ra kèm lời dặn dò. Anh ta không nói gì nhiều, chỉ lặng lẽ đưa tiền, cúi đầu cảm ơn rồi lủi thủi quay đi.

Tôi đứng nhìn theo, tay vẫn còn run. Không biết vì sợ… hay vì thấy thương.

---

Sáng hôm sau, cô hàng xóm ghé qua, vừa nhấp cà phê vừa nói:

– “Hôm qua thằng T. nó sốt muốn xỉu luôn. May là có thuốc uống kịp, với nằm nghỉ được chút nên đỡ đó chị. Mẹ nó nói nếu trễ chút nữa chắc nguy rồi…”

Nghe xong, tôi không nói gì. Trong lòng vừa nhẹ đi một chút, vừa chộn rộn. Không biết mình làm đúng, hay chỉ may mắn… khi lần này anh ta thật sự cần thuốc.

Làm nghề này, nhiều khi không chỉ cần kiến thức, mà còn cần cả một trái tim dám mở cửa, dù tay còn run.

---

– Dược sĩ Kim Anh –
Người vẫn chọn tử tế, ngay cả khi phía trước là một lằn ranh mong manh giữa nỗi sợ và lòng tin.

“Không phải ai mình tốt với, họ cũng sẽ tốt lại. Và điều đó... không sao cả.”Có những ngày, tôi tự hỏi lòng:Mình đã đối ...
11/04/2025

“Không phải ai mình tốt với, họ cũng sẽ tốt lại. Và điều đó... không sao cả.”

Có những ngày, tôi tự hỏi lòng:
Mình đã đối xử hết lòng như vậy, sao người ta lại quay lưng?
Đã từng giúp, từng thương, từng lo lắng chẳng tính thiệt hơn – vậy mà họ lại rời đi, như chưa từng có gì gắn bó.

Làm nghề thuốc mười mấy năm, tôi gặp nhiều người. Có người gọi điện lúc nửa đêm, tôi bắt máy. Mưa gió cũng xách xe đi giao thuốc. Có người nghèo khó, tôi bớt chút tiền, còn biếu thêm vài viên thuốc cắt cơn. Nhưng rồi... có khi chính họ là người làm tôi tổn thương.

Lúc trước, tôi buồn lắm.
Buồn vì thấy mình khờ. Buồn vì kỳ vọng quá nhiều.
Tôi cứ nghĩ, mình chân thành thì sẽ nhận lại chân thành. Nhưng không phải vậy.

Và rồi tôi hiểu ra:
Người làm mình thất vọng, chưa chắc là người xấu.
Chỉ là mình đã trót đặt lòng tin vào một điều không thuộc về mình.

Bây giờ, tôi vẫn chọn sống tử tế – nhưng là sự tử tế không ràng buộc.
Tôi giúp ai đó không phải để được mang ơn. Tôi tốt với ai đó, không phải để giữ họ ở lại. Mình thương là vì mình có lòng. Họ quên là vì họ có quyền.

Không ai nợ ai phải đáp lại tử tế. Cũng như mình chẳng cần mang mãi bao dung cho những người không xứng.

Có những mối quan hệ, mình đã cố gắng đủ rồi – thì dừng lại cũng là một cách yêu mình.

Tôi học được cách bình an giữa một thế giới đầy giông gió – bằng việc giữ cho lòng mình sạch, chứ không cần phải sạch cho ai xem.

Làm nghề y dược, càng cần một trái tim đủ rộng – để yêu thương, nhưng cũng cần một cái đầu đủ tỉnh – để không đánh mất chính mình vì ai cả.

Tử tế. Nhưng có chọn lọc.
Bao dung. Nhưng không u mê.
Yêu thương. Nhưng không đánh đổi lòng tự trọng.

Dù cuộc đời có đối xử ra sao – thì tôi vẫn chọn sống tốt.
Vì đó là bản chất của tôi.
Vì đó là lựa chọn – chứ không phải là thỏa hiệp.

11/04/2025

5 Sản Phẩm Mà Ba Mẹ Thông Minh Không Thể Thiếu – Thứ 1 Là Gì Mà Ai Cũng Hỏi?
Ba mẹ hiện đại là phải biết chọn đúng sản phẩm – vừa tiết kiệm, vừa chăm con khỏe mạnh mỗi ngày!



Nhà thuốc Kim Anh – Số 10 Bùi Công Trừng, Thạnh Lộc, Quận 12
Hotline: 0906 205 895

Từ chiếc răng đau đến cuộc đời không đầu hàng số phậnTrời chiều hôm ấy, nhà thuốc Kim Anh vừa chuẩn bị đóng cửa thì có t...
08/04/2025

Từ chiếc răng đau đến cuộc đời không đầu hàng số phận

Trời chiều hôm ấy, nhà thuốc Kim Anh vừa chuẩn bị đóng cửa thì có tiếng xe máy thắng gấp trước hiên. Một người phụ nữ trẻ chạy vội vào, giọng còn hơi run run:

“Chị ơi, cho em thuốc giảm đau với kháng viêm mạnh nhất nha. Chồng em đau răng dữ quá, anh nhịn từ sáng giờ, không ăn uống được gì luôn.”

Nhìn nét mặt chị ấy vừa lo vừa thương, tôi nhẹ nhàng hỏi:

“Chồng em đau vậy lâu chưa?”

“Dạ, mấy hôm rồi chị, uống thuốc thì bớt, nhưng rồi cứ bị lại.”

Tôi thoáng ngập ngừng, linh cảm có điều không ổn nên đề nghị:

“Em à, nếu đau dai dẳng như vậy thì không bình thường đâu, hai em nên tranh thủ đi khám nha. Đừng coi thường sức khỏe, nhất là đau răng, coi vậy mà nguy hiểm lắm!”

Chị ấy lặng đi vài giây rồi gật đầu, ôm thuốc về vội.

---

Khoảng một tuần sau, trời sụp tối, tôi đang tư vấn thuốc thì thấy chị ấy quay lại, đôi mắt ngân ngấn nước. Lần này chị không mua thuốc, chỉ nắm lấy tay tôi, giọng run rẩy:

“Chị ơi, bác sĩ nói chồng em có khối u ở hàm... nhưng sinh thiết rồi, may là u lành chị ạ. Em cảm ơn chị đã khuyên tụi em đi khám sớm!”

Tôi nghe mà lòng nhẹ hẳn đi, cũng mừng cho hai em. Tôi còn nhớ rõ nụ cười đầy hy vọng của chị hôm đó.

---

Nhưng cuộc sống đôi khi thử thách ta theo cách tàn nhẫn nhất.

Sau lần ấy, vợ chồng chị được chỉ định phẫu thuật tại bệnh viện Ung Bướu. Ca mổ diễn ra êm đẹp, và họ tin chắc cơn ác mộng sắp khép lại. Ba ngày sau, khi chị đang sắp xếp hành lý chuẩn bị ra viện, bác sĩ đột nhiên gọi vào phòng riêng, giọng nói chậm và trầm xuống:

“Tụi anh rất tiếc… Khi mổ, bác sĩ phát hiện mô xung quanh khối u có nhiều dấu hiệu bất thường. Lấy sinh thiết kỹ thêm lần nữa thì... đây là ung thư vòm họng. Xin lỗi hai em, tụi anh đã cố hết sức rồi.”

Khoảnh khắc ấy, chị như bị ai đẩy xuống vực sâu không đáy. Chân chị mềm nhũn, chị lảo đảo như sắp ngã. Nhìn ra hành lang, thấy chồng vẫn nằm đó, gương mặt hiền lành đang ngủ, lòng chị đau như có ngàn vết dao cắt.

"Chồng em mới 30 tuổi thôi… Tụi em còn chưa kịp có đứa con nào..." – chị bật khóc nghẹn ngào với bác sĩ.

---

Đêm ấy, chị thức trắng, ngồi nhìn gương mặt người đàn ông chị yêu thương nhất trên đời. Anh tỉnh dậy, thấy chị khóc, anh nắm chặt bàn tay chị, dịu dàng nói:

“Anh biết hết rồi, em đừng lo. Mình không đầu hàng đâu. Mình còn trẻ mà, tụi mình sẽ cố gắng!”

Câu nói đơn giản ấy, lúc này như một liều thuốc vô hình tiếp thêm cho chị sức mạnh.

---

Những ngày hóa trị kéo dài triền miên và khắc nghiệt. Tóc anh rụng gần hết, người yếu đi thấy rõ. Nhưng mỗi lần đau đớn tột cùng, anh không kêu than lấy một câu. Chị nhìn mà lòng thắt lại…

Và rồi, một buổi sáng nọ, chị bước vào phòng bệnh với mái đầu cạo nhẵn, lấp lánh ánh nắng sớm. Cả phòng sững lại, còn anh thì bật khóc.

“Tụi mình cùng trọc đầu cho giống nhau luôn mà anh,” – chị nói nhẹ tênh, như chuyện thường ngày.

Từ hôm đó, không ai còn thấy hai vợ chồng trẻ ấy buồn nữa. Trong gian phòng nhỏ ấy, vẫn có nước mắt, nhưng xen giữa là những tiếng cười, những cái nắm tay, và vô vàn những lời hứa cho tương lai.

---

Có lần chị tâm sự với tôi, nước mắt lăn dài trên má nhưng miệng vẫn mỉm cười thật đẹp:

“Chồng em nói, nếu tụi em chiến thắng căn bệnh này, tụi em sẽ sinh hai đứa con luôn. Anh ấy thích con gái, em thích con trai, nên quyết định là sinh đôi luôn chị à!”

Chị cười giòn tan, nhưng nước mắt vẫn rơi. Đó là nụ cười đẹp nhất tôi từng thấy trong đời.

---

Mỗi lần chị ghé lại nhà thuốc, đều mang theo những câu chuyện nhỏ về hành trình của hai vợ chồng. Những câu chuyện ấy không chỉ có nước mắt, mà còn đầy ắp hy vọng và yêu thương.

Và rồi, từng chút một, tôi chứng kiến hai con người trẻ tuổi ấy, bằng tình yêu và sự kiên cường, đã biến một câu chuyện đầy nước mắt trở thành nguồn cảm hứng cho biết bao người.

Bệnh tật có thể thử thách chúng ta, nhưng chính cách ta đáp lại mới định hình nên con người ta.

---

Có những cơn đau tưởng chỉ là nhỏ nhặt, nhưng lại mở ra một hành trình khiến ta nhận ra: Sống, yêu thương và kiên cường mới là phép màu vĩ đại nhất.

Cảm ơn vì đã tin và chia sẻ câu chuyện đẹp cùng Nhà thuốc Kim Anh!

CHỊ – DS KIM ANH 36 TUỔI RẤT MUỐN GỬI TỚI CÁC EM DƯỢC SĨ 22 TUỔI NHỮNG ĐIỀU NÀY(Dành riêng cho những em vừa chập chững b...
07/04/2025

CHỊ – DS KIM ANH 36 TUỔI RẤT MUỐN GỬI TỚI CÁC EM DƯỢC SĨ 22 TUỔI NHỮNG ĐIỀU NÀY
(Dành riêng cho những em vừa chập chững bước vào nghề chăm sóc sức khỏe)

---

1. Chăm sóc sức khỏe không phải là nghề bán thuốc.
Mà là nghề gieo hy vọng. Mỗi người khách bước vào nhà thuốc đều đang có một nỗi lo, một vết đau – và chị mong em nhớ rằng, điều họ cần không chỉ là viên thuốc, mà là niềm tin rằng mình sẽ khỏe lại.

2. Lắng nghe luôn quan trọng hơn lời khuyên.
Khi em thực sự lắng nghe, em không chỉ hiểu bệnh, mà còn hiểu người. Và khi em hiểu người, em sẽ đưa ra lời khuyên đúng từ trái tim, chứ không chỉ từ kiến thức.

3. Một viên thuốc cho đi bằng sự tử tế, sẽ có sức mạnh hơn rất nhiều.
Chị từng chứng kiến nhiều người rơi nước mắt chỉ vì một câu hỏi: “Dạ bác uống thuốc sáng giờ có đỡ chưa?” – Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của một lời hỏi thăm.

4. Không cần giỏi tất cả, chỉ cần giỏi một điều mà người khác tin tưởng giao phó.
Chị chọn giỏi trong tư vấn thuốc cho người lớn tuổi. Em cũng nên chọn một lĩnh vực để đào sâu. Làm một việc cho thật giỏi – sẽ luôn có giá trị.

5. Sự nghiệp bền vững không đến từ đam mê nhất thời, mà từ sự kiên trì tử tế mỗi ngày.
Em có thể mệt, có thể hoang mang, nhưng đừng buông bỏ. Ai làm nghề đủ lâu rồi cũng từng có lúc muốn rẽ hướng. Nhưng người đi đến cùng mới là người viết nên câu chuyện đẹp nhất.

6. Mỗi ngày đi làm, hãy giữ một lời nhắc trong tim: “Mình làm nghề y.”
Nghĩ vậy để em không được cẩu thả, không được qua loa, không được vô cảm.

7. Bận rộn không bằng hiệu quả.
Có ngày em phát thuốc cả trăm đơn, nhưng chẳng để lại ấn tượng gì. Có ngày em chỉ tiếp 10 người, nhưng họ nhớ em cả đời – vì em cho họ cảm giác được chăm sóc thật sự.

8. Đừng xem thường những điều nhỏ nhặt.
Bày thuốc gọn gàng, gọi khách bằng tên, mỉm cười khi chào – những điều nhỏ nhưng tạo ra nhà thuốc lớn.

9. Luôn học thêm – vì kiến thức y khoa không bao giờ đủ.
Chị vẫn đang học, dù đã 36 tuổi. Mỗi lần học thêm, chị lại thấy mình nhỏ bé – và điều đó giúp chị không bao giờ ngạo mạn.

10. Yêu thương người bệnh là điều duy nhất không thể giả vờ.
Khách hàng có thể quên mặt em, nhưng trái tim họ sẽ luôn nhớ cách em đối xử với họ. Làm nghề này – sống sao cho không thẹn với hai chữ “dược sĩ”.

---

Gửi các em,
Chị từng non nớt, từng làm sai, từng muốn bỏ nghề.
Nhưng rồi, chị hiểu: đây không chỉ là công việc – đây là sứ mệnh.
Nếu em chọn đi con đường này, hãy đi với cả trái tim.
Rồi đến một ngày, chính em sẽ là người viết lại những điều này – cho thế hệ sau.

– Chị Kim Anh, 36 tuổi

“Dù đi ngược về xuôi – Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng ba”Ngày Giỗ Tổ Hùng Vương là dịp để mỗi người con đất Việt hướng ...
07/04/2025

“Dù đi ngược về xuôi – Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng ba”

Ngày Giỗ Tổ Hùng Vương là dịp để mỗi người con đất Việt hướng về cội nguồn, tri ân công đức dựng nước và giữ nước của các Vua Hùng.
Nhân dịp đặc biệt này, Nhà thuốc Kim Anh xin kính chúc Quý khách một ngày lễ thật nhiều sức khỏe, bình an và hạnh phúc bên gia đình.

Chúng tôi vẫn mở cửa phục vụ xuyên suốt lễ mùng 10/3, sẵn sàng đồng hành cùng Quý khách trong việc chăm sóc sức khỏe và sắc đẹp mỗi ngày!

Nhà thuốc Kim Anh – Số 10 Bùi Công Trừng, Thạnh Lộc, Quận 12
Hotline: 0906 205 895

TÊ TAY – DẤU HIỆU CẢNH BÁO SỨC KHỎE ĐỪNG XEM NHẸ!Bạn có hay bị tê đầu ngón tay khi ngủ? Cảm giác châm chích, rần rần như...
06/04/2025

TÊ TAY – DẤU HIỆU CẢNH BÁO SỨC KHỎE ĐỪNG XEM NHẸ!
Bạn có hay bị tê đầu ngón tay khi ngủ? Cảm giác châm chích, rần rần như kiến bò khi cầm nắm đồ vật?
Đó không chỉ là mỏi mệt bình thường – Mà có thể là lời cảnh báo từ thần kinh hoặc tuần hoàn máu đang gặp vấn đề!
Hiện nay, tình trạng tê tay đang ngày càng phổ biến – không chỉ ở người lớn tuổi mà cả người trẻ, dân văn phòng, nội trợ, công nhân. Nguyên nhân đến từ nhiều phía:
Một số nguyên nhân thường gặp:
• Thiếu vitamin nhóm B (đặc biệt là B1, B6, B12).
• Thoái hóa cột sống cổ, thoát vị đĩa đệm.
• Hội chứng ống cổ tay – thường gặp ở người làm việc tay chân lặp đi lặp lại.
• Tuần hoàn máu kém, bệnh tiểu đường, tim mạch.
• Stress, ít vận động, ngồi sai tư thế.
Giải pháp nào hỗ trợ giảm tê tay hiệu quả?
Ngoài việc bổ sung vitamin nhóm B để nuôi dưỡng dây thần kinh, bạn nên kết hợp thêm Coenzyme Q10 (CoQ10) – hoạt chất giúp:
• Cải thiện lưu thông máu, tăng cường năng lượng tế bào.
• Bảo vệ thần kinh ngoại biên, giảm tình trạng co rút và tê bì tay chân.
• Tốt cho sức khỏe tim mạch, giảm mệt mỏi, suy nhược.
Đừng để tê tay làm bạn bất tiện trong công việc và cuộc sống!
Nhà thuốc Kim Anh – Số 10 Bùi Công Trừng, Thạnh Lộc, Quận 12
Hotline: 0906 205 895
Hãy đến ngay để được tư vấn sản phẩm phù hợp – chăm sóc đôi tay khỏe mạnh mỗi ngày!

“Ba quên con là ai… nhưng con chưa bao giờ quên ba là người hùng của đời con.”Anh Minh Phong, tuổi đã chạm ngưỡng bốn mư...
06/04/2025

“Ba quên con là ai… nhưng con chưa bao giờ quên ba là người hùng của đời con.”

Anh Minh Phong, tuổi đã chạm ngưỡng bốn mươi, là một bóng dáng quen thuộc mà lặng lẽ ở Nhà thuốc Kim Anh. Giữa cái hối hả của buổi chiều tà, khi dòng người đổ về tổ ấm, anh lại ngược lối, tìm đến đây, mang theo nỗi lo âu dịu dàng dành cho người cha. Vài vỉ thuốc bổ não, đều đặn như nhịp thở, là thứ anh tìm kiếm mỗi tháng.
Dược sĩ Kim Anh, với sự ân cần thường trực, một lần khẽ hỏi:
– “Dạo này bác thế nào rồi anh Phong?”
Nụ cười anh thoáng buồn, như một vệt nắng yếu ớt cuối ngày:
– “Dạo này ba hay quên lắm… Có hôm nhìn con, lại gọi tên người đồng đội cũ, cái tên đã nhuốm màu thời gian từ những trận chiến xa xôi. Con nghe mà nghẹn lại, chỉ dám nhìn ba cười thôi, sợ một giọt nước mắt rơi xuống lại làm tan vỡ cái ký ức mong manh ấy.”
Anh kể, giọng trầm xuống, về người cha đã gánh cả cuộc đời gian khó cho con. Tuổi già tìm đến, mang theo những lãng quên nhẹ nhàng nhưng day dứt. Quên chiếc ví quen thuộc, quên bữa cơm chiều, và đôi khi, quên cả gương mặt người con trai đang đứng trước mặt.
“Có lúc ba nhìn con, ánh mắt xa xăm lắm,” anh Phong nói, như đang cố diễn tả một điều gì đó vô hình, “như thể đang lạc trong một mê cung ký ức, cố gắng tìm lại một mảnh tàn tro nào đó của ngày xưa.”
Nhưng trong giọng anh không hề có một lời than trách. Chỉ có sự kiên nhẫn, sự quan tâm âm thầm thể hiện qua việc anh miệt mài tìm hiểu những sản phẩm tốt nhất cho trí nhớ của cha. Lần nọ, được dược sĩ Kim Anh giới thiệu Living Healthy Ginkgo 6000mg Plus Brahmi, anh đã không ngần ngại mua về. Và từ đó, mỗi tháng, anh lại trở thành vị khách quen thuộc, đều đặn như một thói quen ăn sâu vào tiềm thức.
– “Thuốc đâu phải là phép màu mà uống vào ba nhớ ra hết ngay được…” Anh Phong chia sẻ, giọng anh dịu lại, “Nhưng con thấy ba đỡ lơ mơ hơn, ngủ cũng yên giấc hơn. Sáng ra, có hôm ba còn hỏi ‘Mấy giờ rồi con, ba với con ra quán cà phê nhé?’ Chỉ một câu nói vậy thôi, là con đã thấy mừng đến rơi nước mắt rồi.”
Có những buổi chiều, anh Phong ngồi lặng lẽ trên bậc thềm nhà thuốc, chờ đợi những viên thuốc được đóng gói bảo quản cẩn thận. Ánh mắt anh nhìn xa xăm, như đang dõi theo một dòng chảy vô hình của thời gian.
– “Mỗi lần ba quên con là ai, con lại nhớ… cái ngày con còn bé xíu, ngồi sau lưng ba trên chiếc xe đạp cũ. Cái lưng gầy guộc ấy chở cả ước mơ của con. Giờ ba già rồi, có lẫn lộn một chút cũng chẳng sao… miễn là con còn được nhìn thấy ba, được sống cùng ba thêm một ngày nào nữa.”
Rồi anh lặng lẽ nhận lấy gói thuốc, cẩn trọng như nâng niu một báu vật. Anh mang về nhà, mang theo cả một miền ký ức – không phải để cha nhớ lại, mà để chính anh khắc sâu thêm những khoảnh khắc quý giá bên người cha đang dần lãng quên. Anh gìn giữ những ký ức ấy, như giữ gìn hơi ấm cuối cùng của một ngọn lửa sắp tàn.



"Chỉ mong... bà ấy nhớ ra tôi là ai."Chiều mưa và một chuyện tình sâu lặng…Hôm đó là một buổi chiều mưa rả rích. Khách v...
06/04/2025

"Chỉ mong... bà ấy nhớ ra tôi là ai."
Chiều mưa và một chuyện tình sâu lặng…

Hôm đó là một buổi chiều mưa rả rích. Khách vào nhà thuốc Kim Anh thưa thớt hơn thường lệ. Tôi đang sắp xếp lại mấy kệ thực phẩm chức năng thì một cụ ông chống gậy bước vào. Dáng cụ hơi còng, chậm rãi nhưng chỉnh tề. Gương mặt khắc khổ, đôi mắt sâu và buồn.

Tôi tiến lại gần: – “Dạ, con chào bác. Bác cần tìm thuốc gì ạ?” Cụ đáp nhỏ, giọng run run: – “Tôi muốn mua thuốc cho vợ tôi…”

Tôi mời cụ ngồi, rót chén nước ấm, và lắng nghe câu chuyện. Vợ cụ – bà Ba – bị sa sút trí tuệ đã nhiều năm. Gần đây, bà thường xuyên quên mọi thứ: tên người thân, giờ giấc, thậm chí là cả ông. Có hôm bà ngồi nhìn ông rất lâu, rồi hỏi: “Ông là ai vậy?” – câu hỏi ấy khiến lòng ông như thắt lại.

Ông lục trong túi ra một tờ giấy nhàu cũ, là đơn thuốc bác sĩ kê mấy tháng trước. Khi tôi lấy thuốc theo đơn, ánh mắt ông chợt dừng lại ở kệ sản phẩm hỗ trợ tuần hoàn não – nơi có một hộp màu xanh trắng mà tôi thường tư vấn cho người lớn tuổi.

Ông hỏi: – “Cô ơi… cái này có giúp người già bớt quên không?” Tôi nhẹ nhàng gật đầu, giải thích rằng sản phẩm này hỗ trợ máu lên não, giúp tỉnh táo, giảm hoa mắt chóng mặt, hỗ trợ trí nhớ – đặc biệt dành cho người lớn tuổi có dấu hiệu suy giảm nhận thức.

Ông im lặng một lúc, rồi khẽ nói: – “Tôi biết là bệnh này không khỏi… Nhưng nếu có một chút hy vọng để bà ấy nhớ tôi là ai… thì tôi vẫn muốn thử.”

Câu nói ấy khiến tôi nghẹn lòng.

Tôi gói thuốc và sản phẩm, dặn dò ông tỉ mỉ về cách sử dụng. Trước khi bước ra khỏi nhà thuốc, ông quay lại nhìn tôi, đôi mắt như rớm nước: – “Cảm ơn cô… tôi chỉ mong bà ấy có lúc tỉnh ra, nhìn tôi và mỉm cười…”

Cơn mưa ngoài kia vẫn rơi đều, còn bóng lưng ông dần khuất sau làn nước mỏng.

Tôi đứng lặng nhìn theo – lòng bỗng dâng lên một cảm giác rất khó tả. Có lẽ, trong nghề này, đôi khi “thuốc” không chỉ là những viên nén, mà là cả sự kiên nhẫn, tình yêu, và một niềm tin không bao giờ tắt.









Không thể nói, không thể rao… nhưng người mẹ ấy đã khiến tôi lặng người vì một điều quá đỗi lớn lao"Chị không nói được… ...
04/04/2025

Không thể nói, không thể rao… nhưng người mẹ ấy đã khiến tôi lặng người vì một điều quá đỗi lớn lao

"Chị không nói được… nhưng tôi lại nghe được rất rõ tình yêu trong đôi mắt chị."

Chị tên Chín.
Chị không nói được. Gương mặt lúc nào cũng ngơ ngác, dáng người tròn tròn, chậm chạp… Người ta bảo chị “không được bình thường”.
Nhưng nếu nhìn kỹ vào ánh mắt chị – anh sẽ thấy rõ ràng: chị là một người mẹ – rất bình thường. Và rất vĩ đại.

---

Sáng nào cũng vậy, trước ngực chị là một tấm bảng nhỏ, ghi nguệch ngoạc dòng chữ:

> "Tôi bị câm. Bán vé số nuôi hai con. Xin giúp đỡ."

Không lời rao, không tiếng mời chào.
Chị chỉ đứng đó – lặng lẽ giữa dòng xe Sài Gòn.
Mỗi tờ vé số được mua là một lần chị cúi đầu thật thấp, chắp tay thật lâu.

---

Lần đầu chị đến Nhà thuốc Kim Anh, chị rụt rè đưa tôi một mảnh giấy nhỏ:

> "Con bị sốt. Xin giúp thuốc."

Tôi nhìn xuống tay chị – là một túi nylon đựng vài tờ tiền lẻ được ép phẳng cẩn thận như giữ gìn báu vật.
Tôi không lấy.
Và từ đó về sau, mỗi lần chị đến, mua gì tôi cũng chỉ nhận đúng hai tờ vé số.

Chị luôn cố đưa thêm, nhưng tôi nhẹ nhàng lắc đầu.
Chị nhìn tôi – mắt hoe đỏ – rồi cúi đầu cảm ơn bằng tất cả sự biết ơn của một người mẹ không thể nói thành lời.

---

Chị Chín có thể không biết kể khổ.
Nhưng chị đang nuôi hai đứa con – bằng đôi chân mòn gót, đôi tay vụng về… và một trái tim can trường đến kỳ lạ.

---

Và rồi, có một ngày, chị khiến tôi nghẹn đến không thể thốt nên lời.

Hôm đó, chị ghé nhà thuốc mua thuốc cảm cho con.
Tôi đang soạn thuốc thì có một bà cụ bước vào – dáng gầy guộc, áo bạc màu, mồ hôi ướt đẫm.
Bà không hỏi thuốc. Bà chỉ lí nhí:

> “Cô ơi… ở đây có gì ăn không? Tôi đói… từ sáng giờ chưa có gì vào bụng…”

Tôi còn đang lúng túng thì chị Chín đã mở túi – lấy ra hộp cơm chay còn ấm, được gói cẩn thận trong chiếc khăn cũ.
Đó là bữa ăn duy nhất trong ngày của mẹ con chị – vừa xin được từ chùa.

Vậy mà chị đặt thẳng vào tay bà cụ.
Không một lời. Không một do dự.

> Chỉ có bàn tay run run, đôi mắt cúi xuống… và một trái tim âm thầm làm điều phi thường.

Tôi nghẹn lại, rồi hỏi khẽ:

> “Chị ơi… để em lấy thêm cơm cho 3 mẹ con ăn nha?”

Chị cúi đầu, cầm bút viết lên tờ giấy:

> “Không sao. Ráng bán thêm vé số. Bà cụ già rồi, không kiếm ra tiền…”

Tôi lặng người.
Chỉ biết rút ví, mua hết ba tờ vé số cuối cùng, rồi dúi vào tay chị 50.000 đồng, bảo chị mua thêm cơm cho con.

Chị bối rối, muốn trả lại. Nhưng tôi mỉm cười.
Và khi chị chắp tay cúi đầu cảm ơn – tôi nhìn thấy trong mắt chị một điều gì đó… vừa biết ơn, vừa thanh thản.

---

> Có người cho đi vì có dư.
Cũng có người… cho đi phần duy nhất mình có – vì quá hiểu thế nào là cái đói.

Và có những người như chị Chín – không thể nói, không thể kể – nhưng lại dạy ta bài học sâu sắc nhất về lòng tốt và tình người.**

---

Câu chuyện này không viết ra để kể về một người phụ nữ nghèo.
Mà là để nhắc mình, và ai đó đang đọc, rằng:

> Chúng ta không thể giúp cả thế giới.
Nhưng có thể làm cho một thế giới nhỏ – trở nên ấm áp hơn, bằng một điều rất nhỏ.

— Chia sẻ từ Dược sĩ Kim Anh —
Nhà thuốc Kim Anh – nơi mỗi ngày là một câu chuyện về lòng tốt

---



Address

10 Bùi Công Trừng, P. Thạnh Lộc Q12
Ho Chi Minh City
70000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nhà thuốc Kim Anh posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Nhà thuốc Kim Anh:

Share