Greenmom - Chăm sóc Mẹ và Bé yêu tại nhà

Greenmom - Chăm sóc Mẹ và Bé yêu tại nhà ����

03/02/2022
😊😊😊
28/04/2021

😊😊😊

🥰🥰🥰
24/03/2021

🥰🥰🥰

🌹🌹🌹
17/03/2021

🌹🌹🌹

Làm ba mẹ mới hiểu, được ngủ là may lắm rồi nên ngủ đâu cũng được 😂😅🥰
23/02/2021

Làm ba mẹ mới hiểu, được ngủ là may lắm rồi nên ngủ đâu cũng được 😂😅🥰

Ba - người mà cũng sinh ra con, nhưng lại không cần vác cái bụng to với những vết rạn da chằng chịt, người không bao giờ...
05/02/2021

Ba - người mà cũng sinh ra con, nhưng lại không cần vác cái bụng to với những vết rạn da chằng chịt, người không bao giờ biết cảm giác mệt mỏi, đau buốt trên những bộ phận cơ thể từ khi có con.

Làm ba, người đứng ngoài phòng siêu âm thai và cũng đứng ngoài phòng sinh, người kí vào tờ giấy mổ đẻ nhưng con dao mổ thì cứa vào bụng mẹ và để lại vết sẹo vĩnh viễn đến khi trái gió trở trời lại đau. Người ta cũng chỉ gây tê trên lưng của mẹ nên hệ quả là những cơn đau lưng sau này mà ba con sẽ không bao giờ biết đến.

Có con, mẹ lúc nào cũng luộm thuộm và hôi sữa. Mùi sữa, mùi nước tiểu của con trở thành mùi cơ thể của mẹ. Tóc mẹ cũng dài và mượt lắm nhưng lâu rồi không buông ra, lâu rồi không chải vì lúc nào cũng phải búi lên nhanh chóng để còn bế con. Không có ai trông con, mỗi tuần mẹ chỉ tranh thủ gội đầu một lần, mỗi lần đó, tóc rụng thành nắm.

Có con, ba vẫn đi làm. Phải rồi, ba phải đi làm để còn có tiền nuôi con. Có lẽ cũng vì thế mà tất cả mọi người, trong đó có cả người làm cha đều cho rằng, việc kiếm tiền là quá đủ những gì mà ba cần làm cho con. Còn lại, đều là trách nhiệm của mẹ...

Có con, ba vẫn là một người đàn ông tự do, ăn đúng giờ và ngủ no giấc. Ba còn vuốt keo lên tóc và dùng nước hoa thơm lừng. Ba vẫn có mặt đầy đủ trong các cuộc vui bạn bè và không ngại quá chén.

Sau mỗi cuộc vui trở về, con đã ăn no, sạch sẽ và đang ngủ, ba chỉ nhẹ nhành thơm vào má con rồi chìm vào giấc ngủ, hơi thở nồng mùi bia rượu. Mẹ ước gì mình cũng được như thế.

Nhưng đâu có dễ dàng như vậy, trước khi con ngủ, mẹ và bà bế ròng rã nhiều tiếng đồng hồ, con quấy, khóc ngằn ngặt! Con hờn không bú mẹ, sữa chảy đầy quanh miệng, chảy ướt áo mẹ, ướt cả áo của con.

Đêm đến, ba nằm ép vào tường ngủ. Mẹ và con lục sục suốt đêm vừa bú mớm, vừa thay rửa. Nếu con nằm ngủ ngoan, ba lại thơm vào má con rồi chìm vào giấc ngủ; nếu con quấy khóc, ba có quyền cho rằng việc dỗ dành con là trách nhiệm của mẹ. Mẹ bế con ra khỏi giường, dỗ dành trong ánh đèn ngủ mờ mờ, còn ba ôm gối quay vào trong ngủ.

Đêm rồi cũng qua!

Ngày sang, ba bế con trên tay chốc lát, con quấy khóc không chịu chơi, ba gọi mẹ. Phải rồi, đó là trách nhiệm của riêng mẹ mà...

Rồi con sẽ cứng cáp và khôn lớn dần. Con sẽ yêu thương ba thật nhiều như bao đứa trẻ khác. Con sẽ lại mừng quýnh khi ba đi làm về và luôn tự hào về người đàn ông ấy.

Thực lòng mẹ sẽ lại vui vì điều đó, mẹ cần dạy dỗ con hiếu thảo như vậy! Bởi vì mẹ cũng như bao người phụ nữ khác, có những thứ không thể lựa chọn và những chuẩn mực không thể làm khác. MÀ SAO CŨNG ĐƯỢC, BỞI VÌ SAU TẤT CẢ, MẸ VÔ CÙNG YÊU CON.

Nguồn ST.
Minh họa: Rita Navarro

Tắm mãi không trắng, chán ghê🥰🥰🥰
21/01/2021

Tắm mãi không trắng, chán ghê🥰🥰🥰

20/01/2021
SINH CON RỒI MỚI HIỂU: KHÔNG CÓ AI DẠY CHO TÔI BIẾT PHẢI LÀM MẸ NHƯ THẾ NÀOSinh con xong. Nối tiếp là những ngày tháng t...
17/01/2021

SINH CON RỒI MỚI HIỂU: KHÔNG CÓ AI DẠY CHO TÔI BIẾT PHẢI LÀM MẸ NHƯ THẾ NÀO
Sinh con xong. Nối tiếp là những ngày tháng tôi thấy mình chẳng khác gì một người bị ném xuống biển mà không biết bơi. Tôi nghĩ mình có thể chết bất cứ lúc nào hoặc giả như có thể nhắm mắt ngủ một giấc không dậy nữa.
Nghe tiếng con khóc, tôi sợ. Nghe những lời dè bỉu, chê bai về sự vụng về của mình hay sự "đen nhẻm, còi cọc" của con, tôi sợ. Nhìn ánh mắt soi xét của người ngoài "bụng mày bị xổ kinh nhỉ, không lo mà ăn ít đi thì sau này xấu đến ma chê quỷ hờn", tôi sợ.
Thấy các bà lao vào nhồi nhồi, bóp bóp bầu ngực mặc kệ tiếng kêu đau của tôi vì "phải làm thế này sữa mới thông mà về được", tôi sợ. Thấy những cuộc gọi, tin nhắn mình tìm chồng để tâm sự mà không được hồi đáp, tôi sợ và cô đơn vô cùng…
Không ít lần tôi phải tự hỏi, có ai đó muốn nghe tôi nói không? Có ai còn dành yêu thương, sự quan tâm cho người vừa trải qua một cơn vượt cạn với đau đớn tựa ngang gãy 12 chiếc xương sườn cùng lúc, loay hoay không chấp nhận nổi những thay đổi trên cơ thể mình và cuộc sống của mình.
Là bụng rạn, nhăn nhúm, chằng chịt ngang dọc, lớp mỡ lấp ló sau áo như chẳng khác gì đang bầu 6 tháng.
Là một gương mặt hốc hác, xơ xác vì nhiều đêm liền mất ngủ, chỉ chập chờn mộng mị còn chưa kịp thích nghi với việc mình đã làm mẹ.
Là chân tay vẫn chưa hề hết sưng vì tích nước. Mà những người xung quanh cứ không ngừng ra rả bên tai "Làm thế này mới tốt này, phải xông, hơ, giữ gìn kỹ vào!".
Là cuộc sống chỉ còn quẩn quanh bỉm, sữa và một đứa trẻ thậm chí không biết phải bế thế nào mới vừa lòng người khác.
Chẳng một ai hỏi tôi muốn ăn món gì. Thay vào đó là thực đơn áp đặt sẵn với hàng loạt móng giò, chân dê, thậm chí cả móng chó… mà các bà hầm, đặt trước mặt tôi vào mỗi bữa ăn vì phải ăn vậy mới nhiều sữa.
Thậm chí mẹ chồng còn kiếm được đâu một chiếc mật lợn tươi về bắt tôi nuốt vào vì "cái này quý lắm đấy, uống cái này vào thì yên tâm bụng dạ cả mẹ và con đều yên, không đau hay động gì nữa". Tôi nôn thốc nôn tháo khi vừa nuốt được đến cổ họng, mắc kẹt ở đấy và ói ra hết. Bà gào lên "không chịu khó gì hết". Bà ngoại chứng kiến cảnh ấy, không bênh con gái, cũng hùa vào: "Tiếc thật! Mẹ phải chịu khó vì con chứ!". Ôi thật sự tôi cảm giác mình chẳng khác gì người thừa!
Nhất là khi tôi vụng về lóng ngóng bế con lên ti, con đang ti mà bị sặc hay ngắt miệng ra, tia sữa bắn tung tóe là cũng "bị ý kiến". Nhưng có ai dạy cho tôi cách cho con ti thế nào hay chấp nhận cho tôi được việc vài lần chưa có kinh nghiệm, dần dần mới quen đâu cơ chứ?
Cũng đâu có ai bảo với tôi một đứa trẻ sinh ra hoàn toàn không hề chỉ có những khoảnh khắc đáng yêu, ngọt ngào như những bức ảnh poster đâu, mà con sẽ có thể gào khóc bất cứ lúc nào con muốn, thậm chí thức cả đêm để chơi, ngày chỉ ngủ, kéo dài cả tháng liền như thế.
Chưa kể những lần con hắt hơi, sổ mũi, mọi nguyên do truy ngược lại về mẹ và là vì mẹ. Mẹ luôn ao ước được ngủ nhưng khi con ngủ rồi thì lại chẳng thể ngủ nổi vì cứ trằn trọc không yên, đầu óc luôn là những tưởng tượng, suy diễn mông lung. Phải cố gắng lắm mới có thể điều khiển mình về hiện thực.
Tôi luôn ước giá mà có ai đó nói trước với tôi, sinh con xong là ngay lập tức sẽ bị giam lỏng trong 4 bức tường, không biết ngoài kia mưa hay nắng, đã là ngày nào của tháng mấy. Đếm từ sáng đến chiều vẫn chưa hết một ngày, đếm sang thêm buổi tối nữa thì đã quên mất là mình đếm được mấy ngày rồi.
Một người mẹ sau sinh hình như chẳng nhớ được gì nhiều ngoài việc mình đang bế tắc, đang phải chịu sự đày đọa để mong ngày nhanh hết cữ, nhưng đến khi hết cữ rồi cũng chỉ để đắng cay nhận ra sự thật là chẳng khác gì trong cữ. Mẹ luôn phải có một cái đuôi dính chặt lấy 24/7, sữa chảy ướt áo cả ngày mà vẫn phải không ngừng kích sữa, có thế nuôi con mới "mát tay".
Giá mà có ai nói với tôi việc một người mẹ có thể mong manh đến thế nào sau sinh, khi chỉ một lời nói, hành động nào đó dù nhỏ nhất thôi cũng có thể khiến mình nhói đau, rơi nước mắt. Cũng không ai cho tôi được khóc vì "cứ làm quan trọng hóa vấn đề", "mẹ nào sau sinh chẳng trải qua những ngày tháng như thế".
Ơ, có những người mẹ thấu hiểu hết nỗi niềm của tôi mà sao không cho tôi một sự đồng cảm, vỗ về dù chỉ là cái vỗ vai "ừ chị hiểu". Tôi đang tự mình học cách làm mẹ. Sao ai ai cũng đều mặc định rằng nhất định phải trải qua, phải nén chặt tất cả vào tận sâu bên trong thì mới là đang làm mẹ? Và cũng vì sao cảm xúc của tôi không được đặt lên hàng đầu khi đó là điều quan trọng nhất?
Vậy nên bên cạnh những đứa trẻ mới sinh ra thì hãy hỏi thăm cả những người mẹ nữa, hãy hỏi chúng tôi thật thường xuyên rằng: 'Bạn có ổn không?'. Có thể người mẹ đó thấy ổn, có thể là không. Nhưng đừng bao giờ ngừng hỏi thăm, ngay cả khi những đứa trẻ đã chào đời rồi".
Share: Ngoc Thuy

Cẩm nang chăm sóc trẻ 12 tháng đầu đời
15/01/2021

Cẩm nang chăm sóc trẻ 12 tháng đầu đời

GỬI EM BÉ CỦA MẸ!Cảm ơn con vì đã đến vào lúc Mẹ không ngờ nhất nhưng cũng là lúc khiến Mẹ hạnh phúc nhất. Cảm ơn con đã...
12/01/2021

GỬI EM BÉ CỦA MẸ!

Cảm ơn con vì đã đến vào lúc Mẹ không ngờ nhất nhưng cũng là lúc khiến Mẹ hạnh phúc nhất. Cảm ơn con đã trở thành con của Mẹ, để Mẹ được thực hiện thiên chức thiêng liêng trên đời.

Lúc biết tin có con, mẹ vẫn còn ngờ vực nhìn 2 vạch đỏ chót trên que thử. Mãi đến tận khi bác sĩ thông báo thai con đã hơn 3 tuần tuổi, Mẹ mới hoàn hồn tin vào sự thật.

Và rồi con đã đến,

Con đến bất ngờ như hoa nở mùa xuân

Con đến ấm áp như ánh lửa giữa mùa đông

Con đến tinh khôi như giọt sương mùa hạ

Và con đến thật dịu dàng như làn gió mùa thu

Nhờ có con,

Ba Mẹ đã làm hòa sau bao trận cãi vã tưởng chia cắt gia đình,

Ba đã quan tâm Mẹ nhiều hơn, yêu thương cả đứa con đang thành hình trong bụng,

Bà Ngoại, Bà Nội như giãn được chục nếp nhăn trên mặt,

Họ hàng mỗi bên thêm chuyện thêm vui, thêm rôm rả tiếng cười

Con đến cùng với những cơn ốm nghén quặn người,

Con đến đồng hành với những ngày cảm cúm không thể uống thuốc,

Con đến kèm theo cả việc đau lưng đến tê dại,

Con đến với bao nhiêu thay đổi ngoại hình

Nhưng Mẹ chưa bao giờ hối hận đâu em bé của Mẹ ạ, Mẹ rất rất thương em. Mẹ có thể đánh đổi tất cả chỉ mong em chào đời thật ngoan, thật khỏe. Mau mau lớn đủ ngày đủ tháng, lành lặn ra đời nhé em ơi.Ba Mẹ luôn yêu và đợi em đấy!

Cre: Mẹ Rosy Bui

Address

Khuong Ha
100000

Telephone

+84966338259

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Greenmom - Chăm sóc Mẹ và Bé yêu tại nhà posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Category