
05/04/2025
Bạn đã từng trải qua cảm giác thót tim khi vừa ngủ dậy nhìn vào hồ cá, thấy nước hôm qua còn trong vắt, hôm nay bỗng mờ đục như một cốc cà phê sữa để quên? Tôi thì thường xuyên luôn đấy.
Hồi mới bắt đầu nuôi cá, tôi nghĩ rằng "À, nuôi cá dễ mà! Cá bơi, mình ngắm, thư giãn." Nhưng đời không như là mơ. Một buổi sáng đẹp trời, tôi mở mắt ra, bỗng chốc chết đứng vì hồ nước nhà mình biến thành "vũng lầy màu matcha". Đã thế, thêm phát hiện đau lòng nữa là mấy chú cá yêu quý cứ bơi kiểu loạng choạng, yếu ớt như vừa qua một đêm party quá tay.
Cố tỏ ra mình là chuyên gia Google, tôi lao vào tra cứu đủ thứ thuật ngữ như amoniac, NO2, NO3… đọc xong hoa cả mắt. Bạn bè tôi thì chẳng động viên được câu nào tử tế, chỉ buông đúng một chữ gọn lỏn: "Tạch!"
Quay cuồng, luống cuống mãi mới biết hóa ra nuôi cá không phải đơn giản quăng nước, thả cá vô rồi ngồi nhâm nhi cà phê ngắm bể đẹp. Nó giống như chăm một đứa trẻ nhạy cảm khó tính vậy. Hệ vi sinh mà sập một phát thì hậu quả còn kinh khủng hơn cú đánh úp của deadline công việc.
Sau vài lần sống dở chết dở, tôi bắt đầu bình tĩnh, học cách kiên nhẫn hơn thay vì cứ cuống cả lên. Rồi cũng quá quen thuộc với cảnh ngồi ngẩn ngơ nhìn hồ nước đục, vừa bật cười tự hỏi sao ai nuôi cá cũng từng trải qua hoàn cảnh trớ trêu này.
Thế nhưng, những lần vất vả cũng đáng giá, để rồi mỗi lần nhìn vào hồ, nhận ra mọi thứ ổn định trở lại, mới hiểu được cái thú vui nuôi cá nằm ở những khoảnh khắc rất nhỏ như thế.
Chia sẻ với nhau tí trải nghiệm cho vui thôi, vì ai nuôi cá cảnh cũng từng "bầm dập" ít nhất một lần mà, đúng không?