
11/09/2025
Vô tình đọc được một bài báo về trợ tử ở Hà Lan , đôi mắt màu xanh của cô ấy vẫn ám ảnh .
Zoraya ter Beek – Khi một vẻ đẹp dịu dàng chọn ra đi trong thinh lặng
Có những nỗi đau không để lại sẹo trên da, nhưng gặm nhấm từng ngày trong tâm hồn.
Zoraya ter Beek – cô gái Hà Lan với ánh mắt xanh thẳm và nụ cười hiền – là một minh chứng.
Ở tuổi đôi mươi, khi bao người khác bắt đầu vẽ ước mơ, cô lại đối diện với bản án vô hình: trầm cảm mạn tính, lo âu, rối loạn nhân cách và rối loạn phổ tự kỷ từ những năm tháng tuổi thanh Xuân rực rỡ nhất. Cô từng mơ làm bác sĩ tâm thần, để chữa lành những người giống mình. Nhưng số phận đã sắp đặt để chính cô trở thành bệnh nhân.
🩺 Hành trình điều trị trầm cảm thông thường
Trong y học, bệnh nhân trầm cảm thường trải qua một lộ trình rõ ràng trước khi được cân nhắc đến các biện pháp chuyên sâu:
1. Thuốc chống trầm cảm (antidepressants)
• Bắt đầu thường là nhóm SSRI (như fluoxetine, sertraline). Nếu không đáp ứng, sẽ chuyển sang SNRI, TCA, hoặc MAOI.
• Thời gian thử ít nhất 6–8 tuần, đôi khi cần phối hợp nhiều thuốc.
2. Liệu pháp tâm lý (psychotherapy)
• Liệu pháp hành vi nhận thức (CBT) hoặc trị liệu tương tác.
• Giúp bệnh nhân thay đổi mô thức suy nghĩ tiêu cực, học cách đối diện với cảm xúc.
3. Điều chỉnh lối sống
• Ngủ đủ, tập thể dục, dinh dưỡng hợp lý, cai rượu và chất kích thích.
• Đây là nền tảng song hành cùng thuốc và trị liệu tâm lý.
👉 Với nhiều bệnh nhân, ba bước trên đã đủ để đưa họ trở lại cuộc sống bình thường.
⚡ Khi điều trị thông thường không còn hiệu quả
• Thuốc không còn tác dụng.
• Liệu pháp tâm lý trở nên bất lực trước những khối u vô hình trong tâm trí.
• Cô được chuyển sang ECT (sốc điện), hơn 30 lần, để rồi trí nhớ bị xóa nhòa một phần nhưng bóng tối vẫn đeo bám.
• Cũng có thể, nếu được tiếp cận, cô sẽ là một ứng viên phù hợp cho ketamin hoặc kích thích từ trường xuyên sọ, rTMS – những phương pháp mới, nhân văn và ít tác dụng phụ hơn.
Trong hành trình này, ketamin và esketamin – những thuốc có thể cải thiện nhanh triệu chứng trầm cảm kháng trị – Ketamin là một loại thuốc gây mê và giảm đau được phát minh vào thập niên 1960, ban đầu dùng trong phẫu thuật, chiến trường và cấp cứu vì có tác dụng nhanh, ít ức chế hô hấp so với các thuốc mê khác.Ở liều thấp, ketamin (và đồng phân esketamin) được FDA phê duyệt (2019) dưới dạng xịt mũi Spravato® cho bệnh nhân trầm cảm không đáp ứng thuốc. Tác dụng xuất hiện nhanh (vài giờ đến vài ngày), khác với thuốc chống trầm cảm truyền thống cần vài tuần ( thuốc chưa có mặt tại Việt Nam)
Thuốc cũng đã được giới chuyên môn coi là một lựa chọn, nhưng hiệu quả thường ngắn hạn và cần lặp lại nhiều lần, đi kèm nguy cơ lệ thuộc. Một phương pháp khác, hiện đại và nhân văn hơn, là kích thích từ trường xuyên sọ lặp lại (rTMS). Đây là kỹ thuật không xâm lấn, dùng từ trường tác động vào vùng não trước trán để điều chỉnh hoạt động mạng lưới thần kinh, giúp giảm triệu chứng trầm cảm sau nhiều buổi điều trị
🧲 rTMS – Hy vọng từ từ trường
• rTMS (kích thích từ trường xuyên sọ lặp lại) được khuyến cáo sau khi bệnh nhân đã thất bại với ≥2 loại thuốc chống trầm cảm và một liệu pháp tâm lý.
• Đây là một bước trung gian, trước khi phải đi đến ECT và được Cục quản lý Thực Phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) và được thanh toán một một số bảo hiểm y tế ở Mỹ , Canada , CHâu Âu .. và Hà Lan là một trong những đất nước phát triển đi đầu về rTms .
• Ưu điểm: không xâm lấn, không gây mất trí nhớ, ít tác dụng phụ, có thể điều trị ngoại trú.
• Nhược điểm: cần nhiều buổi, hiệu quả chậm, chi phí cao.
Suốt mười năm, Zoraya kiên cường bước qua mọi phương pháp điều trị: hàng loạt loại thuốc, những tháng ngày trị liệu tâm lý, hơn ba mươi lần sốc điện (ECT) – liệu pháp mạnh mẽ nhất mà y học có thể mang lại. Thế nhưng, ký ức mất đi, nỗi đau vẫn còn đó.
Trong tuyệt vọng, cô được các bác sĩ kết luận: “Không còn cách nào khác.”
Và thế là, sau gần bốn năm thẩm định, Hà Lan chấp thuận cho cô trợ tử hợp pháp.
Ngày 22 tháng 5 năm 2024, Zoraya nhắm mắt rời xa thế giới, trong vòng tay người yêu và những chú mèo thân thương. Không phải trong bệnh viện lạnh lẽo, mà ngay tại ngôi nhà của mình – nơi cô từng sống, từng yêu, từng hy vọng.
Zoraya – không có ghi nhận nào cho thấy cô từng được tiếp cận với kích thích từ trường xuyên sọ mà mình có thể tìm được .
Cái chết của Zoraya là một bi kịch, nhưng cũng là lời nhắc nhở:
• Rằng trầm cảm không phải yếu đuối, mà là bệnh lý thật sự của não bộ.
• Rằng y học cần tiếp tục mở rộng cánh cửa với các liệu pháp mới – từ ketamin, rTMS, cho đến những kỹ thuật kết hợp hiện đại hơn.
• Và rằng xã hội phải học cách lắng nghe, để không ai phải cô độc trong bóng tối của tâm trí mình.
Nhưng với Zoraya, tất cả những bước đi chuẩn mực ấy đều thất bại.
Câu chuyện của Zoraya không chỉ là một bi kịch cá nhân, mà còn nhắc chúng ta rằng:
• Đau khổ tinh thần cũng tàn phá không kém đau đớn thể xác.
• Ở Hà Lan, luật trợ tử cho phép người bệnh không còn hy vọng điều trị được lựa chọn ra đi, nhưng điều này gây ra tranh luận y đức sâu sắc.
• Ở Việt Nam, trợ tử chưa hợp pháp. Điều quan trọng hơn cả là: làm sao để bệnh nhân tiếp cận được đầy đủ các liệu pháp hiện đại – từ ECT, ketamin, đến kích thích từ trường xuyên sọ, rTMS – trước khi họ rơi vào tuyệt vọng.
🕊 Zoraya ra đi như một đóa hoa sớm tàn. Nhưng câu chuyện của cô sẽ còn ở lại, thôi thúc chúng ta phải làm nhiều hơn cho những bệnh nhân đang tuyệt vọng nhất.