Nhà Thuốc Cơ Xương Khớp Sài Gòn - 153 Tô Ký Q12 - Dược Sĩ Công Huân

Nhà Thuốc Cơ Xương Khớp Sài Gòn - 153 Tô Ký Q12 - Dược Sĩ Công Huân Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Nhà Thuốc Cơ Xương Khớp Sài Gòn - 153 Tô Ký Q12 - Dược Sĩ Công Huân, Pharmacy / Drugstore, 153 Tô Ký, Phường Đông Hưng Thuận, (giáp GÒ VẤP, giáp TÂN BÌNH), Quận 12, đoạn giữa Cầu Vượt Quang Trung và Cầu Chợ Cầu, Ho Chi Minh City.

NHÀ THUỐC SÀI GÒN - CHUYÊN CƠ XƯƠNG KHỚP, ĐẦY ĐỦ CÁC THUỐC KHÁC
SỐ 153 Tô Ký, (giáp GÒ VẤP, TÂN BÌNH), đoạn giữa Cầu Vượt Quang Trung và Cầu Chợ Cầu
____

𝗗𝗨̛𝗢̛̣𝗖 𝗦𝗜̃ Đ𝗔̣𝗜 𝗛𝗢̣𝗖 - CÔNG HUÂN 📞 0906743786 có Zalo , tư vấn chuyên sâu chi tiết

Tôi kể bạn nghe chuyện ông Dũng – một người đàn ông hiền lành như đất, năm nay đã đúng 60 tuổi. Sau hơn ba mươi năm làm ...
08/07/2025

Tôi kể bạn nghe chuyện ông Dũng – một người đàn ông hiền lành như đất, năm nay đã đúng 60 tuổi. Sau hơn ba mươi năm làm việc trong ngành giáo dục ở huyện, ông nghỉ hưu về sống cùng bà nhà trong một con hẻm nhỏ rợp bóng bàng ở Gò Vấp.

Từ ngày về hưu, ông Dũng hay đi bộ buổi sáng ra công viên, đọc sách, nghe nhạc cổ, chăm sóc chậu mai, cây kiểng và trông cháu ngoại mỗi khi vợ đi chợ. Đời sống đơn giản, nhẹ nhàng như con nước ròng ngoài đồng. Ấy vậy mà dạo gần đây, ông thấy bàn chân phải đau âm ỉ, sưng đỏ ở vùng ngón chân cái. Đi lại thấy nhói buốt, đến mức phải khập khiễng từng bước. Mỗi lần bước xuống giường buổi sáng, cảm giác như dẫm phải g*i tre.

Ban đầu ông cứ nghĩ do tuổi tác, chắc là đau khớp thông thường. Nhưng sau đó vùng ngón chân bỗng đỏ tấy, nóng rát, nhức nhối từng cơn, kèm theo sốt nhẹ. Con gái ông – làm điều dưỡng – nhìn qua là nghi ngay "viêm mô tế bào" ở ngón chân, bảo ba nên đi khám. Nhưng ông chỉ cười xòa:
– Ba sống đến tuổi này rồi, vài ba cái đau vặt, chịu được hết.

Con bé ngồi bặm môi, nước mắt rơm rớm. Nó biết ba vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, dù đêm qua trở mình không biết bao nhiêu lần vì đau.
Rồi cái ngày định mệnh cũng đến – hôm đó ông Dũng đang dắt xe ra hẻm thì khuỵu hẳn xuống. Ngón chân sưng vù, giày không mang nổi. Ông thở dốc, mặt tái mét. Cả nhà cuống cuồng đưa ông vào phòng khám gần nhà. Bác sĩ nói: "Viêm mô tế bào, nếu không điều trị sớm có thể lan rộng, gây nhiễm trùng nặng." Cả nhà nghe mà rụng rời.

Lúc này, một người bạn cũ – ông Phú – từng làm bên ngành y tế, tới thăm. Nghe chuyện xong, ông chỉ nhẹ nhàng nói:
– Tôi hay ghé Nhà thuốc Sài Gòn ở Tô Ký. Có Dược sĩ Huân tốt nghiệp Dược sĩ Đại học Học viện Quân y, chuyên cơ xương khớp, giàu kinh nghiệm mà tận tâm lắm. Hỏi thử xem sao.

Nghe lời, con gái ông đến gặp Dược sĩ Huân. Anh tư vấn cặn kẽ: hướng dẫn vệ sinh chân đúng cách, giảm áp lực lên vùng tổn thương, ăn uống kiêng những món dễ làm sưng viêm (như đồ ngọt, bia rượu), và phối hợp dùng thuốc đúng cách theo toa bác sĩ.
Một tuần sau, ông Dũng đã thấy đỡ sưng, đi đứng thoải mái hơn. Hai tuần thì bớt hẳn đau. Ông gọi đùa:
– Cái chân già mà còn biết tái sinh, con à!

Giờ mỗi sáng ông lại thong d**g đi bộ, mang dép xốp nhẹ, cẩn thận từng bước. Trong túi áo vẫn thủ sẵn tờ giấy ghi mấy điều Dược sĩ Huân dặn. Lũ cháu hay trêu: "Ông ngoại bây giờ là học trò của thầy Huân rồi đó nha!"

Ông Dũng cười, ánh mắt ấm như nắng tháng mười:
– Mình già rồi, mà học điều gì giúp sống khỏe sống vui thì học cả đời cũng đáng con ơi.

Khi có dấu hiệu bất thường, đừng chủ quan. Lắng nghe cơ thể mình là cách yêu thương bản thân. Và trong đời, có một nơi như Nhà thuốc Sài Gòn, có người như Dược sĩ Huân, là điều quý hơn vàng.

Nếu bạn, hoặc người thân đang gặp vấn đề tương tự, hãy nhắn tin để được Dược sĩ Huân tư vấn riêng. Đôi khi, chỉ một cuộc trò chuyện cũng đủ làm nhẹ nỗi lo nặng trong lòng.
“Người giàu là người có sức khỏe. Người hạnh phúc là người không giấu bệnh.”

“Mấy bữa nay ổng hay ngồi lặng lẽ nhìn ra khoảng sân sau. Cái bóng áo thun bạc màu, lưng còng xuống như có ai buộc một t...
07/07/2025

“Mấy bữa nay ổng hay ngồi lặng lẽ nhìn ra khoảng sân sau. Cái bóng áo thun bạc màu, lưng còng xuống như có ai buộc một túi xi măng trên vai.”

Người ta kêu ổng là chú Bảy Vững – năm nay bốn mươi, làm thợ nề từ hồi còn trai tơ. Ba mươi năm leo giàn giáo, vác bao xi, đẩy xe cát... người ổng như một khối đất nung nứt nẻ, thấm mệt mà không chịu gãy. Ổng quen với cái đau dai dẳng như một phần của nghề, cho đến khi cái lưng cứng đơ buổi sáng, tay chân tê rần như kim chích. Có hôm đang trát vữa, cánh tay phải rụng xuống như thể không còn là của mình. Bác sĩ nói là chèn ép rễ thần kinh cổ – lưng, do thoát vị đĩa đệm lâu ngày không chữa.

Mấy đứa nhỏ thương cha, xúi ổng nghỉ đi, nhưng ổng cười méo miệng: “Tao nghỉ thì ai lo cơm gạo cho tụi bây?”. Vậy nên ổng chỉ bớt bốc vác, chứ không bỏ nghề.

Một lần tình cờ ngang qua tiệm thuốc, con út dúi cho ổng tờ rơi giới thiệu: “Tới chỗ Dược sĩ Huân coi sao, má bữa bầu bí cũng nhờ ảnh mà đỡ đau lưng mấy tháng cuối.”

Dược sĩ Huân ở Nhà thuốc Sài Gòn, góc Tô Ký – Gò Vấp. Ổng kể, lần đầu bước vô tiệm, thấy dược sĩ nhỏ người mà nói năng rành mạch, hỏi kỹ từng triệu chứng, thói quen sinh hoạt. Rồi hướng dẫn từng bài tập duỗi cột sống, giãn cơ tay chân, dặn dò uống vitamin nhóm B để nuôi dây thần kinh, dùng thêm thuốc chống viêm giảm đau đúng liều. Có khi đang nhức mỏi, dược sĩ còn gọi điện hỏi: “Hôm nay chú tập được mấy vòng kéo gối? Có bớt tê chưa?”.

Mỗi tháng, chú Bảy ghé lại tiệm hai lần. Dần dà, cái dáng đi bớt lệch. Mắt bớt mờ vì mất ngủ, lưng cũng bớt quặn khi trời trở lạnh. “Không hết liền được đâu, nhưng có người đi cùng, mình đỡ hoang mang”, chú nói vậy.

Mùa này công trình thưa vắng, chú ngồi đan rổ nhựa bán lẻ, đỡ vất vả. Có bữa sáng, trời vừa hửng nắng sau cơn mưa rào, chú đứng dậy, vươn vai nghe tiếng “rắc” nhẹ ở cột sống mà thấy lòng cũng nhẹ tênh. “Lưng còn đau nhẹ, tay còn hơi tê, nhưng không còn sợ phải nằm một chỗ như trước.”

Cuộc đời người thợ nề như chú, chẳng mong giàu sang, chỉ mong còn sức mà đứng trên giàn giáo, xây được thêm vài bức tường, sửa cái mái nhà cho con út.

Nếu ai đang mang trong mình những cơn đau âm ỉ như chú từng trải, đừng ngại inbox để được dược sĩ tư vấn riêng. Dược sĩ Huân – tốt nghiệp Dược sĩ Đại học tại Học viện Quân y – với hơn 16 năm kinh nghiệm, sẽ đồng hành như đã từng đồng hành với chú Bảy Vững.

📍Nhà thuốc Sài Gòn – Số 153 Tô Ký, giáp Gò Vấp – Tân Bình
📞 0906743786 – Dược sĩ Huân

“Có ai sống cả đời chỉ với đôi tay chai sạn, mà không cần một bàn tay khác dắt mình qua cơn đau?”

Cô kế toán tên Trúc, năm nay ba mươi bảy tuổi, làm ở công ty bán lẻ ngoài lộ lớn. Ngày nào cũng vậy, từ sớm tới chiều cô...
06/07/2025

Cô kế toán tên Trúc, năm nay ba mươi bảy tuổi, làm ở công ty bán lẻ ngoài lộ lớn. Ngày nào cũng vậy, từ sớm tới chiều cô ngồi dán mắt vô màn hình máy tính, còng lưng trên bàn làm việc, đôi vai thì gồng lên như sợ buông lỏng ra sẽ đánh rơi cả cuộc đời. Lưng cô bắt đầu âm ỉ đau từ dạo tết năm rồi, giờ thêm tê chân phải, nhất là buổi chiều tan ca, đi không vững, cảm giác như bàn chân không còn của mình.

Người ta nhìn Trúc mà tưởng cô mạnh mẽ, chăm chỉ, ít than phiền. Thiệt ra cô quen rồi. Quen cúi gằm người dưới ánh đèn bàn vàng nhợt, quen tiếng máy in kêu rít bên tai, và quen cả cảm giác ê ẩm phía thắt lưng lan xuống đùi. Lắm hôm về nhà, cô chỉ muốn buông mình lên giường, không ăn cơm, không nói chuyện, chẳng buồn chải tóc.

Có lần, chị Hòa phòng nhân sự cười hóm:
— Cô Trúc lúc nào cũng chỉn chu, làm như mấy chục tuổi rồi.
Trúc cười cho qua chuyện, nhưng lòng lại quặn một cái, như bị ai véo vào chỗ đang tê dại. Không phải cô không thấy mình già đi, mà là cô sợ… người ta cũng thấy.

Sợ người ta nghĩ “cô xuống sức rồi”, “già rồi”, không còn là “trụ cột phòng kế toán” như trước nữa. Sợ cả ánh mắt thương hại từ tụi thực tập sinh mới vào – tụi nó còn non mà ham làm, còn cô thì cố tỏ ra đừng mỏi.

Chiều đó, khi ngồi chờ xe buýt, Trúc đọc được cái bảng quảng cáo in chữ to:
“Đau lưng, tê chân – đừng chịu đựng âm thầm. Hãy tìm đến Dược sĩ Huân – Nhà thuốc Sài Gòn, 153 Tô Ký.”

Cô chẳng kịp nghĩ gì, chỉ thấy cái tên “Huân” khiến lòng dịu lại – hình như hồi còn nhỏ, ba cô cũng hay gọi một ông dược sĩ tên vậy.
Trúc ghé qua. Căn nhà thuốc nhỏ, tường trắng, có bảng hiệu hơi cũ nhưng sạch sẽ. Dược sĩ Huân là người đàn ông đứng tuổi, nét mặt điềm đạm, hỏi han nhẹ nhàng như biết hết chuyện đời cô. Ông bảo:
— Đau kiểu cô hay gặp ở dân văn phòng đó cô Trúc. Ngồi lâu quá, cúi nhiều, cơ lưng và dây thần kinh tọa bị chèn ép… Không cẩn thận dễ bị thoát vị đĩa đệm.

Ông không vội bán thuốc, chỉ hướng dẫn cô tờ giấy in bài tập kéo giãn, dặn mỗi buổi tối làm 5–10 phút. Rồi ông kê một ít viên uống hỗ trợ thần kinh, bảo:
— Tụi tôi không chữa khỏi liền đâu, nhưng có thể giúp cô khỏe hơn một chút, ngủ ngon hơn. Và nên đi khám nếu đau tăng.
Trúc về, làm theo. Đêm đó, lần đầu sau cả tháng, cô nằm ngủ được một mạch tới sáng.

Chuyện của cô chẳng có gì lạ. Chỉ là một người đàn bà ba mươi bảy tuổi, làm kế toán, sợ mất sức, sợ mất chỗ đứng, sợ người ta nhìn thấy mình yếu. Nhưng ít ra, nhờ một bảng hiệu nhỏ và một người dược sĩ già, cô biết… mình không cần phải chịu đựng một mình nữa.

📌 Bạn cũng đang gặp tình trạng đau lưng, tê chân vì ngồi làm việc nhiều? Đừng để lâu. Hãy inbox để được dược sĩ Huân tại Nhà thuốc Sài Gòn tư vấn miễn phí.

Tôi gặp chị lần đầu tiên trong một buổi chiều mưa nhẹ, ở góc chợ Tân Bình, nơi mùi vải vóc và âm thanh rộn ràng của nhữn...
05/07/2025

Tôi gặp chị lần đầu tiên trong một buổi chiều mưa nhẹ, ở góc chợ Tân Bình, nơi mùi vải vóc và âm thanh rộn ràng của những người bán hàng đan xen như bản nhạc buồn rộn ràng giữa phố thị. Chị tên là Hồng – năm nay 52 tuổi – chủ một tiệm thời trang nhỏ, bán buôn đủ loại áo đầm cho mấy chị em công sở. Gương mặt chị rám nắng, ánh mắt luôn có một vệt cười, nhưng đôi tay... thì hay khẽ xoa xoa, như đang trấn an cơn tê nhức âm ỉ nào đó.

Chị Hồng không mong gì nhiều, chỉ mong mỗi sáng mở tiệm, có thể treo hết chục cái áo lên móc mà không nhăn mặt vì đau. Mong buổi chiều gom hàng giao khách, đôi tay không còn buốt như kim châm. Mấy năm nay, chị gồng gánh cửa tiệm như người mẹ gánh con đi qua mùa dịch, nhưng gần đây… tay chị bắt đầu phản kháng.

Ban đầu chỉ là cảm giác tê rần các ngón, nhất là ngón cái và ngón trỏ. Rồi chuyển sang đau cổ tay, thậm chí có hôm chị không thể cài nút áo. Cầm cây kéo cắt vải cũng run run. Chị nói nhỏ với tôi, như sợ ai nghe thấy: “Tôi còn buôn bán gì được nếu hai tay không còn nghe lời nữa?”.

Thì ra chị mắc phải hội chứng ống cổ tay – một căn bệnh khá phổ biến ở phụ nữ trung niên, nhất là người làm nghề may, buôn bán, dùng tay thường xuyên. Dây thần kinh giữa ở cổ tay bị chèn ép, gây tê đau và yếu bàn tay. Mỗi lần đau lên, chị Hồng chỉ biết thở dài, ngồi tựa lưng vào tường như thể mình đang mất dần một phần thân thể.

Một lần ghé Nhà thuốc Sài Gòn để mua thuốc đau bụng cho đứa cháu, chị được cô dược sĩ hỏi han nhẹ nhàng:
– “Chị có bị tê tay hả? Hay tê về đêm, ngón cái ngón trỏ bị cứng không?”
Chị Hồng ngạc nhiên: “Sao em biết hay vậy?”

Thế là Dược sĩ Huân – người đã 16 năm làm việc với bao chứng đau của người lao động – nhẹ nhàng hướng dẫn chị đi khám thêm, nói rõ về nguyên nhân bệnh và hướng hỗ trợ: nẹp cổ tay khi làm việc, thay đổi tư thế làm việc, và một vài thuốc giảm viêm, bổ thần kinh theo chỉ định bác sĩ.

Chị Hồng bắt đầu đeo nẹp cổ tay ban đêm, tập vài động tác kéo giãn đơn giản mà Dược sĩ Huân hướng dẫn. Ban ngày, chị bớt cắt vải quá lâu một lần, thay bằng việc ngồi nghỉ, xoay tay, vuốt nhẹ ngón như trò chuyện với đôi tay mình. Cơn tê dần lùi, đôi khi chị còn đùa: “Tay tui giờ chỉ còn giận hờn nhẹ nhẹ thôi”.

Sau gần một tháng, chị đã có thể cầm kéo cắt liền mạch mười bộ váy. Cảm giác cứng buốt mỗi sáng cũng vơi dần. Tiệm nhỏ lại rộn ràng tiếng máy, tiếng chị cười nói qua điện thoại với khách: “Mai em giao hàng sớm nghen, chị cắt kịp rồi đó!”.

“Làm chủ thì phải biết thương mình trước cái đã,” chị Hồng tâm sự khi tôi ghé thăm. “Tay mình nuôi mình, mà mình cứ bắt nó chịu đựng hoài, không hỏi han nó thì có ngày nó nghỉ chơi thiệt.” Chị cười, tay vẫn thoăn thoắt gấp áo, nhưng mắt thì ánh lên cái tình của người từng đi qua đau đớn và biết quay về với chính mình.

Nếu bạn hoặc người thân đang gặp phải triệu chứng tương tự như chị Hồng – tê tay, đau cổ tay khi làm việc – đừng ngần ngại nhắn tin để được Dược sĩ Huân tư vấn riêng. Nhà thuốc Sài Gòn luôn ở đây, lặng lẽ, kiên nhẫn như đôi tay của chị Hồng năm nào. ❤️

📩 Inbox để được hỗ trợ riêng, hoặc giới thiệu cho người thân bạn bè cùng tìm lại đôi tay mạnh mẽ của mình.

Trên rìa một khu rừng cũ, nơi tiếng chim thưa dần khi hoàng hôn buông xuống, có một căn nhà gỗ nhỏ lặng lẽ nép mình bên ...
04/07/2025

Trên rìa một khu rừng cũ, nơi tiếng chim thưa dần khi hoàng hôn buông xuống, có một căn nhà gỗ nhỏ lặng lẽ nép mình bên xưởng vải cũ.
Ở nơi ấy, người ta vẫn thường thấy một ông lão với chiếc lưng hơi còng, bàn tay đầy vết chai, kiên nhẫn cắt từng thước vải, dạy dỗ đám thợ trẻ, giữ nếp cho cái xưởng mà ông đã dựng nên bằng cả đời người.

Ông tên là Tư Hòa, 63 tuổi, một người thợ lành nghề kiệm lời, sống cùng vợ và mấy đứa cháu nội nhỏ. Người làng nể ông vì sự ngay thẳng, thợ trong xưởng thương ông vì cái tình chân thật và tận tụy với từng đường kim mũi chỉ.
Nhưng rồi một ngày mùa đông âm u, khi ông vừa cúi xuống nhấc một cuộn vải lớn, một cơn đau nhức bất thần ập đến như bóng ma rình rập bấy lâu. Vai gáy ông như bị chèn ép, mỗi lần quay đầu như có dao cắt, tay phải tê rần khiến ông cầm kéo không vững. Cái đau lặng lẽ ấy bắt đầu đeo bám ông mỗi sáng thức dậy, mỗi đêm nằm trằn trọc...

Mỗi ngày, ông Tư vẫn cắn răng chịu đựng. Ông không than. Nhưng ai từng làm nghề may lâu năm đều biết: chỉ cần vai đau – là cả cuộc sống sẽ đảo lộn.

Cho đến một chiều, cậu thợ cả phải đỡ ông khi ông suýt ngã vì tê cứng cánh tay. Họ nhất quyết đưa ông đến Nhà thuốc Sài Gòn – nơi có Dược sĩ Huân, người đã giúp nhiều thợ máy, công nhân và thợ hồ thoát khỏi cảnh khổ vì đau mỏi vai gáy.

Dược sĩ Huân ân cần thăm hỏi, giải thích cho ông hiểu rõ nguyên nhân có thể là thoái hóa cột sống cổ, thoát vị đĩa đệm cổ, hoặc viêm dây thần kinh cánh tay, và nhắc ông nên đi khám chuyên khoa nếu tình trạng không cải thiện.

Từ hôm đó, ông bắt đầu điều chỉnh lại tư thế, nghỉ ngơi hợp lý, áp dụng những bài tập nhẹ và tuân thủ hướng dẫn chăm sóc sức khỏe. Dù thời gian không xóa hết dấu vết tuổi tác, nhưng cái đau đã không còn đeo bám ông như trước.
Rồi xưởng vải lại sáng đèn, bàn cắt lại rộn tiếng kéo, ông Tư lại ngồi bên máy may, ánh mắt sáng nhẹ trong buổi chiều loang nắng...
Và ông sống yên vui, ấm êm bên gia đình và những người thợ nghĩa tình, mãi mãi về sau.

📍 Nếu bạn cũng đang chịu đựng đau vai gáy, tê tay, co cứng cổ, đừng im lặng.
📞 Gọi ngay Dược sĩ Huân - Nhà thuốc Sài Gòn: 0906 743 786
📍 153 Tô Ký, quận 12 – gần cầu Chợ Cầu.
💌 Inbox nếu cần tư vấn riêng. Hoặc chia sẻ truyện này cho người thân đang đau mỏi âm ỉ mỗi đêm.
Một cuộc sống mới có thể bắt đầu từ một lời khuyên đúng lúc.

Sáng thứ Bảy, quán cà phê gần nhà chị Thảo như thường lệ lại rôm rả tiếng cười nói. Chị – một nữ doanh nhân 49 tuổi, tự ...
01/07/2025

Sáng thứ Bảy, quán cà phê gần nhà chị Thảo như thường lệ lại rôm rả tiếng cười nói. Chị – một nữ doanh nhân 49 tuổi, tự kinh doanh và cũng là một nhà đầu tư có tiếng trong giới bất động sản. Mọi khi chị đi giày cao gót bước vào, dáng đi nhẹ nhàng, tự tin như thể cả thế giới này là sàn diễn riêng của chị. Vậy mà hôm nay… chị bước khập khiễng, chân trái hơi nhấc hẳn lên.
“Ủa, chị Thảo, hôm nay đi kiểu gì mà như mới tập đi?” – một người bạn hỏi.

Chị cười méo xệch: “Tối qua đi xem đất ở tận Củ Chi, lúc leo lên xe lại quên bước cẩn thận, trẹo một phát ở cổ chân. Đau mà muốn xỉu luôn.”

Chuyện nghe thì đơn giản, nhưng ai từng bị lật cổ chân rồi thì hiểu – đau như trời giáng. Lúc đầu, chị Thảo chỉ nghĩ nghỉ một chút là hết, nên vẫn cố gắng ngồi ký hợp đồng, gồng mình cả buổi chiều. Tới tối thì cổ chân sưng vù, bước đi đau thấu xương. Về tới nhà, chị lục tung tủ thuốc, dán cao, xịt giảm đau, lấy khăn chườm lạnh… mà vẫn không đỡ.

Sáng nay, một người bạn thân mách: “Thôi ghé Nhà thuốc Sài Gòn chỗ dược sĩ Huân thử xem, ổng chuyên cơ xương khớp mà, có kinh nghiệm dữ lắm đó.”

Chị Thảo ban đầu còn ngần ngừ – tính chị là vậy, cái gì không phải “sang trọng chuyên nghiệp” là hay e ngại. Nhưng tới khi đau quá chịu không nổi, chị cũng ráng bắt Grab qua chỗ 153 Tô Ký.

Vừa bước vô, dược sĩ Huân nhìn một cái là biết ngay tình hình: “Chị lật cổ chân rồi. Có vẻ dây chằng bị căng nhẹ đến trung bình. Đừng xoa dầu nóng hay bóp rượu gì nha, dễ sưng to thêm đó. Giờ chườm lạnh, kê cao chân, băng ép cố định và nghỉ ngơi vài ngày là ổn. Có thể dùng thêm thuốc giảm đau kháng viêm nhẹ nếu cần.”

Nghe dược sĩ nói như… bắt mạch không cần máy, chị Thảo phục sát đất. Ông còn dặn thêm: “Lần sau đi xem đất hay di chuyển, nhớ mang giày thể thao hoặc ít nhất giày đế mềm. Gót cao là đẹp thiệt, nhưng xương khớp thì nó không có gu thẩm mỹ đâu!”
Chị bật cười: “Dạ, em đẹp nhưng ngu, đi guốc 7 phân vô bãi đất trống đúng là… thiếu hiểu biết trầm trọng!”

Sau hai hôm làm theo lời dặn, cổ chân đỡ hẳn. Chị Thảo vừa nhâm nhi cà phê vừa kể lại chuyện cũ, bạn bè ngồi nghe cười không dứt.
“Đời mà… đi nhiều, đầu tư nhiều, thắng cũng nhiều mà mấy cái ngu nhỏ nhỏ vậy vẫn dính hoài,” chị nói.
Rồi chị nhấp ngụm cà phê, ngẩng đầu nhìn ra đường đông đúc:
“Sống mà không để ý tới từng bước đi nhỏ, có ngày trượt chân ngay đoạn dễ nhất.”

Nếu bạn cũng đang có triệu chứng đau cổ chân, sưng, lật nhẹ… đừng chủ quan nhé. Nhớ inbox tụi mình để được dược sĩ tư vấn riêng – miễn phí mà hữu ích vô cùng. Nhà thuốc Sài Gòn – nơi bạn gửi gắm sức khỏe xương khớp của mình!

Buổi sáng ở khu trọ nhỏ sát chợ, chị Lài dậy sớm quét sân, rửa mấy cái thau dính dầu mỡ của phòng kế bên. Chị năm nay nă...
30/06/2025

Buổi sáng ở khu trọ nhỏ sát chợ, chị Lài dậy sớm quét sân, rửa mấy cái thau dính dầu mỡ của phòng kế bên. Chị năm nay năm tám tuổi, làm tạp vụ cho một công ty điện máy ở quận 12, lương đủ ăn và dành chút tiền lo cho thằng cháu học lớp bảy ở quê.

Gió sớm lùa qua khe cửa sắt, lành lạnh. Chị xoay vai, nghe một bên nhói lên, tê rần như có ai giật nhẹ dây thần kinh. Mấy bữa nay, vai phải chị đau âm ỉ, chừng đứng lâu hay cúi xuống quét nhà là như có đinh găm vô khớp.

“Chắc do quét sân lau cầu thang nhiều quá…” – chị nghĩ vậy, rồi xoa vai một hồi lâu, cũng không dám than, sợ bị cho là yếu.
Chị Lài là người chịu thương chịu khó. Trưa đứng nắng, chị cũng không nghỉ, tay xách giẻ lau, lưng cong như con tôm luộc. Có lần, chị làm rớt xô nước từ lầu ba, té lăn quay, nhưng vẫn cắn răng đi làm. Mỗi tháng, chỉ mong gửi về nhà được ít tiền, cho mẹ già mua gạo, cho cháu đóng học phí.

Hôm đó, mưa rả rích từ sáng. Lau gần xong tầng ba, chị chống tay lên thành cửa, chợt đau buốt một bên vai, phải ngồi bệt xuống sàn thở dốc. Có chị kế toán đi ngang qua thấy vậy, xúi: “Lài ơi, bà nên nghỉ bữa đi khám đi, đau kiểu đó nguy hiểm lắm…”.

Chiều, chị ghé Nhà thuốc Sài Gòn ở đường Tô Ký. Dược sĩ Huân, người đàn ông dáng cao, giọng ấm, tiếp chị bằng một nụ cười nhỏ nhẹ. “Dược sĩ ơi, tui đau vai hoài không hết, chắc bị khớp quá…” – chị nói, tay rờ lên chỗ đau, nét mặt nhăn nhúm.

Dược sĩ hỏi han kỹ, bảo: “Có thể chị bị viêm khớp vai hoặc căng cơ do vận động quá sức. Nhưng để chắc chắn, nên đi khám để chụp phim, mình mới biết rõ nguyên nhân.” Anh còn cẩn thận ghi cho chị mấy dòng hướng dẫn: chườm nóng vào buổi sáng, tập kéo giãn nhẹ nhàng, và tránh bưng bê vật nặng bằng tay phải.
Chị gật gật, rồi lén lau nước mắt. Không phải vì đau, mà vì cảm giác được người ta quan tâm tử tế quá đỗi.

Trên đường về, mưa vẫn không ngớt. Chị ngồi trên chiếc xe buýt, nép người vào khung cửa, tay vẫn ôm lấy vai trái như một cách tự an ủi. Qua cửa kính, chị thấy con đường quen, những người buôn bán co ro dưới mái hiên, và nghĩ đến ngày mai: “Mình sẽ đỡ thôi…”.
Cuộc đời, nhiều khi chỉ cần một người hỏi han chân tình, một lời khuyên từ tâm, đã đủ làm dịu đi cơn đau lâu ngày.

💬 Nếu bạn hoặc người thân gặp phải tình trạng đau vai như chị Lài, hãy inbox để được Dược sĩ Huân tại Nhà thuốc Sài Gòn tư vấn kỹ hơn.
📍153 Tô Ký, gần cầu vượt Quang Trung, Quận 12, TP.HCM
📞0906 743 786 – có thể gọi ngay.

Sáng sớm, trong hầm kỹ thuật tầng B2 của một tòa nhà văn phòng ở trung tâm quận 1, anh Long – 34 tuổi, kỹ thuật viên bảo...
30/06/2025

Sáng sớm, trong hầm kỹ thuật tầng B2 của một tòa nhà văn phòng ở trung tâm quận 1, anh Long – 34 tuổi, kỹ thuật viên bảo trì hệ thống – đang ngồi bóp bóp đầu gối trái. Cái thang máy số 3 hôm qua lại báo lỗi mở cửa chậm, nên anh phải leo lên leo xuống, kiểm tra từng cảm biến – “đã đời luôn”.

Long kể, dạo này mỗi lần đứng dậy từ tư thế ngồi xổm là phải chống tay như ông cụ. “Nghe cái khớp gối nó kêu răng rắc, cảm giác như mình mới 64 tuổi chứ không phải 34.” – anh cười, mà cười như mếu.

Bạn nào làm kỹ thuật tòa nhà sẽ hiểu – một ngày có thể leo cầu thang hơn 10 lần, đi kiểm tra từ máy bơm nước ở mái cho tới phòng điện ở tầng hầm, mà phần lớn thời gian là đứng, quỳ, cúi, gập gối. Gối không đau mới lạ. Mà Long thì lại cao to, hơi thừa cân, nên đầu gối càng “gánh team” cực hơn nữa.

Mấy bữa đầu, anh chủ quan nghĩ chắc do tập squat hơi quá tay. Nhưng gần tuần rồi, cơn đau không giảm mà còn sưng. Ngồi xổm lâu là tê cả bắp chân, đứng dậy thì lắc lư như say. Có hôm leo lên trần thả ống điện, suýt trượt chân vì đầu gối “lụp bụp” bất thình lình.

Mấy cô hành chính thấy vậy mới nói: “Anh Long thử ghé Nhà thuốc Sài Gòn chỗ đường Tô Ký xem. Nghe nói có dược sĩ tên Huân chuyên mấy bệnh xương khớp á, tư vấn kỹ lắm.”

Vậy là chiều hôm đó, sau khi hoàn tất ca trực, Long tìm tới số 153 Tô Ký. Vừa bước vào, anh gặp ngay Dược sĩ Huân – một anh chàng dáng gọn gàng, giọng Bắc nhẹ, nói chuyện chậm rãi nhưng cặn kẽ. Dược sĩ Huân hỏi kỹ từng biểu hiện: đau âm ỉ hay nhói buốt, có sưng không, có nghe tiếng lạo xạo trong khớp không…

Sau khi nghe xong, anh gật gù: “Nhiều khả năng là gối đang bị thoái hóa sớm do vận động quá mức, hoặc viêm do tích tụ áp lực lâu ngày. Nhưng cũng có thể là tràn dịch khớp gối. Anh nên đi khám bác sĩ chuyên khoa để chẩn đoán chính xác. Ở đây em có thể hỗ trợ anh vài sản phẩm giúp giảm viêm, hỗ trợ khớp, và tư vấn bài tập nhẹ nhàng tại chỗ.”

Long nghe xong thấy yên tâm. Anh được hướng dẫn kết hợp nghỉ ngơi hợp lý, không nên ngồi xổm lâu, chườm lạnh vùng gối sưng và tránh leo cầu thang nếu không cần thiết. Mấy sản phẩm hỗ trợ anh được giới thiệu rõ ràng, công dụng ra sao, dùng trong bao lâu. Không ép mua, không thổi phồng, đúng kiểu "có tâm chứ không có chiêu".
Từ hôm đó, Long bắt đầu “đối xử tử tế” với cái gối của mình hơn. Không làm liều leo trèo như cũ, chịu khó kê cao chân khi về nhà, mỗi tối còn xoay nhẹ gối theo lời dược sĩ chỉ. Vài tuần sau, gối đỡ hẳn. Anh bảo: “Giờ chỉ còn đau nhẹ nhẹ khi leo dốc, chứ không còn sưng tấy như trước.”

Cái hay là nhờ một cuộc tư vấn đúng lúc, một lời nhắc nhẹ nhàng, mà một anh kỹ thuật tưởng chừng “không bao giờ cần ai” cũng học được bài học quan trọng: “Gối không biết nói, nhưng nó sẽ ‘trả đũa’ nếu bị đối xử tệ bạc lâu ngày.”


“Khớp gối là bạn đồng hành thầm lặng – nâng niu lúc còn khỏe, sẽ biết ơn về sau.”

Nếu bạn hay bị đau khớp gối, tê tê khi đứng lên ngồi xuống, đừng ngại inbox để được dược sĩ tư vấn riêng. Có thể bạn chỉ cần một cú nhấc máy là cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều!

Sáng thứ hai, sau cơn mưa đêm rả rích, trời se lạnh, anh Minh – 27 tuổi – bước xuống xe buýt với gương mặt hơi nhăn. Châ...
29/06/2025

Sáng thứ hai, sau cơn mưa đêm rả rích, trời se lạnh, anh Minh – 27 tuổi – bước xuống xe buýt với gương mặt hơi nhăn. Chân phải khập khiễng, mỗi bước như dẫm lên g*i. Hỏi ra mới biết, ảnh làm điều phối viên tại một công ty dịch vụ vận tải. Mỗi ngày phải di chuyển khá nhiều giữa kho, bãi, bến xe và văn phòng. Dạo này chân anh bỗng đau nhói mỗi sáng, đặc biệt ở ngón chân cái, sưng đỏ như bị ong chích.

Mấy hôm đầu ảnh tưởng là do mang giày hơi chật, nhưng sau đó dù đi dép cũng đau. Đồng nghiệp nói chắc là “gout đó ông ơi!”. Anh Minh nghe “gout” mà tái mặt: “Ủa cái bệnh đó đâu phải chỉ mấy ông bụng bia sáu bảy mươi mới bị sao… tôi mới có hai bảy mà!”.

Thật ra thì gout không phân biệt tuổi, chỉ cần ăn uống thất thường, hay thức khuya làm ca, uống nước ít, nhậu nhiều – thì 27 tuổi cũng đủ điều kiện "trúng vé số". Anh Minh lúc đầu còn chủ quan, nhưng khi không thể đi giày được nữa thì mới lọ mọ đến nhà thuốc Sài Gòn.

Gặp dược sĩ Huân ở số 153 Tô Ký, anh mới ngớ người ra. “Trời ơi, mình đâu có nghĩ là gout có thể làm sưng to vậy. Ban đầu cứ nghĩ là đau do đi nhiều. Ai ngờ là do acid uric tăng mà khớp chân nó phản ứng”

Dược sĩ Huân nghe vậy chỉ cười hiền: “Nhiều người nghĩ gout chỉ là bệnh của người già, nhưng thực tế lại khác. Cái khớp đau đầu tiên thường là khớp ngón chân cái – nơi dễ bị lắng đọng tinh thể urat nhất. Gặp lạnh hoặc sau bữa nhậu nhiều đạm, thì nó bùng lên ngay. Em cần giảm đạm, uống nhiều nước, kiểm tra lại chức năng thận và dùng thuốc theo chỉ định”.

Anh Minh được hướng dẫn thay đổi chế độ ăn, sinh hoạt, dùng thuốc hỗ trợ giảm viêm và hỗ trợ đào thải acid uric. Đồng thời được dặn nên tái khám kiểm tra nếu đau dai dẳng hoặc tái phát liên tục.

Trên đường về, anh vừa lướt điện thoại, vừa nhắn cho thằng bạn thân: “Ê, mai đi nhậu không tao hông đi. Tao vừa được khớp chân tặng cho bài học về sức khoẻ rồi”.

Bạn cười: “Gì ghê vậy, mới hai mấy mà đau khớp kiểu ông nội luôn hả?”
Anh Minh nhắn lại một dòng duy nhất:
“Không cần đợi già mới tỉnh ngộ đâu, đau là tỉnh trước tuổi.”

👉 Nếu bạn hay người thân gặp các triệu chứng đau nhức khớp, đặc biệt sau ăn uống hoặc vận động nặng, đừng chủ quan. Inbox để được dược sĩ tư vấn riêng, hoặc giới thiệu thêm cho người cần nhé!
📍Nhà thuốc Sài Gòn – 153 Tô Ký, phường Đông Hưng Thuận, Q12 (gần Gò Vấp – Tân Bình)
📞 0906 743 786 – Dược sĩ Huân, 16 năm kinh nghiệm về xương khớp.

Tôi gặp lại Khoa trong một lần ghé qua trạm điện giữa giờ trưa. Cậu vẫn dáng người cao gầy, áo bảo hộ xám vương bụi than...
28/06/2025

Tôi gặp lại Khoa trong một lần ghé qua trạm điện giữa giờ trưa. Cậu vẫn dáng người cao gầy, áo bảo hộ xám vương bụi than, mồ hôi đọng thành vệt trên trán. Khoa cười: “Mày biết không, dạo ni tay tau cứ tê tê, như kiến bò, đêm nằm ngủ cũng không yên.”

Khoa 36 tuổi, làm kỹ sư điện cho công ty điện lực từ ngày ra trường. Công việc không ồn ào, không bon chen, nhưng ngày nào cũng phải leo trụ, chui trạm, vặn vít siết ốc từ sáng đến chiều. Khoa nói, có lúc đang bắt tụ điện giữa trời nắng gắt, bàn tay bỗng cứng lại như khúc gỗ, nắm tua vít mà chẳng còn cảm giác. Đến khi về nhà, cơm chan nước mắm cũng không còn thấy ngon.

Tôi hỏi Khoa có đi khám chưa, cậu chỉ cười, lắc đầu: “Tau cứ tưởng do mình mệt, nghỉ chút là hết. Ai dè… tê miết.”

Rào cản lớn nhất, có lẽ không phải là bệnh, mà là cái suy nghĩ “đàn ông con trai, bệnh vặt thì ráng chịu”. Nhưng cái "vặt" đó, kéo dài mấy tháng, âm thầm ăn mòn từng giấc ngủ, từng lần cầm đũa, từng cái bắt tay.

Có một hôm, Khoa về quê. Má Khoa thấy con trai ngồi lặng thinh, bèn hỏi han. Thế là bà bắt lên Sài Gòn, ghé ngang Nhà thuốc Sài Gòn – chỗ dược sĩ Huân tư vấn chuyên về xương khớp.

Khoa kể, dược sĩ Huân hỏi han cẩn thận, khám qua rồi bảo có thể cậu đang gặp hội chứng ống cổ tay – một tình trạng chèn ép dây thần kinh giữa ở cổ tay khiến tay tê nhức, yếu, có khi lan lên cả cẳng tay. Nghe xong mà Khoa giật mình, “thì ra cái tê tay không phải chuyện vặt.”

Dược sĩ hướng dẫn Khoa tập một vài bài kéo giãn nhẹ, đeo nẹp cổ tay khi ngủ, thay đổi tư thế làm việc, và dùng thêm vài loại thuốc hỗ trợ cần thiết. Dĩ nhiên, Huân không quên nhấn mạnh: “Muốn chắc chắn, nên đến bác sĩ chuyên khoa để chẩn đoán kỹ hơn.”

Mấy tuần sau, Khoa gọi cho tôi, giọng hồ hởi:
– “Tay tau đỡ rồi mi à. Đêm ngủ ngon hơn. Giờ mỗi lần lên trạm điện, tay vẫn chắc như ngày mới vô nghề.”

Tôi mỉm cười, nghe lòng nhẹ như nắng chiều trên mái ngói quê. Có những cơn đau, không phải để chịu đựng, mà là để ta học cách chăm sóc bản thân mình hơn.

Bài học lớn nhất, Khoa nói, là đừng chần chừ với sức khỏe. Vì tay chân là bạn đồng hành của cuộc sống – mà bạn bè thì không nên bỏ quên.

Nếu bạn cũng từng cảm thấy tê tay, đau vai, nhức mỏi... đừng ngần ngại. Hãy inbox để được dược sĩ Huân tư vấn riêng, hoặc chia sẻ cho người thân – biết đâu bạn đang giúp họ bước qua được cơn đau thầm lặng của chính mình.

Nhà thuốc Sài Gòn – Dược sĩ Đại học Nguyễn Công Huân
📍 153 Tô Ký, Phường Đông Hưng Thuận, Quận 12, TP.HCM
📞 0906 743 786 – Chuyên sâu về cơ xương khớp

Sáng nay, anh Tư – 44 tuổi – vừa uống hết ly cà phê đá ở đầu hẻm, vừa rên “gót chân tui đau quá mấy đứa ơi, bước đi nó n...
27/06/2025

Sáng nay, anh Tư – 44 tuổi – vừa uống hết ly cà phê đá ở đầu hẻm, vừa rên “gót chân tui đau quá mấy đứa ơi, bước đi nó nhói như ai lấy kim chích vô trong”. Nghe ảnh rên riết, tụi nhỏ tưởng ảnh kiếm cớ không đi làm, ai dè đúng thiệt, nhìn gót chân ảnh sưng đỏ, đi cà nhắc thấy tội.

Anh Tư làm nghề xây dựng hơn 20 năm nay. Từ thời còn cởi trần đội nón vải trộn hồ, tới giờ đội nón bảo hộ đàng hoàng mà cái lưng thì đã bắt đầu “rêu phong”, còn bàn chân thì “mòn dép”. Hễ công trình nào có phần móng là ảnh xung phong chui vô đổ bê tông, đi lại trên mặt sắt lởm chởm, đá dăm, bụi xi măng, ngày nào cũng vậy, chân ảnh chịu trận hết.

Bữa nay ảnh mới thừa nhận, đau gót chân riết chịu không nổi. Nhất là sáng ngủ dậy bước chân đầu tiên là đau thấu xương, đứng lâu thì nhức như chạm điện. Mấy bác thợ phụ nói chắc ảnh bị "viêm cân gan chân" – cái bệnh nghe tưởng sang chảnh mà hoá ra dân lao động tay chân hay bị nhất.

Thấy ảnh khập khiễng, tui rủ ảnh qua nhà thuốc Sài Gòn gặp Dược sĩ Huân coi thử. Dược sĩ nghe mô tả xong, gật gù bảo “Coi bộ anh bị viêm cân gan chân rồi. Đây là tình trạng lớp mô nối từ xương gót đến ngón chân bị viêm do làm việc quá sức, đứng lâu trên nền cứng. Giống mấy người thợ hồ, thợ xây, người bán hàng hay bị lắm.”

Dược sĩ hướng dẫn ảnh nên nghỉ ngơi, chườm đá vùng gót, mang giày có đệm mềm hỗ trợ vòm chân, tập vài bài kéo căng gân bàn chân và cơ bắp chân. Nếu đau nhiều, có thể dùng thuốc giảm đau chống viêm – tất nhiên là cần hỏi kỹ bác sĩ hoặc dược sĩ trước. Mà ảnh phải đi khám chuyên khoa nếu tình trạng kéo dài, chớ coi thường.

Ảnh nghe xong thì thở dài: “Vậy là tới lúc mình phải lo cho đôi chân rồi. Xưa giờ lo xây nhà cho người ta mà bỏ bê cái móng của mình!”
Tui bật cười, nói đùa: “Ừ, chân ông là móng của cuộc đời mà để hư thì xây kiểu gì cho nổi!”

Từ bữa đó, sáng nào ảnh cũng ráng dậy sớm, chườm đá rồi tập kéo chân. Đi làm cũng đổi giày, đệm lót dày cộm. Ai trong đội thợ hỏi thì ảnh kể rành rọt, như chuyên gia, bảo tụi nhỏ: “Tụi bây mà chủ quan, tới hồi đau thì không ai làm giùm được đâu nha!”

Chuyện nhỏ, mà là lời nhắc lớn – rằng cái thân này là “công cụ làm ăn” quý giá nhất. Đừng để tới lúc nó rệu rã mới lo chữa.
Chân không đau không biết thương gót. Mắt không mỏi không biết quý ánh sáng.

Nếu bạn hoặc người thân cũng gặp triệu chứng đau gót chân như anh Tư, có thể bạn đang bị viêm cân gan chân. Inbox để được Dược sĩ Huân tại Nhà thuốc Sài Gòn tư vấn kỹ hơn nhé!

Tôi có một người bạn tên Tuấn. Tuấn 39 tuổi, làm việc online tại nhà – nghề mà ai cũng tưởng nhẹ nhàng, sạch sẽ, chẳng d...
26/06/2025

Tôi có một người bạn tên Tuấn. Tuấn 39 tuổi, làm việc online tại nhà – nghề mà ai cũng tưởng nhẹ nhàng, sạch sẽ, chẳng dính bùn đất như cánh thợ hồ hay bon chen như tài xế đường dài. Nhưng có lẽ không ai thấy được cái đau nó gặm nhấm từng khớp gối của Tuấn mỗi ngày.

Tuấn từng nói đùa: “Chắc cái ghế với cái bàn là đồng nghiệp thân thiết nhất đời anh!” – rồi cười khẽ, nhưng không giấu được vẻ nhăn nhó mỗi lần đứng dậy sau mấy tiếng ngồi miệt mài trước màn hình. Mỗi bước đi như có ai nhét một cục đá nhỏ vào trong đầu gối, làm anh thấy tê dại, đau nhói, nhất là lúc bước lên cầu thang hoặc ngồi xổm lấy đồ dưới gầm bàn.

Ban đầu, Tuấn nghĩ chắc là do ít vận động. Anh tự lên mạng tìm mấy bài tập đơn giản, cố gắng duỗi chân, hít đất, xoay khớp... nhưng hiệu quả chẳng bao nhiêu. Có ngày trời chuyển mưa, gối đau buốt như có ai siết dây thép bên trong. Anh bỗng giật mình nhớ đến bố – ngày xưa cũng hay xoa dầu rượu ngải cứu, tối ngủ bó lá nóng quanh gối, bảo là "già rồi, khớp nó sưng theo mùa". Mà Tuấn mới gần bốn mươi...

Một buổi tối, Tuấn kể chuyện mình cho tôi nghe, giữa lúc hai đứa đang nhắn tin nói về cái máy tính bị đơ. Tôi liền bảo: “Ông thử ghé Nhà thuốc Sài Gòn bên 153 Tô Ký coi. Dược sĩ Huân bên đó mát tay lắm. Họ không chỉ bán thuốc, mà còn tư vấn kỹ, nhất là mấy chuyện khớp gối như ông.”

Tuấn gật gù, hôm sau tìm tới. Ở đó, anh được kiểm tra sơ, hỏi han đủ thứ: có bị sưng không, đau kiểu gì, có từng chơi thể thao chấn thương không. Dược sĩ Huân tư vấn rất kỹ, nói Tuấn có thể đang bị thoái hóa khớp gối hoặc tràn dịch khớp nhẹ – bệnh không hiếm với người ngồi lâu, ít vận động và nhất là nam tuổi ngoài ba mươi, ăn uống chưa đều đặn.

Tuấn được hướng dẫn cách chườm nóng - lạnh đúng lúc, mấy động tác vật lý trị liệu nhẹ nhàng, được khuyên thay đổi ghế ngồi, đệm lưng, và đặc biệt là chú ý tới chế độ ăn – bổ sung thêm canxi, omega-3, vitamin D, Glucosamin... Anh được khuyên nên đi khám kỹ nếu triệu chứng kéo dài, tránh chủ quan.

Một tháng sau, tôi thấy Tuấn đăng hình ảnh tập thể dục ngoài công viên, gối bó nhẹ, dáng đi thong thả như hồi còn trai trẻ. Anh cười trong bức ảnh, caption ghi: “Gối không còn kêu răng rắc mỗi sáng nữa!”

Tôi chợt hiểu: đau đớn thể xác hóa ra cũng là cách cơ thể nhắc ta phải sống tử tế hơn với chính mình – không phải ai cũng chờ tới khi chống gậy mới bắt đầu lo cho khớp xương.

Với Tuấn, bài học lớn không phải là thuốc men, mà là học cách lắng nghe cơ thể – từ những cơn đau âm ỉ tưởng như vô hại. Và đôi khi, giải pháp không ở đâu xa, chỉ là một lời gợi ý nhỏ từ bạn bè – hoặc một nhà thuốc gần nhà có người dược sĩ tận tâm.

Nếu bạn cũng có những cơn đau gối âm ỉ, đừng để nó thành chuyện lớn. Hãy inbox để được dược sĩ Huân tư vấn riêng nhé. Biết đâu, chỉ cần một lần lắng nghe cơ thể – là bắt đầu của một cuộc sống dễ chịu hơn.

Address

153 Tô Ký, Phường Đông Hưng Thuận, (giáp GÒ VẤP, Giáp TÂN BÌNH), Quận 12, đoạn Giữa Cầu Vượt Quang Trung Và Cầu Chợ Cầu
Ho Chi Minh City
700000

Opening Hours

Monday 09:00 - 21:00
Tuesday 09:00 - 21:00
Wednesday 09:00 - 21:00
Thursday 09:00 - 21:00
Friday 09:00 - 21:00
Saturday 09:00 - 21:00
Sunday 09:00 - 21:00

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nhà Thuốc Cơ Xương Khớp Sài Gòn - 153 Tô Ký Q12 - Dược Sĩ Công Huân posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share