Không bao giờ bỏ cuộc

Không bao giờ bỏ cuộc Mia

Hãy đưa bọn trẻ đi.Hãy đưa chúng đi khi chúng vẫn còn muốn bạn đưa đi.Khi chúng vẫn còn vui vẻ sau mỗi lần bạn nói "đi t...
04/07/2025

Hãy đưa bọn trẻ đi.
Hãy đưa chúng đi khi chúng vẫn còn muốn bạn đưa đi.
Khi chúng vẫn còn vui vẻ sau mỗi lần bạn nói "đi thôi".
Khi bạn vẫn là người chúng thích ngồi cạnh nhất.
Khi chúng vẫn còn nói "Ba ơi, ba ơi, nhìn kìa!" hàng trăm lần một ngày.

Sẽ không hoàn hảo đâu.
Sẽ hỗn loạn, ồn ào, choáng ngợp và mệt mỏi.
Những chiếc túi sẽ nặng trĩu. Những cơn giận dữ sẽ rất to. Đồ ăn vặt sẽ hết trong chớp mắt.

Nhưng hãy đưa chúng đi.

Một ngày nào đó chúng sẽ lớn.
Chúng sẽ tự đóng gói đồ đạc của mình.
Chúng sẽ đi du lịch mà bạn không được mời.
Chúng sẽ không cần bạn nắm tay hay trèo lên đùi bạn nữa.

Và bạn sẽ ước có thêm một chuyến đi lộn xộn, hỗn loạn, mệt mỏi nữa với đôi bàn tay nhỏ xíu trong tay mình.

Vậy nên hãy đưa bọn trẻ đi.
Hãy tạo ra những kỷ niệm.
Hãy tận hưởng tất cả;
và phớt lờ sự phán xét từ những người không quan trọng.
Nguồn: copy

KHÔNG PHẢI MỌI CUỘC CHIẾN ĐỀU ĐÁNG ĐỂ BẠN THAM GIA!Có những cuộc chiến khiến ta hao tổn năng lượng mà chẳng dẫn đến đâu....
02/07/2025

KHÔNG PHẢI MỌI CUỘC CHIẾN ĐỀU ĐÁNG ĐỂ BẠN THAM GIA!

Có những cuộc chiến khiến ta hao tổn năng lượng mà chẳng dẫn đến đâu. Hãy dành năng lượng cho tầm nhìn, ước mơ và vận mệnh của chính mình.

Tôi từng hỏi một người phụ nữ rất thành công về bí quyết của cô ấy.

Cô ấy mỉm cười và nói với tôi:
"Tôi bắt đầu thành công khi tôi ngừng tham gia vào những cuộc chiến nhỏ nhặt dành cho những người nhỏ nhen.

⚡️Tôi ngừng tranh cãi với những người nói xấu sau lưng tôi...
⚡️Tôi ngừng đấu tranh với gia đình chồng...
⚡️Tôi ngừng tìm kiếm sự chú ý...
⚡️Tôi ngừng cố gắng đáp ứng kỳ vọng của người khác về mình...
⚡️Tôi ngừng tranh cãi về quyền lợi của mình với những kẻ ngu ngốc...

"Tôi để những cuộc chiến đó lại cho những người không còn điều gì khác để chiến đấu."

Và tôi bắt đầu đấu tranh cho:
📌Tầm nhìn của tôi, ước mơ của tôi, ý tưởng của tôi, và vận mệnh của tôi.
📌Ngày tôi từ bỏ những cuộc chiến nhỏ nhặt chính là ngày tôi bắt đầu trở nên thành công.

💥”Một số cuộc chiến không đáng với thời gian của bạn."
💥Hãy lựa chọn kỹ lưỡng điều gì đáng để bạn chiến đấu!

Theo Trang Colours of the Wind
Ảnh: MinhHuonghug

Người ta bảo: đừng dạy nhà giầu cách tiêu tiền. Giờ phải thêm một câu: đừng dạy tỉ phú cách chọn vk.Một số người, cả đàn...
02/07/2025

Người ta bảo: đừng dạy nhà giầu cách tiêu tiền. Giờ phải thêm một câu: đừng dạy tỉ phú cách chọn vk.

Một số người, cả đàn ông lẫn đàn bà, dè bỉu hình thức, tuổi tác của Lauren Sánchez: Tưởng tỉ phú thì thế nào, lấy một bà 56 tuổi, nhìn như chuyển giới, như đàn ông. Giầu thế sao không lấy các em xinh như mộng, trẻ trung 18 -20. Các cụ bảo trâu già thích cỏ non, còn ông chủ Amazon là voi rồi, tư duy của voi không giống trâu. Làm sao lấy góc nhìn của mình, để áp đặt cho người khác được hả mấy người.

Các bà các chị ỉ ôi chê Lauren Sanchez già, xấu thế mà tỉ phú cũng lấy. Thì lại phải nhìn lại những người đàn ông bả đã từng yêu và chung sống đi, toàn đình đám, có số má cả chứ chưa một người nào thường thường bậc trung. Bản thân bả cũng là một người không hề bình thường, bả cực giỏi, giầu, tầm ảnh hưởng lớn và rất kul ngầu nhá.

Lấy một cô gái trẻ, thậm chí tuổi con, cháu thì đến một thằng đàn ông tầm thường nhất cũng làm được. Lấy một cô gái trẻ, đẹp thì những người đàn ông giầu giầu là có thể làm được. Nhưng lấy một người phụ nữ không còn trẻ mà lại độc lập, giầu có, tài giỏi, nổi tiếng thì đàn ông giầu không thôi chưa đủ nha. Tới tầm ấy, người như bả còn chọn lựa kỹ hơn lúc còn trẻ cơ.

Các em gái đừng có lo ế mà vơ đại, chỉ cần mình là cây ngô đồng thì phượng hoàng sẽ bay tới đậu thôi.

“Làm đúng, kể cả khi không có ai nhìn.”Nghe đơn giản, nhưng để làm được điều đó không dễ.Trong một thế giới mà người ta ...
01/07/2025

“Làm đúng, kể cả khi không có ai nhìn.”
Nghe đơn giản, nhưng để làm được điều đó không dễ.

Trong một thế giới mà người ta thường chỉ “diễn” khi có ánh mắt dõi theo, thì sống ngay thẳng, tử tế trong thầm lặng lại là điều rất đáng trân trọng.

Làm đúng khi có người giám sát, ai cũng làm được. Nhưng giữ vững nguyên tắc khi không ai chứng kiến – đó là bản lĩnh, là đạo đức thật sự.

- Nhặt một mảnh rác không ai thấy.
- Tự giác sửa lỗi không ai nhắc.
- Làm tròn trách nhiệm dù không ai khen.

Tử tế không phải là diễn xuất – nó là sự kiên định khi không có khán giả.
Giống như cái rễ cắm sâu vào đất – không ai thấy, nhưng chính nó nuôi cây vững chãi.
Đó là cách ta xây dựng nhân cách. Không phải để ai đó tán thưởng, mà để chính mình có thể ngẩng cao đầu.

Thế giới này cần nhiều hơn những người “âm thầm làm đúng” – vì chính họ là nền móng của sự tử tế và tin cậy...

❤️Triết lý sốngNhiều người chọn ăn chay với hy vọng tích đức, cầu phước, sống lâu, bớt bệnh, được sinh về cõi lành. Nhưn...
28/06/2025

❤️Triết lý sống

Nhiều người chọn ăn chay với hy vọng tích đức, cầu phước, sống lâu, bớt bệnh, được sinh về cõi lành. Nhưng nếu ta dừng lại và tự hỏi: "Vì sao ta ăn chay?" - câu trả lời đó sẽ phơi bày tâm ta rõ hơn bất kỳ chiếc gương nào. Ăn vì thương? Hay ăn vì mong cầu? Ăn vì thấy đó là điều đúng?Hay ăn vì muốn được gì đó cho riêng mình?

Nếu ăn chay để cầu phước, thì sâu bên trong vẫn là một dạng tham - dù có thể là tham vi tế, khó nhận ra. Ta không còn giết hại trực tiếp, nhưng vẫn nuôi dưỡng ý muốn nhận về, hưởng quả, được đền đáp. Trong khi đó, bản chất của từ bi - chính là yêu thương không điều kiện, là không vì mình mà làm điều tốt cho kẻ khác.

Phật từng dạy: "Thiện có hai loại - thiện hữu lậu và thiện vô lậu." Thiện hữu lậu là việc lành nhưng còn mong cầu, còn dính mắc vào kết quả. Thiện vô lậu là việc lành xuất phát từ tâm thanh tịnh, không đòi hỏi, không đặt điều kiện, không thấy mình là người ban ơn. Đó là khi ăn chay không còn là hình thức, mà là một sự lặng lẽ của trái tim không nỡ. Không nỡ gây tổn thương. Không nỡ vì miếng ăn mà ai đó phải chết.

Thật ra, dù ta ăn rau hay thịt, nếu tâm không tỉnh, thì vẫn có thể gieo nghiệp. Làm nông trồng rau, cũng có thể gi.ế.t sâu bọ. Dọn một cánh đồng, cũng có thể tước đi nơi sống của biết bao loài nhỏ bé. Nhưng khi tâm ta hướng thiện, đầy sự tỉnh thức và xót thương, thì hành động ấy không còn là tạo nghiệp mà là chuyển nghiệp.

Cho nên, việc ăn chay thật sự có giá trị - không phải ở đĩa thức ăn, mà ở tâm người dùng bữa. Có những người ăn mặn mà tâm đầy từ bi. Có những người ăn chay nhưng tâm đầy kiêu mạn, phân biệt. Vậy nên, tâm mới là gốc rễ của nghiệp, chứ không phải chỉ hành động.

Và cũng như một bông hoa không khoe sắc để được ai khen ngợi, người có lòng từ không làm điều lành để được vỗ tay. Họ làm - vì thấy không làm thì không yên. Vì tâm họ đã mềm ra trước nỗi đau của muôn loài.

Khi ăn một bữa cơm mà không còn nghĩ đến chuyện tích đức hay mong cầu gì nữa, mà chỉ đơn giản là ăn bằng lòng biết ơn và từ tâm - lúc đó, ta đã gần chạm đến đạo.

Nguồn:St

Ngày còn nghèo - mình làm gì cũng cẩn thận.Đơn hàng ít ỏi - mỗi khách là một cơ hội quý.Tự mình đóng hàng từng cái áo, d...
17/06/2025

Ngày còn nghèo - mình làm gì cũng cẩn thận.
Đơn hàng ít ỏi - mỗi khách là một cơ hội quý.

Tự mình đóng hàng từng cái áo, dán từng miếng nhãn bằng cả hai tay và một chữ "tâm".
Công nhân đi làm về muộn, mình gửi thêm tiền tăng ca, dù mình chẳng dư bao nhiêu.

Mình nghĩ đơn giản: "Có trước có sau, có nhân có quả."
Làm nghề tử tế thì mới bền.

Rồi đùng một cái - may mắn tới.
Một đối tác nước ngoài đặt đơn hàng lớn.
Xưởng mình ngày đêm sáng đèn - máy chạy không nghỉ.
Tiền bắt đầu về - nhiều đến mức mình không còn nhớ lần cuối mình kiểm tra sổ nợ là khi nào.

Mình thuê thêm người, mở rộng xưởng, thay đồ, đổi xe.
Mình bắt đầu quen với thành công - Và rồi.. mình bắt đầu cho phép mình dễ dãi.

Mình bảo tổ trưởng: "Cái này lỗi nhẹ thôi, khách không thấy đâu."
Mình bảo kế toán: "Lùi lương lại vài hôm, giữ dòng tiền xoay đã."
Mình bảo chính mình: "Cái gì cũng làm đúng thì sao lời nổi?"

Mình bắt đầu khôn lõi - Và mình nghĩ, đó là cách làm ăn "thông minh".

Nhưng rồi - chỉ trong một tháng - mọi thứ sụp đổ.
-Đơn hàng bị trả về vì chất lượng kém.
-Đối tác huỷ hợp đồng.
-Công nhân bỏ đi gần hết.

Mình ngồi trong xưởng trống - nhìn những cuộn vải chất đống và những chiếc áo lỗi không ai nhận.
Lần đầu tiên sau nhiều năm, mình mới thấy sợ. Không phải sợ mất tiền.
Mà sợ cách mình đánh đổi chữ "tử tế" lấy vài đồng lợi nhuận.

Lúc đó mình mới hiểu - người ta không ngã vì lúc đói.
Người ta ngã vì khi no quá, họ tưởng mình không thể sai.

Làm ăn càng thuận, càng nên sợ nhân quả.

Vì thành công không miễn trừ ai khỏi hậu quả của những điều tệ hại mà họ đã âm thầm làm ra.
Và vì - càng đứng cao.. ngã sẽ càng đau.

"LÀM ĂN CÀNG THUẬN - CÀNG NÊN SỢ NHÂN QUẢ.
Vì khi mình nghĩ mình khôn.. là lúc nhân quả bắt đầu ghi sổ."

2025 tuyệt đối đừng đi sai đường nữa. Lau sáng đôi mắt, nỗ lực kiếm tiền, giữ sự minh mẫn. Đừng nghĩ về những chuyện vô ...
15/06/2025

2025 tuyệt đối đừng đi sai đường nữa. Lau sáng đôi mắt, nỗ lực kiếm tiền, giữ sự minh mẫn. Đừng nghĩ về những chuyện vô ích, những gì không thay đổi được thì đừng vướng mắc.
Những gì không có được thì đừng miễn cưỡng, những gì không vừa mắt thì đừng để trong lòng. Nâng cao giá trị bản thân, nỗ lực kiếm tiền và bảo vệ sức khoẻ là điều không được phép dừng lại…

12/06/2025

Một là giàu đến mức không cần lo đến tiền, hai là nghèo đến mức phải tự dỗ dành bản thân rằng tiền không làm cho con người hạnh phúc.

Còn lại chúng ta đều hiểu rằng, tiền mang lại cho chúng ta cảm giác an toàn, hạnh phúc và dễ chịu.

Khi bạn có nhiều tiền, chiếc điện thoại sẽ là công cụ không phải thứ để khoe mẽ.
Khi bạn có nhiều tiền, chiếc xe hơi sẽ là phương tiện không phải thước đo đẳng cấp.
Khi bạn có nhiều tiền, người yêu chia tay bạn là bởi vì không hợp tính cách, chứ không phải vì bạn không đủ sức lo lắng cho cô ấy.
Khi bạn co nhiều tiền, đám cưới là ngày vui không phải bài toán chi phí.
Khi bạn có nhiều tiền bạn sẽ chọn công việc bạn thích không phải vì đồng lương.
Khi bạn có nhiều tiền, căn nhà là tổ ấm không phải căn phòng chỉ để ngủ tạm qua ngày.
Khi bạn có nhiều tiền, chuyện học hành của con cái là bởi vì nó thích chứ không phải vì ngành ấy học phí rẻ mà dễ xin việc.
Khi bạn có nhiều tiền, cha mẹ bạn sẽ sống khỏe sống vui, không phải sống dè chừng từng toa thuốc, từng bữa cơm.
Khi bạn có nhiều tiền, tuổi già sẽ là lúc nghỉ ngơi du lịch, không phải vắt kiệt sức để làm việc.
Khi bạn có nhiều tiền, bạn sẽ để lại nền tảng cho thế hệ sau, không phải để chúng tự bơi.
Khi bạn có nhiều tiền, bạn dám cho đi một cách hào phóng chứ không phải thấy chạnh lòng.
Khi bạn có nhiều tiền, bạn dám sống một cuộc đời ngay thẳng không phải cúi đầu trước bất kì ai.
Khi bạn có nhiều tiền, bạn dễ dàng chọn sự đúng đắn chứ không bị cám dỗ để phải đánh mất mình.

Thật ra hãy kiếm tiền và có nhiều tiền để được chọn lựa cuộc sống bạn muốn, mua được quyền lựa chọn, lựa chọn cách sống, lựa chọn tình yêu, lựa chọn những điều đúng đắn.

Hãy kiếm tiền chân chính để làm chủ đồng tiền, bắt tiền phải làm việc cho mình. Đừng kiếm tiền bất chính, tiền bạc sẽ làm chủ và sai khiến bạn làm những điều tệ hại.

Đừng chê bai tiền bạc bởi vì tiền bạc sẽ giúp bạn có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng cũng đừng vì đồng tiền mà đánh mất bản thân, bạn sẽ bị đồng tiền hành hạ.

Tiền bạc không mua được hạnh phúc nhưng nó sẽ hỗ trợ bạn hạnh phúc.

Mình đã làm được những việc mà tâm trí phải làm. Vì vậy mình kiểm soát được tâm trí của chính mình. Những gì không nằm t...
12/06/2025

Mình đã làm được những việc mà tâm trí phải làm. Vì vậy mình kiểm soát được tâm trí của chính mình.

Những gì không nằm trong bảy chức năng này không được phép xuất hiện trong tâm trí mình.

NGHIỆP, PHƯỚC, LUÂN HỒI. Nghiệp và Phước không phải là số phận mà là kết quả của Nhân Quả. Nghiệp và Phước là kết quả củ...
12/06/2025

NGHIỆP, PHƯỚC, LUÂN HỒI.

Nghiệp và Phước không phải là số phận mà là kết quả của Nhân Quả.

Nghiệp và Phước là kết quả của mọi hành động bạn làm với cuộc đời, là kết quả của việc bạn ra quyết định với thế giới nội tâm và ngoại cảnh.

Không có bàn tay nào quyết định cuộc đời bạn, chỉ có chính bạn và những gì bạn đang làm lúc này.

Bạn khổ hay sướng là vì lựa chọn, thói quen, tư duy của chính mình.

Bạn khổ hay sướng là vì cách sống, cách làm việc, cách cho đi của bạn.

Luân hồi không phải là chuyện đầu thai mà là chu kì của nội tâm.

Bạn luân hồi trong từng khoảnh khắc. Khi lặp lại thói quen xấu, bạn luân hồi trong cái khổ. Bạn để quá khứ ám ảnh, bạn luân hồi trong tiếc nuối. Bạn mơ tưởng về tương lai, bạn luân hồi trong tham lam.

Luân hồi là vòng lặp của chính kiếp sống này của bạn, chuyện gì cứ lặp đi lặp lại ở cuộc đời bạn, thì đó là luân hồi.

Muốn thoát khỏi luân hồi không phải chờ tới kiếp sau, chỉ cần tỉnh thức ở khoảnh khắc này. Phá vỡ vòng lặp.

Thoát khỏi luân hồi thì được gọi là vãng sinh.

Không phải sau khi chết mới là vãng sinh, mà chính khi bạn tỉnh thức thì lập tức bạn đã vãng sinh.

Vãng sinh chính là sống hiểu biết, yêu thương, không dính mắc đó chính là cực lạc, là thiên đường.

Chỉ có Hiện Tại là thật. Quá khứ và Tương Lai đều là ảo ảnh trong tâm.

Nếu để quá khứ định nghĩa bạn, bạn sẽ bị trói buộc. Để tương lai ám ảnh bạn sẽ mất tự do. Chỉ khi sống ở hiện tại bạn mới có sức mạnh thay đổi tất cả.

Muốn có Phước hãy sống tử tế.
Muốn hết Nghiệp hãy thay đổi suy nghĩ và hành động.
Muốn thoát khỏi Luân Hồi hãy thôi lặp lại thói quen cũ.
Muốn Vãng Sinh hãy sống một đời sống có ý nghĩa.

Không có Thượng Đế hay Thần Thánh ban phước hay giáng họa cho bạn. Chính bạn là Vị Cứu Tinh của cuộc đời mình.

"Người ta cư xử với bạn ra sao thường phản ánh họ là ai, chứ không phải bạn là ai."Đó là sự thật!Bạn lịch sự, tử tế nhưn...
11/06/2025

"Người ta cư xử với bạn ra sao thường phản ánh họ là ai, chứ không phải bạn là ai."

Đó là sự thật!
Bạn lịch sự, tử tế nhưng họ vẫn lạnh nhạt, khinh khỉnh.
Bạn thành thật, hết lòng nhưng họ vẫn nghi ngờ, dè chừng.
Bạn chưa kịp làm gì sai nhưng họ đã phòng thủ như thể bạn sắp làm tổn thương họ.

Mệt mỏi, bạn tự hỏi:
“Mình đã làm gì sai?”
“Mình có vấn đề à?”
“Hay là do mình không xứng đáng?”
Không đâu… Bạn không sai. Bạn chỉ là đang đứng trước tấm gương méo của người khác.

1. Họ đang phản chiếu tổn thương của họ chứ không phải phản ánh bạn.
Có người luôn chỉ trích bạn không phải vì bạn dở, mà vì họ quen với việc bị chỉ trích từ nhỏ.
Lớn lên trong một gia đình mà yêu thương cũng phải đi kèm điều kiện, nên nay, họ không biết cách công nhận ai, kể cả chính mình.

Có người xa cách với bạn không phải vì bạn đáng ghét, mà vì họ từng yêu sai người, từng tin nhầm người.
Và giờ đây, họ dựng lên bức tường im lặng để tự bảo vệ mình.

Có người hạ thấp bạn không phải vì bạn thấp kém thật, mà vì bạn gợi cho họ nhớ tới những điều họ không có:
một chút tự tin, một chút kiên cường, một chút ánh sáng mà họ vẫn chưa chạm tới được.

“Con người không thấy bạn như bạn là, họ thấy bạn như chính họ đang là.”

2. Thế nên đừng dùng tiêu chuẩn lệch lạc của người khác để đánh giá giá trị bản thân.
Giống như bạn đứng trước gương vỡ và thấy mặt mình méo mó.
Liệu bạn có tin đó là khuôn mặt thật của mình không?

Nếu câu trả lời của bạn là "không". Vậy thì khi ai đó cư xử bất công, hằn học hay lạnh lùng với bạn…
- bạn không cần phải phản ứng bằng việc tự trách.
- cũng không cần phải cố gồng lên để chứng minh mình xứng đáng.

Bởi vì:
Thái độ của họ là bài học của họ.
Cách bạn phản hồi mới là sự trưởng thành của bạn.

3. Không ai đủ khỏe để gánh cảm xúc thay người khác mãi.
Có những lúc, bạn nghĩ mình nên bao dung, nên hiểu cho quá khứ của họ.
Nên nhẫn nhịn vì “ai cũng có tổn thương riêng”.
Nhưng này... bao dung không có nghĩa là cho phép người khác làm bạn đau, hiểu không có nghĩa là gánh giùm.

Bạn đâu có nghĩa vụ:
Phải luôn dịu dàng với người luôn gắt gỏng.
Phải luôn kiên nhẫn với người không chịu lớn.

4. Có những điều nên buông, chứ không phải sửa.
Bạn không thể “sửa” một người quen coi khinh là thói quen.
Bạn không thể “cảm hóa” một người chưa sẵn sàng chữa lành.
Bạn càng không thể “cứu” ai đó khi họ chưa nhận ra mình đang chìm dần.
Giống như người đang sốt cao, bạn đưa thuốc nhưng họ từ chối, cứ nghĩ mình… chỉ bị gió máy.

Bạn có thể thương nhưng không nên gánh.
Bạn có thể lùi mà không hèn.
Bạn có thể giữ trái tim mình sáng bằng cách không để cơn giận của người khác nhuộm màu lòng bạn.

5. Bài học cuối cùng là bài học về sự tự do bên trong.
Bạn không thể kiểm soát chuyện người khác nghĩ gì, nói gì, làm gì.
Nhưng bạn có thể chọn:
Không tin lời cay độc là sự thật.
Không lấy tổn thương của người khác làm gánh nặng của mình.
Không để những điều bên ngoài quyết định lòng tin về chính mình, về cuộc sống bên trong bạn.

Vậy nên, mỗi khi bị cư xử tệ, thay vì tự trách mình trách người…
Hãy tự nhủ:
“Tôi không biết họ đang trải qua điều gì. Nhưng tôi biết mình là ai."

Nhà văn nói: 1 người nóng nảy, vô lễ ở nhà nhưng lễ phép, tử tế với người ngoài không phải là bất hiếu mà là vì 3 lý do ...
11/06/2025

Nhà văn nói: 1 người nóng nảy, vô lễ ở nhà nhưng lễ phép, tử tế với người ngoài không phải là bất hiếu mà là vì 3 lý do sau

Hiện tượng "ngoài nóng trong lạnh" này không phải hiếm gặp, mà phản ánh những vấn đề sâu xa trong quan hệ gia đình hiện đại.

Nhà văn Mạc Ngôn từng nói: "Gia đình là mảnh đất đầu tiên nuôi dưỡng cảm xúc của một con người, nhưng cũng là nơi dễ sinh ra những tổn thương nhất."

Không ít người nhận ra rằng mình dễ nổi cáu, lạnh nhạt với người thân, nhưng lại cư xử lịch sự, tử tế với người ngoài. Hiện tượng "ngoài nóng trong lạnh" này không phải hiếm gặp, mà phản ánh những vấn đề sâu xa trong quan hệ gia đình hiện đại. Người ta có thể không hề bất hiếu, nhưng lại khó dành sự dịu dàng cho cha mẹ bởi những vết thương chưa lành từ thời thơ ấu.

Nhà văn nói: 1 người nóng nảy, vô lễ ở nhà nhưng lễ phép, tử tế với người ngoài không phải là bất hiếu mà là vì 3 lý do sau- Ảnh 1.
Ảnh minh hoạ
01. Tổn thương chưa được chữa lành
Nhà tâm lý học Alfred Adler từng nói: "Người hạnh phúc dùng tuổi thơ để chữa lành cả đời, còn người bất hạnh dùng cả đời để chữa lành tuổi thơ".

Nhiều người lớn lên trong môi trường gia đình thiếu thốn sự cảm thông, bị mắng mỏ, kiểm soát hoặc thậm chí trừng phạt dưới danh nghĩa "vì con". Những tổn thương ấy âm thầm tích tụ, hình thành nên kiểu phòng vệ cảm xúc, giữ khoảng cách với người thân để tránh bị tổn thương thêm lần nữa.

Khi cha mẹ dùng sự áp đặt để thay cho lắng nghe, lấy danh nghĩa yêu thương để kiểm soát, con cái dần học được rằng: gia đình không phải nơi an toàn để bộc lộ bản thân. Dù sau này có duy trì mối quan hệ hòa nhã, trong lòng vẫn khó lòng thân thiết trở lại.
Cha mẹ càng dịu dàng, bao dung, thì con cái mới càng dễ mở lòng. Yêu thương sinh ra yêu thương, còn áp đặt và tổn thương chỉ khiến người ta học cách khép lại trái tim.

02. Bị cuốn vào mâu thuẫn của cha mẹ
Trong cuốn "Mối quan hệ thân mật", tác giả viết rằng: Cha mẹ là cỗ máy tạo nên giấc mơ đầu đời của con, cũng là khuôn mẫu hành vi. Mối quan hệ giữa cha và mẹ ảnh hưởng sâu sắc đến thế giới nội tâm của đứa trẻ.

Khi cha mẹ thường xuyên cãi vã, đổ lỗi hoặc lôi con vào mâu thuẫn, đứa trẻ sẽ dần hình thành sự sợ hãi, bất an với chính ngôi nhà của mình. Có khi, các em buộc phải trở thành người hòa giải, bị kẹt giữa tình yêu dành cho cả hai người lớn, điều đó tạo nên áp lực âm thầm, khiến cảm xúc bị kìm nén trong thời gian dài.

Lớn lên, mỗi lần gặp lại cha mẹ, những ký ức cũ lại trỗi dậy khiến nhiều người dễ cáu kỉnh, mệt mỏi hoặc tìm cách né tránh. Cách họ giữ khoảng cách với gia đình không phải là sự vô tâm, mà là bản năng tự vệ của một đứa trẻ từng bị cuốn vào trận chiến không thuộc về mình.

03. Sự xa cách sinh ra từ chiều chuộng và bao bọc quá mức
Không phải chỉ có tổn thương mới tạo nên khoảng cách, mà đôi khi, chính sự yêu thương thái quá cũng khiến người ta xa dần khỏi những người thân yêu.

Nhiều đứa trẻ được bao bọc từ nhỏ, không cần làm gì, không phải chịu trách nhiệm gì. Lâu dần, các em hình thành thói quen coi sự hi sinh của người thân là điều hiển nhiên.

Đối với người ngoài, các em lại được dạy phải lễ phép, lịch sự – còn với cha mẹ, ông bà, thì có thể buông lời cáu gắt, gượng gạo hoặc im lặng lạnh lùng. Kiểu "xã hội hóa lệch pha" này khiến con trẻ tưởng rằng: người thân thì không cần phải nỗ lực gì để gìn giữ.

Nhưng sự nuông chiều không dạy được lòng biết ơn. Một đứa trẻ lớn lên trong tiện nghi và được phục vụ mọi thứ, sẽ khó có khả năng thấu cảm và sẻ chia. Lớn lên, chúng dễ rơi vào tình trạng: ngoài thì mềm mỏng, trong nhà lại cộc cằn, thiếu kiên nhẫn.

Vậy làm sao để con cái lớn lên không trở thành người xa lạ trong chính gia đình mình?

Nhiều người lớn khi nhận ra mình đang sống với trái tim nguội lạnh trong chính mái nhà thân quen, mới giật mình đặt câu hỏi: "Phải chăng, ngày bé mình cũng từng bị đối xử như vậy?". Thật vậy, một đứa trẻ sinh ra vốn không biết lạnh nhạt là gì, chúng chỉ học cách yêu thương từ những gì chúng được nhận.

Nếu bạn thường xuyên trách mắng con trước mặt người khác, con sẽ học được rằng yêu thương đi kèm tổn thương.

Nếu bạn kiểm soát mọi lựa chọn của con với danh nghĩa "vì con", con sẽ dần tin rằng, gia đình là nơi không có quyền được là chính mình.

Nếu bạn dành hết dịu dàng cho người ngoài, nhưng về nhà lại cau có, con sẽ nghĩ rằng, lễ phép chỉ dành cho người dưng.

Những đứa trẻ lớn lên trong thiếu thốn sự lắng nghe, trong sự áp đặt hoặc chiều chuộng quá mức, rồi sẽ trở thành người lớn lạc lõng trong chính mái ấm của mình. Họ sẽ lịch thiệp với cả thế giới, nhưng dè chừng, xa cách với người thân.

Vì vậy, hãy bắt đầu lại từ chính hôm nay – nuôi dạy con trong tình yêu thương kèm giới hạn, trong sự tôn trọng cảm xúc chứ không phải kiểm soát hành vi. Hãy để con được thể hiện mình, được nói ra suy nghĩ, được yêu thương mà không đi kèm điều kiện.

Một đứa trẻ từng được thấu hiểu và chấp nhận trong gia đình, khi lớn lên, dù có bước ra thế giới rộng lớn, cũng sẽ luôn biết cách quay về, mỉm cười, và dịu dàng với người thân yêu của mình.

Vì gia đình – nơi gần nhất, cũng nên là nơi ấm nhất.

Và yêu thương, là điều cần học, từ khi con còn rất nhỏ.

coppy

Address

25 Nguyễn Hữu Thọ
Ho Chi Minh City

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Không bao giờ bỏ cuộc posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Category