20s của Mèo

20s của Mèo Nơi mình lưu giữ và chia sẻ quãng thời gian 20s đẹp nhất của mình. Mong bạn cũng sẽ có được 20 đẹp nhất của bạn

24/02/2025

----KHI NÀO THÌ NÊN NGHỈ VIỆC
*Bài viết là quan điểm của cá nhân mình. Quan điểm không có đúng và sai, chỉ có quan điểm phù hợp. Hãy chọn lọc thông tin phù hợp với mình.

▪️Nghỉ việc.
Trước hết, hành động rời khỏi một công ty/tổ chức - nó không phải là 1 việc xấu. Tại sao mình phải nhấn mạnh việc này. Vì mọi người thường nghĩ khi một người đưa ra quyết định nghỉ việc tức là họ phải có chuyện gì hục hặc, không hài lòng, những lý do tiêu cực mới đi đến bước cuối cùng là xin nghỉ. Suy nghĩ này chỉ là một góc nhìn. Mình là một trường hợp hoàn toàn ngược lại, mình nghỉ việc không vì một lý do tiêu cực nào cả.

▪️Khi nào thì nên nghỉ việc?
Mình không có câu trả lời cho câu hỏi này trong tất cả trường hợp. Mình chỉ có câu trả lời cho trường hợp của riêng mình. Vì vậy, hãy đọc tiếp nếu bạn xem công việc không chỉ là cần câu cơm mà trên hết là một công cụ để phát triển bản thân VÀ bạn thấy mình trong những trường hợp sau:

1️⃣ Bạn vẫn chưa biết mình muốn trở thành ai, đam mê cái gì và bạn MUỐN tìm ra câu trả lời thông qua công việc.
2️⃣ Bạn biết rõ mục đích, định hướng nghề nghiệp của mình là gì.

OK, bắt đầu thôi
Quay ngược lại thời điểm 2016 - mình có công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp. Đây chính là phiên bản [chưa biết mình muốn gì, đam mê cái gì và muốn tìm ra câu trả lời thông qua công việc] của mình. Lúc đó mình chọn việc chỉ đơn giản là để có một công việc, kinh nghiệm đi làm. Cái giai đoạn chập chững bắt đầu công việc đầu tiên thường là giai đoạn mà các bạn trẻ dễ đưa ra quyết định nghỉ việc nhất. Lý do là vì bạn vẫn chưa biết mục tiêu nghề nghiệp của mình là gì, mình muốn có được gì ở công việc này, công ty này. Nên thường gặp khó là mấy bạn sẽ thấy nản, gặp cái gì ngoài hiểu biết của mình là thấy đuối, thấy cái gì vô lý là cho rằng nó thật sự vô lý, bị sếp la là sẽ tự ái. Bạn không thấy được lý do đủ lớn để có động lực vượt qua những khó khăn ban đầu này và quyết định nghỉ việc như một sự giải thoát.

Quay lại câu chuyện của mình, mình gắn bó với công ty đầu tiên một thời gian khá lâu - 2 năm 8 tháng. Mặc dù trong khoảng 1 năm đầu, mình vẫn chưa thật sự rõ ràng là mình muốn gì và đam mê gì cả.

🔺Vậy điều gì làm mình ở lại?
Việc có cơ hội để khám phá và học những điều mới mỗi ngày là động lực cho mình tiếp tục. Nhận thức được rằng mình đang lớn lên nhờ công việc là lý do lớn nhất để mình ở lại.
Nếu bạn đang làm một công việc mà mỗi ngày như mọi ngày, không có gì làm cho bạn cảm thấy khó khăn, mỗi ngày trôi qua bạn cảm thấy không học thêm được điều gì mới, night-to-five job cứ sáng sáng đến công ty rồi chiều xách cặp về, mỗi tháng đến ngày nhận lương - theo mình, BẠN NÊN NGHỈ.

Giai đoạn vừa bước ra khỏi trường đại học là lúc mà đầu bạn mở nhất có thể. Bạn lúc này giống như một miếng bọt biển vậy đó, khả năng thấm hút tuyệt đối, tiếp thu cực kỳ nhanh, thể lực, tinh thần cái gì cũng ở mức max, không phải vướng bận trách nhiệm gia đình. Bạn nào độc thân lại càng không phải mất thời gian để vun đắp cho một mối quan hệ. Bạn có gần như đến 80% thời gian và năng lượng để tập trung cho sự nghiệp, công việc. Hãy tận dụng thời điểm này hết mức có thể. Dấn thân đi, cái gì khó phải giành lấy làm, cái gì mới, thấy hứng thú thì thử. Chăm chỉ và luôn sẵn sàng để ĐƯỢC làm việc. Đừng nghĩ đến 2 chữ “ổn định” lúc này. Tin mình đi, sau những nỗ lực làm việc không ngại khó, bạn sẽ thấy mình cứng cáp lên không tưởng, và dần dần câu trả lời cho câu hỏi bạn muốn gì, đam mê gì sẽ ngày càng rõ ràng hơn.
TÓM LẠI, nếu bạn đang băn khoăn về bản thân, không biết mình muốn gì, HÃY LÀM VIỆC, bất cứ việc gì mà bạn nghĩ mình thích. Thử hết tất cả những option mà bạn có thể nghĩ đến. Đừng bỏ cuộc dễ dàng khi gặp khó khăn. Câu trả lời sẽ tìm đến bạn. Đừng tìm kiếm tiền vào lúc này, hãy tìm kiếm sự phát triển của chính mình.

Trở về hiện tại, mình vừa mới nghỉ việc ở công ty đầu tiên tháng 3 vừa rồi. Mình lúc này đã biết rõ bản thân muốn gì và mục tiêu nghề nghiệp của mình là gì. Lúc này tiêu chuẩn cho công việc của mình đã nâng lên một tầm cao mới. Mình bắt đầu biết giá trị bản thân của mình ở đâu và mình đang cần điều gì để phát triển hơn nữa.Công việc bây giờ phải đáp ứng được những tiêu chí quan trọng theo ưu tiên giảm dần như sau:

🔸Đúng với định hướng nghề nghiệp, career path mình đặt ra
🔸Môi trường cho phép mình được take risks, có nhiều room để phát triển (trong đó sếp trực tiếp là nhân tố quan trọng)
🔸Công việc không đi ngược lại giá trị cá nhân của mình (ví dụ: bạn là người yêu môi trường thì sẽ không bao giờ làm cho những cty phá hoại môi trường)
🔸Lương hợp lý và các chính sách phúc lợi
Ngoài ra còn nhiều yếu tố khác như văn hoá công ty ..v….v.

Và mình đã quyết định nghỉ khi bắt đầu hình thành một định hướng nghề nghiệp lớn hơn mà công việc hiện tại không còn đáp ứng được nữa.
Đó là một quyết định cực kỳ khó khăn và nhiều cảm xúc với mình. TPG (công ty đầu tiên của mình) hơn cả một công ty, là gia đình thứ 2 của mình. Nơi đã cho mình trải nghiệm những cảm xúc cùng cực nhất khi phải đối mặt với những dự án khó đến căng người, những khách hàng đã dạy cho mình biết chửi thề (thiệt sự là vậy 🙂) đến những cảm xúc thăng hoa nhất khi cùng những người đồng đội, biến ý tưởng trên mấy trang proposal thành những sản phẩm bằng xương bằng thịt, được hàng triệu người biết đến và yêu thích. Tuyệt vời nhất là mình liên tục được đẩy đến giới hạn và nhận ra những khả năng ngoài sự hiểu biết của bản thân. Từng ngày, từng dự án trôi qua, mình càng hiểu bản thân hơn và tự tin hơn vào khả năng của mình.
Mình nghỉ việc với tràn ngập sự biết ơn trong lòng và luôn tự hào khi có dịp nhắc đến TPG.

🔺Tại sao nói đây là quyết định khó khăn với mình.
Mình nghỉ việc để chuyển sang một môi trường hoàn toàn khác. Nơi mà mình nghĩ, ở đây mình sẽ tìm được điều mình muốn. Mình nhận được nhiều lời cảnh báo, nhiều những khó khăn sẽ phải đối mặt. Mình hoàn toàn nhận thức được mình đang phải đánh đổi một sự chắc chắn ở hiện tại để thử sức trong một tương lai mà mình không biết chắc kết quả sẽ thế nào. Mình có sợ không? Sợ chứ, lo lắng chứ. Cảm giác bước ra khỏi vùng an toàn của mình có bao giờ dễ dàng.
Vậy mình vượt qua nỗi sợ đó bằng cách nào?
Mình tin vào cái lý do mà mình chọn con đường này. NÓ XỨNG ĐÁNG để mình vượt qua tất cả nỗi sợ, khó khăn trước mắt. Mình tin là đến cuối cùng, dù mình có chọn sai đi chăng nữa thì ít nhất mình đã dám thử để biết rằng cái lựa chọn này nó sai rồi. Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì? Mình mất công việc ở công ty mình yêu quý thì sao? Mình hoàn toàn có thể tìm một công việc khác trong hàng ngàn lựa chọn ngoài kia. Và mình không còn thấy sợ nữa.

Nếu đã có một mục đích nghề nghiệp rõ ràng, bạn nên nghỉ việc khi không còn tìm được điều bạn muốn ở công việc hiện tại nữa. Ai rồi cũng phải lớn, cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn. Khi ra đi hãy giữ trong lòng những điều tích cực nhất cùng với sự biết ơn. Vì dẫu công việc có cho bạn những trải nghiệm lên bờ, xuống ruộng, mất mát, đau thương hay vui vẻ, sung sướng thì đến cuối cùng tất cả những điều đã xảy ra, nếu nó chưa khiến bạn phải chết, đều đã giúp cho bạn trưởng thành. WHAT DOESN’T KILL YOU MAKES YOU STRONGER.

TUỔI 20++BẠN CÓ ĐANG CẢM THẤY CHÔNG CHÊNH?Đâu đó trên đoạn đường của tuổi trẻ, bạn có đôi lần cảm thấy trống rỗng? Những...
03/11/2019

TUỔI 20++
BẠN CÓ ĐANG CẢM THẤY CHÔNG CHÊNH?

Đâu đó trên đoạn đường của tuổi trẻ, bạn có đôi lần cảm thấy trống rỗng? Những thất bại, những nỗi buồn, sự chỉ trích, lời ai đó nói ra vào khiến bạn mất hết tự tin vào bản thân. Những lần thử và sai, những cú va vấp đầu đời khiến bạn cảm thấy mất phương hướng. Bạn bắt đầu ngó sang đứa bạn thân, vừa ra trường đã có công việc thật tốt. Bạn ngó sang thằng bạn cấp 3 hồi xưa cũng bình bình tầm tầm không mấy nổi bật, vậy mà bây giờ chuẩn bị lên đường đi du học, tương lai ai nấy đều xán lạn. Nhìn lại mình, vẫn chẳng đâu tới đâu. Bạn cảm thấy lạc lõng, chẳng còn chút động lực để cố gắng. Bạn bắt đầu cảm thấy tất cả những gì mình đã và đang làm liệu để làm gì và được gì.

Bạn thân mến, nếu bạn đã từng hay đang trải qua những ngày tháng chông chênh tuổi trẻ, tụi mình cùng ôm nhau một cái nhé, vì mình cũng đã và đang chơi vơi như thế. Mình hy vọng những chia sẻ tiếp theo của mình sẽ giúp bạn cảm thấy tốt hơn phần nào.

☀️ Cảm giác chông chênh đâu đó trên chặng đường đời là bình thường và cần thiết để hiểu hơn về chính mình.

Cảm giác chơi vơi, mất phương hướng là tín hiệu để bạn nhận ra rằng bạn cần một mục đích lớn hơn cho cuộc sống, đó là tín hiệu bạn đang bắt đầu bước vào một cuộc chơi lớn hơn, cuộc sống của một người trưởng thành. Bạn thử nhớ lại xem, có phải trước đây bạn đến trường vì bố mẹ bạn định sẵn cho bạn, vì đứa nào tuổi bạn cũng thế. Bạn chẳng bao giờ phải tự hỏi bản thân, mình đi học để làm gì. Bây giờ, toàn bộ cuộc sống là của bạn, do bạn quyết định và chịu trách nhiệm. Giữa mênh mông ngã rẽ, bạn vẫn chưa biết mình phải đi đâu, về đâu, làm gì mới đúng, và bạn nhận ra mình cần một mục đích, một con đường. Chúc mừng, bạn đã LEVEL UP, thăng cấp thành người lớn. Từ đây bạn sẽ là người làm chủ mọi quyết định cho chính mình và cảm giác mông lung, chơi vơi giữa những lựa chọn là điều không thể tránh khỏi khi chúng ta vẫn đang trên con đường hiểu hơn về chính mình, vẫn chưa thật sự rõ ràng mình muốn gì và cần làm gì.
Hãy xem đây là cơ hội để chiêm nghiệm và kết nối với chính mình. Hãy tự hỏi bản thân:bạn làm tốt việc gìđiều gì làm bạn thíchđiều gì khiến bạn không vuinhững giá trị cá nhân mà bạn xem trọng và không thể thoả hiệp .v...v...

Hiểu bản thân là nền tảng quan trọng và là chiếc kim chỉ nam để chúng ta đưa ra những lựa chọn đúng đắn và phù hợp với chính mình.

☀️Dừng so sánh bản thân với người khác, tất cả chúng ta đều có múi giờ của riêng mình.

“Danh sách 30 under 30”
“Trở thành Brand Manager ở tuổi 23”
“Tỉ phú 9x khởi nghiệp lúc 18 tuổi”

Hàng ngàn những câu chuyện thành công ra rả trên các trang báo mạng, mức lương ngàn đô của đứa bạn thân, cô em gái thăng chức vèo vèo trong vòng 2 năm,… có phải tất cả đang khiến chúng ta cảm thấy như mình là kẻ thất bại, bạn thấy mình đang đi chậm hơn cả thế giới, bạn cảm thấy mình thật tầm thường, thậm chí thảm hại? Mình đã từng rơi vào khủng hoảng vì so sánh bản thân với sự thành công của người khác một cách thiếu tỉnh táo. Sự ganh tị, suy nghĩ hơn thua khiến mình quên mất mình đang sống cuộc đời của riêng mình và có những niềm hạnh phúc giản dị riêng của mình. Mình tin rằng mỗi chúng ta có một khung giá trị sống riêng biệt, chúng ta chạy trên một đường đua của chính mình chứ chẳng cạnh tranh hay hơn thua với bất kỳ ai. Có người đặt sự nghiệp là quan trọng nhưng có người lại thấy hạnh phúc khi được dành thời gian cho gia đình, những người thân yêu. Cũng như câu chuyện về trái khổ qua, có người chẳng bao giờ có thể ăn được khổ qua và một mực kỳ thị vị đắng của nó nhưng lại có người mê mẩn vị đắng nhẫn nhẫn của chúng và trân trọng giá trị sức khoẻ mà khổ qua mang lại.
Định nghĩa thành công và hạnh phúc của mỗi chúng ta là hoàn toàn khác biệt. Và nếu bạn cứ mãi chạy theo định nghĩa thành công của một người khác thì sẽ chẳng bao giờ có thể cảm thấy hạnh phúc. Hãy kiên nhẫn, bình tĩnh và tận hưởng cuộc sống theo cách của mình. Điều duy nhất bạn cần so sánh đó là chính bạn của ngày hôm qua. Tất cả chúng ta đều có múi giờ riêng và không ai là đang "trễ giờ" cả.

☀️ Hãy tin rằng, mọi thứ rồi sẽ ổn. The dots will connect themselves, eventually.

Cuối cùng, hãy giữ cho mình một niềm tin rằng mọi thứ rồi sẽ ổn. Hãy làm tốt nhất trong khả năng những gì bạn có thể, mọi điều còn lại trời xanh sẽ an bài. Tận nhân lực, tri thiên mệnh. Steve Jobs có từng nói: “You can’t connect the dot forward. You can only connect them looking backward. So you have to trust that the dots will somehow connect in your future.” Có thể ngay tại thời điểm này bạn chưa hiểu được việc này, sự lựa chọn này, cảm giác mông lung, mơ hồ này, giai đoạn chếnh choáng này sẽ giúp gì, cho bạn được điều gì. Hãy tin rằng the dots will connect và bạn sẽ thấy mọi việc đã xảy ra đều có ý nghĩa của nó. Cảm giác chông chênh ở tuổi trẻ thường là vào lúc bạn bắt đầu mất niềm tin với một vài lựa chọn hiện tại trong cuộc sống (công việc, tình cảm, đam mê…) và đang phân vân trước vô vàn những ngã rẻ bất định phía trước, không biết phải làm gì và làm thế nào để không mắc sai lầm. Với mình cách tốt nhất để vượt qua cảm giác đó là hành động, chọn cho mình một ngã rẽ và cứ thế bước tiếp. Tất nhiên là hãy hành động sau khi đã suy nghĩ thật thấu đáo về chính mình, điều mình muốn và cần. Và khi đã suy nghĩ thật kỹ, hãy đưa ra quyết định và dũng cảm thực hiện nó. Mỗi khi nao núng, ngần ngại trước một quyết định gì mình thường nhớ tới câu này “Fearless is not the absence of fear. Fearless is acting despite fear” - Dũng cảm không phải là bạn không sợ bất kỳ điều gì mà là việc bạn hành động mặc kệ nỗi sợ. Chúc bạn tìm được lối rẽ cho riêng mình và dũng cảm tiến về phía trước. Nếu không may đó có là một lối rẽ sai thì tin mình đi, một lúc nào đó trong tương lai, khi nhìn lại bạn sẽ cảm ơn bản thân đã bước theo lối rẽ sai ấy để tìm ra đường đúng cho mình :)

Hôm nay, nếu bạn có đang cảm thấy chênh vênh, chơi vơi, trống rỗng đến thế nào đi nữa, hãy cảm thấy hạnh phúc vì bạn vẫn đang được sống và được trăn trở, hãy hạnh phúc vì bạn đang có hàng ngàn những lựa chọn phía trước để bước tới vì đâu đó ngoài kia có những người trẻ còn không có cho mình quyền được lựa chọn cuộc sống của chính mình.

Chúc tụi mình, tuổi 20++ thật rực rỡ và thấu hiểu bản thân để luôn mạnh mẽ tiến về phía mặt trời~~~~ 🌻🌻🌻

Mèo ♥️ .

Address

Ho Chi Minh City
70000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when 20s của Mèo posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram