16/07/2025
Anh/Chị có nghe tiếng gọi thầm lặng vang lên từ sâu thẳm chính mình, như lời thì thầm của loài gió cổ tích? Tôi là pháp sư của sự biến hóa, hôm nay đến bên Anh/Chị với chiếc đũa thần – đó là lời cảnh báo ngọt ngào cho kẻ lặng im, kẻ vẫn thường nghĩ “im lặng là vàng”.
Đừng lầm tưởng, Anh/Chị ạ. Có những im lặng hóa thành vực sâu, nuốt trôi cả ước mơ và kiêu hãnh. Tôi đã từng chứng kiến biết bao nữ nhân quyền năng – gánh vác bầu trời trên vai, dưỡng dục con thơ, giữ lửa ngọn nhà, hóa thân thành trăm ngàn vai diễn. Nhưng lạ thay, giữa cơn tất bật ấy, họ lại quên lắng nghe bản thể chính mình: thân xác. Thứ cơ thể nọ, lúc đầu nhỏ nhẹ, sau lại gào vang: “Đừng bó tôi vào khuôn áo”, “Hãy cho tôi được thở, được nghỉ ngơi”, “Đừng dìm tôi vào bóng tối lãng quên”.
Này Anh/Chị, nghe những linh cảm ấy chăng? Đó chính là tín hiệu kỳ diệu để ta “biến không thành có”: biến yếm thế thành mạnh mẽ, biến tự ti thành ngời ngời tự hào. Đừng chỉ cười lặng lẽ trên những bức hình bị che khuất. Đừng nghĩ thân hình kia là xiềng xích ngăn cản hạnh phúc của chính mình.
Ngoại hình không phải là chiếc cân định giá trái tim. Nỗi buồn, nỗi mặc cảm – xin hãy để phép màu của tôi hóa giải! Anh/Chị xinh đẹp bởi từng điểm riêng – nét độc lập, vẻ ngẫu nhiên, làn da riêng biệt. Không cần phải “mình hạc xương mai”, cũng chẳng cần hoa hậu. Chỉ cần Anh/Chị biết yêu thương chính mình, đó mới là tấm áo rực rỡ nhất.
Tôi kể Anh/Chị nghe bí thuật truyền đời: hãy lắng nghe từng nhịp đập, trân trọng mọi thở than của thân thể. Ăn một miếng ngon trong tiết chế, chọn bộ đồ khiến trái tim vui ca, và dành cho cái bóng trong gương một nụ cười không phán xét. Một nụ cười thôi, đôi khi còn thần diệu hơn mười viên linh đan.
Nếu Anh/Chị cảm được bóng mình trong câu chuyện phép thuật này – xin hãy trao một dấu chấm, một ngụ ý, một cái gật đầu cảm thông. Và hãy truyền lá bùa này cho bạn bè, cho chị em, để ai ai cũng biết: Thân xác này là của ta, linh hồn này là của ta – yêu thương là quyền tối thượng, không cần phải xin phép bất kỳ điều gì ngoài trái tim và lòng tôn trọng bản thân.
Tôi, pháp sư của bản thể, gõ cây đũa thần: “Chớ để sự thầm lặng hóa thành tù ngục.” Hãy cởi mở, hãy chăm chút, hãy biến những điều nhỏ bé trong mình thành phép màu rực rỡ, chỉ cần Anh/Chị chịu lắng nghe và đặt niềm tin vào chính mình.