
22/05/2025
Giấc ngủ cũng cần được vỗ về
🍀Tôi biết bà Năm mất ngủ vào một tối trời se lạnh, gió rít thổi ngoài hiên, tạo ra những âm thanh lạnh lẽo trong đêm tối. Tôi đang nằm ngủ, chợt nghe tiếng động lạ bên nhà kế bên, tôi nhoài người ra khung cửa sổ để nhìn, qua ánh đèn, tôi thấy một bóng dáng già, đang lom khom múc nươc, đồng hồ lúc này chỉ hơn 2h sáng
🤔Tôi tự hỏi “có việc gì mà bà ấy lui cui lúc nữa đêm thế nhỉ ”?
☀️Sáng hôm sau, tôi ghé qua hỏi thăm.
☀️ 👵🏻 Bà cười, giọng khàn nhẹ như lá khô “ Bà không ngủ được con ạ. Cái giấc ngủ giờ nó khó như bắt bướm ban đêm ấy”
😥 Tôi không biết phải nói gì,chỉ thấy hơi tội cho bà, tuổi già trơ trọi, thân hình gầy guộc, lưng còng, khuôn mặt đầy nếp gấp, ánh mắt đầy mệt mỏi do thiếu ngủ.
👉 Kể từ ngày ông Tư, chồng bà mất, bà bắt đầu khó ngủ hơn. Người ta nói “ Chim quyên ăn trái nhãn lồng, lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi” bây giờ bà mới thấy thấm, nhất là mỗi khi vô thức quờ tay sang bên phải, bà lại chạnh lòng hơn. “ Có đêm bà thức trắng, chỉ nằm đó, ngó cái quạt quay vù vù và nghe tiếng đồng hồ kêu tích tắc, luôn réo rắt trong tâm trí, bà muốn ngủ nhưng đầu bà nó tỉnh lắm con ạ”
🍀❤️ Tôi thương bà, thương cái cách người già sống - không ồn ào, không than phiền, chỉ lặng lẽ …
💡⭐️ Tôi thử hướng dẫn bà một bài thở bụng đơn giản “ Nằm ngửa, đặt tay lên bụng, hít sâu thật chậm,tưởng như đang ôm lấy một kỉ niệm cũ, rồi thở ra nhẹ nhàng, như mình đang thả cho nó trôi đi…”
👵🏻 Bà làm theo. Vài hôm sau, bà kể nằm mơ. Một giấc mơ hiếm hoi sau những khoảng thời gian thức giấc nữa khuya” Bà mơ thấy ông Tư chèo ghe chở bà đi giữa đồng sen” bà cười nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện
🍀Có những người, cả một đời đi qua giông bão mà vẫn bình yên. Nhưng lại không vượt qua được ….một đêm mất ngủ
👉😴 Hoá ra giấc ngủ cũng giống như một đứa trẻ- nếu không được vỗ về, nó sẽ hờn, sẽ trốn, và sẽ chẳng bao giờ chịu quay về nếu như … không ai để ý