Tư vấn tâm lý Nha Trang

  • Home
  • Tư vấn tâm lý Nha Trang

Tư vấn tâm lý Nha Trang Một cuộc sống đẹp không phải là trạng thái tĩnh. Nó là một hành trình, không phải một đích đến. 15 Đường số 3 Đất Lành, Vĩnh Thái, Nha Trang, Khánh Hòa

Tâm trí quan tâm đến địa vị xã hội nhiều ra saoTâm trí con người cực kỳ nhạy cảm trước quyền lực. Những người với địa vị...
18/07/2025

Tâm trí quan tâm đến địa vị xã hội nhiều ra sao

Tâm trí con người cực kỳ nhạy cảm trước quyền lực. Những người với địa vị xã hội cao được người khác nhớ tốt hơn so với những người có địa vị xã hội thấp hơn.

Điều gì khiến một người trở nên đáng nhớ? Trực giác cho thấy nếu một ai đó có những đặc điểm ngoại hình khác thường, ăn mặc sáng tạo, hoặc nói những điều khác lạ trong trò chuyện thì chúng ta nhớ người đó tốt hơn. Nhưng còn những đặc điểm tinh tế hơn thì sao?

Nghiên cứu gần đây bởi một nhóm các nhà nghiên cứu do Nathaniel Ratcliff dẫn đầu (đại học Penn State) cho rằng tâm trí con người cực kỳ nhạy cảm trước quyền lực. Những người với địa vị xã hội cao được người khác nhớ tốt hơn so với những người có địa vị xã hội thấp hơn.

Trong một nghiên cứu, họ cho những người tham gia xem một loạt khuôn mặt trên một màn hình máy tính. Mỗi khuôn mặt được trình chiếu với một cái nhãn nghề nghiệp ở dưới – đôi lúc đó là một nghề nghiệp có địa vị xã hội cao (CEO, bác sĩ), lúc khác là một nghề có địa vị thấp (thợ cơ khí, thợ sửa ống nước). Sau khi xem một loạt ảnh 20 khuôn mặt địa vị cao và 20 khuôn mặt địa vị thấp được trộn lẫn ngẫu nhiên, những người tham gia hoàn thành một nhiệm vụ kéo dài trong 5 phút (nhằm mục đích gây sao lãng). Sau đó các nhà nghiên cứu trình chiếu một loạt ảnh 80 khuôn mặt, một nửa trong số đó là những khuôn mặt mà người tham gia đã xem lúc trước và một nửa là số khuôn mặt mới. Nhiệm vụ của người tham gia là cho biết với mỗi khuôn mặt, liệu đó là khuôn mặt họ đã xem trước đây hay là một khuôn mặt mới.

Các kết quả cho thấy những người tham gia quả thật phân biệt tốt hơn những khuôn mặt cũ với khuôn mặt mới khi những khuôn mặt có địa vị cao so với địa vị thấp.

Trong nghiên cứu thứ hai, các nhà nghiên cứu đã thay đổi cách tiến hành một chút. Đầu tiên, thay vì chỉ ra nghề nghiệp của mỗi khuôn mặt với một từ, mỗi khuôn mặt được trình chiếu với quần áo giúp nhận diện nghề nghiệp. Ví dụ, một bác sĩ mặc áo khoác trắng và ống nghe quanh cổ. Thứ hai, thay vì đơn giản là nhớ lại những khuôn mặt, người tham gia chơi một trò chơi gọi là Concentration. Người tham gia di chuyển hai bức ảnh trên màn hình máy tính để tạo ra sự hoàn chỉnh (hai hình cho thấy cùng một người). Ratcliff và cộng sự phát hiện thấy những người tham gia có thể ghép hình dễ dàng hơn đối với những đối tượng có địa vị cao so với địa vị thấp. Nói cách khác, họ không chỉ nhớ những khuôn mặt địa vị cao tốt hơn mà họ còn nhớ vị trí của những người đó tốt hơn.

Những phát hiện đó nói với chúng ta điều gì? Chúng làm sáng tỏ việc làm thế nào mà những động cơ (một cách tự động và hiệu quả) của chúng ta có thể ảnh hưởng đến tri giác, nhận thức của chúng ta. Có lẽ bạn bị thôi thúc chú ý nhiều đến một người quyền lực hơn một người không quyền lực vì, theo định nghĩa, một người quyền lực có nhiều sự kiểm soát hơn đối với những kết quả của bạn. Như vậy, bạn phải có nhiệm vụ thu thập càng nhiều thông tin mà bạn có thể về người này để biết cách làm thế nào hành xử trước người đó. Điều thú vị là những sự tính toán đó dường như xảy ra một cách tự động và nằm ngoài ý thức. Hơn nữa, những sự toan tính đó mở rộng ngay cả đối với những người có địa vị cao chỉ tồn tại qua những bức ảnh - nói cách khác, những người không thực sự có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với những kết quả của bạn. Gần như ai ai cũng có thói quen rà soát quyền lực.


Hồng Nga dịch
Nguồn: https://www.psychologytoday.com/us/blog/in-the-eye-the-beholder/201107/are-powerful-people-more-memorable

Có thể bạn không thể thay đổi quá khứ, nhưng bạn vẫn còn cơ hội viết tiếp tương lai.Khi con người mang trong lòng đầy ti...
13/07/2025

Có thể bạn không thể thay đổi quá khứ, nhưng bạn vẫn còn cơ hội viết tiếp tương lai.

Khi con người mang trong lòng đầy tiếc nuối, nhất là trong những thời điểm mơ hồ hay thất bại, họ thường tìm đến trị liệu với những day dứt khôn nguôi về quá khứ. Những lời họ hay nói là:

“Giá như tôi được sinh ra trong một gia đình yêu thương hơn...”
“Giá như tôi đã lấy người đó thì sao?”
“Cuộc đời tôi sẽ ra sao nếu tôi làm đúng mọi thứ từ đầu?”

Tất cả những câu hỏi ấy đều là biểu hiện của tư duy phản sự kiện, khi tâm trí cố gắng tái dựng một quá khứ “giá mà” mọi chuyện diễn ra suôn sẻ hơn, từ đó hình thành nên một phiên bản cuộc đời lấp lánh hơn, chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Cái giá cảm xúc cho việc lặp đi lặp lại quá trình xóa – vẽ – tô lại quá khứ trong đầu có thể rất mờ nhạt trong khoảnh khắc, nhưng theo thời gian, nó tích tụ thành gánh nặng vô hình.

Theo một tổng quan tài liệu công bố năm 2009, tư duy phản sự kiện có liên quan đến: khó khăn trong việc đối diện với nghịch cảnh, gia tăng cảm giác tội lỗi và trách nhiệm, trầm cảm, lo âu, tiếc nuối, niềm tin mê tín, sự tự tin thái quá vào việc có thể đoán trước quá khứ và kỳ vọng không thực tế vào tương lai.

Dưới đây là hai “cái bẫy” tâm lý mà hiệu ứng “cuộc đời song song” này có thể lặng lẽ cuốn bạn vào.

THỔI BÙNG CẢM GIÁC TIẾC NUỐI SẼ KHIẾN BẠN TÊ LIỆT HÀNH ĐỘNG

Tâm trí cứ mãi loanh quanh với câu hỏi: “Lẽ ra mọi chuyện đã có thể tốt hơn...” – chính là dạng tư duy phản sự kiện hướng lên, xu hướng tưởng tượng rằng nếu mình đã lựa chọn khác đi, cuộc đời hẳn đã tươi đẹp hơn. Đây là một cơ chế tâm lý phổ biến và đôi khi hữu ích. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy rằng việc đắm chìm quá mức trong những viễn cảnh lý tưởng hóa về quá khứ có thể gây hại.

Một phân tích tổng hợp năm 2017 được đăng trên Clinical Psychology Review, với dữ liệu từ hơn 13.000 người tham gia, cho thấy mối liên hệ đáng kể giữa tư duy phản sự kiện hướng lên và các triệu chứng trầm cảm. Kết quả cho thấy, càng hay “viết lại” quá khứ trong đầu, con người càng dễ rơi vào vòng xoáy tiếc nuối, tự trách và tổn thương cảm xúc.

Tiếc nuối có thể là liều thuốc tốt nếu nó giúp bạn hiểu ra bài học. Nhưng khi nó trở thành một dòng suy nghĩ dai dẳng, lặp đi lặp lại không hồi kết, nó sẽ kéo bạn mắc kẹt trong quá khứ, bào mòn năng lượng sống ở hiện tại, thứ bạn cần nhất để tiến bước về phía trước.

=>> Thay vì tiếc nuối, hãy làm điều này:

Hãy viết lại cuộc đối thoại trong chính nội tâm bạn. Đừng hỏi “Giá như mình đã...” mà hãy tự nhủ: “Giờ mình có thể làm gì?”
Rút ra bài học, đừng rút lấy sự trách móc. Hãy tự hỏi: “Nỗi tiếc nuối này đã hé lộ cho mình giá trị sống nào? Mục tiêu thật sự nào của mình đang bị bỏ quên?”

Biến sự thấu hiểu đó thành động lực, thay vì hình phạt. Việc này không chỉ làm dịu đi những nỗi đau âm ỉ, mà còn giúp bạn thật sự gặt hái được điều gì đó có ý nghĩa – một bài học, một kinh nghiệm sống, từ chính những trải nghiệm tiêu cực. Và từ đó, bạn có thể hành động theo một cách mới, tự do và sáng suốt hơn.

Tập trung vào tương lai. Đừng mãi tua đi tua lại những điều đã lỡ, mà hãy nhìn xem điều gì vẫn còn đang chờ đợi phía trước. Điều này sẽ dần giúp bạn củng cố niềm tin vào chính mình, từng chút một tháo gỡ thói quen “giá như” trong đầu.

Ví dụ, khi bạn nhớ lại một cuộc chia tay và thầm nghĩ:

“Liệu chuyện gì đã xảy ra nếu hôm đó mình không quay lưng đi? Nếu mình chịu cố gắng thêm lần nữa, hay thử hàn gắn thay vì buông tay?”

Khi ấy, bạn không chỉ đang nhớ lại một khoảnh khắc. Bạn đang đánh thức một phiên bản của chính mình, người chưa từng có được sự khép lại.

Dù bạn không thể viết lại quá khứ, bạn hoàn toàn có thể lựa chọn mình sẽ làm gì khi lần tới lại đứng trước một ngã rẽ quan trọng.

TƯỞNG TƯỢNG SẼ BÓP MÉO CÁCH BẠN ĐỐI DIỆN VỚI HIỆN THỰC

Sống trong một “cuộc đời song song”, dù chỉ là trong tâm trí, cũng có thể khiến cuộc sống thật của bạn trở nên nhỏ bé, tẻ nhạt và ngột ngạt. Càng dành nhiều thời gian tưởng tượng về “những điều đã có thể xảy ra”, bạn càng vẽ ra một thế giới lý tưởng đến mức không tưởng, và càng xa rời thực tại.

Vòng luẩn quẩn ấy cứ thế lặp đi lặp lại: một sự việc chưa được hóa giải, tâm trí cứ tua đi tua lại, rồi nỗi khao khát được yên bình cứ âm thầm lớn dần lên. Nhưng điều thường khiến con người mắc kẹt không phải là ký ức, mà là viễn cảnh trong tưởng tượng, nơi mọi chuyện lẽ ra đã phải khác.

Nghiên cứu về “xu hướng sống trong ảo tưởng” chỉ ra rằng có những người dễ bị cuốn vào các thực tại do chính họ tưởng tượng ra, đến mức những điều tưởng tượng ấy trở nên sống động hơn cả cuộc sống thực tại. Và đây không chỉ là một thói quen vô hại.

Một nghiên cứu năm 2018, đăng trên Personality and Individual Differences, cho thấy những người có xu hướng “chìm sâu” vào thế giới tưởng tượng thường dễ rơi vào trạng thái bất ổn cảm xúc, nhất là khi họ sử dụng các cách đối phó không lành mạnh như dằn vặt bản thân hay đắm chìm trong những suy nghĩ luẩn quẩn. Càng hình dung chi tiết về “một quá khứ lẽ ra nên như vậy”, bạn càng tô đậm hậu quả của thực tại không như mong đợi.

Thay vào đó, bạn có thể thử những cách sau:

=>> Tập các nghi thức khép lại trong tâm trí. Nếu đầu óc bạn cứ mãi quay lại một khoảnh khắc cũ, hãy viết hết nó ra, tất cả những điều bạn từng ước nó đã xảy ra. Rồi gấp trang giấy ấy lại. Việc cất nó vào một cuốn sổ, một chiếc hộp hay một ngăn kéo sẽ như một hành động cho phép tâm trí bạn được rời đi, được nghỉ ngơi.

=>> Giới hạn vòng lặp tưởng tượng bằng sự sắp xếp có cấu trúc. Những suy nghĩ tiêu cực rất dễ len lỏi khi đầu óc bạn rảnh rỗi. Chỉ cần 30 phút dành cho một hoạt động có định hướng, như đi bộ, làm việc thủ công, hay trò chuyện với ai đó có ý nghĩa, cũng đủ để phá vỡ chuỗi lặp và kéo bạn trở về hiện tại.

=>> Thực hành chánh niệm, đừng trốn tránh. Thay vì cố gắng xua đuổi suy nghĩ, hãy nhẹ nhàng ghi nhận nó như một đám mây ngang qua bầu trời. Tự nhủ: “Lại là câu chuyện ấy nữa rồi”, rồi dịu dàng quay lại với những gì mình đang làm.

Bạn không chỉ đang tiếc nuối quá khứ, mà còn đang thương tiếc cho một phiên bản chưa từng tồn tại. Chính sự đối lập đó khiến cuộc sống hiện tại trở nên nhạt nhòa, con người trở nên đáng thất vọng, và mục tiêu trở nên vô nghĩa. Nhưng càng rèn luyện thói quen quay lại với hiện tại, bạn sẽ càng cảm nhận cuộc sống này là thật, không hoàn hảo như phim ảnh, nhưng sống động, có ý nghĩa, và hoàn toàn do bạn viết tiếp từ giây phút này.

Sống trong một thực tại tưởng tượng có thể rất cuốn hút vì nó cho bạn cảm giác kiểm soát được kết cục của những điều đã mất, đã bỏ lỡ. Nhưng càng đắm mình trong những phiên bản quá khứ lý tưởng hóa, bạn càng dễ đánh mất kết nối với thực tại.

Quá khứ góp phần tạo nên con người bạn, nhưng nó không định đoạt những gì bạn có thể làm tiếp theo. Muốn thật sự bước về phía trước, đừng mãi nghĩ về điều “lẽ ra đã phải xảy ra”, mà hãy tự hỏi: “Với những gì còn lại trong tay, mình có thể làm gì từ bây giờ?”

Tác giả: Mark Travers Ph.D.

Source: Dmitrii Shirnin / Unsplash

Nguồn: 2 Signs of Experiencing the Parallel Life Effect | Psychology Today

ADHD - LỰC CẢN VÔ HÌNHBa rào cản khiến người mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) khó duy trì hiệu suất làm vi...
10/07/2025

ADHD - LỰC CẢN VÔ HÌNH

Ba rào cản khiến người mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) khó duy trì hiệu suất làm việc.

NHỮNG ĐIỂM CHÍNH
- Rối loạn chức năng điều hành là một trở ngại lớn trong khả năng hoàn thành công việc của người mắc ADHD.
- Việc bị kích thích cảm giác quá mức làm hệ thần kinh quá tải.
- Người mắc ADHD cảm nhận phần thưởng khác với người bình thường, khiến họ thiếu động lực theo cách truyền thống.

Sự lười biếng được định nghĩa là không muốn làm việc hay không chịu nỗ lực. Với những người sống chung với ADHD, họ rất dễ bị gán cho nhãn mác này, vì trễ hạn, né tránh việc vặt, hoặc chật vật bắt đầu một công việc. Nhưng nếu đó không phải là lười biếng, mà chỉ đơn giản là… có lực cản?

Bất cứ việc gì, từ đi làm, rửa bát, cho đến việc đứng dậy đi vệ sinh, đều cần não bộ tiêu hao một lượng tài nguyên nhất định, đặc biệt là các chức năng điều hành như: bắt đầu, lập kế hoạch, tổ chức. Thật không may, đây lại là những chức năng thường bị tổn thương ở người ADHD. Vấn đề không nằm ở đạo đức hay ý chí, mà là sự khác biệt đơn giản trong cách não bộ họ được lập trình. Và điều này tạo nên ba rào cản lớn trong việc duy trì hiệu suất sống và làm việc.

1. Quá tải nhận thức
Với người ADHD, việc hoàn thành những điều tưởng chừng đơn giản lại thường phức tạp hơn nhiều. Nghiên cứu cho thấy họ gặp khó khăn lớn trong việc chuyển đổi giữa các nhiệm vụ hay bối cảnh. Những việc như lên kế hoạch hay tổ chức đều trở nên lộn xộn, khiến cho việc rửa bát hay gửi một email cũng có thể trở thành gánh nặng. Trong đầu họ, mọi thứ đều quan trọng mà cũng chẳng có gì thật sự quan trọng cả.
Những danh sách việc cần làm, những lời nhắc nhở liên tục về việc chưa xong, cứ tích tụ dần, gây ra cảm giác mệt mỏi triền miên, đôi khi là lo âu dữ dội. Hàng loạt suy nghĩ đan xen về những việc phải làm cứ lặp đi lặp lại trong đầu, chiếm dần không gian nhận thức, cho đến khi cơ thể không chịu nổi nữa và adrenaline buộc phải trỗi dậy.
Hiện tượng này thường được gọi là “tê liệt ADHD” hay “rối loạn chức năng điều hành”. Người ngoài nhìn vào có thể thấy đó là lười biếng. Nhưng bên trong, não bạn đang gào lên “hãy làm đi”, còn cơ thể thì đứng im như hóa đá. Kết quả không phải là “không làm việc nhưng được nghỉ ngơi”, mà là “không làm được gì, cũng không được nghỉ ngơi.”
Lâu dần, điều này dễ dẫn đến cảm giác tội lỗi, bất lực, và có thể kéo theo cả trầm cảm hoặc rối loạn lo âu.

2. Quá tải cảm giác
Thách thức tiếp theo với người ADHD là việc bị kích thích cảm giác quá mức. Ngay cả việc phân loại thông tin, điều gì quan trọng, điều gì không, cũng là một nỗ lực rất lớn. Bình thường, não bộ sẽ tự động sàng lọc: bỏ qua thứ không liên quan, giữ lại điều đang tập trung, và chừa chỗ cho các tín hiệu khẩn cấp.
Nhưng não ADHD không làm việc như vậy. Rất nhiều nhiễu lọt qua bộ lọc ban đầu, khiến người ADHD phải xử lý khối lượng thông tin nhiều hơn người bình thường rất nhiều, và thế là họ dễ mất tập trung.
Đó là lý do tại sao những nơi đông người, nhiều âm thanh, hoặc không gian mở khiến họ mệt mỏi và khó làm việc.
Người ngoài có thể thấy họ chậm chạp, bồn chồn, hoặc thậm chí thô lỗ. Nhưng thực ra, hệ thống thần kinh của họ đang quá tải vì phải “chạy cùng lúc quá nhiều cửa sổ” như một chiếc máy tính bị đứng hình vì mở quá nhiều tab.

3. Mất cân bằng động lực
Người ADHD không được thúc đẩy bởi những điều giống người khác. Một nghiên cứu gần đây chỉ ra: thứ kích thích người ADHD nhiều nhất là “bất kỳ điều gì khiến thời gian trôi nhanh.”
Nói cách khác, họ ít khi bị hấp dẫn bởi phần thưởng dài hạn. Thay vào đó, họ cần những kết quả nhanh chóng, hoặc ít nhất là cảm giác hài lòng tức thời.
Có lẽ vì vậy mà người ADHD thường tỏa sáng khi có tình huống khẩn cấp, hoặc hay chọn con đường làm chủ, vì phần thưởng đến nhanh, và công việc có thể xoay vòng giữa những giai đoạn làm việc cường độ cao và nghỉ ngơi.
Còn cuộc sống hàng ngày thì không như vậy. Việc nhà phải làm đều đặn, dù thích hay không. Làm tốt cả năm có thể chỉ được tăng lương 2%. Ngay cả người bình thường cũng thấy khó duy trì động lực trong môi trường này. Vậy mà người ADHD với đặc điểm não bộ rất khác biệt lại được kỳ vọng vẫn phải cố gắng như bao người khác. Điều đó là không thực tế.

4. Lực cản
Tất cả những điều trên tạo nên friction, lực cản vô hình trong cuộc sống hàng ngày. Với người ADHD, mọi việc giống như bơi ngược dòng: chỉ để không chìm thôi đã tốn rất nhiều sức, huống chi là bơi tới được đích.
Đó là lý do vì sao những điều chỉnh dành cho ADHD, trong cả đời sống cá nhân lẫn công việc, đều nên hướng tới việc giảm lực cản: giảm bớt sự mâu thuẫn giữa môi trường bên ngoài và cách não bộ của họ hoạt động.
Một điều bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu ngay bây giờ, đó là học cách nhận ra khi não bạn đang mắc kẹt và cho phép bản thân được sống mà không phán xét, không tội lỗi.

Nếu bạn thấy mình rơi vào trạng thái tê liệt ADHD, hãy chấp nhận sự thật rằng hôm nay bạn không thể hoàn thành công việc và chủ động quyết định nghỉ ngơi thay vì tiếp tục vật lộn. Không phải ai cũng biết: cảm giác tội lỗi làm hao tổn năng lượng. Khi bỏ được nó, bạn sẽ ngạc nhiên vì mình có thể làm được những việc tưởng chừng không thể, chỉ cách đây vài ngày.

Bạn không cần phải hoàn hảo. Bạn có quyền nghỉ ngơi, ngay cả khi bạn cảm thấy mình chưa làm đủ. Bạn có quyền dừng lại, dù hôm nay bạn chưa hoàn thành gì cả. Bạn có quyền là chính mình, kể cả khi bạn có ADHD.

Tài liệu tham khảo:
Rauch WA, Gold A, Schmitt K. To what extent are task-switching deficits in children with attention-deficit/hyperactivity disorder independent of impaired inhibition? Atten Defic Hyperact Disord. 2012 Dec;4(4):179–187. doi: 10.1007/s12402-012-0083-5. Epub 2012 Jul 4. PMID: 22760550.

Rani I, Agarwal V, Arya A, Mahour P. Sensory Processing in Children and Adolescents with Attention Deficit Hyperactivity Disorder. J Atten Disord. 2023 Jan;27(2):145–151. doi: 10.1177/10870547221129306. Epub 2022 Oct 14. PMID: 36239408.

Morsink S, Sonuga-Barke E, Mies G, Glorie N, Lemiere J, Van der Oord S, Danckaerts M. What motivates individuals with ADHD? A qualitative analysis from the adolescent's point of view. Eur Child Adolesc Psychiatry. 2017 Aug;26(8):923–932. doi: 10.1007/s00787-017-0961-7. Epub 2017 Feb 23. PMID: 28233072.

Wagner D, Mason SG, Eastwood JD. The experience of effort in ADHD: a scoping review. Front Psychol. 2024 Jun 3;15:1349440. doi: 10.3389/fpsyg.2024.1349440. PMID: 38895497; PMCID: PMC11184226.

Nguồn: ADHD Is Not Laziness—It's Friction | Psychology Today

Tận Cùng Của Nỗi Đau - Ai thích phân tâm học thì không được bỏ qua cuốn này.Nội dung chính của sách là về các cơ chế phò...
08/07/2025

Tận Cùng Của Nỗi Đau - Ai thích phân tâm học thì không được bỏ qua cuốn này.

Nội dung chính của sách là về các cơ chế phòng vệ tâm lý, cách nhận diện và phương pháp xử lý chúng. Mỗi chương là một loạt bài tập giúp bạn hiểu sâu hơn về các cơ chế phòng thủ thâm căn cố đế của mình.

Ai quan tâm đến phân tâm học - cơ chế phòng vệ tâm lý thì hãy đọc cuốn sách này. Cuốn sách này có lẽ được viết cho những người không đủ tiền để đi trị liệu tâm lý (hay làm phân tâm học)^^. Nội dung chính của sách là về các cơ chế phòng vệ tâm lý, cách nhận diện và phương pháp xử lý chúng. Mỗi chương là một loạt bài tập giúp bạn hiểu sâu hơn về các cơ chế phòng thủ thâm căn cố đế của mình.

Tại sao tôi làm thế? Hẳn không ít lần trong cuộc đời bạn từng tự hỏi mình như vậy

Ai cũng có những bí mật đầy xấu hổ, những đau khổ không tên, những tổn thương sâu kín, đành câm nín dựng lên những bức tường phòng vệ. Rất ít người đủ can đảm để nhìn vào trong mình và thách thức những lớp phòng vệ đó

Chắc chắn, bạn muốn là-mình hơn ai khác. Chắc chắn, bạn muốn mình có thể thay đổi. Sẽ thật tuyệt nếu bạn có thể lắng nghe nỗi đau của mình, thấu hiểu những tổn thương trong mình và nhận ra những cơ chế phòng vệ ấy sớm hơn

Như thế, bạn đã không phải vật lộn với những xung đột nội tâm mỗi ngày. Và tất nhiên, bạn cũng sẽ không còn phải tự dằn vặt mình để xoa dịu đi nỗi xấu hổ chẳng thể thổ lộ cùng ai. Dù thất vọng và đau đớn, bạn vẫn có thể thích thú với rất nhiều trải nghiệm của bản thân, trân trọng các mối quan hệ của mình và tìm thấy ý nghĩa sâu sắc của việc sống

Sự trưởng thành không diễn ra ngay lập tức. Nó chắt lọc từng chút, từng chút một. Điều tiên quyết là bạn phải rất kiên trì. Đừng vội quay lưng mỗi khi bạn cảm thấy có chút nghi ngại. Hãy nhẫn nại và bao dung với bản thân nhiều hơn. Hãy hiểu rằng, mỗi một nấc thang hiểu-mình, bạn đều phải trả giá cho nó. Rồi bạn sẽ nhận ra TẬN CÙNG CỦA NỖI ĐAU LÀ TRÁI TIM DŨNG MÃNH

CUỐN SÁCH MANG LẠI CHO BẠN ĐIỀU GÌ

Giúp bạn bước qua vực thẳm nội tâm và tự tin đích thực

Sức mạnh dữ dội và khó chinh phục nhất của con người là hạnh phúc

Đời thực chật chội xô bồ, chẳng giây phút nào có thể ngồi yên. Càng lớn càng lắm muộn phiền, càng sợ thiệt hơn

Sợ mình sống trong những cơn mê không hồi kết. Sợ mình quá yếu đuối đến nỗi không dám thừa nhận tổn thương trong chính mình. Dựng nên những tấm khiên, đeo thêm lớp lớp mặt nạ. Càng bước càng xa, không thể chạm đến hạnh phúc

Thành thực với bản thân khó đến thế sao? Xét cho cùng, nỗi sợ hãi chỉ là bóng đêm không có thật. Ở đời, không có niềm vui nào dài lâu, và ta cũng chẳng thể buồn mãi. Ta có thể thất bại, quan trọng là ta dám thừa nhận, dám đối mặt, dám bước tiếp

Và ngay đây, cuốn sách này sẽ giúp bạn:

Giải mã những cơ chế phòng vệ tâm lý và cách chúng âm thầm định hình cuộc sống của bạn
Nhìn nhận những khiếm khuyết và sự sáng chói của bản thân và những người xung quanh
Bước qua vực sâu nội tâm và tự tin đích thực

-------------------------------------------

THÔNG TIN TÁC GIẢ

Tiến sĩ JOSEPH BURGO, nhà trị liệu tâm lý và nhà phân tâm học, đã có tới hơn 30 năm trong nghề. Hiện ông đang sống tại Colorado và trị liệu tâm lý trên một nền tảng trực tuyến an toàn cho bệnh nhân ở khắp nơi trên thế giới

Blog của ông AfterPsychotherapy thu hút hơn 25.000 lượt truy cập mỗi tháng. Joseph cũng đóng góp rất nhiều công sức cho blog Psychology Today nổi tiếng toàn cầu

Ngoài ra, ông còn là một nhà văn và nhà bình luận thường xuyên cho The New York Times, USA Today, The Washington Post, The Atlantic và NPR

Diễn giải cơ chế phòng vệ bằng tục ngữ ca dao Việt Nam.I. Các Cơ Chế Phòng Vệ Là Gì?Freud là người đầu tiên xác định năm...
06/07/2025

Diễn giải cơ chế phòng vệ bằng tục ngữ ca dao Việt Nam.

I. Các Cơ Chế Phòng Vệ Là Gì?

Freud là người đầu tiên xác định năm tính chất quan trọng của các cơ chế phòng vệ:

1. Chúng là những cách chính mà chúng ta xử trí các khác biệt giữa ta nghĩ và ta cảm thấy.

Vd: ta bực một người nhưng vì sợ liên lụy nên ta giữ im lặng.

2. Chúng ta không để ý hoặc không ý thức về việc sử dụng các chiến lược đối mặt này.

Vd: vì không thích người đồng nghiệp, cô A quên gửi thiệp để mời cô B đi hội nghị.

3. Có những chiến lược khác nhau được sử dụng ở những thời điểm khác nhau để phục vụ những chức năng khác nhau.

Vd: vì sợ cha mẹ rầy la, trẻ tìm cách nói dối mặc dù biết rằng nói dối là không đúng và “chiến lược nói dối” được lặp đi lặp lại nhiều lần.

4. Các chiến lược này thay đổi theo thời gian và trong suốt chu trình sống.

Vd: tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận… (Khổng Tử).

5. Chúng giúp cho cuộc sống sinh động nhưng đôi khi cũng gây ra những vấn đề.

Vd: vì sợ mất việc nên công nhân A không dám phàn nàn ông chủ, nhưng anh ta vẫn bực mình, điều này làm anh ta căng thẳng, bực bội, mất ngủ.

Có khoảng 18 loại phòng vệ được nhận thấy vì tầm quan trọng của chúng, giả thuyết cơ bản là khi chúng ta trưởng thành, chúng ta tiến bộ hơn và hướng đến việc sử dụng các chiến lược đối mặt có ích lợi hơn. Loại phòng vệ ở mức không giúp đỡ được gì và được để ý đầu tiên là “cơ chế loạn tâm”. Có 4 mức độ đối mặt khác nhau, mức phòng vệ trưởng thành được đặt lên hàng đầu. Các nấc thang này xác định các loại phòng vệ thích hợp với một vài độ tuổi và không thích hợp với các độ tuổi khác. Mỗi loại trong các phòng vệ hoặc trong các cách đối mặt có thể được đặc trưng bởi sự kéo dài của chúng đến việc tạo thành các kinh nghiệm khác nhau của chúng ta. Một vài loại phòng vệ đóng kín các kinh nghiệm lại với nhau. Một vài loại nữa thì gọt giũa lại các suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta để đối mặt với thế giới xung quanh lần sau nữa. Những loại khác thì tái tạo lại cách mà chúng ta suy nghĩ về chính mình. Một số các phòng vệ có khả năng làm cho chúng ta:

Phớt lờ đi các cảm xúc của chúng ta (cách ly, lý trí hóa).
Phớt lờ đi các suy nghĩ chúng ta có về cảm xúc của chúng ta (dồn nén).
Đặt các cảm xúc của chúng ta vào người khác (phóng chiếu).
Tấn công chính chúng ta thay vì tấn công cái mà chúng ta sợ hay ghét (một vài kiểu tự tử hay tự gây tổn thương).

II. Các Phòng Vệ Đóng Vai Trò Gì?

1. Thay đổi cách mà chúng ta nhìn nhận về thế giới bên ngoài và bên trong chúng ta.

2. Thay đổi cách chúng ta nghĩ về thế giới, về chúng ta và về chính cảm xúc của chúng ta.

3. Giữ các cảm xúc của chúng ta trong giới hạn có thể chịu đựng được trong suốt những thay đổi bất ngờ trong đời sống cảm xúc của chúng ta (vd: sau cái chết của một người yêu thương).

4. Giúp chúng ta tránh đi hoặc đổi hướng khi có sự gia tăng mạnh mẽ và bất ngờ của các ham muốn sinh học cơ bản của chúng ta (như ý thức về sự gia tăng tính dục và sự gây hấn ở giai đoạn vị thành niên).

5. Cho phép chúng ta một “khoảng để thở” để mà làm quen với các thay đổi về hình ảnh bản thân, điều mà rất khó để có thể chấp nhận ngay lập tức (vd: sự thay đổi có thể đến từ tuổi dậy thì, sau khi bị đoạn chi, hoặc ngay cả sau khi thăng quan tiến chức!).

6. Làm dễ dàng những cảm xúc rối rắm của ta khi ta nghĩ về những người quan trọng trong đời sống của chúng ta (còn sống hoặc đã chết).

III. Làm Thế Nào Chúng Ta Có Thể Xác Định Các Cơ Chế Phòng Vệ?

Bạn có thể chẳng bao giờ biết được làm thế nào người ta thực sự đối mặt chỉ bằng cách đặt câu hỏi đơn giản về họ. Các phòng vệ này chỉ có thể được ghi nhận bởi một người quan sát bên ngoài. Chúng ta cần nghĩ về sự khác biệt giữa điều người ta cảm thấy, điều người ta nói và điều mà người thân thiết nói về đối tượng đó và thực sự quan sát điều gì đang xảy ra trong đời sống của họ.

Sau đây là một ví dụ minh họa được phỏng vấn bởi một nhà tâm lý trị liệu với một bác sĩ huyết học, qua đó chúng ta có thể hiểu và xác định các phòng vệ có thể thay đổi như thế nào từ một loại ám ảnh lạ thường (và có lẽ có tính bệnh lý) sang một dạng đáp ứng với stress có tính lành mạnh. Người được phỏng vấn là một bác sĩ, ông đã triển khai niềm vui thích của mình bằng cách cấy các tế bào còn sống vào trong ống nghiệm, ông đã trò chuyện với nhà tâm lý trị liệu với cả tấm lòng nhiệt tình về việc cấy mô rất thú vị mà ông ta đã lấy từ một mẫu sinh thiết ở chân của mẹ ông ta. Đến cuối cuộc phỏng vấn thì nhà tâm lý đã phát hiện tình cờ rằng mẹ của bác sĩ này đã chết vì tai biến mạch máu não cách đây 3 tuần trước. Rõ ràng là ông đề cập đến cái chết của mẹ ông thì không thấy cảm xúc, nhưng sự mô tả về việc ông cấy mô vẫn còn sống của mẹ ông thì chứa đầy màu sắc cảm xúc. Người ta giải thích rằng: bằng một cách sáng tạo và có tính vô thức, ông bác sĩ này đã sử dụng niềm vui thích và các kỹ năng của mình như là một “thầy thuốc” để làm nhẹ đi nỗi đau buồn của ông (ít nhất cũng có giá trị trong thời gian ngắn). Mặc dù mẹ của ông không còn sống, nhưng bằng cách di chuyển sự chú ý và cảm xúc của mình, ông có thể (một cách nào đó) tiếp tục chăm sóc mẹ ông ta ở phòng thí nghiệm tại nhà (sử dụng phòng vệ thay thế bằng cách di chuyển cảm xúc sang một đối tượng hoặc một người mà ta ít lo lắng hơn) và loại phòng vệ lý trí hóa (nghĩ về điều lo lắng theo cách trang trọng và không cảm xúc).

VI. Có Phải Một Khi Chúng Ta Có Những Phòng Vệ Này, Chúng Ta Bị Mắc Kẹt Vào Chúng?

Các phòng vệ kém trưởng thành có thể tiến hoá thành các phòng vệ trưởng thành hơn.

Sau đây là một ví dụ về sự quan hệ trung gian giữa sự thích nghi trưởng thành và sự phát triển tiếp theo:

Nguyễn Văn T làm việc trong một xí nghiệp (làm trưởng nhóm sản xuất đồ mộc gia dụng), khởi đầu anh ta được đồng nghiệp nhận xét là “người căng thẳng, cứng ngắc, màu mè, lạnh nhạt và kém trưởng thành”. 3 năm sau, cũng các đồng nghiệp này nhận xét về anh “cảm xúc ổn định, sâu sắc và thành công”. Tuy nhiên anh vẫn được xem như “có một chút gì đó nghiêm trọng” và “thiếu óc hài hước”. 7 năm sau, anh ta được mô tả là “thay đổi đáng kể, bởi vì anh hoàn toàn cởi mở, dễ nói chuyện và có phong cách cực kỳ vui vẻ”.

Hầu hết các câu hỏi đều được gửi đến những công nhân để điều tra xem họ thích điều gì nhất trong công việc của họ.

Có một sự thay đổi rõ ràng trong cách đáp ứng của T, điều này minh hoạ cho sự trưởng thành của anh. T chuyển từ việc đặt giá trị vào đồ vật, hoặc công việc sang việc đặt giá trị vào con người. Ở tuổi 25, anh ghi lại rằng: thích “giải quyết các vấn đề”, ở tuổi 30, anh nói: anh thích “làm những điều phải làm”, ở tuổi 40, anh thích nhất là điều hành, quản trị và ở tuổi 47: làm việc với mọi người đã trở thành một mặt thú vị nhất trong công việc của anh. Điều này cũng gần giống như câu nói rất nổi tiếng của Khổng Tử: “Ta 30 tuổi thì trụ vững, 40 tuổi thì hết ngờ, 50 tuổi biết mệnh trời, 60 tuổi nghe thuận tai…”

Cơ chế đáp ứng thích nghi khởi đầu của T là: dạng phản ứng (cho người khác thấy và làm những điều ngược lại với cái mà bạn cảm thấy). “Căng thẳng, cứng ngắc, màu mè, lạnh nhạt và kém trưởng thành” đó là những điều ta có thể thấy ở những người cảm thấy mình thiếu thốn, yếu đuối cần tình cảm… Nhưng lại không muốn thừa nhận điều này và biểu hiện ra ngoài những hình thức ngược lại với điều mình cảm thấy. Cơ chế phòng vệ này được tiến hoá thành loại phòng vệ trưởng thành hơn đó là vị tha (cho người khác cái mà bạn muốn để nhận lại chính bạn). Khi T học được cách làm thế nào để đưa niềm vui vào trong cuộc đời của anh chính là lúc anh biết cho đi và ngược lại.

V. Chúng Ta Làm Thế Nào Để Thay Đổi Các Phòng Vệ Ít Trợ Giúp Thành Những Phòng Vệ Trợ Giúp Nhiều Hơn?

Để hiểu được làm thế nào chúng ta có thể tạo điều kiện thuận lợi hơn cho việc thay đổi các phòng vệ kém thích nghi sang loại phòng vệ thích nghi hơn, chúng ta cần:

1. Gia tăng các trợ giúp xã hội:
– Làm cho thế giới bạn sống dễ tiên liệu và có trợ giúp hơn.

2. Gia tăng sự an toàn cá nhân:
– Nghỉ ngơi nhiều hơn, cải thiện các thói quen ăn uống, giảm tiêu thụ những thuốc không cần thiết và rượu.
– Giải quyết buồn rầu tang tóc và các vấn đề gây giận dữ.

3. Đưa ra những cách tốt hơn về việc đối mặt với các điều gây khó khăn:
– Bạn không thể lấy đi lớp vỏ bảo vệ ở một người mà không bảo vệ anh ta bằng một cách khác.

VI. Diễn giải cơ chế phòng vệ bằng tục ngữ ca dao Việt Nam:

Trong văn hoá dân gian, ông cha ta đã sử dụng nhiều câu tục ngữ, ca dao để diễn đạt tình cảm và cách thức cư xử của con người. Các loại tục ngữ ca dao hay những câu nói phổ biến thường nói lên cách thức đối nhân xử thế của con người và hay nằm trong các tầng phòng vệ chưa trưởng thành, tầng nhiễu tâm và tầng trưởng thành (Tầng loạn tâm thì ít gặp hơn).

1.Ở tầng chưa trưởng thành (Immature level):

– Cơ chế huyễn tưởng (Fantasy):

“Mơ mộng viển vông”;
“Nằm mơ giữa ban ngày”;
“Lấy chồng chẳng nhớ mặt chồng, đêm nằm tơ tưởng nghĩ ông láng giềng!” ….
– Cơ chế phóng chiếu (Projection):

“Suy bụng ta ra bụng người”
“Con chó chê khỉ lắm lông
Khỉ lại chê chó hay rông hay dài
Lươn ngắn lại chê chạch dài
Thờn bờn méo miệng chê trai lệch mồm!” …
– Cơ chế phóng ngoại (Acting out):

“Nông nổi”
“Chưa đánh được người thì mặt đỏ như vang, đánh được người xong thì mặt vàng như nghệ!”;
“Chó cùng cắn giậu”.
– Cơ chế gây hấn thụ động: (Passive aggression): Làm tổn thương mình để làm đau người khác

“Lưỡng bại câu thương”
“Trạng chết chúa cũng băng hà, dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn” ….
Các cơ chế ở tầng chưa trưởng thành thường nhắm vào việc bổ trợ hình ảnh bản thân hay người khác (Self-image modification) để cảm thấy được đầy đủ và an toàn. Những câu tục ngữ ca dao khác dùng để mô tả cơ chế này:

“Thùng rỗng kêu to” “Một tấc lên tới trời” “Nổ”; “Chém gió” (Các thuật ngữ này mới được sử dụng gần đây)
“Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng” “Thấy người sang bắt quàng làm họ” “Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp”
“Một kẻ làm quan cả họ được nhờ”….

2. Ở tầng nhiễu tâm (Neurotic level):

Hình ảnh bản thân và người khác ổn định, chỉ có xung đột (conflict) hay trật khớp (dislocation) giữa suy nghĩ và cảm xúc:

– Lý trí hoá (Intellectualization)

“Suy đi nghĩ lại”; “Nghĩ tới nghĩ lui”; “Lý luận dài dòng”; “Cãi chày, cãi cối”; “Mặt lạnh như tiền” …

– Dồn nén (Repression):

“Giận đỏ mặt”; “Giận tím mặt”; “Sợ xanh mặt”; “Mặt cắt không còn giọt máu”; “Mặt xanh như đít nhái”; “Thấp cổ bé miệng”; “Thở dài thườn thượt”; “Tỏ bày cùng ai”; “Một câu nhịn, chín câu lành”; “Hứa lèo”; “Trăm voi không được bát nước xáo”; “Đánh trống bỏ dùi”….

– Dạng phản ứng (Reaction formation):

“Bằng mặt không bằng lòng”; “Muốn ăn gắp bỏ tay người”; “Khách sáo”; “Ngậm bồ hòn làm ngọt” …

- Chuyển vị (Displacement):

“Giận cá chém thớt”…

3. Ở tầng trưởng thành (Mature level)

– Cơ chế vị tha (Altruism)

“Lá lành đùm lá rách”
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”
“Thi ân bất cầu báo”
“Để gió cuốn đi” ….
– Cơ chế biết tiên liệu (Anticipation)

“Nhìn xa trông rộng” “Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm”
– Cơ chế biết kềm chế (Suppression)

“Học ăn, học nói, học gói, học mở”
“Biết mình, biết người”
“Biết lễ độ”
“Đúng lúc, đúng chỗ” ….
– Óc hài hước (Sense of humor)

“Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”….

– Cơ chế thăng hoa (Sublimation):

Thơ vịnh cái quạt Tác giả : Hồ Xuân Hương
“Mười bảy hay là mười tám đây?
Cho ta yêu dấu chẳng rời tay.
Mỏng dầy chừng ấy chành ba góc,
Rộng hẹp dường nào cắm một cây.
Càng nóng bao nhiêu càng muốn mát,
Yêu đêm chưa phỉ lại yêu ngày.
Hồng hồng má phấn duyên vì cậy,
Chúa dấu vua yêu một cái này”

Câu đố:

Tôi đang nằm ở sau hè,
Xăm xăm anh tới anh đè tôi ra,
Rồi anh miết liệt, miết la.
Anh làm ướt cả người ta thế này.
(Là cái cối xay)

Nói tóm lại, cách thức ứng xử, nghệ thuật sống hay các thói hư tật xấu đã được diễn đạt nhiều trong tục ngữ ca dao Việt Nam hay những câu nói bình dân hằng ngày trong dân gian và có thể nói lên được các thói quen cư xử của con người với con người hay với các sự kiện trong đời sống, các “thói quen” này chính là các cơ chế phòng vệ (Defense mechanisms) của vô thức mà phân tâm học phương Tây đã nói đến. Hiểu và nhận ra cách thức ứng xử của một người nào đó và diễn giải được bằng các câu ca dao hay tục ngữ trên cũng là cách hiểu được cơ chế phòng vệ của người đó vậy!



--------------------------------------------------

TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. George.E. Vaillant, Adaptation to life, 1993
2. George.E. Vaillant, Ego Mechanisms of Defense, 1992
3. Krishnamurti, Facing the life
4. Krishnamurti, The first and the last freedom
5. Daisetzteitaro Suzuki, Thiền luận, 2001, Thiên Trúc dịch
6. Micheal H. Ebert; Peter T. Loosen; Barry Nurcome, Current of psychiatry Diagnosis and treatment, 2000
7. Roger A. Mackinnon; Robert Michels; Peter J. Buckey, The psychiatric interview in clinical practice, 2006
8. Nguyễn Văn Ngọc, Tục ngữ phong dao, 1928

Trích từ Bản tin Tâm lý học Đông Tây (Số 2/ Tháng 7/ 2013)

Address


Telephone

+84912994968

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tư vấn tâm lý Nha Trang posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Tư vấn tâm lý Nha Trang:

Shortcuts

  • Address
  • Telephone
  • Alerts
  • Contact The Practice
  • Claim ownership or report listing
  • Want your practice to be the top-listed Clinic?

Share