Khỏi Bệnh Thần Kỳ

  • Home
  • Khỏi Bệnh Thần Kỳ

Khỏi Bệnh Thần Kỳ 法輪大法好
Pháp Luân Đại Pháp Hảo
真善忍好
Chân Thiện Nhẫn Hảo Chúng Ta Sẽ Không Biết Mình Mạnh Mẽ Như Thế Nào Cho Tới Khi Mạnh Mẽ Là Sự Lựa Chọn Duy Nhất

Nhiều người phá lên cười khi thấy Đệ Tử Pháp Luân Công đi tặng hoa sen. Mỉa mai họ là tà đạo, là mấy đứa rảnh hơi không ...
12/07/2023

Nhiều người phá lên cười khi thấy Đệ Tử Pháp Luân Công đi tặng hoa sen. Mỉa mai họ là tà đạo, là mấy đứa rảnh hơi không lo làm ăn đi tuyên truyền bậy bạ, tốt sao ko tự tập đi quảng cáo làm gì. Xin thưa là chúng tôi đi vì Thiện Tâm.
Nếu chúng tôi không đi Hồng Dương Pháp Luân Công thì người phụ nữ trong ảnh đã không có ngày hôm nay

ĐỨC TIN KHÔNG THỂ LAY ĐỘNG 《撼不動的正信》_______________ 🕊 🎐 🕊 _______________Bức tranh lấy ý tưởng từ một câu chuyện có thật ...
24/06/2023

ĐỨC TIN KHÔNG THỂ LAY ĐỘNG 《撼不動的正信》
_______________ 🕊 🎐 🕊 _______________
Bức tranh lấy ý tưởng từ một câu chuyện có thật đã diễn ra tại Trung Quốc!
🍃 Bức tranh "Đức tin không thể lay động" ("撼不動的正信") của họa sĩ Lý Bôn (李犇) đã đạt giải bạc tại cuộc thi hội họa lần thứ 4 của Đài truyền hình Tân Đường Nhân - NTDTV.
Nội dung của bức tranh là 2 cảnh sát tà ác đang cố kéo ngã một người thanh niên xuống cầu thang. Nhưng người thanh niên này vẫn ngồi song bàn bất động, quần áo rách nát vì tra tấn nhưng khuôn mặt tươi sáng và trang nghiêm, ánh mắt hết sức kiên định, thân thể anh vững vàng như bàn thạch.
🍃 Nguyên mẫu của người thanh niên này là anh Cù Duyên Lai (瞿延來) - một học viên Pháp Luân Công.
Cù Duyên Lai là học sinh xuất sắc từng đoạt giải Olympic Hóa và Toán tỉnh Hắc Long Giang. Anh được tuyển thẳng vào một trong những trường đại học tốt nhất của Trung Quốc là Đại học Giao thông Thượng Hải.
Khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, anh vẫn chưa đọc xong cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên, anh biết rằng những tuyên truyền trên truyền hình là giả dối, đó là thứ công cụ dùng để kích động lòng hận thù của người dân đối với Pháp Luân Công và biện minh cho cuộc bức hại bất hợp pháp. Anh Cù không bị lung lạc bởi những tin tức đó mà đã đọc hết cuốn sách và quyết định tu luyện theo các nguyên lý của Pháp Luân Công.
☀️ Tối muộn ngày 30/9/2002, anh Cù Duyên Lai bị cảnh sát Thượng Hải bắt cóc, bị giam cầm phi pháp 5 năm tại nhà tù Đề Lam Kiều.
Từ khi bị bắt cóc, anh một mực tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ phi pháp đối với mình.
Trong nhà giam anh đã phải chịu đựng rất nhiều hình thức tra tấn. Một lần, anh đã bị trói chặt trên "giường chết" trong hơn 6 tháng. Anh không được tắm, phải đi vệ sinh ngay trên giường, bị đứng dưới ánh nắng mặt trời như thiêu như đốt trong một thời gian dài, và bị bức thực bằng một cái ống. Anh đã 4 lần bị xuất huyết dạ dày nghiêm trọng, vài lần mạng sống bị đe dọa.
Vốn là một thanh niên cường tráng cao 1m8, nặng hơn 70 kg, anh đã bị tra tấn đến mức chỉ có thể nằm trên giường hoặc ngồi trên xe lăn, không tự chăm lo cho sinh hoạt được.
☀️ Luật sư Quách Quốc Đinh - người biện hộ thay cho Cù Duyên Lai - nói: “Lúc đầu tôi một mực không tin rằng một người có thể liên tục không ăn không uống hơn hai năm! Tuy nhiên, sự thật là trong quãng thời gian tuyệt thực, anh ấy đã bốn lần bị nguy hiểm tới sinh mệnh, được đưa vào cấp cứu tại bệnh viện 4 tháng. Trong thời gian tuyệt thực, anh ấy một mực không ăn uống gì và bị bức thực trong thời gian dài. Trên thực tế bức thực là một kiểu tra tấn rất khó chịu đựng.”
(Theo một điều tra tháng 12/2013 trên Minghui.org
, trong 442 người tập Pháp Luân Công tuyệt thực kháng nghị được thống kê thì có 154 người bị bức thực đến chết, tỷ lệ bức thực đến chết lên tới 35%.)
Ông Quách Quốc Đinh nói: “Đối diện với Cù Duyên Lai như vậy, tôi không thể không thăm dò xem nguyên nhân là gì, khiến cho Cù Duyên Lai có được năng lực chịu đựng khổ nạn siêu phàm thoát tục như vậy? Cách giải thích duy nhất chính là lực lượng vĩ đại của tín ngưỡng.”
🍂 Cù Duyên Lai được thả vào năm 2007 nhưng cảnh sát vẫn theo dõi các hoạt động hằng ngày của anh.
🍂 Sau này trong đơn kiện Giang Trạch Dân, Cù Duyên Lai cũng đã thuật lại:
“Cảm giác bị 5 sợi dây thừng cột vào người trên giường là cực kỳ thống khổ, toàn thân khó chịu không nói nên lời, từng phút từng giây đều rất khó chịu đựng.
Tôi nghĩ một ngày chẳng phải có 24 giờ sao?! Một giờ chẳng phải có 60 phút sao?! Một phút chẳng phải có 60 giây sao?! Tôi tự hỏi, kiên trì từng giây một liệu có được không? Khẳng định là được! Như vậy tôi liền kiên trì từng chút từng chút đến cái ngày mà bức hại kết thúc!”

19/06/2023

☘ Hoa sen "Chân-Thiện-Nhẫn" - Món quà trân quý trao tay bạn

17/06/2023

Đất nước bạn thật phúc phận làm sao, vâng! Bình an sẽ đến khi lòng người thiện lương.
PHÁP LUÂN ĐẠI PHÁP HẢO
CHÂN THIỆN NHẪN HẢO 🙏

16/06/2023

🍀🍀 Tu CHÂN trong CHÂN THIỆN NHẪN
Chia sẻ của chị Đặng Hồng Phúc, học viên người Việt sinh sống tại Pháp

🍀🍀 Đã định sẵn ngày quyên sinh, người phụ nữ bệnh tật đổi ý vào phút cuốiHai mắt của cô Xuân gần như mù lòa vì căn bệnh ...
14/06/2023

🍀🍀 Đã định sẵn ngày quyên sinh, người phụ nữ bệnh tật đổi ý vào phút cuối

Hai mắt của cô Xuân gần như mù lòa vì căn bệnh glocom, sinh hoạt trở nên khó khăn, vào lúc tuyệt vọng, cô đã lên kế hoạch tỉ mỉ và định sẵn ngày để quyên sinh.

Căn bệnh ở mắt ngày càng nặng

Cô Vũ Thị Xuân (sinh năm 1960) tốt nghiệp sư phạm ở Yên Bái, sau đó được phân công công tác ở Bắc Hà, Lào Cai. Khoảng năm 1993- 1994, khi đang dạy học, cô thấy đau đầu dữ dội, mắt thì đỏ lên. Cô đến bệnh viện huyện vào buổi chiều thì họ chuyển cấp cứu luôn sang bệnh viện tỉnh.

Ở đây họ kết luận cô bị glocom góc đóng, phải mổ. Hôm sau chuẩn bị lên bàn mổ thì có các bác sĩ ở viện mắt trung ương về, kiểm tra lại lần cuối trước khi lên bàn mổ thì lại kết luận là bị Glocom góc mở, không mổ được và phải điều trị suốt cả đời.

Cô Xuân điều trị hơn 10 ngày ở bệnh viện tỉnh thì được ra viện. Mấy tháng sau cô lại bị nhức đầu và đau mắt trở lại. Cô đến viện mắt trung ương để khám, nhưng bác sĩ lại bảo không sao và cho ít thuốc về để dùng. Vì mắt cô phát bệnh vào buổi chiều, nên buổi sáng đến khám thì không tìm ra bệnh. Cô về nhà thì lại đau đầu và đau mắt khủng khiếp, cô đến viện mắt trung ương khám lần 2 nhưng bác sĩ vẫn bảo không sao và lại cho về.

Sau đó có người chỉ cô sang bệnh viện Bạch Mai kiểm tra xem sao. Tới đây thì bác sĩ mới lại phát hiện ra cô bị glocom góc mở (giống như kết luận ở bệnh viện tỉnh), cô được cho nhập viện và điều trị.

Từ đó tháng nào cô cũng xuống bệnh viện Bạch Mai để khám và lấy thuốc. Năm 2013, hiện tượng gần mù cả hai mắt lại xuất hiện, cô được nhập viện và chữa trị hơn chục ngày thì mắt dần ổn định. Cô được lấy thuốc về nhà uống và nhỏ mắt.

Không chỉ bệnh glocom này, từ nhỏ cô đã bị thấp khớp cấp (bệnh gây tổn thương khớp và biến chứng trên tim mạch), tim cô vừa hở vừa hẹp động mạch vành nhưng không mổ được vì ở trên não họ kiểm tra có vấn đề bất thường; cô còn bị trĩ rất nặng, mổ 3 lần mà không thấy đỡ; đau dạ dày, g*i cột sống, thoái hóa toàn bộ các đốt sống, sỏi bùn túi mật, tràn dịch mật, sỏi thận… cô lúc nào cũng phải uống thuốc.

Đến năm 2019, cô xuống bệnh viện Bạch Mai lấy thuốc, cô thấy quá tốn kém mà lại không có tiền nên cô quyết định không đi Hà Nội chữa nữa, cứ ở nhà nhỏ thuốc. Đến mùng 4 Tết, cô đau quá không chịu được lại phải vào bệnh viện tỉnh. Lúc đó là năm 2020, thời điểm cao trào của dịch Covid-19, ra vào bệnh viện đều không được nên cô nằm điều trị ở đây trong 8 ngày.

Trong 8 ngày này ở viện điều trị nhưng mắt cô rất nhức, không nhắm và cũng không mở được, nóng và căng lên như phải bỏng. Muốn mở mắt thì phải lấy nước dấp vào mắt, lấy hai tay vành mắt ra, nếu nó không sập xuống thì mới mở được. Nếu muốn ngủ thì cũng phải lấy nước dấp vào hai mắt, rồi hai tay giữ hai mắt nếu thấy khép lại mới ngủ được.

Muốn buông xuôi số phận thì được một dòng tin nhắn cứu mạng

Sau lần điều trị này, mắt phải cô đã mù 100%, mắt trái chỉ nhìn được lờ mờ, không làm được việc gì, phải nhờ đứa cháu nội 3 tuổi dắt đi. Lúc này cô đã quá mệt mỏi vì bệnh tật và không muốn tiếp tục cuộc sống khổ sở này nữa, cô lên kế hoạch để tự tử…

Cô xin chồng cho cô về thăm quê một lần (nhân ngày giỗ mẹ của cô), cô muốn gặp lại người thân ruột thịt trước khi ra đi. Ngày thứ Ba giỗ mẹ xong thì ngày thứ Tư cô về nhà. Cô chơi với con cháu đến ngày thứ Năm, và cô nghĩ rằng đến ngày thứ 6 thì cô sẽ uống thuốc ngủ để tự tử, vì khi đó chồng và con cô đi làm chưa về, để thứ Bảy và chủ nhật có làm đám ma cho cô thì cũng đỡ phải nghỉ nhiều; cô tính toán tỉ mỉ như vậy, vẫn lo lắng rất nhiều cho người ở lại.

Nhưng một dòng tin nhắn đã cứu mạng cô, đúng vào trưa thứ Năm thì cô thấy điện thoại báo tin nhắn liên tục, con dâu cô bảo: “Sao mẹ có nhiều tin nhắn thế?” Cô nhờ con dâu mở ra xem thì con dâu cô bảo: “Cô Phượng gửi cho mẹ cái gì ấy, nhiều lắm, và dặn mẹ mỗi ngày phải nghe một bài”.

Đó chính là 9 bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), tuy nhiên lúc này cô Phượng chưa biết Pháp Luân Công là gì, cô nói con dâu mở bài giảng thứ nhất cho cô nghe đi nghe lại 5, 6 lần. Lần đầu tiên nghe bài giảng, cô nghe say sưa không nghĩ gì, đêm ngủ thì chỉ mong đến sáng mai để nghe tiếp.

Cứ thế cô lần lượt nghe hết 9 bài giảng, nghe xong thì cô quên mất ý định tự tử của mình, và rất muốn được tu luyện. Cô hỏi cô Phượng có bài tập nào không thì cô ấy bảo có. Cô Xuân lại lo lắng: “Nhưng chị bị mù thế này thì tập thế nào được?” Cô Phượng nói sẽ cầm tay để hướng dẫn cho cô Xuân tập.

Trước đó ở Bắc Hà chỉ có hai người là cô Thu và cô Ngọc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô Phượng là thứ ba và cô Xuân là thứ tư. Lúc này cô Xuân muốn ở chỗ yên tĩnh để tập trung vào tu luyện nên cô xin chồng cho chuyển lên nhà em gái (đang bỏ không vì dì ấy ở Hà Nội cùng với hai con), cách nhà con trai cả gần 500 m. Thế là cứ lúc nào có thời gian là con trai, con dâu và cô Phượng lại cầm tay hướng dẫn cho cô Xuân luyện công.

Mắt nhìn lại được

Cứ luyện công và nghe bài giảng như vậy được gần một tháng thì cô Xuân rất muốn đọc sách Chuyển Pháp Luân (quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Hôm đó cô Xuân mượn của cô Phượng một quyển sách Chuyển Pháp Luân, nhưng nghĩ mượn sách về mà không nhìn được, thế là cô khóc!

Thấy thế cô Phượng bảo: “Chị ơi! Cứ bình tĩnh… kiểu gì thì Sư phụ cũng giúp chị đọc được!” Cô Xuân về đến nhà thì mang sách vào phòng ngủ rồi nói: “Sư Phụ ơi, sao bảo trong sách có chữ và hình của Sư Phụ mà con chẳng thấy chữ nào!” Cô bất lực ngồi khóc! Một lúc sau cô đi rửa mặt quay lại mở sách ra thì thật thần kỳ, chữ nào cô cũng nhìn thấy. Cô mừng quá đọc liền 25 trang sách thì đến hơn 12 giờ đêm.

Cô thấy muộn nên định đi ngủ để sáng mai dậy luyện công sớm. Nhưng lên giường vừa ghé đầu xuống gối cô thấy đầu nóng như lửa đốt (tháng 3 ở Bắc Hà thời tiết rất lạnh). Vậy mà cô phải bỏ cả khăn và mũ vì nóng không chịu được. Cô đi lấy nước lau người xong ra bàn mở sách thì lại không thấy chữ nào nữa. Cô ngồi khóc nức nở, lại quay vào rửa mặt và mở sách ra nói: “Sư Phụ ơi khi nãy con nhìn thấy Sư Phụ rồi, thấy cả chữ của Sư Phụ mà sao giờ mở sách con lại không thấy nữa!”

Cô ngồi một lúc, sau đó mở sách ra thì lại nhìn thấy chữ. Lúc này đồng hồ chỉ 1 giờ 30 phút sáng. Cô không dám đi ngủ nữa mà ngồi đọc sách. Khoảng 3 giờ sáng cô thấy đau bụng nhưng cô ráng chịu và tiếp tục đọc sách. Đến 6 giờ sáng cô đọc được 65 trang. Tổng cộng được 90 trang, hơn 2 bài giảng. Cô dừng đọc sách vào xúc một thìa cơm gạo lứt với muối mè ăn nhưng bụng vẫn thấy đau. Ăn xong ra mở sách, cô vẫn đọc được chữ, thế là yên tâm rồi!

Lát sau cô Thu đến gọi từ ngoài cổng: “Xuân ơi mình lại đến rồi đây!” Cô sung sướng ra mở cửa bảo: “Thu ơi! Mình thấy chữ rồi, thấy cả Sư Phụ nữa. Mình đã mở ti vi và tập từ sáng tới giờ rồi.” Và cô kể cho cô Thu câu chuyện thần kỳ hôm qua đối với mình. Cả hai xúc động cùng nức nở. Cô Thu ôm lấy cô Xuân và nói: “Xuân ơi! Thế là Xuân được Sư Phụ cứu rồi!”

Đại Pháp đã đưa cô từ cõi chết trở về

Khi cô Xuân nhìn lại được và đọc sách được 3 ngày, đến ngày thứ tư thì thấy máy động khắp người, từ chân đến mặt da căng ra như bị nẻ, cảm giác như người nở ra. Cô sang nhà hàng xóm nhờ cân thử thì lạ thay, chỉ trong 4 ngày cô đã tăng lên 10 kg (trước cô chỉ 38 kg).

Hôm ấy khi cô Thu đến nhìn thấy cô Xuân nhưng không nhận ra bèn gọi: “Xuân ơi!” vì thấy người trong nhà không gầy như cô Xuân của mấy hôm trước, nên cô ấy tưởng đó là chị gái hay em gái cô Xuân lên chăm sóc cô ấy. Cô Xuân bảo: “Xuân đây!” Cô Thu vẫn không tin ở mắt mình. Vào trong nhà nghe cô Xuân kể lại, hai cô ôm lấy nhau khóc nức nở vì mừng quá.

Vậy là sau hơn 1 tháng tu luyện Đại Pháp, cô Xuân đã nhìn lại được bình thường, cả những căn bệnh khác của cô cũng dần dần biến đâu mất. Đại Pháp đã đưa cô từ cõi chết trở về, nếu chỉ chậm một chút nữa thôi thì chắc cô đã không còn trên cõi đời này.

Bạn đọc muốn giao lưu chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp thì có thể liên lạc với cô Xuân qua số điện thoại 0825 788 883 (cô ở Na Hối, Bắc Hà, Lào Cai). Hoặc cũng có thể vào trang web chính của Pháp Luân Đại Pháp https://vi.falundafa.org/ hay vào link https://hocphapluancong.com/ để được hướng dẫn chi tiết hơn về Pháp môn này.

( Nguyện Ước)

🪷Từ bi chứa đựng sức mạnh vô biên có thể làm tan chảy cả những trái tim sắt đá nhất Đôi khi từ những thứ mà chúng ta gọi...
13/06/2023

🪷Từ bi chứa đựng sức mạnh vô biên có thể làm tan chảy cả những trái tim sắt đá nhất
Đôi khi từ những thứ mà chúng ta gọi là “mâu thuẫn” và “bất công”, ta lại học được những bài học về sự từ bi. Nó mềm mại hiền hòa và êm ái giúp xoa dịu mọi khổ đau, mất mát, giúp lòng người thanh tịnh, nhưng nó cũng chứa đựng sức mạnh vô biên có thể làm tan chảy cả những trái tim sắt đá nhất.
Ngày xưa ở một tu viện tĩnh mịch trên một ngọn núi xa xôi nọ, có một nhóm các tu sĩ quyết tâm tu luyện để thăng hoa cảnh giới tinh thần dưới sự giám hộ và dẫn dắt của một vị sư trụ trì đáng kính. Nhiều người trong số họ đã đạt được thành tựu lớn và trở thành những bậc thầy vĩ đại như chính người thầy của mình.
Một hôm nọ, có một vị tiểu đệ tử ăn cắp bị bắt quả tang. Ai nấy trong tu viện đều tức giận. Sao lại có một việc nhơ nhuốc đến thế diễn ra tại nơi tôn nghiêm này? Họ đi bẩm việc này lên trụ trì. Tuy nhiên, sư trụ trì tỏ ra thờ ơ. Ông phớt lờ sự việc và không trừng phạt kẻ cắp đó.
Thế rồi một lần nữa người ta lại thấy kẻ cắp hành động. Tuy nhiên khi các đệ tử trong tu viện tức tối đến bẩm báo, sư trụ trì vẫn không trừng phạt cậu ta.
Tất cả các vị tu sĩ đều thấy sư trụ trì cư xử thật bất công. Sự bất bình ngày càng dâng cao và đi xa đến mức các đệ tử đã đồng lòng ký vào một bức thư thỉnh cầu mong sư trụ trì xử lý tên ăn cắp kia cho thích đáng, nếu hắn bị đuổi khỏi tu viện thì càng tốt. Còn nếu sư trụ trì vẫn chọn cách bao che cho kẻ phạm tội, thì bọn họ thấy rằng tốt nhất là nên bỏ tu viện mà đi cho rồi.
Nghĩ đến những lần bị ăn cắp chưa được đền bù thỏa đáng còn kẻ cắp thì vẫn nhởn nhơ, chúng đệ tử cảm thấy vô cùng căm tức. Trong lúc bộc phát ra những cơn giận, các vị tu sĩ đã bỏ qua phong thái điềm đạm, khoan dung của người tu hành, còn tu viện thì trở nên lộn xộn. Đến lúc đó, trụ trì đã cho triệu tập tất cả các đệ tử của ông lại.
Đó là một đêm khuya, khí trời lạnh lẽo, mọi người đều muốn được nghỉ ngơi, nhưng trụ trì nghĩ rằng đã đến lúc phải giải quyết sự việc này một cách dứt điểm.
Ông dùng ánh mắt yêu thương trìu mến để nhìn từng người đệ tử của mình và nói: “Các con là những đệ tử ngoan của ta, các con có thể phân định được đúng sai. Giả sử các con rời đi, ta chắc chắn các con sẽ dễ dàng được các tu viện khác thu nhận”.
Chúng đệ tử lắng nghe sư phụ nói những lời chậm rãi và cũng cảm nhận được lòng quan tâm chân thành mà sư phụ dành cho họ cùng nội tâm sâu thẳm của ông. Sư trụ trì tiếp tục nói với giọng từ bi: “Vậy còn người anh em không thể phân biệt đúng sai kia của các con thì sao? Ai sẽ thu nhận và dạy bảo cậu bé nếu đến cả ta cũng không chấp nhận cậu?”
“Cậu bé còn non dại và cần ta giúp đỡ, ta cũng chỉ muốn mang lại cho cậu ấy những điều tốt nhất. Cứ mãi làm những việc xấu xa dại dột đó tức là cậu ấy tự chuốc lấy khổ đau và quả báo cho bản thân, tuy nhiên cậu ấy vẫn chưa ý thức ra được. Nghĩ đến đó thôi là ta lại cảm thấy thật đau lòng.”
Giọng nói của vị sư già vẫn đều đều: “Cho nên ta mới không đuổi cậu ấy, kể cả khi làm như vậy nghĩa là ta sẽ phải chứng kiến cảnh từng người các con bỏ tu viện này mà đi.”
Đột nhiên từ trong chúng tu sĩ đang tập hợp trong lễ đường, cậu bé ăn cắp kia bước ra quỳ trước sư phụ và các sư huynh của mình. Những lời nói chậm rãi từ bi của sư phụ giống như tiếng sét đánh tan màn mây u tối và tội lỗi trong con người cậu, cậu biết là cậu đã sai và ân hận vô cùng. Nước mắt rơm rớm, cậu cầu xin được mọi người tha thứ và thề từ nay sẽ quyết tâm sửa đổi.
Cơn giận của những sư huynh ban nãy còn kịch liệt phản đối cậu bé bỗng tan biến. Họ chỉ đứng đó, im lặng. Ai nấy đều cảm nhận được năng lượng từ bi của vị sư già bao trùm cả tu viện.
Một vị tu sĩ cảm thấy rất hối hận. Vị này bước ra và nói: “Sao chúng con lại để bản thân mình tức giận như vậy chứ? Ngay từ ngày đầu tiên nhâp môn, thầy đã dạy chúng con phải dùng từ bi đối đãi chúng sinh, nhưng khi gặp một xíu mất mát về của cải vật chất, chúng con đã hoàn toàn quên mất lời dạy của thầy.”
Một tu sĩ khác tiếp lời: “Ban đầu ai trong chúng chúng con cũng đều muốn đến đây để tu hành khổ hạnh và đề cao tâm tính. Vậy mà… Chúng con đã rút ra bài học từ chuyện này. Chúng con xin hứa sẽ không nhốn nháo và phàn nàn như trước nữa.”
Vị tu sĩ thứ ba thở dài, đáp: “Đúng vậy. Sao lại bỏ tu viện đi được chứ! Lần sau chúng con sẽ cư xử phải phép hơn. Con muốn nói một điều rằng… qua buổi tối hôm nay, con không bao giờ quên được lòng từ bi của sư phụ. Đó là điều mà cả đời này con mãi mãi ghi nhớ trong tim.”
Đối với người tiểu đệ tử “tội lỗi” nọ, lòng bao dung của vị trụ trì già đã thay đổi cuộc đời cậu. Từ đó trở đi, cậu chỉ ước ao rằng bản thân có thể tu hành thật tốt để có được lòng từ bi giống như sư phụ của mình. Cậu đã ngộ ra rằng lòng từ bi chính là một loại năng lượng đẹp đẽ nhiệm màu, có thể thực sự cải biến con người ta trở nên tốt đẹp hơn. Nó mềm mại hiền hòa và êm ái giúp xoa dịu mọi khổ đau, mất mát, giúp lòng người thanh tịnh, nhưng nó cũng chứa đựng sức mạnh vô biên có thể làm tan chảy cả những trái tim sắt đá nhất.
Vậy là từ đó, không cần ai bày biểu, cậu tự biết đặt nhu cầu của người khác lên trên nhu cầu của bản thân, cậu luôn để ý đến cảm nhận của người khác, chủ động giúp đỡ đồng môn và nhắc nhở bản thân đừng ích kỷ mà hãy sống trung thực với tấm lòng vị tha rộng mở. Mỗi khi mở mắt thức dậy vào buổi bình minh, cậu tự nhủ đây sẽ là một ngày trọn vẹn để cậu tu dưỡng tâm từ bi.
Nhờ ngày này qua tháng nọ siêng năng tu tâm dưỡng tính nên trong lòng cậu luôn duy trì một loại cảm giác bình hòa tự tại và tâm trí trở nên yên tĩnh. Do đó cậu bé có thể ngồi thiền thật lâu, khiến đồng môn khâm phục. Khả năng này đến từ sự thăng hoa nội tâm khi cậu đi trên con đường trở về với bản chất thiện lương trong sáng của chính mình.
Thời gian trôi qua, những ấn tượng của đồng môn về một cậu bé ăn cắp không còn nữa, mà giờ đây người ta biết đến một nhà sư có trái tim nhân từ dành cho tất cả chúng sinh. Vị sư trẻ nhận được sự kính trọng của đồng môn, sư trụ trì thì vô cùng vui mừng khi thấy đệ tử của mình thay đổi tích cực.
Thời gian lại chầm chậm trôi, người đệ tử đó đã trở thành một vị tôn sư, dùng lòng từ bi và trắc ẩn để cảm hóa và dạy dỗ những thế hệ đệ tử tiếp theo.
🪷Theo Tinh Hoa.

11/06/2023

✍️Người bình thường rất khó để hiểu mối quan hệ giữa đệ tử Pháp Luân Công và Sư Phụ.
Có lẽ điều giữa Sư Phụ và vô số các đệ tử này, không phải cái TÌNH mà là cái ÂN. Không phải cái ân của sư đồ bình thường mà là đệ tử cảm kích Sư Phụ đã dùng mọi phương thức có thể để cứu độ Phật ân rộng lớn của mình...
TẠ ÂN SƯ!!! 🙏🙏🙏
🎉🎉🎉CHÚC MỪNG NGÀY PHÁP LUÂN ĐẠI PHÁP THẾ GIỚI! 13/5
🎂🎂🎂 KÍNH MỪNG SINH NHẬT SƯ TÔN! 🙏
" PHÁP LUÂN ĐẠI PHÁP HẢO
CHÂN-THIỆN-NHẪN HẢO"

RŨ BỤI TRẦN     ☘️🌾☘️Nơi bùn đất phàm nhân lặn lội Lấm nghiệp trần cội Đức rụng rơi Đáng thương thay trải bao đời kiếp C...
10/06/2023

RŨ BỤI TRẦN
☘️🌾☘️
Nơi bùn đất phàm nhân lặn lội
Lấm nghiệp trần cội Đức rụng rơi
Đáng thương thay trải bao đời kiếp
Chốn lục đạo cứ mãi nổi trôi.
Thuở mạt thời người ơi có thấu
Biết mai này rồi sẽ về đâu?
Cõi trần gian nguy nan tuyệt lộ
Kiếp vô thường thoáng tựa bóng câu.
Chân Thiện Nhẫn đường vào Thiên Quốc
Vững bước hành chấp trước bỏ buông
Vấn vương chi thất tình lục dục
Rũ bụi trần tịnh bước “ cố hương “!
Pháp Luân Đại Pháp Hảo!
Chân-Thiện-Nhẫn Hảo!
vi.falundafa.org

LỄ HỘI VIỆT NAM TẠI NHẬT BẢN: NGƯỜI DÂN THẬP PHƯƠNG VUI MỪNG ĐÓN NHẬN CHÂN TƯỚNG PHÁP LUÂN CÔNGĐánh dấu kỷ niệm 50 năm t...
10/06/2023

LỄ HỘI VIỆT NAM TẠI NHẬT BẢN: NGƯỜI DÂN THẬP PHƯƠNG VUI MỪNG ĐÓN NHẬN CHÂN TƯỚNG PHÁP LUÂN CÔNG
Đánh dấu kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Nhật Bản - Việt Nam, Festival Việt Nam 2023 đã được tổ chức trong hai ngày 3 tháng 6 (Thứ Bảy) và ngày 4 tháng 6 (Chủ Nhật) vừa qua, tại Công viên Yoyogi, Tokyo. Số lượng người tham gia trong 2 ngày này được ước tính lên tới 180.000 người.
Nhân dịp Festival này, các học viên Pháp Luân Công tại Nhật Bản đã cùng nhau tổ chức hoạt động tình nguyện giới thiệu về vẻ đẹp của môn tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) cũng như nâng cao nhận thức về những hành vi vi phạm nhân quyền của Đ.ảng C.ộng s.ản T.rung Q.uốc (Đ.C.S.TQ), trong đó có nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công bị cầm tù phi pháp. Các học viên đã trưng bày các bảng thông tin bằng tiếng Nhật, tiếng Việt và tặng tài liệu với các ngôn ngữ khác nhau, cùng với hoa sen bình an tới những người tham gia lễ hội.
Hầu hết khi được nghe các học viên giới thiệu về vẻ đẹp của Đại Pháp và sự thật cuộc bức hại những người tu luyện ở Trung Quốc, mọi người đều minh bạch và đón nhận chân tướng, cũng như hoa sen rất nhiệt tình. Một số người tự tìm đến để hỏi về Đại Pháp và hỏi về cách truy cập vào website của Đại Pháp.
Có một số vị khách đã biết qua Đại Pháp từ trước nhưng chưa thật sự tìm hiểu sâu thêm, khi được nghe các học viên giới thiệu mọi người đều nói rằng về sẻ tìm hiểu và đọc sách. Đặc biệt là ai cũng cảm thấy rất thích hoa sen của Đại Pháp, có một số vị khách tự đến xin hoa sen, từ đó họ rất vui vẻ tiếp cận và đón nhận thông tin về môn tu luyện.
Bên cạnh đó, cũng có một số người qua đường không dám nhận tài liệu vì sợ bị lôi kéo, truyền đạo như một số hình thức không chân chính đã được nhắc trên báo đài. Tuy nhiên sau khi được biết đây chỉ là hoạt động chia sẻ thông tin nhằm nâng cao nhận thức về việc cướp mổ tạng của Đ.ảng C.ộng S.ản T.rung Q.uốc, biết được rằng Pháp Luân Công là môn tu tâm tính giữa đời thường, không phải là tôn giáo, không có tổ chức, không liên quan đến chính trị và hoàn toàn miễn phí thì họ đều trở nên cởi mở và đón nhận tờ rơi chân tướng cũng như hoa sen bình an từ các học viên.
Thông qua những hoạt động này, các học viên Pháp Luân Công mong rằng sẽ có nhiều người hơn nữa có được nhận thức đúng đắn về môn tu luyện Pháp Luân Công cũng như hành vi vô nhân đạo của Đ.ảng C.ộng S.ản T.rung Q.uốc. Khi càng nhiều người hiểu rõ về cuộc bức hại này, tội ác ấy sẽ sớm phải chấm dứt.
Trong hai ngày đặc biệt này, số người đón nhận chân tướng lên tới gần 10 nghìn người.

🍀🍀 ĐẠI PHÁP LÀ NHÀTa bơ vơ giữa phố người đông nghịtThật lạc lòi và mù mịt lối điTa hững hờ giữa nơi chốn thị phiTrái ti...
09/06/2023

🍀🍀 ĐẠI PHÁP LÀ NHÀ

Ta bơ vơ giữa phố người đông nghịt
Thật lạc lòi và mù mịt lối đi
Ta hững hờ giữa nơi chốn thị phi
Trái tim đau chuyển dần về lạnh lẽo
Ta lạnh lùng đảo mắt nhìn muôn nẻo
Hỏi lối nào là lối để ta đi?
Cõi trần này giờ ta chẳng cần chi
Chốn thị phi, bao tâm hồn xấu xí
Danh lợi tình khởi dục vọng sân si
Đến chết đi vẫn vương vấn kim tiền
Bạn bè quay lưng, người thân lạnh nhạt
Ta như trẻ lạc cứ mãi tìm nhà...
Rồi người đến bên ta dù xa lạ
Vươn đôi tay dìu lấy tấm thân dần gục ngã
Sưởi ấm tâm ta bằng chân thành cao cả
Để bây giờ ta đã có niềm tin
Cứ tung tăng như trẻ nhỏ bên người
Cười rạng rỡ như nắng vàng ngày hạ
Trưởng thành dần theo chăm bẵm người trao
Cảm ân sao Đại Pháp đã đưa đường
Cho ta với bạn hiền kết nối được với nhau
Không còn phải kiếm tìm trong vô vọng
Hứa cả đời này sẽ tu luyện cùng nhau
Một chút đớn đau ta tin rồi sẽ ổn
Bởi tu luyện mà có lận đận mới nên
Dẫu có chông chênh nhưng niềm tin đã vững
Đại Pháp là nhà ta đã có chốn dung thân
Bạn ở bên ta bảo ban cùng tinh tấn
Bóng tối xa dần, lộ rõ ánh bình minh
Nụ cười đẹp xinh ta đón chào ngày mới
Bình thản nhìn đời ta lặng lẽ cảm ân
Chân tình người trao ta nhẹ nhàng lưu giữ
Cất Pháp trong người ta lại bước chân đi
Chấp nhận đau thương để đổi lấy trưởng thành
Mỗi khi long đong trong lòng ta tự nhủ
Chốn thiên đường mới là chốn của ta
Vẫn giữ thiện lương là giữ niềm hy vọng
Tu luyện trở về là sứ mệnh của ta
Mỗi khi đớn đau trong lòng ta tự hỏi
Cõi mộng này còn lưu luyến điều chi?
Danh lợi tình như mây khói trôi đi
Điên đảo thị phi chỉ toàn là đau khổ
Chẳng khác phù dung sớm nở tối đã tàn
Vượt hết gian nan đi xuyên qua khổ nạn
Chân bước vững vàng ta về lại cao sang…

✍🏻 Phyllis
phapluan.org
Bài chia sẽ Hổ Trợ Học Pháp Luân Công Việt Nam

09/06/2023

Người dân quê tôi học Pháp Luân Đại Pháp.

Address


Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Khỏi Bệnh Thần Kỳ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

  • Want your practice to be the top-listed Clinic?

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram