23/08/2025
Mèo thích ăn cá, nhưng không biết bơi. Cá thích ăn giun, nhưng không thể lên bờ.
Nghe có vẻ đáng yêu, nhưng thực ra là một thông điệp tàn nhẫn được bọc trong lông mềm.
Cuộc sống không thiếu những điều khiến bạn phát điên vì thèm muốn. Vấn đề là: bạn không đủ điều kiện để chạm vào chúng. Và chính sự "thiếu điều kiện" đó – mới là cái bẫy ngọt ngào nhất mà tạo hóa gài cho loài người.
Người thông minh bị mê hoặc bởi những trò chơi của kẻ quyền lực, nhưng không đủ lạnh lùng để chơi đến cùng. Người dịu dàng lại bị hút vào những kẻ tổn thương, rồi chính họ là người bị thương nhiều nhất. Kẻ có tham vọng thường mơ tới vị trí cao nhất – nơi không còn ai để trò chuyện, chỉ còn tiếng vọng của nỗi cô đơn.
Không ai được trọn vẹn.
Thứ bạn muốn luôn nằm ngoài khả năng hiện tại – không phải vì bạn yếu, mà vì hệ quy chiếu được lập trình để như vậy. Đó là cách duy nhất để khiến bạn chuyển động. Một con mèo sẽ tập rình, tập nhảy, tập nhẫn nại – chỉ để được một lần chạm vào miếng thịt sống. Một con người sẽ học thêm kỹ năng, nâng cấp bản thân, chịu đựng nỗi cô đơn, vắt kiệt thời gian – chỉ để đến gần thứ họ chưa từng chạm được.
Ông trời không cho bạn thứ gì quá dễ. Vì nếu dễ, bạn sẽ không trân trọng. Và nếu ai cũng với được, thế giới này chẳng có gì để phân tầng. Sự bất công – chính là nguyên liệu cho khát vọng.
Nhưng đừng nhầm. Không phải cứ cố là sẽ được. Mèo có thể tập bơi, nhưng cá vẫn ở xa tầm với. Cá có thể nhảy khỏi mặt nước, nhưng giun vẫn nằm ở nơi khô cằn.
Sự thật là: có những thứ bạn không bao giờ có được, nhưng bạn lại không thể ngừng nghĩ về nó.
Và đó – mới là chiếc lồng đẹp đẽ nhất. Không cần khóa. Chỉ cần bạn tự đóng cửa lại, bằng một niềm tin ngây thơ rằng: “Nếu cố thêm chút nữa, có thể mình sẽ được chọn.”
Khi bạn hiểu điều đó, bạn sẽ biết: tự do thật sự không phải là được có mọi thứ. Tự do là biết rõ thứ gì đáng để theo đuổi – và thứ gì nên để nó trôi qua.
- Tâm lý học ứng dụng -