Nuôi Con Đúng Cách

Nuôi Con Đúng Cách - Nơi chia sẻ những bí quyết dạy con -
Thông điệp ngọt ngào cho mẹ bỉm ❤️ # lammethatvui # conngoanconkhoe

**LÀM GÌ KHI CON NÓI BẬY**Hồi còn là một em bé 4-5 tuổi con mình cũng trải qua một giai đoạn thích nói bậy, lúc đó mình ...
31/08/2024

**LÀM GÌ KHI CON NÓI BẬY**
Hồi còn là một em bé 4-5 tuổi con mình cũng trải qua một giai đoạn thích nói bậy, lúc đó mình cho con đọc sách về nói bậy, quy định cho con phạm vi và không gian nói bậy. Ví dụ như là được phép vào nhà vệ sinh nói bậy một mình ^^ - nhưng thường lúc được nhắc nhở thì bạn sẽ không nói nữa vì cũng không muốn... tốn công vào wc.
Gần đây khi lên 8 và thay đổi môi trường, con mình lại ...nói bậy. Mình giải thích cho con những từ đó là gì, vì sao nói bậy thì xấu... Nhưng chủ đề này cũng hơi nhạy cảm, mình cảm giác chỉ giải thích được ở một mức độ nào đó và con vẫn tiếp tục nói vì ko hiểu lắm ý nghĩa của những cái từ bậy mà con đang nói.
Một lần, mình nói chuyện với em bé 8 tuổi như này:
Mình gọi con lại, cho ngồi lên đùi mẹ, vừa ôm con đu đưa vừa hỏi:
- Đố con biết, nếu một người cầm cục … s.hit để ném người khác, thì ai là người bị bẩn và thúi đầu tiên?
- Tất nhiên là người cầm sh.it rồi!
- Chính thế! Khi con nói bậy hay hành động gì xấu cũng tương tự vậy!
Ví dụ con cầm cục sh.it ném vào người khác nha. Khi con ném thì người kia có thể tránh được hoặc ko. Nếu họ tránh được họ sẽ ko bị bẩn và thúi, nếu không tránh được thì họ bị thúi bẩn. Nhưng dù họ tránh được hay không thì người cầm sh.it mà ném là con- chắc chắn sẽ thúi bẩn! Việc con nói bậy cũng vậy, cũng xấu như cầm ..sh.it á, nên con nói người khác nhưng lại làm cho con xấu đó.
Ngược lại, giả sử con cầm nước hoa xịt vào người khác, mẹ không biết họ có hưởng được miếng nào không, nhưng chắc chắn tay con sẽ thơm. Nó giống như con làm điều tốt cho người khác thì con cũng sẽ được vui vậy.
…………….
Những cuộc nói chuyện của mình với con thường mình không kì vọng con hiểu mà thay đổi liền, vì con cũng vẫn là trẻ con mà, nhưng mình nghĩ đến những giọt nước tích lũy thấm xuống đất nuôi một cái cây từ từ lớn lên, nên vẫn duy trì nói chuyện với con một cách tích cực, hy vọng đến một lúc nào đó con sẽ hiểu những điều mình muốn truyền đạt.
Hình: một cuốn sách về nói bậy cho các bạn bé khá là vui.

BÍ QUYẾT GIÚP TRẺ 4 TUỔI TẬP TRUNG NGHE VÔ VÀN CHUYỆN HAY MỖI NGÀYĐể làm được việc này, mình bắt đầu với việc kể chuyện ...
31/08/2024

BÍ QUYẾT GIÚP TRẺ 4 TUỔI TẬP TRUNG NGHE VÔ VÀN CHUYỆN HAY MỖI NGÀY
Để làm được việc này, mình bắt đầu với việc kể chuyện “chay” cho con trai 4 tuổi của mình.
Nghĩa là mình kể chuyện bằng chính giọng nói của mình mà không cần sách, tranh gì cả. Lời kể chuyện của mẹ, của bà luôn hấp dẫn với các con, chúng có thể nghe, hiểu, tập trung mà không cần bất kỳ phương tiện hỗ trợ nào.
Nhờ có sự rèn luyện, con dần quen với việc NGHE truyện trên youtube, thay vì xem. Với một chiếc loa bluetooth nhỏ xinh trên tay, con có thể giải trí mọi nơi, mọi lúc mà mẹ không cần lo lắng.
Khi mẹ bận không thể đọc sách cho con:
Khi di chuyển trên xe ô tô
Khi chờ đợi
Khi mẹ mệt và muốn nghỉ ngơi
Khi con muốn nghe truyện
Vậy là, chiếc điện thoại đã trở thành một công cụ hữu ích cho cả mẹ và con, thay vì là thứ khiến mẹ con mâu thuẫn.
Tất nhiên, trong quá trình đó, mẹ vẫn kết hợp đọc sách, trò truyện, thi thoảng cho con xem hoặc giải thích ý nghĩa của những từ mới để con hiểu và dễ hình dung.
Chỉ với một mẹo nhỏ này thôi, con đã có thể tận dụng công nghệ để bước chân vào thế giới tri thức khổng lồ, thoả sức phát triển trí tưởng tượng đầy sáng tạo, bay bổng, từ khi chưa tròn 4 tuổi.
Các bố mẹ hãy thử với các bạn nhỏ nhà mình xem sao nhé! Thực sự là mẹ nhàn, con vui lắm ạ.

CHA MẸ HÃY NGƯNG VIỆC SỐNG THAY CUỘC ĐỜI CỦA TRẺSố thứ tư: LÀM THẾ NÀO ĐỂ TRẺ GIỎI HƠN CHA MẸ?Đang là quãng thời gian củ...
31/08/2024

CHA MẸ HÃY NGƯNG VIỆC SỐNG THAY CUỘC ĐỜI CỦA TRẺ
Số thứ tư: LÀM THẾ NÀO ĐỂ TRẺ GIỎI HƠN CHA MẸ?
Đang là quãng thời gian của những kỳ thi và chờ đợi kết quả cũng như đã có kỳ thi đã có kết quả. Trong suốt mấy tháng qua, mình quan sát sự lo lắng của những cha mẹ và cả những thầy cô từ trước khi những cuộc thi bắt đầu.
Học là việc của trẻ. Bài học đầu tiên để các con chịu trách nhiệm cho bản thân mình. Bài học này diễn ra trong nhiều năm và phù hợp với từng lứa tuổi của các con. Kết quả nào cũng tốt nhưng đó phải là phản ánh thực lực của con mà không phải là cha mẹ “học cùng con ngoài cửa lớp”.
Con trai lớn của mình vừa trải qua kỳ thi vào lớp 10, thậm chí cầm hồ sơ về (học bạ, giấy báo thi, giấy chứng nhận tốt nghiệp…)còn không biết trong túi đựng có những gì? Thay vì lao vào học thì bạn ý gấp giấy. Trước khoảng nửa tháng, bạn ý bỏ hết không học gì và chỉ gấp giấy, thậm chí ở Việt Nam nhưng sống theo giờ Mỹ.
Trước khi thi 2 ngày bạn mới biết phải đến địa điểm thi báo danh vì bạn không đọc bất cứ hướng dẫn nào trong tập hồ sơ bạn cầm về, bố đi hành trình mở rộng giới hạn bản thân của bố, mẹ thì rất rõ ràng việc của ai người đó phải có trách nhiệm. Đối với mình, dù có chuyện gì xảy ra cũng tốt, đó chỉ là kết quả của một quá trình để con học bài học trách nhiệm với bản thân. Bạn chat với nhóm bạn chơi cùng và thấy các bạn bảo phải đến trường báo danh, rất thật thà bạn gọi và hỏi cô Chủ nhiệm, cô thì bốc hoả vì bạn ý như người trên mây, ngày thi tới nơi mà vẫn mù mờ về thủ tục. Cô đã từng rất bức xúc với vợ chồng mình vì “Vợ chồng em đồng tâm cũng tốt, nhưng con đã hiểu trách nhiệm là gì đâu mà nói là con tự chịu trách nhiệm” – Bài học sâu sắc sẽ chỉ xuất hiện ở những bước ngoặt lớn trong đời, và vì chưa hiểu trách nhiệm là gì nên bạn mới cần có bài học để bật ra được “Thế nào là trách nhiệm với bản thân” sẽ không ai có trách nhiệm với bản thân mình tốt hơn mình. Cô giáo gọi điện trách bố sao không nhắc con, mặc dù mình đã nghe con nói chuyện với cô và con đã nắm được vấn đề, bố gọi về cho mẹ hơi sốt ruột và mẹ chỉ nói: “Con nắm được thông tin rồi, anh không phải lo lắng”. Ở góc độ của mình, con đã không sợ hãi, không hoang mang, không xấu hổ vì điều này, con chủ động gọi cô là tìm đúng người để giải quyết vấn đề của con, đó chính là thể hiện trách nhiệm của con với việc của bản thân.
Trước giờ đến trường báo danh, bạn vẫn ngồi xem gì đó trên máy tính, còn 20 phút nữa là đến giờ bạn mở lời: “Mẹ đưa con tới trường được không?” – Mình đã thoả thuận với nhau rồi, đến ngày thi mẹ sẽ đưa con đi, đến trường báo danh con sẽ tự đi để biết trường ở đâu và phòng thi ở đâu hôm sau không bỡ ngỡ thôi. Ngày báo danh, mẹ không biết con sẽ xong lúc nào, con không có điện thoại và mẹ cũng không có nhu cầu đứng ngoài cổng trường đợi mà không biết khi nào con xong. “Vầng”. Bạn vẫn đủng đỉnh lấy quần áo đi tắm. Mười phút sau: “Mẹ gọi xe cho con được không? Mẹ cứ lấy tiền của con thanh toán” - bạn có tiền vì có khách hàng mua sản phẩm và chuyển vào tài khoản của mẹ. Rất may cho bạn là mẹ gọi xe và lại có xe luôn. Vậy là chỉ còn năm phút để bạn tới báo danh. Chắc chắn là bạn không thể tới báo danh đúng giờ. Mẹ vẫn bình thản làm việc của mẹ, bạn cần học bài học về thời gian.
Về tới nhà.
Bim: “Mẹ! Con áp lực quá!”
Mẹ: Con tới trường đúng giờ không? (Nhìn trên app là mình đã biết giờ bạn tới nơi rồi 😆😆😆).
Bim: Quá may mẹ ạ! 9h15 mới bắt đầu nên con vẫn sớm 5’. (tức là bạn đến muộn 10’ so với giờ quy định 😆😆😆).
Mẹ: Vậy ngày mai có được đến muộn so với giờ quy định không con?
Bim: Bay màu luôn mẹ ơi! Hôm nay con bị mắng.
Mẹ: Lý do con bị mắng là gì? 🤣🤣🤣 (Mẹ bạn vẫn cười sảng khoái ạ!)
Bim: Giám thị yêu cầu mặc đồng phục của trường hoặc mặc quần dài. Con nghĩ đi thi mặc gì cũng được chỉ cần thoải mái, lúc đi thi thử con vẫn mặc thế này mà (Bạn mặc bộ quần áo đá bóng đến trường báo danh, bạn ý vẫn hồn nhiên vậy đó ạ! 😆😆😆 )
Mẹ: À! Mẹ thấy con mặc vậy cũng hơi mắc cười, cơ mà là lựa chọn của con nên không nói gì.
Bim: (Bạn ý bò lăn ra đất) Áp lực quá mẹ ơi!
Mẹ: Con muốn mẹ đi chơi cùng để giải toả áp lực không?
Bim: (Lại cái giọng dài thượt) Đi đâu hả mẹ! Con áp lực quá.
Mẹ: Đi ăn trưa, đi cafe chẳng hạn. (Bạn rất thích cafe)
Bim: (Vẫn là cái giọng dài thượt) Con không đi đâu mẹ ơi! Bây giờ con phải gấp giấy để giải toả stress và bạn ý chạy vào phòng lấy giấy gấp miệt mài tới tối bỏ cả cơm trưa, cơm chiều luôn.
Sáng hôm sau, bạn tự dậy trước báo thức. Nếu như mọi ngày báo thức là tai bạn điếc đặc không nghe thấy gì luôn, bạn ý đặt hẹn giờ cứ 5’/lần trong 30’. À! Hoá ra bạn ý biết đâu là việc quan trọng của bạn ý. Bạn ý đi tắm và lại vào ngồi xem youtube, 7h30 phải có mặt tại trường thi nhưng bạn vẫn đủng đỉnh lắm 🤣🤣🤣 Ừ thì bạn ý không sốt ruột thì Mẹ bạn cũng không sốt ruột, Mẹ bạn lỡ miệng vì cái biết về giao thông từ nhiều năm trước “Những ngày này đường đông lắm con ạ!” nói xong là biết lỡ lời rồi. Mà ra đường thì giao thông cực thuận lợi. Bạn ý đủng đỉnh đi mua đồ ăn sáng, đi mua nước để mẹ đưa đi thi. Bạn ý tự tính giờ nào mẹ đến đón để mẹ không phải đợi lâu, đây là kinh nghiệm của bạn qua những kỳ thi thử, bạn rất chú tâm việc này.
Sau kỳ thi, rất nhiều sự lo lắng của các cha mẹ, mình và ông xã vẫn bình thường. Trước khi có kết quả thi, bố mẹ đi chơi bạn lựa chọn ở nhà. Có kết quả thi, bạn ý tự xem, tự tính điểm và báo cho bố mẹ, bố mẹ cũng không cần phải đi xem lại cho chắc chắn vì tin tưởng vào bạn ý, bạn ý đã học được bài học và nhận thức được đâu là việc quan trọng. Bạn ý không phải là một sĩ tử có điểm thi xuất sắc, thừa 1.5 điểm vào trường nguyện vọng 1 là ngôi trường bạn tự chọn phù hợp năng lực và tiêu chí là gần nhà. Quan trọng hơn nữa, đây là kết quả đến từ thật lực của bạn, tự chịu trách nhiệm với việc học của bạn. Bố mẹ hoàn toàn không biết bạn học gì, ôn gì, học như thế nào, học vào thời gian nào… vì lúc nào nhìn thấy bạn ý cũng chỉ thấy gấp Origami hoặc xem youtube hoặc thức đêm xem bóng đá hoặc thấy bạn hướng dẫn những cậu bạn chơi cùng giải toán hoặc chơi game (bạn chơi game theo cách rất văn minh đó ạ!)
Qua câu chuyện này, Vân Jade muốn chia sẻ với các bạn cách Vân Jade đồng hành với con thuận theo tự nhiên. Để con tự chịu trách nhiệm với việc của con, trước kỳ thi này là một hành trình hơn 3 năm trước Vân Jade đã tiến vào thực hành tỉnh thức nên rất hiểu về quy luật tự nhiên vũ trụ dành tặng mỗi người ở từng độ tuổi phù hợp để mỗi người con của Mẹ thiên nhiên luôn sẽ tự nhận ra bài học của mình. Không gian nội tâm của bạn khá rộng vì không chỉ có việc học ở trường, bạn ý có niềm đam mê của bản thân và nhóm bạn giao lưu rất lịch sự đến từ đam mê gấp Origami của bạn. Từ một cậu trai từng rất nóng giận và không kiểm soát được cảm xúc, bạn trở nên rất nền tính, bởi bố mẹ bạn đã nhận ra sai lầm của mình trong quá trình đồng hành cùng bạn. Hai anh em bạn ý đồng thanh lắm “Không thể tưởng tượng được sự thay đổi của bố mẹ là nhờ vào thực hành tỉnh thức, bố mẹ nào cũng phải thực hành tỉnh thức cho bọn trẻ con đỡ khổ” 🤣🤣🤣
Để biến cái Muốn thành sự thật, phải biết đâu là việc Cần làm. Hẹn gặp các bạn trong những chia sẻ tiếp theo của Vân Jade nhé!

NHỮNG PHÉP THỬ CỦA CONThị bé khi lên 2, 3 đi siêu thị, đi mua sắm hay nhà sách cùng mẹ cũng từng là một cô bé khá bướng ...
30/08/2024

NHỮNG PHÉP THỬ CỦA CON

Thị bé khi lên 2, 3 đi siêu thị, đi mua sắm hay nhà sách cùng mẹ cũng từng là một cô bé khá bướng bỉnh, thích mua cũng gào thét, cũng ăn vạ không chịu về. Làm gì có đứa trẻ nào cưỡng lại được những chiêu trò của các nhà tiếp thị và thế là con đòi bánh kẹo, đòi đồ chơi cũng khiến mẹ rơi vào tình thế vừa bẽ bàng vừa bất lực.

Có một lần Thị đòi bánh và mẹ quyết tâm rằng: “Mình sợ ánh mắt của những người xa lạ đánh giá hay sợ con cứ mãi thế này?” Và quyết định sử dụng một vài chiến thuật.

🌱Làm lơ: Việc con xin và đòi là việc của con, mẹ cần mua sắm hay làm gì mẹ vẫn làm. Mặc dù khi ấy có thể con ăn vạ nhưng đó hoàn toàn là những phép thử của con để xem đâu là giới hạn được phép và không được phép.

🌱 Trước khi dẫn con đi siêu thị hay đến khu vui chơi, nhà sách mình sẽ nói về mục đích chuyến đi: “Hôm nay chúng mình cần mua gì?”; “Hôm nay sẽ chơi gì?”… Và nêu hậu quả tự nhiên: “Nếu không tuân thủ con sẽ không có lần sau trong vòng 3 tuần nữa”…

🌱 Luôn chú tâm: Các cô bé, cậu bé sẽ luôn thử phá vỡ những giới hạn và khi không chú tâm có thể cha mẹ sẽ hứa bừa rằng đồng ý mua món đồ nào đó.

🌱 Nếu con chưa thể tuân thủ các giới hạn mình cũng chọn tránh những nơi đó một thời gian để không kích hoạt cơn thịnh nộ của con. Ví dụ như con có thể rất thích chiếc bánh nào đó, mình có thể rủ con đến một khu khác để thay đổi sự tập trung chú ý.

Và quả thực là những lần sau đó con rất hợp tác, con có thể đứng ngắm nghía, cũng có thể đưa ra vài lời nhận xét: “Đẹp quá mẹ ạ!”; “Khi nào có thể mẹ mua cho con cái này nhé!”; “Cái này đẹp quá nhưng con phải chọn 1 trong 2” và Thị đưa ra lựa chọn. Và nếu là thứ Thị không thích thì tuyệt đối không gật bừa.

Nhưng mình cũng có một vài lưu ý trong quá trình giải quyết vấn đề này:

🌱 Điều kiện tiên quyết là xem xét tình trạng cơ thể của con: Có mệt mỏi, có thất thường, có buồn ngủ hay đói không?… Nếu thực sự có các dấu hiệu này thì mình sẽ chọn để con tạm tránh các nguyên nhân gây cơn thịnh nộ thế này vì lúc này cơ thể không đủ sức để lắng nghe.

🌱 Và mọi sự ăn vạ, khóc lóc, hờn dỗi của con trong điều kiện thông thường đều rất có thể là con đang bất lực, con nói mà mọi người không hiểu hoặc con đang thử những giới hạn. Việc của mình là tập trung vào thực thi giới hạn đó giúp con tuân thủ.

Có một điều mình cũng rất tâm đắc là hành động, thói quen có trước ý thức nên dù con chưa toàn tâm toàn ý lắm thì khi thực hiện nhiều lần, thành quen thuộc ý thức sẽ được hình thành.

🍀Giờ thì Thị bé tự biết giới hạn và mục tiêu khi đi siêu thị, nhà sách hay đi mua sắm cùng mẹ là để làm gì và tự biết ăn vạ, đòi hỏi không giải quyết được vấn đề nên chỉ nhìn rồi nhớ lại. Về nhà Thị vẽ lại đồ muốn mua và xin mẹ lên lịch.

🍀Đến 2w sau nếu con vẫn còn nhớ và nhắc, mẹ cảm thấy cần thì món đồ đó được đưa vào danh sách chờ đợt mua sắm định kỳ.

LÀM SAO ĐỂ CON CHỊU DỌN ĐỒ CHƠI SAU KHI CHƠI?Có một vấn đề mà chắc hẳn nhiều bố mẹ cảm thấy khá “mệt mỏi” và có phần “bấ...
30/08/2024

LÀM SAO ĐỂ CON CHỊU DỌN ĐỒ CHƠI SAU KHI CHƠI?

Có một vấn đề mà chắc hẳn nhiều bố mẹ cảm thấy khá “mệt mỏi” và có phần “bất lực” khi con trẻ chơi xong mà không chịu dọn đồ chơi. Để đó không dọn thì nhà cửa bừa bộn mà dọn hộ con thì không biết đến khi nào con mới có ý thức tự dọn đồ chơi của mình. Để con học được cách biết dọn đồ chơi sau khi chơi xong, mình cũng đã phải mất nhiều năm trời rèn giũa, nhắc nhở con liên tục để tạo cho con thói quen này. Và dưới đây là một số bí quyết mình muốn chia sẻ đến các bố mẹ để giúp các bố mẹ tạo cho con thói quen trong việc dọn đồ chơi của mình.

👉 KHÔNG DỌN HỘ

Bước đầu tiên để tạo cho con thói quen biết dọn dẹp sau khi chơi là bố mẹ KHÔNG DỌN HỘ, nhưng có thể DỌN CÙNG nếu con còn nhỏ hoặc mới bắt đầu quá trình thiết lập thói quen dọn đồ chơi. Thông thường khi thấy con bày đồ chơi ra nhà, bố mẹ thường cảm thấy rất khó chịu vì nhà cửa bừa bộn và yêu cầu con dọn ngay. Nhưng nếu con cứ chây lười không chịu dọn, bố mẹ hoặc những người lớn trong nhà lại vừa dọn vừa mắng con thì con sẽ không bao giờ biết cách phải dọn đồ sau khi chơi xong. Bố mẹ cần cho con biết đồ chơi là của con, việc con chơi xong phải chọn đồ là chịu trách nhiệm với đồ chơi của mình. Vậy nên, nếu con chưa chịu dọn đồ chơi, bố mẹ cũng đừng sợ nhà cửa bừa bộn mà dọn hộ con. Bạn có thể để dẹp vào 1 góc để đi lại cho đỡ vướng, nhưng việc dọn vẫn phải là của con. Nếu con còn nhỏ, bạn có thể rủ con cùng dọn để làm gương cho con và hướng dẫn con cách dọn dẹp.

👉 BIẾN VIỆC DỌN DẸP THÀNH 1 TRÒ CHƠI

Đối với các bạn nhỏ, động lực để làm bất cứ việc gì cũng đều cần phải vui và vì thế việc dọn đồ chơi cũng vậy. Với các em bé mới học cách dọn đồ chơi hoặc những anh chị lớn hơn nhưng chưa được thiết lập thói quen này, các bố mẹ có thể rủ con cùng chơi trò dọn dẹp, giải cứu thành phố, xem ai dọn được nhanh và nhiều nhất sẽ được trao danh hiệu “chiến binh xanh”. Khi các bạn nhỏ nhà mình mải chơi không chịu dọn, mình thường dùng cách này và thấy khá hiệu quả. Đặc biệt, khi biến nó thành một cuộc thi thì bạn nào cũng muốn dành chiến thắng. Nếu ai dọn được ít hơn sẽ chỉ được danh hiệu “chiến binh vàng” và được đọc 1 quyển sách thay vì 2 quyển như danh hiệu “chiến binh xanh”.

👉 DỌN XONG MỚI ĐƯỢC CHUYỂN SANG HOẠT ĐỘNG KHÁC

Khi đang chơi trò này mà các bạn nhỏ không muốn chơi nữa và chuyển sang hoạt động khác, bố mẹ hãy hướng dẫn con cất dọn đồ chơi ngay trước khi chơi trò khác. Ví dụ khi con đang chơi đồ nấu ăn hay lắp lego mà không muốn chơi nữa và muốn chuyển sang đi xe đạp hay chơi bóng thì bố mẹ hãy yêu cầu con dọn đồ đang chơi luôn. Bởi trẻ con rất mải chơi, khi để con chuyển sang hoạt động khác, con sẽ quên ngay những hoạt động mình vừa làm và dồn hết năng lượng để chơi những trò chơi mới. Khi chơi xong, con đã mệt, việc yêu cầu con dọn đồ chơi cũng sẽ khó khăn hơn và điều đó cũng khiến con không học được cách phải giữ nhà cửa ngăn nắp và sạch sẽ.

👉 QUY ĐỊNH THỜI GIAN CỤ THỂ

Các bạn nhỏ thường rất mải chơi, có khi đang dọn thấy cái gì hay quá liền ngồi lại chơi và không tập trung vào nhiệm vụ chính. Vậy nên, nếu muốn các bạn dọn dẹp thật nhanh, bố mẹ đừng quên quy định thời gian cụ thể. Ví dụ quy định con chỉ được dọn trong 5 hay 10 phút (tùy vào số lượng đồ chơi bày ra), sau đó những cái còn lại trên sàn sẽ tạm thời bị tịch thu. Để thời gian dọn dẹp không nhàm chán, bố mẹ có thể bật các bài hát cho các bạn nghe. Mình thường bật bài “Clean up” lên và chỉ sau mấy bài là đồ chơi đã được cất gọn gàng.

👉 THƯỞNG PHẠT RÕ RÀNG

Nếu con không chịu dọn đồ sau khi chơi xong, bố mẹ hãy nói rõ cho con biết là vì con chưa biết yêu quý các bạn đồ chơi và cất dọn các bạn ấy đúng chỗ, nên bố mẹ sẽ tạm thời tịch thu những món đồ chơi này trong 3 – 4 ngày hoặc 1 tuần. Nếu con vẫn muốn chơi nữa thì sau đó con cần học cách bảo vệ và cất dọn các bạn ấy sau khi chơi xong. Nếu các món đồ chơi bị tịch thu quá 3 lần, bố mẹ có quyền mang đi tặng hoặc ủng hộ những bạn nhỏ khác khó khăn hơn.

Như đã nói ở trên, khi bố mẹ đã có thời gian quy định cụ thể cho việc dọn dẹp đồ chơi mà con không dọn dẹp nhanh nhẹn thì quá thời gian trên, những món đồ vẫn còn lại trên sàn bố mẹ cũng có thể tạm thời tịch thu chúng và chỉ trả cho con khi con đã biết cất dọn đồ chơi vào những lần sau.

Nếu con chịu dọn đồ chơi đúng quy định, bố mẹ đừng quên ngợi khen và động viên con nhé. Bố mẹ có thể nói với con: “Bố/mẹ cảm ơn con vì con đã dọn dẹp đồ chơi đúng chỗ để nhà cửa được gọn gàng. Các bạn đồ chơi cũng cảm ơn con vì con đã giúp các bạn ấy về nhà của mình an toàn đấy...” Các bạn nhỏ bạn nào cũng thích được khen và khi được ghi nhận những nỗ lực và kết quả mà mình đã làm được, các bạn ấy sẽ có động lực hơn cho những lần sau. Bố mẹ cũng có thể thưởng cho con được đọc thêm 1 quyển sách trước khi đi ngủ hay thưởng con được chơi thêm 5 phút cho hoạt động khác. Tuy nhiên, tuyệt đối không nên lấy những phần thưởng vật chất như bánh kẹo hay đồ chơi mới ra để dụ trẻ.

Cuối cùng, bố mẹ đừng quên rằng những biện pháp mà mình nêu trên sẽ không giúp con bạn biết dọn đồ chơi chỉ sau 1 – 2 lần thực hiện. Bố mẹ cần phải nhất quán và kiên trì thực hiện cùng con hàng năm trời, có khi mất 2 – 3 năm mới có thể khiến các bạn ấy chủ động và tự giác dọn dẹp sau khi chơi xong. Đặc biệt, cần phải thống nhất quy tắc giữa người lớn trong gia đình bởi nếu chỉ cần 1 người không tuân thủ theo những quy tắc trên, dọn dẹp hộ con vài lần thì con sẽ không hiểu tại sao mình cần phải dọn dẹp khi có người dọn hộ cũng như học được cách biết dọn dẹp sau khi chơi xong đâu ạ.

BÀI HỌC VỀ 👊 BẠN VÀ BỊ BẠN 👊 CỦA SÓCCó 2 câu chuyện mẹ Sóc muốn kể, các mẹ có sẵn lòng nghe không nào?Câu chuyện 1: Sóc ...
30/08/2024

BÀI HỌC VỀ 👊 BẠN VÀ BỊ BẠN 👊 CỦA SÓC
Có 2 câu chuyện mẹ Sóc muốn kể, các mẹ có sẵn lòng nghe không nào?
Câu chuyện 1: Sóc 👊 bạn 🫠
Anh bạn nhỏ hiện tại đã 5 tuổi lẻ 4 tháng rồi.
Đi học cũng được 1 năm 4 tháng nữa.
Trong suốt 5 năm qua chàng ta chưa từng chủ động 👊 ai cả, đi học cũng thế!
Ấy thế mà, tuần trước cô giáo bảo “mẹ Huyền ơi, hôm nay ở lớp Phúc 👊 bạn Sunny” 🫨
Hỏi kỹ hơn thì hoá ra chàng ta k phải là người khởi xướng, mà là mấy bạn nam khác khởi xướng còn chàng ta là adua theo. Nhưng như thế thì tính chất sự việc lại càng nghiêm trọng hơn 🤦‍♀️ vì mấy thằng con trai lại đi bă/t na.t một bạn gái.
Ngay chiều đó về, bố Sóc đã yêu cầu Sóc nằm lên giường để bố Sóc cho vài roi cảnh cáo.
Mẹ Sóc thì nói chuyện cùng Sóc để con hiểu về tính chất nghiêm trọng của sự việc
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Bình thường mẹ nói với con là con cần đối xử với bạn nữ và em nhỏ như nào?
👦 Sóc: Phải nhường nhịn và nhẹ nhàng
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Có cần bảo vệ và giúp đỡ k?
👦 Sóc: Có ạ!
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Thế việc con 👊 bạn Sunny là nên hay k nên?
👦 Sóc: Không nên
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Bạn là con gái hay con trai?
👦 Sóc: Là con gái ạ
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Mẹ biết con k phải là người đầu têu, nhưng khi thấy các bạn kia trêu chọc và 👊 Sunny thì lẽ ra con cần ngăn cản hoặc đi báo cho cô giáo chứ, sao con lại vào hùa với các bạn để bă/t na.t Sunny như thế?
👦 Sóc: ủ rũ
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Bây giờ chỉ là trêu đùa, nhưng nó là 1 hành vi xấu, bây giờ bố mẹ k dạy con, sau này con lớn liệu con có gây ra những việc nghiêm trọng hơn k? Con có biết 👊 người là vi phạm pháp luật và chú công an sẽ bắt con đi k?
👦 Sóc: Con biết ạ
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Theo con, bố của bạn Sunny mà báo công an thì con có bị chú công an bắt đi k?
👦 Sóc: Có ạ!
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Bây giờ con chưa đủ 18 tuổi, con gây ra tội, thậm chí bố mẹ cũng bị bắt đi vì đã k dạy dỗ con đấy nhé! Con muốn điều đó xảy ra k?
👦 Sóc: Con không
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Nên mẹ hi vọng đây là lần cuối cùng mẹ phải nói chuyện với con về vấn đề này, con nhớ chưa?
👦 Sóc: Con nhớ rồi ạ!
👱‍♀️ Mẹ Sóc: Ngày mai con đến xin lỗi Sunny và gặp bố Sunny để nhận lỗi nhớ chưa?
👦 Sóc: Con xin lỗi Sunny rồi mà
👱‍♀️ Sóc: Mẹ muốn con xin lỗi lần nữa, đồng thời nhận lỗi với bố của Sunny, vì việc con làm là hoàn toàn sai trái và con cần tự chịu trách nhiệm, con hiểu chưa?
👦 Sóc: Vâng
Mẹ Sóc luôn dạy Sóc
🔺 Không được chủ động 👊 ai và cũng k đc để ai 👊 mình
🔺 Phụ nữ là để yêu thương, phải nhường nhịn, giúp đỡ và bảo vệ họ
🔺 Mọi việc bản thân làm đều phải tự chịu trách nhiệm
Câu chuyện Sóc bị bạn 👊 chắc để bài sau mẹ Sóc kể nhé! Bài hnay cũng khá dài rồi ấy!
Hi vọng câu chuyện này giúp các mẹ có thêm 1 góc nhìn trong việc xử lý tình huống khi con vô tình hay cố ý 👊 bạn.
Cảm ơn các cha mẹ đã dành thời gian đọc 🥰
Ps: Ảnh mang tính chất chống trôi bài

NHỮNG VIỆC TƯỞNG LÀ THƯƠNG NHỮNG THẬT RA CHÚNG TA ĐANG HẠI TRẺ (P1)1. Sợ con chán Mình từng góp ý với các mẹ là trẻ dưới...
29/08/2024

NHỮNG VIỆC TƯỞNG LÀ THƯƠNG NHỮNG THẬT RA CHÚNG TA ĐANG HẠI TRẺ (P1)
1. Sợ con chán
Mình từng góp ý với các mẹ là trẻ dưới 3 tuổi, hay chính xác là 1-2t những đồ chơi tuyệt vời nhất chính là thứ xung quanh trẻ như: nồi, thau, bàn ghế, muỗng, chén… Những bé từ 2,5 không còn thói quen bỏ đồ vào miệng thì nên được thả tự do chơi cùng đất, cát, đá, cây cỏ và bắt đầu làm quen với lego, puzzle hoặc các món đồ chơi đòi hỏi sự cố gắng. Những bé từ 3+ trở lên hạn chế tối đa các trò chơi mang tính kích thích mạnh ở các khu vui chơi, khu trò chơi điện tử, chúng ta không thể cấm đoán, nhưng cần chủ động hạn chế.
Việc cho bé chơi những vật dụng xung quanh nhà thay vì những món đồ chơi dành riêng cho trẻ con hoặc đồ chơi mô hình nhiều màu sắc, có đèn và âm thanh vui tai, không phải là việc nên làm mà là việc TỐI QUAN TRỌNG và CẦN PHẢI LÀM.
Trong bài “Người mẹ hay nóng giận” mình từng đề cập đến chất dẫn truyền thần kinh Dopamine, nếu nhìn sâu chúng ta có thể nhận ra là cảm giác hài lòng, niềm vui, sự hưng phấn về bản chất không dựa trên yếu tố tác động mà phần lớn dựa trên lượng Dopamine do mỗi người giải phóng khi tiếp xúc với yếu tố tác động đó. Điều đó giải thích vì sao có người cảm thấy rất vui khi đọc sách nhưng có người thì không, có người luôn có động lực hoàn thành một mô hình lego phức tạp còn có người nhìn thôi đã thấy nản.
Việc giải phóng Dopamine và tạo nên niềm vui lại chịu ảnh hưởng lớn bởi trải nghiệm giải phóng Dopamine ở những lần trước đó. Ví dụ: nếu bé từ nhỏ chỉ được chơi những món đồ chơi có khả năng kích thích thấp như chén, muỗng, thau, nồi…thì khi được tiếp xúc với xe mô hình đơn giản cũng khiến bé cực kì thích thú, tuy nhiên nếu trước đó thứ bé được chơi là những chiếc xe có thể điều khiển, chạy được, có âm thanh thì một chiếc xe mô hình đơn thuần sẽ không đủ khả năng thu hút sự quan tâm của trẻ nữa (sự mới lạ có thể làm trẻ thích thú đôi chút, nhưng sẽ cực kì ngắn ngủi).
Điều này ảnh hưởng đến khả năng hài lòng của trẻ.
Cũng vì thế, một hoạt động có chán hay không nếu dựa trên sự đánh giá chủ quan và trải nghiệm của ba mẹ, sẽ vô tình khiến trẻ bị ngộ độc Dopamine, thật sự vô cùng đáng tiếc.
Trẻ càng nhỏ càng cần được tiếp xúc những thứ ba mẹ cho là chán, vì nhu cầu kích thích hiện tại của trẻ còn rất thấp. Quan trọng hơn hết, giai đoạn não bộ cần tạo sự liên kết mạnh mẽ với những thứ gần gũi nhất, hãy tận dụng nó để phát triển giác quan và sự chú tâm khám phá của trẻ.
Bỏ qua giai đoạn này sẽ không còn cơ hội để làm lại.
Có lần mình dẫn Leo đi ăn cùng ba mẹ và cô chú bác trong nhà, các cô chú thấy Leo ngồi không làm gì cả chỉ ngắm nhìn đường phố, mọi người hỏi mình là “nó có coi gì trên Youtube không, mở cho nó coi đi chứ để nó ngồi một mình chán tội nghiệp”.
Mọi người thấy Leo chán, nhưng mình lại không thấy con đang chán, mình thấy Leo đang nhìn xe qua lại, quan sát xung quanh, lâu lâu lại ra ngoài chạy nhảy làm quen bạn này bạn kia. Khi người lớn đang sợ con chán, chính là lúc chúng ta tước đi của trẻ rất nhiều trải nghiệm quý giá.

TỰ KỶ KHÔNG GÌ PHẢI SỢ - CHÚNG TA SẼ CHIẾN THẮNG NẾU ĐỦ TÌNH YÊU VÀ SỰ CỐ GẮNG(17 năm đưa con trai tự kỷ thành học sinh ...
29/08/2024

TỰ KỶ KHÔNG GÌ PHẢI SỢ - CHÚNG TA SẼ CHIẾN THẮNG NẾU ĐỦ TÌNH YÊU VÀ SỰ CỐ GẮNG
(17 năm đưa con trai tự kỷ thành học sinh giỏi quốc gia)
-----
"Tự kỷ không phải chấm hết. Gia đình tôi đã đồng hành cùng Huy với tâm thế của những chiến binh, không để nước mắt hay sự rên rỉ làm mình gục ngã", chị Hằng nói.
Hơn 2 tuổi, Gia Huy được bác sĩ chẩn đoán mắc chứng tự kỷ, có thể không bao giờ biết đọc biết viết, thậm chí là làm những việc bình thường.
Năm nay khi tròn 17 tuổi, vợ chồng chị Trần Thị Hằng ở xã Lộc An, huyện Bảo Lâm đã chứng minh bác sĩ nói sai khi cậu con trai Trần Như Gia Huy giành giải Nhì cuộc thi Vô địch tin học văn phòng thế giới và là học sinh giỏi tiêu biểu của trường THPT Lộc An.
"Tự kỷ không phải chấm hết. Gia đình tôi đã đồng hành cùng Huy với tâm thế của những chiến binh, không để nước mắt hay sự rên rỉ làm mình gục ngã", chị Hằng nói.
Từ khi con trai còn nhỏ, chị Hằng - một giáo viên tiếng Anh - đã nhận ra nhiều điểm khác biệt giữa Huy với những đứa trẻ bình thường.
Gia Huy thường thích ở một mình hoặc nhìn chằm chằm, xoay quả bóng đồ chơi suốt nhiều giờ. Mỗi khi không vừa ý cậu lại bật mạnh ra sau đập đầu xuống nền nhà ăn vạ. Lớn hơn ra ngoài đường, nếu khát Huy sẽ lao vào giật chai nước của người lạ.
Chị Hằng cùng chồng đưa con xuống khám ở TP HCM. Sau một hồi quan sát cậu bé 27 tháng, bác sĩ kết luận "Có nét tự kỷ về nhà theo dõi". Người mẹ được phát thêm một chiếc đĩa VCD nói về hội chứng tự kỷ nhưng chỉ nêu dấu hiệu mà không có hướng dẫn nên làm gì tiếp.
Xem một lần duy nhất, chị Hằng bẻ đôi đĩa vì thấy tương lai tăm tối. Không tin kết luận của bệnh viện, hai vợ chồng gom tiền đưa con sang Singapore chụp não với hy vọng thằng bé mắc loại bệnh có thể chữa trị. Kết quả không như ý muốn, gia đình đành chấp nhận sự thật: Gia Huy thuộc nhóm trẻ cần hỗ trợ.
Sau nhiều tháng nghiên cứu tài liệu trong và ngoài nước cũng như học hỏi từ chuyên gia, vợ chồng chị Hằng quyết định sẽ đồng hành cùng con bởi suy nghĩ "Bố mẹ phải thấu hiểu trẻ nhất, không thể đẩy việc này cho người khác". Từ chối đưa Huy đến trung tâm tự kỷ, cả hai thay nhau can thiệp cho con toàn thời gian và thống nhất người thực hiện chính phải giỏi chịu đựng và dẻo dai hơn. Người mẹ ban đầu nhận trách nhiệm này về mình.
Mong con hòa nhập với các bạn bình thường, Huy được mẹ đưa tới trường mẫu giáo. Ngay buổi đầu, cậu phá tung đồ đạc trong lớp rồi lao thẳng ra đường như tên bắn. Trường thứ nhất, thứ hai rồi thứ ba, từ công lập sang tư thục giáo viên đều lắc đầu trả về.
Có lần vì không kịp ngăn cản, Huy lao ra cổng rồi xô lấn chen đẩy với đàn bò đang đi giữa đường trong sự bất lực của mẹ. Chạy được vài km, cậu dừng lại yêu cầu được cõng nhưng vì đuối sức nên chị Hằng không thể đáp ứng. Giữa đường, Huy lăn lóc ăn vạ trong khi người mẹ chỉ biết ôm con khóc nức nở.
"Khi chồng đến đón, chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt tuyệt vọng, không ai nói với ai câu nào", chị Hằng nhớ lại. Người phụ nữ này ví, thời điểm đó hai vợ chồng như sống trong vực thẳm tối đen, hoàn toàn không có lối thoát.
Biết vợ không đủ sức khỏe để theo sát con mỗi ngày, anh Trần Như Huấn quyết định nghỉ việc.
Để bước vào thế giới của con, người cha dành nhiều thời gian quan sát từng cử chỉ, sở thích cũng như những việc Huy ghét làm. Phát hiện mỗi khi được ngồi lên xe máy hoặc ôtô, con trai rất phấn khích và biết nghe lời nên ban đầu anh dạy Huy cách phân biệt bên trái, bên phải hay thực hiện những hành động đơn giản như "Giơ tay lên", "Đưa chân lên" hoàn toàn trên yên xe.
Một lần đến nhà người thân thấy chiếc bảng trắng trong phòng khách, anh Huấn viết số 1-10 rồi yêu cầu Huy đọc theo. Không ngờ cậu bé 4 tuổi đọc vanh vách theo chỉ dẫn. Đây là lần đầu Huy cất tiếng nói mà có ý thức. Ngoài con số, người cha còn phát hiện con trai cũng yêu thích bảng chữ cái.
Hiểu được sở thích của con, anh Huấn dạy thêm về màu sắc khi đưa cho Huy chữ cái hoặc con số với nhiều màu khác nhau. Cũng từ phương pháp này, người cha tiếp tục dạy con mệnh lệnh đơn như "Đưa chữ A cho ba" rồi đến mệnh lệnh kép "Đặt số 7 lên hộp bút rồi đưa tới cho ba". Dần dà, Huy hiểu và làm theo yêu cầu.
Dù vậy, có những thời điểm cậu bé không kiểm soát được hành vi. Biết trước con thường đập đầu xuống sàn nhà nếu không vừa ý, anh Huấn nhanh tay túm lại rồi ôm chặt vào lòng, siết chặt để Huy cảm thấy khó chịu. Khi con nguôi cơn giận mới thả lòng dần. Đây là cách mà người cha dần thiết lập kỷ luật cho con, nhắc nhở những việc không nên làm.
"Dạy một lần chưa được, dạy 1.000 lần sẽ phải được", anh Huấn kể về cách đồng hành cùng con. Người đàn ông này cho rằng với những đứa trẻ như Huy ngoài sự kiên nhẫn và bao dung sẽ không có bất kỳ phép màu nào. "Đừng tự dồn ép mình và trẻ khiến ai cũng căng thẳng. Điều quan trọng là biết chấp nhận con mình không bình thường", anh nói.
Với sự đồng hành của bố mẹ, 6 tuổi Huy vào tiểu học. Để con đến trường an toàn, người mẹ bố trí một buổi đi làm, một buổi theo Huy tới lớp, phòng xảy ra sự cố sẽ can thiệp kịp thời.
Những ngày đầu đến lớp, cậu bé không phân biệt được dòng kẻ, một trang giấy cũng chỉ viết một chữ. Cô giáo sợ nếu cứ như vậy Huy có thể bị đúp. Lúc này, hai vợ chồng lại thay nhau rèn luyện cùng con mỗi tối. Sau vài tháng, cậu bé đã viết đúng dòng kẻ, dù chữ vẫn to và nguệch ngoạc.
Kết thúc lớp 1, tại lễ tổng kết, Gia Huy đạt học sinh xuất sắc. Được gọi lên sân khấu nhận quà, lần đầu cậu bé biết bộc lộ cảm xúc vui sướng khi đứng bật lên rồi cười.
"Lúc đó bất ngờ đến nỗi hai vợ chồng chỉ biết nhìn nhau khóc", chị Hằng kể lại. Trong những năm tiếp theo, từ sự hỗ trợ của bố mẹ, cậu bé này liên tục đạt học sinh giỏi. Năm lớp 3, Huy còn đạt giải nhất tỉnh Lâm Đồng và giải Ba quốc gia cuộc thi giải toán qua mạng Internet (ViOlympic).
Từ khi biết đọc, Gia Huy đã thích sách Tin học, thường mua về tự mày mò trên máy tính. Cậu đam mê Tin học đến nỗi cứ đứng trên lớp là lại luyên thuyên nói về lập trình hay các hệ điều hành. Lên cấp hai, Huy rất tích cực chỉnh sửa các sản phẩm Power Point, video của nhóm học tập, làm poster cho lớp để tham gia các cuộc thi khác nhau.
Năm lớp 10, vì hiểu nhầm với một người bạn mà Huy bị khủng hoảng tinh thần. Đúng thời điểm này, trường thông báo có cuộc thi về Power Point chương trình Tin học văn phòng quốc tế, chị Hằng động viên con trai tham gia bởi hiểu mỗi khi ngồi trước máy tính, Huy sẽ quên hết những thứ xung quanh. Dù chỉ đạt 875/1.000 điểm, nhưng là động lực để cậu tham gia cuộc thi Word lần sau và đạt điểm tuyệt đối. Nhờ thành tích này, Huy được chọn vào đội tuyển của trường.
Năm 2024, vượt qua hơn 2.000 thí sinh trên cả nước, Gia Huy đã giành giải Nhì cuộc thi Vô địch tin học văn phòng thế giới, được cùng mẹ ra Hà Nội nhận giải.
Nhắc tới Huy, cô Trần Thị Thu Hương, giáo viên chủ nhiệm lớp 11A4 luôn nhớ tới tinh thần tự học và tình yêu công nghệ của chàng trai trẻ.
"Huy chưa từng đi học thêm nhưng thành tích học tập rất đáng nể. Học sinh này còn luôn chủ động trong mọi kế hoạch của bản thân, nhiệt tình tham gia công tác trường lớp", vị giáo viên chia sẻ.
Ở tuổi 17, Gia Huy đang tập dần cách trở thành người lớn. Không còn nhiều hành động tự làm tổn thương mình, không cáu giận mỗi khi không vừa ý, cậu đã chững chạc, yêu thương và cởi mở với mọi người. Mỗi khi gặp phải ánh mắt thiếu cảm thông hoặc câu hỏi ác ý về mình, Huy đều dõng dạc: "Tự kỷ không phải là bệnh, đừng kỳ thị những người như con".
Còn với chị Hằng và anh Huấn, họ vẫn đang tiếp tục đồng hành cùng con trên hành trình tự đặt tên "Đi về phía mặt trời, bỏ lại bóng tối sau lưng". Ước mơ của hai vợ chồng là thấy Gia Huy trưởng thành, sống hạnh phúc, thiện lương và có thể tự nuôi sống bản thân.
"Tự kỷ không gì phải sợ, chúng ta sẽ chiến thắng nếu đủ tình yêu và sự cố gắng", người mẹ khẳng định.
(Theo Vnexpress)

Address

Quận 2
Ho Chi Minh City
700000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nuôi Con Đúng Cách posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram