
03/08/2025
Ngày xửa ngày xưa, ở một khu chợ nhỏ ven sông, có một người phụ nữ tên là Mai. Cô nổi tiếng khắp vùng vì nụ cười tươi và giọng nói ấm áp, ai ghé qua sạp hàng của cô cũng cảm thấy như vừa ghé thăm một người thân. Cuộc sống của Mai yên bình trôi qua từng ngày – sáng sớm ra chợ, trưa dọn hàng, chiều quay về căn nhà nhỏ ngập hương hoa cau trước sân.
Nhưng rồi một ngày nọ, khi đang bưng rổ hàng nặng, Mai thấy cánh tay tê dần, các ngón như bị kim châm. Ban đầu, cô nghĩ “nghỉ một chút là hết”, nhưng chỉ ít hôm sau, tê tay lại kèm theo những cơn đau âm ỉ vùng lưng, khiến việc ngồi bán hàng lâu trở nên cực nhọc.
Dù vậy, Mai vẫn luôn ước mơ giữ được sức khỏe để tiếp tục buôn bán, tích góp chút tiền cho đứa cháu gái đang học đại học. “Chỉ cần đôi tay này khỏe lại, lưng bớt đau, mình sẽ bán thêm nhiều năm nữa” – cô tự nhủ.
Thế nhưng, cơn đau không chịu buông tha. Tay cô tê nhiều đến mức đôi lúc làm rơi cả cân hàng, lưng nhức mỏi khiến cô phải chống tay đứng dậy từng chút. Người quen bắt đầu bảo: “Hay là nghỉ đi, kẻo lại nằm liệt”, lời nói vô tình khiến lòng Mai chùng xuống.
Một buổi trưa vắng khách, “kẻ phản diện” xuất hiện – đó là cơn tê nhức lan lên tận vai, làm cô suýt đánh rơi cả khay trứng. Đúng lúc ấy, một vị khách quen – Dược sĩ Huân từ Nhà thuốc Sài Gòn – ghé qua. Thấy sắc mặt Mai kém hồng hào, anh ân cần hỏi thăm. Nghe Mai kể, anh chậm rãi giải thích: “Chị có thể đang gặp hội chứng ống cổ tay kèm thoái hóa cột sống lưng. Nếu để lâu sẽ ảnh hưởng nhiều đến vận động. Chị thử kết hợp nghỉ tay giữa các phiên bán, chườm ấm buổi tối, làm vài động tác giãn cơ lưng, và sắp xếp đi khám để biết rõ nguyên nhân.”
Nghe lời, Mai bắt đầu thay đổi. Ban đầu, việc nghỉ ngơi giữa buổi bán hàng thật khó, nhưng cô kiên trì. Mỗi tối, cô chườm ấm cổ tay, xoay nhẹ vai và kéo giãn lưng theo hướng dẫn. Vài tuần sau, những cơn tê giảm bớt, lưng cũng đỡ mỏi, Mai lại cười rạng rỡ với khách.
Ngày phiên chợ Tết, Mai bày hàng sớm, tay thoăn thoắt gói từng mớ rau, cân từng ký gạo, lòng tràn đầy biết ơn. Bệnh tật chẳng còn là “bóng đen” đe dọa như trước.
“Bài học lớn nhất mình học được là yêu thương và chăm sóc bản thân sớm, đừng đợi đến khi quá muộn” – Mai mỉm cười. Và cô tiếp tục sống khỏe, bán hàng, gieo tiếng cười cho mọi người quanh mình… 🌸