
29/06/2025
🌿365 NGÀY - NHẬT KÝ CÂY KỂ – NGÀY 59
Giai đoạn: Tự nhận thức sâu – Khi tôi học cách đối diện và hòa giải với bóng của chính mình
(1) CÂY KỂ
Sáng nay, ánh nắng lên sớm hơn thường lệ.
Mặt trời chiếu xiên qua những tán cây phía xa –
và tôi bỗng thấy, trên nền đất ẩm dưới chân mình…
một hình thù kỳ lạ đang hiện ra.
Tôi hơi giật mình.
Là cái bóng của tôi.
Nó có dáng mảnh khảnh, khẽ nghiêng như tôi,
rễ chạm đất, cành chạm gió – giống hệt.
Nhưng có gì đó… tối hơn, nặng hơn và im lặng hơn tôi.
Tôi đứng một lúc lâu, không biết nên vui hay nên sợ.
Tôi từng nghĩ: cái bóng là phần xấu – là điều phải né tránh.
Nhưng hôm nay, tôi đứng yên và nhìn thật kỹ.
Cái bóng ấy – không nói gì, không làm gì,
chỉ lặng lẽ phản chiếu tôi một cách trung thực nhất.
Không thêm, không bớt.
Không tô hồng, cũng không đen kịt.
Tôi chợt hiểu:
Cái bóng không phải kẻ thù.
Nó là phần mà ánh sáng tạo ra khi tôi hiện diện.
Và nếu tôi đủ can đảm để nhìn, tôi sẽ thấy chính tôi –
trong cả sáng lẫn tối.
Và tôi mỉm cười.
Tôi không hoàn hảo.
Nhưng tôi đang sống thật – nên tôi có bóng.
Và thế là đủ.
(2) LÝ THUYẾT TÂM LÝ
Trong phân tâm học của Carl Jung, “Cái bóng” (the Shadow) là một phần tự nhiên của bản ngã – nơi chứa đựng những khía cạnh mà ta không muốn thừa nhận: sự giận dữ, yếu đuối, ghen tuông, sợ hãi... Nhưng Jung cho rằng:
“Đối diện với cái bóng chính là con đường đi đến sự toàn vẹn.”
Không phải bằng cách loại bỏ, mà là chấp nhận, lắng nghe, tích hợp nó vào bản thể.
(3) CHIÊM NGHIỆM
- Bạn đã bao giờ dừng lại để “nhìn cái bóng của mình” chưa?
- Có điều gì trong bạn mà bạn từng cố né tránh, nhưng thực ra… chỉ đang chờ được nhìn nhận và yêu thương?
- Hôm nay, nếu bạn có thể nói một câu với “cái bóng” của mình, bạn sẽ nói gì?