19/08/2025
Vợ càng hy sinh, chồng càng vô tâm – điều này có thực sự đúng không?
Khi hỏi “Các chị thấy điều gì khiến mình buồn nhất trong hôn nhân?”,
Một chị đứng lên, nói chậm rãi: “Cháu chỉ buồn là mình hy sinh cả tuổi trẻ, cả thanh xuân cho gia đình. Vậy mà đến giờ, chồng cháu vẫn nghĩ mọi thứ là đương nhiên. Chưa từng cảm ơn, cũng chưa từng hỏi: Em có mệt không?”
Cả căn phòng im lặng. Và rồi rất nhiều chị gật đầu.
Tôi không thấy lạ. Vì trong suốt mấy chục năm làm nghề, tôi gặp không ít những người phụ nữ như thế. Ban đầu, họ cũng là những cô gái biết chăm chút cho mình, biết cười, biết mơ ước. Rồi lấy chồng, sinh con, họ gác lại tất cả để lo cho người khác. Họ là người dậy sớm nhất nhà, đi ngủ muộn nhất. Là người biết từng sở thích của chồng, từng nếp sinh hoạt của con. Là người lúc ốm cũng không dám nghỉ, vì sợ chồng con không quen.
Nhưng lạ thay, càng làm nhiều, chồng lại càng vô tâm. Tôi vẫn nói với các chị đến tham vấn rằng: “Không phải chồng các chị cố tình hờ hững. Mà vì con người ta khi được phục vụ quá lâu, quá chu đáo, sẽ quen và cảm thấy nó là đương nhiên.”
Lỗi không hoàn toàn ở các anh chồng. Nhưng đôi khi, chính sự “giỏi chịu đựng” của phụ nữ lại tiếp tay cho sự vô tâm lên ngôi.
– Chồng về muộn, chị không nói gì.
– Mua gì cho con thì vui, chứ mua gì cho mình thì đắn đo.
– Mỗi lần mệt, chỉ uống viên thuốc cho xong, rồi lại vào bếp.
Cứ thế, các anh tưởng: “Cô ấy ổn.” Rồi dần, họ mặc định: “Việc gì cũng có vợ lo.”
Phụ nữ ơi, Nếu bạn cứ cho đi mãi mà không thấy mình được trân trọng. Hãy dừng lại một chút.
Không phải để trách ai. Mà để yêu lại chính mình. Bởi người vợ, người mẹ – cũng là một con người, cũng có những mong muốn rất nhỏ bé:
– Một lời hỏi han khi mỏi mệt.
– Một cái ôm sau một ngày dài.
– Một ánh mắt biết ơn khi dọn bữa cơm chiều.
Và với các anh chồng, đừng để đến khi vợ lạnh nhạt, các anh mới hỏi: “Sao em thay đổi?”
Bởi có khi, chính sự vô tâm hằng ngày – đã làm tổn thương họ từng chút một. Đừng nghĩ rằng phụ nữ chỉ cần cơm áo. Họ cũng cần được yêu thương như cái ngày mình từng hứa: 'Anh sẽ lo cho em suốt đời'.