Thấu Hiểu Hồng Trần

Thấu Hiểu Hồng Trần Chuyên gia tham vấn tâm lý, giáo dục tâm lý - nhân sinh. Chuông xoay trị liệu - Sound Healer
(1)

NGƯỜI GIẢN DỊ LÀ NGƯỜI GIÀU CÓ. Người giản dị thường chậm, vì họ không chạy theo nhịp của ai. Họ không lo người khác ngh...
11/12/2025

NGƯỜI GIẢN DỊ LÀ NGƯỜI GIÀU CÓ.

Người giản dị thường chậm, vì họ không chạy theo nhịp của ai. Họ không lo người khác nghĩ gì, chỉ quan tâm việc mình có đang thật lòng hay không. Có thể người ngoài thấy họ sống tẻ nhạt, nhưng bên trong lại bình an. Cái vui của họ không đến từ việc được thêm, mà từ việc biết bớt. Họ đến đâu, mang theo sự yên bình chính mình, khiến tâm của người khác tự nhiên cũng lắng lại.

Một căn nhà quá rộng dễ sinh cô đơn, một bàn ăn quá nhiều món dễ quên vị thật. Giản dị giúp ta giữ được cái tinh túy, cái trong trẻo của đời sống. Giản dị không làm ta nghèo, mà giúp ta giàu có thật sự: giàu thời gian, giàu yên tĩnh.

Dở hay cũng từ mình, rẽ phải rẽ trái cuối cùng cũng là mình gánh lấy!Giữa người với người, chúng ta có thể trao cho nhau...
10/12/2025

Dở hay cũng từ mình, rẽ phải rẽ trái cuối cùng cũng là mình gánh lấy!

Giữa người với người, chúng ta có thể trao cho nhau nhiều thứ: một bữa cơm khi đói, một mái hiên làm chỗ trú lúc mưa , vài lời an ủi khi ai đó mỏi mệt, thậm chí là chút can đảm chắt chiu từ những năm tháng non trẻ của chính mình. Nhưng có những thứ không thể gói ghém để đặt vào tay người khác như một món quà sẵn có, đó là phẩm hạnh, tư cách làm người, là lòng tự trọng để đứng thẳng giữa cuộc đời. Những điều ấy buộc phải tự mình bồi đắp, giống như vun trồng một mảnh vườn nhỏ: cần mẫn từng ngày, kiên nhẫn với gió mưa và đủ thương yêu để không bỏ mặc nó cằn cỗi.

Ta có thể dang tay dìu ai đó qua một quãng bùn lầy, giúp họ gỡ bớt vài mối rối ren tạm thời của phận sống. Nhưng có một chặng đường không ai đi thay được: chặng đường tự lớn lên, tự nhận diện chính mình, tự mang cả bóng tối lẫn ánh sáng của đời mình mà bước. Làm người, suy cho cùng, là một cuộc độc hành như lần mò đi qua cánh đồng phủ sương, mỗi người một con đường, một nỗi cô đơn riêng chẳng ai cõng giúp.

Có thể ta vớt được ai đó khỏi cơn sóng dữ, kéo họ ra khỏi cảnh ngặt nghèo trước mắt. Nhưng không ai lôi được một tâm hồn ra khỏi sự tầm thường nếu chính nó vẫn âm thầm nuôi dưỡng điều ấy. Mỗi người đều mang trong mình một vực sâu: chút ích kỷ giấu trong ý nghĩ, chút đố kỵ lẩn khuất sau lời nói, chút tham lam lấp ló nơi ánh nhìn. Những thứ ấy chỉ lắng xuống khi người ta tự thắp lên một ngọn đèn bên trong, tự soi rọi chính mình, biết hổ thẹn mà đổi thay.

Dở hay cũng từ mình, rẽ phải rẽ trái cuối cùng cũng là mình gánh lấy. Hiểu được vậy, con người mới bớt oán trách số phận, cũng không vin vào cánh tay người khác để sống giùm cuộc đời mình. Những khốn khó như mất việc, lầm lỡ, thiếu thốn, bệnh tật… dẫu nặng nề nhưng vẫn còn đường cứu: còn bờ vai để tựa, còn sự giúp đỡ, còn niềm tin để vay mượn. Vượt qua rồi, có khi con người còn đứng vững hơn trước. Nhưng sự tầm thường được ươm ủ trong một tâm hồn thì khác, nó không phải là hoàn cảnh nhất thời, mà là một thói quen ăn sâu. Nó như lớp bùn dưới đáy ao: khẽ động đã đục, khuấy mạnh thì tanh, và việc làm cho nó trong trở lại chỉ có thể khi lớp bùn tự lắng xuống.

Lòng người cũng như một khu vườn. Ta có thể trao cho họ những hạt giống tốt lành, nhưng gieo hay không, chăm bón hay bỏ mặc, nhổ cỏ hay để cỏ dại lấn át, tất cả đều do họ chọn. Cỏ dại trong lòng ai mọc lên, chỉ người ấy mới biết gốc rễ nằm đâu. Chúng ta không thể cúi xuống nhổ thay, bởi nếu nhổ xong mà họ vẫn quen tay gieo lại, thì mọi nỗ lực của người ngoài rốt cuộc cũng chỉ tan vào hư không.

Người có thể chỉ cho mình lỗi sai, chính là người đang cho mình sức mạnh. Hãy biết trân quý họ. Đừng để tự ái chen vào r...
09/12/2025

Người có thể chỉ cho mình lỗi sai, chính là người đang cho mình sức mạnh. Hãy biết trân quý họ. Đừng để tự ái chen vào rồi giận lây, để rồi về sau chẳng còn ai dám giúp mình tiến bộ nữa.

Người biết khích lệ bạn đúng lúc, đúng thời, đó là người có lòng từ bi. Hãy học hỏi nơi họ, và biết cảm ơn những lời nâng đỡ ấy.

Người mà mình làm sai mà vẫn khen, thì nên cẩn trọng. Đi với họ, bạn khó lòng trưởng thành.

Người có trí, không phải là người trốn vào ẩn cư để tránh đời, mà là người có thể đi giữa nhân gian ấm lạnh mà lòng vẫn không gợn sóng.

Người thấu hiểu mỗi người một vẻ, thì biết tùy nghi mà đối đãi. Người hiểu hồng trần vốn sâu thẳm, thì chẳng chấp nhất điều chi. Đến đi, tất cả đều để cho duyên phận tự vận hành.

Đừng đặt hy vọng vào những điều mình tự tưởng tượng, cũng đừng mong đợi có thể hiểu bất cứ ai chỉ qua vài lần gặp gỡ.Một...
08/12/2025

Đừng đặt hy vọng vào những điều mình tự tưởng tượng, cũng đừng mong đợi có thể hiểu bất cứ ai chỉ qua vài lần gặp gỡ.

Một người hoàn toàn có thể học cách im lặng khi đang giận, tập phản ứng chậm lại, nói năng nhẹ nhàng hơn, cư xử tinh tế hơn. Những điều ấy đều có thể rèn luyện, nếu họ thật sự muốn sống một cuộc đời bớt nặng nề và ít làm đau người khác.

Thế nhưng có một phần sâu kín hơn, âm thầm hơn trong mỗi người, đó là nơi quyết định họ đối xử với ai, họ giữ lời hay dễ dàng thất hứa, họ sống thật hay chỉ lịch sự cho tròn vai. Phần ấy không nằm ở những gì người ta nói ra, mà nằm ở cách họ lựa chọn khi không còn ai nhìn, không còn lý do để tỏ ra tốt đẹp.

Người tử tế thường không cần chứng minh mình tử tế. Sự chân thành của họ hiện diện rất tự nhiên, trong những hành động nhỏ, những cách cư xử không phô bày, nhưng đủ khiến người khác cảm thấy yên tâm khi ở gần. Họ không cần khoe, không cần diễn, bởi cách họ sống tự nó đã nói thay họ rồi.

Ngược lại, người chỉ nghĩ đến bản thân cũng rất khó giấu lâu. Họ bộc lộ rõ nhất trong những tình huống đời thường, lúc cần chia phần thiệt hơn, lúc đứng trước lợi ích cá nhân, lúc chứng kiến người khác rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Cách họ hành xử trong những khoảnh khắc ấy nói lên nhiều điều hơn bất cứ lời lẽ nào, dù khéo đến đâu cũng không che được.

Cuộc sống không buộc ta phải hiểu ngay một người từ lần gặp đầu tiên. Thời gian đủ chậm rãi và tinh tế để bóc tách từng lớp vỏ bên ngoài, cho ta thấy con người thật phía sau. Chỉ cần quan sát cách họ đối xử với bạn khi bạn không còn mang lại điều gì để họ trông đợi, bạn sẽ biết họ thuộc về kiểu người nào.

Vì thế, đừng đặt hy vọng vào những điều mình tự tưởng tượng. Hãy nhìn vào những lựa chọn của người khác, trong những lúc mọi thứ chênh vênh và không dễ dàng nhất. Bởi tin nhầm một người không chỉ khiến bạn mệt mỏi, mà đôi khi còn làm bạn quên mất giá trị và sự tử tế mà chính mình cũng xứng đáng nhận được.

Có hai kiểu người hãy ngừng trao đi thời gian và sự tận tâm của mình:1 - Người chỉ nhớ đến mình khi cần, không bao giờ h...
07/12/2025

Có hai kiểu người hãy ngừng trao đi thời gian và sự tận tâm của mình:

1 - Người chỉ nhớ đến mình khi cần, không bao giờ hỏi han, kết nối hay tương tác. Chỉ xuất hiện khi có việc cần nhờ. Luôn coi sự hỗ trợ của người khác là trách nhiệm đối với mình.

2 - Người nhận nhưng không biết ơn, được giải đáp, được hỗ trợ nhưng khi nhận được thì không một lời cảm ơn. Không trân trọng công sức và giá trị của người khác.

Hãy chọn trao năng lượng, thời gian và sự hỗ trợ của mình cho những người biết kết nối chân thành và nuôi dưỡng sự tử tế. Thời gian, trí tuệ… của mỗi chúng ta đều đáng quý mà … phải không?

Con người ta thường không dừng lại ở chữ đủKhi có một mái nhà, lại muốn nhà to hơn.Khi có người thương, lại mong họ tốt ...
05/12/2025

Con người ta thường không dừng lại ở chữ đủ

Khi có một mái nhà, lại muốn nhà to hơn.
Khi có người thương, lại mong họ tốt hơn, hiểu mình hơn.
Khi có cuộc sống bình yên, lại thấy mình chưa đủ thành công.
Và trong hành trình chạy đi tìm những thứ đó, chúng ta không nhận ra mình đang đánh rơi cái đủ: thứ từng khiến mình bình yên và biết ơn.

Biết đủ có khi là một trạng thái biết ơn.
Nó không phải là cam chịu, mà là biết mình đang có gì và trân trọng nó. Nhiều người đánh mất hạnh phúc không phải vì thiếu thốn, mà vì quá quen thuộc với những điều tốt đẹp đang có.

Ta nghĩ: “Có thêm chút nữa thì sẽ vui hơn.” Nhưng khi có rồi, lại chẳng vui được bao lâu.
Rồi một ngày, khi người ta đi mất, ta mới nhận ra người từng làm mình cười mỗi ngày là “cái đủ” mà mình đã không giữ. Khi sức khỏe không còn, ta mới thấy những buổi sáng yên tĩnh từng là “cái hơn” mà chẳng gì thay thế được.

Muốn giữ được cái đủ, hãy thử bắt đầu từ những điều dưới đây:

1. Học cách nhìn lại thay vì nhìn lên.
Mỗi khi thấy mình chưa bằng ai, hãy nhìn lại xem mình đã đi xa đến đâu. So sánh với người khác khiến ta bất an nhưng so sánh với “mình của hôm qua” giúp ta biết ơn.

2. Tập nói lời cảm ơn mỗi ngày.
Cảm ơn bữa cơm còn nóng.
Cảm ơn người ở cạnh dù bản thân mình chẳng hoàn hảo.
Cảm ơn chính mình vì vẫn còn cố gắng.
Biết ơn là cách nhẹ nhàng nhất để giữ lại cảm giác “đủ”.

3. Học cách dừng đúng lúc.
Không phải vì không thể đi tiếp, mà vì biết nếu bước thêm có thể sẽ mất đi thứ quý giá hơn.

Cuộc sống vốn dĩ không bao giờ trọn vẹn. Nhưng người biết trân trọng “cái đủ” sẽ luôn thấy lòng mình thanh thản. Vì họ hiểu: không phải càng nhiều là càng hạnh phúc, mà là vừa đủ để thấy bình yên.

Đừng tìm cái hơn mà đánh mất cái đủ. Vì cái đủ bạn đánh mất, có thể là cái hơn mà cả đời này bạn không tìm lại được.

Rồi một ngày chúng ta sẽ già điNhớ nhớ quên quên chẳng còn gì lưu rõBóng thời gian nhuốm hoàng hôn thẫm đỏNhững âu lo cũ...
04/12/2025

Rồi một ngày chúng ta sẽ già đi
Nhớ nhớ quên quên chẳng còn gì lưu rõ
Bóng thời gian nhuốm hoàng hôn thẫm đỏ
Những âu lo cũng chẳng thiết tha gì.

Rồi một ngày chúng ta sẽ già đi
Những ký ức chỉ còn trong hơi thở
Những ước mơ ta một thời dang dở
Hoài bão khi xưa cũng phủ bụi xa dần.

Rồi một ngày chúng ta sẽ già đi
Sợ lãng quên những điều ta cần giữ
Sợ cô đơn giữa cuộc đời tư lự
Sợ phôi phai trong chính trái tim mình.

Hãy mỉm cười thức giấc mỗi bình minh
Sống trọn vẹn từng tháng ngày son trẻ
Mạnh dạn cho đi, biết yêu thương chia sẻ
Bởi một ngày ta chắc chắn già đi...!

Tự lực cánh sinh – vạn sự nhờ mình, dù ở bất kỳ độ tuổi nào cũng phải dựa vào chính mình.Bởi cuộc sống vốn xoay vần, hôm...
03/12/2025

Tự lực cánh sinh – vạn sự nhờ mình, dù ở bất kỳ độ tuổi nào cũng phải dựa vào chính mình.

Bởi cuộc sống vốn xoay vần, hôm nay may mắn, ngày mai gặp gió ngược; hôm nay có người kề vai, ngày mai có khi chỉ còn một mình trước bão.
Bởi vậy, điều duy nhất ta có thể cậy vào ở mọi thời điểm, mọi giai đoạn, chính là bản thân mình.

Không ai có thể chống đỡ thay nỗi đau của ta, không ai có thể sống hộ cuộc đời ta; cũng không ai có trách nhiệm phải mở đường cho những bước chân mà chính ta phải bước. Con người chỉ thực sự lớn lên khi hiểu rằng: vạn sự đều bắt đầu từ chính mình, từ ý chí, từ sự kỷ luật, từ khả năng đứng dậy mỗi khi ngã.

Tuổi trẻ nghĩ rằng mình cần một ai đó nâng đỡ.
Tuổi trưởng thành hiểu rằng giúp đỡ là may mắn, không phải quyền lợi.
Tuổi trung niên mới thấm rằng trên đời không có bờ vai nào đủ rộng để gánh thay trách nhiệm cuộc đời ta.
Tuổi già cuối cùng nhận ra: khỏe mạnh, tự lập, tự quyết mới là phúc lớn nhất. Ở bất kỳ độ tuổi nào, người biết dựa vào chính mình luôn sống vững vàng hơn người chỉ mong chờ sự che chở.

Tự lực không có nghĩa là đơn độc, mà là biết rằng dù có ai bên cạnh hay không, ta vẫn không để cuộc đời mình trôi dạt theo số phận.
Người tự lực biết làm việc khi chẳng ai thúc, biết tiến lên khi chẳng ai cổ vũ, biết giữ mình khi chẳng ai nhắc nhở.
Người ấy có thể buồn, có thể mệt, có thể đôi lúc muốn buông… nhưng rồi lại đứng dậy, chỉnh lại áo, bước tiếp, lặng lẽ và kiêu hãnh.

Đời người muốn bớt tổn thương, phải học cách dựa vào gốc của mình.
Gốc vững thì gió lớn cũng không quật ngã.
Gốc mạnh thì trời tối cũng không làm ta sụp đổ.
Gốc ở đây không phải là gia đình, không phải quan hệ, không phải người quen quyền lực, mà là trí tuệ, bản lĩnh và sự tự chủ bên trong. Gốc càng mạnh, đời càng nhẹ.

Và một ngày nào đó, khi bạn nhận ra mình có thể tự lo cuộc sống, tự chữa vết thương, tự tạo cơ hội, tự bước lên phía trước mà không đợi ai nắm tay – bạn sẽ hiểu: hóa ra tự lực không phải là điều đáng sợ, mà là điều giải phóng con người nhất. Vì người biết dựa vào chính mình, đi chậm cũng được, nhưng đi đâu cũng vững. Mất gì cũng được, nhưng không mất chính mình.

Tự lực cánh sinh không phải là lựa chọn… mà là một loại trưởng thành.
Và càng sớm học được điều đó, cuộc đời càng bớt chông chênh, trái tim càng ít bị tổn thương.
Vì rốt cuộc, vạn sự nhờ trời chỉ là một niềm tin, vạn sự nhờ người chỉ là một sự tạm bợ; còn vạn sự nhờ mình mới là nền móng để ta đi hết quãng đời này một cách đường hoàng, vững chãi và tự do.

SÔNG CÓ KHÚC, NGƯỜI CÓ LÚC...!!!Người sống ở đời, đừng khinh thường bất kỳ ai. Sông có khúc người có lúc, ai lên cao rồi...
02/12/2025

SÔNG CÓ KHÚC, NGƯỜI CÓ LÚC...!!!

Người sống ở đời, đừng khinh thường bất kỳ ai. Sông có khúc người có lúc, ai lên cao rồi cũng có ngày phải đi xuống. Tiền ngàn bạc vạn cũng không thể tránh lúc mặt trời lặn, vô danh tiểu tốt chưa chắc ngày sau không làm nên nghiệp lớn.

Nên khi gặp người giàu có, đừng đố kị. Gặp kẻ nghèo khó, đừng chê cười. Gặp người lương thiện, đừng ức hiếp. Gặp kẻ đáng thương, nhớ giúp đỡ.

Gặp người nghĩa khí, cần bảo vệ. Gặp kẻ toan tính, tránh càng xa càng tốt. Lúc ở trên núi, đừng cười người dưới núi, vì có ngày họ sẽ thay thế bạn. Khi ở đỉnh vinh quang, đừng tự phụ, vì khi nhiều người đã thành công, bạn vẫn đang cặm cụi phấn đấu.

Làm người nên khiêm tốn, làm việc phải biết đặt vị trí mình vào người khác để nghĩ.
Dù bạn lợi hại đến đâu, chưa chắc giữ được người cần giữ.
Dù bạn nhiều tiền thế nào, chưa chắc mọi người đều yêu mến.
Bạn có năng lực ra sao, chưa chắc mọi người đều khâm phục.
Bạn thấy mình rất quan trọng, cũng chưa chắc mọi người sẽ chào đón.
Dù có địa vị cao, nhiều mối quan hệ, hay ăn nói khéo léo thế nào, cũng chưa chắc tất cả đều muốn làm quen.
Đường đời còn rất dài, ngày sau chưa biết ai hơn ai, nên đừng quá tự phụ. Cuộc sống không có ai là dễ dàng, cười người cũng như cười mình, tôn trọng người khác cũng là tôn trọng chính mình.

Bất luận thế giới có thay đổi thế nào, người khác đối xử với bạn ra sao, cũng đừng bao giờ quên: Không xem thường bất kỳ ai, nhất định phải khiêm nhường, nhất định phải lương thiện…!

Bình minh đẹp, hoàng hôn cũng rất đẹp nhưng cả hai chẳng bao giờ xuất hiện cùng lúc. Nếu buổi sáng bạn không kịp đón ánh...
01/12/2025

Bình minh đẹp, hoàng hôn cũng rất đẹp nhưng cả hai chẳng bao giờ xuất hiện cùng lúc.

Nếu buổi sáng bạn không kịp đón ánh bình minh thì cũng đừng buồn, vì khi chiều xuống vẫn còn cảnh hoàng hôn rực rỡ. Cuộc đời cũng vậy. Có những thứ đã lỡ mất đi rồi, không thể quay lại. Nhưng thay vì nuối tiếc, hãy tin rằng phía trước vẫn còn những điều tốt đẹp khác đang chờ đợi.

Điều quan trọng là bạn có đủ kiên nhẫn hay không mà thôi.

Trên thế giới này không có người thực sự hạnh phúc, chỉ có những người biết nghĩ thoáng và buông xả. Kỳ thực, vạn vật tr...
30/11/2025

Trên thế giới này không có người thực sự hạnh phúc, chỉ có những người biết nghĩ thoáng và buông xả. Kỳ thực, vạn vật trên thế gian này đều đang chữa lành cho bạn, chỉ tiếc rằng bạn lại không chịu buông tha cho chính mình.

Tôi đặc biệt thích một câu nói của nhà văn Tam Mạo:
Cả đời cứ tiết kiệm, cứ tích góp, dù có tằn tiện đến mấy, tiền vẫn chưa đủ.
Cả đời cứ nhẫn nhịn, cứ nhường nhịn, cứ lo sợ, dù có cẩn thận đến mấy, người vẫn đắc tội không ít.

Khi ngoảnh đầu nhìn lại, ngoài gương mặt đã già nua, tuổi tác ngày càng tăng và một bụng đầy chua xót, còn gì thực sự thuộc về mình nữa đây?

Vì vậy, khi đã nghĩ thông suốt, bạn sẽ hiểu cuộc sống là gì.
Chỉ khi chính mình vui vẻ, đó mới chính là cuộc sống đích thực.

Đời người có ba chiếc chìa khoá cần thiết : - Đón nhận- Thay đổi - Rời xa. Nếu không thể đón nhận thì nên thay đổi, thay...
29/11/2025

Đời người có ba chiếc chìa khoá cần thiết :
- Đón nhận
- Thay đổi
- Rời xa.

Nếu không thể đón nhận thì nên thay đổi, thay đổi không được thì rời xa vậy.
Người lạc quan thường dùng nụ cười để khoả lấp những điều bất như ý, kẻ bi quan chỉ biết trách hờn mà quên mất niềm vui cuộc sống.

Đừng cứ hỏi người khác tại sao, hãy tự vấn bản thân có tư cách gì ?

Mọi người tốt với mình là bởi mình cũng tốt với họ, hoặc là bạn có ý nghĩa nhất định nào đó.

Đừng hy vọng tất cả đều hiểu mình, vì ai cũng có sở thích và mối bận tâm riêng. Nếu bản thân là cỏ dại thì người chăm sóc hoa hồng sẽ không thích bạn đâu.

Thật ra người khác nhìn bạn như thế nào không quan trọng, vấn đề là hiện tại bạn đang làm gì và hướng đến mục tiêu nào.

Hãy hoàn thiện chính mình, tạo giá trị cho bản thân, thế giới tự nhiên sẽ trân quý bạn.

Address

Thái Nguyên

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Thấu Hiểu Hồng Trần posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category